Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 3

Dương Thần - Quyển 3

Bạn đang đọc Quyển 3, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Dương Thần” tại đây: http://truyensextv2.com/tag/tuyen-tap-duong-than/


Phần 1

Trong phòng ảm đạm ánh đèn dầu vàng nhá nhem chiếu vào cánh cửa, mờ nhạt yếu ớt, chỉ đủ để chiếu rọi bóng của con người ngoài cửa.

Diệp Tử mở cửa, vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt sắc lạnh đứng góc cửa vườn, không nói không rằng, dường như đã bị đổi hồn, cả con người hoàn toàn đã biến đổi.

Từng bước từng bước, những bóng người mặc đồ bó sát đen từ ngoài cái cửa cũng không được gọi là đô con bước vào.

Đôi giày da quân đội màu cỏ đậm là đồng phục duy nhất của nhóm người này.

Hiện ra trước mặt Dương Thần, là 7 người đàn ông, đủ loại thần sắc, tò mò, hưng phấn, nghiền ngẫm, không giống nhau, nhưng có một điểm rất rõ ràng, bọn họ tuyệt đối không phải là những người dễ đối phó.

Đi đầu tiên là một người có nước da trắng trẻo, dáng người cân đối, cái mũi khoằm chim ưng là điểm đặc trưng rõ nhất của anh ta, nếu nói có gì đó đặc biệt, thì đó là ánh mắt của anh ta khiến Dương Thần không làm sao thích được, đó giống như “tất cả đã nắm chắc trong tay”, ánh mắt tự tin khiến người khác không biết phải làm gì.

Người đàn ông mũi chim ưng tiến lên phía trước, đưa tay về phía Dương Thần:

– Lần đầu gặp mắt, tôi là Đoạn Nhẫn, Viêm Hoàng Thiết Lữ, tổ trưởng tổ “Long”.

Dương Thần bắt tay gã 1 cách đơn giản:

– Dương Thần, nhân viên nam ban quan hệ xã hội Quốc Tế Ngọc Lôi.

– Sao không nói ra thân phận thật?

Đoạn Nhẫn cười nham hiểm hỏi.

– Thân phận gì?

– Người sáng lập mới của ZERO, người thừa kế chiếc nhẫn của Minh Vương Hardies.

Đoạn Nhẫn thuận mồm nói:

– Không nói đến các thân phận khác, 2 thân phận này, các hạ không thể phủ nhận chứ.

Dương Thần vò đầu:

– Làm nghề nào yêu nghề ấy, bây giờ là nhà đối ngoại, cái kia đều là năm xưa chuyện cũ, nhắc đến làm gì.

– Phải nhắc, không nhắc chũng không thể tiến hành nói chuyện.

– Cái này… không thể tiến hành sao?

Dương Thần ha hả cười hỏi.

– Không được.

Đoạn Nhẫn 1 lời phản đối.

Dương Thần đành chịu.

– Thế người nói đi, tôi nghe.

Đoạn Nhẫn đắc ý cười:

– Lần đầu tiên gặp mặt, thân là tổ trưởng, tôi giới thiệu với các hạ các thành viên…

Giờ này mưa vẫn không ngớt, nhưng cả nhóm người không hề có 1 chút gì gọi là muốn tránh mưa, đứng giữa đêm đen mưa gió, nhìn Dương Thần ung dung ngồi ăn cơm uống rượu.

Đoạn Nhẫn giới thiệu từng người từng người một nhóm của anh ta.

Hải Khiếu, 1 người đeo mắt kính dát vàng, làm người ta thấy dáng dấp của người đàn ông trung niên đã đi làm, là tổ phó, chủ yếu phụ trách công tác kỹ thuật hậu cần.

Hỏa Pháo, râu rậm rạp đúng chất nam tử hán, đột kích chiến lược thủ, am hiểu vũ khí đạn dược và các loại máy móc to lớn.

Đại Cước, 1 người mặt chữ điền tầm 30 tuổi, am hiểu giáp đấu và cản đường, công tác trợ giúp.

Cuồng Phong, 1 gã thanh niên tóc dựng, dáng vóc tuấn tú, vì khinh công cao, am hiểu theo dấu vết và chiến đấu.

Dạ Lang, sắc mặt âm trầm, cao to da ngăm đen, đột kích trận lược, có thể ẩn nấp không dấu vết, tiến hành ám sát chí mạng.

Đoạn giới thiệu đến Diệp Tử đứng tại cửa, Đoạn Nhẫn dừng lại 1 chút, hàm ý nói:

– Diệp Tử, ngươi tự nói với các hạ Minh Vương tôn kính đi!

Diệp Tử nhìn về phía Dương Thần, sắc mặt có chút không tự nhiên, nhưng vẫn lạnh lùng nói:

– Diệp Tử, gián điệp và công tác liên lạc.

Dương Thần cười thâm ý:

– Diễn xuất quả thực xuất sắc, đến tận lúc các người xuất hiện bên ngoài cửa, ta mới phát hiện tình trạng không ổn, Đúng là bố trí hoàn mỹ, diễn xuất hoàn mỹ. Đặc biệt là câu chuyện mà Diệp Tử kể trước đây, đến giờ ta vẫn không cảm thấy nó là giả tạo, có thể coi đây là cảnh giới cao nhất của diễn xuất rồi, rõ ràng biết là giả, nhưng vẫn cảm thấy là thật…

Diệp Tử nghe Dương Thần nói, khẽ cắn môi, im lặng không nói.

– Đa tạ quá khen, tuy nhiên vần còn thứ Minh Vương các hạ không ngờ tới.

Đoạn Nhẫn khẽ nhếch mép, nhìn về phía Dạ Lang.

Dạ Lang gật đầu 1 cái, phát ra giọng cổ họng:

– Còn nhớ âm thanh này không?

Dương Thần sửng sốt, âm thanh của Dạ Lang, hóa ra là âm thanh của tên “Hắc Nê Thu” trên tàu.

Phát hiện này khiến Dương Thần thật sự có chút ngạc nhiên, lúc này chỉ cần nhìn đơn giản Dạ Lang, là đã có thể thấy anh ta là một người tinh thông vật lộn, trải qua sự huấn luyện đặc công chuyên nghiệp, nhưng lúc đó, nhìn thấy Hắc Nê Thu, hoàn toàn là một lão nông dân, một người đàn ông miền núi quê mùa.

Dương Thần trong lòng dậy lên sự ngưỡng mộ:

– Theo ta được biết, Viêm Hoàng Thiết Lữ phân “Long Tổ” và “Bát Bộ Chúng” thành 2 phương, “Long” mặc dù số lượng trên trăm, nhưng vì đơn phương tác chiến không đủ lực, nên hơn trăm người đều là cao thủ trên thế giới đến giờ vẫn ngang hàng với Bát Bộ. Tuy nhiên xem ra, Bát Bộ vẫn không bằng Long ở nhiều điểm. Ít nhất mấy người của Bát Bộ chúng có đóng giả như thế nào, cũng không thể giả dạng đến độ ta nhìn không ra dáng đặc công của họ, vậy mà các ngươi làm được.

– Có thể qua mắt được Minh Vương, Đoạn Nhẫn tôi cũng không ngờ tới, tuy nhiên về tình về lý, chúng tôi là Long, có những trang bị tinh nhuệ nhất.

Đoạn Nhẫn vừa nói xong, vẫn còn lại một người chưa được giới thiệu hừ lạnh 1 tiếng.

Người đàn ông này tóc hơi dài, kéo dài tới dưới cổ, mặc sắc như lưỡi dao, dáng người khôi ngô, cường tráng, dưới mắt trái có vết sẹo hình chữ thập.

– Cứ đắc ý đi, giả bộ cái gì, lão Long ta khinh thường nhất loại tiểu nhân này!

Đoạn Nhẫn hung hăng trừng mắt liếc anh ta một cái:

– Thiên Long! Đừng quên nhiệm vụ lần này ta mới là tổng chỉ huy! Đừng thách thức cực hạn của ta.

– Ngươi cho là ta thích chịu đựng sự sỉ nhục của đồ ăn hại nhà ngươi sao! Lão Long ta chỉ là muốn đánh nhau với tên họ Dương này, ngày trước áo xám nói hắn mạnh hơn ta, lão Long ta không phục! Nếu không là vì nhiệm vụ của Long tổ các ngươi, Bát Bộ chúng ta đã không đến bắt tay.

Nói xong, Thiên Long nhếch mép cười với Dương Thần:

– Họ Dương kia, chờ nhiệm vụ lần này hoàn thành, phải cùng lão Long đánh một trận, lão già áo xám đó một mực nói ngươi lợi hại hơn ta, không đánh ta không tin.

– Đến lúc đó rồi nói.

Dương Thần cười thầm, hóa ra cái người giọng như sấm rền này, là Thiên Long của Bát Bộ, dựa theo tư liệu trong trí nhớ, người này từ nhỏ đã là tục gia đệ tử của Thiếu Lâm, tu luyện phật môn nội công, lại luyện Long trảo thủ của Thiếu Lâm chính thống, có thể nói là hoàn mỹ, trừ phi thực lực bản thân cao hơn anh ta một bậc trở lên, nếu không tuyệt đối không thể phá được phật môn Long trảo thủ của anh ta. Cũng là kẻ được dự đoán là người võ công thâm hậu nhất Bát Bộ.

Chỉ có điều không nghĩ đến, người đi theo Lâm Chí Quốc, cũng là lão già bên cạnh ông nội Lâm Nhược Khê, áo xám, thật sự là người nào trong Bát Bộ, và Lâm Chí Quốc rốt cuộc là ai? Lâm Nhược Khê là cháu nội ông ta, đây là dạng khái niệm gì?

Mặt khác, Đoạn Nhẫn cũng không có biện pháp thích hợp đối với Thiên Long, đành tạm thời không quản gã, quay người cười với Dương Thần:

– Minh Vương, vì muốn có thể cùng ngài làm một vụ giao dịch, chúng tôi đã lập một văn phòng, hy vọng ngài không lấy làm phiền.

Dương Thần chỉ vào Mã Quế Phương và Mạc Thiện Ny đã gục trên bàn:

– Các ngươi có việc gì cứ nói, hà cớ phải đánh thuốc người phụ nữ của ta và mẹ vợ ta?

– Đó cũng là vì sự an toàn, tôi không thích nói suông, dù sao có chút cơ sở rồi đàm phán sẽ tốt hơn… yên tâm, đó là 1 loại thuốc mê mới ngiên cứu, có thể khiến bộ não của người sử dụng chìm vào trạng thái hôn mê trong một thời gian nhất định, nhưng không hề gây ra nguy hiểm với sức khỏe…

Đoạn Nhẫn chậm rãi giải thích:

– Đương nhiên, nếu qua thời gian nhất định, không có thuốc giải, thì, người sử dụng rất có khả năng biến thành người thực vật.

Dương Thần mắt lạnh lại, nhìn về phía Diệp Tử đang im lặng:

– Diệp Nhi, y nói thật chứ?

Diệp Tử run lên, tránh ánh mắt của Dương Thần, nói:

– Tổ trưởng Đoạn Nhẫn nói đều là sự thật.

– Độc là do ngươi bỏ vào canh.

– Không sai, tôi trước đó đã uống thuốc giải, tuy rằng chúng tôi biết, loại thuốc này không có một chút tác dụng gì với anh, nhưng họ không như thế, họ cần thuốc giải.

Diệp Tử nói chi tiết.

Bởi vì trước đây, một người của Bát Bộ là Hoa Vũ đã được thấy Dương Thần không bị ảnh hưởng bởi các loại độc tố, nên cơ thể Dương Thần không sợ các nguyên liệu của độc tố, Viêm Hoàng Thiết Lữ đã được biết.

Nghe Diệp Tử nói xong, Dương Thần đã rõ những việc đã phát sinh.

Tất cả, hẳn là tự mình hại mình, vừa lúc tự mình cùng Mạc Thiện Ny có kế hoạch về đây, chính từ lúc đó, đã bị nhóm người của nhóm Long này bày mưu tính kế rồi.

Trên tàu, thông qua Dạ Lang giả dạng Hắc Nê Thu, kết hợp với Diệp Tử diễn xuất “họ Mạc không thể thiếu Diệp Tử”, khiến Diệp Tử lấy được lòng tin của Dương Thần và Mạc Thiện Ny.

Vừa vặn thời tiết có mưa, khiến Diệp tử căn bản không cần phải tìm cớ, đã có thể lưu lại nhà của Mạc Thiện Ny, khiến diễn xuất của cô càng trọn vẹn.

Dù sao cũng là thành viên của Long tổ, chẳng phải là đặc công tầm thường, Dương Thần dù có tinh mắt hơn nữa, cũng không thể nào nhận ra sự diễn xuất quá ăn nhập của Diệp Tử, là một gián điệp.

Bát canh nấm vừa rồi, đã trực tiếp khiến cô không bị Dương Thần hoài nghi, thoải mái hại độc.

Nếu như không phải vậy, Dương Thần nhiều năm như vậy, ít nhất bằng bản năng quan sát, đặc công bình thường làm sao có thể đi đến bước này, coi như có thể khiến Mã Quế Phương hôn mê, cũng không thể làm gì Mạc Thiện Ny luôn luôn ở bên cạnh Dương Thần.

Tuy rằng không biết chính xác kế hoạch của Long Tổ là gì, nhưng giờ phút người phụ nữ mình quan tâm với mẹ vợ bị hạ độc, thuốc giải phải thông qua nhóm người kia mới lấy được, dù sao thì cũng phải ngoan ngoãn phối hợp với bọn chúng.

Đương nhiên rồi, tất cả những thứ này đều là ý tưởng của Long Tổ, Dương Thần cũng không cương quyết đi phá hỏng cục diện này, mặc dù hai người phụ nữ bị trúng độc, đối với Dương Thần không phải chuyện khó, nhưng hắn không muốn làm náo loạn người của Viêm Hoàng Thiết Lữ. Xem ra tình hình này, bọn chúng sẽ không hao tâm tổn sức để chụp lấy mình. Nhất định muốn nhận được một vài sự trợ giúp, Dương Thần định nghe ngóng rồi sẽ giải quyết.

Nhìn thấy Dương Thần không nói lời nào, yên lặng trầm tư, Đoạn Nhẫn chỉ nghĩ Dương Thần khoanh tay bó gối, vẻ mặt càng tự đắc, dù sao kế sách này là do y bày ra.

Bất kể là Minh Vương cũng được, kẻ lãnh đạo sau lưng của ZERO cũng chẳng sao, trở về Hoa Hạ, là rồng là sâu, cũng đều phải ngoan ngoãn thôi.

Trong lòng Đoạn Nhẫn cười thầm, còn vẻ mặt vẫn rất bình thản, nói:

– Tôi nghĩ ngài Minh Vương đã hiểu cũng tương đối tình hình trước mắt rồi, vậy, để tôi nói một cách đơn giản, lần này hy vọng ngài Minh Vương có thể ra mặt, giúp chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ.

Dương Thần từ từ nhấp cốc rượu nếp, thở dài:

– Nói!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/08/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 26
Băng tộc lão tộc trưởng gật gật đầu, lập tức mang theo mấy người hướng về phương hướng Lăng Tiếu lướt qua. Bọn họ hiểu rõ những Băng Cực Hùng này, chúng nó cũng không chỉ là một đầu mà thôi, ở trong phiến băng sơn mười vạn năm này nhưng là ngủ say không dưới mười mấy đầu đạt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hàn Lập – Quyển 15
Đàn thú tuy rằng nhìn ra Hàn Lập không có ác ý gì, nhưng vẫn bảo vệ ấu thú chậm rãi hướng tới xa xa lui đi. Sau đó không lâu, đàn thú quay đầu lại băng băng chạy đi, sau đó biến mất sau một cái bãi đất không thấy nữa. Hàn Lập lại tới bên bờ suối ngồi xếp bằng một hồi, chờ sương mù...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 38
Phía trước dường như có động tĩnh, chúng ta đi qua đó nhìn xem. Lục Thiếu Du đã sớm quen nhìn thấy Thái A và Tôn Oánh Oánh đấu võ mồm, mắt nhìn về phía trước, tâm thần tràn ra, lúc này ở phía trước truyền đến không ít chấn động. Mấy ngày nay ba người luôn luôn di chuyển, trên đường cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba