Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 17 » Phần 72

Hàn Lập - Quyển 17

Phần 72

“Cần gì phải phiền toái như thế, ba người chúng ta liên thủ chỉ cần không đụng phải mãnh thú chính thức trong giới này thì hoàn toàn dư sức tự bảo vệ. Mặc dù một năm sau mới có thể trở về nhưng ta còn không biết đang ở chỗ nào nên muốn tìm đến cấm chế chi địa nọ cộng thêm tu hành đột phá, thời gian có lẽ không đủ dùng. Cần gì phải làm điều thừa.”

Thạch Côn lắc lắc đầu nói.

“Thạch đạo hữu! Nguyên từ thần quang này là do gia sư mất nhiều năm công phu mới sáng tạo ra, uy lực to lớn vượt xa tưởng tượng. Ta vẫn muốn trước tiên luyện công pháp này một chút, nếu không vạn nhất đụng phải đại địch thì hối hận không kịp!”

Liễu Thuỷ Nhi hiển nhiên không có hờn giận, thanh âm lạnh lùng nói.

“Có đúng thế không! Ta thì cho rằng nhanh chóng chạy tới cấm chế chi địa, lại nắm chắc thời gian đột phá bình cảnh mới là việc chính. Trước kia Thạch mỗ cũng chưa bao giờ tu luyện thuật hợp kích nhưng vẫn có thành tự như hiện tại.”

Thạch Côn cười cười, không chịu thua nói.

“Hàn đạo hữu, ngươi có ý kiến gì không?”

Liễu Thuỷ Nhi lạnh như băng, chuyển qua Hàn Lập hỏi một câu.

“Ý của ta? Nếu ý kiến hai vị khác nhau thì việc nào cũng không làm được. Hai vị không ngại thì cùng nhường một bước, chúng ta chỉ bỏ ra nửa tháng để luyện tập thuật hợp kích này, vô luận đạt đến trình độ nào thì cũng phải lập tức đi tìm cấm chế chi địa kia. Nói như vậy thì có thể làm quen với bí thuật này mà cũng có thời gian nửa tháng đi tìm cấm chế chi địa kia, đối với thời gian nửa tháng nghĩ rằng Thạch huynh cũng chờ được.”

Hàn Lập trầm ngâm một chút, nói ra ý kiến của mình.

“Việc này…”

“Được, cứ như ý đạo hữu.”

Nghe Hàn Lập đề nghị, Liễu Thuý Nhi vẫn chần chờ một chút nhưng Thạch Côn thì chỉ nghĩ sơ qua liền quả quyết đồng ý.

“Các ngươi nghĩ như thế thì ta không thể không đồng ý được rồi. Cứ theo đó mà làm.”

Liễu Thuý Nhi chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu.

“Vậy trước tiên chúng ta nên tìm một chỗ để tập luyện.”

Hàn Lập cười nói.

Hai người Thạch Côn hiển nhiên không có ý kiến gì, độn quang ba người nhất thời nhanh thêm một chút, đem thần niệm thả ra giống như lưu tinh bay trên trời. Nguyên bản tưởng rằng sẽ rất nhanh sẽ tìm được một hòn đảo nhỏ nhưng nằm ngoài dự đoán của ba người chính là mất một đêm mới gặp được một hòn đảo nhỏ.

Bây giờ đã là bình minh, bầu trời trên đảo nhỏ là một phiến mây hồng, ngoài khơi thì tối đen như mực, thi thoảng lại nổi lên u quang, phảng phất như vết dầu loang. Vừa thấy đảo nhỏ này, độn tốc ba người Hàn Lập giảm lại, khi chỉ cách đảo một dặm thì độn quang liền dừng lại, thân hình ba người liền hiện ra, ánh mắt đảo về phía trước.

“Có chút cổ quái, thần niệm không thể dò xét vào sâu trong đảo này được, ngoài khơi cũng có yêu khí, tựa hồ đảo này đã bị yêu thú chiếm cứ.”

Thần sắc Thạch Côn ngưng trọng hẳn lên, mở miệng nói.

“Đích xác là như vậy, phía dưới có một con hải thú nhưng tu vi không cao, bộ dáng không khác ta là mấy.”

Lam mang trong mắt Hàn Lập chớp động vài cái, chậm rãi mở miệng nói.

“Đạo hữu có thể nhìn được đảo nhỏ phía dưới?”

Liễu Thuý Nhi có chút ngoài ý muốn nói. Mới vừa rồi nàng và Thạch Côn khi dùng thần niệm tiếp xúc với ngoài khơi gần đảo nhỏ liền trở nên mơ hồ không rõ, tựa hồ ngoài khơi gần đó có điều gì đó có thể khắc chế thần niệm.

“Tại hạ may mắn có tu luyện qua một vài bí thuật đặc thù cho nên tai thính mắt sáng, cũng không phải là dùng thần niệm dò xét gì cả.”

Hàn Lập thản nhiên trả lời.

“Vậy thì tốt quá, Hàn huynh có thần thông này thì chúng ta có thể tránh được không ít nguy hiểm.”

Thạch Côn nghe vậy thì không khỏi mừng rỡ, bắt đầu xưng huynh gọi đệ với Hàn Lập.

Hàn Lập chỉ khẽ cười.

“Đích xác là thế, Hàn đạo hữu có thần thông này thì chuyến đi này của chúng ta lại có thêm hai phần nắm chắc. Hiện tại nếu đảo nhỏ này có hải thú chiếm cứ thì hay là chúng ta tìm nơi khác, không đáng vì một chỗ nghỉ mà lãng phí pháp lực.”

Liễu Thuý Nhi nói.

Lúc này đây, Thạch Côn đối với áo choàng nữ tử cũng không có ý phản đối, lập tức gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Nhưng Hàn Lập sau khi hơi trầm ngâm thì lại lắc đầu:

“Chỉ sợ chúng ta không còn tìm được nơi nào nữa và cũng không biết phải đi đâu để tìm.”

“Ồ, Hàn huynh nói thế là có ý gì?”

Thạch Côn có chút kinh ngạc nói.

Ánh mắt Liễu Thuý Nhi chợt lóe, khó hiểu nhìn lại.

“Hai vị cảm thấy độn tốc mới vừa rồi của chúng ta thế nào?”

Hàn Lập không trực tiếp trả lời, chỉ hỏi ngược một câu.

“Còn thế nào nữa, mặc dù không xuất ra toàn bộ độn tốc nhưng cũng có thể nói là sáu bảy thành.”

Thạch Côn không cần suy nghĩ nhiều liền nói ra ngay.

“Chính xác, lấy độn tốc của chúng ta phi hành một đêm chỉ sợ đã vượt được trăm vạn dặm, càng huống chi lúc trước chúng ta dùng thần niệm quét hết phụ cận mà chỉ tìm được một hòn đảo như thế này. Các ngươi không cảm thấy có chút ngoài ý muốn sao?”

Hàn Lập thở dài một hơi.

“Hàn đạo hữu muốn nói gì thì trực tiếp nói rõ là được. Thạch mỗ đầu óc không được tốt cho lắm, bình sinh ghét chuyện vòng vo.”

Thạch Côn hừ lạnh một tiếng, phảng phất có chút không kiên nhẫn nói. Nghe thấy thế, khóe miệng Hàn Lập có chút giật giật nhưng trong lòng hiển nhiên không hoàn toàn tin rằng đối phương thật sự không có đầu óc.

“Chẳng lẽ Hàn đạo hữu muốn nói là Nghiễm Hàn Giới này có chút cổ quái, không phải khó tìm tiểu đảo mà là có tìm được thì cũng bị hải thú chiếm cứ.”

Liễu Thuý Nhi tiếp lời.

“Ý của Hàn mỗ chính là như vậy, trước mắt đảo nhỏ này mặc dù bị hải thú chiếm cứ nhưng cũng không phải là loại thượng cổ mãnh thú, chúng ta chỉ cần tổn hao chút công phu sẽ dễ dàng giải quyết, so với lãng phí thời gian và pháp lực đi tìm đảo nhỏ khác thì còn tốt hơn.”

Hàn Lập chậm rãi giải thích.

“Lời này nghe qua cũng có chút đạo lý. Được rồi, cứ theo ý Hàn huynh. Dù sao ba người chúng ta liên thủ, đối phó một hải thú cùng giai thì tuyệt đối không thành vấn đề.”

Thạch Côn đồng ý nói.

“Ừ, ta cũng cảm thấy lời đạo hữu cũng hợp lý.”

Liễu Thuý Nhi sau khi tự định giá thì cũng đồng ý.

“Nếu hai vị đạo hữu không có ý kiến gì thì chúng ta liền động thủ. Vì sợ kinh động đến hải thú phụ cận khác, cho nên trước tiên ta sẽ bố trí một pháp trận tạm thời, lát nữa có thể giấu đi việc chúng ta diệt sát đầu hải thú này.”

Hàn Lập bình tĩnh nói.

Thạch Côn và áo choàng nữ tử nghe vậy hiển nhiên sẽ không phản đối. Vì thế, Hàn Lập liền lật tay lại, trong lòng bàn tay bỗng hiện ra vài cái trận kỳ, hướng trời cao ném đi, sau đó hai tay bắt quyết, miệng lầm bầm.

Nhất thời mười mấy đạo dị mang xuất hiện, hướng ngoài khơi bắn đi, chợt lóe liền không thấy bóng dáng nhưng sau một khắc bốn phía ngoài khơi đảo nhỏ đột nhiên phóng lên mười mấy đạo quang trụ thô to, sau đó liền tán ra hoá thành bạch sắc quang tráo bao phủ lấy đảo nhỏ.

“Để cẩn thận thì ta cũng trợ giúp đạo hữu một tay.”

Áo choàng nữ tử thấy cảnh này, nhíu mày nói.

Tiếp theo, nữ tử này giơ tay lên, một kiện hoàng sắc viên bàn bay ra, trong nháy mắt bay lên cao hơn trăm trượng, sau đó Liễu Thuý Nhi vươn ngọc chỉ điểm một cái lên trời cao, ngay sau đó hoàng sắc viên bàn nọ liền quay tròn tại chỗ thả ra một tầng hoàng sắc quang mạc, linh quang tản ra bốn phương tám hướng, đem cả bạch sắc quang tráo do Hàn Lập tạo ra bao vào trong.

“Có tầng cấm chế thế này, cho dù chúng ta đánh nhau long trời lở đất thì cũng không có ai chú ý.”

Áo choàng nữ tử thản nhiên nói.

“Ha ha, nếu vậy thì Thạch mỗ thật sực có thể thả tay đánh một trận rồi.”

Thạch Côn cười ha ha, tiếp theo hoàng quang trên thân chợt lóe, bên ngoài thân hiện ra một kiện hoàng sắc chiến giáp đem hơn nửa thân hình bao phủ vào trong. Tiếp theo, hoàng quang chợt lóe lên, Thạch Côn không nói hai lời lao vào trong hai tầng cấm chế, đánh xuống đảo nhỏ phía dưới. Từ xa nhìn lại chỉ thấy giống như hoàng sắc lưu tinh bay xuống.

“Ầm” một tiếng, hoàng quang hạ xuống một khu rừng nhỏ trên đảo, bằng mắt thường có thể thấy được hoàng sắc quang ba từ trung tâm cuộn ra, vô luân là núi đá hay cây cối đều bị vỡ vụn không một tiếng động, tất cả biến thành bụi phấn tán đi trong gió.

Một hòn đảo nhỏ như vậy, trong nháy mắt tất cả đều bị quét sạch trở nên bằng phẳng mà trung tâm chỗ đất bằng, Thạch Côn kiêu hãnh đứng trong một hố to đem nắm tay thu lại.

Hành động kinh người vừa rồi đúng là do hắn dùng một quyền đánh xuống mặt đất.

Chứng kiến một màn kinh người như thế, thân hình áo choàng nữ tử khẽ run lên, hai mắt Hàn Lập cũng híp lại. Xem ra vị Thạch Côn này không muốn tu luyện bí thuật hợp kích là vì tự tin đối với bản thân.

“Sớm biết rằng thân thể Thạch Kiến Tộc nổi tiếng cường đại nhưng cảnh giới thượng tộc mà đã có uy lực đáng sợ như vậy thì xem ra công pháp mà Thạch đạo hữu tu luyện cũng không tầm thường.”

Áo choàng nữ tử đột nhiên thì thào nói, phảng phất nói cho Hàn Lập nghe mà vừa như tự nói với chính mình.

Sau khi Hàn Lập nghe xong lời này thì thần sắc lại như thường, giống như chưa nghe gì cả. Mà Thạch Côn tựa hồ cũng hài lòng với một kích vừa rồi của mình, ngẩng đầu lên nhìn Hàn Lập và Liễu Thuý Nhi như muốn nói gì đó.

Nhưng vào lúc này, hòn đảo nhỏ kịch liệt rung chuyển, nước biển màu đen ngoài khơi cũng bắt đầu sôi sục.

“Vù vù…” bảy tám thứ to lớn màu đen từ trong nước biển quanh đảo nhỏ bắn lên cao chừng trăm trượng, phảng phất như kinh thiên hắc trụ. Nhưng những cây cột này lại nhúc nhích làm cho người ta nhìn thấy thì không khỏi nổi da gà.

Hàn Lập ngưng thần nhìn kỹ lại mới phát hiện ra những cây cột này rõ ràng là những xúc tu thật lớn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/08/2019 11:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 26
Quyền ấn ngưng tụ, chân khí phô thiên cái địa từ trong người Vũ Tôn ngũ trọng này tuôn ra dẫn tới một cỗ năng lượng đáng sợ. Miệng hét lớn một tiếng, quyền ấn nhanh như thiểm điện đánh về phía Lục Thiếu Du. Quyền ấn mang theo lực lượng đáng sợ đánh vỡ không gian, hung hăng nện xuống...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy thì vừa canh năm, bên ngoài cửa sổ vẫn còn đầy sao, những giọt sương thu bàng bạc rơi xuống khắp dãy nhà, khung cảnh vô cùng yên tĩnh. Tiêu gia lúc này không ngờ đã sáng trưng, người người đều đang bận rộn, Tiêu phu nhân và Đại tiểu thư sớm đã ngủ dậy, đang gấp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Hướng Nhật – Quyển 7
Liêu Quốc Trung năm nay 55 tuổi, ngồi cái ghế cục trưởng Cục Cảnh sát thành phố đã 7 năm, mặc dù đã tổ chức Cục Cảnh sát thành phố chắc như một cái thùng sắt, nhưng vẫn chưa bắt được một cơ hội nào để thăng chức. Nhìn thấy tuổi tác đã gần đến hạn, hết nhiệm kỳ này hắn cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba