Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 4

Hạ Thiên - Quyển 4

Bạn đang đọc Quyển 4, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Hạ Thiên” tại đây: http://truyensextv2.com/tag/tuyen-tap-ha-thien/


Phần 1

Kiều Tiểu Kiều ngồi gõ bàn phím hai giờ cuối cùng cũng dừng lại, nàng khẽ ưỡn người tựa lưng lên ghế, sau đó nhắm mắt mà chậm rãi xoa hai huyệt thái dương, đầu nàng có hơi đau.

Thiên tài thường sử dụng đầu óc quá độ, Kiều Tiểu Kiều là như vậy, tuy nàng không làm công việc nặng nhọc nhưng đầu óc rất mệt mỏi.

Đột nhiên một mùi hương thơm ngát quen thuộc truyền vào mũi, Kiều Tiểu Kiều không tự chủ được phải hít hít vài hơi, sau đó nàng mở to mắt, xoay đầu, gương mặt xinh đẹp trở nên vui sướng:

– Chồng, anh về khi nào? Còn nũa, anh lấy đâu ra Kiều quả vậy?

– Mua trên đường.

Hạ Thiên nhanh chóng đưa giỏ trái cây màu đỏ cho Kiều Tiểu Kiều:

– Anh mua xong thì dùng tốc độ nhanh nhất về cho em ăn.

Kiều Tiểu Kiều cầm lấy một quả nhét vào miệng, nàng khẽ nhai nuốt, một mùi hương chua ngọt chảy xuống cuống họng, thấm đẫm ruột gan. Lúc này đầu óc đau nhức cũng giống như biến mất sạch.

Khi hưởng thụ cảm giác quen thuộc thì Kiều Tiểu Kiều cũng nghĩ đến tình cảnh ba năm trước, khi đó nàng mắc bệnh nguy kịch, nàng đến một ngọn núi cao rất thần bí. Sau đó nàng nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp đến mức làm cho chính mình cảm thấy tự ti và một thiếu niên cùng tuổi.

Thiếu niên kia nhìn thấy Kiều Tiểu Kiều thì rất vui sướng, vì hắn đã ở trên núi từ rất lâu, đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp một người cùng tuổi. Nhưng lúc đó bệnh tình của nàng quá nguy kịch và rất tuyệt vọng, tâm tình không thể nào tốt đẹp. Thiếu niên kia luôn tìm cách trêu chọc nàng, hái cho nàng hoa tuyết liên, nói là tuyết liên ngàn năm. Khi nàng nói muốn ăn gì đó thì thiếu niên kia hái cho một loại trái rừng, quả dại này không có tên, nhưng sau này nàng dùng tên của mình đặt cho loại quả dại kia, vì thế nó có tên là Kiều quả.

Sau khi Kiều Tiểu Kiều ăn một quả Kiều quả thì cực kỳ yêu thích, sau đó hầu như lúc nào nàng cũng muốn ăn, mà thiếu niên kia cũng đi hái cho nàng. Dù là ban ngày hay đêm tối, dù là trời mưa gió sấm sét, chỉ cần nàng mở miệng là hắn sẽ đi hái về.

Có một ngày Kiều Tiểu Kiều muốn đi hái cùng với tên thiếu niên, khi nàng cùng hắn đi đến một vị trí dưới vách đá và ngẩng đầu lên, nàng phát hiện thân cây sinh trưởng trên vách đá. Lúc đó nàng mới biết, mỗi lần hắn hái quả cho nàng cũng không dễ dàng gì.

Tuy sau này tên thiếu niên nói cho Kiều Tiểu Kiều biết, vách đá kia chẳng là gì với hắn, hắn lên hái rất đơn giản, đồng thời cũng cho nàng tận mắt nhìn thấy quá trình. Nhưng lúc đó trong lòng nàng chợt sinh ra một cảm giác xúc động.

– Cũng không biết bây giờ vườn cây kia thế nào rồi.

Kiều Tiểu Kiều lẩm bẩm nói.

– Khi anh xuống núi thì trái cây vẫn còn chưa chín.

Hạ Thiên nói:

– Nhưng hôm nay anh may mắn mua được rất nhiều, dù là vườn cây của chúng ta ở trên núi kết quả cũng không có được nhiều thế này.

– Đúng vậy, chồng, sao anh lại mua được? Sau khi em xuống núi cũng tìm mua nhưng không ai bán.

Kiều Tiểu Kiều phục hồi tinh thần lại, nàng dùng giọng kỳ quái hỏi.

– Có một cô gái bán ven đường, vì vậy anh đến mua.

Hạ Thiên gãi đầu:

– Nhưng anh vội vàng đưa về cho em ăn, cũng quên hỏi cô ấy xem hái ở đâu.

Kiều Tiểu Kiều cầm một quả bỏ vào miệng, nàng không nói gì thêm, ba năm không được ăn, bây giờ được hưởng thụ mùi vị quen thuộc làm nàng rất hoài niệm.

– Chồng, anh đưa một ít đi đến cho mọi người cùng ăn.

Kiều Tiểu Kiều nói:

– Loại trái cây này rất hiếm có, nên đưa đến cho mọi người dùng thử.

– Vậy thì được, trước tiên anh đưa đến một ít cho cảnh sát tỷ tỷ, chị ấy mất ngủ, ăn quả này thì tốt hơn.

Hạ Thiên xuống lầu tìm một mâm đựng trái cây, sau đó hắn san vào đó một ít rồi nhanh chóng rời khỏi cửa.

Hạ Thiên trước đó đã từng đến phân cục quận Đông, vì vậy cũng coi như khá quen thuộc, hơn nữa có nhiều người trong phân cục cũng biết mặt hắn, vì thế hắn đi vào rất thông suốt, chỉ một lát sau đã đến tầng lầu có phòng làm việc của Lãnh Băng Băng.

– Đồng ca, các anh nhất định phải giúp tôi tìm được tên cuồng vọng kia…

Trước cổng của đội cảnh sát hình sự có hai người đang nói chuyện với Đồng Giang, cũng chính là hai tên quản lý đô thị vừa bị Hạ Thiên đánh cho một trận.

– Đồng ca, chính là hắn.

Người kia còn chưa nói xong thì người còn lại nhìn thấy Hạ Thiên đi đến, vì vậy hắn mừng rỡ tiến lên.

Tên quản lý đô thị còn lại cũng lập tức phát hiện Hạ Thiên, hắn cũng lao đến:

– Tốt, bây giờ tự mình chui đầu vào lưới, Đồng ca, bắt người này lại nhanh.

– Sao lại là hai người ngu ngốc này?

Hạ Thiên vốn rất vui vẻ đến tìm cảnh sát tỷ tỷ, bây giờ gặp mặt hai tên quản lý đô thị trước đó, vì vậy lập tức mất hứng.

– Mày nói gì? Bây giờ mà vẫn còn dám mắng người sao?

Một tên quản lý đô thị cực kỳ tức giận.

– Đúng là quân khốn kiếp, Đồng ca…

Tên quản lý đô thị còn lại cũng mở miệng quát tháo.

Hạ Thiên cũng không nhịn được nữa, hắn nhấc chân đá đối phương ngã sấp xuống, sau đó vung tay chụp lấy một tên khác ném ra ngoài:

– Dừng cản đường tôi.

Tên quản lý đô thị đáng thương bị ném đi cảm thấy đầu óc choáng váng, khoảnh khắc này hắn không thể hiểu nổi, vì sao tên này dám đánh người trước mặt cảnh sát?

Tên quản lý đô thị này nhanh chóng bò lên, sau đó hắn tố cáo với Đồng Giang:

– Đồng ca, anh thấy chưa? Người này hoàn toàn không xem những người chấp pháp như chúng ta ra gì… Ư…

Người này còn chưa nói xong thì đã bị Đồng Giang bịt kín miệng:

– Đừng nói nữa.

Tên quản lý đô thị còn lại cũng muốn mở miệng nhưng đã bị Đồng Giang trừng mắt quát lớn:

– Dù muốn nói gì cũng im mồm cho tôi.

Hai tên quản lý đô thị chợt choáng váng, có chuyện gì xảy ra?

– Ồn ào gì vậy? Có chuyện gì xảy ra?

Một giọng nói bất mãn truyền đến, một nữ cảnh sát chân dài xinh đẹp gợi cảm xuất hiện trước mặt mọi người, là Lãnh Băng Băng.

– Không có gì, không có gì, cục trưởng Lãnh, chị cứ làm việc…

Đồng Giang vội vàng cười nói.

– Vợ cảnh sát tỷ tỷ, tôi đến tìm chị.

Hạ Thiên lóe lên đi đến trước mặt Lãnh Băng Băng, sau đó hắn đưa mâm Kiều gia cho nàng:

– Tặng cho chị ăn.

– Đây là cái gì?

Lãnh Băng Băng có chút buồn bực, nàng cau mày nói:

– Không phải tôi nói cậu ở nhà đưa Hồng Bác đi chơi sao? Sao bây giờ lại chạy đến đây?

– Bọn họ đi chơi rồi, chị yên tâm, tôi đã cho tên mập đưa bọn họ đi ngắm cảnh.

Hạ Thiên vội vàng nói.

– Tên mập sao?

Lãnh Băng Băng nhíu mày:

– Là tiểu đệ Vương Kiệt của cậu sao?

– Đúng vậy, em họ của chị muốn đến đại học Giang Hải, tôi không quá quen, vì vậy cho tên mập đưa đi, dù sao Vương Kiệt cũng là sinh viên đại học Giang Hải.

Hạ Thiên gật gật đầu, sau đó hắn cầm một Kiều quả nói:

– Vợ cảnh sát tỷ tỷ, chị đừng quản bọn họ làm gì, ăn một trái đi, rất ngon.

Hạ Thiên vừa nói vừa đưa một quả đến miệng Lãnh Băng Băng. Lúc này Lãnh Băng Băng nhìn thấy một quả màu đỏ đến trước miệng, dù nàng không thích ứng nhưng vẫn mở cặp môi anh đào gợi cảm để Hạ Thiên đưa trái cây vào miệng.

Nhưng tình cảnh này lại làm cho hai tên quản lý đô thị ngây người, bọn họ cũng nghe được thanh danh của người đẹp băng giá, cũng biết nàng bây giờ là phó cục trưởng phân cục quận Đông. Tiểu tử vừa rồi đánh hai người bọn họ lại dám mớm cho Lãnh Băng Băng trước mặt mọi người, dù bọn họ là kẻ ngu cũng biết tên khốn kia là đàn ông của Lãnh Băng Băng.

Lần này bọn họ cuối cùng cũng hiểu vì sao tên khốn kia dám đánh người ở cục cảnh sát, càng biết rõ vì sao Đồng Giang không cho bọn họ lên tiếng, thì ra đây là người không thể chọc vào. Những năm qua quản lý đô thị thường xuyên ức hiếp người thường, nhưng đây căn bản chỉ là dân chúng, nào dám động vào người có hậu trường?

– Hai anh coi như xui xẻo, mau về đi.

Đồng Giang lúc này khẽ nói với hai người:

– Thấy các anh gọi tôi là Đồng ca, tôi cũng khuyên hai anh một câu, sau này đừng chọc vào cậu ta, đừng nên trêu vào.

– Cảm ơn Đồng ca, cảm ơn Đồng ca.

Hai người liên tục nói, sau đó nhìn Hạ Thiên rồi xoay người bỏ đi. Trước kia bọn họ đều ức hiếp người nhưng hôm nay cứ coi như bị người ức hiếp.

Đồng Giang nhìn bóng lưng hai người kia mà không khỏi nhớ đến một câu, ác nhân phải gặp ác ma.

Đồng Giang lắc đầu, hắn thầm thở dài một hơi rồi xoay người đi vào phòng của mình, cũng không muốn làm bóng đèn của Hạ Thiên và Lãnh Băng Băng.

Lãnh Băng Băng vừa ăn xong Kiều gia thì chủ động dùng tay bỏ trái cây vào miệng, lúc này nàng đã biết loại quả này ăn rất ngon.

– Đây rốt cuộc là quả gì?

Sau khi ăn vài trái thì Lãnh Băng Băng không khỏi mở miệng hỏi.

– Lúc đầu không có tên, sau đó tôi dùng tên của Tiểu Kiều để đặt cho nó, là Kiều quả.

Hạ Thiên cũng không nói dối:

– Tiểu Kiều rất thích ăn loại quả này.

Lãnh Băng Băng có chút bất mãn, nào có cái tên cổ quái như vậy? Rõ ràng người này vì nịnh nọt Tiểu Kiều mới cố ý nghĩ ra cái tên như thế.

– Trái này mua ở đâu?

Lãnh Băng Băng vừa đi vào phòng làm việc vừa hỏi.

– Mua trên đường.

Hạ Thiên trả lời, sau đó hắn bổ sung thêm một câu:

– Nhưng trên núi tôi ở cũng có, nếu vợ cảnh sát tỷ tỷ muốn ăn, sau này mỗi năm tôi sẽ đi hái.

“Trên núi sao?”

Lãnh Băng Băng định hỏi trên núi nào thì chuông điện thoại vang lên.

Lãnh Băng Băng nhìn qua màn hình, sau đó nhấn nút nghe:

– Chào anh, cục trưởng Hào!

Người điện thoại đến chính là cục trưởng cục công an tỉnh Bình Hải, là Hào Đồ.

– Tiểu Lãnh, có biết bạn trai của cô ở đâu không?

Hào Đồ nói, giọng điệu có chút cổ quái.

– Bại trai sao?

Lãnh Băng Băng không tự giác được phải nhìn Hạ Thiên ở bên cạnh:

– Cục trưởng Hào, anh nói Hạ Thiên sao?

– Đúng vậy, Tiểu Lãnh, cô biết Hạ Thiên ở đâu không?

Hào Đồ tiếp tục hỏi.

Lãnh Băng Băng định nói Hạ Thiên đang ở bên cạnh nhưng lại có chút chần chừ, nàng không nói ra mà hỏi ngược lại:

– Cục trưởng Hào, anh tìm cậu ấy có chuyện gì?

– Tiểu Lãnh, tôi cũng không gạt cô, cậu ấy chọc phải phiền toái lớn, tôi muốn gặp cậu ấy để tìm hiểu tình huống cụ thể, hy vọng chỉ là hiểu lầm.

Hào Đồ thở dài trong điện thoại.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 07/06/2020 10:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 3
Sau khi về Bắc Kinh, chúng tôi tập trung ở hiệu ăn lâu đời Mỹ Vị Trai Bắc Kinh và tổ chức đại hội đại biểu lần thứ hai thành công tốt đẹp. Sau khi Tuyền béo xơi gọn ba đĩa tôm rán giòn Thượng Hải, hội nghị nhanh chóng thông qua nghị quyết đi Vân Nam đổ đấu. Tuyền béo quệt lớp mỡ dính...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Nữ ca sĩ về thăm nhà - Tác giả The Kid
Suốt thời gian dài bận rộn chạy show, ngày hôm nay Thảo mới sắp xếp công việc lại để về thăm gia đình. Quê của Thảo ở Cà Mau, cô lên thành phố để theo đuổi đam mê ca hát, ngoài ra cô còn có khả năng sáng tác. Tuy không phải một ngôi sao đình đám, nhưng Thảo đã có được lượng fan không ít...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 23
Thông lệ mở đầu xong Nhiếp Vô Tiếu ngồi trên ghế hắng giọng quét mắt mọi người, trịnh trọng thông báo: Đoạn thời gian trước có trọng phạm trốn vào Mê Loạn tinh hải, Tả Hữu Đốc Vệ quyết định mỗi bên ra trăm vạn người vào Mê Loạn tinh hải truy bắt. Danh ngạch năm trăm vạn người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba