Đi tới mở cửa viện ra, chỉ thấy một cô gái cả người che ở trong áo choàng đang uyển chuyển xinh đẹp đứng ở cửa, mặc dù áo choàng hơi có vẻ rộng thùng thình, nhưng lại có thể dễ dàng thấy vóc người có lồi có lõm mê người của nàng, chỉ một cái liếc mắt sẽ làm cho người ta bốc hỏa, dục hỏa lan tràn.
Đây tuyệt đối là yêu tinh trời sinh, chỉ là vóc người cũng sẽ làm cho người ta sinh ra vô số ý nghĩ muốn địt nàng.
– Chu công tử, muốn gặp ngươi thật đúng là không dễ dàng.
Nàng kia thản nhiên cười, kéo áo choàng xuống, nụ cười vui buồn lẫn lộn.
Mắt to quyến rũ ngập nước, có một mị lực yêu diễm, mị thái tận xương, chỉ vừa bị nàng liếc một cái, con cặc Chu Hằng đã dựng đứng như cây cột, nổi đầy gân guốc.
Bàn về dung mạo, nàng và Lâm Phức Hương, An Ngọc Mị chúng nữ không phân cao thấp, nhưng một ít đầu độc của cổ mỵ hồng trần ngay cả An Ngọc Mị cũng kém hơn.
Đây thật là một yêu tinh dụ dỗ đến tận xương tủy.
– Tiêu phu nhân?
Chu Hằng có mấy phần khẳng định, bởi vì trên đời này sợ rằng không có nữ nhân thứ hai có thể có được mị lực yêu mị như vậy.
– Ta chính là Tiêu Họa Thủy.
Vưu vật kia hé miệng cười một tiếng, sau đó lộ ra một tia u oán.
– Chu công tử không mời ta vào nhà ư, gió lạnh bên ngoài lớn như vậy, thân thể ta yếu đuối, sẽ bị lạnh!
Đây tự nhiên là nói dối, nàng cũng là tu vi Sơ Phân Cảnh, làm sao có thể sẽ bị lạnh?
Nhưng nàng trời sinh mị hoặc, biểu tình ai oán này của nàng sẽ làm người ta thấy yêu tiếc, cũng làm cho lòng người sinh ra ý nghĩ thương xót, lại để cho người ta sinh ra dục vọng bạo ngược mãnh liệt, khát vọng nhìn thấy bộ dáng buồn bã chuyển thành cầu xin tha thứ của nàng dưới háng mình.
Chu Hằng cả kinh, vội vàng thu nhiếp tâm thần, hắn có thể khẳng định nữ nhân này không thông hiểu mị công, mà đúng là vưu vật trời sinh, đứng trước mặt nàng, cho dù là Lữ Tố Nga, Khang Mẫn tinh tu mị công, đều phải cam bái hạ phong.
Mị công là làm bộ, mà nàng là tự nhiên, nhất cử nhất động hồn nhiên thiên thành, sâu tận xương tủy.
– Mời!
Hắn để cho Tiêu Họa Thủy đi vào, mặt mũi này thật ra là cho Tiêu Vũ Ngân, mặc dù hắn không có sự trợ giúp của Tiêu Vũ Ngân cũng có thể vượt qua hiểm quan, nhưng phần nhân tình này vẫn nhận.
Tiêu Họa Thủy thản nhiên cười, hai người cùng nhau vào đại sảnh, ngồi xuống cách một cái bàn, nàng cởi áo choàng xuống, lộ ra một bộ quần dài màu vàng. Chất vải bó sát, cặp đùi thon dài, hai bầu vú sung mãn kiêu ngạo nhô cao, lộ ra hai điểm nhọn, đường cong nóng bỏng để mị lực của nàng bay lên theo cấp số nhân.
– Chu công tử, lần trước ta mời, vì sao Chu công tử ngay cả hồi âm cũng không có, để cho ta phòng không cả đêm.
Nàng ai oán uyển chuyển nói, mắt to ngập nước, liên tục lộ hình thái quyến rũ.
Chu Hằng biết rất rõ ràng yêu nữ này tuyệt đối không thể thực sự đợi hắn một đêm, nhưng trong lòng vẫn là dâng lên một cỗ kiêu ngạo. Trong lòng thật sự muốn thu nàng vào một mình địt ngày đêm!
– Có thể là không thấy!
Chu Hằng thuận miệng nói mò.
– Ai, đàn ông các ngươi chính là thích nói dối!
Tiêu Họa Thủy liếc mắt nhìn Chu Hằng một cái, nhất thời để cho trong lòng Chu Hằng rung động. Ngón tay nàng lướt nhẹ qua cặp vú no đủ, cực kỳ mời gọi.
– Chu công tử, lúc trước ta chưa từng tới chỗ ở của xú nam nhân nào, ngươi chính là người lấy đi lần đầu tiên của ta.
Cả người Chu Hằng bốc lửa, nữ nhân này quá yêu tinh, ngồi một chỗ cùng nàng quả thực là khảo nghiệm lớn lao, hắn biết rõ nữ nhân này ai cũng có thể làm chồng, nhưng điều này chỉ càng để ý định đoạt lấy của hắn càng mãnh liệt hơn.
Yêu tinh này không hổ với cái tên họa thủy, chỉ là một ánh mắt, một vẻ mặt, nói một câu ai oán là có thể làm cho nam nhân xuẩn xuẩn dục động.
Chu Hằng hít một hơi thật sâu, cố đè xuống xao động trong lòng, cười nói:
– Vậy Tiêu phu nhân muốn ta bồi thường như thế nào?
– Tự nhiên là một lần, để cho ta hảo hảo lĩnh giáo “hùng phong” của Chu công tử một chút!
Nàng vươn một đầu ngón tay ra, năm ngón tay xanh miết như ngọc làm thành, trơn bóng nõn nà giống như tuyết, chỉ vào Chu Hằng, ánh mắt long lanh.
… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: http://truyensextv2.com/hanh-trinh-chich-dao/
Chu Hằng thật sự bị Tiêu Họa Thủy mê hoặc, hắn đã quyết định, nếu thu nữ nhân này, nhất định chỉ có một mình hắn có thể dùng!
– Tiêu phu nhân!
– Gọi tên ta đi, tiểu nam nhân của ta!
Tiêu Họa Thủy mắt đẹp nhìn chằm chằm Chu Hằng, hàm răng trắng như tuyết cắn môi đỏ mọng, bầu ngực trập trùng dao động, một màn này phong tình tuyệt mỹ vô song…
Chu Hằng cười ha ha nói:
– Tiêu phu nhân, ta không phải là nam nhân của ngươi!
Hắn đột nhiên trầm giọng nói:
– Ta sẽ không chia sẻ nữ nhân với bất luận kẻ nào, ngươi muốn theo ta, cũng chỉ được làm nữ nô của ta, vĩnh viễn chỉ thuộc về mình ta.
– Vương của ta, ta chính là nô của mình ngươi.
Tiêu Họa Thủy dịu dàng đứng lên đi vòng quanh Chu Hằng, dáng người uyển chuyển dường như đang múa, thân hình như rắn nước mềm mại không xương, mông tròn uốn trái lại uốn phải, khiến người ta không thể dời mắt, đúng là đẹp đến kinh tâm động phách.
Nàng ra vẻ muốn nhào vào lòng Chu Hằng, nhưng mà lại bị Chu Hằng đỡ lại, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trong ấn tượng của nàng, đàn ông nào thấy nàng cũng giống như sói đói gục dưới váy nàng, mà cũng có một ít kẻ làm bộ làm tịch, nhưng chỉ cần bị nàng “yêu thương” nhung nhớ, lập tức lộ ra nguyên hình.
Nam nhân đều giống nhau.
Trước kia nàng thích mỹ nam, nhưng về sau si mê tráng nam, về sau nữa khẩu vị càng ngày càng tăng, nam nhân có thể khiến cho nàng vừa lòng càng ngày càng ít, hai tháng gần nhất cũng không có nam nhân nào tiến được vào khuê phòng của nàng.
Lúc trước nàng thả lời, cho phép Tỉnh Thiên và Chu Hằng người nào đánh thẳng thì có thể leo lên hương tháp của nàng bất quá là chỉ nhàm chán nghĩ ra mà thôi, cho tới tận khi nàng tự miệng mời mọc nhưng lại bị Chu Hằng không thèm lưu tâm.
Cẩn thận nghĩ lại tư liệu về Chu Hằng, nàng bắt đầu cảm thấy hứng thú với Chu Hằng, có một cảm giác khó chịu, nhất định phải mang tiểu tử này lên giường, để hắn biết hương vị thực tủy rồi một cước đạp ra, cho hắn biết, chỉ có Tiêu Họa Thủy nàng mới có tư cách ném người đi.
Lúc này mọi chuyện đều truyền tới tai nàng, Tiêu gia là gia tộc của Tiêu Vũ Ngân, mắt nào mất linh, một việc nhỏ cũng khó tránh khỏi tại mắt bọn họ, huống chi là đại sự bốn đại cường giả Khai Thiên Cảnh ra hết!
Chu Hằng lại dám, thậm chí còn khiến cho Lưu Thanh Huyền cúi đầu nhận sai.
Thời điểm Tiêu Họa Thủy nghe thị nữ thuật lại, chỉ cảm thấy cả người cương cứng, dâm thủy tràn ta như không phanh, trong lồn ngứa ngáy như kiến bò, nàng tự mình phá vỡ quy củ, nhân lúc trời tối tới gặp Chu Hằng.
Lúc này nàng muốn làm nhất chính là khiến nam nhân uy phong bá đạo này hung hăng tiến vào thân thể nàng, bổ khuyết trống vắng vô tận kia.
Nhưng mà không nghĩ tới, Chu Hằng lại cự tuyệt nàng.
Không phải giả vờ giả vịt, mà thật sự cự tuyệt nàng.
Tiêu Họa Thủy không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, bộ dáng mờ mịt kia không ngờ cũng tạo thành mị hoặc cường đại, khiến Chu Hằng thiếu chút nữa không cầm lòng được.
Sau khi sửng sốt, nàng mới khanh khách cười duyên nói:
– Chu công tử, chẳng nhẽ phương diện kia của ngươi không ổn sao?
Ánh mắt nàng nhìn chằm chằm hạ bộ Chu Hằng, dụng ý không nói cũng hiểu.
Nàng tinh thông nam nữ chi đạo, biết nam nhân đều sĩ diện, những lời này khẳng định sẽ khiến Chu Hằng nhảy dựng lên.
Chu Hằng cười ha ha, nói:
– Thân thiết với người quen sơ, Tiêu phu nhân, sắc trời đã khuya, ngươi cũng nên trở về đi.
– Sắc trời quá muộn, một mình người ta trở về không an toàn, bên ngoài người xấu nhiều lắm, nếu để bọn họ bắt được ta, khẳng định sẽ hung hăng chà đạp ta, Chu công tử ngươi sẽ nhẫn tâm sao?
Tiêu Họa Thủy làm bộ ủy khuất nói với Chu Hằng.
Nữ nhân này thật khoác lác trơ tráo, dính vào liền quấn lấy không tha.
Chu Hằng lộ ra nụ cười nguy hiểm nói:
– Tiêu phu nhân, sự kiên nhẫn của ta có hạn.
– Vậy cũng chớ nhịn, lên giường với ta.
Chu Hằng càng cự tuyệt, Tiêu Họa Thủy càng muốn cùng nam nhân này đảo điên loan phượng, môi đỏ mọng khẽ nhếch, đầu lưỡi màu hồng nhẹ nhàng liếm môi một cái, mị thái mười phần.
Nàng từ phía sau ôm lấy Chu Hằng, thân thể mềm mại như không xương dán lên người hắn. Hai tay nàng sờ soạng cơ thể cứng rắn hoàn mỹ của hắn, trong lòng không khỏi càng mong đợi.
Nhưng Chu Hằng vẫn ngồi yên, không mặc kệ nàng sờ mó, liếm láp vành tai, lỗ tai thế nào cũng giống như không cảm thấy gì cả.
Tiêu Họa Thủy thấy vậy, không khỏi cười mị hoặc, nàng dần dần lướt xuống phần dưới. Cuối cùng quỳ giữa háng Chu Hằng, miệng nhỏ của nàng hé ra liếm nhẹ lên con cặc to lớn đội quần lên của hắn.
Thân cặc cứng rắn nóng rực để trong lòng Tiêu Họa Thủy ngứa ngáy vô cùng, lồn càng rỉ nước nhiều hơn, đã kém chít tiết thân. Nàng dâm đãng dùng răng cắn lấy cạp quần của hắn kéo ra.
Kéo xuống được một nửa, Tiêu Họa Thủy ngẩng đầu lên nhìn Chu Hằng. Cặp mắt long lanh mở to, bờ môi đỏ mọng vẫn ngậm lấy quần hắn.
Chu Hằng cười nhạt nhìn nàng nói:
– Tiêu phu nhân chỉ có chút bản lĩnh này sao?
Tiêu Họa Thủy nghe vậy, trong lòng thầm nghĩ nam nhân này chỉ giả vờ mà thôi, con cặc to lớn nàng không phải chưa từng gặp qua, có thể lớn thế nào chứ!
Tiêu Họa Thủy cúi đầu, dùng miệng kéo cả quần trong, quần ngoài của Chu Hằng xuống.
Bốp! Một tiếng vang lên.
Một con cặc khổng lồ đập vào gò má Tiêu Họa Thủy, thân cặc to lớn gân guốc, quy đầu dữ tợn chỉ thẳng vào miệng nàng, từng luồng hơi nóng như nham thạch không ngừng truyền đến. Nói cho nàng biết, đây là thật!
Tiêu Họa Thủy ngẩn ngơ nhìn con cặc có thể nói là vĩ đại của Chu Hằng, nước miếng chảy dài cũng không biết, trong lồn siết chặt. Đáy lòng giống như có một ngọn lửa cháy hừng hực!
Trên đời thật sự có con cặc khủng bố thế này sao? Thứ vĩ đại này là gì? Nếu tiến vào thân thể nàng thì sẽ sung sướng nhường nào?
Tiêu Họa Thủy không ngừng nuốt nước miếng, ánh mắt khóa chặt con cặc Chu Hằng. Miệng nhỏ của nàng nhả cạp quần ra, chiếc lưỡi hồng phấn mềm mại liếm dọc thân cặc, một bàn tay tuốt cặc, một tay khá mềm mại xoa xoa hai hòn dái.
Chu Hằng không nhịn được xoa đầu Tiêu Họa Thủy, hai mắt nhắm lại hưởng thụ. Nữ nhân này, chỉ mới liếm cặc đã cho hắn cảm giác có chút tiêu hồn!
Tiêu Họa Thủy liếm cho thân cặc sáng bóng đầy nước miếng, sau đó há miệng thật lớn, một hơi ngậm lấy đầu khấc. Lưỡi nàng liếm quanh đầu khấc, thỉnh thoảng còn chọc chọc vào lỗ sáo ở đầu cặc, nước miếng rỉ ra khỏi miệng nàng, chảy xuống thân cặc.
Hai bàn tay Tiêu Họa Thủy bóp chặt thân cặc tuốt lên tuốt xuống thật mạnh. Da thịt mềm mại trơn tru, cộng thêm nước miếng ướt át, không ngừng kích thích Chu Hằng.
Nàng vừa ngậm cặc hắn, vừa ngẩng đầu lên. Phát hiện Chu Hằng nhắm mắt hưởng thụ, Tiêu Họa Thủy càng tự tin với kỹ thuật của nàng. Miệng nhỏ bắt đầu nuốt đầu khấc vào.
Đầu khấc to lớn, mà cổ họng nàng nhỉ bé, vì vậy chỉ nuốt được một chút liền không vào nổi. Sắc mặt Tiêu Họa Thủy dần dần tím lại, nhưng nàng vận dụng hid pháp gì đó, cổ họng nhất thời đạt được sự co dãn kinh người, một hơi nuốt lấy đầu khấc!
– Hự…
Chu Hằng không nhịn được hự một tiếng, hắn vốn định thu nhỏ cặc lại, nhưng lúc này xem ra không cần thiết. Quy đầu vào được, thân cặc cũng dần dần bị miệng nhỏ của Tiêu Họa Thủy nuốt trọn.
Qua một hồi vật lộn, con cặc Chu Hằng đã nằm gọn trong miệng Tiêu Họa Thủy. Cổ họng nàng phồng lên, hai bên gò má hồng hào cũng căng ra, ánh mắt nàng lẳng lơ nhìn hắn.
Chu Hằng nuốt một ngụm nước miếng. Nữ nhân này quả thật là một yêu tinh hại người!
Trong mắt Tiêu Họa Thủy nổi lên vẻ đắc ý, một tay nàng thò vào quần day day hột le, một tay tự xoa bóp bầu vú đầy đặn từ bên ngoài. Miệng nhỏ di chuyển, chậm rãi nhả con cặc ra, sau đó lại khó khăn nuốt vào họng.
– Ưm… ưm… um… mu… u… ưm…
Trong họng Tiêu Họa Thủy phát ra từng tiếng rên khẽ, tay nàng day day mu lồn càng nhanh hơn, một tay còn lại của nàng xe xe hạt đậu lồi lên ngoài lớp áo vải.
Chu Hằng chỉ cảm thấy như đang địt một cái lồn con trinh nguyên! Cho dù hắn chỉ ngồi không, nhưng đúng đợt cảm giác mềm mại mà chật hẹp kẹp chặt con cặc vẫn không ngừng kích thích hắn.
Chu Hằng cố nhịn lại không bắn ra. Con cặc lì lợm như cục đá.
Tiêu Họa Thủy dần dần cảm thấy ăn không tiêu, liền buộc phải nhả cặc Chu Hằng. Con cặc vẫn kinh khủng như cũ chĩa thẳng vào mặt nàng, giống như khiêu khích.
Nàng thở hổn hển nhìn con cặc mạnh mẽ này, trong lồn không thể kiên trì được nữa. Ánh mắt lẳng lơ đến cực điểm nhìn Chu Hằng nói:
– Chu công tử quả nhiên không tầm thường, ta không nhịn được rồi, xin hãy chà đạp ta đi.
Tiêu Họa Thủy liếm liếm môi, thân thể ngả vào lòng Chu Hằng. Cặp đùi ngọc ngồi lên đùi hắn, con cặc cương cứng bị nàng đè dưới mông.
Cặp mông mềm mại ép chặt con cặc, Chu Hằng đã không nhịn nổi. Hắn chợt nảy ra một ý, liền cười dâm đặt Tiêu Họa Thủy nằm sấp trên bàn đá.
– Đây chính là ngươi tự tìm!
Hắn tụt quần nàng xuống, lộ ra quần lót lọt khe màu đen gợi cảm không khác gì một sợi dây. Hai mép lồn đỏ hồng khép chặt rỉ nước lênh láng, cùng lỗ đít đỏ hồng như ẩn như hiện.
– Dịu dàng một chút!
Tiêu Họa Thủy biết chuyện gì sắp đến, nàng mị hoặc nói nhỏ. Nàng mị nhãn mê ly, cố vểnh cao cặp mông đầy đặn lên.
Chu Hằng tiện tay kéo quần lót sang một bên, mu lồn không lông nhẵn nhụi của nàng hiện ra rõ ràng, mép lồn hồng hào phân rõ trong ngoài, lỗ đít ửng đỏ co vào như nụ hoa mới hé. Đẹp không sao ra xiết.
Chu Hằng thèm thuồng liềm môi, chỉ thấy cổ họng khô nóng, tay hắn sờ lên mép lồn, ngón trỏ vạch ra một bên. Lập tức, một dòng dâm thủy dinh dính rỉ ra đầu ngón tay.
Chu Hằng dùng cả hai tay vạch mép lồn ra, ngón tay đú vào âm đạo nhỏ bé của Tiêu Họa Thủy.
– Ưm… ư… ha… ha… ha… ưm… ưm… u… ha… hà… ứ… hà… hà… hà… ưm… ứ…
Tiêu Họa Thủy khẽ thở dốc rên rỉ, nàng có thể cảm nhận được ngón tay cứng cáp, thô dài của Chu Hằng đang bị vách thịt trong âm đạo chính mình ép chặt.
Chu Hằng nuốt nước miếng lần nữa, nhìn khe lồn mê người kia, hắn rốt cuộc không chịu nổi. Một tay cầm con cặc ma sát lên xuống giữ hai mép lồn ướt át.
– Cho ta đi… ưm… tiến vào… ưm… ư… a… hà… hà… tiến vào… ta… đi… ưm… mau… mau… chà… đạp… ưm… ta… đi… ưm… ứ…
Tiêu Họa Thủy thúc dục gấp gáp, hai mắt nàng long lanh nhìn Chu Hằng đầy cầu xin.
Chu Hằng biết mục đích đã đạt được, quy đầu liền kê vào cửa lồn nàng, hông dùng sức đẩy về phía trước!
– Ư… Ứ… ưm… thật… thật… to… ưm… hơ… hơ… ơ… mạnh… ưm… thật… mạnh… ưm… ư… mạnh mẽ… ư… ơ… ơ… hơ… hơ… nữa… đi… ư… a…
Tiêu Họa Thủy day day hột le rên rỉ, nàng thật sự đã bị con cặc khủng bố nàng làm cho mê mệt rồi!
Chu Hằng thì càng không cần nói. Một khắc tiến vào âm đạo Tiêu Họa Thủy, hắn chỉ cảm thấy con cặc bị kích thích tột độ, khắp thân cặc phảng phất như tiến vào thiên quốc. Xúc cảm mềm mại co dãn, cùng độ khít không tả nổi, khiến động tác của hắn dừng lại trong nháy mắt.
Chu Hằng hít một hơi thật sâu, hai tay bắt lấy cặp mông đầy đặn của Tiêu Họa Thủy, mông nàng vô cùng mịn màng, không khác gì bóp vào bông thượng đẳng. Hai tay Chu Hằng lún vào lớp thịt trắng nõn nà.
Khắp cơ thể yêu tinh này là điểm kích thích, chỉ cần chạm nhẹ một cái là miệng nàng đã rên lên!
Chu Hằng dùng cặp mông Tiêu Họa Thủy làm điểm tựa, con cặc bắt đầu đưa đẩy nhấp vào lồn nàng. Vách thịt âm đạo giống như sống lại, không ngừng co vào, quấn lấy cặc hắn.
Quy đầu mỗi khi chạm đến tử cung đều bị tử cung của nàng mút lấy, lực hút bao bọc đầu khấc, như muốn hút khô Chu Hằng.
Chu Hằng nghiến răng kiềm chế, con cặc vào sâu đánh mạnh, không ngừng nhấp vào lồn nàng, dâm thủy dư thừa làm không gian âm đạo cực kỳ trơn tượt, cộng thêm vách lồn co bót, để con cặc Chu Hằng cảm nhận được từng đợt khoái cảm.
Hông hắn lùi về sau, con cặc lùi ra khỏi lồn Tiêu Họa Thủy, chỉ con lại quy đầu. Chu Hằng dùng sức thúc mạnh vào trong, đầu khấc một đường xuyên phá, đâm thẳng đến tử cung!
– Á! Ưm… ưm… ơ… ư… ơ… Ơ… ưm… a…
Tiêu Họa Thủy hai mắt đê mê, nhìn qua như phủ một lớp sương mù, nàng há miệng nhỏ ra, mặc áp xuống mặt bàn, nước dãi rỉ xuống khóe miệng. Cặp mông lúc lắc qua lại, eo nhỏ như rắn uốn éo liên hồi.
Thành âm đạo siết chặt con cặc Chu Hằng, mỗi lần hắn rút ra đâm vào, đều khiến nàng run lên một cái. Mồ hôi thơm nhỏ giọt trên làn da trắng nõn không tù vết, nhất là hai tay Chu Hằng đặt trên mông nàng, dần dần cảm thấy ẩm ướt.
Hắn càng nhấp càng mạnh, mắt nhìn hai bờ môi hé mở như cánh đào, không nhịn được đút một ngón tay vào. Tiêu Họa Thủy vậy mà lè lưỡi liếm láp ngón tay hắn, lưỡi nàng mềm mại như rắn, hồng phấn xinh đẹp, khuôn miệng nhỏ nhắn nhẹ nhàng mút lấy ngón tay hắn.
Chu Hằng thở dốc lên, Tiêu Họa Thủy thực sự là cực phẩm trong cực phẩm, toàn thân đều là chất kích dục. Con cặc hắn dần dần có đâu hiệu nhông chịu nổi, thân cặc trướng lén một vòng, đầu khấc bị cổ tử cung hút lấy, thân cặc chìm vào thịt mềm trong âm đạo.
Tiêu Họa Thủy cũng sắp không kiên trì nổi, nàng liếm mút ngón tay càng lúc càng nhanh, cổ họng rên rỉ dần dần mông lung, trong lồn co vào, ép cứng con cặc to lớn đang lấp đầy nàng.
Chu Hằng hít một hơi thật sâu, đột nhiên ngừng nhấp, con cặc to lớn nằm gọn trong lồn nàng, không động đậy.
– Ưm… ưm… ứ… nữa… nữa đi… ưm… ta… ta… muốn… nữa… ưm… ứ… chà đạp ta… nữa… đi… ư… u… đừng dừng… lại… a… Chu… công… tử? Sao… Sao lại… xin ngươi… nữa đi… chơi ta đi…
Tiêu Họa Thủy đang sung sướng đột nhiên bị cắt ngang, nàng không hiểu quay lưng lại, rên rỉ, thanh âm mờ mịt nói.
Chu Hằng cười thích chí, con cặc rút ra khỏi lồn Tiêu Họa Thủy, đầu khấc dừng trước cửa âm đạo nhưng không tiến vào, hắn vung tay vỗ mông nàng một cái.
Lập tức cả người Tiêu Họa Thủy run lên, thân thể giãy giụa lui ra sau, lồn nàng ngứa ngáy khó chịu, muốn nuốt lại con cặc kia. Nhưng mà không địch nổi lực lượng của Chu Hằng, bị hắn đè eo xuống.
Bép! Bép! Bốp! Bép!
Chu Hằng vỗ mạnh mông nàng, dâm thủy rỉ ra từ âm đạo rơi xuống nền nhà, nhưng thủy chung không thể khiến nàng đạt được cao triều. Tiêu Họa Thủy bị đánh mông đến không ngừng rên rỉ kêu đau, cầu xin Chu Hằng địt nàng.
Nữ nhân này đúng là vưu vật, cho dù kêu lên đau đớn cũng kích thích như vậy, Chu Hằng trong lòng kích động, thiếu chút nữa thật sự chơi nàng tiếp.
Bốp! Bép! Bép! Hắn không ngừng xuất chưởng, đánh cho Tiêu Họa Thủy kêu rên liên miên không dứt.
Nhưng Chu Hằng thủy chung không nện nàng, để Tiêu Họa Thủy van xin tha thiết.
Chu Hằng trán đổ mồ hôi, con cặc run rẩy muốn quay lại trong cái lồn kia. Hắn thật không biết làm như vậy là đang trừng phạt Tiêu Họa Thủy hay là đang trừng phạt mình, cứ mỗi một chưởng, mông thịt Tiêu Họa Thủy lại rung lên một làn sóng, xúc cảm tiêu hồn truyền lại, khiến con cặc của hắn càng khó chịu.
– Ư… ư… ưm… ây… da… ư… a… a… ưm… chơi… chơi… ta… đi… ưm… cầu xin… a… ứ… cầu xin… ưm… hãy… chơi… ta… đi… ứ… a… ứ… làm… ơn… chơi… chơi… Ơ… ưm… ta… đi… mà… a… ưm…
Cái miệng nhỏ nhắn của Tiêu Họa Thủy không ngừng phát ra âm thanh cầu xin mê người, hai mắt nàng mê ly như say rượu, tay ngọc banh rộng hai mép lồn ra, ngón tay kéo cửa âm đạo rộng mở, mời gọi Chu Hằng.
Lại tiếp tục nữa, hắn sẽ không nhịn nổi!
Chu Hằng khó khăn thu tay lại, kéo quần Tiêu Họa Thủy lên nói:
– Nhớ kỹ, muốn làm nữ nhân của ta, phải chiếu theo quy củ của ta.
Chu Hằng muốn là nàng hoàn toàn thuộc về hắn, chứ không phải chỉ đơn giản nện nhau vài lần.
– Tiểu… Ư… nam nhân, ta… ưm… còn… chưa… đã… ưm… nghiền, ngươi… ngươi… Ưm… lại… chơi… ta… đi… ưm… mà…
Nàng lại kéo quần xuống, bờ mông vểnh lên thật cao, khoe ra âm đạo đỏ hồng ẩm ướt, hai gò má ửng đỏ, kiều diễm ướt át.
– Về đi!
Chu Hằng kéo nàng lên, mặc kệ quần nàng còn đang tụt đến đầu gối, đẩy ra ngoài cửa sau đó đóng lại.
Tiêu Họa Thủy không biết lấy từ đâu ra một con cặc giả đút vào lồn, nàng vừa dùng tay nhấp nhả con cặc giả trong lồn, vừa quay sang cửa phòng cười khanh khách, cất giọng nói:
– Tiểu nam nhân, ta càng lúc càng hứng thú với ngươi, ngươi nếu làm thêm vài đại sự kinh thiên động địa, nói không chừng ta có thể thỏa mãn ngươi.
Tiểu nam nhân, ta ăn chắc ngươi.
Nàng xoay người, kéo quần lên, phiêu nhiên rời đi, con cặc giả rung động trong lồn, bên ngoài khách điếm tự nhiên có ngựa của nàng.
Vừa bước đi, nàng vừa hồi tưởng lại xúc cảm tiêu hồn khi Chu Hằng đút cặc vào lồn địt nàng. Con cặc giả dần dần Không thể hay thế được con cặc Chu Hằng.
Tiêu Họa Thủy đột nhiên nhận ra, từ nay trở đi, nàng không con cách nào hứng thú với những con cặc khác nữa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hành trình chịch dạo |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm cặc, Truyện móc lồn |
Tình trạng | Update Phần 317 |
Ngày cập nhật | 16/05/2024 03:36 (GMT+7) |