Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 1 » Phần 3

Lâm Vãn Vinh - Quyển 1

Phần 3

Chủ tớ bọn họ nhìn Lâm Vãn Vinh rồi cùng nở nụ cười, gã tiểu thư đồng giương mắt nhìn mái tóc ngắn ngủn của hắn, vẻ mặt như sắp bật cười, nhưng rồi lại cố gắng kìm nén, khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên đỏ bừng.

Lâm Vãn Vinh tự nhiên biết tiểu tử này muốn cười nhạo mái tóc ngắn của hắn, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng nhỏ nhắn đáng yêu của kẻ kia, hắn cũng không nỡ trách, mà độ lượng vung tay nói: “Tiểu huynh đệ, muốn cười thì cười lên đi, đừng cố kìm nén khó chịu lắm”.

Nghe Lâm Vãn Vinh không gọi công tử, cũng không gọi huynh đài, đúng là ngoài dự kiến của tuyệt sắc công tử kia, gã thư đồng tuấn tú cũng nhìn Lâm Vãn Vinh, không hề cố kị mà lại cười lên thành tiếng.

Nghe thanh âm thánh thót của y, Lâm Vãn Vinh nghe thấy thật giống tiếng cười của thiếu nữ, việc nữ cải nam trang cũng nói đến rất nhiều trong các tiểu thuyết, khiến hắn cẩn thận quan sát kỹ càng bộ ngực hai người này, thực là bằng phẳng, cái này có lẽ để cho Boing 777 hay Airbus 380 cất cánh hạ cánh được ấy chứ, nếu nói y là đàn bà, chẳng lẽ phải đem cái vật tròn tròn đó một đao cắt đi chắc, việc đó thì Lâm Vãn Vinh đương nhiên không thể tin nổi, vậy ta trước hết cứ coi họ là nam nhân đi.

Chỉ là tiếng cười của họ thực sự không đúng lắm, Lâm Vãn Vinh trong lòng cũng có chút lo lắng, trừ khi hai người này là những kẻ từ Thái Lan mới được nhập khẩu về đây.

Mặc dù không biết ở thời đại này liệu có Thái Lan hay không, nhưng điều đó cũng khiến cho Lâm Vãn Vinh không tự chủ được toàn thân nổi da gà, hắn lùi về phía sau, lùi sát ra mép hồ Huyền Vũ.

Vị tuyệt sắc công tử kia thấy Lâm Vãn Vinh lúc lâu không có nói gì, ánh mắt tập trung như muốn nhìn xuyên qua thân hình chủ tớ hai người, khiến trong lòng hai người cũng có phần bực mình.

Đợi chút lại nhìn thấy trên mặt của Lâm Vãn Vinh lộ vẻ ác ý, vị tuyệt sắc công tử sững sờ, vội kêu lên khe khẽ: “Công tử, công tử”

Khi hắn gọi lên vài tiếng, Lâm Vãn Vinh bừng tỉnh , vội vàng ngẩng đầu lên: “Có chuyện gì vậy, huynh đệ?”, nhưng ánh mắt vô tình dừng lại xăm soi trên ngực của vị tuyệt sắc công tử

Thấy Lâm Vãn Vinh xưng hô như thế, vị tuyệt sắc công tử hiển nhiên nhất thời chưa thể thích ứng được, đang muốn nói chuyện tiếp, lại thấy mắt hắn vẫn dừng lại trên ngực mình, tựa hồ như đang nghiến ngấu cái gì.

Tuyệt sắc công tử trong lòng giận dữ, nhưng không thể phát tác được, chỉ đành hung hăng trợn mắt nhìn Lâm Vãn Vinh, như là muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy.

Lâm Vãn Vinh da mặt cực dầy, đương nhiên hắn không hề e sợ, cũng không hề thu hồi ánh mắt, mà là lại càng giương to mắt nhìn ngực, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu tử kia hết tái lại hồng mà không dám nói gì.

“Ngươi tiểu tử này, nhìn cái gì vậy?”, tuyệt sắc công tử còn chưa phát tác, thì gã thư đồng anh tuấn bên cạnh rốt cục đã không thể nhịn được nữa.

Lâm Vãn Vinh hơi sửng sốt một chút, trong lòng cũng thấy buồn cười, thật là, lão tử với ngực của hai nam nhân thì có việc gì để nghiên cứu chứ.

Sau một lát xăm soi, cũng không thu hoạch được gì, quyết định coi họ thực sự là đặc sản của Thái Lan, may mắn là Lâm Vãn Vinh từng nhiều lần đến Băng Cốc và một vài vùng của quốc gia này, nên đối với việc này cũng không có thành kiến và bài xích gì nhiều, sau đó ngẩng lên nhìn vị tuyệt sắc công tử, trả lời thật to rõ ràng: ” Huynh đài, vừa rồi ngươi bảo ta việc gì?”

Lúc này hai người đang đứng ở bên hồ Huyền Vũ, trong mắt người khác, họ là hai vị văn nhân đang đàm thi luận họa, chỉ có Lâm Vãn Vinh tự thân biết tài tử hay là sài lang còn chưa phân biết được

Vị tuyệt sắc công tử thấy Lâm Vãn Vinh xưng hô bình thường trở lại, sắc mặt khá hơn, gật gật đầu nói: ” Không biết huynh là người ở đâu?”

Lâm Vãn Vinh ánh mắt nhìn thẳng vào mặt Tuyệt sắc công tử, làn da trắng hồng, như là châu ngọc một phương khiến người hâm mộ.

Lâm Vãn Vinh âm thầm nuốt một ngụm nước miếng, ngược lại không được à, Giang Nam không chỉ sinh ra mỹ nữ, mà còn sinh ra bậc này tuyệt sắc nam yêu.

Vị tuyệt sắc công tử thấy Lâm Vãn Vinh càng giương mắt soi mói, trên mặt hơi ửng hồng, cũng không nói gì, chỉ cáu giận trừng mắt nhìn hắn.

Nhìn bộ dạng ấy Lâm Vãn Vinh nhanh chóng quay đầu, không dám nhìn hắn, bây giờ hắn tin rồi, Thái Lan thực sự tồn tại ở thế giới này, nếu không làm sao có bậc tuyệt sắc này chứ.

“Nghe khẩu âm của huynh đài, tựa hồ không phải là người bản đị à, hơn nữa cách xưng hô của huynh đài cũng rất khác người”, vị tuyệt sắc công tử thấy Lâm Vãn Vinh đã thôi không còn soi mói hắn, sắc mặt cũng tự nhiên lại, bắt đầu tìm lời nói chuyện với hắn.

“À, ta thực sự không phải người ở đây”, Lâm Vãn Vinh trên mặt cười cười: “Ta đến từ Kinh Sở, là Lưỡng Hồ nhân sĩ.”

Lâm Vãn Vinh cũng không nói dối, nhà hắn vốn ở tại Hồ Bắc, thế nên hôm nay trước mặt vị tuyệt sắc công tử này, gã cũng chỉ khéo léo nói khác đi chút ít thôi

“Từ xưa nói Kinh Sở có nhân tài, trước kia ta không tin lắm, nhưng hôm ngay mới chỉ nghe huynh đài đọc một câu thơ, ta giờ đã không còn hoài nghi nữa”, vị tuyệt sắc công tử nói rất thành khẩn.

“Nói hay lắm, nói hay lắm”, Lâm Vãn Vinh khẽ cười hai tiếng, rồi nói: “Vị huynh đài này gọi tại hạ lại, không biết có còn gì chỉ giáo?”

“Vừa rồi nghe công tử ngâm lên câu đó, tựa hồ mới chỉ là hạ khuyết( câu sau), nhưng đã thấy phi phàm, làm cho người nghe bay bổng, nhưng chẳng biết còn có thượng khuyết (câu đầu), có thể để cho tại hạ được thưởng thức không?”, vị tuyệt sắc công tử tràn ngập hy vọng đáp.

Thì ra là một thi si (kẻ mê thơ), Lâm Vãn Vinh hiểu rồi, gã cười cười thần bí, từ từ nói: “Câu thơ hay vốn do trời sinh, may mắn mà có được, vỗn có sẵn chúng ở trong lòng, ta tự biết chứ, nhưng cái gì là thượng khuyết với hạ khuyết, đúng là cố cầu không bằng đừng cầu còn hơn.”

Bình thường trên thương trường, Lâm Vãn Vinh tự nhiên là một cao thủ hý lộng, nên hắn cố ý nói với tiểu tử này như thế. Ngươi không thể yêu cầu ta nói ra, không chiếm được ngươi chút tiện nghi, thì ai mà nói cho ngươi chứ.

Quả nhiên, vẻ bội phục hiện rõ trên nét mặt vị tuyệt sắc công tử, y cung kính nói với Lâm Vãn Vinh: ” Huynh đài quả nhiên có phong phạm cao nhân, tại hạ hiểu rồi.”

Ở thời đại này khi một người ngâm thơ làm câu đối, tất nhiên luôn làm đủ thượng khuyết và hạ khuyết, nhưng đã có một câu rât tuyệt rồi, mà dường như Lâm Vãn Vinh cũng chỉ nói đến hạ khuyết, mà lại không thèm để ý tới thượng khuyết, không dám nói là không hề có ai như thế, nhưng đúng là hiếm thấy.

Nhìn vẻ bội phục trên mặt vị tuyệt sắc công tử, Lâm Vãn Vinh cũng có âm thầm vài phần đắc ý, lại càng làm ra vẻ khiêm nhường nói ” khởi cảm, khởi cảm, tàm quý, tàm quý” (không dám, không dám,( tự thẹn) còn kém lắm, ( tự thẹn) còn kém lắm )

Gã thư đồng áo xanh đột nhiên bật cười, lời lẽ của Lâm Vãn Vinh, bất kể nói gì đều rất đặc biệt.

Tuyệt sắc công tử bực tức liếc nhìn gã thư đồng, khiến hắn sắc mặt căng thẳng, không giám nói gì nữa.

“Huynh đài có một phong thái vô cùng ngạo nghễ, có tài mà không kiêu ngạo, so với những kẻ tự cho mình là phong lưu tài tử kia, thật hơn chúng rất nhiều.”

Tuyệt sắc công tử ánh mắt chăm chú nhìn những phong lưu sĩ tử đang ra sức thể hiện văn tài trên mặt hồ kia, trên mặt lộ ra một tia khinh bỉ. Nghe những lời này, Lâm Vãn Vinh cũng thấy có điều kỳ quái, mặc dù hắn mới đến thế giới này hơn một tháng, nhưng cũng nhận thấy ở thế giới này mọi người dường như trọng văn khi vũ, luôn luôn cổ vũ văn tài, thi cử cũng là lấy văn chương luận anh hùng, chỉ cần là một tay bút tốt, tại thế giới này tuyệt đối có thể thành đạt lớn.

Nhưng với một kẻ có văn tài phi phàm như vậy, sao lại có vẻ như rất có thành kiến với đám văn nhân tài tử kia?

Bất quá, vị tuyệt sắc công tử này mấy câu đó nói cũng rất hay, vỗ mông ngựa cũng rất tốt, khiến Lâm Vãn Vinh trong lòng vui vẻ, nếu tiểu tử này mà cùng làm với hắn ở công ty trước kia, thì tuyệt đối y cũng sẽ là một kẻ bán hàng bẩm sinh.

Tiểu tử ngươi nói rất đúng, ta không phải là phong lưu tài tử gì, nên nói là hạ lưu tài tử mới đúng, Lâm Vãn Vinh cười thầm.

“Tài tử và giai nhân Giang Nam, từ xưa đã có mỹ danh, vốn nổi tiếng thiên hạ. Kinh sở tuy cũng có người tài anh hùng tuấn kiệt, nhưng bất kể chất lượng và sản lượng cũng không thể so sánh được với Giang Nam”. Lâm Vãn Vinh giả bộ khiêm tốn nói.

“Chất lượng? Sản lượng?” vị tuyệt sắc công tử nhướng mày, hỏi lại hắn: “Cái từ này có thể giải thích rõ hơn được không?”

“À, đại khái mà nói, đơn giản ý nói về hơn kém và số đếm mà”, Lâm Vãn Vinh trên trán rịn mồ hôi, những khái niệm này vẫn còn rất xa lạ để giải thích cho người ở thế giới này, thật là làm khó hắn mà.

Tuyệt sắc công tử đó gật gật đầu, khẽ liếc nhìn hắn, hé miệng cười: “Huynh đài giải thích thật sự rất trí tuệ, tại hạ nghe thấy lần đầu tiên đấy.”

Khi vị tuyệt sắc công tử hé miệng cười, hai bên má xuất hiện hai núm đồng tiền nho nhỏ, hình dung vô cùng xinh đẹp, khiến cho Lâm Vãn Vinh trong lòng không ngừng xao động.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/04/2017 23:38 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 10
Lâm Nhược Khê nói: Em muốn gọi điện cho Hồng Yến, để hủy bỏ những chuyến đi ngày mai, anh hãy vào trước đi, cô ta không có người thân, đêm nay chúng ta ở lại đây, dù sao thì sáng mai cô ta cũng có thể xuất viện rồi. Hãy nhớ nói chuyện với người ta dễ nghe một chút, em không muốn đến lúc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Giang Nam – Quyển 17
Giang Nam đứng ở đầu thuyền, tâm thần kích động, trong cơ thể hắn hàng tỉ loại đại đạo nổ vang, giờ khắc này lòng hắn cùng thiên hợp, không chỉ là cùng Thiên Đạo của Chư Thiên vạn giới tương hợp, còn cùng Địa Ngục vạn giới Thiên Đạo tương hợp. Đây là Hoàng Đạo tâm cảnh, tâm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 2
Xùy. Ngón trỏ nhỏ máu tươi vào trữ vật giới chỉ, Lục Thiếu Du đang muốn nhìn trộm không gian trong trữ vật giới chỉ thì nhìn thấy trữ vật giới chỉ tỏa ra hào quang chói mắt, cả gian thạch thất sáng ngời, làm cho người ta không dám mở mắt. Có sự cổ quái. Lục Thiếu Du lập tức ném trữ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba