Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 2 » Phần 47

Hạ Thiên - Quyển 2

Phần 47

Chủ nhiệm Trần kia nghe thấy Vân Thanh nói như vậy thì vẻ mặt có chút xấu hổ:

– Vân Thanh, em nói gì? Em không có việc gì thì anh rất vui, em là luật sư có khả năng ở phòng chúng ta, tất nhiên phòng luật sư của chúng ta cũng không thể thiếu em.

– Chủ nhiệm Trần, nghe lời này của anh thì thiếu chút nữa em cũng cho rằng không phải là anh tố cáo em trốn thuế.

Vân Thanh cười lạnh một tiếng:

– Thuận tiện cũng nói cho anh biết, bây giờ em không còn làm ở văn phòng luật sư của anh nữa.

– Vân Thanh, xem ra em có chút hiểu lầm với anh, thế này đi, trước tiên anh phải đi dùng cơm với một người bạn, cũng không quấy rầy em.

Chủ nhiệm Trần này có vẻ rất nhẫn nại, hắn cũng không nổi giận mà đi về phía một chiếc bàn dài.

Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào bóng lưng của vị chủ nhiệm Trần, hắn hỏi:

– Chị Vân Thanh, người này là ai? Anh ta hại chị phải bị túm vào cục cảnh sát sao?

– Hắn ta là Trần Ích Dân, là ông chủ của tôi, là chủ nhiệm văn phòng luật sư. Lần này tôi bị đưa vào cục cảnh sát, tuy là Kỷ Nam gián tiếp giở trò nhưng người trực tiếp hại tôi chính là tên khốn này.

Vân Thanh tức giận nói:

– Đáng lý ra tiền thuế của chúng tôi đều do văn phòng đi nộp, lúc trước làm việc rất tốt, bây giờ hắn ta lại không thừa nhận, còn tố cáo tôi trốn thuế.

– Tôi đi đánh hắn.

Hạ Thiên muốn đứng lên.

– Thôi bỏ.

Vân Thanh vội vàng nói:

– Chúng ta ăn cơm trước, không cần phải mất công vì loại người này.

– Vậy thì được.

Hạ Thiên cũng không muốn vội vã đánh người.

– Hạ tiên sinh, trước tiên cứ gọi món ăn, cậu thích ăn gì?

Vân Thanh đưa menu cho Hạ Thiên.

Hạ Thiên tùy tiện gọi hai món, sau đó hắn đưa cho Vân Thanh, nàng cũng gọi vài món. Sau đó nhân viên phục vụ tiến lên ghi tên các món, hai người bắt đầu chờ thức ăn được đưa lên.

– Hạ tiên sinh, lần này thật sự phải cảm ơn cậu, tôi biết rõ lần này Kỷ gia rớt đài là công lớn của cậu, nếu không có cậu thì bây giờ tôi còn bị nhốt trong cục cảnh sát.

Vân Thanh nhìn Hạ Thiên, vẻ mặt có chút phức tạp. Trước đó nàng nghĩ rằng người này không đáng tin, lần nào nàng cũng từ chối yêu cầu trợ giúp của hắn. Nhưng bây giờ nàng đã hiểu, nếu không có hắn thì đời này của nàng căn bản đi tong, đến lúc đó khó thể bảo vệ bản thân, chưa nói đến vấn đề đến giúp Mạc Tử Luân và Lệ San lấy lại công bằng.

Hạ Thiên cười hì hì:

– Chị Vân Thanh, không cần cảm ơn, nếu tôi không cứu chị ra, sao chị có thể làm vợ tôi được?

Vân Thanh có chút ngẩn ngơ, nếu là ngày hôm qua thì nàng chắc chắn đã rất tức giận, nhưgn bây giờ nàng không nổi giận, dù sao người này cũng vừa có công lớn với mình.

– Hạ tiên sinh, cậu cũng đừng nói đến những lời đùa vui thế này nữa, giữa hai ta là không thích hợp, hơn nữa tôi cũng nghe nói cậu đã có bạn gái.

Giọng nói của Vân Thanh có chút mất tự nhiên.

– Sao lại không phù hợp.

Hạ Thiên cũng không ủng hộ cách suy nghĩ này:

– Chị Vân Thanh, tôi cảm thấy hai ta rất thích hợp.

Vân Thanh lúc này không biết nói gì cho phải, chỉ cần nhìn tình cảnh bây giờ thì sau này nàng phải đứng xa Hạ Thiên ra một chút, tên khốn này có khuynh hướng “leo lên người chị”, rõ ràng vẫn còn ý đồ với nàng.

Đúng lúc này Trần Ích Dân lại đi đến:

– Vân Thanh, em đến đây, anh giới thiệu cho em hai vị khách quý.

– Chủ nhiệm Trần, nếu có khách quý thì anh cứ giữ lại, cũng không cần giới thiệu cho tôi làm gì.

Vân Thanh tức giận nói.

Trần Ích Dân nở nụ cười xấu hổ:

– Vân Thanh, hai người bạn kia muốn làm quen với em, thôi thì em nể mặt theo chân anh nói chuyện vài câu, uống vài ly rượu.

– Chủ nhiệm Trần, sao tôi phải nể mặt anh?

Vân Thanh cười lạnh:

– Nếu đã là bạn anh thì không là bạn tôi, anh dựa vào cái gì nói tôi phải uống rượu với bọn họ?

Vẻ mặt Trần Ích Dân cuối cùng cũng trở nên rất khó coi, hắn dùng ánh mắt tức giận nhìn Vân Thanh:

– Này Vân Thanh, hai vị kia chính là người trong pháp đình, anh giới thiệu cũng muốn tốt cho em, em cũng đừng ngu ngốc như vậy.

– Tôi ngu ngốc thì sao? Thì thế nào?

Vân Thanh cười lạnh một tiếng:

– Đừng nói là người pháp đình cấp tỉnh và thành phố, dù là chính pháp tru. Tôi cũng không đi, tôi là luật sư, không phải gái.

Quán ăn Hồng Hồ này làm ăn bình thường, đại sảnh dùng cơm khá yên tĩnh, lúc này Vân Thanh tức giận nên khá lớn tiếng, tất nhiên nàng đang cố ý cho những người bạn của Trần Ích Dân nghe thấy.

Hai người đàn ông phía bên kia đứng dậy đi ra, một người hơn bốn mươi, mà một người còn lại cũng chỉ hơn hai mươi. Người đàn ông trung niên có bộ dạng khá giống Trần Ích Dân, nhìn qua rất bình thường, ngược lại người đàn ông trẻ tuổi thì khá cao to, có chút anh tuấn.

– Luật sư Vân đúng là rất mạnh mẽ.

Người đàn ông trung niên đi về phía Vân Thanh, hắn cầm hai ly rượu trên tay:

– Nếu luật sư Vân không muốn đi thì chúng tôi đến mời ly rượu, luật sư Vân chẳng lẽ không nể mặt sao?

Người đàn ông trung niên vừa nói vừa đưa chén rượu cho Vân Thanh.

– Tôi còn tưởng là ai, thì ra là chán án Chu.

Vân Thanh cũng không nhận rượu:

– Xấu hổ quá, hai ngày nay tôi vừa lúc không cảm thấy thoải mái, cũng không uống được rượu.

– Chỉ là một ly mà thôi, có gì mà không thể.

Chánh án Chu chợt mất vui:

– Luật sư Vân, sau này chúng ta còn có nhiều cơ hội liên hệ, chẳng lẽ em không nể mặt sao?

Vẻ mặt Vân Thanh chợt biến đổi, tất nhiên nàng nghe thấy hương vị uy hiếp trong lời nói của đối phương. Tên họ Chu này chính là một phó chánh án của tòa án nhân dân thành phố, mà Vân Thanh là luật sư dân sự, nếu đối phương cố ý gây khó, sau này những vụ án nàng tiếp nhận sẽ sinh ra nhiều phiền phức.

Vân Thanh đang do dự có nên trở mặt với tên họ Chu này không thì Hạ Thiên ở bên cạnh đã không nhịn được:

– Này, đám người các anh bị điên sao? Biết điều thì nhanh chóng cút sang một bên, nếu không tôi đánh văng ra bây giờ.

Hạ Thiên rất căm tức, hắn và Vân Thanh khó khăn lắm mới có được một bữa tối, sao đám khốn nạn này dám đến gây loạn?

Nghe nói như vậy thì vẻ mặt ba người Trần Ích Dân chợt biến đổi, đám người nhìn về phía Hạ Thiên, giống như lúc này bọn họ mới phát hiện ra sự có mặt của hắn.

Vẻ mặt chánh án Chu chợt trầm xuống:

– Này người thanh niên, nói cũng phải biết lau miệng cho sạch, đừng tự tìm phiền phức.

– Cút.

Hạ Thiên trừng mắt nhìn đối phương.

– Vân Thanh, đây là bạn em sao? Sao tố chất thấp kém như vậy?

Trần Ích Dân nói với vẻ mặt tức giận.

– Bốp.

Hạ Thiên vung một tát lên mặt Trần Ích Dân:

– Mày dám hãm hại chị Vân Thanh, tao đã muốn đánh mày từ lâu rồi.

Cái tát của Hạ Thiên làm cho Trần Ích Dân tỉnh mộng, một lúc lâu sau hắn mới kịp phản ứng, hắn tức giận đến mức toàn thân run rẩy:

– Cậu, cậu dám đánh tôi? Tiểu tử, cứ đợi đấy mà vào tù ngồi.

– Bốp.

Hạ Thiên lại cho một bạt tai:

– Bảo mày cút, mày không nghe thấy sao?

– Tốt, tiểu tử, con bà mày rất giỏi, có ngon thì đứng đấy chờ tao.

Trần Ích Dân vuốt gò má nóng bỏng, hắn chỉ kém mức tức điên lên, sống đến bốn mươi tuổi, không ngờ bây giờ cũng có người dám cho hắn vài tát.

– Thằng khốn, đúng là loại khốn kiếp.

Chánh án Chu cũng tức giận:

– Mau báo cảnh sát, phần tử bạo lực này phải cho vào tù.

– Bốp!

Hạ Thiên lại vung một tát, lúc này người được hưởng “quả đậm” là chánh án Chu, ngay sau đó hắn cũng không để cho đối phương có cơ hội mở miệng, hắn dùng tay nhấc bổng đối phương ném ra cửa quán ăn.

– Hai người các anh muốn tự mình cút đi hay muốn như thằng ngu kia?

Hạ Thiên dùng ánh mắt bất mãn nhìn người đàn ông trẻ tuổi và Trần Ích Dân.

– Tự đi!

Người đàn ông trẻ tuổi nói:

– Cậu đã có gan đánh người, chắc cũng có gan đợi cảnh sát đến chứ?

– Gọi cảnh sát đến nhanh lên, tôi dùng cơm xong mới đi.

Hạ Thiên phất tay, hắn cũng không sợ cảnh sát.

Người đàn ông trẻ tuổi vừa đi ra cửa quán vừa điện thoại:

– Này, Tiểu An à, là tôi, có chút chuyện…

– Xin hỏi tiên sinh, các người, các người còn cần dọn thức ăn nữa không?

Một nhân viên phục vụ đi đến bên cạnh nói.

– Không có thì ăn cái gì bây giờ?

Hạ Thiên có chút mất vui, người này mụ mị đầu óc rồi à? Một câu hỏi như vậy cũng hỏi được.

Vân Thanh lại trợn mắt há mồm, người này nóng tính vậy sao? Nói đánh người là đánh người, thậm chí đánh cả chánh án Chu và Trần Ích Dân, bây giờ người ta báo cảnh sát thì làm sao giải quyết sự việc đây?

– Này, Hạ tiên sinh, cậu có quan hệ rất tốt với đội trưởng Lãnh phải không? Có gọi điện thoại cho cô ấy để chào hỏi không?

Vân Thanh không nhịn được phải nói.

– Chào hỏi làm gì?

Hạ Thiên có chút mê hoặc.

– Điều này, để bọn họ đừng đến bắt người.

Vân Thanh có chút không rõ, người này không hiểu hay giả vờ vậy?

– Chúng ta cứ dùng cơm, bọn họ muốn đến quấy rối thì tôi đánh cũng là đương nhiên, cảnh sát dựa vào điều gì để bắt tôi?

Hạ Thiên không quan tâm:

– Chị Vân Thanh, món ăn lên rồi, chúng ta cứ dùng cơm trước, đừng quan tâm đến đám khốn kiếp kia.

Món ăn đã được đưa lên, Vân Thanh cũng không có tâm tình dùng cơm, mà Hạ Thiên ngày hôm nay còn chưa dùng cơm trưa, đã sớm đói bụng. Vì vậy lần này Vân Thanh ăn rất thục nữ, mà Hạ Thiên thì như quỷ đói đầu thai, tình huống ăn uống bây giờ khác biệt hẳn với khi ở quán mỳ, cũng hợp với lẽ thường.

Đợi đến khi thức ăn trên bàn đã bị tiêu diệt hơn phân nữa thì một nam một nữ cảnh sát đi đến.

– Tiểu Bạch, thằng mù nào đánh cậu.

Tên cảnh sát nam hỏi người đàn ông trẻ tuổi.

– À, là vị kia.

Người đàn ông được gọi là Tiểu Bạch chỉ vào Hạ Thiên.

Tên cảnh sát nam tiến đến cạnh bàn rồi vỗ vai Hạ Thiên:

– Này, tiểu tử, sao đánh bạn tôi?

Hạ Thiên quay đầu rất bất mãn:

– Có người nói chuyện với đại ca như vậy sao?

Tên cảnh sát chợt há hốc mồm:

– Hạ… Hạ… Hạ… Hạ Thiên, sao lại là anh?

– Là tôi thì sao?

Hạ Thiên nhìn về phía nữ cảnh sát:

– Này, hai người đi với nhau à? Có phải chuẩn bị thuê phòng khách sạn không?

– À, hạ thiên, nói nhỏ một chút, nhỏ một chút…

Cảnh sát nam vội vàng nói.

Mà người đàn ông Tiểu Bạch ở bên cạnh chợt sửng sốt:

– Tiểu An, các người biết nhau sao?

Tiểu An là Hoàng An Bình, mà nữ cảnh sát đi cùng hắn là Tiêu Mai. Hạ Thiên đoán không sai, hai người chuẩn bị đi thuê phòng làm công tác “hoạt động kép” nhưng lại nhận được điện thoại của Tiểu Bạch nên chạy tới. Nào ngờ người mà Tiểu Bạch muốn bắt lại chính là Hạ Thiên, nói đùa à, chưa nói đến vấn đề bắt hạ thiên, dù thật sự muốn bắt thì Hoàng An Bình cũng không dám.

– À, Tiểu Bạch, chúng ta ra ngoài tâm sự một chút.

Hoàng An Bình khoác vai Tiểu Bạch, cả hai tranh thủ đi ra ngoài.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 25/05/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ma Vương – Quyển 5
Gieo Ma Huyết... Đáng thương cho Thánh kỵ sĩ Bố Lãng Đặc, ba năm khổ tu tưởng rằng có thể báo thù rửa hận, vậy mà kết quả lại đến nông nỗi thê thảm hơn so với lần trước. Bố Lãng Đặc nếu không có áo giáp hoàng kim, có lực lượng thần thánh bảo hộ, lại phải chịu nỗi thống khổ từ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lăng Tiếu – Quyển 16
Hắn có cảm giác chỉ cần mình giơ tay nhấc chân đều dẫn dẫn lực lượng mênh mông cuồn cuộn, có thể hủy hoại thế giới vạn vật, trảm phá tất cả hư ảo. Mượn mấy con chuột các ngươi luyện tay đi. Lăng Tiếu lúc này mừng rỡ và lẩm bẩm. Tiếp theo hắn lóe lên đã tới nơi khác, một đạo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Quan Trường – Quyển 20
Đêm ở Bắc Kinh đương nhiên náo nhiệt hơn nhiều so với Tấn Dương, nhất là một số tụ điểm xa hoa, vào thời điểm sắp sang xuân, người đến người đi, rất náo nhiệt. Những nhóm trai lẫn gái, đều vang lên tiếng cười hoan hô, hoặc là tươi cười rạng rỡ, tóm lại đều là sung sướng kiểu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba