Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 10 » Phần 22

Dương Thần - Quyển 10

Phần 22

– Ha ha, tiểu quái vật, cảm giác thế nào hả? Nếu mày đây không có chút bản lĩnh, thì làm sao có thể đấu tay đôi với tao chứ?

Tên đạo sĩ đắc ý vểnh vểnh chòm râu, híp mắt lại đầy vẻ trêu tức.

Dương Thần tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Rốt cục hắn cũng ý thức được, nội lực Thiên Địa Diễn Sinh Chi Lực của mình, tuy rằng vượt xa nguyên lực thật sự của những kẻ tu luyện bình thường, nhưng là một loại phạm trù thuộc linh khí trời đất, chỉ có điều hơi phức tạp huyền ảo so với bất kỳ nguyên lực thật sự nào, khó có thể nắm bắt.

Nhưng nếu nguyên lực đích thật của đối phương đủ mạnh, vẫn có thể đối phó với sự công kích của mình.

Xem ra hơi lớn chuyện rồi, mình không đủ sức, không còn cách, chỉ có mạnh hơn mà không biết sự tu luyện của đối phương đến mức độ nào, rốt cục cũng bị chiêu của đối phương đánh bại.

Nếu thật sự là trong Hồng Mông, hoặc là gia tộc Ẩn Thế đã được nhắc đến trong truyền thuyết, có cao thủ Độ Kiếp Kỳ, còn có pháp bảo cực mạnh, làm sao mình có thể ứng phó đây?

Cho dù là tình thế trước mắt, tuy rằng mình đã chưa dùng đến phân nửa thực lực, nhưng cũng quá bất bách!

Lâm Nhược Khê trong góc phòng nhìn thấy cảnh tượng lúc nãy, mắt cũng không dám mở, lần này nhìn thấy Dương Thần đã an toàn, mới thở nhẹ ra một tiếng.

Và Dương Thần cũng lập tức nhìn qua, thấy Lâm Nhược Khê không bị thương tích gì, trong lòng mới nhẹ nhõm lại, miễn cưỡng cười một cái, giọng an ủi:

– Đừng sợ, anh ở đây.

Nghe thấy mấy tiếng này, lòng Lâm Nhược Khê thắt lại, một thứ cảm giác mâu thuẫn dâng lên, khóe mắt bỗng nhiên đỏ lên.

Vốn dĩ phải chửi mắng hắn thậm tệ, Lâm Nhược Khê giờ đây không thốt được lời nào.

– Chà chà, đúng là tình chàng ý thiếp, lão đây ganh tị đấy.

Lão đạo sĩ cười nham hiểm nói.

Dương Thần chỉnh đốn lại tinh thần, chắc rằng Lâm Nhược Khê không sao, hắn mới trịnh trọng hỏi:

– Rốt cục mày là người nào?

Lão đạo sĩ cười quái đản:

– Tao là ai không quan trọng, việc quan trọng là, tao đang muốn một thứ trên người mày…

Quả nhiên là muốn tìm mình, Dương Thần nheo mắt nói:

– Cái gì?

Lão đạo sĩ nghiêm mặt lại.

– Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh!

Dương Thần tóe ra một tia kinh ngạc.

– Mẹ ơi, sao lại muốn đoạt lấy “Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh” chứ, hay là kẻ lần trước gặp ở Đường Môn, kẻ đó chính là tên đạo sĩ này.

Không đúng rồi, việc tu luyện của tên đạo sĩ này nhìn vào là biết ngay, mà cái tên lần trước, hoàn toàn không thể đoán được, thậm chí đến hành tung còn khó mà biết.

– Mày dựa vào cái gì mà bảo tao phải đưa?

Dương Thần cười gian.

Lão đạo sĩ vuốt vuốt bộ râu:

– Nếu không đưa… thì vợ mày, tính mạng sẽ khó bảo toàn đó.

Ánh mắt Dương Thần co thắt lại một chút, trầm giọng nói:

– Mày tưởng rằng, mày có thể đỡ được sự công kích của tao? Tao thậm chí còn chưa dùng đến hai phần công lực, nếu bây giờ mày chịu nói ai đã sai khiến mày, hoặc là mày từ đâu đến, tao có thể để ngươi chết toàn thây.

Từ lúc tên đạo sĩ này bắt cóc Lâm Nhược Khê xong, Dương Thần đã không định cho tên này sống sót.

Lão đạo sĩ cười quái đản nói:

– Nếu mày giết tao, thì vợ mày cũng chết theo…

– Mày có ý gì?

Dương Thần nhíu mày.

Mà Lâm Nhược Khê từ góc phòng từ từ đứng dậy, đi về phía Dương Thần.

Lão đạo sĩ nhìn theo, cũng không ngăn cản, đắc ý cười nói:

– Mày có biết, giới tu hành Nam Cương, từ cổ có loại độc là trùng độc.

– Trùng độc?

Sắc mặt Dương Thần tối sầm lại, nổi giận chất vấn:

– Mày hạ độc vợ tao sao?

Lâm Nhược Khê không hiểu được gì, nhưng họ đang nói về mình, cô biết như thế, nhất định là mình đã bị hạ độc, nhất thời, sắc mặt không còn chút máu.

Tên đạo nhân cười “khà khà” nói:

– Lão đạo sĩ ta đã lấy bảo bối được cất giấu mấy chục năm nay, “Lưỡng Tâm Tri”, loại độc này vừa vào cơ thể, sẽ bị trùng mẹ khống chế, chỉ cần một thời gian ngắn, trùng con sẽ từ từ cắn nát trái tim người bị ký sinh.

Dương Thần phắt nhiên đứng ngây ra, đầu óc trống rỗng.

Còn Lâm Nhược Khê đang nôn mửa dữ dội, ánh mắt đầy sự kinh hãi.

– Chỉ cần mày ra tay với tao, dù sao thì tao cũng tự biết không phải là đối thủ của mày, thì sẽ kéo theo vợ mày cùng chết chung, sao nào, tiểu yêu quái, mày có muốn thử không?

– Nghe nói con người mày rất tàn độc, chưa bao giờ tha chết cho kẻ thù, chắc không đến nỗi mặc kệ cô vợ của mày chứ?

Lão đạo sĩ cười nham hiểm nói.

Dương Thần định thần lại, cắn chặt răng, chạy đến bên Lâm Nhược Khê, vịn lấy bờ vai của cô.

Cảm nhận được sự run rẩy của Lâm Nhược Khê, tâm can Dương Thần như bị ong đốt, chỉ trách mình sao lại đem đến sự tổn thương này cho cô.

Lâm Nhược Khê ngước đầu lên, nhìn thấy ánh mắt thương tâm của Dương Thần, mang đầy một sự thân thiết thuần túy, khiến cho lòng cô cảm thấy ấm áp.

Lắc nhẹ đầu, Lâm Nhược Khê nói:

– Em vẫn khỏe, không đến nỗi như lời lão ta nói đâu.

– Ha ha, cô nương bé nhỏ, sỡ dĩ mà cô chưa cảm thấy được gì, là bởi vì tao còn thương hoa tiếc ngọc, đã không cho con trùng ăn nội tạng của cô.

Lão đạo sĩ nói.

Lâm Nhược Khê quật cường ngẩng cao đầu:

– Hừ, mày có chứng cứ gì mà nói đã hạ độc tao? Tao rõ ràng là không cảm thấy có gì bất thường hết.

– Đó không phải là độc, là trùng…

Khóe miệng tên đạo sĩ mang một nụ cười tàn nhẫn.

Ngay sau đó, Lâm Nhược Khê kêu lên một tiếng đau đớn.

“A!!”

Cổ họng giống như đang bị vật gì nghẹn lại, người phụ nữ co rút lại, tay nắm lấy ngực.

– Phụt!

Lâm Nhược Khê phun ra một ngụm máu.

– Nhược Khê!!

Dương Thần sợ hãi, vừa ôm chặt người phụ nữ, vừa gấp rút lấy ra một viên sức mạnh Thiên Địa Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh cho vào cơ thể cô.

– Mày làm cái gì thế?

Lão đạo sĩ cười đắc ý:

– Chỉ là tao đã cho lũ trùng làm một vài động tác nhẹ nhàng thôi, yên tâm, nội tạng bị tổn thương chút đỉnh, không chết được đâu, mày đã tin chưa?

Dương Thần hai mắt đỏ ngầu, nhưng không thể xông đến lập tức bóp chết tên kia!

– Dương Thần… Em sợ… Em không muốn chết ở đây…

Lâm Nhược Khê khóc nức nở trong lòng Dương Thần.

– Không sao đâu, anh nhất định sẽ không để em xảy ra chuyện gì.

Dương Thần lòng đau như cắt, không ngừng chuyển sức mạnh thiên địa vào cơ thể cô.

Đột nhiên, đầu Dương Thần chợt lóe lên, ánh mắt hiện lên một tia phấn khích!

Đúng rồi, mình có thể dùng Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh giết chết trùng độc trong người Lâm Nhược Khê.

Lão đạo sĩ hình như đọc được ý nghĩ của Dương Thần, cười nói:

– Mày đừng có thử dùng chân nguyên của mày mà giết chết trùng “Lưỡng Tâm Tri”, sự khác biệt của Lưỡng Tâm Tri chính là, một khi có chân nguyên đụng vào, nó sẽ lập tức vỡ nát, chất độc trong người nó có thể khiến cơ thể bị ký sinh lập tức vỡ nát!

Sắc mặt Dương Thần tái mét, lập tức thu hồi sức mạnh thiên địa dư thừa.

Lâm Nhược Khê đã khôi phục đôi chút thần sắc, nhưng vẫn không ngừng khóc lóc, cô đã phải chịu đựng sự giày vò khôn cùng này bao giờ đâu, dù cứng cõi đến đâu, cô cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường.

Dương Thần ôm chặt cô, để cô vào lòng, vừa an ủi, vừa ngẩng đầu lên nói:

– Nếu tao giao “Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh” cho mày, mày sẽ giải “Lưỡng Tâm Tri” chứ?

Lão đạo sĩ để lộ nụ cười nham hiểm khi quỷ kế đã thành công:

– Đương nhiên, chỉ cần mày giao “Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh” cho tao, giải độc không có vấn đề gì, dù sao nó cũng là bảo bối khổ luyện mấy chục năm của tao, nếu dùng trên người cô ta, thật là phí, nhưng mà…

– Nhưng cái gì?

Dương Thần vội vàng nói, hắn không muốn thấy Lâm Nhược Khê chịu đựng thêm nữa!

Lão đạo sĩ thâm độc nói:

– Tao không yên tâm về mày, trừ phi mày để tao khống chế, phong tỏa các khả năng của mày, đợi tao xác định được là mày sẽ không thể uy hiếp tao, sau đó mày sẽ đưa “Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh” ra, tao sẽ tự động giải “Lưỡng Tâm Tri”, cho tụi bây rời khỏi.

Dương Thần cười lạnh lùng:

– Mày tưởng tao là con nít ba tuổi sao? Nếu mày đã khống chế được tao, thì mày sẽ tha chết cho tao sao?

Lão đạo sĩ cười nham hiểm nói:

– Mày không còn sự lựa chọn, nếu mày không muốn vợ mày chết, thì chỉ còn con đường đó, làm theo lời tao, nếu không… cùng lắm thì tao với vợ mày cùng về Tây Thiên.

Sắc mặt Dương Thần chuyển đổi không ngừng, đây rõ ràng là một con đường vô cùng nguy hiểm.

Không biết đối phương sẽ dùng các gì để khống chế mình, nhưng lời hắn rành rành, nghĩ lại thật không đơn giản.

Tuy là ngoài “Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh”, mình còn có thể sử dụng Quy luật khônh gian của Chủ Thần, nhưng đối với cao thủ hóa thần mộ kỳ này mà nói, thì Quy luật không gian của Chủ Thần vừa đạt chuẩn của mình, quả thật không đáng gì.

Ngoại trừ không gian pháp tắc cấp bậc Apollo trở lên, thì tuyệt nhiên không thể thắng lão ta.

Lâm Nhược Khê nghe đến đây, đã không còn kiềm chế được, cô nắm lấy tay áo Dương Thần ra sức lắc đầu nói:

– Dương Thần, anh không được nghe lão ta, lão sẽ giết anh, lão không đánh lại anh nên đã dùng em để giết chết anh! Anh đừng lo cho em, anh lợi hại như thế, cùng lắm hãy giết chết lão rồi cứu em sau!

Dương Thần nhìn vào đôi mắt đầy vẻ quan tâm thân thiết của người phụ nữ, cười chua chát nói:

– Bà xã, lần này anh khiến em phải thất vọng rồi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 11/10/2020 03:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 13
Cho nên Lăng Tiếu phải để cho Huyền Diệu cẩn thận tuyển chọn nhân thủ, những người có thực lực không đủ, không phục tùng người quản lý, độ trung thành không đủ, nhất luật đều không cho phép gia nhập phủ thành chủ. Lăng Tiếu mặc dù có chút tài phú nhưng mà cũng không thể nào đều cung...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Miêu Nghị – Quyển 26
Mị Nương cũng từ từ khép hai mắt lại, đột nhiên lại lắc đầu một cái, không cam tâm lại mở hai mắt ra khẩn thiết nói: Quản gia, Ngưu Hữu Đức và Vân Tri Thu đó không phải là vẫn chưa tu thành chín quả sao? Hẳn là còn có cơ hội vãn hôi, có phải không? Câu Việt thở dài nói: Ngưu Hữu Đức...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hạ Thiên – Quyển 9
 Hừ, mày dám đánh vợ tao sao? Lại một người đàn ông trẻ tuổi phóng về phía Hạ Thiên, hắn lại nhấc chân một lần nữa, người đàn ông này rên thảm rồi bay ra ngoài ngã trên hành lang. Lúc này Hạ Thiên mới hỏi thăm Thư Tịnh: Vợ Tịnh Tịnh, ngoài hai tên ngốc này, còn ai ức hiếp chị? Thư...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba