Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 6 » Phần 58

Dương Thần - Quyển 6

Phần 58

Hai người này, Thiên Long và Diệp Tử đương nhiên vẫn luôn để ý tình hình, bọn họ nghe thấy trong đồn cảnh sát lại phát ra tiếng súng, liền biết tình hình không ổn.

Vốn tưởng rằng dựa vào thủ đoạn của Quách Tuyết Hoa, liên lạc được với người của Dương gia, nên mới đem sự tình phơi bày ra, không nghĩ rằng, vẫn là chậm một bước.

Đến khi Thiên Long và Diệp Tử xông tới được vòng ngoài phòng thẩm vấn của đồn cảnh sát, tiếng súng đã dứt rồi, tiếng súng vừa mới đó “cách cách cách” giống như đậu nổ, ít nhất cũng trên trăm tiếng, chính là toàn bộ mấy chục tên cảnh sát động thủ bắn ra chỗ đạn này đây.

Khói thuốc súng tràn ngập phòng làm việc lớn của đồn cảnh sát, nhóm cảnh sát đều đứng đơ tại chỗ, nói không ra lời, đơn giản vì, cái mục tiêu mà bọn chúng tập kích, một chút chuyện cũng không mảy may có?

Xuyên thấu qua đám khói thuốc súng mù mịt, Thiên Long và Diệp Tử nhìn nhau cười gượng, họ nhìn thấy cái tên mặc quần cộc rộng, áo ngắn tay kia, mặt không chút biểu cảm, từ giữa đám cảnh sát, bình tĩnh bước ra, chỗ mà gã đi qua, dưới đất đều là vỏ đạn.

Đây cũng là người sao? Có phải đang đóng phim không vậy?

Một đám cảnh sát ngơ ngác nhìn cây súng trên tay, thậm chí còn nghi ngờ súng của đồn cảnh sát liệu có phải là giả, làm đặc hiệu?

Thiên Long, Diệp Tử hai người đều tự rõ, đạn cái thứ này, chỉ sợ ngay đến cả người Dương Thần cũng chưa chạm được đến đã bị chân khí Tiên Thiên của hắn đỡ rồi, Dương Thần không đem những viên đạn đó bắn ngược trả lại, cũng đã là phá lệ khai ân.

Cái hai người sợ nhất chính là Dương Thần một lòng căm hận sẽ nhuộm đỏ máu cục cảnh sát.

Thực ra, đúng là trước khi Dương Thần bị đám cảnh sát bắn đã có ý nghĩ như vậy. Nhưng vẫn là cái hung hăng bị áp chế xuống rồi. Hắn biết là đám cánh sát này hầu hết là vô tội, hơn nữa, bản thân nếu tiếp tục giết thêm vài chục mạng người thường nữa, đầu óc chắc chắn sẽ không còn khống chế được nữa, thế nên dùng toàn lực vận khí Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh, đè nén ý nghĩ giết người.

Dương Thần thấy Thiên Long và Diệp Tử đuổi đến hiện trường, cũng là tùy tiện nhìn một cái, sau đó, đi ra phía ngoài đồn cảnh sát, những tia máu trong con ngươi mắt so với hồi nãy đã đậm thêm vài phần.

Đám cảnh sát không còn dũng khí để chặn tiếp nữa, chúng không bị dọa cho chết ngất là tốt.

– Anh Dương, anh muốn đi đâu?

Diệp Tử chắn ngang trước mặt Dương Thần, sốt ruột hỏi.

Dương Thần liếc cô một cái.

– Tránh ra.

– Em không tránh.

Diệp Tử lắc đầu nguầy nguậy, nói to:

– Anh chắc chắn là muốn đi tìm Lỗ Dân, anh Dương nghe em nói, phía sau Lỗ Dân không chỉ là Lỗ gia, ông ngoại gã…

Không đợi Diệp Tử nói hết, Dương Thần đã một tay túm lấy vai cô ta, ném cả người cô gái đi.

Diệp Tử kinh hãi kêu lên một tiếng, thực ra thể lực cô ta vẫn chỉ thuộc dạng bình thường trong Long Tổ, sao mà chịu được sức ném của Dương Thần, may mà Thiên Long kịp thời đỡ lấy vợ, mới không bị đập vào tường mà đau đớn.

– Ta mặc kệ hắn là ai, nếu như các người không thể nói cho ta biết hắn ở đâu, thì đừng có cản đường, đừng nghĩ rằng quen với ta, ta sẽ nể mặt các ngươi.

Dương Thần lạnh lùng buông một câu, tiếp tục bước ra cửa.

Diệp Tử còn định lớn tiếng nói cái gì đó, nhưng đã bị Thiên Long ngăn lại, lắc đầu, ngao ngán nói:

– Đừng nói nữa, nói gì hắn cũng nghe không vào đâu, em không nhìn thấy ánh mắt của hắn sao, chính là muốn đi giết người.

– Vậy phải làm sao, tên Lỗ Dân ấy mà xảy ra chuyện, bầu trời Yên Kinh này sẽ bị đảo loạn.

Diệp Tử lo lắng nói.

Thiên Long thở dài:

– Ổn định tình hình trước đã, dù sao cũng đã báo cho Lỗ Dân kia rồi, cưỡi ngựa, ngồi máy bay cũng tốt, ngồi tàu hỏa cũng được, tóm lại là mau chóng rời khỏi Trung Hải, tốt nhất là trốn về Yên Kinh đi, nếu không thì… Ai có thể ngăn nổi tên sát thần kia?

Diệp Tử không biết làm gì, cắn môi, trong lòng cũng biết bọn họ bất lực, đau khổ nói:

– Đều là do Lỗ Dân kia làm mình tức chết mất.

Thiên Long nhìn vẻ mặt căm tức của vợ, lắc đầu cười trừ, lại nhìn về phía đám cảnh sát đang mắt trợn mồm há hốc bên kia, gã lại thêm cơn đau đầu, đám người này gặp phải nhân vật không bình thường rồi, không thể dễ dàng tiết lộ được, phen này, vẫn là được Viêm Hoàng Thiết Lữ giúp Dương Thần thu dọn.

Đầu bên kia, Dương Thần vừa đi về phía ngoài cổng cục cảnh sát, vừa trực tiếp lấy điện thoại ra, gọi cho đội trưởng Molins của tiểu đội Hải Ưng.

Theo đội dự bị Cuồng Long tiếp cận đợt huấn luyện cuối cùng, Molins cũng đã mang theo một đội viên Fanny khác tới căn cứ lâm thời ở Trung Hải, những khóa huấn luyện cuối cùng của đội dự bị Cuồng Long, hai bọn họ không cần tham dự thực chiến huấn luyện, nhiệm vụ của bọn họ đã kết thúc rồi.

– Minh Vương, ngài có gì dặn dò ạ?

Molins biết Dương Thần đã về Trung Hải sớm hơn, thủ lĩnh bên phía Solon đã đem tất cả những gì xảy ra của Châu Âu thông báo cho tất cả thành viên của Ưng Hải, đám người của Molins vẫn đang sùng bái thần tượng lại hưng phấn đại sát tứ phương không ngừng, thì nhận được điện thoại của Dương Thần, giọng điệu trở nên thành kính khác thường.

Dương Thần cũng không phí lời, lạnh lùng nói:

– Giúp ta điều tra rõ, một kẻ tên Lỗ Dân, khoảng ba mươi tuổi, thân phận cán bộ cấp sở, ta cần biết vị trí cụ thể của gã, cho ngươi ba phút.

Molins chỉ đáp một tiếng:

– Vâng.

Lập tức cúp điện thoại.

Lúc này, ở hướng cổng đồn cảnh sát, bọn Quách Tuyết Hoa và An Tâm chạy đến trước mặt, tên cảnh vệ cũng không biết bên trong xảy ra chuyện gì, cũng không thể ngăn họ lại được nữa.

Quách Tuyết Hoa thấy Dương Thần vẫn nguyên vẹn, không bị thương gì, lập tức thấy an tâm, nước mắt lã chã rơi xuống, ôm lấy cổ Dương Thần, xúc động nói:

– Dương Thần, rốt cuộc là thế nào? Chúng không làm khó con chứ? Tiếng súng là sao vậy?

An Tâm cũng vui mừng thở phào một cái, dù cô biết là thân thủ Dương Thần không tầm thường, nhưng tóm lại vẫn lo lắng, thấy Dương Thần không sao, tội lỗi của cô cũng bớt đi phần nào.

Dương Thần trong lòng mềm nhũn, những tia đỏ trong mắt cũng nhạt đi vài phần, ánh mắt quan tâm săn sóc của người nhà và người yêu, là thứ mà gã khó dứt bỏ được, chính là vì những người thật lòng yêu mình như này, gã mới chẳng sợ phiền phức mà ở lại Trung Hải, dù hàng năm đều bị giám sát, dù không thể hô mưa gọi gió như khi còn ở nước ngoài, một chuyện bất hòa liền máu chảy tại trận.

Nhưng, cũng là chút ấm áp này, mà sát ý trên người Dương Thần sẽ lại sâu thêm mấy phần nữa.

Không sai, vì người thân và người mình yêu, thứ tai họa ngầm như Lỗ Dân, nhất định phải chết.

– An Tâm, em đưa mẹ về đi, anh cần đi làm chút chuyện.

Dương Thần quay đầu sang nói với An Tâm.

An Tâm sững người, không biết là Dương Thần có ý gì.

– Dương Thần, con… con muốn làm gì vậy?

Quách Tuyết Hoa ý thức được tình hình không tốt, sốt sắng nói:

– Con trai, vạn lần đừng có kích động, mẹ biết con nuốt không trôi giận này, cũng biết con thân thủ không tầm thường, nhưng ông ngoại của Lỗ Dân không phải là nhân vật đơn giản gì, ông nội con cũng không chắc có thể trấn áp được.

Dương Thần mỉm cười:

– Con mặc kệ tên đó là ai, cũng không cần biết ông ngoại nó là ai, con dựa vào lực của mình, cũng không cần sự giúp đỡ của Dương gia.

Nói xong, Dương Thần nói với hai người Triệu Đằng, Vương Khiết:

– Hai người giúp An Tâm, đưa mẹ tôi về nhà, những thứ khác, cái gì cũng đừng quản, đừng hỏi, về công ty tiếp tục làm việc.

Quách Tuyết hoa đâu chịu buông tay, vẫn muốn dùng lời khổ sở khuyên bảo, nhưng Dương Thần lại không muốn mất thời gian, có một số chuyện, hắn không rảnh để nói rõ ràng.

Vì thế, Dương Thần trực tiếp truyền vào trong người Quách Tuyết Hoa một luồng chân khí, khiến Quách Tuyết Hoa hôn mê, sau đó đặt mẹ vào lòng An Tâm còn đang ngơ ngác, để An Tâm đỡ lấy.

– Chăm sóc tốt cho mẹ chúng ta, ngoan ngoãn nghe lời anh mà làm.

Dương Thần thản nhiên nói một câu, lắc mình một cái, đã rời khỏi đồn cảnh sát rồi.

Hai người Vương Khiết và Triệu Bằng vẫn đứng sững ở chỗ cũ, bọn họ không ngờ được giám đốc ngày thường vẫn cười hi hi ha ha, lại có thể là một “Võ lâm cao thủ trong truyền thuyết”.

Còn An Tâm ngoài việc lo lắng ra, trong lòng hạnh phúc vô cùng, Dương Thần nói, là “mẹ chúng ta”.

Bóng Dương Thần hiện ra ngoài đồn cảnh sát, đi về phía đường lớn, hắn chuẩn bị gọi taxi đi đến chỗ Lỗ Dân ở. Mà lúc này điện thoại cũng rung lên, Dương Thần bắt máy, tiếng Molins truyền đến.

– Minh Vương các hạ, tra được rồi ạ, Lỗ Dân, khoảng ba mươi tuổi, cán bộ cấp sở, chỉ có hiển thị tín hiệu cục trưởng tổng cục phát thanh truyền hình Trung Hải, hiện người này đang đi đến sân bay quốc tế Trung Hải, gã có đặt trước vé máy bay đi Yến Kinh, một giờ sau máy bay sẽ cất cánh.

– Sân bay…

Mắt Dương Thần lóe lên một tia sáng lạnh, cười lạnh lùng nói:

– Biết rồi, ngươi chú ý hành tung của hắn ta, có biến báo ngay cho ta.

Dương Thần đang định ngắt máy, đột nhiên Molins lại nói:

– Minh vương các hạ, xin đợi tôi nói vài câu nữa, xin hỏi là ngài muốn đi giết Lỗ Dân sao?

– Ừ.

Dương Thần nhíu mày, thủ hạ của hắn, rất ít khi dám hỏi hắn nhiều, Molins này sao vậy?

Molins có chút giãy nảy nói:

– Xin thứ cho thuộc hạ nói thẳng, như này đối với việc Minh Vương ngài ở lại trong nước Hoa Hạ sẽ rất bất lợi.

Dương Thần nheo nheo mắt, nói:

– Ngươi muốn nói gì, ta đang vội.

Molins như thể bất cứ giá nào cũng phải nói:

– Căn cứ vào tư liệu hiện thị, bố của Lỗ Dân là chủ nhân Lỗ gia ở Yên Kinh, là cán bộ hạt nhân của bộ văn hóa, cái này cũng chưa có gì, nhưng mẹ hắn, là con gái ruột của chủ nhân Lý gia Lý Mạc Thân, Yến Kinh bốn đại gia tộc, là phó Thủ tướng chính phủ hiện nay của Hoa Hạ, là nhân vật trọng yếu nắm giữ toàn bộ giới chính trị ở Hoa Hạ.

Dương Thần nhíu mày, hắn từng nghe Đường Uyển giới thiệu qua, bốn đại gia tộc ở Yến Kinh: Ninh, Lý, Dương, Đường. Ninh gia là cường thịnh nhất, Đường gia tương đối yếu, Dương gia bởi vì Dương Công Minh không đổ nên vẫn luôn trụ vững, còn về Lý gia, không hiểu cho lắm, mà cũng chẳng có tâm trạng đi tìm hiểu, nghe Molins nói như vậy, hình như Lý gia không đơn giản chỉ có một phó Thủ tướng như vậy, nếu không thì vốn không thể tạo thành lý do ngăn cản mình.

Quả nhiên, Molins lại nói:

– Mặc dù Lý Mạc Thân chức vụ trên bề mặt là phó Thủ tướng chính phủ, đứng sau Ninh Quang Diệu của Ninh gia, nhưng Lý Mạc Thân thật sự nắm giữ đại quyền, là cục trưởng tổng cục an ninh của Hoa Hạ, theo địa vị, thì còn cao hơn Thái Vân Thành của Viêm Hoàng Thiết Lữ, chỉ là Viêm Hoàng Thiết Lữ có quyền tự trị mà thôi, hơn nữa, con trưởng của Lý gia Lý Độn cùng với Nghiêm Bất Vấn xưng là “Yến Kinh song vương”, trên tay Lý Độn, gần như nắm trên tay hai phần ba vũ lực tác chiến đặc chủng của Hoa Hạ…

Nghe Molins nói liên tục, cuối cùng trong lòng Dương Thần cũng có chút biến đổi, sắc mặt trở lên ngưng trọng.

Cục trưởng cục an ninh? Nói cách khác, chính là thủ lĩnh gián điệp của nơi như này, làm cho người ta sợ nhất, không hẳn là vũ lực của hắn ta mạnh bao nhiêu, mà là, tin tức mà gã nắm giữ, có thể đủ làm cho bất cứ kẻ nào cũng có thể thân bại danh liệt.

Cứ cho là có quyền cao chức trọng, cho là ngươi phong quang vô hạn, nhưng người nào có qua được thánh hiền, không giữ nổi có chỗ ô bẩn bị cất giấu, mà kẻ càng đứng cao, thì càng sợ những chỗ ô bẩn ấy sẽ bị vạch trần.

Lý Mạc Thân quản lý cục an ninh Hoa Hạ cũng không dưới hai mươi năm rồi, nếu thủ đoạn không phi thường sao có thể trụ vững được, loại người này, trừ khi không dây vào gã, một khi đã chọc vào gã rồi, khó đảm bảo lấy ra được tư liệu gì khiến kẻ địch cả đời không ngóc đầu lên được.

Có thể nói, ở Yến Kinh nhóm quý tộc có thể chọc đến Ninh Quang Diệu, chẳng qua là liều mặt một phen, còn có chút cơ hội chuyển biến, nhưng lại không dám động tới Lý Mạc Thân người nắm trong tay lượng lớn những tin tức ám diện, đấu cùng thủ lĩnh gián điệp? Còn chưa bắt đầu, ngươi đã thua rồi.

Mà con trưởng Lý gia Lý Độn, không ngờ tuổi trẻ đã là kẻ nắm trong tay hơn phân nửa vũ lực tác chiến đặc nhiệm, là tay cầm con át chủ bài, giống như Nghiêm Bất Vấn của Nghiêm gia, một là tài năng trẻ hàng đầu trong giới nghiên cứu khoa học, một là tuấn kiệt trong lĩnh vực tác chiến đặc nhiệm, thế nên mới xưng là song vương.

Mặc dù nói, gián điệp, những bộ đội đặc chủng này, đối với Dương Thần mà nói chẳng có sức sát thương gì, nhưng không có nghĩa họ đối với những người xung quanh không có tác dụng gì.

Lỗ Dân là cháu ngoại của Lý Mạc Thân, bản thân nếu như động đến hắn, nều Lý gia một chút phản ứng cũng không có, vậy thì chút sĩ diện cũng không còn, vẫn là, chủ động rút tên ra khỏi bốn đại gia tộc ở Yên Kinh thì hơn.

Cho nên nói, nếu Dương Thần thật sự giết chết Lỗ Dân, Lỗ gia là không có năng lực phản kháng, vấn đề là chỗ dựa vững chắc đằng sau, Lý gia một khi động thủ, cho dù không có cách đối phó với Dương Thần, thì đối phó với những người xung quanh Dương Thần, cũng thoải mái hơn.

Hơn nữa, nếu như Dương Thần thật sự cùng Lý gia đấu tới máu chảy thành sông, điều đó đối với Hoa Hạ mà nói, không thể không nói là một kiếp nạn cực lớn.

Cục an ninh, vũ lực tác chiến đặc nhiệm, những lực lượng ấy chắc chắn sẽ được điều động để chống lại Dương Thần, nếu như Dương Thần giết chết những nhân vật chủ yếu này, cục diện chính trị và quân sự của Hoa Hạ tất đại loạn, thậm chí, còn có cơ hội cho những nước có ý rình rập Hoa Hạ.

Đến lúc đó, Dương Thần không khác nào tội nhân của Hoa Hạ, ở lại Hoa Hạ còn có ý nghĩa gì?

Khiến cho trong lòng Dương Thần nổi lên chút do dự, Lý Mạc Thân trong tay đã quản lý cục an ninh, không thể không biết thân phận của mình, nghĩ vậy cũng đã có phòng bị tốt đối với mình.

Mình mà ra tay tùy tiện, nếu như Hoa Hạ đại loạn, dẫn đến nguy cơ quốc gia, không đảm bảo người của Hồng Mông sẽ ra tay lần nữa không, cái này mới đúng là thấu xương cân não thật sự.

Không trách được, Quách Tuyết Hoa sẽ nói, đó là nhân vật Dương Công Minh không trấn áp được, hai đứa cháu của Lý gia, thật sự là không thể khinh thường, cho dù mình muốn động thủ, cũng phải nghĩ kế sách vẹn toàn.

Đúng lúc này, xa xa ngoài đường, ba chiếc xe quân dụng Jeep chạy như bay về phía Dương Thần đang đứng, chớp mắt một cái, đã dừng ngay trước mặt Dương Thần rồi.

Vài tên mặc quân phục Đại Hán từ trên xe bước xuống, xếp hàng chặn trước mặt Dương Thần, giữa xe, một kẻ khôi ngô tuấn tú bước xuống, vẻ mặt nam tử hán, không ai khác chính là Dương Phá Quân.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/09/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 5
Tôi nghe lão Trần mù kể chuyện xưa, mới biết lão này không ngờ lại từng là ông trùm của băng trộm mộ Xả Lĩnh, cũng là một đại nhân vật phong vân một thuở ở vùng Lưỡng Hồ. Nếu không phải mười mấy năm trước tôi biết một vài chuyện từ chỗ lão Dương Bì, giờ lại chứng thực với lão...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Giang Nam – Quyển 25
Ma Thiên Tiên Quân bị ngăn, chỉ còn lại Linh Lung Tiên Quân, Thị Hiên Vi, Hồng Đạo Nhân hợp tác công kích Thần Mẫu Đạo Quân. Thị Hiên Vi dù gì là Phù Lê Thánh Mẫu Nguyên Quân, thê tử của Giang Nam, thực lực tu vi yếu nhất trong ba người nhưng được hắn luyện chế cho một đống pháp bảo. Cộng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Những thiên thần áo trắng - Tác giả The Kid
Năm người bạn thân là Miu, Ngọc, Tuyết, Bắc và Hùng đã lâu không gặp nhau. Kể từ khi học hết lớp 12 thì mỗi đứa đi một nơi, không còn liên lạc với nhau. Hôm nay cả năm đứa gặp lại nhau ngay tại mái trường cũ. Cả nhóm lên kế hoạch đi chơi xa, cô nàng “cựu lớp trưởng” Miu quyết...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba