Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 10 » Phần 8

Dương Thần - Quyển 10

Phần 8

Dương Thần cảm thấy Lâm Nhược Khê bất hạnh, bản thân hắn cũng bất hạnh, bởi vì, e rằng bản thân hắn phải nói “Anh xin lỗi” với Lâm Nhược Khê cả đời mất.

– Sao em không nói sớm?

Dương Thần ngạc nhiên hỏi.

Jane uống thêm ngụm bia, là để kích thích thêm khẩu vị.

– Sao em lại phải nói với anh, nói thực với anh, em cảm thấy anh không chịu tiếp nhận em, nguyên nhân rất lớn ở đây là anh vì để ý đến cảm nhận của cô Lâm, phàm con người đều có hai mặt tốt và xấu, mặt tốt của em nói với em là, anh ly hôn đối với em và những người đàn bà còn lại là một chuyện tốt.

Dương Thần có hơi sốc, người phụ nữ này đúng là đã nói ra thật.

– Em có thể tìm giúp anh nghĩ cách không, anh còn muốn tháng sau tổ chức hôn lễ với Lâm Nhược Khê.

– Anh không thể bỏ cuộc sao, ly hôn đi.

Jane bĩu môi nói.

– Đừng nói linh tinh.

Dương Thần không kìm được lớn tiếng.

– Chỉ cần Lâm Nhược Khê không nói đến chuyện này thì đánh chết anh cũng không ly hôn.

Lúc đầu khi cô ấy không coi anh ra gì, ghét anh, hận anh, tức giận mà không thèm nhìn mặt anh, những chuyện ấyanh đều đã vượt qua, vì người đàn bà khác mà chúng anh chiến tranh lạnh với nhau không biết bao nhiêu lần, cả hai chúng anh vẫn trụ vững…

Bây giờ chỉ vì chuyện chưa rõ ràng với Tiêu Chỉ Tình mà muốn anh ly hôn, cô ấy đồng ý anh cũng không đồng ý.

Nếu như anh không có cô ấy trong tim, anh có thể chuẩn bị hơn nửa năm hôn lễ của chúng anh sao, cùng cô ấy chung sống cho đến bây giờ sao.

– Nhưng cô ấy không nghĩ như vậy, nó giống như là súng đạn vậy, anh lần này đến là khác làm tổn thương cô ấy, cũng chính là làm này đến lần khác kéo dài khoảng cách hai người, đạn đã bắn ra không cứu vãn được.

Jane thản nhiên nói.

Dương Thần ra sức ôm lấy đầu:

– Vậy đạn cô ấy đã đã không thu lại được thì anh còn có thể dùng sức ấn nó về trở lại.

Lần này đến lượt Jane được phen cứng họng, sau cùng không kìm được bật cười.

– Đúng là lần đầu em thấy anh giở quẻ giống như là một đứa trẻ vậy.

Jane có chút thương cảm nói:

– Xem ra anh qả thực rất yêu cô ta, ý nghĩ đen tối của em không còn hy vọng gì nữa rồi.

Dương Thần cảm thấy khẩu khí của hắn hơi nặng lời, ngại ngùng nói:

– Không phải anh giận em, chỉ là cảm thấy bản thân mình bây giờ sắp không xong rồi.

– Được rồi, anh không nói em cũng hiểu.

– Vậy… rốt cuộc có còn cách hay không?

Dương Thần không kìm được hỏi.

Ngón tay Jane cào cào vào lon bia, suy nghĩ một hồi lâu, cảm khái nói:

– Một người sắp kết hôn như anh, lại nhờ em – một người ngay cả yêu đương cũng chưa từng giúp mình nghĩ cách, vậy em chỉ có thể nói bản thân chỉ nghĩ ra một cách ngu ngốc duy nhất.

– Không cần kế ngu ngốc hay kế thông minh, có thể giúp anh thoát khỏi kiếp nạn này chính là kế hay rồi.

Jane giơ một ngón tay lên.

– Ý gì?

Dương Thần ngạc nhiên.

– Một chữ.

– Uhm.

– Đợi.

Bạn đang đọc truyện Dương Thần – Quyển 10 tại nguồn: http://truyensextv2.com/duong-than-quyen-10-full/

Trên tầng hai một tiệm mỳ thủ công truyền thống trên có phố buôn bán, trên bàn bốn chỗ ngồi trong một góc.

Dưới ánh đèn sáng choang, không gian tràn ngập hương vị mỳ.

Bởi vì không còn là thời điểm ăn tối nữa, cho nên không còn bao nhiêu bàn, không gian khá thoáng.

Lâm Nhược Khê ngồi vào chỗ của mình, đối diện với cô bé Lam Lam, đồng thời cũng có thể quan tâm đến bảo mẫu Mẫn Quyên của cô bé.

Lúc này, thần sắc của Lâm Nhược Khê có chút khác thường, nói cụ thể hơn là có chút đần ra.

Và Mẫn Quyên thì vẻ mặt ngại ngùng, chốc chốc lại ngượng ngùng cười với Lâm Nhược Khê.

Lam Lam lại rất tự nhiên, Lam Lam đang đứng trên chiếc ghế tựa của mình.

Vì người còn rất thấp, Lam Lam cảm thấy ghé bên bàn ăn mỳ quá khó khăn.

Thế là, cô bé chỉ có thể dẫm lên ghế, sau đó bưng bát mì lớn lên uống một ngụm canh lớn, há to mồm ăn mỳ.

Đối với một đứa trẻ bình thường mà nói, bát mỳ to như thế, ngay cả cầm còn thấy khó khăn, nhưng đối với Lam Lam mà nói, trọng lượng không thành vấn đề.

Chỉ là đôi bàn tay cô bé quá nhỏ, không thể cầm đũa một cách thành thục, nhưng cầm đũa ăn không vấn đề gì.

Trước mặt Lam Lam đã là ba bát mỳ trống không, đây cũng là nguyên nhân là cho Lâm Nhược Khê có chút đần ra.

– A.

Lam Lam bưng bát mỳ, ngẩng cao đầu húp cạn hớp canh sườn cuối cùng, kết thúc bát thứ tư.

Sau khi bỏ đũa xuống, lấy khăn khăn tay chuyên dụng trên tay của Mẫn Quyên, lau chiếc mồm nhỏ xíu bóng nhẫy dầu mỡ.

Tiếp đó, cô bé ợ một tiếng, lấy tay xoa xoa cái bụng tròn lăn lẳn nói:

– Ăn no rồi.

Lâm Nhược Khê lúc này mới giật mình, cúi đầu nhìn, cô còn dư lại nửa ít bát mỳ vẫn chưa ăn xong, cảm thấy như là đang nằm mơ vậy.

Trời ạ, bản thân một bát còn ăn chưa hết mà đã no không chịu được, đứa bé này sao lại có thể ăn những bốn bát?

Nếu như lúc đầu Mẫn Quyên không bảo làm nhiều thêm một bát thì chắc đầu bếp mỳ kéo cũng không làm kịp với tốc độ ăn của Lam Lam mất.

Tuy rằng sớm đã biết Lam Lam không phải là đứa trẻ bình thường, nhưng ngoài sức mạnh và sự bùng nổ đến kinh người ra thì ngay cả sức ăn cũng không kém.

Quả thực không thể tưởng tượng nổi, nhiều canh và mỳ như vậy, bụng một đứa bé sao có thể chứa nổi?

– Chị không được ăn thừa đâu đấy, ông nội nói không được lãng phí lương thực.

Lam Lam nhìn thấy Lâm Nhược Khê không ăn liền lên tiếng dạy dỗ.

Lâm Nhược Khê đỏ mặt, vốn không định ăn nữa, nhưng nếu như vậy thì chẳng phải sẽ bị cô bé dè bỉu sao, đành phải cúi đầu tiếp tục cố ăn.

Mẫn Quyên bế Lam Lam ngồi xuống, cười nói:

– Cô Lâm, đã cho cô phải chê cười rồi, Lam Lam ăn uống xưa nay vẫn tốt vô cùng, lúc đầu tôi cũng kinh ngạc, nhưng bây giờ quen rồi.

Lâm Nhược Khê có chút cười gượng:

– Mẫn Quyên, Lam Lam chỉ có một mình ông nội là người thân thôi sao?

Câu hỏi này sớm đã muốn hỏi, nhưng cảm thấy không thích hợp hỏi Lam Lam, bây giờ có thể mở miệng hỏi rồi.

Mẫn Quyên đắng họng thở dài nói:

– Cái này… tôi cũng thật là không rõ.

Lâm Nhược Khê có chút thất vọng:

– Là tôi có chút đường đột, cái này cũng không thể tùy tiện nói ra được.

Mẫn Quyên vội lắc đầu:

– Cô Lâm, không phải vậy, tôi thật sự không biết nên nói với cô như thế nào… tôi cũng không biết bố mẹ của Lam Lam rốt cuộc là ai, cũng không biết lúc trước như thế nào, bởi vì lão gia chưa từng nói điều này.

– Lam lam có bố, có mẹ, ông nội nói bố Lam lam ở Trung Hải, nên sẽ đưa Lam Lam đi tìm bố.

Lúc này đứa trẻ mới vội vàng nói.

Lâm Nhược Khê ngây người:

– Ở Trung Hải?

– Vâng.

Lam Lam gật đầu.

– Nhưng ông nội nói bố đang bận, đợi mấy hôm nữa mới có thể đi tìm bố.

Lâm Nhược Khê ngạc nhiên, có cả đạo lý này nữa sao, bận đến nỗi không có thời gian gặp cả con gái? Thế là ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Mẫn Quyên.

Mẫn Quyên trả lời nói:

– Cô Lâm, nói thực, tôi cũng vừa làm bảo mẫu.

Lần đầu tiên khi gặp Lam Lam là lão gia đem theo Lam Lam đến thôn của chúng tôi tìm bảo mẫu.

Chồng tôi mất sớm, lại không có con cái gì, nhà chồng lại đối xử không ra gì, trái lại lại còn coi tôi như con ở, lão gia đã cứu tôi ra khỏi cây gậy của bà mẹ chồng, lại cho tôi công việc này, nuôi sống tôi, tôi làm đến bây giờ cũng sắp một năm rồi.

Việc này tôi cũng không dám hỏi lão gia, lão gia cũng chưa bao giờ kể về thân thế của Lam Lam, Lam Lam nói mẹ nó sẽ trở về tìm nó, nhưng tôi cũng không biết là có thật hay không, xét cho cùng Lam Lam còn nhỏ, sao có thể nhớ nổi chuyện gì.

Có lúc tôi cũng rất hiếu kỳ, rốt cuộc bố mẹ nào lại nhẫn tâm không cần đứa con gái đáng yêu như thế này chứ.

Lâm Nhược Khê nghe đến đây, không cầm được cay cay sống mũi, ánh mắt tiếc thương nhìn Lam Lam.

Lam Lam lúc này đã nhảy xuống ghế, úp người lên tấm kính cửa sổ nhìn dòng người đi lại đông đúc trên phố.

Trong đôi mắt đen lúng liếng là cả sự mới lạ, không ai biết cô bé đang ngắm gì mà mê mẩn đến thế.

Lâm Nhược Khê lau khóe mắt, hỏi:

– Lam Lam mấy tuổi rồi? Nhìn thì ít nhất cũng bốn tuổi.

Không ngờ đến câu hỏi này, sắc mặt Mẫn Quyên bỗng nhiên phức tạp bất định một lúc sau, gượng cười nói:

– Cô Lâm, cô cứ cho là bốn tuổi đi.

– Hả? Thế nào là cứ coi là bốn tuổi?

Lâm Nhược Khê nhíu mày:

– Lẽ nào là ba tuổi? Không sao, Lam Lam ăn uống tốt nên lớn hơn những đứa trẻ bình thường cũng không lấy gì làm lạ.

Mẫn Quyên cười hì hì, gật đầu, như là đồng ý.

Lâm Nhược Khê luôn cảm thấy có gì cổ quái, nhưng cũng không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục hỏi:

– Vậy sau này, có phải cho Lam Lam định cư ở Trung Hải? Nếu mà như vậy, tôi có thể giúp liên hệ với một số nhà trẻ tốt ở đây, bởi vì những đứa trẻ từ nơi khác đến học rất chi là bất tiện, tôi có đầu tư cho một số nhà trẻ tốt, tôi mở miệng chắc họ sẽ vui mừng mà đón nhận Lam lam.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 11/10/2020 03:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chịch đi, đừng sợ! - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Yêu đi, đừng sợ!” Tùng và Phương đang yêu nhau. Tùng là ảo thuật gia nổi tiếng, còn Phương làm trợ diễn cho Tùng. Cả hai yêu nhau sau thời gian dài đi lưu diễn cùng nhau. Nhưng chuyện tình của họ không được suôn sẻ lắm do bị hồn ma Vân quấy phá. Vân là một...
Phân loại: Truyện nonSEX
Bộ đôi chiến sĩ - Tác giả The Kid
Hòn đảo Ahihi một hòn đảo hư cấu ở vùng biển Việt Nam đang bị bọn zombie ngoài hành tinh xâm chiếm. Bọn zombie này biết trang bị vũ khí và có nhiều phương tiện chiến đấu tối tân. Chính phủ Việt Nam gửi quân đội ra ngoài đảo để đánh đuổi bọn quái vật, giành lại hòn đảo của tổ quốc...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hạ Thiên – Quyển 3
Lãnh Băng Băng ngồi trong phòng làm việc của mình, ánh mắt nhìn ra cửa sổ, bộ dạng xuất thần. Tin tức truyền đi rất nhanh, tối qua nàng nổ súng bắn Lôi Quân, khi đó đám cảnh sát trong cục cảnh sát còn chưa biết bối cảnh của Lôi Quân, nhưng bây giờ thì ai cũng biết. Hơn nữa còn có một tin...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba