Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 9 » Phần 92

Dương Thần - Quyển 9

Phần 92

Viên Hòa Vĩ nhìn thấy thần thái hoảng hốt không bình thường của Lâm Nhược Khê mới thấy có điều đúng, đây có lẽ là một sở thích bí mật của Lâm Nhược Khê, đối với một Tổng giám đốc của một tập đoàn xuyên quốc gia, và là một người phụ nữ lạnh lùng nghiêm nghị mà nói, sở thích này quả thực là cổ quái.

Ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự uy tín.

– Chà… Nhược Khê, nếu như không hợp khẩu vị, cũng không sao, Dương Thần sao cháu lại có thể tùy tiện nói ra sở thích vợ mình thế chứ, thằng nhóc này cứ hay nói linh tinh, ha ha, tôi cho người hầu dọn đi vậy.

Viên Hòa Vĩ tiếp tục xoay bàn tròn.

Dương Thần chỉ cảm thấy mình bị oan ức trong lòng.

Lâm Nhược Khê cắn mạnh môi, nhẹ nhàng hừ một tiếng:

– Không sao, cháu vốn rất thích ăn gạo nếp viên tử.

Nói xong, Lâm Nhược Khê lấy một viên tử bên ngoài rắc vừng đen từ trong đĩa, theo thói quen lấy tai nắn, sau đó cho vào miệng cắn một miếng.

Vừa nhai, vừa nhìn Dương Thần với vẻ mặt cười nhăn nhó nói:

– Coi như anh vẫn còn lương tâm, vẫn còn biết em thích ăn gì.

Dương Thần giật mình cái sở thích mới lạ này ai lại không nhớ cơ chứ.

Nhưng, những lời này là Lâm Nhược Khê cố tình nói cho Đường Uyển nghe, ý câu nói rất rõ ràng “Tôi thích ăn viên tử thì sao nào, ít nhất thì chồng tôi còn nhớ tôi thích ăn gì, cô thì có cái gì cơ chứ?”

Đường Uyển đảo mắt, cố tình như không nghe thấy, nhưng trong lòng có chút ngậm ngùi, nghĩ trong đầu nhất định lần sau phải bắt Dương Thần nhớ cho được sở thích của cô.

Sự đấu đá ngầm giữa hai người đàn bà khiến cho người bên cạnh không hiểu gì cả, nhưng xét cho cùng đang làm khách, cũng không muốn mình trở nên quá khoa trương.

Mọi người càng lúc càng nói chuyện thân thiện hòa hợp với nhau, hơn một giờ trôi qua, cuối cùng Viên Dã cũng tiễn hai vị khách ra về.

Khi nhìn thấy Viên Dã cùng hai người đàn ông mặc quân phục đi về phía nhà trúc, ngoài Đường Đường khá tự nhiên ra, những người khác đều mang những vẻ mặt kỳ lạ khác nhau.

Nếu như lão Lý mắt chột phải đeo một tấm miếng vải đen như cướp biển khiến cho Dương Thần cảm thấy kỳ lạ và sung sướng, thì việc gặp Dương Liệt hôm trước khiến cho ánh mắt Dương Thần có chút tàn khốc.

Dù thế nào thì cũng không ngờ tới Lý Độn và Dương Liệt lại đến cùng nhau.

Quách Tuyết Hoa sau khi vui mừng hội ngộ, lại nhìn lo lắng nhìn Dương Thần.

Viên Hòa Vĩ và Dương Tiệp Dư biết quan hệ không tốt giữa Dương Thần và Dương Liệt, nhưng đối với bọn họ mà nói, xét cho cùng Dương Liệt vẫn là cháu trai thứ hai của họ, cho nên không có lý do gì mà đoạn tuyệt đi lại.

– Cuối cùng cũng tới rồi, sáng sớm ngồi máy bay sang đây, không đến đơn vị lại chạy sang đây ăn cơm, Thủ trưởng không trách phạt chứ.

Viên Hòa Vĩ bước lên chào hỏi.

Lý Độn nháy mắt nhìn Dương Thần đứng đằng sau, nói lớn:

– Không sao, Thủ trưởng chẳng phải là Tư lệnh Dương đây sao, đều là người quen cả.

Dương Liệt hình như không có chút ngại ngùng, cười gọi một tiếng:

– Dượng, cô.

Bước thẳng vào trong nhà trúc, hỏi thăm Quách Tuyết Hoa và Dương Thần.

Quách Tuyết Hoa nghi hoặc nói:

– Liệt Nhi, con vừa về sao đã lại quay lại?

Dương Liệt nói:

– Bởi vì con đang làm một số nhiệm vụ trên biển, con và Lý Độn mỗi người tự đem quân của mình đến, chi viện cho một số tác chiến đặc biệt.

Quách Tuyết Hoa hiểu ra gật đầu, bà tuy rằng chỉ là một phụ nữ nhưng cũng biết một số nhiệm vụ trong quân đội không được nói thẳng ra.

Nhìn thấy Tuệ Lâm cũng có mặt, mặt Dương Liệt lộ rõ sự vui mừng, tiến lên phía trước nói:

– Tuệ Nhi, không ngờ em cũng ở đây.

Tuệ Lâm khó xử nhíu mày, tiện mồm trả lời một tiếng, nếu như hoàn toàn lờ đi, lại sợ Quách Tuyết Hoa đau lòng, cho nên đành phải đơn giản mà ứng phó vậy.

– Lão Dương.

Lý Độn xông lên, vỗ vai Dương Thần cười ha ha, sau đó nhìn Lâm Nhược Khê lúc này đang đứng bên cạnh Dương Thần, tủm tỉm cười nói:

– Lần đầu gặp mặt, vị này chắc chính là đệ muội, ha ha, quả nhiên là rất xinh đẹp, tuy rằng tôi… Này, sao lại nhìn tôi như vậy, à, đúng rồi, tôi chưa giới thiệu, tôi tên Lý Độn, Lý trong Lý Độn, Độn trong Lý Độn.

Cô có phải là Lâm Nhược Khê không? Đúng? Ha ha, tôi đã biết tôi đoán đúng mà, đừng nghĩ tôi chỉ còn một con mắt, nhưng con mắt còn lại của tôi lại nhìn rất chuẩn, nhìn người rất rõ, tôi và Dương Thần đã là bằng hữu cắt máu ăn thề được tám năm rồi đấy, sau này có ai bắt nạt cô, cứ nói với tôi, là nam tôi cho ăn chưởng, là nữ… tôi không đánh phụ nữ, cô tự giải quyết, ha ha.

– Anh khoác loác.

Nghe xong một loạt lời nói, Dương Thần không nhịn được nữa, đứng dậy kéo thẳng tay của Lý Độn xoay người đá.

Lý Độn bị kéo người đi, lại bị ném theo đường parabon, sau khi rơi xuống vội vàng đứng dậy, tay nắm lấy hông mắng một trận:

– Lão Dương, cậu thấy sắc quên bạn, tôi đã làm gì nhà cậu sao? Sao vừa nhìn thấy tôi đã ra tay?

Dương Thần không thèm để ý đến anh ta, vỗ vai Lâm Nhược Khê vừa bị làm cho có chút kinh hãi nói:

– Đừng sợ, tên này lâu lâu có chút điên rồ.

Lâm Nhược Khê ngẩn người hỏi:

– Rốt cuộc anh ta là ai?

– Ờ…

Dương Thần gãi đầu, mà tự mình giới thiệu của Lý Độn quả nhiên là không có tác dụng, thế là đơn giản nói:

– Lý Độn là con một của Lý gia, hắn ta tính tình lúc nào cũng thế, chủ yếu là nhà hắn ta không cho hắn ta tiền tiêu vặt, hắn ta không có cả tiền theo đuổi em Đường Uyển, người này không đáng tin, bà xã tuy rằng em đã gặp nhưng có thể quên đi.

Lý Độn thở hổn hển hét lớn:

– Lão Dương, cậu quá đáng rồi đấy, anh em từ xa đến, sao cậu lại lấy tôi ra làm trò cười thế hả?

Dương Thần như không cười nhìn xuống đũng quần của Lý Độn:

– Anh có chỗ nào dài sao?

Ai ngờ Lý Độn lại không biết xấu hổ, đắc ý cười một tiếng, nhếch lông mày:

– Hay là chúng ta đo xem?

Dương Thần sờ trán, quýt nữa quên, tên này da mặt còn dày hơn cả hắn.

Đám đàn bà nghe đoạn hội thoại này, ngẩn người ra đỏ mặt, hai tên này ngay cả chuyện này cũng nói ra được.

Có mấy người cũng biết được rằng đằng sau quan hệ của Lý Độn và Dương Thần hết sức hào hợp, tuy rằng trước mặt thì mắng mắng chửi chửi, nhưng ai cũng đều nhìn ra tình cảm ẩn chứa bên trong.

Quách Tuyết Hoa cứ tưởng Dương Thần chỉ có “bạn nữ khác giới”, thì ra còn có Song Vương Yến Kinh là Lý Độn, hơn nữa tình cảm lại rất tốt, cho nên không giấu nổi vui mừng.

Bây giờ Nghiêm Bất Vấn đã mai danh ẩn tích, vậy thì trong đám công tử ở Yến Kinh, thực lực của Lý Độn là số một, nếu như sau này có thể tiếp quản Lý gia thì tuyệt đối sẽ là một liên minh mạnh mẽ.

Dương Liệt chứng kiến tất cả, trong mắt có chút u ám.

Cả quãng đường hắn ta và Lý Độn cùng ngồi máy bay, thường ngày cùng làm việc trong khu quân đội ở Yến Kinh, thỉnh thoảng cũng có gặp mặt, nhưng tính cách Lý Độn kỳ quái, lại là con một nhà họ lý, địa vị cao vời vợi, cho nên không có giao tình gì, không ngờ Dương Thần và Lý Độn lại quen thuộc đến thế.

Trong đám người, có thêm ba người trẻ tuổi mới trở về, lập tức trở nên náo nhiệt.

Trước mặt vợ chồng Viên Hòa Vĩ, Dương Thần tuy rằng không phải là không để ý đến lời “hỏi thăm” của Dương Liệt, nhưng cũng không có biểu hiện vui mừng hay phản ứng gì.

Có Lý Độn lớn tiếng hò hét, không khí không có gì là lãnh đạm.

– Đúng lúc vừa biết tin từ chỗ anh cả, Lý đại thiếu gia với Dương Liệt nhà chúng ta cùng nhau đến Trung Hải, đang định hẹn một ngày nào đấy mọi người cùng nhau gặp mặt, không ngờ Lý thiếu gia với Dương Thần đã có giao tình từ trước, liên lạc với nhau trước rồi, không ngờ lại cũng đến được, hân hạnh cho Viên gia chúng tôi quá.

Viên Hòa Vĩ khách khí nói.

Tuy rằng tính cách Lý Độn xởi lởi, nhưng ai cũng có thể nhận ra sự khác nhau giữa sự hoang dại bên trong và sự điên cuồng ở bên ngoài.

– Người thích ăn uống như tôi sao lại không đến chứ.

Lý Độn như vẻ không có gì nói:

– Dẫu sao thì cũng không có nhiệm vụ quan trọng gì cần giải quyết, tôi đến là để xem Dương Thần và mặt mũi vợ hắn như thế nào.

Đang nói liền hướng mắt nhìn đáng mày về phía Lâm Nhược Khê.

Lâm Nhược Khê thật sự không chịu nổi nữa, một mình Dương Thần cũng đủ là tuyệt phẩm của thế giới rồi, sao cả ngay bạn hắn cũng lại hiếm thấy như vậy chứ.

Lâm Nhược Khê khẽ cười như là một sự đáp lễ, vừa lặng lẽ viết lên chân Dương Thần hai chữ “đồng loại”.

Dương Thần dở khóc dở cười, nhưng nói thực, sự xuất hiện của Lý Độn, lại khiến cho Dương Liệt cảm thấy khó chịu.

Đang lúc mọi người trò chuyện vui vẻ, lúc nãy Viên Dã vừa chạy đi, trong tay cầm một bó hoa hồng, có khoảng bốn năm mươi bông, chạy đến trước mặt Đường Đường.

Đường Đường sớm đã nhìn thấy, nhưng trước mặt bao nhiêu người như thế, cũng có chút ngượng ngùng, mặt nhăn lại.

– Đường Đường, đây là hoa anh đặt từ sáng, em cũng không thiếu thốn gì, anh đành tặng em bó hoa hồng nhân dịp cô đỗ đại học vậy.

Viên Dã ngại ngùng nói.

– Anh… sao lại tặng vào lúc này chứ, thật làm khó nhau quá.

Tuy nói như vậy nhưng Đường Đường vẫn đón lấy bó hoa, mặt đầy hạnh phúc.

Cảnh tượng này, khiến cho tất cả phụ nữ có mặt đều ngưỡng mộ, đặc biệt là cái bộ dạng ngô nghê nhưng tràn đầy tình cảm của Viên Dã, khiến cho mọi người rất cảm động.

Lâm Nhược Khê trong lòng chua xót nói:

– Anh hãy học tập đi, em họ quả làm nhiều người yêu mến.

Dương Thần tỏ ra vẻ điềm tĩnh nói:

– Tên tiểu tử ấy tim nhỏ, anh trái tim lớn cho nên không gian thoáng hơn, tất nhiên là có thể chứa nhiều người hơn.

Tuy rằng Dương Thần đã cố ý làm cho thấp giọng xuống, nhưng Lý Độn bên cạnh vẫn nghe tiếng, quay đầu nói:

– Lão Dương, những lời này anh cũng nói ra được, xem ra mặt tôi chưa dày bằng mặt anh.

Dương Thần lấy tay hất mạnh mặt Lý Độn, tiếp tục quay lại cười với Lâm Nhược Khê.

Lâm Nhược Khê trợn mắt, lè lưỡi đáp lại.

Nghe Viên Dã nhắc đến thi đại học, mọi người mới nhớ ra, lần tụ họp này là để chúc mừng Đường Đường và Trinh Tú hai cô cô gái ưu tú vừa mới trúng tuyển vào đại học Trung Hải.

Lập tức, mọi người đều đứng dậy chúc mừng.

So với vẻ mặt hân hoan tay cầm bó hoa hồng của Đường Đường thì trong mắt Trinh Tú lại có chút gì đó cô đơn…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 05/10/2020 03:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 16
Vừa nhìn thấy Hàn Lập nhìn chằm chằm, nữ tử này đầu tiên ngẩn ra, lập tức trên mặt lộ ra một tia não ý nhưng thần niệm sau khi đảo qua thì trong lòng cả kinh. Nàng căn bản không thể nhìn ra được bất cứ linh khí ba động gì trên người Hàn Lập, điều này làn cho nữ tử bất an, lập tức...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Hàn Lập – Quyển 7
Lần này mặc dù không giữ lại được Nguyên Anh của đối phương, nhưng thân thể lão già đã bị hủy, nếu không mất hơn mười năm thì đừng hy vọng khôi phục nguyên khí được. Càng huống chi về sau nhất định phải đoạt xá, nhưng để tìm được thân thể thích hợp thì chẳng dễ chút nào, có...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Miêu Nghị – Quyển 30
Thanh Chủ dẫn một vài đại thần từ trong nhà đi ra, đâu đâu cũng nghe thấy tiếng khóc, sắc mặt của từng người đều ngưng trọng. Cho dù trước kia có ân oán gì với Hạ Hầu Thác, mọi chuyện cũng đã qua hết rồi, Hạ Hầu Thác dầu hết đèn tắt rồi ra đi, giống như một tảng đá nặng đè ép...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba