Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Hồi ký mưa » Phần 108

Hồi ký mưa


Truyện đã hoàn thành

Phần 108

Hôm nay là chủ nhật, nó thức dậy muộn hơn mọi ngày… Thường ngày đi làm khoảng 7h là nó đã dậy rồi… Nhưng hôm nay báo thức không kêu, và cũng chẳng có chuông điện thoại… Trời đổ mưa rả rích, không khí trở nên lạnh hơn khiến nó phải khua tay loạn lên để tìm cái điều khiển điều hòa…

– Em tắt rồi… Anh để điều hòa cả đêm suốt thế à?

Nó mắt nhắm mắt mở nhìn em như kiểu đang không quen vậy… Định hình một lúc thì mới nhận thức được rằng em đã về với nó từ hôm qua… Nghĩ ngợi một lúc nữa thì cũng load được câu chuyện của nó và em lúc nửa đêm… Càng nghĩ nó càng tỉnh, lại càng thấy sầu não… Bực mình, nó kéo chăn lên ngủ tiếp… Từ lúc em đi, nó bị tiêu cực, luẩn quẩn trong đầu toàn suy nghĩ buồn mỏi mệt…

– Dậy đi em nấu đồ ăn rồi… Hôm qua anh uống bia rồi ngồi sương đêm bị cảm hay sao đấy… Nửa đêm em thấy người nóng bừng toát hết cả mồ hôi…
– Dở hơi, toát mồ hôi là tốt chứ ai cảm lại toát mồ hôi… – Nó gắt nhẹ trong chăn…
– Em biết đâu… Trời thì mưa mà để điều hòa xuống tận 18 độ… Nửa đêm trong phòng như mùa đông…

Em vừa nói vừa thoa lớp kem lên mặt… Nó kéo chăn xuống 1 chút ti hí để nhìn em… Nó chẳng đáp lại mà em cũng không nói gì… Chỉ tập trung vào công việc của mình… Nó ngắm em kỹ hơn, 1 tháng qua trông em thay đổi nhiều… Tóc mới, da cũng trắng mịn hơn trước… đặc biệt là hàng mi cong vút kia chắc chắn là đi nối… Em xinh thật, còn nó thì trông cứ nhếch nhác thế nào ấy… Lại nghĩ lại tên Khánh kia lúc nó gặp ở trong Đà Nẵng… Đẹp trai, thơm tho, ăn mặc gọn gàng quần âu, áo sơ mi… Một nụ cười điển trai bên một chiếc ô tô hạng sang… Càng nghĩ nó càng thấy chán… Nó không xứng với em… Đó là sự thật…

– Em này…
– Anh này…

Nó và em cùng cất lời rồi nhìn nhau chằm chằm… Em nở một nụ cười hiền rồi đi lại kéo chăn tựa vào thành giường… Kéo đầu nó nằm lên đùi em… Tay xoa xoa vào má nó…

– Anh nói trước đi…
– Em nói trước đi…
– Sao anh không nói trước…
– Chuyện của anh không quan trọng, em mới là quan trọng…
– Em còn giấu anh nhiều chuyện lắm…
– Anh biết và anh cũng vậy…
– Chúng mình cho nhau 1 cái hẹn nhé…
– Đã là hẹn thì nhất định phải giữ lời…
– 2 Năm sau em về, chúng ta gặp nhau và nói hết những gì đã từng giấu nhau, kể cho nhau nghe về cuộc sống trong suốt 2 năm qua được không?
– Có thể lúc này em chưa tin, nhưng anh sẽ luôn chờ đợi người mà anh yêu… Anh đã từng chờ đợi 1 người trong suốt ngần ấy năm… Đến khi gặp lại, họ đã yên ấm bên một gia đình nhỏ thì anh mới buông bỏ được… Em biết đấy… Anh là tên đào hoa khốn kiếp nhưng cũng là kẻ nặng tình đáng thương…

Em không nói gì, nhẹ nhàng mỉm cười. Nụ cười ấy càng đẹp hơn khi khiến mắt em nheo lại, và 2 hàng nước mắt chảy ra… Em siết chặt lấy nó như chẳng muốn rời… Mưa vẫn thế rả rích… Cuộc đời nó gắn liền với mưa hay chăng, mỗi khi có chuyện là trời lại đổ mưa…

– Em đồng ý cho anh xuống Quảng Ninh làm việc… Ở đó có chị Thu, em cũng yên tâm phần nào…
– Ừ mà sang tháng chị lấy chồng rồi đấy…
– Em biết mà… cuộc nói chuyện của 2 người tối qua… Em đã nghe cả… Khi chị hỏi anh rằng có sẵn sàng nghiêm túc với em không? Anh đã trả lời rằng anh sẽ cố gắng để chúng ta trở nên tốt hơn… Em đã cười và tắt máy… Em chỉ cần nghe câu nói đó thôi…
– Vậy tại sao em lại muốn rời đi?
– 2 Năm nữa, em sẽ trả lời anh… Còn bây giờ thì dậy đi… Ăn sáng rồi mình đi mua quà cưới cho chị đi… Nhanh lên, chúng ta chỉ còn 3 tháng nữa bên nhau thôi đấy…
– Anh muốn hỏi thêm 1 điều nữa…

Em quay ra nhìn nó, nó nhìn thẳng vào mắt em rồi từ từ cất lời…

– Em sẽ không như Mai Anh chứ?
– Em từng nói rồi mà… Tình yêu của em, em phải bảo vệ, em sẽ không buông bỏ như nó… Dù em… dù em có phải lấy chồng, em vẫn sẽ trở về… gặp lại anh…
– Nếu như có một ngày như vậy… thứ anh cần là một tấm thiệp… Một bức ảnh chụp cùng em… Chứ không phải lời xin lỗi… Anh đã học được cách chấp nhận rồi Linh ạ…
– Thôi đừng ở đó mà nói những điều không thể xảy ra được nữa… Nên nhớ em là Linh, chứ không phải Mai Anh… Dậy nhanh… – Em kéo chăn nó thúc nó dậy… Tự dưng cụt hứng nói chuyện… Kiểu như đang ở cành cao cảm xúc thì đứng vào cành khô rồi ngã từ trên xuống ấy… Nó làu bàu một lúc vì khó chịu rồi quơ lấy cái điện thoại cầm lên xem… Nó ấn số chị rồi gõ một tin nhắn…

“Cảm ơn em, Hoài Thu”

Tin nhắn được seen lại luôn, có vẻ như chị đang cầm máy…

“Em chỉ giúp được đến vậy thôi nhá”

“Vậy là quá nhiều rồi, sắp đi lấy chồng rồi còn nghĩ cho anh… Đến bao giờ anh mới trả được hết duyên nợ này cho em đây”

“Ngày em về nhà chồng… Hãy đi tiễn em một đoạn nhé!”

“Nhất định rồi!”

Nó mỉm cười… Còn tiếng em thì quát từ phòng khách quát vào…

– Dậy chưa hả tên khốn kiếp kiaaa???

Thở mạnh một tiếng, nó bước xuống giường… Thôi kệ, đến đâu tính đến đó… Duyên phận mà!



‘Có một câu chuyện như này:

Nhớ năm đó khi xung quanh nó chẳng còn một người con gái nào… Tất cả đều rời bỏ nó theo từng cách riêng của họ… Tan làm sau một ngày đi quay mệt mỏi ở một huyện ngoại thành Hà Nội, nó trở về phòng trọ 25m2 thuê ở quận Thanh Xuân… Với cái tay bật điều hòa và nằm nghỉ ngơi, tay lướt lướt Facebook và đọc báo để xem tình hình trong nước và thế giới có gì đổi mới không… Chợt có cuộc gọi của một thằng bạn đồng nghiệp, thằng này làm bên quay phim và thực hiện chuyên đề cùng nó khá nhiều… Hóa ra cu cậu thất tình và muốn anh em đi làm vài cốc bia lạnh… Chốt kèo sau 30p nữa gặp nhau ở bia cỏ Hoàng Cầu…

Đang ngồi tận hưởng với câu chuyện tình dở dang và vài ngụm bia thì cu cậu có điện thoại… Là điện thoại của người yêu cũ… Cu cậu bấm nghe ngay sau đó… Nó thì ngồi nhấp bia và nhìn ra hồ, thi thoảng lại chú ý lắng nghe câu chuyện… Vô tình nó nghe được…

– Không hợp thì dừng lại thôi mà, em đừng nghĩ gì nhiều, duyên số hay duyên phận nó cũng chỉ là một lý do đưa để bao biện trong sự đổ vỡ của tình yêu này thôi… Không sao đâu, hôm nào rảnh thì đi ăn trưa với anh…

Tự nhiên lúc đó nó thấy cu cậu thật bình thản và nhẹ bẫng sau câu nói đó… Nó đưa cốc bia lên cạch, trời đã về chiều tối, vào ánh đèn đường được bật lên soi rọi vào vỉa hè nơi chúng nó đang ngồi… Thế nhưng qua ánh đèn đó, nó thấy ánh mắt cu cậu ướt đẫm từ lâu và giọng nói đột nhiên trở nên nghẹn ngào không nói nên lời…

Nó chợt thở dài… Hóa ra đàn ông thằng nào cũng là một diễn viên đại tài…’

Sáng hôm đó, đồng hồ mới điểm 6h, trời vẫn tờ mờ chưa sáng tỏ, cái lạnh đầu đông khiến nó và em cứ cuộn tròn lấy nhau chẳng muốn dậy… Quay sang thì thấy hơi thở vẫn đều đều, đôi môi chúm chím cùng đôi má ửng hồng lên vì lanh… Nó đắp lại chăn cho kín rồi bước vào vệ sinh cá nhân. Trời hôm nay rét buốt thật, lại còn mưa phùn nữa. Đúng là một ngày thời tiết cũng trở nên rầu rĩ như cảm xúc của nó…

– Ơ hơ… anh ơi… anh đâu rồi… – Tiếng em vang lên, giọng điệu ngái ngủ…
– Em dậy đi rồi chuẩn bị, đi xuống đó lâu phết đấy…
– Không, em ngủ tí nữa, xuống đó đi cao tốc nhanh thôi mà, đâu phải như xưa nữa…
– Thôi dậy đi, quần áo trang điểm xong còn đi ăn sáng nữa… Trời lạnh đó để anh lấy áo cho em…

Nó vắt lại cái khăn mặt lên trên giá đỡ, tiến đến tủ đồ và lấy ra một cái áo choàng dạ… Ngắm nghía một lúc rồi cũng mang ra, ngồi xuống giường, nó đẩy cái chăn cuốn lấy cơ thể em và nhấc nhẹ lên, nó ôm em vào lòng…

– Nay mưa lạnh lắm đó…

Em vẫn ngủ khì khì trong chăn, chẳng có động thái nào cho thấy là em đã tỉnh ngủ cả…

– Anh lấy áo rồi, em khoác vào đi rồi đánh răng rửa mặt nhé… Dậy đi nào…

Em từ từ mở mắt rồi nheo mắt nhìn nó, tay em luồn qua quàng cái chăn bông vào người nó rồi dịch lên ngồi vào lòng nó ngủ tiếp… Nó ôm chặt lấy em hơn, mùi thơm dịu nhẹ từ mái tóc khiến nó thấy khung cảnh hiện tại thật nhẹ nhàng…

– Dậy đi, 10h là lễ cưới rồi đó, đi nhanh không có không kịp đâu…

Em ngồi dậy trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ… Khoác cái áo dạ, em chạy tọt vào nhà vệ sinh đóng cửa và ở trong đó đến cả nửa tiếng… Lúc sau thêm nửa tiếng nữa để thay đồ và trang điểm, đã hơn 7h sáng rồi…

– Em xem anh mặc thế này được không? – Nó quay ra đứng trước mặt em… Em đứng dậy chỉnh lại cái cổ áo cho nó rồi nhíu mày…
– Anh mặc thêm cái áo khoác là được rồi, cởi cái vest này ra đi, ai lại đi đám cưới mà ăn mặc đẹp hơn cả chú rể thế…
– Thì anh biết đâu, anh thấy lịch sự thì anh mặc…
– Hay lại hồi tưởng, năm đó nếu em nhất quyết không đồng ý giúp chị thì chắc là người đứng cạnh chị hôm nay là anh mới phải nhỉ… Ăn vận thế này để cố hoài niệm à – Em ngước lên nhìn nó với ánh mắt buồn, nhưng tay vẫn chỉnh lại cái cổ áo cho vào nếp…
– Ăn với chả nói, nhắc bao lần rồi, đây để anh lấy áo khoác… Xuống đó có lạnh không nhỉ?
– Ngồi xe xong vào trong khách sạn thì sợ gì lạnh… Anh có ra ngoài đâu mà, với cả trên xe em có áo khoác cho anh rồi… Yên tâm nhé…

Em nhón chân lên thơm nhẹ vào môi nó rồi quay đi tiếp tục với công việc trang điểm… Nó xuống nhà lấy đôi giày da rồi xỏ vào… Chắc là không kịp ăn sáng, xuống đó đi nhanh cũng phải 2 tiếng, còn chưa kể trong nội thành tắc đường nữa… Nó sốt ruột gọi với vào phòng lên tục, một lát sau thì em ra, em hôm nay mặc một chiếc váy len dài, chân đi bốt và đeo thêm một cái khăn, đầu đội cái mũ nồi len… Dù không quá nổi bật nhưng với gu thời trang này thì đảm bảo ai nhìn thấy em cũng phải đứng hình mất vài giây…

Mở cửa, một cơn gió nhẹ thoảng qua khiến nó hơi rùng mình… Ngoài trời lạnh thật nhưng lạnh sao được bằng lòng nó… Hôm nay… là ngày chị kết hôn…

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensextv2.com/hoi-ky-mua/

Nó và em xuống Hạ Long, đi cao tốc cũng nhanh chỉ mất khoảng 1h40p, may mắn là đoạn cầu vượt Thanh Trì không có tắc như mọi khi… Dừng lại ăn tạm cái bánh bao và hộp sữa tại trạm dừng nghỉ… Đến 9h40 thì nó và em đến Hạ Long… Đỗ xe lại, em ngoái ra hỏi nó…

– Lười như hủi, lái thì không chịu lái, ai đời lại bắt người yêu đi lái xe còn mình ngồi vểnh râu lên nghe nhạc không?
– Tay anh trời lạnh không cử động được nhuần nhuyễn, em hiểu mà?
– Em chẳng hiểu gì hết – Em hậm hực…
– Thôi chịu khó tí… Cái tay này cũng là lỗi của em còn gì… Mà em mang quà cho chị chưa?
– Đây rồi, mà em với anh đi chung đi sao phải đi riêng làm gì?
– Em biết mà…

Nó thở dài rồi mở cái hộp quà mà nó đã chuẩn bị cho chị, nhìn ngắm rất lâu rồi cất lại vào túi… Nó và em bước lên sảnh… Một khách sạn sang trọng, đến cửa thì đã thấy chị đang đứng tiếp khách cùng chồng… Thấy nó và em, chị cười tươi chạy ra ôm lấy em…

– Chị đợi mãi, 2 người sáng lại ôm ấp nhau lười không muốn dậy chứ gì? – Chị giả bộ dỗi, nói nhỏ đủ để 2 đứa nghe thấy…
– Em hỏi người này, 6h sáng anh đã dậy rồi, mà đợi dài cả cổ với váy vóc rồi trang điểm đến tận 7h30 mới bắt đầu đi, lề mà lề mề… – Nó cười tươi rồi kéo eo em dịch sát vào nó…

Ánh mắt chị nhìn nó thoáng buồn, chị tiến lại định ôm nó chào hỏi thì nó lắc đầu… Nó đưa tay ra để bắt tay chị…

– Hoài Thu, hôm nay em thật đẹp…
– Em cảm ơn…
– Hưng nó bận không xuống được… Nó có quà cho em này… – Nói rồi nó đưa cho chị cái phong bì của thằng Hưng…
– Em đã nhắn tin rằng không xuống thì không phải gửi quà mà… – Chị phụng phịu…
– Thông cảm cho nó, công việc nhiều…

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensextv2.com/hoi-ky-mua/

Nó và em tiến vào cửa, đây là lần đầu tiên nó được gặp chồng chị, một người đàn ông rất điển trai, già dặn và từng trải… Anh ta có một nụ cười đẹp với chiếc răng khểnh chết người… Nó bắt tay chào hỏi anh rồi cùng em tiến vào trong… Nhìn ngó một lúc, nó thấy nhỏ Diệp đứng lên vẫy vẫy tay nó, nhỏ Diệp bây giờ theo chị chuyển từ quản lý cửa hàng thời trang sang nhà hàng hải sản, nghe em kể rằng chị quý và tin tưởng nhỏ Diệp này lắm… Thấy nhỏ Diệp vẫy, em khoác tay nó tiến vào ngồi cùng bàn luôn…

– Ui lâu em không thấy chị Linh, chị bây giờ xinh quá… – Nhỏ Diệp suýt xoa…
– Thế tao không đẹp à?
– Anh vẫn như vậy, lưu manh nhưng mà dạo này nom béo lên nên trông không giống nghiện nữa rồi…
– Tao đập cho mày cái giờ, thế nào, 4 đứa sắp lấy chồng chưa?
– Chúng em đợi anh chị trước đó… nhanh nhanh mà kết thúc tình yêu gần 1 thập kỷ này bằng 1 đám cưới đi chứ Haha – Mấy nhỏ cười phá lên…
– Làm gì mà 1 thập kỷ, mới được có mấy tháng… – Em đỏ mặt…
– Chuyện tình đôi này li kỳ phết… Ngày trước nghe tin anh chị yêu nhau, em còn chửi lão này tồi thế, dám la liếm cả em gái của người yêu cũ… Nói xong câu ấy mà chị Thu cứ mắng em xa xả, báo hại cả tháng liền cứ lạnh nhạt với em mà em chả hiểu gì…

Cả bàn nó cười ầm lên sau câu nói của nhỏ Diệp, không khí lúc này thật vui vẻ với những câu chuyện từ xưa cũ…

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensextv2.com/hoi-ky-mua/

Đồng hồ điểm 10h sáng, ánh đèn vụt tắt, nó quay lại và đứng lên… Bố chị nắm tay chị đi lên từ phía cửa và đứng ở cuối chặng đường dẫn lên sân khấu… Chị đứng đó mỉm cười thật tươi… Một dải băng trùm đầu màu trắng trong suốt bay từ sân khấu xuống dưới vào thả vào chỗ chị… Cảnh tượng thật đẹp, chồng chị bước đến, bố chị cầm tay 2 người đặt vào nhau, một vài cánh hoa hồng được thả xuống… Anh ấy dắt tay chị lên… Nó đứng đó vỗ tay, sống mũi nó có cái gì đó cay lắm… Mắt nó đỏ hơn nhưng khóe miệng nó vẫn nở một nụ cười…

Chị bước đi cùng chồng, ánh mắt chị chợt liếc qua chỗ nó đang đứng… Nó thấy mắt chị đỏ, chị ngoái lại nhìn nó rất lâu… Nó cười rồi gật đầu, vỗ tay liên tục… Một giọt nước mắt như đang cố níu giữ lại khoảnh khắc này… Em đưa tay lên gạt bỏ giọt nước mắt ấy đi rồi nắm tay nó thật chặt…

Hôn lễ tổ chức trang trọng và chiếc nhẫn kết hôn được đeo vào tay chị, một nụ hôn từ anh ấy như một lời hứa đảm bảo cuộc sống của chị sau này sẽ thật vẹn toàn, mỹ mãn và hạnh phúc… Lần lượt họ hàng, khách mời lên trao quà cho chị… Tiếng MC giới thiệu đến 2 người em của chị, là nó và em… Kéo nhẹ cái ghế, nó cùng em tiến lên sân khấu để trao quà… Em đeo cho chị một dây chuyền vàng rất đẹp, chị mỉm cười gật đầu cảm ơn em… Nó đứng đó nhìn chị một hồi lâu, đến khi em nhắc nhẹ thì nó mới giật mình… Lấy trong túi ra một chiếc hộp, là một chiếc lắc tay bằng vàng mà nó đã chuẩn bị… Nó lấy ra rồi đeo vào tay chị… Chị nhìn nó, đôi mắt rưng rưng chực khóc…

Nó nâng đôi bàn tay chị lên, tháo chiếc nhẫn bạc ngày ấy ra khỏi tay nó và đặt vào tay chị… Nó cười tươi, mắt nó cũng long lanh lệ nhòa…

– Hoài Thu, chị nhất định phải thật hạnh phúc đấy nhé…

Nó cầm tay chị rồi cầm tay anh, nó đặt 2 bàn tay ấy vào nhau…

– Anh Quân, em chúc mừng hạnh phúc của anh chị… hy vọng rằng từ sau này, anh sẽ là nụ cười, là hạnh phúc, anh sẽ nắm tay chị đi đến cuối cuộc đời… Em chúc anh chị trăm năm hạnh phúc…

Chị nhẹ nhàng đeo lại chiếc nhẫn bạc ấy vào đúng ngón tay mà chị đang đeo chiếc nhẫn còn lại. Chị òa khóc, ôm chầm lấy nó và em… Nó nở nụ cười, lòng nó đã nhẹ hơn rất nhiều…

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensextv2.com/hoi-ky-mua/

Ăn tiệc xong, chị cũng khá bận vì phải đi mời rượu cảm ơn từng bàn… hơn 12h trưa, nó và em ra về… Chị ra tận cửa tiễn chúng nó… Chị kéo 2 đứa nó ra một góc rồi nhìn nó khóc nấc lên…

– Hoài Thu, hôm nay em đã là cô dâu, sắp tới là một người vợ và là một người mẹ… Em phải hạnh phúc biết không? Đừng khóc nữa, hôm nay là ngày vui của em cơ mà…
– Em chẳng biết phải nói sao nữa, em cảm ơn 2 người hức… hức…
– Hôm nay anh rất vui, anh vui vì người mà anh từng yêu đã tìm cho mình được hạnh phúc và một bến đỗ… Sau này, em phải quên hết đi biết không, lo lắng và chăm sóc cho gia đình bé nhỏ của mình… Em là một cô gái tốt, một người phụ nữ tuyệt vời… Minh Quân, anh ấy cũng yêu em, anh tin rằng anh ấy nhất định sẽ đối xử tốt với em… Điều mà suốt đời này anh chưa làm được cho em…

Mắt nó nhòa đi sau câu nói, nó chảy nước mắt… Em đứng cạnh nó cũng khóc, nắm chặt tay nó không rời… Ở một góc nhỏ của buổi tiệc cưới, 3 con người đang khóc… Nhưng đây là những giọt nước mắt hạnh phúc và vui vẻ… Nó chắc chắn như vậy…

– Em ở bên Nam, hãy giúp chị làm những điều mà chị chưa làm được cho Nam nhé… 2 người khó khăn lắm mới vượt qua được tất cả và tìm thấy nhau… Chị hy vọng 2 người sẽ trân trọng nhau và cùng nhau bước đến lễ đường… Chị mong chờ một đám cưới của 2 người… 2 năm nữa, không dài cũng không ngắn… 2 người nhất định phải chờ nhau biết không? Bé Linh yên tâm… Nam xuống đây có chị rồi, không dám vớ vẩn đâu nhá… – Chị nắm lấy tay em, thủ thỉ…
– Nam, anh đã trưởng thành hơn rất nhiều, anh là một người đàn ông tốt và giàu tình cảm… Em hy vọng 2 người sẽ vui vẻ và hạnh phúc… Chuyện chúng ta sẽ trở thành quá khứ khi em bước trở lại vào cánh cửa đằng kia… Đến sau cùng em chỉ muốn nói rằng… Em cảm ơn Nam, cảm ơn vì năm tháng đó đã cho em sống trong những ngày hạnh phúc nhất của cuộc đời… Nhật Nam, cả đời này em sẽ chẳng bao giờ quên cái tên này đâu…

Chị tiễn nó và em ra đến cửa thang máy… Nhưng lại đứng đó nhìn nó rất lâu cho đến khi cánh cửa thang máy khép lại… Bỗng chị lên tiếng, nhưng chỉ là mấp máy đầu môi…

– Đừng quên lời hứa với em…

Xuống đến xe… Nó dường như nghĩ ra một điều gì đó… Nó quay sang em rồi hỏi nhỏ…

– Linh ơi… Một lát nữa mình hãy về được không?
– Anh quên cái gì à?
– Anh muốn tiễn chị một đoạn…

Em gật đầu cười với nó… Nó cứ ngồi trên xe như vậy nói chuyện cùng em… Khoảng 30 phút sau… Nó thấy anh Quân đỡ tay và váy của chị xuống xe dâu… Xe lăn bánh, nó cũng chầm chầm đi theo sau… Một đoạn đường ngắn về địa lí nhưng lại trải dài theo lòng người…

Đến đoạn đường bao biển chỗ cung cá heo… Nó thấy xe dâu dừng lại… Chị bước xuống, anh Quân cũng xuống theo… Nhưng chỉ một mình chị đi lại lan can sát bờ biển còn anh thì dõi theo chị… Chị đang cầm điện thoại, quay mặt nhìn về phía nó… Thấy vậy em lay tay nó rồi chỉ chỉ…

– Anh ơi nhìn chị kìa…

Nó chăm chú nhìn theo, chị lấy điện thoại ra rồi ấn… Cùng lúc điện thoại của nó cũng vang lên tin nhắn…

“Em cảm ơn… Tiễn em đến đây là được rồi… Tạm biệt… chàng trai 8 năm 8 tháng và là cả thanh xuân của em…”

Nói rồi nó thấy chị rút 2 chiếc nhẫn bạc từ tay của chị… Đưa tay ra ngoài biển rồi thả xuống… Chị quay lại, mỉm cười đưa tay lên vẫy tạm biệt nó, cái vẫy tay đó như đang tạm biệt thanh xuân của chị… Nó mỉm cười gật đầu với chị…

‘Hoài Thu, mảnh ghép trong tháng năm tuổi trẻ của anh… Em không phải là người đầu tiên và cũng không phải là người cuối cùng trong trái tim anh… Nhưng em lại mang cho anh một luồng gió mới, một cảm xúc mới giữa lúc mà anh đang chông chênh nhất… Em giống như một sợi dây kéo anh lên từ vũng bùn của sự tuyệt vọng. Em như một thiên thần ban phát cho anh những ánh hào quang của sự hạnh phúc, vui vẻ… Những năm tháng ở cạnh em là những năm tháng mà cả đời này anh sẽ không bao giờ quên. Trải qua bao nhiêu biến cố, anh không ghét em cũng không hận em, có lẽ em là cô gái mà anh thấy thương nhất, thương cho chuyện tình của chúng ta, thương cho duyên phận ngần ấy năm trắc trở… Cảm ơn vì em đã tới, cho dù tình yêu của chúng ta không dài nhưng đủ làm anh nhớ một đời… Cảm ơn vì đã cho anh được hạnh phúc, được thật lòng yêu em, được đau khổ khi em rời đi.

Hoài Thu, em sẽ luôn là một phần đẹp nhất trong cuộc đời anh… Nếu gặp nhau ở kiếp sau, nhất định người đứng cạnh em trên lễ đường hôm nay… Sẽ là anh… Cảm ơn em vì tất cả…’

Giữa tháng 12 trời rét đậm… Từng cơn gió lùa về buổi sớm cùng cơn mưa phùn khiến cho cái mũi của nó sụt sùi mãi… Dạo này nó có thói quen ngủ sớm, dậy sớm tập thể dục, tự mình nấu ăn sáng cho cả 2 mặc dù nó biết nó đi làm cả tiếng rồi thì em mới chịu bình minh… tính chất công việc của nó với em đối ngược nhau nên giờ giấc cũng khác thường, 2 đứa chỉ tranh thủ bên nhau vài tiếng buổi tối… Có thể là nấu cơm cùng nhau hoặc đưa nhau đi khám phá vài món ăn mới ở Hà Nội, sau đó là đi dạo hoặc là ở nhà xem phim, nó bỏ mọi kèo bóng bánh, nhậu nhẹt không cần thiết chỉ vì muốn khoảng thời gian này ở cạnh em nhiều hơn… Gần đây em cũng khá bận rộn với công việc của mình khi vừa phải chuẩn bị để đi Mỹ, vừa phải hướng dẫn cho 2 đứa em họ quản lý hộ mấy cái shop… Thời gian em sắp phải đi, nó biết, em biết nhưng cả 2 đều không đề cập đến chuyện này nhiều, chính xác từ sau khi cưới chị Thu, câu chuyện ấy chưa từng được nhắc tới… Bởi nhắc đến là bộn bề suy nghĩ, mặc dù là tốt cho em nhưng cũng không thể không suy tư khi nghĩ tới…

Nhấm nháp ngụm cacao nóng ở quán cafe gần cơ quan, truy cập vào web đọc vài tin tức báo chí mới sáng nay… Công việc của nó ở đây giờ cũng chỉ là trên nghĩa vụ, nó cũng sắp phải chuyển công tác… Có thể là chỉ vài tuần nữa là có quyết định thôi… Nghe mấy anh chị trong ban nói chuyện, nó đoán là thế, vì cũng thấy mấy ông kìa rục rịch lắm rồi… Còn nó thì vẫn vậy, dù sao Hạ Long cũng quá quen thuộc với nó rồi… Không có gì để háo hức và chờ đợi như ngày nào đã từng nữa…

Đang ngồi thì có điện thoại, là con Trinh béo…

– Sáng sớm tốt lành nhé bạn iu – Nó bắt máy, cười đáp…
– Lạnh bỏ con mẹ ra đây tốt lành mẹ gì…

Chắc đang cáu chuyện gì đấy, giọng Trinh béo có chút bực bội…

– Sao thế bạn iu, trong Huế mà cũng lạnh à?
– Vừa ra HN xong đây, mà quên mẹ mất ngoài này đang rét đậm, mặc áo cộc thế là biết mùi luôn…
– Ô về HN rồi à? Mày đang ở đâu? Mà về làm gì thế?
– Sắp giáng sinh rồi đây, tao theo đạo mà, phải về chứ? Vừa xuống máy bay xong đang chuẩn bị về nhà… À chuyện mày nhờ, tao hỏi được rồi nhé…
– Ra đây đi, tao đang ngồi ở quán cafe đối diện cơ quan tao… Ra đây rồi nói…
– OK…

Nó cúp máy, nụ cười lúc nãy còn đang dang dở trên môi thì chợt tắt khi tiếng tút tút vang lên… Nó thở dài châm điếu thuốc, tự dưng nó có cảm giác không hay… Nó cũng chẳng muốn đâu, nhưng dường như lòng tự tôn của nó thôi thúc nó phải làm việc này… Cảm giác hồi hộp của sự tò mò khi chuẩn bị biết một chuyện bỗng tan biến đâu hết… Mà thay vào đó là nỗi sợ, nỗi sợ này không có tên… Nó không biết nó sợ điều gì… Chỉ biết là nếu có chuyện gì, nó muốn lúc đó tai mình ù đi để vừa không nghe được, vừa để chiều lòng bản thân… Khó hiểu thật…

Chuyện nó nhờ Trinh béo, đơn giản là nó muốn biết thêm về Khánh, người mà nó đã gặp với tư cách là người theo đuổi em, hoặc hơn cả là với tư cách người đã được định sẵn với em qua câu chuyện của nhỏ Hiền… Nó muốn biết, biết nhiều hơn về Khánh… Muốn biết rằng liệu đoạn tình cảm này có phải là cái giá của tuổi trẻ, hay đơn thuần chỉ là một sự hiểu nhầm…

Trinh béo nói biết Khánh vì từng gặp nhiều lần khi đi cùng Linh… Trinh béo cũng biết được 1 số chuyện mà nó chưa biết… Nó gặng hỏi nhưng Trinh béo không nói, chỉ nói rằng khi gặp sẽ nói cụ thể, bởi có vài thứ muốn cho nó xem…

Gần hết cốc cacao, dụi đến tàn thuốc thứ 4 thì chiếc taxi đỗ dưới cửa quán… Trinh béo bước xuống trông không khác gì con lợn nái mổ vội cũng được chục mâm… Tay vẫn lăm lăm hộp trà sữa size L to đùng full topping, mái tóc vàng khè màu lúa chín nhưng bên trong thì xanh lè như cái tàu lá chuối gói bánh chưng… Nhưng phải nói rằng con lợn này giỏi, tuyên bố không thèm học đại học, ở nhà bán quán ăn cho bố mẹ… Thích ăn bún bò Huế nên quyết tâm vào Huế học để ra ngoài này mở quán bán… Mỗi tội học chưa xong nghề thì ngã vào thằng nào đó trong đấy… Nhà giàu ăn 8 đời không hết nên cũng coi như khởi nghiệp thành công… ước mơ mở 1 quán bún bò Huế to nhất miền Bắc của nó thời còn đi học chẳng bao giờ thành hiện thực… Nhưng đổi lại, chồng nó mở cho 4 cái quán bia thỏa sức bán với cái biển hiệu “Bia của Bà Trinh Béo”!

– Bố mày ngủ sắp được 1 giấc…
– Tận Nội Bài về đây, mày biết đường tắc thế nào không?
– Tắc đường nhưng mồm vẫn hút được trà sữa là được rồi…
– Câm mồm… Vào việc luôn đi để tao còn về nhà… Không có thời gian cho mày đâu? Em ơi cho chị 1 sinh tố xoài nhé, không đá nhiều xoài size to nhất thằng này trả tiền…

Nó cười vì mồm con Trinh béo đang liến thoắng mà vẫn không quên ăn, rút điếu thuốc ra định châm thì Trinh béo giật đi…

– Ô nhiễm… thôi vào chủ đề luôn nhé, tao phải về nhà bây giờ… có 30 phút với mày thôi.
– Ừ nói đi… – Nó cũng không còn cười nữa, gật đầu nhìn Trinh béo…
– Tao nghĩ là mày nên suy xét thật kỹ sau những lời tao nói sau đây… Tao là bạn thân con Linh nhưng tao cũng học với mày 3 năm trời… Cũng chơi với nhau gọi là thân… 2 đứa mày lại đang là 1 đôi, lại có 1 chuyện tình dài theo năm tháng từ thời áo trắng đến thời áo lam… Nên khi tao nói ra không có nghĩa là tao ủng hộ hay là phản đối 1 chuyện gì hết… Tao chỉ muốn nói để mày hiểu rõ nhất câu chuyện… Mọi chuyện là do mày quyết định…
– Ừ – Nó đáp nhẹ…
– Tao phải kể từ đâu nhỉ?
– Về Khánh đi, tao muốn biết thêm nhiều về Khánh…
– À đẹp trai, ga lăng, học giỏi, nhà có điều kiện mà ngoan lắm không có chơi bời, với cả…
– Cái đó tao biết rồi… Tao muốn nghe cái khác… – Nó gắt lên…

Trinh béo đang mồm mép thì cứng họng nhìn nó… đôi mắt mở to ngạc nhiên trong vài giây… Nó cũng biết mình mất kiểm soát nên với tay lấy bao thuốc lên châm… Tự nhiên nó lại trở nên như vậy, không hiểu vì sao? Chỉ biết tự nhiên trong lòng nó thấy khó chịu…

– Tao xin lỗi, đang hơi khó chịu trong người…
– Ờ không sao, mày chó tính từ trước tao hiểu mà… Thế tao nói luôn nhé cho khỏi dài dòng… chuyện mày nghe được nửa đúng nửa không… Nhưng tao chưa có chắc chắn đâu… Đúng là thằng nhóc ấy đã được định sẵn với Linh rồi… Tao đã gặp nó mấy hôm trước, nó cũng kể với tao nghe hết… Mày muốn nghe không?
– Nói đi – Nó gật đầu liên tục…
– Linh trước đây nó có ở ngoài này đâu… năm lớp 9 bố nó có dự án xây dựng dài hạn ngoài này nên cả nhà nó về đây sống… Đây cũng là quê nội của nó chắc mày đã biết… Còn thằng Khánh kia chơi với Linh từ lúc nó còn chậm chững biết đi… Dù hơn kém nhau 2 tuổi nhưng mà cực thân thiết… Thực ra trước khi gặp mày ở đây… con Linh nó cũng từng thú nhận với tao là nó rất thích thằng Khánh… Nhưng nó lại chối ngay sau đó rằng đó không phải là tình cảm nam nữ, có thể chỉ là cảm giác thân thuộc thôi… Đến khi gặp mày thì nó mới biết tình cảm với mày mới là tình cảm nam nữ… Thứ tình cảm trong sáng ngày đầu mới lớn… Nó với thằng Khánh kia thực sự không có gì…

Nó im lặng, châm hết điếu thuốc này đến điếu thuốc kia… Nó để cho Trinh béo nói, còn nó thì ngồi nghe, vừa nghe nó vừa ngẫm…

– Nhưng gia đình nó thì không như vậy, bố của Linh được như ngày hôm nay là nhờ gia đình thằng Khánh kia rất nhiều… Chia sẻ các mối quan hệ làm ăn, rồi giúp đỡ các dự án mà công ty nhà nó được thầu cũng như việc kinh doanh của mẹ nó… Để mà nói là ơn nghĩa nhiều lắm… Thêm cả việc thằng Khánh kia cũng tự tin nói thẳng trước mặt bố mẹ nó và bố mẹ Linh rằng sau này nó sẽ lấy con Linh nên mới có chuyện hôn ước như vậy… Không biết chỉ là lời nói vui từ 2 gia đình hay đã là quyết định… Vì khi ấy cả 2 đứa nó cũng đã 16, 17 tuổi… Chỉ khác là con Linh đợt ấy nó ngoài này không có về trong đó ăn tết… Cái năm mà con Mai sang Đức, mày bị tai nạn đấy… Năm đó 1 mình con Linh cãi bố mẹ để ở ngoài này ăn tết với họ hàng… Sau vụ đó nó cũng bị bố mẹ cắt chu cấp và quản chặt lắm… Anh trai nó dấm dúi giúp nó đấy…

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensextv2.com/hoi-ky-mua/

Uống nhẹ hết nửa cốc sinh tố, Trinh béo tiếp lời…

– Vậy là chuyện sau khi Linh đi du học về, cả 2 sẽ làm đám cưới là có thật à? – Nó hỏi Trinh béo, tim nó có chút thắt lại…
– Trên thực tế là vậy.
– Ừ, vậy là có Mai Anh thứ 2 – Nó thở dài đáp nhẹ…
– Linh nó khác Mai… mày đừng có đánh đồng nó như vậy… Chuyện là vậy nhưng người quyết định là nó mà… Tính cách nó thế nào mày biết rõ rồi… Mày nghĩ nó có thể từ bỏ dễ dàng vậy à? Sau ngần ấy năm, nó yêu mày như thế nào mày không nhận ra à?
– Tao nghĩ câu chuyện này tao nghe đủ rồi, tao sẽ tự có quyết định của tao… Cảm ơn mày nhé, vất vả rồi…
– Còn nữa…
– Thôi đủ rồi…
– Mày hèn thế, mày đang sợ, đang không dám đối mặt à? – Trinh béo đứng phắt lên cầm theo cái túi xách, to tiếng nhìn nó…

Nó không trả lời, chỉ nhìn qua ô cửa sổ… Mưa dần nặng hạt hơn xen lẫn cả tiếng còi xe ồn ã.

– Từ ngày mày đẩy con Linh đi, nó trở về Đà Nẵng và sống như thế nào trong suốt 2 năm đó chỉ có tao hiểu nhất… Thằng Khánh đã ở bên nó, chăm sóc, lo lắng, quan tâm cho Linh… Chỉ còn 1 bước nhỏ nữa thôi là chúng nó sẽ là của nhau… Nhưng bước đi đó, con Linh không vội bước, nó đứng lại một chút để chờ đợi… Nó chờ đợi điều gì chắc mày cũng hiểu… Và rồi nó đã đợi được… Hôm ăn ở BBQ chắc mày nhớ… Hôm đó có cả tao ở đó… Tao chứng kiến mọi chuyện và tao có cái này cho mày xem… hy vọng khi xem xong nó, mày hãy đưa ra quyết định… Tao sẽ gửi vào Zalo cho mày… Xem xong thì xóa đi hoặc lưu lại và cất riêng vào 1 góc… cái này không phải là thực tế, nhưng nó cũng là thực tế… Tùy theo ý hiểu của mày thôi… Đừng khiến những quyết định bây giờ trở thành sự hối tiếc về sau…

Trinh béo đứng lên ra về, còn nó ngồi đó với một số bộn bề suy nghĩ… Lúc trước khi Trinh béo đến đây, nó đã mong những lời nói của nhỏ Hiền là lời nói dối… Nhưng có lẽ nó nên tin vào sự thật… Sự thật như vậy đồng nghĩa rằng em đang diễn kịch với nó… Liệu rằng đây là cái giá mà nó phải trả, hay đơn giản chỉ là một sự trả thù cho những năm tháng ấy từ em… Một bông hoa hồng có gai độc…

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensextv2.com/hoi-ky-mua/

Một ngày mưa buồn đến não lòng… Nó xin nghỉ làm, ngồi cafe tới hơn giữa trưa chỉ để ngắm đường đi… Tin nhắn FB báo tới liên tục, là em nhắn…

“Chồng ơi xem hoa vợ cắm này”

“Ê ê con lợn kia ăn bánh vợ làm nhé… Trong tủ lạnh cái nào có màu cam là của chồng… Đừng ăn cái màu hồng của vợ nhé”

“Đi làm đây, bai bai tối đến đón em về nha, em để xe ở nhà, Hồng nó đón em”

“EEEEE đôi dép này nhìn hay nhỉ… Em đặt 2 cái mình đi trong nhà nhé…”

“Em có hàng ship, chiều 5h anh đi làm về thì ra chỗ bảo vệ lấy nhá… Đừng có khui ra, đợi em về xong tối mình cùng khui… Mấy bộ quần áo ngủ mùa đông đẹp lắm…”

“Con lợn kia mất tích đâu mà không rep thế?”

“Anh làm việc đi nha, em đến nơi rồi, em live đã nhá”

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensextv2.com/hoi-ky-mua/

Em cứ tự độc thoại như vậy… Rồi tự dưng vừa đọc nó vừa tự cười, nhưng nụ cười ấy cay xè đôi mắt… Dường như cảm xúc của nó sắp chạm đáy… chỉ cần một cái chớp mắt thôi là nước mắt của nó sẽ rơi xuống… Nhưng mà với nó hiện giờ, nó không còn cho phép điều đó xảy ra… giọt nước mắt ấy được lau ngay trước khi kịp lăn xuống gò má… Nó thở dài rồi đứng lên thanh toán tiền… Nó muốn về nhà và ngủ… căn phòng của nó không có một chút ánh sáng nào ngoài cái đèn ngủ sẽ giúp cho tâm trạng của nó trở nên tốt hơn… hy vọng là vậy…

“Giấc mơ năm nào chợt xuất hiện lại… lần này nó thấy rõ, một dải hoa hướng dương đang vươn mình mạnh mẽ để đón những tia nắng mặt trời… Bầu trời trong xanh đến kỳ lạ, không còn xám xịt đầy giông bão nữa… Nó thấy xung quanh nó là tiếng cười nói vang lại… Nó thấy những khuôn mặt quen thuộc… Tại sao sân bóng trường nó lại trồng nhiều hoa hướng dương thế này… Bên kia là tiếng hò hét của lũ bạn đang đá bóng, thằng Quân, thằng Ơn, Duy, Hoàng đang cùng gọi tên nó… Mấy đứa con gái đứa thì ngồi đan khăn, đứa thì tụ tập với nhau vừa trò chuyện vừa hò reo… Nó quay ra nhìn xung quanh nhưng cơ thể nó không tự điều khiển được… Một bông hoa sứ đại được đưa ra trước mặt nó… Khuôn mặt lai tây cùng đôi mắt hớp hồn ấy đang cười tươi, trên mái tóc cũng đang cài một bông hoa sứ đại rạng ngời… Rồi xa dần xa dần… Nó quay sang, chị đang ngắm nó, tóc búi cao, đeo tai nghe với bộ đồ thể thao… Khuôn mặt đầm đìa mồ hôi nhưng vẫn cười tươi đưa tay lên chào nó… Hình ảnh nhòe đi, nó thấy Mai Anh xuất hiện… em cũng cười thật tươi, nhưng đôi mắt vẫn đỏ hoe… Em đang khóc sao? Tại sao em lại khóc chứ? Có chuyện gì với em sao? Nó thoảng thốt, bàn tay nó cử động, đưa tay về phía em… Mai Anh lắc đầu, cứ thế đi lùi ra xa nó… Nó cố với tới nhưng không được… Bỗng có một bàn tay nắm lấy nó, lạnh buốt…”

Nó tỉnh giấc, mắt mở to ra nhìn xung quanh… Chỉ thấy Linh đang nắm tay, nhìn nó lo lắng… Người nó đầm đìa mồ hôi, có vẻ như nhiệt độ trong phòng đang nóng lên bởi điều hòa…

– Anh… anh sao vậy?
– Mấy giờ rồi? Sao em lại về giờ này…
– Em nhắn tin không thấy anh trả lời, gọi điện anh cũng không nghe… Em lo quá nên check cam thì thấy anh về từ 1h chiều, không ăn uống gì mà lại vào phòng ngủ không thấy ra… Em sợ anh ốm nên em chạy về xem sao…
– Anh không sao… anh hơi mệt chút thôi…
– Để em xem nào, chắc nay lạnh quá rồi cứ dậy sớm xong mặc không đủ ấm nên ốm rồi phải không?

Em gắt nhẹ, lấy tay sờ trên trán nó rồi lại sờ trán mình, miệng cứ lẩm bẩm…

– Ủa sao trán mình nóng hơn mà nhỉ?

Nó không nói gì chỉ kéo em vào ôm… Em hơi giật mình sau khi đổ vào người nó nhưng vẫn nhẹ nhàng kéo chăn trùm lên rồi ôm nó chặt cứng… Mùi thơm này thật quen thuộc, có mùi dịu nhẹ của hoa hồng… Nó cứ vậy mà ôm em, ôm chặt em lắm… Nó sợ, sợ rằng sau này sẽ không còn được ôm em như thế này nữa…

– Anh đói không? Em nấu cái gì cho anh nhé…
– Không cần đâu, anh ôm em một chút…
– Ôm em chặt em không thở được này…

Giờ mới nhận ra nó ôm em chặt quá, chợt nới lại vòng tay rồi kéo em xuống nằm cạnh… Em nhìn nó cứ cười, cứ chút lại thơm nhẹ lên má nó…

– Ngày mai anh nghỉ làm nhé… Ở nhà với em…
– Làm gì thế?
– Tối mai, bố mẹ em ra đây… Em muốn giới thiệu anh với bố mẹ…
– Gì cơ?
– Em sắp đi rồi, em muốn giới thiệu người yêu em với bố mẹ… Tiện bố mẹ ra đây có công việc ở quê… Em chưa có thời gian với cơ hội đưa anh vào trong Đà Nẵng thì thôi đợi sau này em bù nhá…

Em cười tươi, chun cái mũi của mũi nó… Nó không đáp lại, cũng không biểu lộ cảm xúc gì… Cũng không hưởng ứng về câu nói của em…

– Anh đói quá… Anh muốn ăn mì ý em làm…
– Hehe, chồng em quả nhiên có mắt nhìn, món tủ của em đấy… Dậy rửa mặt đi rồi ra ngoài kia cho thoáng… Đừng nằm nhiều càng mệt nghe hơm…

Em nói xong rồi thơm nó, kéo chăn và đi ra ngoài… Miệng còn lẩm bẩm vài câu hát của bài Shape of You…

Em ra khỏi cửa… Còn nó thì nằm nhìn trần nhà… bộn bề suy tính cho những chuyện sắp tới… Hoặc đơn giản hơn, là nó đang cố để đánh cược trong lòng… Về một quyết định mà nó đang phân vân… Chợt có tin nhắn từ Trinh béo… Nó mở ra, những gì mà nó nhìn thấy, bỗng trở nên đau đớn đến ngừng thở…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Hồi ký mưa
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 31/01/2024 11:46 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Gái miền tây
Cả nhà ngồi quây quần bên nhau. Chợt đồng hồ đã điểm trưa. Vân nhẹ nhàng đứng dậy, chị khẽ ôm hai đứa em của mình, thủ thỉ nói lời chào tạm biệt. Chị ôm ông bà nội của nó, cái ôm mới ấm áp làm sao. Nó vác hành lý ra theo xe, xếp đồ lên cho chị. Nhà ở quê, bánh trái gửi tặng nhiều...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Tâm sự bạn đọc Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình
Chú chó nhỏ đáng yêu của em - Tác giả Tiểu ca ca
6 tháng sau... “Con nằm yên trên giường đi, để mẹ cởi áo cho con” Tuyền nghe lời mẹ nằm im, hơi thở nàng trở nên gấp gáp, bụng bầu 9 tháng như phát ra từng trận đau đớn, dần dần quần áo trên người Tuyền cũng được mẹ cởi hết. Chỉ thấy bây giờ bụng Tuyền do bầu 9 tháng nên đã...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho chó liếm lồn Đụ nát lồn Làm tình với chó Người và thú (Sex thú) Sextoy Truyện sex phá trinh
Nữ Sinh
Tôi là Phú Minh. Hiện đang là nữ sinh Đại Học Huflit năm thứ 2. Đây là câu chuyện có thật của tôi. Không để mọi người chờ lâu thì tôi bắt đầu ngay đây. Từ nhỏ, tôi đã là một người con gái xinh đẹp được nhiều người theo đuổi. Mọi chuyện bắt đầu từ một ngày nọ khi tôi lớp 3 thì...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sextoy Thầy đụ trò Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện sex học sinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba