Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 3 » Phần 45

Dương Thần - Quyển 3

Phần 45

Sau khi Dương Thần đi rồi, Lâm Nhược Khê và Lý Tinh Tinh chơi cùng bọn trẻ khoảng một tiếng đồng hồ, bọn trẻ bị Giám đốc viện thúc giục mãi mới ngoan ngoãn đi ăn cơm.

Lâm Nhược Khê và Lý Tinh Tinh cuối cùng cũng được giải thoát, tuy không nỡ nhưng vì là con gái nên thể lực yếu, hai người chào tạm biệt Giám đốc Soa rồi rời khỏi cô nhi viện.

Ra đến bên ngoài, Lâm Nhược Khê nói với Lý Tinh Tinh:

– Tinh Tinh, để chị đưa em về, trời cũng đã tối rồi.

Lý Tinh Tinh cười lắc đầu:

– Không cần đâu chị Nhược Khê, em chỉ cần đi bộ một lát là về tới nhà, chỗ chị xa hơn chỗ em nhiều, chị cứ lái xe về trước đi.

Lâm Nhược Khê cũng biết chỗ Lý Tinh Tinh thuê phòng không quá xa nên gật đầu nói:

– Vậy hay là cùng đi ăm cơm tối đi.

– Thức ăn em mua hôm qua vẫn chưa làm, phải về nhà ăn, nếu không hay chị Nhược Khê đến chỗ em đi, tài nghệ nấu ăn của em cũng không tồi đâu.

Lý Tinh Tinh đề nghị.

Mắt Lâm Nhược Khê sáng lên:

– Tinh Tinh, em nấu ăn giỏi lắm hả?

– Vâng, sao hả chị?

– Có thể… dạy chị với được không, chị có thể bỏ tiền mua nguyên liệu.

Lâm Nhược Khê nói.

Lý Tinh Tinh nghi ngờ hỏi:

– Chị Nhược Khê, không phải chị nói ở nhà có vú Vương nấu ăn rất ngon hay sao?

– Đúng thế, nhưng… nhưng chị sợ bị tên đáng ghét kia nhìn thấy.

Lâm Nhược Khê ngượng ngùng nói.

Lý Tinh Tinh cúi đầu im lặng một lát rồi nói:

– Vậy được, nhưng chị Nhược Khê sau này nếu biết nấu rồi thì khi nào phải mời em đến nhà ăn một bữa đấy, coi như đáp lễ tiểu sư phụ.

Lâm Nhược Khê vui vẻ gật đầu:

– Tất nhiên là được rồi, nhưng em phải dạy chị cẩn thận đấy, thật ra chị không biết chút gì đâu.

– Quân tử nhất ngôn.

Lý Tinh Tinh chìa ngón tay út.

Lâm Nhược Khê cười hồn nhiên, kéo tay Lý Tinh Tinh, hai cô gái cười vui như hai đứa trẻ.

Cùng lúc đó, Dương Thần thật ra cũng không về nhà ăn cơm mà một mình đi dạo nhàn tản trong khu Đông Thành lạnh lẽo.

Hôm trước gặp Dương Tiệp Dư, rồi lại gặp Lý Tinh Tinh, lòng Dương Thần nặng nề như đang đeo đá, cũng chẳng có tâm trạng ăn cơm, hắn gọi cho vú Vương rồi một mình đi dạo phố.

Vì tâm trạng không tốt, Dương Thần buồn bực đi vào khu chợ đêm, chọn một phố cổ ít người qua lại nhất, đều là những khu vực mà người dân gốc Trung Hải sinh sống, trời vừa tối đã chỉ thưa thớt vài người đi lại.

Đêm đen lạnh buốt Dương Thần cũng mặc, đi bộ trên con phố đèn điện tối mờ, một mình một bóng lẻ loi, nếu nhìn kỹ thì chẳng khác nào một hiệp khách phiêu bạt giang hồ.

Trong lúc đầu Dương Thần đang trống rỗng thì điện thoại trong túi áo lại rung lên, Dương Thần lấy ra xem, là Mạc Thiện Ny gọi.

Sau khi từ Tứ Xuyên quay lại, cô gái có công việc giống với Lâm Nhược Khê này rất ít khi liên lạc với mình, tuy rằng hai người có quan hệ bí mật nhưng ở công ty nếu có gặp nhau cô ấy vẫn giả vờ không quen biết, chuyện này khiến Dương Thần cười khổ.

Dương Thần nghe điện thoại, đầu kia vang lên tiếng nói dịu dàng của Mạc Thiện Ny:

– Anh yêu, anh đang ở đâu đấy?

Cô gái này lại làm nũng, Dương Thần mỉm cười, tựa lưng vào một cột điện bên đường hít đầy một hơi gió lạnh.

– Ở trong tim em!

Mạc Thiện Ny ở bên kia điện thoại không nói gì, cuối cùng mới bật cười:

– Làm thế nào bây giờ, anh lại làm em xúc động đến mức không muốn suy xét điều gì để hiến thân rồi.

Mắt Dương Thần sáng rực:

– Thật sao? Vậy thì đừng có kích động nữa, sẽ thành hiện thực bây giờ đấy.

– Vậy anh nói vài câu làm em kích động nữa đi rồi em sẽ thực hiện.

Mạc Thiện Ny không ương bướng nói.

– Bà cô ơi, lời nói này chỉ đến khi nào tình cảm nồng nhiệt mới nói, em khiến anh chỉ có nói không thì sao mà nói nhiều được.

Dương Thần nói thật thà.

Mạc Thiện Ny cười khanh khách:

– Đừng có trêu em nữa, em có việc muốn hỏi anh thật đây.

Việc lớn đại sự sao lại bảo nói đùa? Dương Thần buồn bực nghĩ.

– Có chuyện gì thế?

– Sáp hết năm rồi, chuyến du lịch cuối năm của công ty anh sẽ đi đâu?

Mạc Thiện Ny hỏi.

Dương Thần suy nghĩ một lát rồi nói:

– Lần trước người của Ban quan hệ xã hội đã giúp anh đăng ký rồi, anh nhớ là Nhật Bản thì phải, sao thế?

Mạc Thiện Ny hạ giọng thở dài:

– Người của phòng tài chính đều đi du lịch trong nước, em không đi cùng anh được rồi, tiếc quá!

Dương Thần bật cười, thì ra là vì chuyện này.

– Sao, có phải là anh đang vui không hả, chẳng ai quản là anh lại được đi trêu chọc mấy cô bé Nhật Bản rồi.

Mạc Thiện Ny thấy Dương Thần đang cười, liền nói bằng giọng không hài lòng.

– Em nghĩ đi đâu vậy hả, anh đói khát như thế sao?

– Có đấy.

Mạc Thiện Ny nói chắc chắn.

Dương Thần suýt chút nữa thì mắc nghẹn, nói không nên lời.

Mạc Thiện Ny thấy Dương Thần không nói gì liền nói nhỏ:

– Thật ra nếu anh muốn trêu đùa thì cũng kệ anh, dù sao cũng chỉ là tình nhân, tự nhiên đi quản lý lại thành tự mình làm mình mất mặt, em chỉ tiện nói ra thế thôi, tên xấu xa như anh nếu có trêu chọc được thì em cũng chỉ biết nuốt tức giận vào trong bụng thôi.

Thần kinh Dương Thần lại căng thẳng, cười vài tiếng an ủi:

– Sao lại nói thế, bị Tiểu Thiện Thiện quản lý là vinh dự của anh mà, anh thấy vui lắm.

– Thật sao?

Là giả đấy… Trong lòng Dương Thần nghĩ thế nhưng ngoài miệng lại nói:

– Tất nhiên là thật rồi, anh lại còn lừa em hay sao?

Nói chuyện tào lao với Mạc Thiện Ny một lúc, dụ dỗ bà cô này khá nhiều rồi Dương Thần mới cúp điện thoại.

Dương Thần thấy nói chuyện với phụ nữ thật tốn sức, ban nãy còn không thấy đói vậy mà nghe điện thoại xong thì bụng thấy đói cồn cào.

Dương Thần nhìn xung quanh, phần lớn các quán đều đã đóng cửa, chỉ còn các quán rượu mở cửa, nhưng nhìn có vẻ chẳng hề sạch sẽ, Dương Thần thấy không thoải mái nên đi tiếp, đi được một đoạn thì thấy ở phía góc đường có một xe đẩy bán đồ ăn vặt.

Mấy chiếc xe đẩy bán đồ ăn chiên nóng nóng cay cay trước đây Dương Thần vẫn thường ăn, dù không được vệ sinh nhưng vừa rẻ lại vừa đa dạng, Dương Thần vẫn thấy thích.

Lúc này quán đang vắng khách, quán đặt vài chiếc ghế nhựa, bên cạnh còn có một thùng rượu trắng loại nặng không rõ nhãn hiệu, trời lạnh mà vừa ăn đồ cay, vừa uống rượu trắng là lựa chọn không tồi.

– Anh ăn gì ạ?

Tiếng nói của cô chủ quán trong trẻo, chắc là một cô gái trẻ.

Dương Thần kéo ghế ngồi xuống, ban đầu không để ý, bây giờ mới ngẩng đầu lên nhìn, suýt chút nữa lại cười thành tiếng.

– Cô bé, sao lại là em?

Cô gái trước mặt chính là tên móc túi trên xe buýt hôm trước, không ngờ cô ta lại đẩy xe bán đồ ăn vặt ở đây, xem ra cái thùng dầu chính là thứ cô ta dùng để buôn bán thật.

Cô gái nhìn thấy Dương Thần cũng sửng sốt, cảnh giác hỏi:

– Chú, chú theo dõi tôi đấy à?

– Ta theo dõi nhóc làm gì, để cho nhóc ra đồn cảnh sát hả? Nếu thế thì hôm trước đã bắt nhóc trên xe rồi, ta chỉ là vì đang đi dạo phố thì thấy đói thôi, không ngờ lại trùng hợp thế, lại gặp nhóc ở đây.

Dương Thần nói, tiện tay lấy một xiên tảo biển cay bọc vừng, hắn cắn thử một miếng:

– Cũng ngon đấy, coi chúng ta cũng có quen biết, giảm giá chút nhé.

– Vẫn một đồng một xiên.

Cô gái không có vẻ gì nể tình.

– Con bé này, làm ăn buôn bán đừng có keo kiệt thế chứ, nên giảm thì phải giảm một chút.

Dương Thần cười nói.

– Tôi nói rồi, tôi không phải là trẻ con, chú à, chú ăn thì cứ ăn đi, đừng có lảm nhảm, không ăn thì đi đi, để tiền rong biển lại cho tôi.

Cô gái khó chịu nói.

Dương Thần thấy cô bé này rất thú vị, rõ ràng trẻ măng, lại còn rất xinh xắn đáng yêu, từ lời nói đến thái độ đều mang vị cay cay của ớt, nhất là đôi mắt đen long lanh đang trừng trừng nhìn mình, khiến người ta thấy rất thích thú.

– Được rồi, được rồi, ăn mà cũng không được sao, trả tiền cho nhóc mà thái độ vẫn giương giương thế hả?

Dương Thần thở ra, lấy ra một chai rượu từ trong thùng, chọn đại một chiếc cốc nhựa tự rót cho mình một chén.

– Rượu trắng năm đồng một chai.

Cô bé nói.

Dương Thần cười lắc lắc đầu, chọn thêm vài xiên đồ ăn vặt nữa, Dương Thần lấy đến đâu cô gái tính tiền đến đó.

Sau khi ăn được mười mấy xiên, cũng đã uống hai hớp rượu trắng cay cay, trong bụng Dương Thần thấy ấm hẳn, nhìn cô gái đang nướng một món gì màu trắng trên tấm sắt, hình như có tương, có cả rau củ, lại có vị chua chua cay cay, Dương Thần nghi hoặc hỏi:

– Nhóc đang nướng gì thế?

Cô gái không ngẩng đầu lên đáp:

– Nướng bánh mật.

– Chú đã từng ăn bánh mật, nhưng chưa từng thấy loại như nhóc đang làm.

Dương Thần hồ nghi.

– Đây là bánh mật kiểu Hàn Quốc, mẹ tôi dạy đấy, cho thêm dưa chua và tương cay.

Cô bé đáp.

Dương Thần cười:

– Lẽ nào mẹ cháu là người Hàn Quốc?

Cô gái ngẩng đầu, đôi mi cong vút nheo lại, có chút hơi bực mình:

– Chú à, chú nói nhiều quá đây, lẽ nào mẹ tôi không thể là người Hàn Quốc hay sao?

Dương Thần cười khoát tay:

– Không phải là ý đó, ý chú là nhìn cháu không giống người Hoa Hạ, tính cách cũng không giống, hóa ra là lai người Hàn Quốc.

– Hừ, lại còn con lai, chú à, chú cũng biết cách nói chuyện đấy, người Hoa Hạ đều bảo người Hàn Quốc giỏi và có khí chất đấy.

Cô bé cười nói.

– Không gì là tuyệt đối mà, ít nhất chú được biết người Hàn Quốc đều rất tôn trọng người bề trên, chú bảo này, sao cô bé dữ với chú như vậy?

Dương Thần cười hỏi.

Cô bé trừng mắt nhìn Dương Thần:

– Tôi nhắc lại lần cuối, tôi không phải cô bé, tôi hai mươi tuổi rồi đấy.

– Được rồi, được rồi, vậy thì gọi là tiểu thư được chưa?

Dương Thần cười khổ.

– Chú coi tôi là gái đứng đường hả? Tôi không có tiền, tôi nghèo, nhưng tôi chưa nghèo đến mức bán mình.

– Thế gọi là gì bây giờ?

Dương Thần không biết phải làm sao.

Cô gái thở dài, dường như cảm thấy chính mình cũng không kiên nhẫn được nữa:

– Tôi tên Từ Trinh Tú, chú gọi tôi là Tú cũng được.

– Tú? Không được, nghe không đáng yêu lắm, gọi cháu là Trinh Tú, tên này nghe na ná tên Hàn Quốc, là mẹ cháu đặt cho hả?

– Ừ…

– Chú tên Dương Thần, cháu gọi là chú hay gọi là Dương Thần đều được.

Dương Thần cười nói.

Khóe miệng cô bé hơi động đậy, dường như muốn cười nhưng lại không cười:

– Chú, tôi có hỏi chú tên gì đâu? Chú niềm nở như thế, chủ động như thế để làm gì? Chú đừng cho rằng tôi không hiểu gì, kiểu đàn ông như chú tôi gặp nhiều rồi, chú đang muốn tán tỉnh tôi chứ gì? Nói cho chú biết chú giữ lại cái tình cảm đấy của chú đi, bây giờ tôi bận lắm, không có thời gian nói chuyện yêu đương với người nhàn rỗi không làm việc như chú, muốn ăn thì ăn nhanh lên, ăn mau mau rồi đi cho nhanh, đừng có làm chậm trễ việc buôn bán của tôi.

Cô bé này thật thẳng thắn, nhưng mặc dù có xinh xắn thì Dương Thần cũng không hề thấy động lòng, chỉ đơn giản là thích không khí khi nói chuyện với cô bé thôi, vậy nên hắn cười khoan thai nói:

– Trinh Tú, chú nhàn rỗi thật, nhưng hoàn toàn không có suy nghĩ gì đó với cháu đâu, chỉ là hôm nay tâm trạng của chú không tốt, không hiểu sao khi nói chuyện vói cháu lại thấy rất thoải mái, chú không làm phiền cháu nữa, cháu cứ làm tiếp đi, hì…

Tú Trinh dường như không có cách nào với Dương Thần, thở dài lắc đầu, đang muốn tiếp tục làm bánh mật theo kiểu Hàn Quốc thì đột nhiên nhíu mày nhìn về chỗ phía sau lưng Dương Thần cách đó không xa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/08/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cô gái đến từ hôm qua
Tụi con gái trên trái đất này hình như đều được đúc ra từ một khuôn. Có một cái thói, không hiểu là thói tốt hay thói xấu, gần như đứa con gái nào cũng “mắc phải”. Đó là sau khi chuyển từ giai đoạn “thăm dò bí mật” qua giai đoạn “thừa nhận hợp pháp” bao giờ...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Quan Trường – Quyển 1
Hạ Tưởng có thể hiểu suy nghĩ của Tiếu Giai. Hắn cũng không cho rằng cô chủ động dâng hiến cho hắn là vì để uy hiếp hắn. Chỉ là làm thì đã làm rồi, hối hận cũng vô dụng, huống hồ rất nhiều người thành công, người giàu thì ít nhiều đều có mấy thứ không thể công khai. Hắn chỉ hy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Miêu Nghị – Quyển 2
Còn có một điểm làm cho Miêu Nghị không nhịn được chảy nước miếng, chính là rượu ngon từng thưởng thức qua ở Quỳnh Tương Ngọc Dịch hội. Trong nhẫn trữ vật bảy mươi hai vị trại chủ có khoảng hơn vạn vò rượu ngon, thèm đến chết người, hơn một vạn vò có thể uống thật lâu. Vật...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba