Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 6 » Phần 14

Dương Thần - Quyển 6

Phần 14

Bên bờ dòng sông Seine với những gợn sóng lăn tăn yên bình, những cây ngô đồng Pháp đồ sộ đang xòe những tán lá thật rộng. Những chiếc lá vàng lần lượt bị gió thổi khẽ rung rinh.

Loại lá cây ngô đồng này thường có thể vượt qua được cái giá lạnh của mùa đông, để đến mùa xuân mới dần dần lụi tàn.

Lúc này, có một vài chiếc lá mà phiến lá đã ố vàng, bị gió thổi rụng, nhẹ nhàng khẽ bay tới chỗ lan can mới rơi xuống, lằng lặng ngủ yên.

Dương Thần mông lung nhìn những chiếc lá cây rơi xuống nền đất sét đen dưới chân, cũng không biết rằng đã qua bao thời gian rồi, có thể là rất lâu, cũng có thể chỉ mới vài giây, chỉ thấy đầu óc mình dường như trống rỗng, một lúc lâu sau mới quay đầu nhìn Lâm Nhược Khê vẻ mặt thản nhiên mới miễn cưỡng nhếch miệng cười nói:

– Em biết rồi à?

– Anh mong em không biết sao?

– Thực ra anh thấy cũng không nên ngạc nhiên. Chắc chăn là cái loa Christine kia đã nói cho em rồi.

Dương Thần cười gượng.

– Cô ấy có kể cho em một chút. Nhưng em muốn nghe chính anh nói ra. Đương nhiên anh có thể không cần trả lời.

Lâm Nhược Khê nói.

– Chẳng có gì là muốn hay không muốn cả. Dù em có biết hay không thì đây cũng chỉ là một quãng thời gian đã qua giống như một sai lầm của thời thơ ấu. Đến khi lớn lên rồi nói ra sẽ thấy xấu hổ. Nhưng tồn tại thì vẫn là tồn tại, dù em muốn quên đi thì người khác vẫn sẽ nhắc em nhớ lại.

Dương Thần cười cười.

– Đương nhiên rồi, chuyện của anh và Thập Thất không thể chỉ coi đơn giản như sai lầm của tuổi trẻ, anh cũng chưa từng nghĩ tới việc quên đi cô ấy… Dù thế nào thì anh cũng rất vui vì em biết Thập Thất từ Christine, điều này chứng tỏ, em và cô ta đã lén nói về chuyện của anh.

Lâm Nhược Khê nét mặt vẫn không có gì thay đổi, lặng lẽ nhìn Dương Thần một lúc rồi nhẹ nhàng hỏi:

– Anh vẫn còn yêu cô ta đúng không?

Dương Thần lắc đầu, nhìn vào đối phương nói:

– Yêu ư? Anh không biết. Lúc còn nhỏ, trong khoảng 21 – 22 năm trước khi ta trở về Trung Quốc, cô ấy đã là người đặc biệt ở bên anh. Cô ấy không chỉ là một người bạn đơn thuần, bởi vì tình cảm của cô ấy so với những người bạn khác sâu đậm hơn, anh và cô ấy có thể liều mạng vì nhau. Nhưng cũng không phải là người yêu của nhau vì bọn anh chưa bao giờ tỏ tình với nhau, thậm chí chưa từng đưa cho nhau bất cứ tín vật gì. Cô ấy cũng không phải là tình nhân của anh, vì chưa bao giờ cô ấy ngoan ngoãn nghe theo lời anh, và cô ấy cũng sẽ không tự nhiên rời xa ta, cô ấy… chỉ là một người phụ nữ đặc biệt như vậy thôi.

Lâm Nhược Khê lặng lẽ nghe, nhìn nét mặt của Dương Thần khi thì mỉm cười nhẹ nhàng, lúc thì đau khổ. Không hiểu tại sao mà Lâm Nhược Khê thấy tim mình đau nhói, cứ như là có trăm nghìn mũi kim đâm vào trái tim mềm yếu của mình, nhưng Lâm Nhược Khê vẫn không thể nhận ra được đó là vì hắn hay là vì chính mình.

– Em muốn hỏi là anh còn yêu cô ấy hay không, anh cũng không biết nói với em như thế nào về Thập Thất, người con gái mà anh chưa từng nói lời “anh yêu em”, những lời tình cảm anh nói với người con gái đó còn không nhiều bằng những lời tình cảm anh nói với em trong một ngày. Anh cảm thấy cô ấy giống như một nửa sinh mạng khác của mình, lúc bên cạnh cô ấy, anh thấy rõ dù thế giới của mình là một mảnh đen tối, cũng sẽ khiến anh thấy yên tâm…

– Đó là cảm xúc của anh với cô ấy, có thể được xem là câu trả lời cho câu hỏi của em rồi chứ?

Dương Thần nói xong, mỉm cười hỏi lại.

Lâm Nhược Khê không trả lời mà tiếp tục hỏi:

– Christine nói với em rằng em và Thập Thất rất giống nhau, là vậy sao?

– Đúng vậy, tính cách của em, ánh mắt của em và Thập Thất rất giống nhau. Nhưng Thập Thất không xinh đẹp như em… Christine cũng chỉ gặp Thập Thất một lần, là lần gặp ở bên Mỹ nên không biết nhiều, nếu cô ta mà nói vài điều bừa bãi thì em hoàn toàn có thể không cần để ý tới.

Dương Thần nói.

Bàn tay trắng nõn nà của Lâm Nhược Khê bám lấy lan can phía trước mình, không tự kìm được, hơi run rẩy, khi thấy lòng bình tĩnh hơn mới hỏi:

– Em trong mắt anh chỉ là vật thay thế Thập Thất đúng không?

Hỏi xong câu này, Lâm Nhược Khê dường như đã mất hết toàn bộ sức lực của mình nhưng cô vẫn cố gắng đứng thẳng người, đôi mắt long lanh nhìn Dương Thần.

Trong đầu Dương Thần bỗng giật mình một cái, đột nhiên nhớ tới ngày đó, khi Yeon Hee Lee sau hậu trường biểu diễn đi ra, những lời nói của Lâm Nhược Khê thật kỳ lạ…

– Dù sao em trong mắt anh cũng chỉ là vật thay thế…

Là như thế này, lúc đó cô chỉ biết sự tồn tại của Thập Thất, cũng biết cô và Thập Thất giống nhau nên mới đột nhiên nói như vậy.

Dương Thần bỗng cảm thấy buồn cười liền cất tiếng cười ha hả, chút nữa thì cười ra nước mắt, thở dài nói:

– Chẳng trách lần trước em nói với anh những lời thật kỳ lạ, nói em chẳng qua chỉ là “vật thay thế”. Lâm Nhược Khê bảo bối của anh, em đã nghĩ nhiều quá rồi. Em là em, Thập Thất là Thập Thất. Đối với anh mà nói, Thập Thất là ký ức không thể xóa đi được. Còn hiện tại, em mới là vợ của anh.

Nếu anh thật sự coi em là vật thay thế Thập Thất thì sao anh phải lao tâm khổ tứ để mong em có thể tiếp nhận những lời khó nghe của anh. Nếu như em chỉ là vật thay thế, anh cần gì phải để tâm tới cảm nhận của em.

Lâm Nhược Khê nhìn chằm chằm Dương Thần một lúc, khóe miệng bỗng hiện lên một điệu cười kỳ lạ:

– Lúc đầu tại tiệm café, em muốn anh kết hôn với em, anh lại không đồng ý, cuối cùng lúc em định nhảy lầu, anh lại ngăn em lại. Rồi sau đó anh vội đồng ý luôn… Lúc đó hẳn anh đã thấy em và Thập Thất rất giống nhau mới có thể thay đổi nhanh đến như vậy phải không?

Dương Thần không hiểu Lâm Nhược Khê tại sao lại đột nhiên nghĩ đến chuyện hồi mới quen nhau như vậy nhưng tình hình lúc đó đúng thật là hiện ra rõ ràng trước mắt, đúng là khi Lâm Nhược Khê quay đầu lại nhìn trước khi ngảy lầu khiến hắn nghĩ đến ánh mắt đoạn tuyệt khi Thập Thất ra đi. Cũng không thể phủ nhận được rằng, nếu không phải là vì cái ánh mắt đó, Dương Thần có lẽ sẽ không nhanh chóng đồng ý yêu cầu kết hôn đột ngột như vậy, cũng sẽ không xảy ra nhiều chuyện về sau như vậy.

– Đúng vậy. Anh nói rồi, ánh mắt của em, tính khí của em rất giống Thập Thất.

Dương Thần gật đầu:

– Nhưng đây không có nghĩa là anh coi em như vật thay thế Thập Thất, cùng em vượt bao nhiêu chuyện sau đó. Thực ra đã rất nhiều lần chúng ta hiểu được tình cảm của nhau, không phải sao?

Lâm Nhược Khê cúi đầu, khẽ mỉm cười:

– Nói như vậy thì em nên cảm ơn Thập Thất, nếu không phải là vì em giống cô ta thì có lẽ lúc đầu em đã có thể nhảy xuống lầu mà chết rồi, cứ coi như là không chết thì cũng sẽ thì cũng bị tên Hứa Trí Hoành hại chết, hoặc là bị cướp đi hết rồi vể làm đồ chơi của hắn ta… em thực sự nên cảm ơn Thập Thất không đúng sao?

Nói xong mấy câu cuối cùng, đôi mắt Lâm Nhược Khê bỗng trào ra dòng nước mắt trong suốt, nước mắt theo đôi má cô, rơi xuống đất mà không thể kiềm chế được.

Tuy Lâm Nhược Khê đã cố hết sức để giấu đi cảm xúc của mình nhưng cơ thể cô càng ngày càng run lên bần bật.

Dương Thần ngớ người ta, hắn không hiểu, tại sao tự nhiên Lâm Nhược Khê lại khóc lên như vậy. Hắn cứ nghĩ rằng câu trả lời của mình đã có thể làm Lâm Nhược Khê an tâm, có thể cởi bỏ khúc mắc giữa hai người, khiến cho tình cảm tiến thêm một bước nữa. Nhưng bây giờ thấy thế này, hóa ra kết quả lại hoàn toàn ngược lại.

– Lâm Nhược Khê, em sao vậy? Chẳng phải là đã nói rõ rồi sao? Tại sao em lại khóc? Anh đã nói rất nhiều lần rồi mà. Em không phải là vật thay thế Thập Thất. Đối với anh, em là người vợ duy nhất. Em… tại sao em lại khóc? Em nói đi…

Dương Thần cảm thấy hắn căn bản là không kiểm soát được sự việc. Cơn tức trong lòng bắt đầu bốc lên, giọng điệm không khỏi tăng thêm vài phần, gọi thẳng tên Lâm Nhược Khê.

Lâm Nhược Khê không trả lời, vẫn cứ cúi đầu, những dòng nước mắt long lanh như những hạt chân trâu không ngừng rơi xuống.

Nếu như không phải là hầu hết những người trong hội trường đều sợ Dương Thần, lại có thêm Solon bắt tay đằng sau không cho người khác lại gần thì Dương Thần có lẽ đã không buồn bực như vậy.

Ai mà muốn để cho người khác thấy một người đàn ông nói mà khiến cho vợ mình bật khóc lên như vậy chứ?

Cuối cùng, Lâm Nhược Khê cố nén nước mắt, chậm rãi ngẩng đầu lên. Tuy đôi mắt vẫn còn đỏ nhưng ít nhất thì không còn thấy đôi mắt cô nhỏ lệ nữa.

Nền phấn nhạt trên khuôn mặt của cô có chỗ đã bị nước mắt làm mờ đi. Người phụ nữ mà từ trước tới nay vẫn luôn thể hiện ra là người mạnh mẽ kiên cường đến giờ phút này bỗng trở lên vô cùng mềm yếu khiến người ta thấy xót thương.

Dương Thần thở phào nhẹ nhõm, ôn tồn hỏi han:

– Nhược Khê, rốt cuộc em làm sao vậy? Em như này khiến anh không biết anh phải nói gì mới được nữa.

Lâm Nhược Khê hướng đôi mắt đỏ ngân ngấn nước của mình về phía Dương Thần, cười một cách chua xót nói:

– Christine nói rằng, Thập Thất là người đã mang trong mình người phụ nữ duy nhất đã mang trong mình đứa con của anh. Là vậy sao?

Dương Thần lúng túng gật đầu. Chẳng nghi ngờ gì nữa, đây chắc chắn là nỗi đau nhân đôi mãi mãi trong lòng hắn, Thập Thất và đứa bé trong bụng. Nếu không phải là người phụ nữ và cốt nhục chưa ta đời này trong mắt họ như những vách băng như thủy triều thì khi ấy hắn cũng sẽ không mất hết can đảm, từ trong cái vũng bùn sống lại, một mình quay lại Trung Quốc, dự định cứ như thế sống cả đời.

Lâm Nhược Khê nhìn vẻ mặt đờ đẫn của Dương Thần, cười một cách đau đớn, lại hỏi tiếp:

– Vậy thì em xin hỏi anh một câu hỏi cuối cùng thôi.

– Em… em nói đi.

Dương Thần linh tính có điều gì đó sắp đên, trong lòng bắt đầu thấp thỏm không yên.

Lâm Nhược Khê từng chữ từng chữ một, hỏi:

– Nếu như Thập Thất và đứa bé bây giờ trở lại bên anh, cho anh một cơ hội, liệu anh có còn chọn em làm vợ anh không?

– Câm ngay!

Dương Thần đột nhiên thét to một tiếng, khuôn mặt bỗng trở lên dữ tợn, đôi mắt đầy tia máu trợn trừng nhùn Lâm Nhược Khê.

– Thập Thất… Thập Thất và đứa bé… đã… đã không còn nữa rồi.

Giọng Dương Thần run run, lập bập nói:

– Câu hỏi này, câu hỏi như thế này… vốn không cần phải nghĩ…

Thấy khuôn mặt Dương Thần gần như hóa cuồng, Lâm Nhược Khê lại hoàn toàn không chút sợ hãi, thậm chí còn thấy nhẹ nhõm đi nhiều, thấp giọng nói:

– Em biết sẽ là như vậy… tuy ngoài miệng anh nói, trong mắt anh, em không phải là vật thay thế Thập Thất. Nhưng trên thực tế, từ lúc anh đồng ý lấy em làm vợ thì trong lòng anh đã nghĩ như vậy rồi.

– Trong lòng anh chưa từng để em và Thập Thất tách biệt riêng rẽ ra. Nếu không phải là vì Thập Thất, em vĩnh viễn sẽ không có cơ hội làm vợ anh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/09/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đường Môn – Quyển 2
Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Phất Lan Đức nét mặt nghiêm nghị đứng một chỗ, bộ dáng lộ vẻ thiết diện vô tư, vẻ mặt của hắn như nói cho các đệ tử, ai cũng đừng hòng lẫn tránh đợt khảo thí này. Áo Tư Tạp trong lòng như nở hoa, ánh mắt lộ ra tia bỉ ổi, đặc biệt chiếu cố nhìn về hướng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Lăng Tiếu – Quyển 25
Trong lời nói của lão có thể nghe ra được tôn kính cùng cảm kích của lão đối với Lăng Thái Sơ là phát ra từ nội tâm! Lăng Tiếu nghe được lời nói của Ninh Thần Cương, cuối cùng là hiểu Ninh Thần Cương vì cái gì lại đối với hắn nhiệt tình như vậy, nguyên lai đều là nhìn ở trên phân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Giang Nam – Quyển 20
Hắn vừa nói đến đây, đột nhiên Đại La Thiên hào quang tỏa sáng, Giang Nam đứng tại Đại La Thiên, Thi Hiên Vi sừng sững ở bên cạnh của hắn, Đế Huyền cùng Thiên Hậu nương nương bắt đầu tế thiên. Vô số Thần Ma, Thần Đế, Ma Đế, Thần Hoàng, Ma Hoàng từ hai mươi tám Chư Thiên hiện ra, cùng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba