Vừa nghĩ đến tầng thứ ba, tình hình đồng thời khống chế mấy trăm cơ quan khôi lỗi tranh đấu với người, bản thân Hàn Lập cũng cảm thấy thật sự có hơi biến thái.
Bất quá cái biến thái này, theo ước tính của Hàn Lập cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Trúc Cơ Kỳ thôi.
Sau khi đến Kết Đan Kỳ, trừ phi có thể luyện chế ra mấy trăm khôi lỗi cấp ba trở lên có trình độ bằng Trúc Cơ Kỳ tu sĩ, nếu không khống chế được nhiều hơn, cũng không thể chịu được một kích toàn lực của Tu sĩ Kết Đan kỳ. Tình hính bữa đó tên mập họ Lôi quét sạch mấy trăm khôi lỗi cấp hai của Thiên Trúc Giáo, chính hắn tận mắt nhìn thấy rõ ràng a!
Luyện chế khôi lỗi cấp hai đã cần dùng tài liệu của thượng giai pháp khí rồi, vậy luyện chế khôi lỗi cấp cao hơn nữa thì có lẽ tối thiểu phải cần tài liệu của đỉnh đỉnh giai pháp khí mới được!
Bởi vì vậy, Tu sĩ Kết Đan kỳ nào tu luyện khôi lỗi thuật, muốn dùng lực áp chế những Tu sĩ Kết Đan kỳ khác giống như Trúc Cơ Kỳ, tối thiểu cần mấy trăm đỉnh giai pháp khi tài liệu, điều này khiến cho Hàn Lập cũng không khỏi kinh tâm nửa ngày trời!
Càng không phải nói, trong đó những tài liệu luyện chế thất bại lãng phí và mấy trăm hồn phách cường đại căn bản không đâu tìm được.
Đây sợ cũng là Thiên Trúc Giáo Khôi Lỗi Thuật, hiếm có người biết nguyên nhân chủ yếu.
Dầu gì, thực lực của một môn phái vẫn là ước lượng dựa trên có bao nhiêu Tu sĩ Kết Đan kỳ. Thiên Trúc Giáo trên phương diện hơn thua về Tu sĩ Kết Đan kỳ thì không thể nào tranh phong với các môn phái khác, Trúc Cơ Kỳ đệ tử trong giáo tuy lợi hại nhưng vẫn chỉ có thể ru rú ở một phương, xưng bá một nơi mà thôi.
Đương nhiên, những điều này chỉ là do Hàn Lập suy đoán sau khi tu luyện Đại Diễn Quyết và Khôi Lỗi Thuật mà thôi!
Nhưng Khôi Lỗi Thuật có thể giúp cho thực lực Trúc Cơ Kỳ của Hàn Lập được tăng thêm nhiều, điều này không hề giả! Bởi vậy bây giờ Hàn Lập mới không màng đến thị phi sau này.
Dầu gì trận đại chiến này động chạm đến tu tiên giới của mấy nước này, mới bắt đầu thôi!
Chẳng bao lâu sau khi Hàn Lập đến phòng thủ linh khoáng này, một trận đại chiến đánh lén và mai phục giữa Ma Đạo lục tông và Việt Quốc thất phái ở một hoang sơn hẻo lánh đã triển khai!
Tình hình cụ thể, lúc này Hàn Lập đã dần dần biết được. Thì ra Linh Thú Sơn trong thất phái không ngờ lại vốn là một phân nhánh của Ma Đạo Ngự Linh Tông. Là mấy nghìn năm trước người trong Ma Đạo trước đó đã ngầm chôn ở Việt Quốc một tiềm phục âm trang.
Lục tông lần này xâm nhập thất phái, cái phục bút (*đoạn văn trước gài ý cho đoạn văn sau) này dĩ nhiên cần phải khởi dụng rồi, Ma Đạo hy vọng có thể dẫn đến kỳ hiệu giống như lúc trước nhất cử đã nắm được Khương Quốc và Xa Kỵ Quốc.
Nhưng ai biết được lãnh đạo cấp trên của Linh Thú Sơn, khi truyền thừa mấy ngàn năm nay, đã sớm không muốn tự nhận mình là một phần của Ngự Linh Tông, càng không muốn trên đầu mình bỗng đâu lại lòi ra một Thái Thượng Hoàng.
Kết quả là sau khi cùng lục phái khác qua lại tin tức một chặp, bèn không biết dùng phương pháp gì mà khiến cho người trong Ma Đạo tin thật mà phái người đến đánh lén một cứ điểm của tu sĩ thất phái.
Mấy ngàn tu sĩ đánh lén ở giữa đường thì bị tu sĩ của thất phái đã mai phục sẵn, dựa vào ưu thế tuyệt đối đón đầu tấn công một trận, khiến cho người của Ma Đạo bị thua một vố không nhỏ, thậm chí đương trường đã tử chiến hai Tu sĩ Kết Đan kỳ.
Cú đánh thẳng vào đầu Ma Đạo lục tông này tự nhiên khiến cho người trong thất phái ăn mừng không thôi, sĩ khí đại chấn! Mà Ma Đạo lục tông thì thẹn quá hóa giận, đã tấn công trên quy mô lớn.
Thất phái cũng không chịu kém, dàn trận thế để đón đòn tấn công.
Song phương ở ranh giới của Việt Quốc với Khương Quốc và Xa Kỵ Quốc đại chiến liên tục mười trận, tu sĩ tử thương đã vượt xa hơn vạn rồi. Ngay cả Tu sĩ Kết Đan kỳ cũng chết trận bảy tám người, có thể nói là cực kỳ thảm liệt!
Tu sĩ đến vận chuyển linh thạch hôm đó, lúc tường thuật lại cho bọn họ vẻ mặt vẫn còn hoảng sợ không thôi, khiến cho Hàn Lập và những tu sĩ khác có mặt ở đó đều cực kỳ kinh tâm, thầm tự chúc mình may mắn không phải tự thân ở trong trận chiến có quy mô như thế. Chỉ cần thấy, ngay cả Tu sĩ Kết Đan kỳ cũng chết trận nhiều như vậy, thì có thể tưởng tượng tràng cảnh đó đáng sợ biết bao nhiêu!
Bất quá, Ma Đạo lục tông không thẹn là một trong hai đại thế lực của khu vực Thiên Nam, thực lực thật sự mạnh, tu tiên giới của Việt Quốc không thể sánh bằng.
Sau bảy tám trận đánh nhau, thất phái dưới sự tấn công điên cuồng của đối phương rõ ràng đã chống đỡ không xuể rồi. Nếu như không phải là thất phái ở trong địa phận của mình đã có bố trí mấy cấm chế đại trận, có thể nhờ vào trận thế mà dựa thế hiểm yếu ngoan cố chống cự thì sợ là đã sớm không đánh lại thua te tua rồi.
Nhưng cho dù như vậy, thất phái cũng tuyệt đối chống đỡ không được bao lâu nữa.
Nhưng chính vào thời khắc Việt Quốc đang hết sức nguy cấp, ứng lời mời gọi của Việt Quốc, những người tu tiên của những quốc gia lân cận Việt Quốc như Nguyên Vũ Quốc, Tử Kim Quốc vân vân… cuối cùng cũng đã gấp rút đến chi viện.
Từ đầu, thất phái trước khi khai chiến với Ma Đạo lục tông thì sớm đã biết rõ nên phái người giỏi ăn khéo nói làm sứ giả đưa tin đến hai nước kia cầu viện.
Những môn phái tu tiên của hai nước vừa nhận được tin này, tự nhiên cũng lo sợ Ma Đạo mà nắm được Việt Quốc thì bọn họ hai nước cũng sẽ bị nuốt trọn giống như vậy. Không cần sứ giả đưa tin phí lời cầu viện, đã vì cùng căm thù một kẻ địch chung mà tập hợp đại bộ phận tu sĩ của hai nước, đêm hôm trước đến chi viện.
Có thêm của tu sĩ hai nước gia nhập, thực lực Việt Quốc và Ma Đại lục tông coi như không chênh lệch mấy. Thất phái dựa vào uy lực của đại trận phòng thủ, vẫn cứng rắn tiếp thế công của Ma Đạo.
Vì thế cho nên, ý đồ của Ma Đạo lục tông định đánh một hơi hạ luôn Việt Quốc tự nhiên bị phá vỡ. Tranh đấu giữa song phương dấn vào bế tắc, biến thành “tiêu hao chiến” (*ý chỉ đánh cho đối phương tiêu hao sức lực dần dần, xem ai cố được lâu hơn).
Vì vậy mà trận chiến lớn ít đi, nhưng trận đánh bất ngờ quy mô nhỏ tại hậu phương của Việt Quốc và Ma Đạo lục tông không hẹn mà cùng tăng nhiều hơn. Đặc biệt, một vài nơi sản xuất nguyên liệu và linh thạch càng làm mục tiêu đánh úp chủ yếu của thất phái và Ma Đạo.
Nhưng mỏ linh thạch khoáng này của Hàn Lập, không biết có phải là do cách biên giới giao chiến quá xa không mà cho đến hôm nay vẫn chưa từng hứng chịu sự quấy nhiễu của đối phương. Điều này không thể không nói là một kỳ tích! Phải biết những linh thạch khoáng quy mô tương đương đều đã bị đánh lén ba bốn lần rồi.
Nhưng càng như vậy thì người trong thất phái càng có chút không an tâm về nơi này, nửa tháng trước lại phái một đội hai mươi tu sĩ đến chi viện. Người đứng đầu là một tu sĩ Linh Thú Sơn Trúc Cơ Hậu Kỳ.
Bởi vậy, phòng ngự của linh khoáng dĩ nhiên mạnh hơn rất nhiều! Nhưng Hàn Lập lại từ trong cảm ứng được một loại cảm giác “sơn vũ dục lai” (*Sơn vũ dục lai phong mãn lầu: Một câu thơ trong bài “Hàm Dương Thành Đông Lầu” của Hứa Hồn đời Đường, Trung Quốc. Nghĩa của câu thơ là: Mưa núi sắp tới, gió đã đẩy lầu. Nay được dùng để hình dung bầu không khí căng thẳng trước khi cuộc xung đột, cuộc chiến tranh xảy ra) đối với việc tu luyện Đại Diễn Quyết lại càng cần cù hơn nhiều, việc đột phá cự ly tầng thứ nhất đã thấp thoáng có thể trông mong rồi.
Bất quá, trong những tu sĩ Luyện Khí Kỳ trong nhóm chi viện thứ hai, Hàn Lập bất ngờ chạm mặt một người quen, đó là hán tử xấu xí Trung Ngô đã từng gặp mặt một lần lúc Huyết Sắc Thí Luyện.
Trung Ngô cũng đã nhận ra Hàn Lập.
Nhưng đối diện với tu vi Trúc Cơ Kỳ ngày nay của Hàn Lập, vẻ mặt người này biến đổi mấy lần, kinh ngạc, đố kỵ, hâm mộ, vân vân… rất nhiều cảm xúc lần lượt lộ ra, thật khiến cho Hàn Lập kinh thán không thôi.
Cuối cùng, Trung Ngô cười khổ một lát, mới bước ra phía trước kiến lễ Hàn Lập một cái, hơi không cam tâm kêu một tiếng “tiền bối”.
Mà Hàn Lập cố nhịn cười, nhàn nhạt trả lời một tiếng.
Vừa nghĩ đến biểu tình thay đổi năm màu của Trung Ngô lúc đó, Hàn Lập đang ngồi xếp bằng, trên mặc không thể không ngầm hiểu mà tức cười, mở mắt ra. Lúc này, tâm cảnh của hắn thật sự không thích hợp tiếp tục tu luyện Đại Diễn Quyết, hay là đợi tâm cảnh bình tĩnh lại rồi hãy nói!
… Bạn đang đọc truyện Hàn Lập – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.com/han-lap-quyen-3-full/
Thời gian trôi qua như bay, trong khi Hàn Lập non nửa thời gian để luân phiên trực cảnh giới, còn lại hơn nửa thời gian dùng để tu luyện Đại Diễn Quyết và chế luyện khôi lỗi thú, cũng đã qua một tháng rồi. Hắn lúc này rõ ràng đã cảm ứng được là tầng thứ nhất của Đại Diễn Quyết đã sắp viên mãn rồi.
Điều này làm cho Hàn Lập vừa bất ngờ vừa vui mừng!
Nói thẳng ra, Hàn Lập, bất luận là tu tập Ngũ Hành Đạo Pháp hay Thanh Nguyên Kiếm Quyết, tư chất biểu hiện ra đều là có hơi thấp kém! Nhưng tu luyện Đại Diễn Quyết này lại cực kỳ thuận lợi, không có một tí cảm giác khó tu luyện nào, đơn giản có cảm giác “Thủy Đáo Cừ Thành” (水到渠成: Khi có nước đên thì sẽ thành con kênh. Ý chỉ khi các điều kiện cần thiết đã đủ thì bảo đảm thành công), điều này khiến cho Hàn Lập ngoài hưng phấn ra, trong lòng còn thầm xưng thần kỳ!
Mà con khôi lỗi thú cấp hai đầu tiên, sau khi thất bại mười mấy lần, rốt cuộc hai ngày trước đã luyện chế ra. Tuy so với khôi lỗi của đám người Thiên Tú Giáo hơi thô lậu, uy lực cũng cảm giác ít hơn không bằng, nhưng cũng khiến cho Hàn Lập vui mừng hớn hở, chuẩn bị sau khi kêu mấy tu sĩ khác đem vật liệu lại, sẽ chế tác số lượng lớn.
Nhưng mà hôm nay, ngay lúc Hàn Lập đang ngồi xếp bằng trong tịnh thất, bên ngoài bỗng truyền đến một tiếng huýt cực kỳ chói tai, tiếp theo lại có người lớn tiếng hét loạn bên ngoài:
“Không hay rồi, người của Ma Đạo đến tấn công! Mọi người toàn bộ đi ra, chuẩn bị tiếp chiến!”
Hàn Lập trong lòng rúng động, sắc mặt trịnh trọng, đi ra khỏi tịnh thất.
Lúc này, tu sĩ của thất phái vốn đang tịnh tọa nghỉ ngơi trong thổ động, đều vội vàng đi ra giống Hàn Lập, sau khi đưa nhìn nhau một cái mới lần lượt đi ra khỏi dao động (*nhà khoét trên vách núi).
Tuyên Nhạc của Yểm Nguyệt Môn và Linh Thú Sơn Trúc Cơ Hậu kỳ tu sĩ Lỗ Thiên Mông, không có biểu hiện gì trên mặt lơ lửng tại hạ phương của Tứ Sát Trận, ngước nhìn lên phía trên của Đại Hiệp Cốc.
Mười mấy tu sĩ đang trực ở phía sau bọn họ, thần sắc đều phấp phỏng lo sợ! Nhưng sau khi thấy đám người Hàn Lập lại chi viện, thần tình cuối cùng chấn định rất nhiều.
Mà Hàn Lập thuận theo mục quang của đám người Tuyên Nhạc, phía trên Đại Hiệp Cốc quả nhiên phát hiện tông tích của địch nhân, nhân số tựa hộ không nhiều, chỉ có hai ba mươi người.
Nhưng Hàn Lập lại rất rõ ràng, đã dám xâm nhập vào sâu trong lòng địch để đánh úp, sợ là những người đến đều là đẳng cấp Trúc Cơ Hậu Kỳ, không thể nào có thể đem “đám con ghẻ” Luyện Khí Kỳ theo.
Vì vậy, về mặt thực lực bọn họ vẫn tuyệt đối kém thế hơn! Trận đánh này, sợ là không phải dễ đánh như vậy đâu!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 30/06/2019 03:36 (GMT+7) |