Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 1 » Phần 30

Lâm Vãn Vinh - Quyển 1

Phần 30

Vừa rồi đánh nhau hăng đến nỗi quên hết cả việc chính, mãi đến khi Đổng Thanh Sơn nhắc đến thì Lâm Vãn Vinh mới sực nhớ ra là hắn còn phải ” kiến công” nữa. Công việc này có ý nghĩa rất đặc biệt với hắn, để báo đáp ân tình của Ngụy lão nhân, hắn nhất định không thể làm hỏng việc này được.

Vội vội vàng vàng đến được Tiêu gia nhưng cuối cùng vẫn bị chậm mất một bước, hỏi vài người bên cạnh mới hay rằng cái tên Lâm Tam đã được người ta gọi qua từ lâu rồi.

– Ngươi nói xem cái tên gọi là Lâm Tam có phải là bị điên rồi hay không?

Kẻ mà Lâm Vãn Vinh vừa hỏi thăm thản nhiên cười trước sự đau khổ của hắn:

– Lần tuyển người này của Tiêu gia, ai cũng vội vội vàng vàng đến cho sớm, ngộ nhỡ gọi đúng tên mình sớm hơn lại khổ. Vào được Tiêu gia là coi như có thể lên đời rồi, nhưng cái tên lâm Tam đó lại bỏ phí mất cơ hội hiếm có đó rồi. Thôi không nói nữa, chắc chắn là tối qua lại dính bùa của tiểu nương nào bắt lên giường rồi, không biết chừng bây giờ khéo còn chưa tỉnh dậy ý chứ.

Tên đó mặt cười dâm đãng đầy vẻ đắc ý, cuộc tuyển chọn gia đinh Tiêu gia cạnh tranh vô cùng kịch liệt, Lâm Tam tự động rút lui, chẳng phải là hắn đã tự loại bỏ được một đối thủ hay sao, đương nhiên là hắn phải hả hê lắm rồi.

Điên cái mẹ ngươi ý, Lâm Vãn Vinh chửi thầm trong bụng, tiên tiểu tử mặt mày đầy mụn như ngươi, Tiêu gia có chọn mới là lạ đấy.

Lâm Vãn Vinh dò xét thêm một vòng nữa, quả nhiên không còn thấy thêm kẻ dự tuyển nào đến muộn nữa, hắn có thể được xem như là một kẻ kì dị trong lần tuyển đinh này rồi. Nhìn bộ dạng lo lắng hồi hộp của bọn thi tuyển đinh gia xung quanh, Lâm Vãn Vinh cũng chẳng biết mình nên khóc hay nên cười nữa. Cười là bởi vì bản thân bây giờ đã đến muộn rồi, nếu cứ vậy mà bỏ cuộc thì sẽ chẳng phải đến Tiêu gia làm những việc dưới tay kẻ khác nữa, mặc dù sẽ có chút khó ăn khó nói với Ngụy lão nhân. Khóc là vì mình một khi đã đến Tiêu gia này rồi thì chắc hẳn là cũng sẽ vẻ vang như những anh chàng gia đinh được tuyển kia thôi.

Hắn do dự một lúc mới nghĩ rằng, thôi thì thôi vậy, chẳng phải cũng chỉ một năm thôi sao, cứ từ từ rồi sẽ qua thôi, nhưng tuyệt đối không được để cho Ngụy đại thúc biết được chuyện này.

Quyết định xong hắn lại có chút buồn phiền, tình hình bây giờ là, cho dù hắn có muốn làm kẻ hầu, người ta có thể cũng không cần nhận hắn nữa. Cái mẹ hắn gì đây, Lâm Vãn Vinh cười đau khổ, xem ra vẫn phải nghĩ biện pháp gì đây.

Lâm Vãn Vinh chờ mãi, thấy các tài tử gia đinh đã chia ra tuyển rồi. Tài tử tốc độ thi tuyển gia đinh rất chậm. Nhưng trước mắt, phía tuyển gia đinh lại rất nhanh, có vài người vào thi chưa đến một phút, đã mặt mày đỏ gay chạy ra ngoài rồi.

– Huynh đài, trong đấy thi cái gì vậy?

Lâm Vãn Vinh níu lấy một tên gí đinh vừa bị loại ra để hỏi.

Tên gia đinh bị loại mặt mày buồn rầu nói:

– Bản thân ta cũng chẳng biết là họ thi cái gì nữa, mấy chữ đấy ta không biết lấy một cái nào, hu hu. Giấc mộng là gia đinh Tiêu gia đáng thương của ta, Tiêu đại tiểu thư, Tiêu nhị tiểu thư, tiêu phu nhân trong mộng của ta, ta mãi mãi không bao giờ được gặp họ nữa rồi, huh hu…

Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên nhìn kẻ gia đinh bị loại đang lao đầu về phía trước, tên tiểu tử đó mơ sang thật, mẹ con Tiêu gia đều trở thành người tình trong mộng của hắn sao?

Lâm Vãn Vinh nhìn quanh tứ phía lần nữa, thấy một người có tướng quản gia đang đứng ở cổng tuyển gia đinh, soi xét từng kẻ gia đinh được gọi vào, vẻ mặt vênh váo, tự đắc vô cùng.

Tên quản gia này đến gân bốn chục tuổi rồi, miệng nhọn mặt khỉ, đôi mắt chớp động ngâng quang, theo suy đoán của Lâm Vãn Vinh thì tên này vốn đã là một tên đặc biệt giỏi cơ hội cầu lời.

Có cách! Lâm Vãn Vinh hắc hắc bật cười, lấy từ trong người ra hai lượng bạc, bước nhanh vài bước, nhẹ nhàng đến gần tên quản gia nói:

– Quản gia đại nhân, xin nghe tại hạ nói đôi lời.

Kẻ này đúng là quản gia, nhưng thực ra trước tên hắn vẫn còn một chữ “phụ” nữa, cấp trên của hắn, cánh tay đắc lực trong đám quản gia của Tiêu gia – quản gia đại nhân đã đi giám sát kỳ thi tuyển tài tử rồi, về lai lịch tên này thì Lâm Vãn Vinh đương nhiên biết, chỉ cần lộ ra cái danh hào đại quản gia là giữa các tài tử sẽ có sự tranh chấp lớn rồi.

Các tài tử đó rất hào phóng, để có được sự lưu tâm của đại tiểu thư, còn có kẻ nào ngu dốt mà không tranh lên mà đút cho vị đại quản gia ấy càng nhiều càng tốt? Cứ vậy tính sơ sơ thì một ngày đại quản gia ít nhất cũng thu về được tám chục đến một trăm lượng bạc đôi chứ chẳng ít.

Vị phụ quản gia này có hận thì cũng chỉ dám hận thầm trong lòng bởi cái chữ “phụ” đáng ghét, giám sát gia đinh ứng thí, công việc không thể sơ muối gì được này đương nhiên bị đùn đến tay hắn rồi. Cả ngày trong tay mói có được năm đồng bạc, đều là một đống tiền lẻ cả. Hắn cũng chẳng có cách nào bắt bẻ lũ gia đinh quàn áo rách rưới đấy nữa, những kẻ đã phải đến thi gia đinh thì thử hỏi liệu kẻ nào có tiền không?

– Ngươi có việc gì….

Câu nói chưa dứt lời thì phụ quản gia đã thấy bạc sáng lấp lánh trong tay Lâm Vãn Vinh.

– Ôi…

Mắt phụ quản gia sáng lên, đi đến vài bước nói:

– Có việc gì mau nói đi, ta đang bận việc lắm.

Lâm Vãn Vinh rút một cái đã là một lượng bạc đôi, tuy là còn ít hơn so với các tài tử kia nhiều, nhưng trong đám thi gia đinh này thì chắc chắn là kẻ hào phóng nhất rồi.

Tên tiểu tử này có tương lai đấy, nhìn cách hắn tiêu tiền, vị phụ quản gia đột nhiên lại có ấn tượng tốt với tên tiểu tử trông tướng mạo đường hoàng, khỏe khoắn đang đứng trước mặt.

– Có việc gì?

Phụ quản gia nói, tranh thủ lúc không có ai để ý liền nhẹ nhàng lấy lượng bạc đôi trong tay Lâm Vãn Vinh đút tọt vào túi.

Nhận tiền rồi thì mọi chuyện dễ thôi, Lâm Vãn Vinh mừng thầm trong bụng, vội vàng ôm tay nói:

– Không biết vị quản gia đại nhân này phải xưng hô thế nào cho phải nhỉ?

– Ta họ Bàng, phó (phụ) quản gia của Tiêu gia.

Bàng phó quản gia kiêu ngạo nói, chỉ đến khi nhắc đến chữ phụ thì trong mắt hắn bỗng toát lên một vẻ phẫn khái, hiển nhiên là hắn căm cái chứ “phụ” này lắm .

– Hóa ra ngài chính là Bàng quản gia sao.

Lâm Vãn Vinh kinh ngạc nhìn hắn nói, dường như không hề nghe thấy chữ “phụ” trong đó

– Ái chà, đại danh của ngài thật nổi tiếng lẫy lừng, thật đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy, gặp mặt hơn hẳn nghe danh.

Bàng quản gia nhìn hắn lạ lùng nói:

– Ngươi biết ta sao?

Lâm Vãn Vinh nở nụ cười kỳ dị nói:

– Cái đó là đương nhiên. Tuy tại hạ chưa từng gặp đại nhân nhưng trong cả thành Kim Lăng này có ai là không biết đến danh ngài đâu chứ. Nghĩa can trung đảm, nghĩa bạc vân thiên, một lòng vì chủ, trung tâm báo quốc, vang danh lừng lẫy khắp thiên hạ.

Vì sao lời nói cũng chẳng mất tiền mua, Lâm Vãn Vinh mạnh mồm khen cho phụ quản gia vài câu.

Tên Bàng phụ quản gia đúng thật là vô liêm sỉ, mấy lời đó nói ra mà cũng khiến hắn mặt mày hớn hở, gật gật đầu như tiếp nhận hiển nhiên.

Lâm Vãn Vinh thấy hắn vẫn còn dày mặt hơn cả mình, tên này đúng là hết thuốc chữa rồi.

Lâm Vãn Vinh nhìn quanh tứ phía, sau đó thì thầm vào tai phụ quản gia rằng:

– Hơn nữa, tại hạ còn nghe các gia đinh bằng hữu nói, Tiêu gia đại quản gia lẽ ra phải là ngài mới đúng. Nhưng lần đó là do kẻ kia dùng thủ đoạn chơi xấu qua mắt được phu nhân và tiểu thư nên mới leo lên được trên ngài. Tên đó đúng là loại hạ lưu vô liêm sỉ, tại hạ chỉ thấy hắn một lần là đã biết rõ ngay rồi.

Trong thế giới mà Lâm Vãn Vinh đến, chính chức và phó chức bao giờ cũng có mâu thuẫn xung đột với nhau cả, những chuyện như thế này cũng gặp qua không ít lần rồi. Huống hồ nhìn tướng mạo trời sinh của tên Bàng phó quản gia này, nói hắn không để ý đến vị trí quản gia thì e chẳng ai tin nổi.

– Đừng có nói láo…

Bàng quản gia tỏ vẻ đường đường chánh nghĩa nói:

– Đoàn kết là điều rất quan trọng. Ta và đại quản gia từ một chỗ huấn luyện mà ra, quan hệ của chúng ta rất hòa thuận. Dưới sự lãnh đạo của lớp lãnh đạo trung tâm là ta và đại quản gia, ta và Vương quản gia phân công hợp tác, phối hợp rất tốt, tổ chức cũng vô cùng tin tưởng chúng ta.

Nói vậy nhưng ánh mắt lại lộ rõ vẻ sung sướng, điều này đã nói rõ được suy nghĩ thật trong lòng hắn như thế nào rồi.

– Vâng, Vâng…

Lâm Vãn Vinh ra vẻ cực kỳ tâm đắc lời tên kia nói rồi cười đáp:

– Các ngài cùng làm việc trong một ban, lãnh đạo đến hàng trăm gia đinh trong tiêu gia, tình cảm chắc cũng sâu sắc hơn nhiều.

– Ngươi tìm bổn quản gia có việc gì không?

Bàng phó quản gia vẫn rất hài lòng với biểu hiện của Lâm Vãn Vinh, nhưng hắn không phải kẻ đần, tất nhiên hiểu rõ kẻ tự nhiên tìm đến biếu bạc cho mình chắc chắn là có mục đích gì cần nhờ vả đây.

Lâm Vãn Vinh dương dương ngón cái với Bàng quản gia nói:

– Đại nhân đúng là một người thông minh, nói chuyện nhưng không quên việc.
Hắn liếc nhìn tứ phía một lát rồi hạ giọng nói:

– Không giấu gì Bàng đại quản gia, vốn dĩ hôm nay tại hạ đến đây là để thi vấn đáp, nhưng thật đáng tiếc trong nhà lại có việc đột xuất, nên lỡ mất kì thi, thật là, đã lỡ mất lượt thi rồi, vì vậy muốn nhờ đại nhân đại ân cho một chút, cho tại hạ được tiến vào thi thí.

Bàng phó quản gia đánh cho Lâm Vãn Vinh một cái nhẹ rồi nói:

– Ngươi thật là, tại sao lại không biết đúng hẹn mà đến như thế, thời gian quí hơn vàng, có vàng cũng không mua nổi thời gian, ngươi có biết không? Có biết bao nhiêu người muốn đến làm gia đinh cho Tiêu gia như vậy ngươi có biết không? Có biết bao nhiêu người muốn có được một cơ hội đầu tiên như ngươi, ngươi có biết không?

Bàng phó quản gia luôn miệng nói “ngươi biết không”, Lâm Vãn Vinh nghe đế phát bực trong lòng, nhưng đang phải nhờ vả tên này nên vẫn phải giả bộ nghe lời. Lâm Vãn Vinh gật đầu lia lịa nói:

– Quản gia, ngài dạy rất phải, tại hạ mong sau này có càng nhiều cơ hội được Bàng quản gia chỉ giáo cho hơn, xin cúi đầu nghe lời dạy của quản gia, đa tạ ngài giúp tại hạ được mở mang đầu óc để khôn lớn hơn.

Nói xong câu đó, trong lòng hắn đã tràn đầy ác tâm, muốn bật tung cả tổ tông mười tám đời nhà tên Bàng quản gia này lên mà chửi.

Bàng phó quản gia thấy tên tiểu tử này ham học hỏi, cách giáo dục của mình cũng thật có tác dụng, đó là một đối tượng giáo dục có tương lai, trong lòng đột nhiên cảm thấy “ái tài” kì lạ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/04/2017 23:38 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 20
Nếu nói từ lúc Hạ Tưởng có nhận thức thành lập thành viên chính trị nòng cốt, tới thành viên chính trị nòng cốt đầy đủ quy mô. Ít nhất tiêu phí thời gian năm sáu năm rồi, mới hoàn thành sự sắp xếp của giai đoạn thứ nhất. Nói như vậy thành viên tổ chức kinh tế của Hạ Tưởng từ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Chị Quỳnh vắng chồng - Tác giả The Kid
Dựa theo nhân vật trong phim “Mãi mãi là bao lâu” Tại một khu chung cư cao cấp ở thành phố Hồ Chí Minh. Chị Quỳnh là người phụ nữ trẻ, xinh đẹp, đã có chồng và một đứa con trai. Nhưng chồng chị đã đi ra nước ngoài làm ăn, bỏ lại chị và đứa con trai ở nhà ông bà nội. Quỳnh lúc...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 4
Nhưng muốn mở cửa tiệm cũng không dễ, cần có điều kiện nhất định. Lục Thiếu Du đi qua mấy con đường, theo Bạch Mi trưởng lão vào một đình viện. Đình viện trang trí cực kỳ xa hoa nhưng không rêu rao. Lục Thiếu Du mới ngồi xuống tiểu sảnh thì Bạch Mi trưởng lão nôn nóng hỏi ngay một năm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba