Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 1 » Phần 29

Lâm Vãn Vinh - Quyển 1

Phần 29

Lâm Vãn Vinh lại thở dài một tiếng, đâm lao thì đành phải theo lao thôi, dù sao thì bọn chúng cũng là mầm mống của một bang hội rồi, chỉ có thể thắng chứ không thể bại được.

Hắn cẩn thận đánh giá tình hình và thực lực của các tiểu đệ dưới tay Đổng Thanh Sơn, tuy bọn chúng đều là những kẻ lớn lên trong nghèo khổ rách nát nhưng ánh mắt kẻ nào cũng sáng và nhanh, rõ ràng là những kẻ đã từng quen đánh nhau và không bao giờ chịu để kẻ khác ăn hiếp mình cả, Lâm Vãn Vinh nhờ đó mà cũng yên tâm thêm được chút.

Thời gian hẹn đấu của Đổng Thanh Sơn và Lý Nhị Cẩu sắp đến rồi, tuy Lâm Vãn Vinh đã dặn dò Đổng Thanh Sơn kỹ lưỡng rồi nhưng nghĩ đến những lo lắng của Đổng Xảo Xảo thì hắn lại sợ Đổng Thanh Sơn quá mạo hiểm mà xảy ra chuyện gì bất trắc nên đành theo hắn ra hẳn ngoài thành.

Thành nam là một vùng rất rộng lớn, hoa màu tươi tốt, cây cối rậm rạp, đúng là một nơi tuyệt vời cho các bang phái tranh giành đấu đá, giết người diệt khẩu.

Đổng Thanh Sơn vốn đã quan sát địa hình vùng lân cận từ sớm rồi, dẫn trước đại ca và các tiểu đệ, phi thân vào trong, rồi tiến vào một bụi cây rậm rạp.

Bụi cây này rất lớn, cả hơn hai chục người trốn trong đó cũng không cảm thấy có gì là chật chội cả.

Những thực vật ở đây trông như cây nhưng lại không phải là cây, chúng chỉ cao đến nửa người, lá đã bắt đầu khô héo, một mùi hương quen thuộc từ trong khóm lá đó luồn vào trong mũi Lâm Vãn Vinh khiến hắn khẽ run mình một cái.

Lâm Vãn Vinh ngửi mùi hương đó, nhưng nhất thời hắn không thể nhớ chính xác được là mùi hương của cái gì. Hắn lấy tay miết miết lên trên mặt lá, hơi khô ráp một chút, mùi hương có chút gì đó như xộc lên người.

Đây rốt cuộc là cái gì vậy? Lâm Vãn Vinh nhíu mày nghĩ mãi mà không hiểu, nhưng hắn có thể khẳng định chắc chắn là hắn đã từng gặp cái này rồi.

– Đại ca, huynh có sợ không?

Đổng Thanh Sơn đứng bên cạnh hỏi Lâm Vãn Vinh. Tuy hắn đánh nhau không ít lần rồi nhưng hắn lại quá trẻ, đây lại là lần đầu tiên hắn đánh hội với một qui mô rõ ràng như thế này, nếu nói không run chút nào thì chỉ là nói khoác.

Lâm Vãn Vinh gật gật đầu nói:

– Lần đầu cũng có chút sợ hãi, nhưng sau lâu dần thành quen. Đúng rồi, Thanh Sơn, đây là loại lá gì vậy, đệ có biết không?

Hắn nhặt một chiếc lá lên hỏi Thanh Sơn.

Thanh Sơn gãi gãi đầu ngượng ngùng nói:

– Đệ cũng không biết đây là cái gì nữa, nhưng ở đây có rất nhiều, đều là mọc hoang cả, bọn đệ nếu có thời gian còn nhặt lấy phơi khô để đốt lửa nữa, nhưng mùi của nó rất nồng.

Lâm Vãn Vinh đang định cất lời thì đột nhiên nghe thấy một loạt những tiếng bước chân rầm rấp tiến dần đến. Kể từ sau khi bị Ngụy lão nhân truyền vào đầu thì thính lực của hắn trở nên cực nhạy.

– Có người đến rồi.

Lâm Vãn Vinh nói nhỏ.

Đổng Thanh Sơn chợt biến sắc mặt lo lắng, sau đó lập tức vung tay lên, trong đám cây nhanh chóng im lặng.

Một bóng người vạm vỡ từ xa tiến lại gần, phía sau vẫn còn có thêm hai ba chục người khác nữa, bọn chúng mỗi kẻ một phách, đi đứng nghênh ngang, vừa nhìn đã biết ngay là những tên chuyên hoành hành phá phách ngang ngược rồi.
– Tên đi trước chính là Lý Nhị Cẩu đấy.

Đổng Thanh Sơn nói thầm vào tai Lâm Vãn Vinh.

Lâm Vãn Vinh gật đầu nói:

– Thanh Sơn, đệ định làm thế nào đây?

– Cứ đi ra, cùng với bọn chúng giảng giải rõ ràng rồi khai chiến.

Đổng Thanh Sơn mạnh mồm đại nghĩa nói.

“Giảng giải cái rắm à.” Lâm Vãn Vinh thầm thấy buồn cười trong lòng, vỗ vỗ đầu Thanh Sơn rồi nói:

– Đợi một lát nữa cứ bảo các tiểu đệ nghe theo lời chỉ huy của ta, khi nào ta xông ra thì đồng loạt theo cùng hết. Không kẻ nào được nói gì cả, cứ thấy người là đánh cho ta, có bao nhiêu sức thì dùng bấy nhiêu sức, đánh cho chúng khóc cha gọi mẹ lên, không kẻ nào được dừng lại cả.

– Đại ca, ý của huynh là, chúng ta không cần nói năng gì cả sao?

Đổng Thanh Sơn vốn vẫn hừng hực nghĩa khí, muốn đánh một trận quang minh chính đại, bây giờ lại bỗng dưng bị Lâm Vãn Vinh phá vỡ giấc mộng đẹp một cách không hề thương tiếc. Nhưng hắn cũng không phải là kẻ quá đần độn, ý định ban đầu vừa bị đứt đoạn lập tức linh hoạt lại ngay.

– Nói chuyện? Đệ tưởng là đệ đang đi thi đấu võ thuật đấy hả, tiểu huynh đệ?

Chúng ta đây là xã hội đen hỗn loạn, cái giá phải trả là máu của chính mình, trong trận chiến này, kẻ nhanh tay hơn thì kẻ đấy được quyền sống tiếp, thế thôi.

Đổng Thanh Sơn lập tức hiểu rõ vấn đề, ánh mắt hắn chợt lóe lên những tia nhìn hung ác:
– Phải, đại ca, chúng ta đang đi tranh cướp địa bàn, cần gì phải quang minh chính đại cái gì chứ. Kẻ thắng được làm vua, kẻ thua làm giặc.

Lâm Vãn Vinh gật đầu hài lòng, sau đó bảo Lý Bắc Đầu phía dưới truyền lời khắp lượt huynh đệ trong hội.

Lại đợi thêm một lát nữa, thấy đám người đó đã đến gần rồi, Lý Nhị Cẩu nói oang oang:
– Tên tiểu tử Đổng Thanh Sơn ở đâu, tại sao vẫn còn chưa đến đây? Đợi một lát nữa rồi ta sẽ cẩn thận thu dọn sạch cái thứ như nhà ngươi.

Bọn chúng là một bang lớn trong thành nam, căn bản chúng chẳng coi Đổng Thanh Sơn là cái gì đáng lo ngại, trước khi hành sự cũng chẳng thèm cẩn trọng chút gì, chỉ vênh vênh váo váo đến luôn chỗ hẹn.

Lâm Vãn Vinh nắm chắc thanh gậy sắt trong tay, chậm rãi di động từ từ.

Trưa nay hắn vốn đã uống khá nhiều rượu, tinh thần giờ cũng không còn thực sự tỉnh táo cho lắm, lại tụ tập cùng đám hoặc tử này, bất giác cảm thấy như mình được trẻ ra đến vài tuổi, một luồng nhiệt huyết hừng hực dâng lên, hắn hướng đôi mắt đỏ ngầu trừng trừng nhìn về phía Lý Nhị Cẩu.

Đợi cho Lý Nhị Cẩu tiến đến khu vực đánh nhau thì Lâm Vãn Vinh bất ngờ đứng dậy, mạnh mẽ tiến về trước vài bước, rồi nắm chắc gậy sắt xông lên, máu hưng phấn trong người dồn hết lên các huyết mạch khiến tay hắn cũng đỏ gằn hết lên.

Trời ạ, thật không ngờ lão đại còn hung mãnh hơn cả ta nữa kìa, Đổng Thanh Sơn đứng sau lưng Lâm Vãn Vinh, thấy đại ca mình nhanh nhẹn xong lên, xem tốc độ của huynh ấy còn nhanh hơn bản thân minh không ít.

Đổng Thanh Sơn khẽ gầm lên một tiếng, cầm thiết côn vội chạy lên, giống như bước nhảy của một con chích báo tử.

Những tên tiểu đệ phía sau vốn máu nóng đã sôi trào từ lâu thấy vậy cũng lũ lượt cầm khảm đao, thiết bổng, mộc côn xông lên sau Đổng Thanh Sơn và Lý Bắc Đẩu. Bọn chúng kẻ nào kể nấy máu mắt đỏ ngầu, chẳng nói chẳng rằng, cứ thấy người là đánh tới tấp.

Lý Nhị Cẩu đứng gần Lâm Vãn Vinh nhất, hắn vẫn đứng ngẩn người nhìn một tên trông mặt mũi khỏe mạnh, da màu tiểu mạch đang cầm thiết bổng xông về phía mình, mấy tên đệ tử cũng không đủ sức ngăn hắn lại. Tên tiểu tử này rốt cuộc từ đâu đến đây? Vẻ mặt đau khổ thâm thù đại hận đến vậy, lẽ nào đứa con gái tối hôm qua ta ra tay chính là em gái hắn?

Thừa dịp ngươi loạn, xin ngươi một mạng luôn. Nhân lúc Lý Nhị Cẩu ngẩn người ra, Lâm Vãn Vinh nhanh như cắt xông lên trước, lấy thiếc bảng giáng một đòn chí mạng vào đầu Lý Nhị Cẩu.

Ngụy lão nhân tuy không thành công lắm trong việc ‘ quán đính’ nhưng công lực lần ấy cũng không thể xem thường được. Lâm Vãn Vinh không những hành động mau lẹ hơn rất nhiều mà sức mạnh của hắn cũng tăng lên không ít.

Lý Nhị Cẩu cũng là kẻ chuyên đánh nhau nhưng lần này một phần do quá bất ngờ, một phần so sức mạnh của Lâm Vãn Vinh cũng khá hưu hãn nên hắn không né kịp cú đòn hiểm đó. Cú đánh của Lâm Vãn Vinh nhằm chính giữa đầu Lý Nhị Cẩu, khiến hắn lập tức ngất tại đương trường.

Nhìn vũng máu đỏ lòm vẫn đang loáng ra, Lâm Vãn Vinh bất giác có một khoái cảm khó diễn tả thành lời, hắn nhẹ nhàng liếm liếm môi rồi hằn hằn giáng thêm một đòn chí tử xuống nữa.

Lý Nhị Cẩu chỉ kịp hừ một tiếng rồi từ từ ngã gục xuống, ánh mắt toát lên vẻ kinh hoàng không tin được.

Một tên thuộc hạ của Lý Nhị Cẩu thấy lão đại ngã xuống liền vung mộc bổng lên nhằm thẳng Lâm Vãn Vinh mà lao tới giáng một đòn mạnh vào lưng hắn.

Lâm Vãn Vinh kêu lên một tiếng đau đớn, một vệt hằn lớn trên lưng hắn nhưng hắn không hề ngã gục.

Hắn vung một đòn trả đũa vào chính giữa mặt tên thuộc hạ kia, cảm giác đau đớn như phát hỏa trên lưng khiến hắn bỗng nhiên có một loại khoái cảm biến thái đến khó hiểu.

Đổng Thanh Sơn vội chạy đến nơi, đạp thêm một gậy nữa cho tên Lý Nhị Cẩu đã ngã gục dưới đất.

Lâm Vãn Vinh nhìn Lý Nhị Cẩu, hắn biết cho dù tên tiểu tử này có may mắn sống sót thì cũng chỉ nằm liệt giường cả đời mà thôi.

Kết quả trận đấu này thì khỏi phải nói, đương nhiên Đổng Thanh Sơn đại thắng dễ dàng. Lâm Vãn Vinh tuy đánh qua không biết bao nhiêu trận nhưng đó chỉ là việc trước đại học mà thôi. Sau khi lên đại học, nếu dùng cách nói hiện đại thì mọi người đều dã văn minh hơn rồi, nên không còn có cơ hội cho hắn đánh nhau nữa, điều này khiến hắn cảm thấy vô cùng tiếc nuối.

Đến thế giới này, hắn hoàn toàn không có chút gì trói buộc cả, hôm nay có được cơ hội chiến một trận thoải mái đến vậy, hắn cảm thấy vô cùng dễ chịu, những khổ muộn khi đến thế giới này trong phút chốc tiêu tan hết cả.

Các tiểu đệ dưới tay Đổng Thanh Sơn có thể tận mắt chứng kiến Lâm Vãn Vinh ra tay ngoan độc và mạnh mẽ đến vậy thì hết thảy đều vô cùng kính phục hắn.

– Ái chà…

Lâm Vãn Vinh vừa ngồi xuống mới cảm thấy vết thương trên lưng nóng hừng hực như bị đốt lửa, tên tiểu tử kia ra tay cũng được lắm. Trong lòng Lâm Vãn Vinh lửa hận ngùn ngùn, nhưng hắn hồn nhiên quên chính mình đã đánh cho lão đại của tên kia đến đần độn đi.

– Không phải lo đâu, tối về để sư tỷ của đệ xoa cho một lúc là đỡ ngay thôi, mỗi lần đệ bị thương về tỷ ấy đều xoa giúp đệ.

Đổng Thanh Sơn cười lớn nói. Hắn chẳng bị thương phát nào, vì tuy là có đến hai ba chục tên địch nhưng ngay từ đầu Lâm Vãn Vinh đã đánh gục tên đầu sỏ nên trận đánh nhanh chóng thắng lợi.

– Lão đại, huynh đánh hay thật đấy..

Lý Bắc Đẩu bị ngã một phát khá mạnh, quần bị rách một lỗ nhưng đã nhanh nhảu đến trước Lâm Vãn Vinh khen ngợi rối rít.

Lâm Vãn Vinh cắn răng nói:
– Thanh Sơn, Bắc Đẩu, các đệ hãy nhớ rõ, đã đi theo con đường này thì không có đường nào quay lại nữa đâu. Chỉ có càng ác, càng lỳ càng ghê hơn kẻ khác thì mới có thể dẫn đầu được thôi.
– Đại ca, đệ hiểu rồi.

Hai tên đều gật đầu nói:
– Đúng rồi, đại ca có còn phải đến tiêu gia nữa không vậy?

Bọn chúng không nhắc đến thì có kẽ Lâm Vãn Vinh cũng quên béng mất chuyện đó rồi, hắn vội hét lớn:

– Không xong rồi.

Hắn quên hết đau đớn, vùng dậy chạy như bay, Đổng Thanh Sơn chỉ nghe tiếng hắn vang lại từ xa:

– Chỉnh đốn tốt đội ngũ, tối nay tập hợp…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/04/2017 23:38 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 15
Tần Vi Vi ngẩng đầu, cố lấy dũng khí nói: Điều kiện tốt nhưng con không thích. Con từng định buông tay. Nhưng mà trong lòng con thực sự không thể quên được hắn. Người giới thiệu nhiều cho con như vậy, con không thể nhìn trúng một ai. Phụ thân, đại sự cả đời con, người cho con tự mình làm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Quan Trường – Quyển 16
Nếu Nha Nội chỉ lo nói chuyện với Ôn Tử Tuyền, nảy lòng tham, cố đàm luận chính sự mà không được lại thành ra vì háo sắc mà không làm việc đàng hoàng, thì mười phần sai. Nha Nội có kinh nghiệm quan trường thương trường, đã từng chứng kiến con người muôn hình muôn vẻ, cho dù Ôn Tử Tuyền...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Miêu Nghị – Quyển 12
Kim khắc mộc, mộc khắc thổ, thổ khắc thủy, thủy khắc hỏa, hỏa khắc kim, tương khắc nghịch sinh, Miêu Nghị lần trước giết Xà yêu đoạt được Huyết Quỳnh Chi là hành hỏa linh thảo, đây cũng là nguyên nhân tại sao Huyết Quỳnh Chi lại sinh trưởng trong nước. Miêu Nghị lăn lộn ở linh điền...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba