Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 12 » Phần 21

Dương Thần - Quyển 12

Phần 21

Dương Thần cũng vừa nghĩ đến điều này, muốn qua bệnh viện để kiểm tra xem, nhưng lại lo lắng trong nhà vẫn có mai phục. Nếu như hắn không có ở đây, chỉ dựa vàom Jeong thì chưa chắc có thể đảm bảo được sự an toàn cho Trinh Tú và Lâm Nhược Khê.

Mặc dù Lâm Nhược Khê có chân khí đỉnh cao của Hậu Thiên, nhưng kinh nghiệm chiến đấu vẫn còn thiếu nhiều, nếu như đối phương có súng thì sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Đúng lúc này, trong phòng đối diện, Lâm Nhược Khê đột nhiên hét lớn:

– Ông xã! Có điện thoại gọi đến! Tìm anh đấy!

Trong lòng Dương Thần có cảm giác bất an, trở về phòng nhận điện thoại.

– Anh Dương, thực sự khâm phục thân thủ của anh, không ngờ vẫn có thể sống được.

Từ đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói của một người đàn ông lạ.

– Người của Bắc Phù Dư?

– Xem ra anh còn lợi hại hơn so với tưởng tượng của tôi nhiều, không ngờ có thể đoán ra lai lịch của tôi nữa.

Người đàn ông kia cười nham hiểm.

Dương Thần thở dài:

– Nói đi, muốn làm gì nữa đây?

– Có lẽ anh không biết, trước khi anh trở về nhà họ Park, chúng tôi đã chuẩn bị một món quà lớn để tiếp đãi anh ở trong bệnh viện và trong nhà của các anh…

Người đàn ông lạ kia lại cười nham hiểm, nói:

– Khả năng của anh Dương đây thật sự khiến chúng tôi cảm thấy khâm phục. Vì không gặp phải tổn thất gì quá lớn nên chúng tôi phải tiếp đãi anh một cách đặc biệt.

– Chúng mày chắc sẽ không cho người mai phục hết cả trong nhà và bệnh viện chứ.

Dương Thần nghĩ đến vấn đề này trước tiên.

– Trả lời đúng rồi đó.

Người đàn ông kia lộ rõ vẻ hưng phấn:

– Nhưng đủ để biến ngôi nhà này và bệnh viện thành trăm mảnh, cũng có thể cho nhà họ Park quy tiên hết. Thế nào? Có phải anh rất bị kích động không?

Dương Thần điên đầu xoa xoa mũi, lẩm bẩm:

– Người Hàn Quốc chúng mày không phải là học cái trò xã hội đen này ở trong phim chứ? Không biết việc này rất lạc hậu sao?

– Hừ, lạc hậu? Làm sao? Quản nổi sao?

Người đàn ông kia cười khặc khặc:

– Anh Dương. Nếu như anh không muốn để toàn bộ những người trong cái nhà này bị tan nát hết, đặc biệt là người phụ nữ xinh đẹp của anh và tiểu thư Từ Trinh Tú, và cũng không muốn cái lão đang nằm viện kia không dậy nổi thì tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe theo lời của tôi.

Nếu như anh muốn thử sự can đảm của chúng tôi một lần nữa thì có thể dẫn những người khác trong nhà ra ngoài.

Dương Thần cười thầm trong lòng, nói thực thì cho dù có làm nổ tan căn nhà, trong chớp mắt hắn vẫn có cách để bảo vệ được Lâm Nhược Khê và Trinh Tú, thậm chí tình hình của Park Chuan trong bệnh viện còn sống hay đã chết, hắn cũng không quan tâm nhiều.

Đối phương nói như vậy, nhìn từ một vài góc độ thì Park Chuan bây giờ đã an toàn, chỉ không biết mình có bị mai phục nữa hay không mà thôi.

Dương Thần suy nghĩ một hồi, nghĩ ra kế sách, nói:

– Muốn tao phối hợp thế nào đây?

– Rất đơn giản, bây giờ bên ngoài cửa của nhà họ Park có một chiếc xe hiện đại có rèm che màu đen, anh chỉ cần tự mình lái chiếc xe đó đến khách sạn Myeong – dong là được rồi, đến lúc đó đương nhiên sẽ có người nghênh đón.

Dương Thần đồng ý luôn, sau khi gác điện thoại xuống, vẫy vẫy tay gọi Lâm Nhược Khê.

Lâm Nhược Khê hiếu kỳ:

– Rốt cuộc có chuyện gì, là người của Bắc Phù Dư sao?

Dương Thần khẽ cười, ghé sát tai Lâm Nhược Khê nói vài câu.

Sau khi Lâm Nhược Khê nghe xong, nhíu mày lại nói:

– Như vậy có thể được sao?

– Vậy còn phải xem khả năng diễn xuất của Tổng giám đốc Lâm thân yêu như thế nào đã. Anh tin em có thể lừa anh nhiều lần như vậy rồi, tuyệt đối xứng đáng được nhận giải Oscar.

Dương Thần nháy mắt.

Lâm Nhược Khê lườm hắn một cái, gật đầu nói:

– Vậy anh cẩn thận một chút, đừng có để xảy ra sự cố.

Dương Thần đưa tay ra sờ mặt của người phụ nữ này, rồi xoay người đi ra phía cửa lớn.

– Anh Dương muốn đi đâu?

Trinh Tú nghi ngờ hỏi.

Sắc mặt Lâm Nhược Khê thoạt nhìn có chút lo lắng:

– Là tổ chức kia phái thích khách đến, nói đã gài thuốc nổ ở đây và bệnh viện. Nếu như Dương Thần không làm theo yêu cầu đến gặp bọn họ thì bọn họ sẽ cho nổ tung toàn bộ chúng ta.

– Cái gì?

Trinh Tú vừa nghe đến điều này, vội vàng kêu lên:

– Sao có thể như vậy được chứ?

Nhưng đã không kịp để ngăn cản Dương Thần, Dương Thần chạy đến và đã ngồi vào trong chiếc xe có rèm che ở ngoài cổng lớn.

Mười mấy nhân viên bảo vệ trong và ngoài nhà họ Park đã đứng bên Trinh Tú để bảo vệ. Bọn họ cũng không có khả năng để quản việc Dương Thần làm gì, chỉ ngăn không cho Trinh Tú làm loạn.

Trong chớp mắt, Dương Thần đã nổ máy xe, cho xe chạy về hướng Nam.

Khi chiếc đèn ở đuôi xe biến mất thì có âm thanh hoảng hốt ở trong nhà truyền đến.

“Ầm!”

Một ánh sáng lóe lên, ở chỗ chiếc xe, đã phóng lên cao.

Trinh Tú bất chấp sự ngăn cản của đám bảo vệ, xông ra cửa, nhìn thấy chiếc xe của Dương Thần lái đã biến thành một đống sắt vụn.

– Không hay rồi, trong xe có gài bom.

M Jeong thất thanh nói.

– Anh Dương!

Trinh Tú kêu lên một tiếng, nước mắt lập tức chảy ra, dường như nhìn ánh sáng lóe lên kia một cách tuyệt vọng, toàn thân như bất động tại chỗ.

Mặc dù Trinh Tú biết Dương Thần có thân thủ cao cường, nhưng không thể tưởng tượng ra được có người lại gài bom ở trong xăng của xe.

Khuôn mặt Lâm Nhược Khê trắng bệch đứng ở một bên, lảo đảo, dường như vì vụ nổ vừa rồi mà không thể nói lên thành tiếng.

Không ít những tòa nhà bên cạnh cũng bắt đầu bật đèn lên, vì âm thanh của vụ nổ quá lớn.

Nhưng đúng lúc này, hai chiếc Chevrolet SUV màu đen đã đỗ trước cửa nhà họ Park, mười mấy tên mặt đồ đen, đeo kính râm, trong tay cầm súng, chĩa vào căn nhà.

Bị đám người mặc đồ đen hung ác này dọa cho sợ hãi, đám bảo vệ nhanh chóng lui xuống.

Một người bảo vệ trong đó nghĩ mình cũng có súng trong người, đang định nổ súng thì nghe thấy tiếng bắn “bàng bàng bàng”.

Còn chưa kịp rút súng ra, người bảo vệ này đã ngã lăn xuống đất.

Thoáng một cái, những người bảo vệ khác cũng không dám nổ súng, sợ người đầu tiên lĩnh đạn là mình, dù sao vũ khí của đối phương cũng mạnh hơn nhiều.

M Jeong hoảng loạn dang tay che trước Trinh Tú:

– Các người rốt cuộc là ai?

Một tên có mái tóc màu vàng ở ngay trước nhe răng cười:

– Cô không cần biết, tất cả mọi người giơ tay lên, úp mặt vào tường, chúng tôi chỉ cần mang theo Từ Trinh Tú thôi.

Từ Trinh Tú đang trong sự đau thương, ngoảnh mặt làm ngơ, nước mắt vẫn chảy.

Lâm Nhược Khê lại nghe ra tên này chính là kẻ đã gọi điện cho Dương Thần.

– Đừng có mơ, tất cả mọi người bảo vệ tiểu thư. Nhất định không được để cho bọn chúng đạt được mục đích.

M Jeong hét lên với đám bảo vệ.

Nhưng đám bảo vệ sau khi nhìn nhau một lúc liền lẳng lặng đi đến bên tường, nghiễm nhiên là bọn họ còn cần mạng sống.

Còn đám người hầu đương nhiên càng nhát gan hơn, sớm đã đi đến bên tường.

– Các người… các người… Uổng công lão gia lúc nào cũng đối xử tốt với các người, các người có phải là người không vậy? Các người thật có lỗi với sự hy sinh của anh Dương.

M Jeong tức giận đến đỏ mặt tía tai, cắn răng nói:

– Tiểu thư Trinh Tú, cô mau chạy vào sau cửa đi, nhanh lên.

Nhưng Trinh Tú lại như thờ ơ, như hoàn toàn phó mặc cho số phận vậy.

Lâm Nhược Khê ở bên nhìn thấy cảnh này, không kìm được sự quặn đau trong lòng. Vì Trinh Tú cảm thấy Dương Thần không còn nữa, nên mới trở thành như vậy sao? Dương Thần ở trong lòng cô ấy quan trọng như thế nào?

– Hừ, đúng là đồ đàn bà phiền phức. Chúng ta làm việc có thể hạn chế khả năng giết người rồi, nhưng cô đã muốn tìm đến cái chết như vậy thì đừng có trách bọn này, anh em đâu, xông lên.

Lời nói vừa ngắt, ba tên mặc áo đen cầm súng tiến lên trước, chỉ cầnm Jeong phản kích thì bọn họ nhất định không một chút do dự mà nổ súng ngay tức khắc.

Trong mắtm Jeong lộ ra một tia tuyệt vọng, bảo vệ Từ Trinh Tú ở phía sau, bất chấp tất cả xông lên ba gã ở phía trước.

– Muốn chết à.

Hai tên mặc áo đen lập tức bóp cò.

“Bàng bàng bàng bàng!”

Đạn văng khắp nơi, thậm chí có thể cảm thấy chiếc đèn lớn trong đại sảnh bị lắc lư.

Đám người hầu nhắm tịt mắt lại, nhưng cảnh tượng sau đó lại khiến bọn họ đều phải ngưng thở, tròng mắt như sắp long ra ngoài.

Chỉ thấy bóng dángm Jeong bay qua một vòng, đả ngã hai tên đàn ông kia, không những thế những viên đạn kia không ngờ đã bay lên cắm vào trần nhà.

Rõ ràng là đạn đã nhắm trúng vàom Jeong, sao có thể chệch hướng được chứ?

Ngay cả Trinh Tú sau khi định thần lại cũng cảm thấy không thể tin nổi, chỉ có Lâm Nhược Khê ở bên nhìn xung quanh, có chút bất lực.

Nhưngm Jeong lại không quan tâm nhiều như vậy, cô đã định liều mạng như vậy, căn bản là không có thời gian mà quan tâm đến “sự may mắn” đó.

– Tao sẽ liều mạng với chúng mày.

Tốc độ củam Jeong đã đạt đến cực điểm, những động tác uyển chuyển mà nhanh nhẹn của người phụ nữ này, cộng thêm sức mạnh từ đôi chân đã khiến cô trông giống như một vận động viên ném tạ.

“Bàng bàng!”. Âm thanh của tiếng súng nổ liên tục vang lên, đồng thời cô xông về phía tên tóc vàng kia.

– Bắn!

Tên tóc vàng kia hét lớn, bắt đầu tập hợp bắn về phíam Jeong.

Nhưng những viên đạn giết người này trước khi tiếp xúc được vớim Jeong, dường như đều bị một lực hút vô hình nào đó làm cho toàn bộ chúng đều bay về phía trần nhà.

Không đợi cho đám người kia phản ứng kịp, m Jeong đã giơ chân đi đôi giày cao gót của mình đạp thẳng vào mặt mấy tên này khiến chúng máu chảy lêng láng, thậm chí có tên còn chết ngay tại chỗ.

Căn bản những tên này cũng không kém cỏi như vậy, đa số đều đã được rèn luyện qua về võ thuật Hàn Quốc hoặc là được luyện công ở một môn phái nào đó.

Nhưng toàn bộ đều dựa vào uy lực của súng ống, không kịp đả thươngm Jeong thì đã bị cô cho ngã trước. Trong khi đợi nổ súng phát hai thì đã không kịp tung đòn phản lại rồi.

M Jeong sau khi cho đám người kia ngã lăn trên mặt đất mới ngạc nhiên nhìn một lượt, không dám tin vào mắt mình, trong chốc lát làm sao mình có thể đả ngã đám người có súng này?

Tên tóc vàng cảm thấy như gặp phải quỷ, bên hông dường như vị thương, chân tập tễnh như muốn chạy thoát.

– Quỷ… có quỷ ở đây…

Tinh thần của tên đàn ông kia dường như đã hỗn loạn cực độ. Đây chính là một việc hết sức kỳ lạ.

Nhưng khi tên này muốn ra khỏi cửa thì đầu của gã mất thăng bằng như đụng phải một thứ gì đó.

Tên này quay đầy lại nhìn…

Rõ ràng là Dương Thần, đang cười và vẫy tay với gã, gã vừa với đụng phải đùi của Dương Thần.

– Ha, ta đã trở về.

– Quỷ!

Tên tóc vàng hít một hơi sâu, trợn tròn mắt, hôn mê bất tỉnh.

Dương Thần bực mình, không đợi gã nói bất cứ điều gì, nghe thấy tiếng hét của Trinh Tú ở trong nhà liền chạy như bay đến, Trinh Tú liền nhảy vọt lên ôm hắn.

– Anh Dương! Hức hức… Em biết anh không chết mà…

Cô gái này khóc rống lên, nhìn thấy Dương Thần như từ cõi chết trở về.

Dương Thần cảm thấy có lỗi vỗ vỗ vai cô gái này:

– Anh chết rồi thì em còn khóc được, nhưng anh chưa chết em khóc cái gì?

Trinh Tú không quan tâm gì nữa, ngẩng đầu lên, hôn một cái vào má Dương Thần.

Dương Thần ngây người ra, quay đầu nhìn về phía Lâm Nhược Khê đang ở trong phòng, bất đắc dĩ nhún vai một cái, cười khổ:

– Em nhìn thấy rồi đấy… là Trinh Tú hôn anh, không phải anh hôn cô ấy…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/10/2020 03:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 1
Len lỏi cả buổi, Bạch Tiểu Thuần mới tiến đến gần bia đá thảo mộc đệ nhị thiên, đang lúc muốn đi tới thì hắn loáng thoáng tiếng bàn luận bên tai của ba đệ tử ngoại môn trước mặt, dường như trong câu chuyện đang bàn luận liên quan đến bản thân hắn. “Các ngươi nghe nói chưa, gần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Quan Trường – Quyển 2
Lý Đinh Sơn và Vương Toàn Hữu đi tới nhìn rồi nhíu mày. Thẩm Phục Minh chỉ vào người cầm dao trong tay rồi nói: Người này là ai, hai anh có nhận ra không? Lý Đinh Sơn lắc đầu nói: Tôi mới tới Huyện Bá không lâu nên không biết. Vương Toàn Hữu có chút khó hiểu nói: Đây là Vương Minh, à cháu trai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Bà xã tôi là sếp - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Bạn gái tôi là sếp” Cường và Oanh cưới nhau đã lâu, hai vợ chồng sống rất hạnh phúc. Cường hơi sợ vợ, trong đầu anh luôn nghĩ là “bà xã tôi là sếp”. Hôm nay Cường vừa trở về sau chuyến công tác bên châu Âu. Cường khoe với vợ rằng mình vừa...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba