Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 3 » Phần 36

Dương Thần - Quyển 3

Phần 36

Nghe khẩu khí bừng bừng khí thế của Lưu Minh Ngọc, Dương Thần thấy hơi căng thẳng, chắc sẽ không vi phạm pháp luật như vừa làm ở hiệu đồ ăn Bá Vương chứ?

Dường như mang chút vẻ điên khùng thường ngày, có khi còn đáng sợ hơn người điên.

– Em lại muốn làm gì?

Dương Thần lo lắng hỏi.

– Ngày mai chúng ta ở đây ngắm mặt trời mọc đi, em chưa từng được ngắm mặt trời mọc trên biển bao giờ.

Lưu Minh Ngọc phấn khích nói.

Dương Thần thở dài, thời tiết như thế này mà ngắm mặt trời mọc thì phải dậy từ sớm, nhưng hắn không nỡ từ chối yêu cầu nhỏ bé ngây thơ này của Lưu Minh Ngọc:

– Ừ, vậy đêm nay chắc chúng ta phải nghỉ lại ở khách sạn cạnh bờ biển rồi.

Khách sạn mà Dương Thần nói là khách sạn Phong Lâm – chỗ mà hắn chưa kịp vào cùng với Đường Uyển, nếu Đường Uyển đang ở xa mà biết hắn không đi cùng mình mà lại ở cùng người phụ nữ khác thì không biết có đập nát ô tô ra không.

Tầng 23 của khách sạn, ban công hướng về phía biển.

Vừa bước vào phòng Lưu Minh Ngọc đã mở tung cửa kính bước ra ban công, nhìn mặt biển phẳng lặng xanh thẫm xa xa, tâm trạng lâng lâng.

Dương Thần vòng tay ôm lấy eo cô từ phía sau, tựa vai lên đầu cô, cười nói:

– Đừng nhìn nữa, buổi tối nhìn thì có gì đâu, sáng sớm mai là có thể nhìn thấy mặt trời mọc từ đây rồi.

Lưu Minh Ngọc cảm nhận được bàn tay Dương Thần đang vuốt ve bụng và ngực mình, bỗng cảm thấy hơi kích thích, hờn dỗi quay lại nhìn hắn:

– Anh vội gì chứ, đã đến cùng anh lại còn không cho anh hay sao?

Đương nhiên là phải vội rồi, ta không phải là chỉ kìm nén trong một lát mà từ lúc cô Đường Uyển nhẫn tâm kia bỏ đi là đã phải kìm nén đến tận bây giờ rồi!

– Tiểu Ngọc Nhi ngoan, đi tắm đi nào!

– Không được, em muốn ngắm một lúc nữa…

– Sẽ cảm lạnh đấy, nghe lời anh đi tắm đi…

– Em không tắm, nhìn bộ dạng háo sắc của anh em nhất định sẽ không cho…

Dương Thần nhìn vẻ mặt bỡn cợt của Lưu Minh Ngọc, cuối cùng cũng hạ quyết tâm:

– Được, vậy anh cũng sẽ không tắm nữa.

– Vâng, vậy là đúng đấy.

Lưu Minh Ngọc khoái trá đáp.

Dương Thần cười đen tối:

– Không tắm thì không tắm, chuyện cần làm thì vẫn phải làm…

Không đợi Lưu Minh Ngọc phản ứng lại, Dương Thần lấy tay xoay người cô lại, hai tay Lưu Minh Ngọc chống vào lan can, đang sửng sốt thì thấy mông mình lành lạnh.

Vì Lưu Minh Ngọc mặc váy, bên trong là quần tất hiệu Hắc Lôi, lúc này Dương Thần đột ngột lật váy lên, cặp mông tròn đầy đặn của cô lập tức lộ ra ngoài.

– Dương Thần… Anh… anh làm gì thế?

Lưu Minh ngọc sắp khóc đến nơi, tên này định làm chuyện đó ở ngoài ban công sao.

– Hi hi, mặt hướng ra biển, mùa xuân ấm áp trăm hoa đua nở là lẽ tất nhiên, chúng ta cùng hướng về biển hát một khúc xuân ca đi!

Dương Thần cười lớn, một tay giữ chặt Lưu Minh Ngọc không cho cô làm loạn lên, tay kia chạm vào lớp trong cùng, đang tuột dần xuống chỗ đầu gối…

Lúc này xung quanh đều có những ban công tương tự, không ít ô cửa vẫn còn sáng đèn, biết đâu lúc nào đó cũng có người bước ra ngắm biển như họ.

Gió mang theo tiếng sóng biển vọng lại tiếng ầm ào, tiếng kêu của Lưu Minh Ngọc bị giấu trong tiếng gió, tiếng cười của Dương Thần cũng bị gió cuốn đi.

Lưu Minh Ngọc lúc tối đã uống khá nhiều rượu, lúc này cảm nhận được bàn tay Dương Thần đang vuốt ve những chỗ nhạy cảm trên người, cặp mông mịn màng khẽ run lên, khuôn mặt đỏ hồng, cô cảm thấy chỗ đó của mình ươn ướt, cảm giác buồn buồn lẫn trong sự hư vô.

Toàn thân cô như mơ hồ, có lẽ từ tận trong lòng, cô thích không gian đặc biệt này, thích hành động thô lỗ của Dương Thần.

Cô đã từng có một đêm vui vẻ với Dương Thần, cũng đã từng trải qua cảm giác này, Lưu Minh Ngọc đang ở tuổi mà ham muốn rất lớn, bây giờ khi được Dương Thần kích thích, hơi gió lạnh lại càng làm cảm xúc trong cô mãnh liệt hơn.

– Anh… anh đừng đùa nữa…

Lưu Minh Ngọc nói bằng giọng cầu xin.

Ánh mắt Dương Thần đang thưởng thức thân hình mềm mại kia đang nằm sấp như vừa muốn từ chối vừa muốn đón nhận, một tay đang xoa chỗ da màu hồng của Lưu Minh Ngọc:

– Em thấy thế nào? Mặt hướng về biển, trong bầu trời đêm rộng lớn gió lạnh thổi, yêu nhau có lãng mạn không?

– Đồ xấu xa…

Lưu Minh Ngọc nắm chặt lấy lan can, phần eo lả lướt hướng về đằng sau ghép cùng với cặp mông đầy đặn tạo thành hình tam giác, tư thế này khiến cô thấy xấu hổ, nhưng Dương Thần không ngừng vuốt ve, không làm hành động gì thực tế, dường như muốn khiến cô vội vã.

Dương Thần thấy đây là lúc thích hợp, hai tay tìm tòi phía trước, kéo giữ dương vật nặng trịch:

– Lát nữa đừng mềm nhũn chân ra nhé…

– A…

Lưu Minh Ngọc không nói nên lời, đôi môi đỏ hồng như cánh hoa.

Khi cảm giác ấm áp đi vào trong thân thể đang lạnh băng, Lưu Minh Ngọc run lên, cảm thấy như sắp không thể thở được nữa.

Khi cảm giác hoan lạc ùa tới, Lưu Minh Ngọc hoàn toàn quên mất mình đang ở đâu, hơi men rượu khiến cô chếnh choáng, say sưa hòa nhịp với Dương Thần, trở nên phóng túng điên dại.

Một đêm du dương trôi qua trong chớp mắt.

Ngày hôm sau hôm sau, trời tảng sáng.

Dương Thần ngồi dậy trên giường, toàn thân Lưu Minh Ngọc cuộn tròn trong chiếc chăn nhung trắng tinh, chỉ lộ ra một vài sợi tóc đen mượt.

– Dậy đi nào mèo lười, ngắm mặt trời thôi.

Dương Thần toàn thân không mặc gì cười vỗ vỗ mông Lưu Minh Ngọc.

Lưu Minh Ngọc từ từ chui ra khỏi chăn, mơ màng khẽ hừ lên một tiếng oán trách, lúc này Dương Thần cảm thấy người phụ nữ trưởng thành cũng nũng nịu như một cô bé vậy.

– Đều là tại anh… Làm em không dậy nổi…

Lưu Minh Ngọc trách móc, tối qua hai người như điên cuồng, cô thấy cảm giác tê dại đêm qua vẫn chưa hết.

Dương Thần khẽ cười, đột nhiên luồn tay vào trong chăn, dùng sức nhấc lên ôm lấy Lưu Minh Ngọc.

– Á…

Lưu Minh Ngọc hét lên một tiếng kinh ngạc, toàn thân cuộn tròn trong chăn được Dương Thần nhấc bổng lên.

Dương Thần ôm chặt lấy Lưu Minh Ngọc toàn thân đang co rút lại, hôn lên khuôn mặt xinh xắm của cô:

– Trời lạnh, anh ôm em như thế này ra nhé.

Nói xong, Dương Thần bế cô ra ngoài ban công, gió lạnh cũng không khiến Dương Thần khó chịu.

– Anh mặc đồ vào đi đã, nếu không sẽ cảm lạnh đấy.

Lưu Minh Ngọc lo lắng nói, cô ở trong chăn mà còn cảm thấy lạnh cóng.

– Anh khỏe lắm, em biết mà, không sao đâu.

Dương Thần nháy mắt với cô.

Lưu Minh Ngọc khuôn mặt đỏ hồng xấu hổ, nhìn Dương Thần bằng ánh mắt dịu dàng hơn, bao nhiêu cảm xúc phức tạp trong lòng trỗi dậy.

Khi những áng mây màu đỏ nhuộm hồng bầu trời, Lưu Minh Ngọc mới rời mắt khỏi Dương Thần, say sưa nhìn về phía mặt trời mọc.

– Dương Thần…

– Sao hả em?

– Anh đã từng dẫn người phụ nữ nào khác đi ngắm mặt trời chưa?

– … Chưa.

– Vui quá, em cũng có thể làm người đầu tiên cùng anh ngắm mặt trời mọc.

Dương Thần hơi ngạc nhiên, nhìn khuôn mặt dịu dàng của Lưu Minh Ngọc, khuôn mặt trái xoan ánh sắc hồng của mặt trời trở nên vô cùng rực rỡ.

Một cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng Dương Thần, mình thật sự đã quá tham lam, những người phụ nữ bên cạnh ta đều phải chịu khổ sở rồi.

– Tiểu Ngọc Nhi… Xin lỗi em, trong chuyện này anh rất bướng bỉnh… anh luôn cho rằng phương thức tốt nhất của tình cảm không phải là dứt bỏ, mà là đối xử thật tốt với những người mà mình yêu thương, có lẽ đây là một lý do để trốn tránh trách nhiệm, nhưng anh sẽ không làm như thế đâu.

Dương Thần tự cười giễu cợt bản thân.

– Anh sẽ đối xử tốt với em.

Lưu Minh Ngọc không nói gì, rụt đầu chui vào lòng Dương Thần.

Phút giây bình yên hạnh phúc bị đứt quãng bởi tiếng chuông điện thoại.

Dương Thần ngần ngại nhìn Lưu Minh Ngọc, bế cô trở lại trong phòng, đặt cô xuống giường rồi cầm điện thoại lên.

Là Sắc Vi gọi, Dương Thần thấy hơi ngạc nhiên.

– Sắc Vi, cưng à, sao gọi anh sớm thế?

Sắc Vi giọng không thoải mái:

– Chồng ơi, tối qua có phải anh không ở nhà phải không?

– Ừ, anh qua đêm ở ngoài.

Dương Thần có dự cảm không hay.

Sắc Vi khẽ thở dài:

– Em biết mà…

– Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, ở nhà có chuyện gì sao?

Sắc mặt Dương Thần trở nên u ám.

– Lần trước anh bảo em cử người đến bảo vệ người nhà anh, em đã phái bốn thủ hạ giỏi đến đó bí mật bảo vệ, còn dặn họ ngày nào cũng phải báo cáo tình hình lại cho em. Hôm nay tự nhiên em mất liên lạc với họ, em đã cử người đi điều tra, đêm qua… Họ đã bị trúng thuốc mê.

– Vậy tình hình trong nhà anh thì sao?

Đó mới là điều mà Dương Thần quan tâm nhất lúc này.

– Cửa biệt thự mở suốt đêm, nhưng trong nhà… không có một ai.

– Anh biết rồi…

Dương Thần ngắt điện thoại, hít một hơi rồi nói với Lưu Minh Ngọc với vẻ mặt nghi ngờ:

– Anh có việc gấp, không ăn sáng với em được, anh đã trả tiền phòng rồi, lát nữa em trả thẻ rồi đến công ty đi nhé.

Nhìn Dương Thần vội vã muốn đi, Lưu Minh Ngọc lo lắng hỏi:

– Dương Thần, xảy ra chuyện gì thế? Có cần em đi cùng không?

– Không có gì em yêu ạ.

Dương Thần mỉm cười rồi nhanh chóng ra khỏi phòng.

Hắn chạy như bay về phía khu để xe, nổ máy rồi phóng ầm ầm về Long Cảnh Uyển.

Trên đường Dương Thần lại gọi cho Sắc Vi, nhờ cô lên mạng tìm kiếm xem Lâm Nhược Khê và vú Vương đang ở đâu, tuy biết cơ hội ít ỏi nhưng vẫn muốn tìm kiếm.

Có thể đánh thuốc mê người của Sắc Vi, đưa hai người khỏe mạnh đi mà thần không biết quỷ không hay thì đối phương chắc chắn không phải loại đạo tặc thông thường, mắt Dương Thần vằn lên một tia sát khí.

May mắn là đối phương bắt Lâm Nhược Khê và vú Vương có lẽ là để đàm phán chuyện gì đó, nếu như thế thì tạm thời hai người vẫn an toàn, điều mà Dương Thần muốn biết nhất là kẻ đó là ai.

Cho dù là ai, dám lợi dụng lúc ta vắng nhà để ra tay bắt cóc vợ mình thì Dương Thần đã không có ý định nương tay rồi.

Khi trở về biệt thự Long Cảnh Uyển, quả nhiên cửa chính đã bị mở toang.

Dương Thần xuống xe, nhanh chóng đi vào phòng khách, phát hiện phòng khách chẳng có thay đổi gì, cũng chẳng có dấu vết gì bị khám xét.

Dương Thần nhíu mày, chạy lên phòng của mình ở tầng hai, quả nhiên có dấu hiệu bị lục lọi, quần áo và đồ đạc vứt tứ tung.

Đúng lúc đó Dương Thần phát hiện có mảnh giấy để lên trên đầu giường của Dương Thần!

Dương Thần tiến lại gần, cầm mảnh giấy lên.

Chữ trên mảnh giấy không phải là tiếng Trung mà là tiếng Nhật.

“Minh Vương Các Hạ, chỗ ở của các hạ quá rộng lớn, muốn tìm hòn đá thần quả thật khó khăn. Chúng tôi sẽ đợi chờ tại vườn thực vật ngoại ô Nam Trung Hải, dùng hòn đá thần trên tay ngài để đổi lấy tính mạng của người nhà ngài.”

Ngay lập tức, mảnh giấy bị Dương Thần xé vụn, Dương Thần lập tức nhớ ra, gọi điện cho Sắc Vi.

“Sắc Vi yêu quý, gọi người của em dừng tìm kiếm, kẻ địch lần này bọn họ không thể đối phó được”.

Sắc Vi nghe thấy giọng nói bình tĩnh của Dương Thần, không nói thêm nhiều, chỉ nhắc nhở một câu “cẩn thận”rồi tắt máy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/08/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 31
Nhưng dù giận cũng không dám nói gì, ánh mắt lạnh nhạt của Thanh Nguyệt bên cạnh Miêu Nghị đã đủ khiến bọn họ cảm thấy áp lực rồi, bọn họ hoàn toàn không dám nhúc nhích. Nếu đổi lại là người khác, bọn họ sẽ lười để ý, không tin đối phương dám làm điều xằng bậy, nhưng Ngưu Hữu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 13
Jerry cho là mình sản sinh ảo giác rồi, đây chính là cánh cửa dung hợp kim tạo thành ngay cả đạn xuyên thép cũng không thể xuyên thủng, không thể nói muốn ra nổ tung thì nổ tung được? Mà nếu nói là nổ tung không bằng nói là có một lực lượng lớn từ bên ngoài tác động vào đem cánh cửa phá...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lục Thiếu Du – Quyển 26
Phanh Phanh. Âm thanh trầm thấp vang lên, ba cường giả Tôn cấp của Lan Lăng sơn trang bất đắc dĩ gia nhập, áp lực trên người Doãn Ngạc cùng với hai cường giả Tôn cấp dùng kiếm của Vạn Thú Tông lúc này mới giảm đi nhiều. Che chở người của Vạn Thú Tông từ đầu khiến cho bọn họ có chút quá...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba