Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 7 » Phần 66

Dương Thần - Quyển 7

Phần 66

Trong một chung cư cao tầng nào đó ở Yến Kinh, một gã thanh niên trẻ say khướt đi đến trước cửa phòng hắn ở, hình như là vì say rượu, ngay đến tìm chìa khóa cũng run rẩy, tìm một lúc lâu, khó khăn lắm mới mở được cửa ra.

Sau khi lảo đảo đi vào trong phòng, người đàn ông bật đèn lên trong vô thức.

Ngọn đèn chiếu sáng mọi thứ trong phòng, dưới chiếc đèn treo pha lê, bóng người đàn ông chập chờn.

Người đàn ông gần như đang dựa vào bức tường và bàn ghế, lân đến cái kệ trong phòng, lấy một chai Whiskey đã uống hết một nửa, vặn nút chai, tu trực tiếp vào miệng.

Màu hổ phách của rượu, tràn qua khóe miệng người đàn ông, dính lên chiếc áo sơ mi Versace sang trọng, nhưng không hề khiến hắn có ý dừng lại.

Uống mấy ngụm to rồi, người đàn ông hình như bị sặc, ho khan vài tiếng, ngã sụp xuống đất, thôi không uống nữa.

– Quốc Đống.

Đúng lúc đó, bóng một người phụ nữ đi vào căn phòng không khóa cửa, nhìn thấy toàn thân người thanh niên gần như lịm đi, dây bẩn, mà mềm nhũn dưới đất, kêu lên kinh hãi.

La Thúy San cũng là vừa vội vàng tới nơi này, sau khi từ cục cảnh sát ra, liền gọi ngay vào điện thoại của Ninh Quốc Đống, nhưng Ninh Quốc Đống lại tắt điện thoại.

Trong lúc nóng vội, La Thúy San liền chạy đến chung cư chỗ con trai giờ đang ở, không ngờ, vừa mới đến đây, thì thấy ngay bộ dạng thảm hại như vậy của Ninh Quốc Đống.

La Thúy San vừa đau lòng, vừa tức giận, ném túi ra sau, xắn tay áo lên, kéo Ninh Quốc Đống từ dưới đất lên, nhìn con trai mình như một con ma men đầu đường, La Thúy San vô cùng hy vọng đây chỉ là nằm mơ, nhưng sự thực lại bày ra trước mắt.

Mất rất nhiều sức, mới dìu được Ninh Quốc Đống lên ghế sô pha, La Thúy San vào nhà vệ sinh lấy khăn mặt, lau mặt cho Ninh Quốc Đống, cởi bỏ áo sơ mi bẩn, mới thở phào một tiếng.

Ninh Quốc Đống giống như một khúc gỗ vậy, trúng rượu rồi, cái gì cũng không nói, người để tùy mẹ động, không chút sinh khí.

Nhìn thấy con trai như vậy, hai mắt La Thúy San đỏ lên, mắt đẫm lệ nói:

– Quốc Đống, sao con lại không biết quý trọng bản thân mình như vậy chứ, mẹ biết giờ con rất buồn, nhưng đại trượng phu nắm được thì buông được, con như này có giống không?

Ninh Quốc Đống ngẩng đầu, mơ màng mở mắt nhìn người mẹ trước mắt mình, cười nhạo một tiếng:

– Mẹ, vừa rồi con… quỳ xuống… không ngờ con, trước mắt nhiều người như vậy… lại quỳ trước một dã chủng.

Nói đến những điều này, nước mắt nước mũi Ninh Quốc Đống chảy xuống, giống như một đứa trẻ bị oan ức vô cùng, chứ không phải là người sắc bén trong quan trường.

La Thúy San cố nén đau lòng, ngồi xuống cầm tay con nói:

– Mẹ đều biết, nhưng Quốc Đống, càng như vậy, con càng không cam chịu… con là người quản lý của Ninh gia, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn, sớm muộn một ngày nào đó con cũng có thể trả lại tên súc sinh họ Dương ấy một trăm lần, ngày trước con luôn rất tự tin không đúng sao? Mẹ tin là con có thể, con có thể mà.

Ninh Quốc Đống hất tay mẹ ra, ha hả cười đau khổ nói:

– Người quản lý? Có tác dụng quái gì, ngay cả cái con muốn đạt được, cũng không đạt được, sau này là con tiếp quản Ninh gia hay không, cũng chưa biết đâu… hừ…

La Thúy San vội lắc đầu nói:

– Quốc Đống, con đừng nghĩ nhiều, nghe lời mẹ, về nhà với mẹ, bất kể nói thế nào, con là con trai ruột của bố con, là đứa con trai duy nhất của chúng ta, không để con tiếp quản Ninh gia, vậy thì còn ai có thể tiếp quản? Con chỉ cần ngoan ngoan nhận lỗi với bố, bố sẽ đứng về phía con mà, ngoan, về nhà với mẹ nhé?

Ninh Quốc Đống thẫn thờ lắc đầu:

– Mẹ, con không về với lão ta, vì một con tiện nhân, mà muốn lấy súng giết con, loại người đó sao có thể là bố con chứ, con có chết cũng không nhận lỗi với ông ta đâu.

Trong mắt La Thúy San hiện lên một tia đau đớn, nhắm mắt lại, nước mắt không ngừng rơi xuống.

– Mẹ… mẹ có thể nói cho con vì sao được không, sao lại giống kẻ tạp chủng Dương Thần đó, có thể đạt được người con gái, con lại không thể? Sao hắn lại luôn làm con bẽ mặt? Dựa vào cái gì, thứ như hắn có thể làm con bẽ mặt, dựa vào cái gì, hắn có nhiều người con gái như vậy, mà ngay cả con chỉ thích một người thôi cũng không bỏ qua?

Ninh Quốc Đống say khướt, rít lên, đập ghế sô pha, gần như sắp đổ luôn xuống cạnh.

Hít một hơi thật sâu, La Thúy San run rẩy, đưa tay sờ hai má con, nói:

– Quốc Đống, con thật là… muốn có được đứa con gái đó như vậy sao?

Trong con mắt say khướt của Ninh Quốc Đống, lóe lên chút hận thù, nghiến răng nghiến lợi nói:

– Con muốn… con muốn giày vò cô ta đến chết, để cô ta biết rằng, rốt cuộc cô ta đê tiện đến cỡ nào… con còn muốn đứng trước mặt tên họ Dương kia, trước mặt hắn giày vò cô ta… con hận không thể hút sạch máu con đàn bà ấy…

Có lẽ tâm lực đã cạn kiệt, Ninh Quốc Đống còn chưa nói hết, đã ngủ mê man rồi.

La Thúy San ngơ ngác đứng ngay tại chỗ, nhìn giống như một con hổ đói, thấp giọng gọi đứa con đã ngủ mất rồi, trong mắt người phụ nữ này, bao phủ một màn sương đen mờ mịt…

Bạn đang đọc truyện Dương Thần – Quyển 7 tại nguồn: http://truyensextv2.com/duong-than-quyen-7-full/

Tòa nhà của Lâm gia ở phía tây thành Yến Kinh, sau khi Lâm Chí Quốc “chết”, liền dần dần rời khỏi tầm mắt của nhiều người, những ngày thường, ngoài một ít những người giúp việc ra ra vào vào, gần như không mấy người đến đây thăm hỏi.

Kiến trúc của Lâm gia pha chút cổ xưa, chỉ là thiết kế trong phòng, lại lắp đặt gần như là hiện đại.

Ở một gian phòng phía sau vườn, Tuệ Lâm vừa tắm xong, trên người mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa màu trắng, lộ rõ bờ vai trắng ngần, ngồi bên mép giường êm ái của mình, đôi chân trắng mịn màng lộ ra ngoài, hơi rung rung.

Mặc dù nhiều năm như vậy, rất ít khi ở nhà này, nhưng ti vi, laptop, và mọi đồ vật trong phòng, đều được chuẩn bị đầy đủ, cho dù Lâm Chí Quốc mất rồi, Lâm gia cũng chỉ rời khỏi trung tâm quyền lực, tài chính cũng không tổn thất nhiều, cũng không làm thay đổi gì cuộc sống của đứa cháu gái.

Nhưng Tuệ Lâm rõ ràng là không có tâm tư động đến mấy thứ kia, cũng không có ý muốn ngủ, cứ ngồi như vậy ở đó, thần người ra nghĩ gì đó, thỉnh thoảng khẽ mỉm cười, thỉnh thoảng lại nhíu mày vẻ buồn bã.

Cửa bên ngoài từ từ mở ra, Vân Miểu sư thái mặc một bộ áo ngủ màu xanh nhạt đi vào, dù sao giờ cũng ở lâu trong thành phố, Vân Miểu sư thái cũng không nhất thiết phải mặc đạo phục cổ điển, mà cũng là gần gũi với cuộc sống một chút.

Vân Miểu nhìn thấy phòng cháu gái vẫn còn sáng đèn, mới hiếu kỳ đến xem thử, kết quả sau khi vào, Tuệ Lâm vẫn đang ngẩn ngơ ở đó, không thấy mình đang đi vào.

– Tuệ Nhi, ngươi đang cười cái gì ngơ ngẩn vậy?

Vân Miểu sư thái không nhịn được cười hỏi.

Tuệ Lâm giật mình, mặt đỏ ửng lên, cúi đầu dịu dàng nói:

– Bà, cháu… cháu có nghĩ gì đâu, chỉ là hơi mệt, nên ngẩn người ra thôi.

– Hừ, đứa trẻ ngốc này, là đang nghĩ về tên tiểu tử Dương Thần kia.

Vân Miểu nói thẳng luôn, tiện cũng ngồi xuống bên cạnh Tuệ Lâm.

Cằm Tuệ Lâm tựa vào ngực, hai má đỏ bừng, không lên tiếng.

Vân Miểu buông tiếng thở dài, dường như là bất lực:

– Thực ra… Cháu miệng luôn bảo ta đừng làm khó Dương Thần kia, nhưng trong lòng vẫn là rất thích hắn, đúng không?

Tuệ Lâm không nói gì, trống ngực đập thình thịch.

– Xấu hổ cái gì.

Vân Miểu nhéo yêu vào má Tuệ Lâm, rồi nói:

– Lúc trước ở tàng khu, Dương Thần ngồi trực thăng rời khỏi doanh địa, ta liền nhìn thấy, cháu trốn ở đó nhìn trộm Dương Thần rời đi, ta nhìn cháu lớn lên, ta còn có thể không biết tâm tư của cháu sao? Thế nên sau này, ta mới muốn tác thành cho cháu cùng với Dương Thần, mặc dù ta không thích tên tiểu tử Dương Thần đó lắm, nhưng chỉ cần cháu thích, ta cũng có thể chịu được.

– Bà nội, đừng nói nữa… không… không thể được…

Tuệ Lâm ngượng chín mặt, nỉ non.

– Có cái gì mà có thể với không thể, cháu xem cháu, vừa hắn đưa cháu về nhà, cháu còn dõi theo hắn lái xe rời đi, cho dù bà với cháu tạm biệt, cháu đã bao giờ dõi theo như vậy.

Vân Miểu liếc nhìn Tuệ Lâm một cái nói:

– Thật là, rốt cuộc tên tiểu tử đó có chỗ nào tốt, sao mà có những cô gái trẻ cứ vây quanh hắn vậy?

Tuệ Lâm đánh miệng, cao giọng nói:

– Anh Dương Thần này… mặc dù bình thường không đứng đắn lắm, nhưng lúc cần anh ấy, luôn làm cho người khác có cảm giác an toàn, sẽ tín nhiệm anh ấy, cháu nghĩ, chị cũng là thích anh ấy ở điểm này.

– Chị, chị… cháu càng gọi Lâm Nhược Khê là chị, khoảng cách giữa cháu và Dương Thần càng xa, cháu ngốc của ta, nếu không phải cháu còn nhỏ tuổi, chưa vội việc kết hôn sinh con, bà chắc không đợi được.

Vân Miểu buồn bực nói.

– Gia cảnh họ Lâm chúng ta không phải cháu không biết, bố mẹ cháu, bị ông nội liệt của cháu làm đứt rồi, đến đời cháu độc đinh này, nếu như cháu cứ đeo bám bên Dương Thần, lại không có kết quả, lẽ nào Lâm gia chúng ta phải đoạn tử tuyệt tôn sao? Phải đến tháng nào, năm nào ta mới được ẵm chắt?

Tuệ Lâm ngẩng đầu, hai con ngươi sáng lên, đảo quanh, nắm lấy tay Vân Miểu sư thái, cười ngọt ngào nói:

– Bà nội nhìn kiểu gì cũng mới như ba mươi, bốn mươi tuổi, sao lại có thể làm bà cố nhanh được như vậy, nếu như bọn cháu lấy chồng, có người vẫn tưởng là bà là mẹ đấy, đâu biết là bà cháu chứ.

Vân Miểu dù sao cũng là phụ nữ, nghe thấy cháu gái khen mình trẻ đẹp, miệng không thừa nhận, nhưng lòng vui như hoa nở, chút hờn giận kia cũng tan thành mây khói, giả bộ không quan tâm, khẽ hừ một tiếng nói:

– Cho cháu đi làm ca sĩ, cái khác không học được, cái hư thì lại học nhanh lắm, được rồi, được rồi, ngày mai cháu còn phải đến công ty làm việc đấy, ngủ sớm một chút, bà bảo người làm hầm canh gà nhân sâm, sớm mai nấu canh mì cho cháu ăn.

– Vâng, bà nội cũng ngủ sớm đi nhé.

Tuệ Lâm ngoan ngoãn nói.

Vân Miểu đứng dậy, xoa đầu cháu gái đầy yêu thương, lộ ra nụ cười vừa bất đắc dĩ mà hài lòng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 15/09/2020 03:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 28
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ hết hồn, lắc người biến ra nguyên hình, là nữ nhân đầu người mình rắn đỉnh thiên lập địa, tay nâng linh đỉnh. Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ dốc sức vận dụng linh đỉnh oanh kích, trấn áp sóng kiếp. Vang tiếng nổ điếc tai, Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ nổ nát...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hạ Thiên – Quyển 1
Cậu ra ngoài đối phó tình huống, chúng tôi không muốn bị cảnh sát nhìn thấy. Mộc Hàm nói với Hạ Thiên: Chỉ cần cậu trì hoãn thời gian vài phút, tôi đi vào bên trong gọi điện thoại, bọn họ sẽ bỏ đi ngay. Được rồi. Bây giờ Hạ Thiên cũng choáng váng đầu óc, chị Hinh nói không sai, cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Lục Thiếu Du – Quyển 44
Lục Thiếu Du hai tay khoác lên linh khí ngắn vắt ở trên vai, nhưng âm thanh lại không thay đổi, ánh mắt chớp chớp, lập tức âm thanh đều biến đổi nói với đám người Thái Hoa Đạo: Nhớ kĩ phải gọi ta là Tây Phương Cầu Bại, thân phận của ta còn không tiện để lộ ra ngoài. Vâng... Bọn người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba