Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 4 » Phần 32

Hạ Thiên - Quyển 4

Phần 32

Hạ Thiên nhận được điện thoại của Lãnh Băng Băng thì lập tức chạy đến tụ hợp, Lãnh Băng Băng chỉ nói trong điện thoại là sẽ cùng hắn đến bệnh viện, cũng không nói thêm điều gì.

Tất nhiên Hạ Thiên cũng không quan tâm đến vấn đề này, cảnh sát tỷ tỷ nghĩ đến hắn, vì vậy hắn phải xuất hiện, dù là địa phương nào cũng được.

Học Phủ Danh Uyển cách bệnh viện cũng không quá xa, khi Hạ Thiên vào bệnh viện thì xe cảnh sát của Lãnh Băng Băng cũng mới tiến vào. Khi đó nàng dừng xe lại, khi vừa mới xuống cửa xe, còn chưa kịp bước chân xuống đã bị bế lên.

– Vợ cảnh sát tỷ tỷ, tôi nhớ chị, muốn hôn chị.

Hạ Thiên nhanh chóng hôn lên môi Lãnh Băng Băng, sau đó hắn đặt nàng xuống đất.

Lãnh Băng Băng lập tức xấu hổ đỏ mặt, lưu manh này đúng là càng ngày càng quá mức.

– Đi với tôi vào bệnh viện, có người bị thương rất nặng, cậu nên chữa tốt cho người ta.

Lãnh Băng Băng trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng cũng không quan tâm hắn có đồng ý hay không, nàng quay lưng đi về phía bệnh viện.

Hạ Thiên đi theo:

– Vợ cảnh sát tỷ tỷ, tên bị thương kia là thân thích với chị sao?

– Không phải.

Lãnh Băng Băng trả lời.

– Vậy đối phương là nam hay nữ.

Hạ Thiên tiếp tục truy vấn.

– Nam.

Lãnh Băng Băng vẫn trả lời rất ngắn gọn.

Hạ Thiên dừng bước:

– Vợ cảnh sát tỷ tỷ, tôi không chữa cho tên kia.

Lãnh Băng Băng không khỏi sững sờ, nàng dùng ánh mắt tức giận nhìn Hạ Thiên:

– Vì sao?

– Tôi không chữa bệnh cho tình địch.

Hạ Thiên bĩu môi nói.

– Cái gì?

Lãnh Băng Băng tưởng mình nghe lầm, tên lưu manh kia vừa nói gì.

Hạ Thiên dùng lời lẽ hùng hồn nói:

– Vợ cảnh sát tỷ tỷ, tên kia không phải là thân thích của chị, lại là đàn ông, chị quan tâm đến hắn, tất nhiên hắn là tình địch của tôi. Bây giờ chị muốn chữa bệnh cho hắn, tôi sợ rằng sẽ dùng kim đâm chết hắn.

– Đầu óc cậu chỉ biết nghĩ như vậy thôi sao?

Lãnh Băng Băng có chút tức giận:

– Cái gì mà tình địch? Tôi hoàn toàn không biết anh ta.

– Vậy sao chị muốn tôi chữa cho anh ta?

Hạ Thiên có chút không tin.

Lãnh Băng Băng bất đắc dĩ giải thích:

– Cục trưởng Hào nhờ tôi hỗ trợ.

– Đúng là không phải tình địch.

Hạ Thiên lúc này mới tin:

– Vậy thì được, vợ cảnh sát tỷ tỷ, tôi chữa bệnh cho anh ta.

Lãnh Băng Băng không nhịn được phải trừng mắt nhìn Hạ Thiên, người này đúng là, suốt ngày chỉ biết rong chơi lêu lổng, bây giờ còn nghi ngờ nàng.

Hạ Thiên nghe nói không phải cứu chữa cho tình địch, tất nhiên tâm tình của hắn sẽ tốt lên rất nhiều, hắn vươn tay kéo bàn tay mềm của Lãnh Băng Băng rồi vui vẻ đi vào bệnh viện.

Lãnh Băng Băng cũng không có thói quen bị Hạ Thiên lôi kéo như vậy, nhưng nàng bây giờ tránh không thoát, hơn nữa đối phương nắm tay rất căng giống như biểu hiện quyền sở hữu công khai, căn bản không cho nàng né tránh. Vì vậy rơi vào đường cùng, nàng cũng đành để mặc hắn lôi kéo.

Hai người nhanh chóng đi đến khu nhà bệnh viện, Lãnh Băng Băng đột nhiên cảm thấy có gì đó kỳ lạ, cách đó không xa tụ tập một nhóm người, ai cũng ngẩng đầu chỉ trỏ.

– Mau tránh ra.

Chẳng biết có phải người nào đó nhìn thấy Lãnh Băng Băng hay không, một âm thanh chợt vang lên để dọn đường.

Lãnh Băng Băng phát hiện tầm mắt mọi người nhìn lên trên, vì vậy nàng cũng nhìn thoáng qua, sau đó hô lên kinh hoàng:

– Á…

Một người đang rơi xuống, thì ra có người nhảy lầu.

Hạ Thiên nghe Lãnh Băng Băng hô lên kinh hoàng mà cảm thấy khó chịu, tên khốn nào nhảy lầu ở bệnh viện để dọa vợ hắn vậy?

Hạ Thiên không thích những kẻ nhảy lầu, vì hắn cảm thấy nhảy lầu không có chút sáng ý, dù muốn chết thì chỉ cần đập đầu vào tường là xong, cần gì phải làm loạn?

Hạ Thiên khó chịu thì khó chịu nhưng cũng không muốn vợ bị dọa, vì thế hắn buông lỏng tay Lãnh Băng Băng, sau đó nhảy dựng lên chụp lấy người nhảy lầu giữa không trung. Cuối cùng hắn hạ nhẹ xuống đất rồi đặt đối phương xuống.

– Sao lại là cô?

Lúc này Hạ Thiên đã nhìn kỹ người nhảy lầu, đây không phải là Giang Tiểu Nhu gì đó sao?

Vẻ mặt Giang Tiểu Nhu có chút ngây ngốc, nàng giống như còn chưa kịp phản ứng, nàng vẫn giống như lần trước, vẫn ôm đứa con Trương Hạo trong lòng.

Hạ Thiên thấy Giang Tiểu Nhu không nói lời nào thì càng thêm khó chịu:

– Này, chị nghiện nhảy lầu rồi sao? Lần trước nhảy lầu dọa chị Vân Mạn, bây giờ lại dọa cảnh sát tỷ tỷ, tôi cũng đã nói chị đổi địa điểm nhảy lầu, sao lại tiếp tục nhảy lầu trước mặt vợ tôi? Có phải chị cố ý gây khó cho tôi không?

Đáng tiếc là Giang Tiểu Nhu giống như bị kích thích quá lớn, nàng ngồi xuống đất với vẻ mặt ngây ngốc, nàng không có chút phản ứng với lời nói của Hạ Thiên.

– Có chuyện gì xảy ra? Có chuyện gì mà phải đến mức phải nhảy lầu?

Lãnh Băng Băng đi đến bên cạnh Giang Tiểu Nhu, nàng ngồi xuống dùng giọng dịu dàng hỏi.

Giang Tiểu Nhu lúc này mới có phản ứng, nhưng nàng vẫn dùng ánh mắt ngây ngốc nhìn Lãnh Băng Băng, sau đó nàng cúi đầu nhìn đứa bé vẫn còn ngủ trong lòng.

Đúng lúc này một bác sĩ xinh đẹp như tiên và một y tá cũng khá xinh nhanh chóng chạy về phía Giang Tiểu Nhu, hai người này chính là Liễu Vân Mạn và y tá lắm chuyện Tiếu Đồng.

– Giang Tiểu Nhu, sao chị lại như vậy? Mấy ngày trước chị đã nhảy lầu, chị may mắn không việc gì, sao bây giờ lại tiếp tục? Sao chị không biết quý trọng tính mạng mình? Chị cho rằng lần nào cũng may mắn, cũng có người đến cứu sao?

Liễu Vân Mạn có vẻ rất tức giận:

– Tôi đã sớm nói với chị, bệnh bại não cũng không phải nan y, con của chị mới năm tuổi, y học sẽ còn phát triển, ai biết được vài chục năm sau cháu sẽ được chữa hết bệnh.

– Hu hu…

Giang Tiểu Nhu đột nhiên khóc rống lên, nàng vừa khóc vừa nói:

– Bác sĩ Liễu, tôi cũng không muốn chết, nhưng bây giờ tôi không chết thì biết làm sao? Tiểu Hạo có bộ dạng thế này, chồng tôi lại bị người ta chém tàn phế, bác sĩ nói cả đời này anh ấy không khôi phục trở lại. Tôi không việc làm, Tiểu Hạo bệnh cần tiền, chồng tôi lại nằm liệt giường, anh ấy cũng cần tiền, chị nói xem tôi phải làm sao?

Khi nghe Giang Tiểu Nhu nói như vậy thì đám người vây quanh vốn không biết gì cũng sinh ra cảm giác đồng tình, người phụ nữ này thật sự quá đáng thương, con bị bại não, chồng tàn phế, mình lại thất nghiệp, rõ ràng chết quách cho rồi.

Hai mắt Liễu Vân Mạn chợt đỏ hồng, nàng vừa nghe Tiếu Đồng nói chồng của Giang Tiểu Nhu xảy ra chuyện, nàng còn tưởng rằng đây chỉ là tin đồn nhảm, không ngờ lại là sự thật. Giang Tiểu Nhu vốn đã tỵyệt vọng vì chuyện của con trai, bây giờ lại mất đi chỗ dựa là chồng, nàng vì quá quẩn trí mà nhảy lầu, điều này cũng quá bình thường.

– Giang Tiểu Nhu, tôi biết chị rất quẩn, nhưng chị phải tin tôi, dù sao cũng có biện pháp.

Liễu Vân Mạn dùng giọng dịu dàng nói:

– Tôi cũng vậy, tôi sinh ra đã có bệnh, hơn một tháng trước tôi còn nghĩ rằng mình không sống quá hai mươi lăm tuổi. Nhưng bây giờ bệnh của tôi đã hết, chị nên tin tôi, chị cũng sẽ gặp được kỳ tích.

Liễu Vân Mạn nói đến đây thì không khỏi nhìn Hạ Thiên, kỳ tích của nàng chính là hắn. Giang Tiểu Nhu nhảy lầu hai lần nhảy lầu mà vẫn còn sống, tất nhiên cũng có thể nói là kỳ tích, cũng vì có Hạ Thiên, nếu không thì chẳng có ai cứu được Giang Tiểu Nhu.

Thật ra Liễu Vân Mạn không thể không nghĩ đến vấn đề nói Hạ Thiên chữa bệnh cho con của Giang Tiểu Nhu, nhưng nàng cũng không biết đối phương có chữa được bệnh bại não hay không. Hơn nữa nàng cảm thấy mình có quá nhiều yêu cầu với Hạ Thiên, không nên tiếp tục đưa ra yêu cầu. Trước đó nàng đã yêu cầu hắn chữa cho tất cả thân nhân, nhưng nếu bây giờ nàng còn bắt hắn hỗ trợ cả bệnh nhân của mình, như vậy đúng là quá mức.

– Không có kỳ tích, bác sĩ Liễu, trên đời này không có ai chữa được bệnh bại não.

Giang Tiểu Nhu tuy đã khóc nhỏ hơn nhưng giọng nói vẫn cực kỳ tuyệt vọng.

– Ai nói không chữa được bệnh bại não?

Hạ Thiên có chút khó chịu:

– Này, con của chị bị bại não sao? Chỉ vì một đứa con bị bại não mà muốn chết muốn sống, có cần như vậy sao?

Người liên quan bên ngoài nghe thấy như vậy cũng không biết nên nói gì, cái gì là bại não? Cũng không biết có bao nhiêu bậc cha mẹ táng gia bại sản vì con cháu mắc bệnh như vậy.

Giang Tiểu Nhu nhìn Hạ Thiên, nàng chợt sinh ra xúc động muốn mắng người. Tuy người này đã cứu nàng hai lần, nhưng nàng thật sự không thể nói lời cảm ơn, vì mỗi lần cứu nàng, những lời hắn nói ra cực kỳ khó chịu.

– Này, cậu có chữa tốt cho con chị ấy không?

Lãnh Băng Băng khẽ hỏi.

– Tất nhiên, tôi chữa được, chẳng qua có ra tay hay không mà thôi.

Hạ Thiên dùng giọng tự tin nói.

Giang Tiểu Nhu nghe nói như vậy thì trong mắt lóe lên cái nhìn kỳ dị:

– Cậu có thể chữa tốt cho con tôi sao?

Giang Tiểu Nhu cũng không đợi Hạ Thiên mở miệng, nàng nói với Liễu Vân Mạn:

– Bác sĩ Liễu, chị vừa nói mình có bệnh nan y, có phải là cậu ấy chữa hay không? Cậu ấy là bạn trai của chị, có phải cũng là bác sĩ không?

Liễu Vân Mạn có chút chần chừ, sau đó nàng vẫn gật đầu:

– Đúng vậy, cậu ta cũng là bác sĩ.

Giang Tiểu Nhu đột nhiên ôm con đứng lên, nàng chạy vài bước rồi quỳ rập xuống trước mặt Hạ Thiên:

– Bác sĩ, van xinn cậu, cứu con tôi, chỉ cần anh có thể cứu con tôi, muốn gì tôi cũng đáp ứng.

– Thật sự điều gì cũng đáp ứng sao?

Hạ Thiên hỏi.

– Chỉ cần có thể chữa tốt cho con tôi, dù làm trâu ngựa tôi cũng tình nguyện.

Giang Tiểu Nhu vội vàng nói, có câu nói “cái gì cũng thử khi tuyệt vọng”, dù nàng không biết Hạ Thiên, nhưng lúc này hắn là cọc cứu mạng giữa dòng nước lũ. Nàng đã nhảy lầu hai lần và đều được đối phương cứu, vì vậy nàng hiểu đối phương nhất định có bản lĩnh.

Đám người vây quanh nghe vậy thì ánh mắt nhìn Giang Tiểu Nhu có chút mập mờ, thật ra Giang Tiểu Nhu cũng không tệ, ít nhất cũng có thể thỏa mãn nhiều đàn ông ở đây.

Liễu Vân Mạn cũng không khỏi thầm nghĩ, chẳng lẽ sắc lang này đói bụng ăn quàng?

Lãnh Băng Băng trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng không tự giác phải cắn chặt răng, nếu lưu manh dám đưa ra điều kiện hồ đồ, nàng sẽ không để ý đến hắn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 07/06/2020 10:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 36
Bạch Kinh Đường vốn có dã tâm bừng bừng, bất quá lúc trước do thực lực của hắn không đủ mà thôi. Mà lúc này đột phá tới Thông Thiên cảnh, đương nhiên là muốn thi triển quyền cước một phen. Đầu tiên là thu thập mấy sơn môn tam lưu có thực lực không kém như Thiên Dương môn. Sau đó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 8
Tôi vốn đã nghi ngờ trên người giáo sư Tôn có thi khí, nghe Shirley Dương nói vậy, vội vàng chụp lấy bả vai lão ta, cẩn thận xem xét phần mặt, chỉ thấy trên má giáo sư Tôn quả nhiên có mấy vết bầm xanh, nhưng tuyệt đối không phải vết bắm tụ máu do va đập, hơn nữa lại có một tầng hắc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập vừa nghe, trong lòng rất là thất vọng, bất quá cũng không có quá kinh ngạc. Dù sao “Hoàng long đan’và’Kim tủy hoàn” chỉ là thánh dược ở thế tục, đối với người bình thường có lẽ là linh đan diệu dược, nhưng đối với người tu tiên mà nói quả thật là kém một bậc...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba