Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 11

Dương Thần - Quyển 11

Bạn đang đọc Quyển 11, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Dương Thần” tại đây: http://truyensextv2.com/tag/tuyen-tap-duong-than/


Phần 1

Vừa nghe thấy có thể động thủ, đám đệ tử luôn lẽo đẽo luôn bám ăn theo Nhạc Tử Bằng còn có thể đứng khoanh tay được.

Một đám người tầm bảy tám người, xông lên về phía Dương Thần.

Trinh Tú không có chút lo lắng gì cho sự an nguy của Dương Thần, mà chỉ cảm thấy đáng thương cho đám nhãi ranh này.

Dương Thần lúc này rõ ràng đã chuyển sang thế “Cơ bắp”, hắn đã nói phải đổi hiệu trưởng trường này, thì ai cũng không ngăn cản nổi.

Mấy tên nhãi ranh xông lên, chưa đợi nắm đấm giáng được vào mặt Dương Thần, Dương Thần không thèm nhìn lấy một ai, nghiêng người dẫm chân ngay tại chỗ, xoay người mũi chân đảo qua đầu bối bọn nam sinh.

Đám người này dựa vào mối quan hệ với Nhạc Tử Bằng cho nên mới vào được học trong trường này, tuy rằng học hành chẳng ra gì, nhưng đánh nhau thì vào loại xuất chúng, bọn chúng dù thế nào cũng không thể ngờ rằng, ngay cả nhìn cũng chưa được rõ, thì hai chân đã khụy xuống quỳ dưới đất.

Dương Thần tất nhiên là không thực sự ra tay với bọn nhóc, trước mặt nhiều học sinh như vậy mà đánh cho sứt đầu chảy máu, cứ cho bản thân không thèm quan tâm, thì sau này Trinh Tú sẽ bị mọi người nhìn một cách dị nghị.

Cho nên chỉ cần một cái xoay người linh hoạt, cho bọn nhóc này tê liệt mà phải quỳ xuống trước mặt mọi người, đối với bọn coi trọng sĩ diện này mà nói, tuyệt đối là một nỗi nhục tâm lý cực lớn.

Nhạc Tử Bằng nhìn hai đến nỗi dại cả hai mắt, gã dựa vào bố là Nhạc Vĩ Binh cho nên cũng đã được chiêm ngưỡng sự dũng mãnh của quân đặc chủng, nhưng chưa từng thấy có một thân thủ nào bất phàm như Dương Thần ngay cả nhìn cũng không thèm.

Chỉ cảm thấy mắt hoa lên, thì đám đệ tử đã quỳ hết xuống.

Tuy rằng trong lòng đã phục sát đất, muốn quỳ xuống bái làm sư phụ, nhưng Nhạc Tử Bằng tự mình biết rằng chuyện này là không thể nào.

Nhìn thấy Dương Thần đang bước về phía gã, Nhạc Tử Bằng theo bản năng lùi lại về phía sau, nhưng nghĩ như thế thì càng không được, nếu như vậy thì bản thân há chẳng phải quá yếu đuối sao, sau này sao có thể ngẩng mặt lên được nữa.

Thế là ngẩng cao đầu ưỡn ngực, nói to:

– Đánh cũng giỏi đấy chứ, có tài thì đợi bố tôi phái người đến đánh cho anh đến tàn phế thì thôi.

Dương Thần mặt nghiêm túc, hỏi:

– Bố ngươi ở đâu, dẫn tôi đi gặp lão ta.

Nhạc Tử Bằng sửng sốt, nghĩ trong lòng chắc tên này bị thần kinh, lẽ nào lại muốn đi gặp bố của gã để nói là nên thay hiệu trưởng đi.

– Bố tôi sao có thể muốn gặp là gặp.

Nhạc Tử Bằng khinh thường nói.

Dương Thần không nói lời nào, giáng cho Nhạc Tử Bằng một cái bạt tai.

“Bốp.”

Một tiếng giòn giã vang lên, nếu như Dương Thần không cố ý cho nhẹ tay thì ít nhất tên Nhạc Tử Bằng này cũng bị đánh ngất đi.

Đám học sinh xung quanh nhìn mà sửng sốt, cũng có chút thán phục, cũng có chút thương hại, cảm thấy Dương Thần lần này xong đời rồi.

Nhưng Trinh Tú lại đứng đó nhìn có chút bất lực, cô không hề lo lắng cho Dương Thần, chỉ cảm thấy thái độ lúc nãy của Dương Thần khiến cô cảm thấy có chút khó chịu, sao lại đi xen vào chuyện tình cảm của con gái.

Bên này, mấy tên theo đuôi thất điên bát đảo lùi lại mấy bước, Nhạc Tử Bằng sờ lên mặt, nóng bừng, rõ ràng là đã sưng lên.

– Anh đánh tôi? Anh… bố tôi còn chưa đánh tôi lần nào, anh lại dám đánh tôi?

Dương Thần nhíu mày nói:

– Bố cậu ở đâu, nói nhiều thế làm gì.

Nhạc Tử Bằng nóng thật sự, tên nhãi này đúng là không biết điều, đánh thì đánh, liền vội vàng móc trong túi ra chiếc Iphone, bên ngoài chiếc điện thoại vỏ bọc hình một bộ xương khô sành điệu.

Vừa gọi điện thoại, vừa dùng hết khả năng đứng xa Dương Thần ra, chỉ vào mặt nói:

– Anh… Anh đợi đấy, tôi gọi điện thoại cho bố, hôm nay tôi không cho anh biến thành cái đầu lợn, rơi mấy lít máu thì đừng hòng rời khỏi đây.

Trên sân trường, học sinh đã xếp thành vòng reo hò, các giám thị vì biết Nhạc Tử Bằng là con trai hiệu trưởng nên cũng không dám ra lệnh bắt đầu tập quân sự.

Bên kia, tòa nhà cao tầng hiện đại nằm xung quanh là cây xanh bao quanh nằm ở vị trí trung tâm trường đại học Trung Hải, trong phòng làm việc của hiệu trưởng lại là một quanh cảnh khác.

Trong phòng làm việc rộng lớn, trang hoàng xa hoa, với các thứ đồ vật trang trí trị giá hàng trăm nghìn tệ, không gian phảng phất mùi hương gỗ thiên nhiên.

Trên tủ trưng bày bày một loạt cúp không sao đếm được, toàn bộ đều được lau chùi sạch sẽ đến phát sáng.

Một người đàn ông trung niên mặc bộ âu phục màu đen, thắt chiếc cà vạt màu đỏ, tướng mạo đường hoàng, ánh mắt sáng ngời cương nghị ngồi trên chiếc ghế tựa da thật, đang nở nụ cười rất thân thiện với vị khách đến thăm.

Trong phòng làm việc có duy nhất một người khách, cũng mặc một bộ âu phục, một người đàn ông trung niên tướng mạo anh tuấn, vẻ mặt trông có vẻ hòa hảo.

– Lão Phương, là chuyện con gái của anh đúng không, sao lại cần phải anh đích thân đến đây một chuyến thế chứ, dựa vào mối giao tình của anh và tôi thì chỉ cầm một cuộc điện thoại là được.

Người đàn ông họ Phương này chính là Phương Trung Bình, thân sinh của Đường Đường.

Phương Trung Bình cười hòa khí nói:

– Lão Nhạc, anh không biết đấy thôi, đứa con gái đấy của tôi rất bướng bỉnh, từ nhỏ đã rất đáng thương, có bố có mẹ, nhưng lại không có mấy lần ăn cơm mà có đủ cả ba người, cho nên tôi và mẹ nó đều rất là chiều chuộng, muốn gì là mua cho thứ ấy, một chút cũng không chịu nhượng bộ.

Nếu như không phải sinh ra đã thông minh, thì việc thi đỗ hay trượt đại học cũng là một vấn đề. Trong trường đại học Trung Hải này có rất nhiều đứa được nuông chiều từ bé, ai chẳng phải là con ngọc con ngà, ngộ nhỡ đứa con gái đấy của tôi mà gây ra họa không cẩn thận là bị đuổi ra khỏi trường, tốt nhất là tôi đến gặp anh trước để thông đường.

Nhạc Vĩ Binh cười quái dị nói:

– Anh và đại tiểu thư nhà họ Đường ấy cuối cùng vẫn không đến được với nhau?

Phương Trung Bình sắc mặt có chút xấu hổ nói:

– Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, tôi cũng không mong gì chuyện đó nữa, có thể cùng cô ấy sinh một đứa con cũng coi là đáng lắm rồi.

– Hừ, đúng là không tiến bộ, năm đó khi tham gia huấn luyện bộ đội, đi ra ngoài tìm con gái cũng là anh nhát gan nhất, đến bây giờ cũng vậy, con gái cũng đã lớn nhường này rồi mà vẫn chưa đâu vào đâu.

Nhạc Vĩ Binh lắc đầu.

Phương Trung Bình khaon thai cười:

– Đúng là chỉ có chiến hữu là hiểu tôi nhất.

Nhạc Vĩ Binh thở dài:

– Nghe nói Đường gia có biến lớn, trung ương có phong tỏa tin tức, Nhạc gia chúng tôi cũng ở xa Yến Kinh nên cũng không rõ, con gái anh theo mẹ, chắc bây giờ đang bận bịu chuyện Đường gia.

Phương Trung Bình lúc này mặt cũng đã biến sắc:

– Lão Nhạc, chuyện này… Chỉ nhắc đến đây thôi, đừng tìm hiểu kỹ làm gì, biết nhiều không tốt cho anh.

Nhạc Vĩ Binh hừ nhẹ một tiếng:

– Sợ gì chứ, tứ đại gia tộc Yến Kinh cải triều thay chính, thì có liên quan gì tới chúng tôi, không thể tham dự thì lẽ nào lại không được nói?

Phương Trung Bình cười phụ họa, cũng không nói nhiều nữa.

– Chuyện của Đường gia, tôi không có hứng thú tìm hiểu, nhưng nghe nói… tư Lệnh Dương Phá Quân hiện giờ đã tạm thời bị cách chức, quản lý quân khu Giang Nam hiện thời là Phó tư lệnh, chuyện này… là có thật?

Ánh mắt Phương Trung Bình có vài tia cổ quái, nhưng vẫn gật đầu:

– Đúng vậy, sao anh lại nhắc tới chuyện này.

– Tôi nghe nói, Dương gia đã tìm lại được con cháu, một người thanh niên tên là Dương Thần, bây giờ đang ở Trung Hải, chuyện này, anh là Bí thư thành ủy, lại thân cận với Viên gia, chắc anh sớm đã biết chuyện này?

Phương Trung Bình chau mày:

– Lão Nhạc, không phải anh vẫn muốn về Yến Kinh đấy chứ?

– Tôi chỉ hỏi vậy thôi, anh nôn nóng gì chứ.

Nhạc Vĩ Binh cười nhạt.

– Là bạn chiến hữu, tôi khuyên anh một câu.

Phương Trung Bình nói:

– Nếu anh muốn thông qua chuyện Dương Thần nắm quyền Dương gia mà muốn quay lại Yến Kinh, vậy thì anh chỉ có thể tự mình chuốc lấy cái khổ mà thôi, Dương Thần tuyệt đối không phải là đám con cái nhà đại gia kia như anh nghĩ, hắn đặc biệt khác người.

Nhạc Vĩ Binh không thể phủ định cười cười, đang định rút bao thuốc lá ra hút cho đỡ cơn thèm thì tiếng điện thoại rung lên.

Nghe máy chưa được mấy giây sắc mặt liền tối sầm lại.

– Hừ, đúng là không được tích sự gì, được rồi, ta sẽ gọi Nhạc Ca ra đó, đứng đợi đấy cho ta.

Phương Trung Bình nghi hoặc nhìn, đợi Nhạc Vĩ Bình nghe xong điện thoại, hỏi:

– Đã xảy ra chuyện gì vậy, có cần tôi giúp không?

– Không cần, có một tên nhãi nào đó không biết điều dám đánh thằng nhóc nhà tôi.

Nhạc Vĩ Bình nói.

– Chỉ có chuyện này? Anh giao cho cảnh sát xử lý là xong, còn phái A Nhạc đi làm gì?

Phương Trung Bình dở khóc dở cười.

– Mặc dù tên nhóc này chẳng được tích sự gì, nhưng lại là thằng con trai duy nhất của tôi, bị người ta đánh dễ dàng như vậy há chẳng phải nói là con trai Nhạc Vĩ Bình dễ bị ức hiếp hay sao?

Phương Trung Bình cười nhăn nhó:

– Anh làm như vậy liệu có làm hư Tử Bằng, dù sao nó cũng là nam nhi.

Nhạc Vĩ Binh thở một hơi nặng nề:

– Tôi biết thằng nhóc này ở bên ngoài làm một số chuyện hơi quá, nhưng còn trẻ động chân động tay chút cũng có gì đâu, con trai tôi tính nết vốn không phải là xấu.

Phương Trung Bình trong lòng có chút khinh thường nhưng mặt vẫn rất tươi cười gật đầu, bản thân không có lý do gì mà phải trêu ngươi hai cha con họ, con gái yêu quý của mình không gây ra họa là được.

– Đúng rồi, tôi cũng lâu lắm rồi không gặp Tử Bằng nhà tôi, hay là trưa nay cùng đi ăn bữa cơm, dẫu sao sau này Tử Bằng và con gái tôi cũng là bạn học.

Nhạc Tử Bằng đứng dậy nói.

Phương Trung Bình lập tức cảnh giác cười nói:

– Đường Đường nhà chúng tôi đã có hẹn ước với Viên Dã nhà họ Viên rồi, anh đừng có suy nghĩ nữa.

Nhạc Vĩ Binh không vui nói:

– Anh mới là người suy nghĩ, tôi không muốn tìm một cô con dâu không biết nghe lời như vậy, chỉ có nhà họ Viên là muốn thôi, đi đi đi, tôi muốn đi xem, ai mà lại dám đánh con trai Nhạc Vĩ Binh tôi.

Phương Trung Bình trong lòng có chút bi ai, gã này tuy rằng bình thường bộ dạng tao nhã ôn hòa, nhưng khi có chuyện lại tính tình bộc phát.

Si tình với vợ, sau khi vợ sinh đứa con này xong liền qua đời, mười mấy năm trời vẫn ở vậy không đi bước nữa, yêu đứa con trai duy nhất hết mức.

Không biết hôm nay ai lại đen đủi, không đánh ai lại đi đánh con trai của chiến hữu xưa, đúng là đen đủi.

Vừa nghĩ tới thân thủ khí lực của đám vệ sĩ A Nhạc, trong lòng Phương Trung Bình phát run.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/10/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 5
Đêm đó, khi mở mắt ra, Tống Khuyết đã thấy mình nằm trong một gian phòng trống của khách sạn, hắn nhìn quanh một, mới dám xác định chuyện đã xảy ra hồi ban ngày không phải là ảo giác, mà vì nó là thật, nên làm hắn khóc không ra nước mắt, trong lòng bi phẫn khó tả. “Tại sao lại như...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Tôi nghe âm thanh đó mà thấy lạnh cả người: Tuyệt đối không sai. Đây đúng là tiếng kèn vang lên khi cánh cửa thanh đồng mở ra. Ngày đó chỉ có tôi và Bàn Tử được tận mắt chứng kiến cảnh tượng quỷ dị này. Mà bất cứ là ai khi trải qua tình cảnh ấy dù chỉ một lần, thì cả đời cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Miêu Nghị – Quyển 36
Khụ khụ! Lần này đến phiên Miêu Nghị nắm tay ho khan hai tiếng. Ngươi lui xuống trước đi, để ta suy nghĩ thật kỹ đã. Hoành Vô Đạo ngạc nhiên, với hắn mà nói việc này không có gì phải lựa chọn, cưới hai thiếp thất có thể đổi hai vị nguyên soái thuận lợi quy thuận sao còn cần suy nghĩ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba