Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 5 » Phần 85

Dương Thần - Quyển 5

Phần 85

Park Jung Hoon dường như cũng không để ý đến Yeon Hee Lee, người đã làm say mê hàng ngàn hàng vạn người yêu ca nhạc, nhân khí thịnh hành Châu Á ngày sau, ngoại hình tuyệt đối làm điên đảo biết bao nam nhân nữ tử, mắt anh ta nhìn cũng không ra ít nhiều lưu luyến, thậm chí còn mang vài phần chán ghét.

– Sẽ không có lần sau đâu, tôi đã sớm nói với cô rồi, tôi đối với cô đã không còn cảm giác gì rồi.

Park Jung Hoon nói xong, bèn tính trở vào lại trong xe.

Yeon Hee Lee bỗng hét lớn:

– Anh gạt em, anh gạt em vì sợ người khác lời ra tiếng vào, anh không thể không yêu em.

Vừa ngồi vào xe, Park Jung Hoon nhíu mi cười lạnh nói:

– “Lời ra tiếng vào”? Nếu như tôi sợ, đã không có thời gian đầu, tôi chỉ có thể nói rằng. Cô người phụ nữ rất kiêu ngạo, cô rất đẹp. Nhưng tôi không cần tuyệt thế mỹ nữ Yeon Hee Lee, lòng nhẫn nại của tôi có giới hạn, không cần khiêu chiến điểm mấu chốt của tôi.

– Anh… Anh còn dám… Thật không thể tin được, anh từ ngàn dặm xa xôi đến Trung Hải, chẳng lẽ không phải đến gặp em sao?

Yeon Hee Lee giọng the thé nói.

Nói xong, Yeon Hee Lee đột nhiên như ý thức được điều gì, quay đầu lại, thấy Dương Thần ở trước cửa chính cười dài xem kịch vui.

Nhìn thấy Dương Thần trong mắt Yeon Hee Lee như đột nhiên ý thức được điều gì, quay mạnh đầu lại nhìn Park Jung Hoon…

– Hóa ra… là như vậy…

Yeon Hee Lee lẩm bẩm một lát, lại đột nhiên bật cười tự giễu…

– Ha ha… Ha ha… Hóa ra là như vậy… Park Jung Hoon…

Yeon Hee Lee cười ngặt nghẽo, cuối cùng, dừng mạnh hơi cười, liếc mắt hung tợn về phía Dương Thần một cái, lại hướng về phái Park Jung Hoon nói:

– Cái mũi của anh cũng thật linh mẫn, nhưng anh đừng quá đắc ý, tôi không ngốc, Park Jung Hoon, tôi nhất định sẽ làm cho anh quỳ dưới váy tôi… Đến lúc đó, tôi sẽ cho anh liếm chân tôi…

Park Jung Hoon trong mắt chảy ra một tia hàn quang:

– Đàn bà điên, tôi tuyệt nhiên không biết cô đang nói cái gì.

Nói xong Park Jung Hoon ra hiệu cho vệ sĩ lên xe, mình ngồi ở giữa chiếc xe Mercedes Benz.

Quay xuống cửa xe, Park Jung Hoon lễ phép cười:

– Dương tiên sinh, xin đừng vì người đàn bà điên kia mà làm ảnh hưởng đến tâm trạng, tôi hy vọng có thể nhận được sự trợ giúp chân thành từ ngài, tôi nhất định sẽ báo đáp hậu hĩnh.

Dương Thần nhếch mép:

– Đừng khách khí.

Nói xong phất tay nói lời từ biệt.

Sau khi đợi Park Jung Hoon cùng đệ tử rời khỏi, Yeon Hee Lee oán giận nhìn Dương Thần liếc một cái, lập tức cười lạnh một cái, trở vào trong chiếc Maserati, cuốn theo bụi mà đi.

Dương Thần ngáp một cái, tẻ nhạt vô vị xoay người, ngẩng đầu quan sát, chỉ thấy Lâm Nhược Khê đang đứng ở cửa nhà, yên lặng nhìn mình.

Dương Thần vừa vào trong nhà, vừa cười vừa nói:

– Bảo bối Nhược Khê, em bỏ lỡ một vở kịch hay rồi, bình thường không phải em hay xem phim Hàn sao, vừa rồi thật là giống phim Hàn.

– Bọn họ nói gì thế?

Nhược Khê không để ý đến câu đùa của Dương Thần mà hỏi thẳng một câu.

Bởi vì lời nói của Park Jung Hoon và Yeon Hee Lee đều là tiếng Hàn, Lâm Nhược Khê cũng không có cách nào hiểu được.

Dương Thần nhún vai:

– Chính là một ít liên quan về người đàn ông phụ lòng và người con gái si tình, kết quả nhàm chán từ yêu chuyển sang hận. Ai biết, loại chuyện này một lời không nói rõ được.

Lâm Nhược Khê gật gật đầu, khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, toát ra vài phần u buồn, khẽ thở dài một cái nói:

– Em cảm thấy, chuyện này không đúng lắm.

– Cái gì không đúng lắm?

Dương Thần đứng ở cửa, cười hỏi.

Lâm Nhược Khê trong mắt vài phần nghi ngờ, so với ngày xưa lạnh như băng lãnh đạm, nhưng thật ra hơn chút tình người.

– Em chỉ toàn cảm thấy, mục đích của Park Jung Hoon không đơn giản như vậy, hơn nữa bối cảnh Yeon Hee Lee cũng không đơn giản. Tuy rằng em chưa điều tra, nhưng bọn họ hẳn là có liên hệ khác, cảm xúc của Trinh Tú hiện tại rất không ổn định, có vài điều em không thể nói trước mặt con bé, tóm lại trong lòng em có dự cảm không lành.

Lâm Nhược Khê u oán nói.

Trong mắt Dương Thần hiện lên vài tia rõ ràng, kiềm chế khóe miệng cười, khẽ hừ một tiếng:

– Việc này nếu đơn giản như vậy, mới là lạ.

Lâm Nhược Khê ngẩng đầu, hoài nghi nói:

– Có phải từ sớm anh đã phát hiện ra điều gì không?

Thật ra cô sở dĩ nhắc tới những điều này, chủ yếu vẫn là muốn chứng thực từ chỗ Dương Thần, cô biết, Dương Thần tuyệt đối sẽ không biểu hiện nông cạn như vậy.

Dương Thần cũng không giấu diếm, thẳng thắn nói:

– Anh vốn nghĩ, cứ kệ nó như vậy đi, dù sao bọn họ cũng không coi là cái gì quá giỏi. Tuy nhiên nếu bảo bối Nhược Khê muốn anh nói, anh sẽ nói thẳng…

– Đánh chết anh cũng không tin, một tài sản lớn hơn ngàn trăm triệu đô la Mỹ của tài phiệt, người cầm quyền này, sẽ đồng ý đem cho một cô bé chưa đầy hai mươi, cái gì cũng không hiểu, từ nhỏ đã thất lạc ở nước ngoài. Tên Park Jung Hoon này nhìn không ra bất cứ sơ hở nào, nhưng lời gã nói chỉ có quỷ thần mới tin.

– Tuy nhiên cũng vì hắn diễn kịch không hề có sơ hở đáng nói nào, cho nên, chúng ta không có lý do ngăn Trinh Tú về Hàn Quốc, chỉ sợ Trinh Tú bây giờ ngoài miệng nói là không muốn về, nhưng không có nghĩa là về sau không máu mủ tình thâm, về tập đoàn Tinh Nguyệt cũng là nhà Trinh Tú, điểm ấy, anh rất hoài nghi.

Con ngươi Lâm Nhược Khê hiện lên chút lạnh lùng nghiêm nghị:

– Vì sao bọn họ phải làm như vậy? Trên người Trinh Tú chẳng lẽ có gì mà bọn họ cần đến thế sao? Chẳng lẽ mấy năm nay Trinh Tú ăn đắng nuốt cay còn chưa đủ sao?

– Cái này thì anh không rõ lắm, trước mắt, hình như Trinh Tú người này, đối với Park Jung Hoon mà nói rất quan trọng, vừa nãy em cũng nói rồi. Gã là giám đốc của Tinh Nguyệt, nói trắng ra là, hiện giờ mọi công việc lớn nhỏ của Tinh Nguyệt đều do gã xử lý.

Một người biểu hiện hoàn mỹ như thế, làm sao có thể dễ dàng nói cho chúng ta nguyên nhân thực sự tìm Trinh Tú được.

Dương Thần cười lắc đầu:

– Thật ra anh khá tò mò, Yeon Hee Lee và Park Jung Hoon có quan hệ như thế nào. Anh không nghĩ rằng Yeon Hee Lee có thể yêu Park Jung Hoon đến vậy. Cho dù đã chia tay rồi, anh thậm chí còn không nghĩ rằng bọn họ có thể từng yêu nhau.

Lâm Nhược Khê không cảm thấy có gì đáng để truy vấn, liếc mắt Dương Thần một cái, nói:

– Lúc nãy em cảm thấy, Trinh Tú không nên đi cùng Park Jung Hoon. Vì vậy em không quản nhiều, che chở cho Trinh Tú trước. Để anh tiễn gã, bây giờ nghĩ lại thấy tuy rằng như vậy không được lịch sự cho lắm, còn là không hy vọng gã quay lại quấy rầy Trinh Tú… Nhưng, không ngờ hoàn cảnh của Trinh Tú lại đến mức độ như vậy, thật sự có chút không thể tin được.

Dương Thần thầm nghĩ, cái bóng sau lưng của chồng em còn hơn cả như vậy, nhưng ngoài miệng không nói, bật cười ha hả, rồi đi về phòng:

– Em yêu, đừng nghĩ nhiều, ăn cơm, ăn cơm thôi.

Lâm Nhược Khê xoay người, nói một cách khó mà chấp nhận được:

– Nghĩ nhiều về việc không rõ ràng, anh không thể không nghĩ sẽ giải quyết thế nào, bây giờ Trinh Tú còn ở trên lầu lau nước mắt, anh cũng không đi an ủi, chỉ biết ăn ăn ăn…

Dương Thần gãi gãi tai, làm bộ như không nghe thấy gì, Lâm Nhược Khê hận đến nỗi ở phía sau nghiến răng nghiến lợi.

Cùng thời điểm đó, bệnh viện số một quân khu thủ phủ Yến Kinh Hoa Hạ.

Tại phòng điều trị đặc biệt, cửa sổ thủy tinh rộng mở, trời chiều những ánh tà dương rắc xuống phòng bệnh vô số những chùm tia sáng, giống như hào quang trong những câu chuyện thần tiên, nhưng không khiến cho tâm tình người nằm trong phòng bệnh thoải mái.

Giường bệnh rộng thùng thình, trên tấm nệm đơn trắng toát, người con trai đang ngồi dựa vào. Trên đầu quấn khăn trắng, đôi con ngươi tràn đầy phiền muộn.

Mà người bên cạnh nam nhân, lão quản gia đang nơm nớp lo sợ bảo vệ.

Trong phòng ti vi đang phát tin chính trị, tuy nhiên thanh âm lại bị vặn tới mức thấp nhất, hiển nhiên, cũng không ai nghe thấy nội dung bên trong là gì.

Đột nhiên, không hề có dấu hiệu báo trước, nam nhân trên giường ngồi mạnh dậy, cầm lấy điều khiển trong tay, hung hăng đập đập màn hình ti vi lớn.

– Phịch!

Tiếng màn hình ti vi va chạm dữ dội, báo hỏng hoàn toàn, bình hoa ở phía sau cũng vỡ nát.

Đúng lúc này, Hai gã hắc y vệ sĩ cong lưng xuống, dường như kính chào.

Một người mặc áo dài trắng, dáng vẻ bác sĩ nam rắn rỏi cao ngất, xuất hiện ở cửa.

Nam nhân mang một chiếc kính cận thị nhỏ màu đen. Tóc nuôi dài đến vai, lôi thôi lếch thếch, gương mặt có chút cặn bã, nhưng không mất đi vẻ hoang dã của nam nhân.

Bên trên mặc áo dài trắng, nhiễm không ít những lốm đốm màu sắc, giẵm trên đôi dày da đen cổ xưa, vẻ mặt cứng nhắc. Giống như gương mặt của tượng sáp, không chút huyết sắc.

Khi người đàn ông mặc áo dài vào phòng, vừa vặn thời điểm ti vi bị báo hoàn toàn hỏng, nhưng trên mặt thần sắc không chút biến hóa, sau khi chỉ liếc mắt một cái, liền tiếp tục đến bên cạnh giường.

Nam nhân trên giường nhìn thấy người đàn ông đến giường mình, nuốt cổ họng, trong mắt vài phần bối rối. Cuối cùng, đón người có khuôn mặt không chút biểu cảm giống như quân bài kia, nhẹ giọng nói:

– Anh… anh… anh đến rồi ạ!

Người đàn ông mặc áo trắng cũng không ứng một lời, mà thẳng thừng:

– Còn chưa chết sao?

Lập tức nam nhân trên giường im bặt, hai tay nắm lấy nhau thành quả đấm, thân thể lạnh run, dường như phát cáu, cũng không dám nổi giận.

Quản gia một bên lập tức đáp:

– Bất Vấn đại thiếu gia, nhị thiếu gia bị tên giảng đạo lý – Dương Thần đánh, xin cậu hãy làm chủ cho nhị thiếu gia.

Nam nhân mặc áo dài đúng là người của Nghiêm gia, cũng chính là người nghiên cứu khoa học, Nghiêm Bất Vấn.

Nghiêm Bất Vấn hoàn toàn không chú ý đến những lời khóc lóc, kể lể của lão quản gia, vẫn máy móc như cũ nhìn chằm chằm Nghiêm Bất Học, nói:

– Người nhà họ Dương, không cần biết có phải tạp chủng hay không, cũng không đến lượt cậu đụng vào, nhớ kỹ lời tôi nói.

– Vì sao?

Nghiêm Bất Học ngẩng đầu tức giận nói:

– Lão già Dương Công Minh, sớm đã không có quyền lực gì, Dương gia còn có Dương Phá Quân, hiện tại mang tai tiếng, đến vợ cũng bỏ đi. Căn bản đại sự không thành, dựa vào cái gì mà Nghiêm gia chúng ta phải đứng sau Dương gia? Bọn họ dựa vào cái gì mà được làm thành viên của bốn đại gia tộc? Nghiêm Bất Vấn, uổng công anh được mọi người bên ngoài ca tụng là như thần, gan của anh bé vậy sao?

Nghiêm Bất Vấn không nói gì, mà chỉ nhìn quanh một chút, từ tủ ở một bên giường, cầm lấy bình hoa trang trí.

“Choang”

Một tiếng giòn vang, bình hoa nện trực tiếp ở đỉnh đầu Nghiêm Bất Học.

Lão quản gia kêu lên một tiếng sợ hãi, chưa kịp ngăn cản.

Nghiêm Bất Học trợn mắt, há hốc mồm, cả người chết lặng như thể linh hồn bị hút ra, chỉ thấy có một thứ gì đó nóng nóng chảy từ đầu xuống dưới…

Trên đầu cuốn một vòng trắng, dĩ nhiên máu tươi, bị nhuộm thành sắc đỏ…

– Đầu tiên, Dương Công Minh chỉ cần chưa chết, Dương gia vẫn là một trong bốn đại gia tộc, còn nữa, cậu nên gọi tôi là “anh trai”. Chứ không phải là hét tên tôi lên. Cuối cùng, gan tôi bé hay không, không đến lượt cậu bình luận.

Nghiêm Bất Vấn nói xong, đưa tay cầm lấy mảnh bình hoa vỡ còn sót lại ném xuống mặt đất.

Bỗng nhiên, y nhìn trên tay mình, cũng bị mảnh vỡ bình hoa cứa vào một chút, chảy ra một ít máu.

Nhíu mày, Nghiêm Bất Vấn để tay tới bên miệng, vươn đầu lưỡi liếm liếm chỗ máu đó, nuốt nuốt, liền đưa tay nhét vào trong túi áo.

Thời điểm xoay người rời khỏi phòng bệnh, Nghiêm Bất Vấn dường như thì thào tự nói:

– Nếu như mày bị đánh chết, có lẽ cũng là chuyện tốt…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 10/09/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lúc này trời đã tối hẳn, Lâm Vãn Vinh tìm Lão Lạc thương lượng về việc tìm tội chứng, liền bước theo hướng phủ Tổng đốc. Đi ngang qua con hẻm nhỏ, Lâm Vãn Vinh thấy có chút gì đó quen quen, hắn nhớ lại lần trước Đào Đông có dẫn theo vài tên gia nhân bao vậy mình ở chỗ này, hắn cười...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 3
Đột nhiên thanh quang trên người năm dực nhân bạo phát, lưu động không khí trong phút chốc tựa hồ toàn bộ dừng lại, nó cũng giống với các hệ lĩnh vực khác. Trong nháy mắt trong phạm vi bao phủ của Phong thần lĩnh vực, các ma pháp nguyên tố hoàn toàn bị hút hết. Vài đạo thanh ti như những con...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đương nhiên là quên cũng có thể là chuyện ngẫu nhiên, trên thực tế thì có không biết bao nhiêu truyền thuyết đã bị chôn vùi trong lịch sử, nhưng nó mai một trên quy môt lớn, không phải chỉ có một truyền thuyết biến mất như vậy. Truyền thuyết biến mất, tất nhiên đi kèm theo đó là một thời...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba