Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Hướng Nhật – Quyển 6 » Phần 10

Hướng Nhật - Quyển 6

Phần 10

– Người cháu nói chính là hắn?

Vẻ mặt Lâm Thiên Uy có chút cổ quái, ông cười haha nói:

– Ta nghĩ chắc cháu nhầm thế nào ấy chứ, cậu ấy là khách quý ta mời đến đây, sao có thể gây rối trong nhà hàng của ta được?

Trương Thế Gia nghe thế liền sựng người, hắn lập tức hiểu ra, Lâm Thiên Uy muốn bảo vệ tiểu tử nghèo kia, điều này làm hắn thấy có phần không thoải mái. Dù sao Trương gia cũng có thế lực ở phố người Hoa, tuy đã sớm nghe nói về cách đối nhân xử thế của Lâm Thiên Uy, nhưng không nể mặt tăng thì cũng phải nể mặt phật, chung quy vẫn nên nể mặt Trương gia một chút, như vậy về sau song phương mới dễ nhìn mặt nhau.

Đương nhiên, những lời này Trương thế gia chỉ có thể để trong lòng, ngoài mặt vẫn cung kính nói:

– Lâm thúc thúc, cháu biết điều này làm cho thúc rất khó xử, nhưng xin hãy nể mặt gia phụ mà giúp cho cháu lần này, cháu nhất định vô cùng cảm kích…
– Cháu à, không phải ta không nể mặt phụ thân cháu, mọi chuyện khác đều dễ nói, nhưng chuyện này thì không được.

Lâm Thiên Uy là một người nhân hậu, vốn không bao giờ giở mồm mép với ai, nhưng ông cũng không dễ dàng để người ta đến tận cửa ức hiếp như vậy. Ngay từ đầu khi thấy đối phương mang nhiều người tới đây chuyện thì đã không vui rồi, giờ nghe mấy lời của đối phương hình như còn có ý lấy Trương gia ra uy hiếp mình, cho nên giọng điệu của ông cũng trở nên cứng rắn.

Trương thế gia rất bất đắc dĩ, nhưng chủ yếu vẫn là thấy tức giận, lão già họ Lâm này thật không biết điều, nhưng cân nhắc việc đối phương quan hệ rộng rãi, cuối cùng cắn răng nói:

– Nếu đã vậy, cháu cũng không miễn cưỡng Lâm thúc thúc, xin được cáo từ.

Nói xong, xoay người định rời đi, trong lòng thì hạ quyết tâm, chờ tiểu tử nghèo kia ra khỏi nhà hàng này sẽ xử lý hắn, dù gì Lâm Thiên Uy không thể bảo vệ hắn cả đời được.

Lâm Thiên Uy đúng lúc này gọi hắn lại.

– Chậm đã! Chớ trách Lâm mỗ nói lời khó nghe, vị tiểu huynh đệ này là khách của ta, ta không mong hắn xảy ra chuyện gì, bằng không ta cũng không dễ nói chuyện như vậy đâu.

Lâm Thiên Uy sao lại không biết Trương Thế Gia nghĩ gì, để tránh cho huynh đệ của ân nhân mình xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ông vội lên tiếng cảnh cáo.

Trương Thế Gia trong lòng càng thêm tức giận, Lâm Thiên Uy chẳng qua chỉ là chủ của một nhà hàng, nếu không phải nhờ số cứt chó mà giúp được vài người có chút thế lực thì giờ đã bị hắn mặc sức xử trí rồi. Nhưng lời ấy hắn không dám nói thẳng ra, chỉ hừ một tiếng, xoay người bỏ đi.

– Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi à? Ta có nói là cho các ngươi rời đi sao?

Hướng Nhật từ chỗ ngồi đứng lên, hắn trước giờ luôn là người ngang ngạnh, không đi ức hiếp người khác đã tốt lắm rồi, giờ lại bị người khác ức hiếp, sao có thể cho đối phương dễ dàng rời đi được?

Thấy tiểu tử nghèo kia dám gọi mình lại, Trương thế gia nhất thời dừng bước, dùng ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm vào Hướng Nhật:

– Ý của ngươi là định lưu ta lại?

Hướng Nhật thản nhiên nói:

– Không phải định lưu ngươi lại, mà là định lưu gì đó trên người ngươi lại.

Nói xong, hướng mắt về đĩa cá ướp rượu đã ăn được phần nửa bên mép bàn, không biết nếu dùng đĩa thứa ăn này đập lên đầu đối phương thì sẽ đem đến cảnh tượng thú vị gì nhỉ.

Trương thế gia hiển nhiên cũng không có ý thức được là hắn đã chọc vào một người không nên chọc, nghe đối phương vừa nói như vậy, tức giận đến nỗi suýt bể phổi, may mà cuối cùng vẫn giữ lại được chút lý trí, trừng mắt nhìn Hướng Nhật, cười lạnh nói:

– Nếu muốn lưu lại gì đó trên người ta, vậy phải xem ngươi có bản lĩnh đấy hay không.

Hướng Nhật không trả lời, ung dung tiến lên trước một bước, trong lòng thầm ước lượng khoảng cách sao cho có thể chộp lấy đĩa cá ướp rượu bên mép bàn rồi đập vào đầu Trương Thế Gia.

Thấy đối phương tiến lên trước một bước, Trương thế gia có chút khẩn trương, dù sao thì hắn vẫn nhớ như in chuyện vừa rồi đầu bị đánh lén, nhưng giờ bên cạnh mình có nhiều bảo tiêu như vậy, dũng khí của hắn tăng lên không ít. Ra sức ưỡn ưỡn ngực, đồng thời, những bảo tiêu bên canh cũng sợ hắn xảy ra chuyện, chậm rãi tập trung lại bên người hắn, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của Hướng Nhật là người cách hắn gần nhất.

Hơn mười bảo tiêu thân hình cường tráng vừa di chuyển, mấy nữ bảo tiêu bên người nữ hoàng cũng có hành động, đồng loạt đứng lên mặt đối mặt với những bảo tiêu của Trương gia. Tuy bản thân là nữ nhân, nhưng các nàng không hề có vẻ sợ hãi.

Thấy song phương sắp có xu hướng sắp đánh nhau, Lâm Thiên Uy dù sao cũng là ông chủ của nhà hàng Trung Quốc này, ông dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn Trương thế gia, nói:

– Cháu có ý gì đây? Muốn gây rối trong nhà hàng của ta sao?
– Lâm thúc thúc, thúc cũng thấy đấy, không phải cháu không muốn rời đi, mà là vị “khách quý” của thúc không muốn cháu rời đi.

Trong lòng Trương thế gia vô cùng bất mãn, cũng không phải chỉ mỗi mình mình đi gây chuyện, huống chi còn là người khác khơi mào, Lâm Thiên Uy rõ ràng biết thế nhưng cứ nhằm vào hắn, ai cũng nhìn ra được là đối phương cố ý bao che, điều này làm sao có thể khiến hắn thấy thoải mái cho được?

Lâm Thiên Uy còn muốn nói gì đó nữa, nhưng Hướng Nhật đã chen miệng vào:

– Ông chủ Lâm, chuyện này hãy để cho tôi xử lý đi, có điều vạn nhất làm hỏng bàn ghế trong nhà hàng của ông…

Hướng Nhật không nói hết lời, nhưng hàm ý lại hết sức rõ ràng. Nếu như là đối phó với một mình Trương thế gia, đương nhiên có thể khống chế để không làm hỏng bàn ghế. Nhưng bên đối phương còn có nhiều bảo tiêu như vậy, muốn không làm hỏng gì cũng khó. Xuất phát từ lòng kính trọng đối với ông chủ Lâm, Hướng Nhật đương nhiên là muốn đánh tiếng trước.

– Cậu đã là huynh đệ của Hướng tiểu huynh, vậy cũng là huynh đệ của Lâm mỗ, hết thảy đều do cậu làm chủ.

Lâm Thiên Uy hào sảng nói, vốn ông còn có chút lo lắng cho vị huynh đệ của “Hướng tiểu huynh”, nhưng nhớ tới thân thủ của vị “Hướng tiểu huynh” kia, có lẽ huynh đệ này của hắn cũng sẽ không đến nỗi nào.

Ánh mắt Trương thế gia hơi nhíu lại, hiển nhiên là hắn nghe được cuộc đối thoại của hai người Hướng Nhật, thấy Lâm Thiên Uy yên tâm để tiểu tử nghèo kia đấu với mình, trong lòng hắn đột nhiên có chút do dự, dù sao Lâm Thiên Uy cũng không phải ngốc, người có thể làm cho hắn yên tâm mà trở mặt với mình nhất định không là người bình thường. Nhưng nói gì thì nói, Trương thế gia không thể nhìn ra người mà trong mắt hắn chỉ là một tiểu tử nghèo có chút xíu gì đó không giống người thường, lại đánh mắt sang nữ hoàng bên cạnh hắn, bỗng nhiên tỉnh ngộ, chẳng lẽ là vì sự có mặt của cô gái quý phái này? Rất có khả nằng, dù sao đối phương chỉ có một người, đối mặt với nhiều người bên mình như vậy mà còn có thể ăn to nói lớn, ắt là có chỗ dựa, mà người có thể làm cho dựa cũng chỉ có cô gái quý phái lúc nào cũng kè kè nữ bảo tiêu bên người kia.

Vừa nghĩ như vậy, Trương thế gia cả người đột nhiên thấy thoải mái hơn nhiều, chỉ cần tách cô gái quý phái này ra, vậy mình có thể dễ dàng xử lý tiểu tử ngang tàng kia, mỉm cười nhìn nữ hoàng, hắn nói:

– Tiểu thư, ta cũng không muốn nảy sinh xung đột gì với cô, không biết cô có thể kêu người của cô…

Không đợi hắn nói xong, nữ hoàng đã ngắt lời:

– Thật ngại quá, Hướng tiên sinh là bạn của ta, thấy bằng hữu gặp nạn, ngươi nói ta sẽ khoanh tay đứng nhìn sao?

Vẻ mặt của nữ hoàng rất lạnh nhạt, không nể mặt đối phương một chút nào, trên thực tế, cũng không việc gì phải nể mặt, bởi vì nàng vốn không quen biết đối phương.

Alice ở một bên cũng mím môi nói:

– Trương tiên sinh, đừng quên đây là nước Mỹ, tuy Trương gia các ngươi rất có thế lực, nhưng nếu các ngươi dám làm gì Jack, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Cô gái đáng yêu cũng khẽ quơ quơ nắm tay nhỏ bé, rõ ràng là có ý uy hiếp.

Lâm Thiên Uy ở một bên không nói gì, sắc mặt rất bình tĩnh, cũng không biết là vì ông có thể khống chế được cục diện, hay là vì ông tin vào năng lực của Hướng Nhật.

Nhìn biểu hiện của mấy cô gái, Hướng Nhật buồn bực không thôi, dù gì thì hắn cũng là nhân vật chính của vở kịch này, từ lúc nào lại bị quẳng sang một bên thế này, với lại còn bị coi là yếu đuối đến nỗi cần mấy cô gái bảo vệ?

Ho nhẹ một tiếng, Hướng Nhật nói:

– Tôi bảo này, các cô có thể tránh ra một chút hay không, đây là ân oán cá nhân giữa ta và hắn.

Nói xong, ra hiệu cho nữ hoàng và những nữ bảo tiêu này lui xuống, mặc dù hắn rất cảm kích chuyện nữ hoàng trượng nghĩa tương trợ, nhưng việc nhỏ nhặt thế này chỉ cần một mình hắn là có thể dễ dàng giải quyết, hoàn toàn không cần người khác hỗ trợ.

Đối với Trương thế gia, Hướng Nhật cũng chưa đến nỗi quá chán ghét, nếu đối phương sau lần đầu tiên rời đi mà biết điều không quay trở lại, hắn căn bản sẽ không đi so đo chuyện này. Nhưng ngàn vạn lần không nên tiếp tục đến gây phiền toái, như thế Hướng Nhật tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua Hắn ghét nhất chính là loại người nhiều lần đến tìm mình gây phiền toái, nếu không giáo huấn cho đối phương một trận nhớ đời, không cho đối phương biết sợ là gì, có lẽ mình sẽ gặp phiến toái mãi không thôi. Phải biết rằng, lần này hắn đến Mỹ là để giải quyết phiền toái, chứ không phải để chuốc thêm phiền toái khác.

– Jack, em không muốn anh gặp phải chuyện gì.

Nghe “Vị hôn phu”Vừa nói như vậy, Alice càng ôm chặt lấy cánh tay nam nhân, cứ như sợ hắn đột nhiên biến mất vậy.

Hướng Nhật dở khóc dở cười, cô nàng tóc bạch kim cũng nhiễu quá đi? Nói ra thì Hướng Nhật cũng không biết nên làm gì với nàng cho tốt, không thể quá hung dữ được, huống chi đối phương còn là vì muốn tốt cho hắn, chỉ đành dỗ dành:

– Ngoan, bảo bối, đứng sang một bên đi, chuyện này một mình anh giải quyết được rồi, yên tâm, chẳng lẽ em không tin anh sao?

Nghe nam nhân nói như vậy, Alice hiển nhiên lại nhớ tới cảnh tượng trên máy bay, nàng tin nhất định nam nhân nói được sẽ làm được, bèn khẽ khẽ buông cánh tay hắn ra.

Nữ hoàng dùng ánh mắt phức tạp nhìn Hướng Nhật một hồi, sau đó lui sang một bên, mấy nữ bảo tiêu bên người nàng cũng lui theo nàng. Dù sao các nàng cũng đã tận mắt chứng kiến thực lực của nam nhân, cho nên không hề lo hắn có thể chịu thiệt thòi. Vừa nãy sở dĩ tiến lên trước, chỉ là căn cứ vào chuyện nam nhân là bạn của nữ hoàng, cho nên theo bản năng đứng ra hỗ trợ.

Thấy tiểu tử nghèo kia từ chối sự trợ giúp, Trương thế gia quả thật không biết nên nói đối phương ngu xuẩn hay là đần độn, nhưng thế lại hợp với ý nguyện của hắn, không có người ngoài trợ giúp, tiểu tử này chết chắc rồi. Hơn nữa hình như căn bản không cần bảo tiêu của mình ra tay, một mình mình cũng có thể đối phó với đối phương. Nghĩ đến đây, hắn cười lạnh.

Nhưng hắn đắc ý không được bao lâu, chỉ nghe bên cạnh vang lên vài tiếng hô, sau đó chỉ thấy một vật hình tròn ập thẳng vào đầu mình. Đanh định né tránh, lại nghe “Choang” một tiếng, sau đó đầu mới truyền đến cảm giác đau nhức, hắn không khỏi kêu thảm thiết.

Trong tay Hướng Nhật cầm nửa mảnh sứ, đó là phần còn sót lại của chiếc đĩa chứa đồ ăn vừa đập vào đầu Trương Thế Gia, còn đâu ra đều ở lại trên đầu và trên người đối phương. Khác với lần trước dùng cốc thủy tinh đựng nước để đánh, lần này là đĩa sứ chứa đồ ăn, uy lực đương nhiên là hơn nhiều. Hơn nữa, bởi vì trong đĩa đồ ăn thừa còn lại hơn phân nữa, khi đập vào đầu người, nhất thời nước canh bắn tung tóe, nước sốt chảy bừa bãi, hơn nữa vết thương trên đầu Trương Thế Gia vốn đã được băng bó lại nứt toác ra, máu tươi lại chảy ra lần nữa, tạo thành một đống hỗn tạp trên đầu, trông cực kỳ thê thảm.

Người bên ngoài đều ngây người, hơn nữa lần này gây ra tiếng động quá to, không chỉ khách ở bàn bên cạnh nhìn thấy, mà ngay cả khách đang dùng cơm ở xa cũng thấy được cảnh tượng đặc sắc này. Xuất hiện chuyện như vậy, rất nhiều người đều tò mò nhìn sang, muốn xem xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Lâm Thiên Uy lại càng dở khóc dở cười, vị huynh đệ của “Hướng tiểu huynh” này cũng biết gây chuyện chẳng kém gì “Hướng tiểu huynh”, thậm chí còn nóng nảy hơn, sớm biết như vậy, vừa rồi đáng lẽ nên ngăn cản. Cũng không phải ông lo danh dự nhà hàng bị tổn thật. Chuyện ấy hoàn toàn không cần lo lắng, mấy năm nay Lâm Thiên Uy rất có uy vọng trong việc làm ăn, dù trong nhà hàng xảy ra án mạng, cũng tuyệt đối sẽ không ít đi một người khách nào. Cái mà ông lo lắng chính là, qua cú đánh này, huynh đệ của “Hướng tiểu huynh” và Trương gia sẽ rơi vào thế đối đầu không chết không thôi.

Mấy người nữ hoàng cùng Alice vừa rồi đã chứng kiến cảnh nam nhân cầm cốc thủy tinh đập vào đầu Trương Thế Gia, tuy đã có kinh nghiệm, nhưng lúc này vẫn kinh ngạc không thôi, đòn ấy của nam nhân thật sự quá gây rung động lòng người. Nhìn vào kẻ không may kia, trông chẳng khác nào vừa từ cống rãnh đi ra – không, xem ra còn thê thảm hơn.

Cô gái đáng yêu bưng miệng, mở to mắt, vẻ mặt không dám tin, nàng chưa từng nhìn thấy chuyện bạo lực như vậy bao giờ, hơn nữa còn xảy ra ngay trước mắt, nàng thật sự không biết có phải mình đang mơ hay không.

Bảo tiêu của Trương Thế Gia cũng bị một đòn bất thình lình này làm cho trở tay không kịp, nhất thời không biết là nên đi xử lý đối thủ còn đang cầm ‘hung khí ‘ kia, hay là nên đưa chủ nhân đi bệnh viện, cứ ngẩn ra tại chỗ.

– Đánh, đánh cho ta!

Trương thế gia gào lên thê lương, hắn đã tỉnh táo lại, nhưng đồng thời lại mất đi lý trí. Bởi vì canh bắn tung tóe vào trong mắt, hắn không mở mắt ra nhìn được, nhưng cũng biết mình lúc này thảm như thế nào, giờ thì hắn bất chấp hậu quả, cái gì mà Lâm Thiên Uy, cái gì mà “Thần hộ mệnh” phố người Hoa, tất cả vứt sang một bên, đánh đã rồi nói sau.

– Ô ô ô, chuyện gì náo nhiệt vậy?

Mấy tên bảo tiêu đang định nhất loạt xông lên, từ ngoài cửa nhà hàng lại có một nhóm người đi vào, chừng ba, bốn mươi người. Dẫn đầu là một người cao khoảng 1m8, tầm 30 tuổi, bề ngoài rất tuấn tú, toàn thân mặc một bộ âu phục màu xám được cắt may rất khéo, giống một công tử nhà đại gia, lại thêm dáng vẻ văn nhã như là từng được giáo dục đàng hoàng.

Hơn mười bảo tiêu vội vàng ngừng tay, nói chính xác hơn là không dám có động tác gì nữa. Vì người này, bọn họ đều biết, là một trong hai đại “Thần hộ mệnh” của phố người Hoa, Trương Thái Bạch.

Hướng Nhật thấy hắn cũng sáng mắt lên, trong lòng vừa kích động lại vừa buồn cười, gã thú vật Tiểu Bạch này, ngay cả câu cửa miệng cũng không thay đổi, vẫn hâm hâm khùng khùng như trước.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Hướng Nhật – Quyển 1
Hướng Nhật – Quyển 2
Hướng Nhật – Quyển 3
Hướng Nhật – Quyển 4
Hướng Nhật – Quyển 5
Hướng Nhật – Quyển 6
Hướng Nhật – Quyển 7
Hướng Nhật – Quyển 8
Hướng Nhật – Quyển 9
Hướng Nhật – Quyển 10 (Update Phần 100)
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 21/08/2022 03:33 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cô bạn thân hứng tình - Tác giả Ngọc Linh
Tưởng chuyện gì chứ chuyện đó hơi bị dễ dàng đấy nhé. Vào xe anh thì chẳng có ai biết đâu nhé! Có thật không đấy? Cứ vào thì biết ngay chứ có gì đâu. Tôi kéo Nhung tiến đến sát cái xe của mình rồi dùng chìa khóa ra mà mở cửa sau. Nhung cũng cúi đầu mà chui vào bên trong xe. Vào bên trong, tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ nát lồn Sextoy Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện móc lồn
Người mẹ yếu đuối - Tác giả Why Not Me
Thằng Hiếu cũng rất thân thiết với Mary. Cô thích những gì Á Đông nên thằng Hiếu được dịp chỉ điểm cho nàng những kiến thức về đề tài đó. Thì ra Mary đang học môn Văn Hóa Á Đông ở Đại Học Sydney. Mary rất cởi mở, không giống như con gái Việt Nam, làm thằng Hiếu rất ưa thích. Mẹ nó...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Đụ mẹ ruột Thọc tay vô đít Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện người lớn Truyện sex Full
Bí mật gia đình
Nó nằm đó thư giãn sau khi xuất tinh. Cảm giác khoan khoái dễ chịu khắp cả người. Nhưng tay nó vẫn không quên xoa bóp vú bà. Nó cảm giác núm vú bà đã se se cứng lại. Bà liếm láp xong tinh trùng trên chim nó thì bảo: Thôi xong rồi. Nong ra thêm được một chút. Bỏ vú bà ra đi. Không, vú bà con sờ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba