Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 4 » Phần 24

Hàn Lập - Quyển 4

Phần 24

Ngọn hỏa diễm này cao đến sáu bảy trượng, cả người Thanh Văn bị biến thành một cây đuốc sống thật lớn, từ trên cao rơi xuống mặt đất, sau đó thảm thiết kêu lên hai tiếng liền hóa thành tro bụi, ngay cả một tia phản kháng đều không có.

Hàn Lập đang vạn phần kinh ngạc thì hỏa diểm cự điểu kia lại kêu lên một tiếng bén nhọn, quay đầu hướng hai cái quang kén còn lại, hung hăng đánh tới, kết quả tạo thành một luồng lửa cháy ngập trời bùng nổ tại hai cái quang kén, đảo mắt một cái đem hai Huyết thị còn lại vừa mới biến thân, phá kén đi ra, lập tức hãm nhập vào trong biển lửa.

Hàn Lập nhìn thấy rõ, huyết quang của hai cái quang kén trong ngọn lửa cháy rực khốn khổ ngăn cản được một tí liền tan rã không còn chút gì sót lại, đồng thời cũng hiện lên hai cái bóng mơ hồ, lắc lư vài cái liền bị luyện hóa không còn một mảnh.

Xem ngọn lửa có vẻ bình thường, thế nhưng lại có thể lợi hại như vậy, làm Hàn Lập kinh hãi không thôi. Đối với uy lực pháp bảo của tu sĩ Kết Đan kỳ lại có thêm nhận thức một cách rõ ràng.

Đám người Tống Mông ngoài việc đồng dạng đều cảm thấy kinh hãi giống như Hàn Lập, còn hiện thêm lên vẻ kinh hỉ trên mặt.

“Chân bảo này quả thật quá lợi hại!”

“Lần này có thể tiêu diệt tà giáo, hoàn toàn đều dựa vào Lưu sư huynh a.”

Những người khác đều cực kỳ hưng phấn nói.

Xem ra bọn họ đều cho rằng, chỉ cần tiêu diệt đám Huyết thị này, tên Hắc Sát giáo chủ đang bế quan kia còn không dễ đối phó hay sao chứ? Dù sao bọn họ có nhiều tu sĩ Trúc Cơ kỳ như vậy, rõ ràng sẽ không dưới cơ một tên tà giáo như vậy.

Lưu Tĩnh nhìn thấy hỏa diễm do hỏa điểu bên dưới hóa thành đang dần dần biến mất không thấy đâu nữa, trong lòng cực kỳ đau xót, nhưng sau khi nghe được mấy lời tán tụng của mọi người, lại thấy tinh thần rung động!

“Đi thôi, chúng ta lúc này đã chậm trễ không ít thời gian rồi, cùng xông lên tiêu diệt Hắc Sát giáo chủ đi!” Lưu Tĩnh hào khí bốc lên, phất tay nói.

Những người khác nghe xong đều gật đầu đồng ý, liền bay xuống.

Hàn Lập mỉm cười, đồng dạng cũng muốn đi xuống với mọi người nhưng khi đảo mắt qua bên cạnh lại phát hiện vị Vương sư huynh kia đang hướng xuống phía dưới, nhìn chòng chọc một cái gì đó, thần sắc có chút cổ quái.

Điều này làm Hàn Lập ngẩn người ra một chút, không khỏi dõi theo ánh mắt của hắn, trên mặt đất ngoài tro bụi của tên Thanh Văn kia cùng với đồng môn sư huynh với vẻ mặt thương tâm đang thu thập di hài của đạo lữ ra thì nào có thứ gì đáng để chú ý?

“Vương sư huynh phát hiện được cái gì sao?” Hàn Lập nhịn không được bèn hỏi, trên mặt mang theo vài điểm hoài nghi.

“Không có, không phát hiện được cái gì cả, Hàn sư đệ đã quá nhạy cảm rồi.” Vương sư huynh nghe Hàn Lập hỏi như vậy lập tức thu hồi mục quang trở về, ánh mắt có chút trốn tránh nói.

Hàn Lập thấy vậy, còn không biết sao chứ? Nhất định vị Vương sư huynh kia đã phát hiện được cái gì trọng yếu rồi, nhưng không muốn làm cho người khác chú ý tới, mới lộ ra loại biểu tình này.

Nghĩ đến đây, Hàn Lập có chút buồn bực, nhưng ngoài mặt vẫn nhàn nhạt cười, thần sắc như thường nói:

“Một khi đã không có chuyện gì, chúng ta mau chóng đi xuống thôi, Lưu sư huynh cũng muốn đi vào rồi!” Tay chỉ chỉ cửa lớn của lãnh cung, Hàn Lập không nói hai lời, lập tức ngự phí bay xuống dưới, chỉ để lại Vương sư huynh trên không trung, sắc mặt âm lãnh, bộ dáng biến ảo, nhưng sau đó cũng chỉ có thể dậm chân một cái, bất đắc dĩ theo sau cùng đi xuống.

Khi Hàn Lập vừa mới hạ xuống đất, một thanh âm nũng nịu từ trên bầu trời truyền đến.

“Lưu sư huynh. Hàn sư đệ. Đợi chúng ta với!”

Hàn Lập ngẩn người, chậm rãi quay đầu nhìn lại. Lưu Tĩnh cùng những người khác nghe được cũng đồng dạng dừng cước bộ. Sắc mặt vui mừng nhìn về hướng thanh âm phát ra.

Chỉ thấy dưới ánh trăng hòa nhã, Chung Vệ Nương cùng Trần Xảo Thiến và một gã trung niên nhân sắc mặt cực kỳ tái nhợt, từ bên trên chậm rãi hạ xuống.

Mà trung niên nhân mặc trang phục màu vàng, vẻ mặt cực kỳ sợ hãi, bị Chung Vệ Nương mang theo trên pháp khí phi hành, khi gặp đám người Hàn Lập cùng Lưu sư huynh trên mặt càng thêm hoảng sợ.

Lưu Tĩnh trông thấy, tất nhiên mỉm cười tiến đến nghênh đón.

“Xem ra hai vị sư muội đều thuận lợi! Vị này chính là Việt hoàng sao!” Đợi cho hai vị nữ tu sĩ hạ xuống đất, ánh mắt Lưu Tĩnh quét qua một vòng trên người trung niên, vô tình mở miệng hỏi.

“Đúng vậy! Người này đang ở điện gì gì đó, triệu kiến mấy gã thần tử, ta cùng sư tỷ đem những người khác đánh mê hết liền ra tay đem hắn đến đây, lúc ấy còn có hai gã đệ tử Hắc Sát giáo Luyện Khí kỳ từ bên cạnh muốn lao ra ngăn trở, bị hai người bọn ta giải quyết dễ dàng. Lưu sư huynh, chàng cũng không có xảy ra việc gì, thật sự là tốt quá.”

Chung Vệ Nương nhìn thấy Lưu Tĩnh bình yên không có chút thương tổn gì, tựa hồ phi thường cao hứng, líu la líu lo nói mãi không ngừng, đã lộ ra tình cảm quan tâm đối với hắn không thể nghi ngờ, điều này làm cho Lưu Tĩnh dưới ánh mắt của mọi người hơi lộ ra vẻ xấu hổ, làm Hàn Lập đứng xem cũng thầm cảm thấy buồn cười.

“Trần sư muội, muội cũng không có việc gì chứ!” Hai vị sư huynh của Trần Xảo Thiến cũng tiến lên ân cần hỏi thăm.

Trần Xảo Thiến thần sắc nhàn nhạt ứng phó hai câu, ánh mắt quét về phía đám người, sau khi thấy Hàn Lập liền dừng lại một lát, thần sắc phức tạp, vội vàng né tránh.

“Tuyết Hồng sư tỷ đâu rồi?” Trần Xảo Thiến khẽ nhíu đôi mày ngài, trong lòng có một dự cảm không tốt liền hỏi.

Những lời này vừa thốt lên, sắc mặt những người khác ở xung quanh đều trầm xuống, lộ ra vẻ trầm trọng.

“Tuyết Hồng đã bị chết rồi!” Vị đạo lữ song tu cùng Tuyết Hồng sư tỷ, cố nén bi thống, miễn cưỡng nói.

Những lời này vừa ra khỏi miệng, Trần Xảo Thiến cùng Chung Vệ Nương cả người run run, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Trên mặt Chung Vệ Nương lập tức hiện lên vẻ tức giận, hé miệng nói:

“Các ngươi, như thế nào…”

Nhưng chính là lời trách cứ này mới chỉ xuất ra được một nửa, đột nhiên đã bị cắt đứt bởi một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Bọn người Hàn Lập lắp bắp kinh hãi, lập tức cực kỳ cảnh giới, quay lại nhìn.

Chỉ thấy cách mọi người không xa, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một tên mặc áo màu lam (Lam bào nhân). Một cánh tay người này lấp lóe màu đỏ, chẳng biết từ khi nào từ trong lồng ngực của Vương sư huynh rút ra, sau đó thi thể của vị sư huynh này trực tiếp ngã xuống mặt đất, hoàn toàn tắt thở.

“Ta vốn không nghĩ rằng phải giết hắn đầu tiên, nhưng do đứa nhỏ này thật không nên lấy thứ không phải của hắn!” Lam bào nhân cười hì hì nói, hắn ước chừng bốn mươi tuổi, khuôn mặt trắng trẻo, không có râu, khóe mắt có chút nếp nhăn, bộ dáng cực kỳ hiền lành.

Nói xong như vậy, hắn phi thường tùy ý xoay người một cái, từ trên tay Vương sư huynh nhặt lên một hạt châu màu xanh, lớn cỡ ngón tay cái, khiến cho những nét tiếu ý trên mặt hiện lên rõ thêm vài phần.

Sau khi trông thấy người này, Lưu Tĩnh cùng Hàn Lập cơ hồ sắc mặt đồng thời trầm xuống, lộ ra thần sắc cực kỳ cẩn thận.

“Các hạ là Hắc Sát giáo chủ!” Trong mắt Lưu Tĩnh hiện lên vẻ đăm chiêu, bắt đầu dò hỏi.

“Ha ha, rất thông minh! Đích thật tại hạ là kẻ sáng lập Hắc Sát giáo. Ngươi chính là kẻ cầm đầu nhóm người kia sao!” Lão giả thần sắc như thường, cười hì hì hỏi.

Vừa nghe thấy người này chính là Hắc Sát giáo chủ hiện đang bế quan, ngay cả Hàn Lập cũng không khỏi sắc mặt đại biến, càng không nói đến những tu sĩ Hoàng Phong cốc khác, mọi người như lâm đại địch, đem pháp khí thủ sẵn nơi tay.

Lưu Tĩnh sắc mặt khẽ biến, hít một hơi thật sâu, mới đè nén được sự kinh hoảng trong lòng.

Sau đó, hắn bí mật ra hiệu cho những người khác cẩn thận, rồi mới lạnh lùng hỏi:

“Đúng, tại hạ Lưu Tĩnh! Lần này đến tiêu diệt Hắc Sát tà giáo các ngươi chính là do ta đứng đầu! Hiện tại ngươi cũng chỉ có một thân một mình, còn dám hành hung giết người, lá gan quả thật không nhỏ đó!”

Những lời của Lưu Tĩnh chính khí lẫm nhiên, mặt không đổi sắc, chính hắn đối với biểu hiện cùng lời nói của mình cũng cực kỳ hài lòng, càng nói khí thế lại càng lớn.

Chỉ cần tiêu diệt kẻ đứng đầu tà giáo này, như vậy thanh danh của Lưu Tĩnh hắn tại thất phái liền đạt tới một bước mới, những người khác đối với hắn thậm chí lại càng thêm tôn sùng kính ngưỡng!

Nghĩ đến đây, trong lòng Lưu Tĩnh liền giống như rượu mạnh bốc lên, dần dần trở nên nóng rực, tay vừa lật thì hai thanh ngân câu cùng viên hoàn liền xuất ra.

Nhưng hắn còn chưa kịp hô ứng thì những người khác cũng đồng loạt ra tay, phía đối diện Hắc Sát giáo chủ đột nhiên nở một nụ cười quỷ dị, tiếp theo hắn liền nghe được một tiếng nói nhẹ nhàng:

“Ngươi có thể chết!”

Cơ hồ đồng thời Lưu Tĩnh bỗng nhiên cảm thấy ngực đau nhói, còn chưa hiểu được sao lại thế này thì một cánh tay thấm đẫm máu tươi từ trong ngực lộ ra, năm ngón tay đỏ máu đang nắm chặt một thứ tròn tròn đang khẽ đập.

“Đây là cái gì?” Lưu Tĩnh không khỏi ngạc nhiên thầm nghĩ, có lẽ trong lòng hắn hiểu được nhưng thực không muốn biết đó là cái gì.

Sau đó hắn chỉ cảm thấy đất trời xoay chuyển, hai mắt biến thành màu đen, bên tai còn truyền đến vài tiếng thét, nghe thanh âm hình như là tiếng kêu khóc đầy vẻ luyến tiếc, đau khổ của Chung Vệ Nương, sao mà lạ lẫm, sao mà xa xôi.

“Khục, tiểu nha đầu này sao lại thích khóc như vậy chứ!” Lưu Tĩnh trước khi lâm vào trạng thái hôn mê, hắc ám, thầm nghĩ có chút chua xót.

Sắc mặt Hàn Lập rất khó coi, bởi vì bọn họ vẫn chưa bắt đầu chiến đấu với Hắc Sát giáo chủ mà bên mình đã bị một người không thể tưởng tượng được ra tay, liền đánh chết hai gã tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, ngay cả người lãnh đạo bọn họ – Lưu Tĩnh – cũng bị chết trên tay người này.

Người nọ sau một kích đắc thủ, hai cánh tay xuyên thủng thi thể Lưu Tĩnh cùng một vị sư huynh của Trần Xảo Thiến, thân hình lập tức lóe lên, đi tới bên người Hắc Sát giáo chủ, sau đó quay đầu nhìn đến bọn người Hàn Lập nhe răng cười không thôi, làm Hàn Lập căn bản không kịp ra tay ngăn trở.

Chung Vệ Nương tại thời khắc Lưu Tĩnh bị giết, đã hét lên thảm thiết, đau thấu tâm can, rồi hoàn toàn ngây ra, lâm vào trạng thái thất thần, Trần Xảo Thiến ở một bên thấy vậy, vội vàng cẩn thận bảo vệ ở phía sau, thần tình vô cùng phẫn nộ cùng hối hận nhìn tên ra tay đánh lén kia.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/07/2019 11:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 8
Ngoài thành Cự Quỷ, hai vạn tu sĩ khí thế ngập trời, từng người bộc phát sát ý khủng bố, Bạch Tiểu Thuần bay đầu tiên, thần sắc kiêu căng, nội tâm đắc ý cùng kích động nhưng cũng làm hắn hoảng hốt, dường như đang quay về lúc làm Vạn Phu Trưởng trong Trường thành, ra lệnh một tiếng, tu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Miêu Nghị – Quyển 24
Một đòn này là rất mạnh như vậy, quyết đoán như vậy, máu tanh như vậy, thiết huyết vô tình như vậy, cực kỳ giống người nào đó trước đây đã cho bọn họ cảnh cáo thiết huyết! Ba người hiểu rõ, đây không phải là Thánh Chủ đang cảnh cáo bọn họ, mà là người kia ra tay! Cũng chỉ có lực...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh trố mắt ra nhìn đồng tiền, không phải chứ, có thể thế này được sao? Gặp phải quỷ mất rồi. Mắt nhìn bốn phía thấy không có ai, hắn thầm nhủ, nhất định là gió quá lớn thổi đồng tiền lật lên, điều này thuộc về nguyên nhân ngoài ý muốn, không tính, ta tung thử lần nữa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba