Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Kỹ sư tự truyện » Phần 128

Kỹ sư tự truyện - Tác giả Tại Hạ


Truyện đã hoàn thành

Phần 128

Lee gọi điện lại cho béo thì phải, chắc báo nghỉ. 2 Đứa nằm ôm nhau ngủ tiếp đến 8h tao mới dậy trước, vươn vai qua ô cửa sổ, trời có nắng, nắng mùa đông vàng đậm và ấm áp, thật sảng khoái. Đánh răng rửa mặt xong ra kéo Lee dậy, Lee bảo em vẫn muốn ngủ mà. Đm, người hàn hóa ra cũng vẫn thế mà thôi, cứ tưởng tác phong ở công ty lúc nào cũng nghiêm túc thì về nhà cũng thế, ai ngờ.

Tao lại ôm ôm, mân mân mê mê quả ngực silicon, công nhận nhìn hình thức thì đẹp thật, có điều bóp vào cảm giác không thật tay lắm, rồi lại đưa tay xuống dưới cọ cọ, Lee khép đùi lại bảo đừng anh, đm, đừng cái phừng. Quan hệ buổi sáng rất khỏe, thằng bé cứng ngắc cứ nhằm mà dã liên hồi, Lee oằn người rên rỉ kêu la, tự nhiên như ở khách sạn.

Phê pha xong ẻm mới chịu dậy vệ sinh cá nhân. Tao mở cửa ra hàng lang hút thuốc, vừa mở cửa bỗng gặp ngay 2 em hàng xóm đang đứng lưng chừng, thái độ lấm lét, tao hỏi đứng đây làm gì thế. 2 Ẻm mới cười nói ôi trời, nhìn thư sinh lãng tử thế này mà ghê phết nhá. Đm, có khi nào nó đứng ngoài nghe tiếng Lee rên chăng Tao chém gió vài câu thì Lee bước ra hỏi ai đấy anh, bỗng ơ ơ, mấy đứa con gái nhìn nhau.

Lee hỏi ủa 2 bạn cũng ở đây á, bông hồng xanh trên ngực trả lời ơ Lee qua đây làm gì. Đm hỏi vô duyên vl, Lee chỉ tao bảo đây là người yêu Lee, 2 đứa kia tròn mắt bảo ô thật à, hữu duyên, hữu duyên. Mẹ kiếp tao chả hiểu mô tê gì. Tao bảo có gì kể cho mình hóng với, mấy đứa cười hihi với nhau, đm, giờ tao mới để ý em hàng xóm còn lại, chắc phải cao tầm 1m65, nhìn dáng chuẩn, còn đẹp hơn Lee luôn, nó ít nói hơn hoa hồng xanh, nhìn vẻ mặt có nét gì đó buồn buồn phảng phất.

Tao thấy mình giống như người thừa bèn đi vào trong ngồi nghịch laptop. Lee đứng buôn chuyện với 2 đứa kia phải nửa tiếng mới đi vào. Tao hỏi em quen bọn nó hả, Lee kêu 2 bạn ấy là người yêu của bạn em, tao lại hỏi bạn người hàn hay người việt, Lee kêu người hàn chứ, người việt em có bạn trai nào đâu. Té ra là thế, vậy là 1 dạng gái bao chứ yêu đượng mẹ gì, thảo nào nhìn chảnh quá.

Nhưng tao cũng không nói điều tao nghĩ ra với Lee làm gì, việc ai người đấy lo, hơn nữa cũng chỉ là phán đoán thôi, chứ không chúng nó lại nghĩ tao là trai bao thì bỏ mẹ. Đưa Lee đi ăn sáng xong Lee bảo đưa em ấy đi chỗ nào hay hay được không, tao đéo biết chỗ nào hay hay, chợt nghĩ ra chỗ ngày trước tao đưa người yêu cũ đi, là chỗ núi hàm lợn đéo gì bên sóc sơn ý.

Tao bảo ok, nhưng mặc đồ này đi không hợp. Lee kêu về thay đồ, tí qua rồi đi. Nói là làm, ẻm gọi taxi về luôn. Tao sang gõ cửa phòng hàng xóm, Nét mặt buồn ra mở cửa, tao bảo anh vào được chứ, ẻm cười kêu cứ tự nhiên. Tao vào, đm, hoa hồng xanh đang ngồi bàn trang điểm bỗng giật mình, vớ vớ mấy cái coocxe nhét luôn vào ngăn tủ toe ra cười, đúng là bừa bộn mà. Tao nhìn qua gương, thấy ẻm đéo mặc áo ngực, lộ rõ núm.

Tao phải đá mắt đi chỗ khác, nhìn sang nét buồn tao hỏi em quen với Lee hả.

Nét buồn chưa trả lời thì Hoa xanh đã bảo không những quen mà còn chơi cùng ý ạ. Bọn em chơi với 2 anh bạn thân của Lee, trước hay gặp nhau lắm, thật không ngờ Lee lại yêu hàng xóm của mình Buồn nhỉ, Buồn nhìn nhìn tao rồi nói nhìn anh cũng giống hàn quốc đấy, mà có khi còn hơn mấy lão hàn quốc kia. Tao cười bảo 2 nàng chăn được 2 cu hàn quốc ngon thế còn gì.

Buồn vẫn giữ nét mặt lặng lẽ nói ngon gì đâu anh. Hỏi chuyện làm quen thêm 1 hồi mới rõ, 2 nàng học cùng lớp đại học, Hoa xanh quê ở Nam Định, Buồn người hải phòng, 2 đứa đang làm kinh doanh cho 1 công ty hàn quốc mà người yêu hàn xẻng của Buồn làm quản lý ở đó. Rồi đi ăn uống chơi bời, bạn gặp bạn, hoa xanh yêu luôn 1 thằng hàn khác cũng là bạn của người yêu Buồn.

Làm kinh doanh nên thời gian thoải mái, khách hàng chủ yếu là các công ty hàn quốc đang ở việt nam. Tao hỏi 2 em có biết tiếng hàn không, 2 đứa nói giờ mới đang học. Tao lại hỏi thế nói chuyện với người yêu thế nào, 2 ẻm kêu dùng dùng anh, hiểu được đến đâu thì hiểu. Mẹ nó, trường hợp này tao cũng gặp nhiều, mấy thằng hàn chim ngắn hay sều được mấy em người việt xinh ngon vl. Tao thở dài nói, gái xinh đã ít, lại còn yêu trai ngoại hết thế này. Hoa xanh cười khanh khách bảo trai đẹp cũng hiếm mà lại đâm vào gái hàn thế này, phí quá, phí quá.

Tao hỏi vui 2 ẻm biết chỗ nào hay hay quanh Hà Nội không, Lee đang đòi anh đưa đi mà chưa biết đưa đi đâu. Hoa xanh vẫn là mau mồm mau miệng nói ở nhà ôm nhau cho ấm anh ơi, lạnh này đi đâu. Tao giả vờ run run chân bảo thôi, sợ lắm, từ tối qua đến giờ 4 nháy rồi. Hoa xanh cười ha hả bảo lần sau dặn Lee be bé mồm thôi, em này nghe rõ mồn một. Mà nói đến Lee, đi đéo đâu cả tiếng rồi, bảo về thay quần áo mà tiếng rồi chưa thấy qua, để đến trưa thì đi đéo gì nữa.

Mẹ, nhắc phát điện thoại đổ chuông, Lee gọi, Lee bảo em lại bận việc mất rồi, để cuối tuần anh nhé, yêu anh, nhớ anh lắm. VKL lỡ hẹn, thế là nghỉ oan mất ngày phép, tao đứng quanh quẩn nhìn trộm núm của em Hoa xanh, tao hỏi các em chuẩn bị đi đâu đấy, anh lỡ hẹn với Lee rồi.

Hoa xanh kêu em đi gặp đối tác, có Buồn hôm nay rảnh ở nhà tiếp anh hàng xóm dễ thương nhé. Buồn mỉm cười nói không dám, người yêu anh ấy hàn quốc cơ mà, ai thèm để ý đến tôi. Mẹ nó nói cạnh khóe quá, tao quay sang nhìn Buồn rồi bảo anh nhận xét công tâm nhé, em xinh hơn Lee, dáng đẹp hơn Lee. Hoa xanh thấy vậy cũng hỏi với sang là em thì sao hả, tao nói luôn, em nếu xóa bông hồng xanh ở ngực đi thì có thể nói là ngang với Lee, nhưng có bông hồng ấy nên kém đi 1 chút. Bỗng thấy buồn huých tay tao, Hoa xanh im lặng, nét mặt chùng xuống, tao biết mình vừa nói gì đó động chạm rồi, tao kiếu về.

Lại nằm xem điện thoại, lướt facebook, Lee lại đéo dùng fb, có đợt tao hỏi thì ẻm kêu dùng mạng xã hội éo gì của hàn ý. Lướt lướt ngắm ảnh gái xinh, toàn thấy bán hàng online, đéo gì bán kính mắt mà toàn khoe kính ngực, xem chán òm. Nằm được tiếng thì mỏi lưng, ngó đồng hồ gần 10h rồi, làm gì cho hết ngày đây. Định ra hành lang hút thuốc, thấy phòng hàng xóm mở cửa, tao lại mò vào, Buồn đang ngồi máy tính làm gì đó không rõ, tao hỏi sao nãy lại huých tay anh, Buồn bảo bông hồng xanh đó là 1 ký ức rất buồn của Hoa Xanh, anh lại động chạm vào.

Tao hỏi chuyện gì kể anh nghe được không, đang rảnh. Buồn đứng dậy lại lấy bình nước rót ra cốc mời nhẹ nhàng, anh uống nước, tao ngồi xuống ghế, đm, cái phép lịch sự này cảm giác thân thuộc như người ở quê. Buồn chưa trả lời câu hỏi của tao mà hỏi ngược anh yêu Lee lâu chưa, tao bảo mới được 1 tuần, ừ, cứ cho là 1 tuần. Buồn khẽ cười bảo nhanh nhỉ, 1 tuần mà đã… Tao lảng chuyện ngay hỏi lại vụ hoa hồng xanh trên ngực.

Buồn nhìn ra cửa sổ chầm chậm kể, chất giọng lai lai trung với nam nghe thú vị gớm… Một câu chuyện buồn thật, vắn tắt lại là hoa xanh có người yêu từ hồi sinh viên, 2 đứa yêu nhau da diết, ông kia bất kỳ ngày lễ, sinh nhật gì cũng tặng quà cho Hoa xanh bằng những bông hồng xanh, ông ý nói khi nào ra trường, đi làm, cười nhau, lúc đó tình yêu đã chín, anh sẽ tặng em hoa hồng đỏ.

Thế rồi bồng hồng không bao giờ chín, chàng trai đã ra đi mãi mãi sau một vụ tai nạn. Hoa xanh sầu bi như phát điên, phát dại, chểnh mảng hỏng hành, lao vào những cuộc chơi tưởng không dứt ra được. Rồi có ngày bạn bè đú rủ đi xăm, Hoa chọn bông hồng xanh trên ngực, không hiểu sao, Hoa lại trở thành 1 con người khác hẳn, từ bỏ chơi bời, lúc nào cũng tươi cười vui vẻ. Nhưng mỗi khi ai hỏi về bông hồng xanh trên ngực, Hoa lại cảm giác như bị những nhát dao cứa trong lòng…

Tao nghe xong cũng ngậm ngùi thương cảm, trên đời này nếu có tồn tại cái gì là vĩnh cửu, chắc chỉ có thể là tình yêu. Quay sang hỏi Buồn là em thì sao, có chuyện tình cũ gì hay kể cho anh đi. Buồn bảo không có gì, trước giờ nhiều người tán tỉnh nhưng tình yêu nào cũng thấy nhàn nhạt, kể cả bây giờ với anh hàn quốc cũng thấy nhàn nhạt, thôi cứ gọi là yêu.

Tao giả vờ nói thản nhiên là có được chu cấp tiền không. Buồn nhìn tao đề phòng không trả lời mà hỏi ngược lại là theo anh là có hay không. Tao nói luôn là chắc chắn có, Buồn lại bảo biết thế rồi còn hỏi, hihi. Tào lao đến trưa tao bảo đi ăn gì đi, buồn hỏi anh mời à, tao lắc đầu nói thóc đâu đãi gà rừng. Buồn kêu thế thôi để em mời anh vậy, đi thôi, anh chở em nhé, à mà ra ngoài đi em thay đồ cái.

Tao về phòng, chờ 20 phút sau thì Buồn mới sang gọi bảo đi, thế là đi. Buồn ngồi sau xe, mùi nước hoa thơm phức, hỏi là ăn gì ở đâu, ẻm kêu cứ đi đê, được ăn miễn phí lại cứ hỏi nhiều. Ơ đm, đấy, cái cảnh ăn không nó đéo sung sướng gì đâu. Tao bảo à thế nếu anh mời em là anh có quyền đi bất cứ đâu hả, Buồn không hiểu hết ý vênh cằm bảo đương nhiên, cứ trả tiền là có quyền. Tao cười ha hả bảo thế anh mời em đi tham quan mấy khách sạn ở khu này được không, buồn lúc này mới hiểu ý bèn nhéo sườn tao đau điếng, tao phải oằn người làm lạng xe, buồn ngồi sau tí ngã bèn ôm chầm lấy eo tao, 1 cảm giác gì đó thật thân thuộc…

Xe đã trở lại quỹ đạo bình thường mà tay của Buồn vẫn chưa rời eo tao. Tao phải nhắc em ôm anh chặt quá, Buồn cười hihi bảo mùa đông này phải ôm mới ấm, nói thế thôi nhưng ẻm cũng rút tay về, chắc là cảm thấy có gì đó chưa hợp lý lắm. Xong thì cũng tìm được quán bún cá, bánh đa cua đéo gì ấy. Đm, nghĩ bụng con gái phức tạp thật, ăn bát bún thôi mà phải đi 6 – 7 km, phải tao thì ăn ở đéo đâu chả thế, ngon hơn nhau bao nhiêu, cốt no bụng là được mà.

2 đứa húp 2 bát bánh đa cua, nói chung là cũng được, nhưng xét cho cùng thì vẫn không đáng để đi xa thế. Ăn xong tao bảo giờ anh mời em café nhé, buồn kêu được, hôm nay cũng rảnh rỗi, chán đi làm nữa. Tao lại chở buồn đi lòng vòng tỏ vẻ nguy hiểm, buồn hỏi café ở đâu anh, tao bảo im mồm đi, đã đi uống ké lại còn hỏi nhiều, thật bất công khi tao lại bị nhéo thêm 1 phát nữa, may áo khoác dày nên đỡ đau nhưng kiểu gì tối về cũng có vết mà xem.

Vào quán café bệt, bọn tao lên tầng 2 ngồi, tầm trưa này cũng vắng, tìm 1 vị trí cạnh vách kính để view ra phố ngắm người. Gọi đồ xong Buồn bảo em chán đi làm anh ạ, đúng hơn là chán làm cái công việc hiện tại. Tao hỏi lý do, Buồn kêu nói thật bọn em hầu như chả phải làm gì, chỉ có loanh quanh đi cùng mấy ông hàn gặp khách khứa, liên hệ mấy cái linh tinh, cảm giác nhiều lúc nghĩ mình như người thừa ý.

Tao hiểu, tao cũng đoán thế, bọn hàn hay kiểu nuôi gái thế này, mang tiếng là đi làm nhưng có làm beep gì, có mà làm tình là chính, với mấy đứa nhặt từ tay vịn quán hát đi ra thì có thể sẽ tự hào với danh nhân viên văn phòng, nhân viên kinh doanh, nhưng với những người có học thức thật sự, có bằng cấp thì sẽ bị cảm giác là người vô dụng.

Nhân viên bê đồ uống lên, tao khoắng khoắng cốc café rồi bảo công việc phải có sự yêu thích, phải có động lực, thấy không phù hợp thì tìm việc khác đi. Buồn lơ đãng nhìn ra ngoài phố nói bỏ thì thương, vương thì tội… Tao không hỏi thêm gì nữa, nhấp miếng café, châm điếu thuốc ngồi mở điện thoại xem tin tức. Được 1 lúc thì Buồn hỏi anh có xác định gì với Lee không, tình yêu ngoại quốc liệu có kết quả chăng.

Tao khẽ cười bảo xác định mẹ gì, nói yêu thì cũng chẳng phải yêu, bèo nước gặp nhau thôi. Buồn trầm ngâm nói thế thì phí thời gian, phí tuổi thanh xuân quá. Tao hơi ngạc nhiên sao Buồn bỗng dưng trầm tư vậy, tao hỏi em thì sao. Buồn bảo em có chút giống anh, cũng chẳng yêu thương gì, à, anh đến với Lee vì điều gì. Tao nói luôn vì ngẫu nhiên, vô tình ngủ với nhau xong thích nhau, duy trì vậy thôi.

Buồn hỏi thật thế á, kể em nghe xem. Chả ngại ngần gì tao kể lại mọi chuyện từ hôm ăn cơm cho đến lúc xoạc, Buồn khinh khích cười bảo thú vị thật đấy ạ. Hết mẹ cốc café rồi, tao bảo thôi đi về chứ, Buồn bảo vầng. Trên đường về, ẻm kể đến với tay hàn vì được chiều chuộng, cung phụng chứ không yêu đương gì hết, cho vậy nên thấy thật nhàm chán. Tao thì hiểu ý ẻm là vì tiền nên duy trì mối quan hệ. Thôi kệ mợ nó, không phải việc của mình, mỗi người có lựa chọn riêng chô mình, được cái lọ phải hy sinh cái chai.

Về phòng lúc hơn 1h trưa. Tao vào bật vài bài hát nghe cho vui tai, nằm liu riu ngủ, thế beep nào café làm mắt cứ chong chong, không ngủ được nhưng lại lười dậy, đành nằm nướng xác trong chăn. Nằm mãi cũng bắt đầu mơ mơ màng màng vào giấc mộng thì thấy có tiếng la hét om sòm nghe không rõ, đoán là quảng cáo của youtube, bực mình vùng dậy định tắt máy tính thì đéo phải, tiếng Minh Tuyết vẫn đang ỉ ô yêu một người mà sống bên một người, đau lắm cho em cuộc đời ơi.

Xen vào đó là tiếng hét của cả nam cả nữ, tao đứng dậy ra mở cửa, tiếng phát ra từ phòng hàng xóm. Thấy phòng vẫn mở cửa, tao tò mò lò dò bước sang hóng, nghe tiếng Buồn mếu mếu nói Get out, Get out… Tiếng đàn ông cất lên, ồ, tiếng hàn, đm, hay là người yêu ẻm chăng. Tao giả vờ e hèm rồi sang bảo Buồn ơi cho anh mượn cái sạc điện thoại. Nói xong tao đi vào phòng luôn, thấy buồn mắt đỏ đỏ chắc vừa khóc, 1 thằng hàn đang đứng giữa phòng, nhìn cao ráo, trắng trẻo, so với tao có lẽ chỉ kém đẹp trai hơn vài phần.

Tao bảo xin chào, thằng beep cũng kêu xin chào bằng tiếng việt. Tao hỏi có chuyện gì thế, buồn không trả lời, thằng hàn dường như không hiểu tiếng việt nên cũng không trả lời. Tao hỏi lại bằng tiếng anh, thằng hàn nhìn tao hỏi mày là ai, tao bảo hàng xóm, sang mượn sạc điện thoại, có chuyện gì mà cãi nhau, khóc lóc thế.

Thằng hàn nói với Buồn kiểu đưa sạc cho nó mượn đi, chắc muốn đuổi tao về sớm. Buồn không nói gì, ngồi gục mặt vào gối khóc. Tao hỏi thằng hàn là mày đánh em buồn hả, thằng hàn không nói gì, tao hỏi tiếp sao mày lại đánh nó. Lúc này thằng hàn mới trả lời là không phải chuyện của mày. Ờ đúng, đéo phải chuyện của tao thật, tao gật đầu bảo thôi không có sạc thì thôi anh về vậy.

Vừa bước được 2 bước bỗng Buồn vùng dậy chạy đến ôm chầm lấy tao nức nở khóc bảo anh đừng về… Tao đứng sững lại, không rõ tình hình thế nào nhưng có lẽ lúc này buồn cần sự giúp đỡ. Tao bảo thằng hàn mày là ai, người yêu của ẻm phải không. Thằng hàn lầm bầm gì đó trong mồm bằng tiếng hàn, tao không hiểu. Tao nói đúng là không phải chuyện của tao nhưng lúc này tốt hơn mày nên về đi, có gì gặp ẻm ý nói chuyện sau.

Thằng hàn với cái túi xách xong đi ra cửa, mồm vẫn lầm bầm, chắc là chửi đổng gì đấy. Tao vẫn đứng cho buồn ôm, nước mắt rơi đẫm cả ngực áo, tao vỗ về nhẹ nhàng bảo cứ khóc đi, khóc cho vơi nỗi buồn em ạ… Khóc mãi cũng thôi, đm, nhìn xuống ngực áo tao thẫm cả mảng, tao bảo buồn là mai giặt đền anh áo đi nhé, nước mắt là dễ gây mốc lắm.

Buồn đang sầu sầu mặt cũng phì cười kêu vầng, thích thì mua cho cái khác luôn. Lúc này tao mới hỏi tóm lại có chuyện gì, kể anh nghe xem có tư vấn giúp cho cái gì không. Buồn lại nói không có gì đâu anh. ĐM, đúng là đàn bà phức tạp. Tao bảo thế thôi anh về, ra đến cửa ẻm hỏi ơ không mượn sạc à, tao bảo không, có cho cắm nhờ cái phích thì cho, Buồn bảo lượn đi, tìm hàn quốc mà cắm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Kỹ sư tự truyện
Tác giả Tại Hạ
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ với hàng xóm, Làm tình với đồng nghiệp, Tâm sự bạn đọc, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện sex có thật, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex ở nhà trọ, Truyện sex sinh viên, Truyện teen
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 16/09/2020 06:39 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Tại Hạ

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba