Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 11 » Phần 97

Dương Thần - Quyển 11

Phần 97

Tiêu Chỉ Tình vẻ mặt nghi hoặc, nhưng vẫn ngoan ngoãn quay đầu, để vú Vương xem cổ của mình!

Vú Vương tay run run, vén mái tóc phía sau của Tiêu Chỉ Tình ra, lộ ra chiếc gáy trắng nõn nà!

Lúc này mọi người mới phát hiện, phía sau cổ của Tiêu Chỉ Tình có một cái bớt hình hoa mai.

Tuy cái bớt không lớn, chỉ bằng đầu ngón tay, thậm trí nếu không để ý kỹ sẽ không thấy được, nhưng vú Vương lại có thể lập tức nhìn ra.

– Vú Vương, cái bớt này lẽ nào là…

Lâm Nhược Khê dường như đã nhớ ra điều gì, vẻ mặt khó tin.

Vẻ mặt vú Vương bị kích động đến chuyển sang màu hồng, nắm chặt hai tay của Tiêu Chỉ Tình hỏi:

– Chỉ Tình, cha của cô… tên là gì?

Tiêu Chỉ Tình bị dáng vẻ của vú Vương làm cho sợ hãi, nuốt nước bọt, rồi mới nhỏ giọng nói:

– Tiêu Mạc Tranh…

Ánh mắt của vú Vương lướt qua tia kinh ngạc, môi run run, không nói thêm gì, quay người, kéo tay Tiêu Chỉ Tình đi lên tầng.

Tiêu Chỉ Tình không kịp phản ứng gì, chỉ có thể chạy theo vú Vương.

– Ôi! Ngọc Lan, bà làm gì vậy?

Quách Tuyết Hoa nhìn thấy cảnh tượng này thì có chút hoang mang.

– Chúng ta đi theo xem sao.

Lâm Nhược Khê khuôn mặt nhăn nhó vội vã đi theo lên tầng.

Mọi người đứng trước cửa phòng của vú Vương, thấy Tiêu Chỉ tình đang đứng trước tủ quần áo, còn vú Vương mở tủ, cố sức tìm vật gì đó.

Một lúc sau, vú Vương lấy ra một chiếc hộp, lấy ra một bức ảnh được bọc trong giấy dầu.

Dương Thần đột nhiên có chút ấn tượng, lúc mới chuyển nhà, là do Thái Nghiên phát hiện ra bức ảnh này, vốn là vật cài trong giá sách của Tổng giám đốc.

Người trong ảnh dường như là người mà Lâm Nhược Khê và hắn đều quen biết, chỉ là Lâm Nhược Khê không muốn nhắc tới Thái Nghiên.

Sau đó bức ảnh được vú Vương giữ lại, Dương Thần cũng không biết được trên bức ảnh có gì.

– Chỉ Tình, cô xem, có phải là người đàn ông trong tấm hình này không?

Vú Vương đưa bức ảnh tới trước mặt Tiêu Chỉ Tình.

Tiêu Chỉ Tình liếc mắt một cái, lập tức bị dán chặt vào bức ảnh không rời.

Sau một hồi, Tiêu Chỉ Tình mới ngơ ngác thì thào:

– Tại sao… tại sao cha, lại… lại ở trong bức ảnh?

Mọi người đều tiến lên phía trước, nhìn bức ảnh.

Chỉ thấy, bức ảnh được chụp trong một hoa viên, có vẻ như là sân trước căn nhà của Lâm Nhược Khê.

Một đôi nam nữ trong bức ảnh, người con trai anh tú khôi ngô, dáng vẻ thư sinh, có để râu, mặc chiếc áo sơ mi xanh, để ngôi giữa.

Người con gái vừa nhìn đã có thể nhận ra, rõ ràng là vú Vương thời trẻ, có lẽ là bức ảnh được chụp lúc vú Vương mới mười mấy tuổi, bà lúc đó mái tóc dài, khuôn mặt mịn màng, đang cười hạnh phúc trong hoa viên.

Bức ảnh tuy đã vàng ố, nhưng rõ ràng là vú Vương và cha của Tiêu Chỉ Tình – Tiêu Mạc Tranh.

Lúc này, vú Vương đã có đáp án từ chính miệng Tiêu Chỉ Tình nói ra, đôi mắt đã đỏ hoe, nước mắt tự nhiên tuôn trào.

– Con gái của ta!!!

Vú Vương ôm chặt lấy Tiêu Chỉ Tình, đau thương và vui mừng xen lẫn nhau, tiếng khóc của bà dội thẳng vào tim những người đứng đó.

Tiêu Chỉ Tình mơ hồ, dường như không thể tin vào những lời mình vừa nghe thấy, cứ đứng ngây ra, để mặc má đầy nước mắt của vú Vương chảy ướt đẫm chiếc áo cô đang mặc.

Quách Tuyết Hoa dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Dương Thần bên cạnh, Dương Thần nhún vai, buông tay, biểu cảm rằng mình hoàn toàn không biết việc này.

Lâm Nhược Khê trước cảnh tượng này cũng vô cùng xúc động, dường như đã nhớ lại chuyện gì đó, nhìn vú Vương bắt đầu lau nước mắt.

Mẫn Quyên đứng ở cửa ôm Lam Lam vẻ mặt không hiểu gì.

Vú Vương đã khóc rất lâu, sau đó mới nhớ ra cần phải nói gì đó, khuôn mặt đẫm nước mắt nhưng nụ cười lại vô cùng rạng rỡ.

– Chỉ Tình à! Để con phải kinh hãi rồi. Là do mẹ không tốt, là mẹ không tốt…

Vú Vương cứ lặp đi lặp lại một câu, miệng cười không ngớt nói:

– Khi con ra đời, trên cổ đã có một cái bớt hình hoa mai. Lúc đó cha con là một người làm vườn, ông ấy nói ông ấy tên Mạc Tranh, chính là người đàn ông trong bức ảnh. Ta không ngờ rằng, đấy lại là tên thật của ông ấy. Ta và ông ấy đã sinh ra con, con là con gái của ta.

Tiêu Chỉ Tình mở to mắt, khuôn mặt trắng bệch, khuôn mặt phức tạp, cắn chặt môi dưới, ngây dại.

Lâm Nhược Khê đứng bên cạnh lo lắng Tiêu Chỉ Tình không tin, nên giải thích:

– Chỉ Tình, những điều vú Vương nói đều là thật. Lúc đó tôi còn rất nhỏ, nhưng vẫn nhớ, người đàn ông tên Mạc Tranh ấy, là do bà tôi mời về làm việc, chăm sóc khu vườn. Lúc đó, những người thường tới nhà tôi đều từng gặp ông ấy, nếu cô không tin có thể đi hỏi những người nhà họ Thái.

Sau đó bà tôi làm mối, vú Vương và Mạc Tranh kết hôn với nhau, sau khi có thai, thì trở về quê của vú Vương sinh ra cô. Kết quả vào một hôm trời đổ mưa, cô và Mạc Tranh đột nhiên biến mất.

Chúng tôi đã tìm kiếm rất lâu, nhưng những tư liệu về Mạc Tranh cũng đột nhiên biến mất. Dường như đã hoàn toàn bốc hơi, chỉ còn lại bức ảnh này, còn lưu lại trong thư phòng của bà tôi.

Dương Thần nghe đến những lời này, thì mơ hồ nhớ ra. Lúc Thái Nghiên mới đến nhà, hình như còn hỏi vú Vương “người đó” có trở lại không, lúc đó bản thân hắn cũng không để ý đến.

Hóa ra, vú Vương từng có quá khứ như vậy.

Chả trách Lâm Nhược Khê lại không thích khi Thái Nghiên nhắc tới chuyện cũ. Điều này đối với vú Vương mà nói, giống như con dao, cứa vào lòng bà.

Bị chồng lừa dối, đứa con gái mới sinh cũng mất tích theo, có thể sống tới giờ, quả thực đã vô cùng kiên cường.

Tiểu Chỉ Tình giọng run run, hỏi một câu không đâu vào đâu:

– Bà… bà là… mẹ tôi?

– Ừm!

Vú Vương gật đầu xác nhận.

Tiêu Chỉ Tình rốt cục cũng không kìm được cảm xúc của mình “oa” khóc thành tiếng, ôm lấy vú Vương.

– Mẹ!

– Ôi! Ôi! Con gái của tôi!

Tận mắt trông thấy mẹ con nhận nhau, Quách Tuyết Hoa đã hiểu rõ mọi chuyện cũng cảm thấy vô cùng xúc động, lau khóe mắt ướt đẫm nước mắt, khuôn mặt nở nụ cười mãn nguyện.

– Thật đáng vui mừng. Hóa ra Chỉ Tình lại là cô con gái thất lạc bao năm của Ngọc Lan, tình mẫu tử khó mà chia lìa, huyết mạch tương liên mà!

Quách Tuyết Hoa nói, lại quay sang nhìn Dương Thần ở bên cạnh, vô vỗ vai Dương Thần:

– Làm tốt lắm!

Dương Thần cũng thấy vui vẻ, không ngờ bản thân lại có thể câu được con gái của vú Vương từ Mỹ trở về đây.

Nói như vậy thì quả đúng là ý trời.

Vú Vương và Tiêu Chỉ Tình vừa khóc vừa cười ôm lấy nhau một lúc lâu mới dời nhau ra. Vú Vương nắm lấy tay con gái, chạy đến bên chiếc tủ.

Dưới ánh mắt tò mò của mọi người, vú Vương lại mở tủ, mọi người nhìn vào trong đó thì chết lặng.

Trong tủ chất đầy giày của trẻ con.

Những đôi giày này có đủ hình dáng, đủ cỡ, nếu bày ra ít cũng phải đến trăm đôi, đều còn rất mới.

Vú Vương nắm chặt tay con gái, vui vẻ nói:

– Chỉ Tình à! Mau xem, đây đều là giày mẹ mua cho con. Mặc dù không gặp được con, nhưng mẹ vẫn tin, một ngày nào đó con sẽ lại về bên mẹ.

Năm nào cũng vậy, cứ gần đến sinh nhật con, mẹ đều nghĩ, chân con gái của mẹ sẽ to cỡ nào, sẽ đi giày cỡ bao nhiêu? Mẹ đã mua giày theo từng mùa, theo mốt của từng năm, thuê người làm cho con chiếc giày đẹp nhất.

Con xem, đây là giày cho con đi nhà trẻ… đôi này màu hồng, đây là đôi giày nhảy cho con đi học nhảy khi học cấp một… còn đôi này, mẹ nghĩ con sẽ dậy thì khi học cấp hai, nên mua to hơn hai cỡ…

Đây, đây là bốn đôi giày mẹ đã mua cho con vào năm nay, con có thích không, có thấy nó hơi quê mùa không? Mẹ không biết con thích giày cao gót hay giày đế bằng, hơn nữa mẹ cũng không biết con gái mẹ cao thấp ra sao…

Nhìn những đôi giày đủ các lứa tuổi mà vú Vương mua cho Tiêu Chỉ Tình, trước mắt mọi người như được phủ bởi một tấm màn, vú Vương nhìn những đôi giày mới, tưởng tượng ra hình dáng con gái mình.

Tiêu Chỉ Tình căn bản không thể nghe rõ những gì vú Vương đang nói, che miệng, cố nén sự xúc động vào lòng.

Dương Thần rốt cục đã hiểu, tại sao lúc đó vú Vương đi mua giầy, tại sao người bán giầy lại hy vọng một ngày nào đó vú Vương không đến mua giày nữa.

Mỗi lần mua giày, là mỗi lần tâm hồn vú Vương bị dằn vặt, hy vọng mãnh liệt là vậy, nhưng trước mắt lại chỉ toàn là sương mù.

Không khí tạm lắng, Tiêu Chỉ Tình cầm một đôi giày mới mua năm nay, gạt nước mắt, cười ngọt ngào với vú Vương:

– Mẹ à! Con thích đôi này, con đi cho mẹ xem.

– Ừ!

Vú Vương cố sức gật đầu, hé miệng cười, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/10/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hẹn hò trong rừng - Tác giả The Kid
Sen và Cu Lì là cặp đôi yêu nhau đã lâu, cả hai đều làm việc cho một gia đình giàu. Sen làm người giúp việc còn Cu Lì làm tài xế. Sen còn rất trẻ đẹp, cô chấp nhận yêu Cu Lì, người lớn hơn cô đến 20 tuổi. Một hôm gia đình giàu có việc phải lên Đà Lạt. Cu Lì lái xe chở chủ đi, Sen cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX
Quan Trường – Quyển 19
Bắc Kinh, nhà họ Ngô. Nhà họ Ngô khách quý chật nhà, náo nhiệt dị thường. Ông cụ nhà họ Ngô tuổi càng cao càng thích yên tĩnh. Những năm gần đây, nhà họ Ngô rất ít khi có khách đến chơi. Từ sau khi Ngô Tài Dương về Bắc Kinh, mặc dù Ngô Tài Dương không cùng sống với ông cụ nhà họ Ngô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Quan Trường – Quyển 10
Quan hệ nam nữ cho dù ở nơi nào đều luôn luôn là đề tài hứng thú nhất. Cũng là bởi vì không ít người hiểu rõ, điều tra vấn đề kinh tế của Bành Vân Phong rất khó có kết quả. Cho dù là có, Thị trưởng Hạ cũng sẽ tận lực bảo vệ Bành Vân Phong. Thôi thì không cần loan truyền cho thỏa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba