Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 9 » Phần 20

Hàn Lập - Quyển 9

Phần 20

Thấy cử động này của Hàn Lập, Nam Lũng Hầu và Lỗ Vệ Anh cũng không khách khí cẩn thận thu lấy dược bình.

Sau đó mục quang ba người tự nhiên rơi vào hai kiện cổ bảo còn lại. Hiện nay nhân số là ba nên rất khó phân chia.

Ngay khi hai người Nam Lũng Hầu đang phân vân thì Hàn Lập đột nhiên mỉm cười đề nghị:

“Như vậy đi, tại hạ cũng không thiếu cổ bảo. Nếu hai vị đạo hữu có đem theo đủ linh thạch thì hai vị cứ lấy bảo vật và đưa ra số lượng linh thạch với giá tương đương là được.” Hàn Lập chậm rãi nói.

“Hàn đạo hữu thực khiêm nhường, hai người bọn ta cung kính không bằng tuân mệnh. Lão phu đem linh thạch cũng đủ nhiều.” Lỗ Vệ Anh vừa nghe thấy thế, lập tức lộ ra vẻ vui mừng, đáp ứng liền. Dù sao mấy loại cổ bảo, tại Tu tiên giới khu vực Thiên Nam căn bản là thứ có tiền cũng không mua được.

Bản thân Nam Lũng Hầu thì càng thiếu thốn cổ bảo, tự nhiên sắc mặt tràn đầy vui vẻ, tán thành ngay đề nghị đó.

Vì thế hai người lập tức kiểm kê linh thạch mang theo, khi thấy đủ số lượng liền giao cho Hàn Lập.

Kết quả song phương đều thỏa mãn.

Hàn Lập sau khi thấy hai người Nam Lũng Hầu thu lấy hai kiện cổ bảo, dường như làm ra vẻ không có gì, tùy tiện phất tay áo một cái, hút lấy Thanh Tàm bào đã bị Nam Lũng Hầu vứt qua một bên, rồi nghênh ngang thu vào túi trữ vật.

Hai người kia thấy thế liền ngẩn ra. Nhưng vừa rồi Hàn Lập đã nhường cổ bảo cho mình nên bản thân bọn họ cũng sẽ không vì sự việc cỏn con đó mà nói gì.

Thanh Tàm bào tuy trân quý nhưng tác dụng trên thực tế lại không lớn, vậy thì mặc cho Hàn Lập xử lý đi.

Ba người sau khi phân chia bảo vật xong, mỗi người liền hái lấy mấy gốc linh thảo mọc bên cạnh hồ dung nham.

Linh thảo có thể sinh tồn ở nơi đây tự nhiên không phải là loại bình thường. Nó có tên gọi là “Kim Dương chi”, là loại tài liệu đỉnh giai để luyện chế linh đan Hỏa thuộc tính.

Sau khi xác định không còn bảo vật gì, ba người mới tụ tập trước thạch thai thương lượng sự tình tiếp theo.

“Nếu đã thực hiện xong mục đích của chuyến đi thì Hàn mỗ sẽ không muốn tiếp tục ở lại nội cốc nữa mà tính theo đường cũ trở ra ngoại cốc. Hai vị đạo hữu hay là cùng đi với tại hạ đi.” Hàn Lập không nhanh không chậm mở miệng nói.

“Hàn đạo hữu nói chơi rồi. Ta và Lỗ huynh khó khăn lắm mới vào được tận đây, chắc chắn sẽ không dễ dàng trở về. Còn Hàn huynh vì sao lại nóng ruột xuất cốc như thế?” Nam Lũng Hầu cười hắc hắc hỏi.

“Không có gì. Chỉ là Hàn mỗ đã có thu hoạch nên không muốn tiếp tục mạo hiểm. Con đường tu tiên vẫn còn rất dài, tại hạ không có hứng thú ở lại địa phương đầy nguy cơ này.” Hàn Lập lại tùy ý trả lời.

“Ha ha, nghĩ không được Hàn đạo hữu lại hiểu rõ đạo giữ mình như vậy. Đáng tiếc hai người bọn ta không thể theo được, đạo hữu cứ tự mình xuất cốc.” Lão giả họ Lỗ cười hì hì nói.

“Một mình xuất cốc? Như vậy thì tại hạ cũng mang theo Lưỡng Nghi hoàn, sau này hai vị làm sao mà ứng phó với Bắc Cực Nguyên Quang?” Trên mặt Hàn Lập lộ ra một tia cổ quái, từ từ hỏi.

“Về điểm này hai người chúng ta đã sớm thảo luận qua. Xin Hàn huynh cứ yên tâm, Thương Khôn thượng nhân trước đây đã tìm được một cái Truyền Tống trận có thể di chuyển ra ngoại cốc nhưng từ đây đến đó phải đi thêm một đoạn nữa, không nhanh như việc trở về theo đường cũ. Nếu không bản hầu đã trực tiếp nói cho đạo hữu nghe rồi.” Nam Lũng Hầu ra vẻ như đã lường trước, nhanh chóng hồi đáp.

Hàn Lập không nhịn được ngẩn ra nhưng thần sắc lập tức trở lại như thường, gật gật đầu.

“Nguyên lai là thế. Vậy Hàn mỗ xin cáo từ hai vị. Hy vọng hai vị sẽ có thu hoạch lớn.”

“Cảm ơn lời chúc tốt đẹp của đạo hữu!”

“Xin thứ Lỗ mỗ không thể đưa tiễn đạo hữu.”

Nam Lũng Hầu và Lỗ Vệ Anh thấy Hàn Lập đích thực muốn cáo từ thì vui mừng nói.

Hàn Lập cười cười, như có như không nhìn về phía bộ hài cốt kia. Sau đó người liền hóa thành một đạo hào quang, bay ra khỏi động, trong nháy mắt đã biến mất vô ảnh vô tung.

Lão giả nguyên bản đang cười, khi thấy độn quang của Hàn Lập rời khỏi, vẻ cười trên mặt đột nhiên tiêu biến, còn Nam Lũng Hầu thì vỗ vào túi linh thú bên hông, mấy con chim nhỏ màu vàng kim xuất hiện.

Đó chính là linh cầm “Thiên Lý ly” mà hắn thuần dưỡng.

Hắn phất tay áo về phía cửa ra của động khẩu, mấy con chim này liền hóa thành những đạo hào quang bay vút đi không thấy hình dáng.

Sau đó Nam Lũng Hầu nhắm mắt, dường như đang cảm ứng gì đó.

Lỗ Vệ Anh thấy thế, chân mày hơi nhướn lên, bình tĩnh đợi ở một bên, im lặng không nói gì.

Không biết qua bao lâu, hai mắt của Nam Lũng Hầu mới khẽ động rồi mở ra.

“Hắn đích xác đã đi rồi. Chí ít cũng không lưu lại phụ cận. Thiên Lý ly đã tìm kiếm trong phạm vi vài chục dặm nhưng không thấy tung tích đâu cả.” Nam Lũng Hầu trấn định nói.

“Ngươi cũng không phải đã từng nói qua thần thức người này cực kỳ mạnh mẽ sao? Có thể nào hắn dùng phép ẩn nặc để qua mắt không?” Lão giả họ Lỗ nhíu mày, nêu ra nghi vấn.

“Yên tâm, nếu hắn thực sự ẩn thân gần đây thì không cách nào giấu giếm được bản hầu. Về phần nguyên nhân bên trong, thứ cho bản hầu không thể nói rõ với Lỗ huynh được.” Nam Lũng Hầu sờ sờ cằm, lộ ra một tia quỷ dị nói.

Thấy Nam Lũng Hầu chắc chắn như thế, Lỗ Vệ Anh có chút bán tín bán nghi. Nhưng sau khi suy nghĩ một chút, lão liền đánh ra mấy đạo pháp quyết xung quanh.

Một tầng cách âm nhỏ xuất hiện, bao lấy hai người vào trong.

Nam Lũng Hầu mỉm cười, trên mặt lộ ra vẻ đồng ý.

“Cẩn thận một chút cũng không sai. Nội tình của vị Hàn đạo hữu kia, chúng ta thực không có cách nào nhìn thấu được. Rõ ràng tu vi không cao nhưng lại khiến cho chúng ta có cảm giác cao thâm mạc trắc. Vừa rồi hắn liếc bộ hài cốt, không biết có nhìn ra được chỗ sơ hở gì không?” Sau khi bố trí xong tầng cách âm, Lỗ Vệ Anh mới yên tâm nói, khi đến câu cuối cùng thì lộ ra vẻ nghi hoặc.

“Lỗ huynh, ngươi cũng quá đa tâm rồi. Tên tiểu tử Hàn Lập kia tuy thần thông không nhỏ nhưng làm sao biết được bí mật của bộ hài cốt. Đó chẳng qua chỉ là cử chỉ vô tình mà thôi. Dù sao hình dạng bộ hài cốt cũng có chút không bình thường.” Nam Lũng Hầu lắc lắc đầu nói.

“Mặc kệ hắn có nhìn ra được chỗ sơ hở hay không nhưng việc hắn rời xa là thật. Có thể hắn thấy thần thông bản thân đủ để một mình tầm bảo!” Lão giả sau khi suy nghĩ liền đăm chiêu nói.

“Được rồi, chỉ cần tiểu tử đó không cản trở chúng ta thì quản gì việc hắn xuất cốc hay ở lại trong cốc. Chúng ta chỉ cần đề cao cảnh giác là được. Hiện giờ thời gian cũng không còn sớm nữa, chúng ta nhanh chóng hành động đi!”

“Dựa theo di thư của Thương Khôn thượng nhân thì bộ hài cốt cổ tu sĩ kia chính là chìa khóa để phá giải Huyết chú chi môn (cánh cửa có huyết chú). Cánh cửa này nếu đã dùng loại cấm chế lợi hại như thế để phong bế thì những thứ bên trong chắc chắn sẽ không tầm thường. Ở thời kỳ thượng cổ, Huyết chú chi môn đều dùng để bảo vệ địa phương có trọng bảo. Bộ di hài kia biến thành trong suốt như vậy chính là do thi triển nó. Năm đó Thương Khôn thượng nhân gian nan thối lui, vừa lúc tiện nghi cho chúng ta ngày nay.” Nam Lũng Hầu than thở nói.

“Không sai! So với trọng bảo phía sau Huyết chú chi môn thì những thứ mà chúng ta vừa mới lấy được chắc không đáng nhắc đến. Được rồi, xuất phát thôi. Tuy Huyết chú chi môn cách không xa nhưng tốt nhất là chúng ta nên đến sớm để lấy bảo vật.” Lão giả họ Lỗ trầm ngâm nói.

“Lỗ huynh nói có lý. Bản hầu cũng rất tò mò đối với thứ nằm sau cánh cửa kia. Nếu không phải Thương Khôn thượng nhân năm đó tình cờ phát hiện bộ hài cốt thì chúng ta cũng không có cách nào biết được. Vị hạ huyết chú này năm đó thi triển huyết chú xong cũng không rời đi xa mà ở đây tọa hóa, khiến người ta cảm thấy có chút cổ quái. Xem ra năm đó hắn có cố sự.”

“Lão phu chẳng chút hứng thú cố sự cố sẹc gì cả. Nam Lũng huynh, đi đi!”

Sau đó không lâu, từ sơn động dưới chân núi bay ra hai đạo độn quang, vụt qua ngọn núi rồi tiến đến một địa phương không rõ nào đó.

Hiện tại Hàn Lập đã không ở phụ cận nữa, hắn trở về theo con đường cũ, bây giờ cách xa hơn trăm dặm. Lúc này Ngân Nguyệt đang hỏi han.

“Chủ nhân, người thực sự ly khai sao? Hai tên kia rõ ràng đã giấu giếm điều gì đó. Bộ hài cốt dường như có vấn đề.” Thanh âm Ngân Nguyệt mang vẻ khó hiểu truyền tới trong đầu Hàn Lập.

“Điều đó ta đương nhiên biết. Hơn phân nửa là có quan hệ với bảo vật khác. Tuy ta động tâm nhưng hiện tại mục đích trọng yếu hơn chính là Linh Chúc quả. Trừ thứ này ra thì có bảo vật gì trong cốc hữu dụng hơn đối với ta?! Ta đã rớt lại phía sau đám người Quỷ Linh Môn quá lâu nên mặc kệ hai người đó có mưu đồ gì, ta cũng không muốn nhúng tay.” Hàn Lập một bên phi hành, một bên nhàn nhạt nói.

“Nguyên lai là thế. So với Linh Chúc quả thì những bảo vật khác ở trong cốc đích xác không có giá trị bằng. Còn việc lấy Thanh Tàm bào kia, cuối cùng là có dụng ý gì? Tiểu tỳ không cho rằng chủ nhân nảy lòng tham đối với nó.” Ngân Nguyệt tò mò hỏi về vấn đề khác.

“Ha ha… việc này chỉ trách hai lão gia hỏa kia có mắt không tròng mà thôi!” Hàn Lập nghe xong, nhếch miệng cười trào phúng.

“Chủ nhân, lời này nghĩa là sao?” Ngân Nguyệt nghi hoặc hỏi lại.

Hàn Lập không lập tức hồi đáp mà đột nhiên vỗ vào túi trữ vật bên hông.

Linh quang màu xanh lóe lên, kiện bảo vật kia đã xuất hiện trong tay Hàn Lập.

“Roẹt!” Một tiếng, hai tay Hàn Lập như dao, nhẹ nhàng xé một góc của Thanh Tàm bào ra.

“Di!” Ngân Nguyệt trở nên ngạc nhiên.

Bởi vì Hàn Lập đã lấy một thứ gì đó không giống vải, chẳng giống lụa từ trong kẽ hở kia ra. Trên đó dùng bút bằng than vẽ một sơ đồ đơn giản. Hàn Lập thu lại thanh bào đã hư hại, nhíu mắt quan sát đồ vật này.

“Đây là một khối địa đồ, hình như vẽ Trụy Ma Cốc.” Trong lúc Hàn Lập chăm chú nhìn, Ngân Nguyệt cũng thấy rõ rõ ràng ràng, không nhịn được kêu lên.

Hàn Lập không nói gì, tập trung chú ý đến một cái tiêu ký thô to rất bắt mắt, hai mắt nhíu lại.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 14/07/2019 11:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 13
Liễu Ngọc trong lòng đang khá cao hứng! Nếu tu vi Hàn Lập một lần nữa tiến nhanh, thì địa vị của nàng khẳng định là “nước dâng thuyền lên”, sau này sẽ có rất nhiều hảo sự. Lại nói, đã từng hưởng thụ cảm giác quyền thế, cho dù nàng có tĩnh tâm tu luyện thì phân nửa là không...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 7
Cát chảy xưa nay vẫn là phương pháp chống trộm lấy nhu khắc cương rất hiệu nghiệm trong mộ cổ, không giống như đào mộ tường đất nện, cứ đào một đường hầm là giải quyết được vấn đề, cát là thứ dễ trôi dễ chảy, dân trộm mô hễ đào tới đâu lại có cát chảy lấp đầy tới đó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Miêu Nghị – Quyển 36
Từ Đường Nhiên sửng sốt, đưa tay lấy ra một cái gương nhỏ soi một cái, phát hiện trên gương mặt có dấu môi son Tuyết Linh Lung lưu lại, không khỏi toát mồ hôi hột, quá vội vãng không để ý đến, vội vãng đưa tay chà lên mặt, nhanh chóng lau sạch, chợt cười nói: Để cho Dương tổng quản chê...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba