Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 16 » Phần 122

Dương Thần - Quyển 16

Phần 122

Mông Tiêu Dao cười khà khà:

– Giống như nàng, nếu chỉ nghĩ đến việc tu luyện thì quá nhàm chán, tự nhiên muốn thinh thoảng phải thay đổi không khí chút.

– Thật sao?

Ngọc Tuyết Ngưng bỗng như một làn hương thơm, chợt xuất hiện trước mặt Mông Tiêu Dao, đôi mắt đẹp gần trong gang tấc nhìn chăm chăm vào mặt, vào cằm người đàn ông đối diện, dịu dàng nói:

– Vậy bộ dạng xấu xí không già không trẻ, cũng là thú vui của chàng, còn giọng nói của ngươi nữa, chắc ngươi sẽ không nói với ta, tu luyện đến cảnh giới này, còn có thể vì qua năm vạn năm đã biến thành giọng ông già.

Mông Tiêu Dao sừng sốt một lát, tựa hồ nghĩ đến việc gì, lắc đầu bùi ngùi nói:

– Nàng không nhắc tới, ta cũng quên mất, tướng mạo và giọng nói này của ta, thực ra là hơn bốn nghìn năm trước, khi thu nạp hai đệ tử cố ý thay đồi thành như vậy.

– À! Hóa ra là hai tiểu tử ngoài kia, tại sao?

Ngọc Tuyết Ngưng tò mò hỏi.

Mông Tiêu Dao bước tới bên bàn gỗ, rót trà dược thảo trên đảo cho Ngọc Tuyết Ngưng, đưa tách cho người đàn bà và từ tốn:

– Nhắc tới cũng là một câu chuyện thú vị, ta sẽ kể cho nàng nghe từ đầu, ngươi nghe xong có thể sẽ cảm thấy hứng thú.

– Đó là hơn bốn nghìn năm trước, Hoa Hạ đang ở trong thời điểm các bộ lạc quần hùng cát cứ.

– Những thủ lĩnh bộ lạc, dựa vào truyền thuyết trong bộ lạc, tự đặt tước hiệu cho mình như Viêm Đế, Hoàng Đế trong tiên nhân thượng cổ, để mọi người trong bộ lạc tin tưởng, bọn họ là kẻ được ông trời sắp đặt.

– Hơn nữa, hậu nhân của không ít tu sĩ, cũng tham gia vào chiến tranh thời đó, được các thủ lĩnh cung phụng, liền tỏ ra vô pháp vô thiên, khiến thiên hạ không được bình yên.

– Con cháu Hoa Hạ của ta nằm trong số đó, một phần chịu kiếp nạn này, một phần chịu nỗi khổ của chiến tranh, nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng chưa đợi đến khi ta tìm được người thừa kế phù hợp thì đã lâm vào cảnh diệt vong.

– Vì vậy, ta bèn nghĩ có thể thu nạp hai đệ tử trước, một là giúp ta giữ gìn đại cục thiên hạ, hai là khống chế lũ tu sĩ kia, khiến chúng bị phân cách khỏi thế tục.

– Dù sao, lúc đó ta đã có hơn bốn vạn năm nghìn năm lo mấy việc lặt vặt này, quả thực có chút chán ngán rồi.

– Ta khảo sát mấy năm, mới chọn hai đệ tử bây giờ, Nguyên Túc và Tuyết Mai, không chi do căn cốt cùng tuệ căn của hai đứa nó, cũng còn vì tính tình cương trực, tuy là bậc quyền quý trong bộ lạc, nhưng là người khiêm tốn.

– Chẳng qua khi ta muốn thu nạp bọn nó, nhưng vì tướng mạo của ta quả thực quá trẻ trung, bọn họ không tin tưởng ta có thể làm sư phụ, còn nói rằng có bái sư cũng đi bái những cao nhân đã có vài trăm năm tu luyện và có tướng mạo già nua.

– Lúc đó ta không nghĩ sẽ như vậy, trong tinh thế bất đắc dĩ, đành lừa chúng nó rằng thực ra ta cố ý tỏ ra trẻ trung, kỳ thực ta đã rất già.

– Kết quả là, ta liền trở thành bộ dạng như hiện nay, giọng nói cũng trở nên già nua.

Ngọc Tuyết Ngưng phì cười, tựa hồ như có thể tưởng tượng vẻ mặt xấu hổ của Mông Tiêu Dao lúc đó, khéo léo chuyển hướng hỏi thăm:

– Vậy bây giờ thiếp trở về rồi, chàng muốn các đệ tử nhìn thấy bộ dạng này, hay là nghe lời thiếp, trở về bộ dạng đáng ghét khi xưa?

Vừa dứt lời, trong nháy mắt Mông Tiêu Dao bỗng trở về với khuôn mặt anh tuấn, thanh tú và trắng trẻo, tóc cũng đen trở lại, thoạt nhìn bình tình không có gì lạ, có chút nho nhã, nhưng đôi mắt sáng như những vì sao sớm.

Lần thứ hai mở miệng, là giọng nói trầm ấm của thanh niên.

– Tuy nàng nói bộ dạng này đáng ghét, nhưng ta vẫn nghe lời nàng.

Ngọc Tuyết Ngưng liếc mắt nhìn ông thật sâu, cười nhạt:

– Cũng tàm tạm, được rồi, tiếp tục nói đi, chuyện sau đó thế nào?

– Sau đó…

Mông Tiêu Dao nhớ lại:

– Sau khi ta nhận hai đứa chúng nó làm đệ từ, chi mất vài năm, đã biến chúng thành cao thủ giỏi nhất nhì thời đó, lũ tu sĩ trà trộn trong thế giới thế tục, đã không còn là đối thủ của đệ tử ta.

– Ta để bọn chúng đến phù tá cho một thủ lĩnh khi đó tự phong là Hoàng Đế, bởi vì hắn giải quyết việc nội chính xuất sắc nhất, giúp đờ Hoàng Đế thống nhất Hoa Hạ, cuối cùng coi như kết thúc một thời kỳ loạn lạc.

– Nàng không biết đó thôi, hai đệ tử đó của ta, thời đó được gọi là Quảng Thành Tử.

Nữ Bạt, đến nay dân gian vẫn có truyền thuyết về chúng, tuy những câu chuyện trong truyền thuyết đều được thêu dệt không căn cứ, nhưng cũng là những nhân vật thần tiên trong lịch sử Hoa Hạ hôm nay.

– Từ đó về sau, chúng liền thay thế ta, cai quản Huyễn Cảnh, Thần Ma đại trận, và phò tá quân vương qua các triều đại, cũng không phải giúp vua chúa làm việc gì, chi là ngăn cản không cho lũ tu sĩ gây ảnh hưởng quá lớn tới thế giới trần tục.

Ngọc Tuyết Ngưng nghe thấy hứng khởi, dường như cảm thấy rất thú vị, liền hỏi lại những câu chuyện xảy ra qua các triều đại, tuy thời gian ở trong Huyễn Cảnh bà ta cũng thi thoảng nghe thấy một số chuyện, nhưng không chân thực bằng lời kể của Mông Tiêu Dao.

Hai người câu trước câu sau, tỏ ra nước chảy mây trôi, lịch sự tao nhã, về cơ bản không xúc động như khi nãy, khó kiềm chế cảm xúc.

Đây hoàn toàn không phải hai người đã thực sự trời êm biển lặng, chi có điều, đạt đến cảnh giới của hai người, thực ra đều hiểu rõ tâm tư của nhau, cho nên mất thời gian tranh cãi cũng vô nghĩa, chi bằng cố gắng hòa thuận với nhau.

Cách năm vạn năm, lịch sử trải qua nhiều bể dâu, những việc trước kia, đều thay đồi khôn lường, khó mà tính hết.

Thứ duy nhất không thay đổi, là điều hai người có thể cảm nhận được, trong lòng đối phương dành cho mình vị trí đặc biệt, vậy là đủ rồi.

Hai người bọn họ không phải cặp vợ chồng bình thường, yêu đến mức cuồng nhiệt, yêu đến mức tình yêu và thù hận giao hòa, yêu tới mức trời long đất lở.

Có thể, câu chuyện phiếm lúc này đối với hai người mà nói, mới là cuộc trùng phùng.

Phù hợp nhất sau nhiều năm xa cách.

Trong thời gian một ngày một đêm trong căn nhà gỗ, hai người vẫn chưa nói hết chuyện.

Dương Nguyên Túc và Lý Tuyết Mai cũng không dám vào nhà, sợ sẽ quấy rầy, liền ở ngoài canh chừng, bọn họ kỳ thực cảm thấy rất kinh ngạc, sư phụ trước nay vốn kiệm lời, không ngờ lại nói chuyện lâu như vậy.

Trên thực tế, không phải Mông Tiêu Dao ít nói, chi có điều, cũng giống như người lớn không thể nói chuyện nhiều với trẻ con, trong mắt Mông Tiêu Dao, chi có người như Ngọc Tuyết Ngưng, mới có thể đứng ngang hàng nói chuyện thoải mái.

Đến giữa trưa, chưa thấy hai người bước ra, lại thấy người từ dưới đảo chạy lên.

Dương Nguyên Túc và Lý Tuyết Mai thoạt nhìn, chàng trai Indian lực lường da ngăm đen, có chòm râu, chính là Alex – con trai của tộc trướng Indian trên đảo.

Người Indian trên đảo luôn coi ba thầy trò Mông Tiêu Dao là những thầy thuốc đến từ nơi khác có tấm lòng từ thiện, thường ngày quan hệ rất hòa thuần, đặc biệt là nhà tộc trướng.

– Alex, có chuyện gì vậy?

Dương Nguyên Túc bước về phía trước, thấy dáng vẻ thở hổn hển của Alex, tò mò hỏi bằng tiếng Anh.

– Bác sĩ Dương, không ổn rồi, mọi người mau trốn đi bằng thuyền từ cảng biển phía Tây Nam đảo! Trên đảo xuất hiện một toán binh lính Châu Âu, đám người đó muốn biến.

– Cha ta và các trướng lão đang dàn xếp với chúng, nhưng e rằng không giữ được lâu, cha phái tôi đến báo tin cho mọi người, nhân lúc bây giờ để trốn đi, nếu đợi đến lúc bọn chúng nổ súng giết người, chúng tôi quyết sống chết với chúng, nhưng mọi người không nên bỏ mạng tại nơi đây!

Dương Nguyên Túc và Lý Tuyết Mai nhìn nhau, dùng thần thức để thám thính, quả nhiên phát hiện phía bắc xuất hiện mấy chiến hạm. Chi là trước kia bọn họ không để ý, nên mới không thấy.

Rất rõ ràng, hòn đảo nhỏ nằm tại khu vực nhiệt đới này, lại là lãnh thố của Jamaica, Jamaica không thể bảo vệ, trong thời điểm quan trọng này, quân đội một số nước Châu Âu được lệnh tới cướp bóc nơi trú ẩn an toàn cuối cùng của loài người, là điều rất bình thường.

Cả thế giới đều hỗn loạn rồi, ai còn quan tâm tới sự sống chết của người Indiana các ngươi trên hòn đảo nhỏ này đây.

Có thể tưởng tượng, nếu đợi hai bên đánh nhau, những người Indiana trên đảo, dựa vào mười mấy khẩu súng của bộ lạc và một số nông cụ, sẽ là những sinh mệnh bị tàn sát.

Hai người nhíu mày, bọn họ không biết nên xử lý thế nào mới đúng, cái chính là Mông Tiêu Dao và Ngọc Tuyết Ngưng vẫn chưa bước ra.

Đúng lúc đó, hai người từ trong nhà gỗ bước ra, khuôn mặt vẫn tươi cười, tựa hồ nói chuyện rất vui vẻ, sự thù hận trong mắt Ngọc Tuyết Ngưng đã tiêu tán gần hết.

Chi là hai người Dương Nguyên Túc và Lý Tuyết Mai thấy Mông Tiêu Dao biến thành chàng trai trẻ đôi mươi, vội nghĩ, đây mới là tướng mạo thật sự của sư phụ, mới.

Không khỏi giật mình.

Nhưng một người bình thường như Alex lại sợ chết khiếp, tại sao lại có hai người lạ mặt kỳ quái bước ra như vậy?

– Sư phụ, tiền bối…

Dương Nguyên Túc và Lý Tuyết Mai cung kính cúi đầu.

Không chờ hai người kể chuyện, Mông Tiêu Dao liền gật đầu, nhìn ra cảng biển phía Bắc:

– Chúng ta đã nghe thấy rồi…

– Sư phụ, có cần chúng con ra tay hay không, đồ nhi đảm bảo không để cho mọi người trên đảo phát hiện ra là con làm.

Dương Nguyên Túc cố ý nói bằng tiếng Trung, hắn đã định trực tiếp đánh chìm tất cả đám quân đội Châu Âu này, thần không biết quỷ không hay.

Thế nhưng, Mông Tiêu Dao lại nói:

– Không cần, Alex đã bảo vậy thì chúng ta hãy đi thôi – À?

Dương Nguyên Túc và Lý Tuyết Mai đều sừng sốt, tuy nói rằng sinh mệnh của người Indiana là nhỏ bé, nhưng những người này rốt cuộc cũng có mười mấy năm giao tình với họ, không giống như những nơi khác.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/11/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 28
Giang Nam lắc đầu, nói: Đạo hữu, ta kêu ngươi trả tội, nếu ngươi không chết thì sao trả? Làm sao khiến tịch diệt kiếp cuối cùng tan biến? Làm sao xứng với sinh linh chết trong vô lượng hạo kiếp này? Hơn nữa nếu ngươi nhờ vào vô nhân cấm khu sống đến thời đại mới thì lại gây ra thêm can...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Dương Thần – Quyển 3
Trở về Tổng công ty quốc tế Ngọc Lôi, Dương Thần đi thang máy vào ban quan hệ xã hội ở phòng làm việc lớn. Vì là buổi chiều, không ít nhóm quan hệ xã hội đều đã nghỉ, phòng làm việc im hơi lặng tiếng. Dương Thần bước chân chậm rãi đến cửa phòng làm việc của trưởng ban Lưu Minh, kéo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lăng Tiếu – Quyển 27
Lôi Chiến Dương, Áo Tư Lạc ở trước mặt lực lượng tuyệt đối của Lăng Tiếu đều bị triệt để mài thành cặn bã, ngay cả không gian lực lượng của bọn hắn cũng bị cửu thải không gian của Lăng Tiếu dung phệ mất! Kể cả Khương Tà Vương, Tam đại Vĩnh Hằng đã triệt để biến thành hạt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba