Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 4 » Phần 68

Dương Thần - Quyển 4

Phần 68

Chuyện trải qua đêm hôm qua giống như trò đùa, khiến cho buổi sáng hôm sau lúc ăn cơm, Dương Thần cũng không dám nhìn mặt Lâm Nhược Khê.

Cũng không hẳn là vì Dương Thần xấu hổ, chỉ là cảm thấy chuyện mình làm rất ấu trĩ, ấu trĩ thì cũng đành, còn thất bại đến mức không còn mặt mũi nào nhìn người khác.

Lâm Nhược Khê thì lại coi như không có chuyện gì xảy ra. Nhai nuốt chậm rãi, giống như một núi băng, hỉ nộ ái ố, căn bản là nhìn không ra chuyện gì.

Buồn bực và căng thẳng nhất có lẽ là Tuệ Lâm, bị kẹp giữa hai người, trái cũng không đúng mà phải cũng không xong.

Đêm qua bị Dương Thần sờ mó, lại bị thơm một cái ở tai, Tuệ Lâm cả người nóng bừng, toàn thân ngứa ngáy, cả đêm không ngủ được.

Từ nhỏ đến lớn, đi theo Vân Miểu sư thái, vỗn dĩ còn định làm một tiểu đạo cô suốt cả đời, ai biết được lại bị bà nội ngớ ngẩn nhét vào nhà người ta như thế này, còn bắt mình tiếp cận Dương Thần, bắt mình phải hoàn thành chuyện chung thân đại sự…

Vốn dĩ Tuệ Lâm nhìn thấy giữa Dương Thần và Lâm Nhược Khê có khúc mắc tình cảm, cảm thấy mình không nên tham dự vào rồi, nhưng bây giờ, bản thân mình không muốn tham gia cũng khó.

Tuệ Lâm biết ngoài miệng mình nói không để ý gì, nhưng trong lòng vẫn thực sự rất để ý.

Chung quy là do lớn lên dưới sự dạy dỗ của quan điểm giáo dục truyền thống, trước đây đến nửa sợi tóc cũng còn chưa bị người đàn ông nào chạm đến, hôm qua vừa bị hôn, vừa bị ôm, lại vừa bị sờ mó, Tuệ Lâm sao có thể nói là không để ý được cơ chứ?

Chỉ có điều, người đàn ông đó lại chính là anh rể mình…

Tuệ Lâm buồn phiền, cả buổi sáng cũng chỉ ăn được mấy miếng cháo, buông bát đũa xuống, không còn tâm trạng để ăn uống gì.

Vú Vương thấy thế, quan tâm hỏi:

– Tuệ Lâm, có phải có chỗ nào không thoải mái không, sao lại ăn có một chút như vậy?

Tuệ Lâm vội lắc đầu.

– Không phải đâu, vú Vương, con chỉ không đói thôi, con rất khỏe.

– Ừ, – Vú Vương nửa tin nửa ngờ gật gật đầu, xem chừng cũng biết thanh niên bây giờ có đủ thứ phiền não, nên cũng không hỏi nhiều nữa.

Đang lúc Tuệ Lâm cảm thấy ngồi trên ghế đến mỏi cứng cả người rồi, rất không thoải mái, đúng lúc đấy chuông cửa vang lên.

– Để con ra mở cửa.

Tuệ Lâm dường như tìm thấy được biện pháp để giải thoát, lập tức chạy ra mở cửa cho khách.

Dương Thần và Lâm Nhược Khê đều quay ra nhìn nhau một cái, chỉ thấy ánh mắt Lâm Nhược Khê lãnh đạm như sương.

Dương Thần sờ sờ mũi, cảm thấy tốt nhất vẫn là không nên nhìn người phụ nữ này, ít nhất phải qua một tuần thì mới có thể nguôi ngoai đi một chút.

– Ai vậy, sớm như vậy đã đến rồi.

Vú Vương bực mình hỏi.

Dương Thần nhún vai, thuận miệng nói.

– Có khi lại là người đến chúc tết cũng nên.

Tuệ Lâm nhẹ nhàng mở cửa, khuôn mặt vốn dĩ nở một nụ cười thoải mái, nhưngkhi nhìn thấy người đứng ở cửa, khuôn mặt mỉm cười của Tuệ Lâm lập tức không còn nữa, miệng há hốc, con ngươi mở to với bộ dạng không thể tin được.

Đứng ngoài cửa, là hai ông bà già, chính xác ra, là một ông lão, và một bà lão có vẻ hơi giống người giúp việc.

Ông lão mặc một chiếc áo kiểu thời Đường đỏ thắm, phía dưới là một chiếc quần vải thô màu đen, chân đi một đôi giày kẻ sọc trắng đen được khâu thủ công, mái tóc chỉnh tề được trải gọn gàng, hất ra phía sau, trên mặt có rất nhiều đốm đồi mồi và nếp nhăn.

Cũng không cao lớn lắm, nhìn hơi gầy, và có chút gì đó tinh ranh.

Người phụ nữ phía sau ông ta mặc một cái áo bông màu xám giống như quần áo thời dân quốc, mặt mũi cũng hiền lành, tóc trắng như cước, nhưng tinh thần rất minh mẫn.

Ông lão nhìn thấy Tuệ Lâm, giống như nhìn thấy đứa cháu gái của mình vậy, mỉm cười để lộ những nếp nhăn, hiền lành nhìn Tuệ Lâm một cái, nói:

– Là con bé nhà Lâm gia, đã lớn như vậy rồi cơ à.

Tuệ Lâm cuối cùng cũng xác định được là mình không nhận nhầm người, vội vàng lui xuống ba bước, mang theo cả cảm giác nghiêm túc và kính sợ, xúc động cúi đầu xuống, xoay ngoắt một trăm tám mươi độ lại.

– Chủ… chủ tịch quốc hội, chào ngài.

Hành động kỳ lạ của Tuệ Lâm lập tức thu hút sự chú ý của ba người ngồi trong phòng, sao đột nhiên con bé này lại cúi đầu? Ai đến vậy?

Ông già đó khoát khoát tay, giọng ấm áp nói:

– Ta từ lâu đã không còn làm việc đó nữa rồi, đừng như thế này, ta sáng sớm đã đến thế này, không quấy rầy bữa sáng của mọi người chứ?

– Đúng là quấy rầy… à không không không, không phiền gì đâu ạ.

Tuệ Lâm suýt chút nữa thì nói thật, mặt đỏ bừng, lo lắng không biết nên nói như thế nào mới được.

Ông già cười ha hả.

– Đừng lo lắng, ta không phải là lão yêu quái ăn thịt người đâu.

Tuệ Lâm thầm nghĩ, có thể không căng thẳng sao? Mặc dù từ nhỏ đến lớn, lúc nhỏ luôn đi theo sau bà nội, gặp nhiều nhất cũng không đến ba lần, nhưng ông già đứng đối diện mình đây, lại là người mà tuyệt đối mình không dám quên mặt.

Đây chính là một trong những người có công lớn trong việc thành lập Trung Quốc, là khai quốc công thần sau này.

Những chuyện khác không nhắc đến, tuy Tuệ Lâm không thường ở Nga Mi tập võ, cũng không về Yến Kinh nhiều, nhưng Miểu Vân sư thái thỉnh thoảng cũng có nhắc đến, nên cũng biết năng lực của ông già này lớn đến thế nào.

Hiện giờ ờ cục Chính trị Trung Ương, ngoài chủ tịch ra, hầu như cái gì cũng liên quan đến ông già này, không cần nhắc đến cán bộ cấp tỉnh, cấp sở khác, chỉ sợ rằng ba cán bộ quản lý cao nhất, thì cũng sẽ có một người tự nguyện gọi ông già này là “thầy” rồi.

Lâm gia ở Yến Kinh tuy rằng cũng là một gia tộc lớn, lâu đời, nhưng so với vị một tay đưa gia tộc lên đến đỉnh cao này, thì thực sự cũng chỉ đáng xếp hạng hai mà thôi.

Nếu không có ông già này hô mưa gọi gió ở cái thời đại đó, thì gần như inte truyền thông không thể phát triển được, ti vi là thứ đồ lạ và hiếm ở Trung Quốc, ông già này, tuyệt đối có thể trở thành một vĩ nhân.

Chỉ tiếc rằng thời đại không giống nhau, vì vậy sau khi ông già này nghỉ hưu, gần như đám thanh niên trẻ không mấy ai còn nhớ đến nhân vật này, cho dù có nhớ đến, cũng chỉ còn nhớ được hình dáng mơ hồ mà thôi.

Tuệ Lâm dù sao cũng chẳng phải cao nhân ngoại thế gì, chỉ có điều, lúc mới ra đời, ý nghĩ còn đơn thuần của một cô gái, nhìn thấy lãnh đạo cao cấp của quốc gia, đương nhiên là vừa ngạc nhiên vừa sợ rồi.

– Ta và ông nội cháu, mặc dù là kém không ít tuổi, nhưng cũng có thể tính là ngang hàng với nhau, nếu cháu cảm thấy gọi cách nào cũng không thích hợp, vậy thì gọi ta là Dương gia gia đi.

Dương Công Minh nhìn thấy Tuệ Lâm đang không biết nên mở mồm như thế nào, cười nói.

Tuệ Lâm dịu dàng đáp:

– Vâng Dương gia gia.

Đối với việc Dương Công Minh đột nhiên đến, sau khi bớt căng thẳng, Tuệ Lâm nghĩ thật kỹ, cho là lần này ông đến vì chuyện của đứa cháu Dương Liệt, nên rất lo lắng nhìn về phía Dương Thần đang ngồi ở bàn ăn.

Nhưng không ngờ, Dương Công Minh chỉ mỉm cười đi đến trước mặt Dương Thần, nói năng một cách ôn hòa:

– Tiểu tử, không cần nhìn ta nữa, ăn đi, tại ta cũng thấy nóng ruột, hơn nữa người già lại hay dậy sớm, cho nên mới sáng sớm đã đến đây rồi, có chuyện gì thì để ăn xong rồi nói.

Lỗ tai Dương Thần rất thính, sớm đã nghe thấy Tuệ Lâm hô “chủ tịch Quốc hội”, lại cẩn thận liên tưởng, với vị trí cháu gái Lâm gia của Tuệ Lâm, mà còn phải cúi đầu chào chủ tịch quốc hội, thì chỉ có thể là chủ tịch quốc hội của Trung Quốc mà thôi.

Cái chức này, cũng gần giống với chức chủ tịch hạ viện của Mỹ, mặc dù không hiển hách bằng chức thủ tướng, nhưng lại thường là người chủ trì toàn cục, đưa ra chính sách chủ chốt.

Chẳng qua, Dương Thần đột nhiên nghe thấy, lại chưa từng gặp qua ông già này, không nghĩ đến vị chủ tịch quốc hội đã nghỉ hưu.

Đối mặt với một vị lãnh đạo cấp quốc gia, lại xưng là Dương gia gia…

Dương Thần còn chưa biết được người này là ai.

Nhìn vẻ mặt từng trải, đang mỉm cười, thản nhiên nhìn ngắm khắp mọi nơi trong căn biệt thự, tuyệt đối không phải là người bình thường, ông già này có vẻ mặt dày, Dương Thần cười mỉa mai, đúng là có muốn trốn cũng không trốn được.

Vốn tưởng là có một người cha làm tư lệnh đã đủ nực cười rồi, cha của cha, không ngờ lại là lãnh đạo cấp quốc gia.

Hơn hai mươi năm cũng chưa từng nhìn thấy bóng dáng của người thân, vừa mới về nước được một năm, lấy đâu ra nhiều nhân vật lớn có quan hệ với mình vậy?

Lâm Nhược Khê nhìn thấy Dương Công Minh, lúc đầu cảm thấy nghi hoặc, sau đó liền nhận ra ngay người này là ai, tuổi tác có lẽ còn lớn hơn vú Vương nhiều.

Vú Vương vốn dĩ đã nhát gan, ăn cũng không ngon nữa, chẳng biết nói gì, bèn lấy cớ nói:

– Tôi xuống bếp đun nước.

Rồi chạy đi mất.

Lâm Nhược Khê suy nghĩ trong phút chốc, cô biết lai lịch của Dương Công Minh, lại liên tưởng đến chuyện của Dương Liệt mấy hôm trước, phản ứng của Dương Thần, Lâm Nhược Khê mơ hồ cảm thấy, nhân vật này, có quan hệ rất lớn với Dương Thần.

Chỉ có điều, càng nghĩ, Lâm Nhược Khê lại càng thấy không thể tưởng tượng tiếp được.

Đều là họ Dương, hay là… người đàn ông như thế này lẽ nào lại là một thành viên trong gia tộc nhà của khai quốc công thần?

Không đến mức nực cười như vậy chứ, nếu mà là thật, thì chẳng phải lại trở thành thái tử đảng trong truyền thuyết rồi sao?

Lâm Nhược Khê nhíu mày, nhìn trộm Dương Thần, so với lúc bán thịt dê nướng cũng chẳng khác là mấy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/09/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 16
Tam Túc Kim Ô tuy rằng phá được năng lượng của quả cầu bao vây, nhưng còn chưa chạm đến thân thể Artemis, thì đã bị một mũi tên bằng băng bắn tới. Lạc Thiên Thu cảm thấy trước mắt mình có một mảng màu xanh đen, mảng năng lượng màu xanh đen đó, bắt đầu xoay tròn dữ dội! Cùng lúc đó, áp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Chung một mái nhà - Tác giả The Kid
Hai anh em Khang và Thành rất đẹp trai và tài giỏi. Họ thừa hưởng một công ty lớn từ cha của họ. Hai anh em họ đều đã có vợ. Giới thiệu một chút về hai cô vợ. Vợ của Khang tên là Phương một cô gái đẹp từ Đắk Lắk vào TPHCM học tập rồi tình cờ quen Khang. Vợ của Thành tên là Sunju một...
Phân loại: Truyện nonSEX
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần khoái chí vô cùng, hắn sớm đã thấy Triệu Đông Sơn, nhưng lại nghĩ mình giờ địa vị cao như vậy cần nên đối thoại trực tiếp với Triệu Hùng Lâm, còn Triệu Đông Sơn là bối phận dưới, mình không cần phải ứng tiếng. Bất quá suy nghĩ mình bây giờ địa vị cao như...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba