Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 4 » Phần 99

Dương Thần - Quyển 4

Phần 99

Không ít người đã hết sức kinh ngạc khi nhìn thấy Dương Thần ăn hết sáu mươi sáu cái, họ bắt đầu đứng lên hò hét, cổ vũ hắn.

Đợi đến khi mang lên đĩa thứ tư thì Dương Thần hít một hơi thật sâu, lại mở miệng thật to nuốt thức ăn vào.

Trong ba mươi giây cuối cùng, Dương Thần cố gắng nuốt cái sủi cáo thứ tám mươi tám, khiến những nhân viên phục vụ và chủ quán đều trợn mắt há mồm.

Dương Thần cầm tờ khăn giấy lau miệng:

– Thời gian chưa hết, tôi đã ăn xong rồi.

Mọi người xung quanh trầm trồ khen ngợi, chủ quán sủi cảo đúng là dở khóc dở cười, vốn dĩ đây là thủ đoạn bịp bợm để thu hút khách, không nghĩ có người có thể ăn tám mươi tám cái.

Nhưng những gì cần thực hiện thì phải thực hiện thôi nếu không sau này không cần làm ăn ở Trung Hải nữa.

Chủ quán sủi cảo tự tay đem búp bê Sủi cảo đến chỗ Dương Thần, món đồ này tròn trĩnh khiến rất nhiều phụ nữ thích thú mà la lên.

Ông chủ quán lập tức căn dặn nhà bếp làm một bàn tiệc sủi cảo, có khoảng mười sáu loại sủi cảo khác nhau.

– Xin hỏi, hai vị mời bạn bè tới cùng ăn không ạ?

Chủ quán hỏi.

Dương Thần lắc đầu:

– Chỉ có hai vợ chồng chúng tôi thôi.

Ông chủ hiểu ý nhưng vẫn dẫn hai người họ đến một chiếc bàn lớn được đặt riêng, dù sao một bữa tiệc sủi cảo không thể bày biện trên chiếc bàn nhỏ được.

Lâm Nhược Khê thấy Dương Thần vừa đi vừa sờ bụng, vừa thấy bực mình vừa thấy buồn cười, cô nghĩ thầm hắn thật là một người đặc biệt quá, tại sao luôn làm chuyện khiến người ta lo lắng như vậy.

Vừa vào phòng riêng thì Dương Thần đưa ngay con búp bê Sủi cảo đáng yêu đến trước mặt Lâm Nhược Khê, cười sảng khoái:

– Tặng em món quà năm mới này đó, cuối cùng cũng đã thắng.

Lâm Nhược Khê ngơ ngác, mở to đôi mắt ngân ngấn nước, cô giật mình hiểu ra, Dương Thần tham gia cuộc thi vua ăn khác thường này chỉ vì muốn có được con búp bê kia để làm quà tặng cô?

Dương Thần xấu hổ cười nói:

– Lúc nãy anh nghĩ, tặng em món quà như thế nào thì tốt đây? Anh sống ở nhà của em, ăn đồ ăn của em, dùng đồ đạc của em, đi xe của em, ngay cả lương cũng là em phát, muốn mặc đồ, cũng là em mua cho anh, anh muốn tặng quà cho em xem như là bỏ tiền ra đi mua vậy, cũng là đang dùng tiền của em mua quà tặng em, cái đó không được tính là quà anh tặng em, con búp bê này cũng đẹp lắm, anh biết em nhất định sẽ rất thích, bữa ăn miễn phí này có thể xem như không phải dùng tiền của em để mua, món quà lớn của năm mà anh muốn tặng cho Nhược Khê bảo bối của anh.

Nhìn thấy một tay Dương Thần vẫn đang xoa xoa bụng, lại nghe thêm lời nói kỳ lạ đó của hắn, sống mũi Lâm Nhược Khê bỗng thấy cay cay.

– Anh là đồ ngốc à?

– Hả?

Dương Thần ngây người, nghĩ mình nghe nhầm.

– Tôi nói…

Lâm Nhược Khê lấy con búp bê từ tay Dương Thần, cúi đầu nói:

– Tôi nói anh là đồ ngốc, trừ đồ ngốc ra chẳng ai nghĩ ra cách tặng quà cho người khác như thế này cả?

Dương Thần ngượng ngùng nói:

– Không còn cách nào cả, ngốc thì ngốc, chỉ cần em thích món quà nhỏ này là tốt rồi.

Lâm Nhược Khê nhếch miệng cười nhìn con búp bê Sủi cảo trong tay mình, trong lòng có chút hỗn loạn cuối cùng cô mới gật đầu.

– Tôi rất thích.

– Hì hì, ông xã của em rất lợi hại đấy, em xem mấy cô gái ở ngoài kia, họ rất muốn có, nhưng người đàn ông của người ta vốn không thể ăn hết tám mươi tám cái, lúc này anh thật nổi trội mà.

Dương Thần cười một cách đắc ý.

Lâm Nhược Khê dở khóc dở cười, khóe mắt vẫn còn đỏ, giờ phút này những giọt nước mắt đó không còn rơi xuống được nữa.

Sau khi hai người ngồi xuống, Lâm Nhược Khê nắm chặt con búp bê, bỗng nhiên trầm giọng nói:

– Hồi đó khi đón Tết, bà nội thường tặng tôi một món quà, lúc là đồ chơi, sách vở, có khi là đồ ăn vặt… Nhưng là thứ gì thì tôi đều cảm thấy rất vui, không có gì quá đặc biệt, dù sao trong nhà tôi, muốn mua gì thì mua là được rồi… Về sau bà và mẹ đều mất, lúc đón Tết không có ai tặng quà cho tôi nữa, khi đó tôi mới phát hiện không phải cái gì cũng mua được bằng tiền…

Dương Thần cười nói:

– Vẫn còn anh mà, năm sau anh vẫn đến ăn, lại tặng em món đồ màu hồng vừa đặt trên chiếc bục kia, con búp bê này của em là màu trắng, lần sau anh sẽ giúp em có được một cặp.

– Anh…

Lâm Nhược Khê thản nhiên cười như đóa hoa dành dành nở rộ:

– Y như một đứa con nít, lần sau đừng làm chuyện ngốc nghếch này nữa, mặc dù anh có thể ăn nhưng sẽ không thoải mái đâu.

– Đây là sự quan tâm của vợ dành cho chồng phải không?

Dương Thần nháy mắt hỏi.

Lâm Nhược Khê phồng miệng lên, lại im lặng không nói gì.

Không bao lâu sau, buổi tiệc sủi cảo rực rỡ sắc màu đã được bày biện lên, Lâm Nhược Khê nhìn thấy một bàn đầy những chiếc sủi cảo, nhăn mày nói:

– Một đĩa tôi còn ăn không ăn hết, phải làm sao với những thứ này đây?

Dương Thần tiện tay lấy hai miếng sủi cảo cua bỏ vào miệng, hắn cảm thấy mình đã không còn thèm ăn rồi cười:

– Em ăn đi cho nóng, còn lại gói mang về, dù sao những chiếc sủi cảo này cũng có lớp vỏ ngon, về nhà hâm lại là có thể ăn được.

Nửa tiếng sau, Dương Thần lấy hai bao lớn gói sủi cảo mang về, Lâm Nhược Khê ôm lấy con búp bê khiến những người kế bên cảm thấy ghen tị, hai người đi đến bãi đậu xe.

Vừa vào trong bãi đậu xe thì Lâm Nhược Khê đột nhiên nói:

– Có thể cùng tôi đi đến một nơi không?

Dương Thần giật mình:

– Chỗ nào vậy?

Lâm Nhược Khê tha thiết nói:

– Bỗng nhiên tôi tôi muốn đi thăm bà nội và mẹ, đi cùng tôi nhé!

Dương Thần chợt hiểu ra, mấy ngày nay trong nhà có thêm một đứa em gái, Dương Thần lại tìm thêm một bà mẹ chồng, hôm nay qua rất nhiều năm lại nhận được món quà năm mới.

Trái tim Lâm Nhược Khê vốn băng giá, dần dần bắt đầu nhớ về quá khứ, nhớ về bà nội và mẹ cô cũng là chuyện dễ hiểu.

– Thực sự phải đến gặp bà nội và mẹ vợ từ lâu rồi, mặc dù đến tiết thanh minh mới đi tảo mộ nhưng chúng ta kết hôn rồi cũng phải nói cho họ biết một tiếng.

Dương Thần nói.

Lâm Nhược Khê thản nhiên cười, chủ động ngồi vào xe của Dương Thần, cô nói:

– Để xe của tôi lại, tôi sẽ sai người lái nó về.

Dương Thần gật đầu, sau khi lên xe, theo lời chỉ đường của Lâm Nhược Khê, họ lái xe ra khỏi nội thành, đi tới khu lăng mộ xa hoa cao cấp nằm ở vùng ngoại ô phía Đông.

Đi được gần bốn mươi phút, họ chạy qua một đoạn sườn núi, xung quanh là những cây tùng cây bách xanh ngắt, trên đường vắng lặng, thỉnh thoảng có vài con sóc mập mạp phóng qua, hơi giận một chút.

Xe của Dương Thần dừng lại trên khoảng đất bằng phẳng ở triền núi, nghĩa trang nằm giữa sườn núi, cần phải đi lên trên.

Hai người xuống xe, Dương Thần mới vỗ đùi:

– Không xong rồi! Anh quên mang theo quà tặng mẹ vợ rồi, cũng không mang theo tiền giấy.

Vốn dĩ Lâm Nhược Khê thấy buồn bã, lúc này nỗi lo lắng đó đã trở thành hư không, nhìn liếc Dương Thần:

– Anh yên tâm đi! Thanh minh năm nay tôi đã đốt rất nhiều rồi.

– Ha ha! Vậy thì tốt rồi, cũng không biết mẹ vợ có thích ăn sủi cảo không nhỉ?

Dương Thần cười nói.

Lâm Nhược Khê cố gắng không cười, không để ý lời nói đùa của Dương Thần.

Thật sự cô cũng biết, dọc đường mình quá im lặng, Dương Thần cố ý làm cho cô vui lên mà thôi.

Đang muốn theo con đường nhỏ lên sườn núi thì Dương Thần nhìn thấy cách nghĩa trang không xa, một chiếc Audi A8 màu đen đang chận rãi rời đi.

Nhìn thấy chiếc xe đó, Dương Thần hơi nhíu mày, bèn đi lên sườn núi cùng Lâm Nhược Khê.

Đi được mười phút, Lâm Nhược Khê thở hổn hển, hai người mới tới được nghĩa trang của bà và mẹ Lâm Nhược Khê.

Nghĩa trang rất sạch sẽ, có lẽ có người thường xuyên quét dọn, rất ngay ngắn, ngoại trừ tấm bia mộ ra thì hai cây tùng La Hán đang che đi ánh sáng.

Tuy nhiên, điều khiến người ta chú ý là phía trước mộ của mẹ Lâm Nhược Khê rõ ràng có đặt một bó hoa tươi, là hoa Tử Kinh rất hiếm thấy, chắc hẳn là giống hoa Lĩnh Nam, đóa hoa rất lớn.

– Xem ra lúc nãy có người đến thăm mẹ tôi.

Lâm Nhược Khê ngay lập tức nói, cô cảm thấy run sợ.

Dương Thần nhìn tên của mẹ Lâm Nhược Khê, mới giật mình:

– Thì ra mẹ vợ tên là Tiết Tử Tĩnh, Tử Tĩnh… Tử Kinh, nghe thấy rất giống.

– Ừ!

Lâm Nhược Khê cúi người xuống, ngón tay cô chạm vào đóa hoa Tử Kinh:

– Khi còn sống, mẹ tôi thích nhất là hoa Tử Kinh, có thể một người bạn tốt của mẹ, tết thanh minh trước đây có gặp qua một lần, nhưng vẫn không biết là ai tặng.

Dương Thần nhìn lên trên tấm bia, tấm hình của Tiết Tử Tĩnh, hắn cười nói:

– Em thật giống mẹ của em đó, nhưng mà em vẫn đẹp hơn mẹ.

Khuôn mặt Lâm Nhược Khê ửng hồng, nhận được lời khen trực tiếp như vậy, cô cảm thấy khá vui nhưng vẫn trừng mắt nhìn Dương Thần:

– Đừng có hành động không đứng đắn như vậy trước mặt mẹ em.

Dương Thần cười ngượng, làm sao có thể trêu đùa bà xã trước mặt mẹ vợ được?

Đứng trước mộ Tiết Tử Tĩnh được một lát, Lâm Nhược Khê đến trước mộ của người bà thân thương, đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy vẻ mặt hiền lành trong dáng vẻ Chủ tịch của Lâm Nhược Khê.

Tình cảm giữa Lâm Nhược Khê và bà nội rất tốt, cô đứng trước mộ nói với Dương Thần:

– Dương Thần à, anh tạm thời tránh ra một chút được không, em muốn nói chuyện với bà.

Dương Thần gật đầu, đứng trước mộ cúi mình vái chào rồi đi ra xa.

Lúc lâu sau, Lâm Nhược Khê đứng lặng trước ngôi mộ, cô đưa tay ra, xoa nhẹ tấm bia, khóe miệng nở một nụ cười chua xót.

– Bà ơi! Năm trước đón Tết mà cháu không đến thăm bà, bà biết đó, mỗi lần đến đây, cháu đều muốn khóc, bà nói con gái khóc sẽ rất xấu…

– Nhưng năm nay con nhất định phải tới, con đã kết hôn cùng một tên xấu xa vô lại, cũng phải trước giao thừa nói cho bà và mẹ một tiếng… Hắn là Dương Thần.

– Bà à, hiện giờ trong lòng cháu rất phức tạp, thì ra khi lập gia đình có nhiều chuyện cần phải làm, thì ra việc chung sống cùng một người đàn ông lại kỳ lạ đến thế…

– Bà nội, trái tim cháu là của bản thân cháu nhưng hiện tại cháu cũng không biết làm sao nữa, cháu còn không hiểu rõ bản thân mình nữa.

– Cháu thấy Dương Thần thật đáng ghét, cháu không thích anh ta, cả ngày đều khiến cháu bực mình, không thể làm việc được, hắn chạy ra bên ngoài, ở cùng người phụ nữ khác, buổi tối không về nhà mà qua đêm cùng người con gái khác, bây giờ hắn đã tìm thấy mẹ, đột nhiên trong nhà có một bà mẹ chồng lúc đối tốt lúc xử tệ với cháu, hôm nay bọn họ rủ nhau ức hiếp cháu.

– Lần nào anh ta cũng làm theo ý mình, lại thường xuyên chọc cháu giận, còn làm chuyện hù dọa người khác.

– Còn nữa, anh ta luôn quên chuyện đã hứa với cháu, không về nhà cũng không gọi điện thoại cho cháu, lần nào cũng hại cháu phải ngồi đợi hắn ta một cách ngốc nghếch…

– Nhưng vì có hắn cháu mới cảm thấy hạnh phúc, nhưng cũng vì hắn mà cháu rất đau lòng, bà ơi, cháu rất kỳ lạ phải không…

Gió lạnh thổi xuyên qua núi, Lâm Nhược Khê thì thầm như độc thoại, âm thanh bay nhè nhẹ giữa không trung, không biết là đi đâu.

Dương Thần đứng trên một góc của triền núi, nhìn về trước ngôi mộ xa xa, thấy bóng dáng nhỏ nhắn mềm mại phía trước mộ không biết vì sao bỗng đau lòng đến vậy.

– Cô bé ngốc nghếch à, chẳng may có một ngày, tất cả niềm tin của em đều hóa thành bọt nước, chẳng may có một ngày, tất cả sự gửi gắm của em đều trở thành ảo ảnh, em… có thể chịu đựng được không?

Dương Thần quay đầu về hướng chiếc xe Audi A8 vừa rời đi, ánh mắt như thầm nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/09/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lưu Phong – Quyển 2
Lưu Phong tâm tình có chút uể oải, hắn không ngẩng đầu, lạnh nhạt nói: “Đúng vậy. ” “Lo lắng gì chứ. ” Kiếm Tiên khinh thường nói: “Đây là thế giới của kẻ mạnh, chỉ cần ngươi nắm trong tay sức mạnh, thì còn có ai ngăn cản chuyện của ngươi. ” Lưu Phong nao nao, lập tức trong mắt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Miêu Nghị – Quyển 28
Quan sát phản ứng của hắn, thần sắc thán phục sợ hãi trên gương mặt Vân Tri Thu dần dần biến mất, một bên lông mày nâng lên. Hiện tại, dường như ta hơi hiểu rõ rồi. Ồ... Miêu Nghị cũng khôi phục tinh thần, nhìn về phía nàng: Hiểu rõ cái gì? Vân Tri Thu không thèm nói lời khách sáo: Ngươi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Đảo zombie - Tác giả The Kid
Truyện lấy bối cảnh ở hòn đảo Thịnh Vượng . Hòn đảo này bỗng dưng xuất hiện dịch bệnh kỳ lạ, người dân ở đây trở thành những zombie khát máu. Trên hòn đảo có một nhân vật quan trọng còn sống sót là cô nàng Tiến sĩ Hà, người được cho là có khả năng chế ra vắc-xin chống lại dịch...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba