Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 1 » Phần 9

Lâm Vãn Vinh - Quyển 1

Phần 9

Ngụy đại thúc đột nhiên nói: “Vãn Vinh, việc mấy hôm trước ta có nói qua với ngươi, ngươi suy nghĩ đến đâu rồi?”

“Là việc bảo ta đi đóng giả nhi tử người khác á?”, Lâm Vãn Vinh sững sợ một lát, rồi nhớ ra hỏi lại.

Mấy hôm trước, vị Ngụy đại thúc này từng đề nghị với Lâm Vãn Vinh chuyện này, ý bảo Lâm Vãn Vinh đi giả mạo làm công tử nối dõi của một ông chủ lớn, nhưng đã bị Lâm Vãn Vinh thẳng thừng cự tuyệt, hôm nay y lại nhắc lại chuyện cũ, không biết có ý tứ gì nữa đây.

Ngụy đại thúc rõ ràng đang nghĩ là hắn vẫn đang do dự chưa quyết, vội vàng nói tiếp: “Vãn Vinh, đây không phải là một ông chủ bình thường, thực lực của hắn lớn như thế nào ngươi không thể tưởng tượng được đâu, nếu như thực sự ngươi nhận việc đón thì dần dần ngươi sẽ hiểu được ý của ta.”

“Lớn đến mức ta không thể tưởng tượng? không lẽ hắn là hoàng đế không ngai chắc ?”, Lâm Vãn Vinh cười lạnh.

Ngụy đại thúc dường như đang nhìn hắn bằng đôi mắt trống rỗng kia, “liếc” qua Lâm Vãn Vinh một cái, trên vẻ mặt hiện nét kỳ quái khiến Lâm Vãn Vinh cũng không thể hiểu nổi.

“Đóng giả con của kẻ khác, đại thúc ngươi tưởng rằng họ không thể nhận ra được sao? Đừng cho tất cả kẻ khác là kẻ ngu hết chứ!”, Lâm Vãn Vinh khuyến cáo Ngụy đại thúc, hy vọng thừa dịp này dập tắt luôn cái ý tưởng đó của lão.

“Ngươi nói rất đúng, không ai là kẻ ngu cả, ta có thể nói cho ngươi biết, vị lão gia này tuyệt đối không thể có con trai, chính hắn trong lòng hiểu rõ, nhưng là hắn nhất định phải tìm được một người con.”, Ngụy đại thúc nói.

“Ah?”, thế này có có vài điểm hợp lý chứ, rõ ràng biết mình không có con trai, nhưng lại muốn tìm người đóng giả con trai mình, thực sự là thú vị à.

Lâm Vãn Vinh không kìm nén được sự hiếu kỳ hỏi lại: “Vì cái gì vậy, chẳng lẽ thực sự có người như thế, muốn chiếm tiện nghi là cha kẻ khác ư?”

Ngụy đại thúc sâu sắc “nhìn” Lâm Vãn Vinh nói: “Thiên hạ to lớn, có vài chuyện chỉ có thể làm theo ý nguyện của chính mình! Cho dù là hoàng thân quốc thích, tất cũng có những điều khó nói, nói chi đến kẻ thường nhân chứ?”

“Vậy thì vì sao lại lựa chọn ta?”, Lâm Vãn Vinh mỉm cười nói, càng ngày càng thấy mình có tiềm chất của những kẻ săn tin giật gân cho các tờ báo lá cải hàng ngày.

“Vì ngươi gan lỳ, cẩn thận, kiến giải đặc biệt, mặt dầy, hơn nữa…” Ngụy đại thúc “nhìn” Lâm Vãn Vinh thần bí nói: ” Hơn nữa ngươi hoàn toàn là một là kẻ vô sỉ.”

Trời ạ, ngươi rút lại cái chuyện này ngay đi, thế này vị Ngụy lão nhân kia chửi ta à, Lâm Vãn Vinh trong lòng bực tức, chỉ có thể bất lực lắc đầu cười khổ, ông trời như thế trêu ngươi ta, ta mà là kẻ vô sỉ à.

Lâm Vãn Vinh nghiêm chỉnh nói: “Chữ hiếu đứng thứ nhất trong trăm điều, thân thể là do cha mẹ sinh ra, đây là quan hệ máu mủ tiên thiên sinh thành, không có bất cứ cái gì có thể thay đổi, nếu như Lâm Vãn Vinh có thể nhận người ngoài làm cha, thì công lao sinh thành dưỡng dục của cha mẹ vứt đi đâu? Khi đó hành vi của ta khác nào cầm thú?”

Vị Ngụy đại thúc trầm ngâm chốc lát rồi gật đầu nói: “Ta không nghĩ ngươi cũng là kẻ có ngạo khí, thôi bỏ qua đi, việc này tạm thời bỏ qua không nói đến nữa. Vãn Vinh, ngày mai ta phải đi rồi, gặp gỡ ngày hôm nay, rồi không biết phải đến bao giờ mới gặp lại nữa.”

“Hả?”, Lâm Vãn Vinh chấn động, Ngụy đại thúc này là người đầu tiên gã tiếp xúc ở thế giới này, thậm chí có thể nói y là thân nhân duy nhất của gã ở đây, làm thế nào có thể nói đi đâu?

Ngươi đi rồi, ta ăn cái gì, uống cái gì đây? Lâm Vãn Vinh cáu bẳn nghĩ thầm.

Ngụy đại thúc cười nói: “Ta năm nay đã gần tám mươi rồi, cũng đã dừng chân ở Kim Lăng thành đến mười năm rồi, nghĩ lại, có lẽ cũng nên thay đổi sang nơi khác.”

Ngụy đại thúc năm nay gần tám mươi? Làm thế nào mà một chút ta cũng không nhìn ra vậy, lão nhân này xem ra thực sự phong độ à.

“Ngụy đại thúc, ngươi muốn đi đâu?” Ở cùng lão nhân này một thời gian dài, trong lòng thực sự có chút tình cảm, mặc dù một tháng nay ông ta luôn luôn bảo mình là kẻ tàn tật, yêu cầu Lâm Vãn Vinh nấu cơm, giặt giũ quần áo, nhưng không thể phủ nhận, Lâm Vãn Vinh cũng có cảm tình không ít với ông ta, thử tưởng tượng, đối với thiên hạ, quen biết thân thiết một người, thì cảnh chia tay như thế này thực sự bi thảm mà.

Ngụy lão cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của Lâm Vãn Vinh mà thong thả cười nói: “Có thể trước tiên về quê nhà một chuyến, dù sao ta tuổi tác cũng cao rồi, lá rụng về cội là thế.”

Dường như ông ta đang muốn nhìn Lâm Vãn Vinh nói: ” Vãn Vinh, vạn vật đổi thay, như mây trắng bay qua, có lẽ lần tới gặp lại, ngươi lại khăng khăng thầm nghĩ muốn giết ta cũng nên”, Ngụy đai thúc mặc dù đang mỉm cười, nhưng trên mặt lại hiện ra vẻ ưu tư không thể che dấu được.

Lâm Vãn Vinh tự nhiên coi ông ta tinh thần lú lẫn, cũng không trả lời ông ta nữa.

“Ngụy đại thúc, quê ngươi ở đâu? Ở nhà còn có thân nhân không, con cháu ngươi đều ở đó à?”, một tháng vừa rồi, Ngụy đại thúc rât ít khi nói chuyện cùng với Lâm Vãn Vinh chuyện gia cảnh nhà y, trừ việc biết ông ta là một cao cấp gia đinh của Tiêu gia tại Kim Lăng, còn lại Lâm Vãn Vinh chẳng biết gì hơn.

“Con cháu?”, một tia đau khổ hiện qua trên mặt Ngụy đại thúc, “nhìn” Lâm Vãn Vinh nói: “Vãn Vinh, việc này có lẽ sau này ngươi sẽ hiểu, bây giờ không nói chuyện đó nữa, chúng ta quen biết đã lâu, để đại thúc cho nhà ngươi một món quà nhỏ nghe?”

Ông ta vẻ mặt quỷ quỷ quái quái, lấy từ trong lồng ngực ra một quyển sách cổ, bìa ngoài đã bạc phếch đưa cho Lâm Vãn Vinh.

Lâm Vãn Vinh cầm lấy lật bên trong ra xem, chỉ thấy bên trong từng trang một miêu tả các tư thế giao hợp nam nữ, “long bác, hổ dược, báo phác, thiền phụ” có đến hơn trăm tư thế khác nhau, thực sự có thể nói muốn gì có nấy, hơn nữa thần thái hình vẽ chân thật, động tác rõ ràng, nam nữ vẻ mặt đang ở cao trào cực điểm.

Lâm Vãn Vinh ánh mắt sáng rực, cái này so với mấy thứ Hoa Hoa công tử, Nam nhân bang, Long hổ báo gì gì đó thì hơn đứt.

Hắn tự hỏi đã, bản thân vốn đã từng xem qua băng hình loại này của mỹ nữ Nhật bản và Âu Mỹ, hơn nữa gã cũng đã không ít lần áp dụng cái này với bạn gái của mình, vốn tự cho rằng mình về phương diện này đã kết hợp nhuần nhuyễn kiến thức Nhật – Mỹ cổ kim, nhưng hôm nay vừa thấy tiểu sách này, gã mới biết được chính mình thực sự là ếch ngồi đáy giếng, các vị lão tổ tông của ta sớm đã “nhất côn dò đường đưa thuyền vượt qua dâm hải”, nghiên cứu rành rẽ bực này, nếu so sánh các vị tiền bối xả thân nghiên cứu khắc khổ, thì Lâm Vãn Vinh nghĩ mình đúng là hậu sinh vãn bối thực sự rất đáng xấu hổ.

Ngụy đại thúc “nhìn” Lâm Vãn Vinh, hắc hắc cười nói : “Sao rồi, có thấy thiếu cái gì không?”

Lâm Vãn Vinh lật lật từng trang, từ từ xem xét từng tư thế, rồi lại so sánh với bản thân kinh nghiệm thực sự còn thiếu sót rất nhiều, gã cười hì hì nói: “Hắc hắc, Ngụy đại thúc, lão còn có gì tốt nữa, cũng cho ta xem một lượt đi, ví như mấy cái tranh của Kim Bình Mai, Ngọc Bồ Đòan, Đăng Thảo Hòa Thượng có có hay không?”

“Kim Bình Mai, Ngọc Bồ Đòan, Đăng Thảo Hòa Thượng là cái gì?”, Ngụy đại thúc vẻ mặt kỳ quái hỏi lại.

Lâm Vãn Vinh lúc này mới nhớ ra, mấy cái hảo thư loại này ở thế giới này còn chưa có, trong lòng có chút tiếc rẻ cho Ngụy đại thúc, sau đó chỉ cười hắc hắc vài tiếng, không trả lời nữa.

Ngụy đại thúc mặc dù không rõ đó là cái gì, nhưng “nhìn” bộ giáng cười cười của Lâm Vãn Vinh , cũng có thể đóan ra 6.9 phần.

Lão “nhìn” Lâm Vãn Vinh, rồi cười lên vài tiếng, vẻ mặt lộ ra một tia vừa kỳ quái vừa phức tạp, lát sau mới nói: ” Ai, làm nam nhân thật là chuyện tốt.”

Không phải chứ, Lâm Vãn Vinh lén hít một hơi, lão già tám mươi tuổi này chẵng lẽ là pê đê sao?

Cái suy nghĩ kiểu này khiến Lâm Vãn Vinh toát mồ hôi đầy đầu, mặc dù ở thời đại của Lâm Vãn Vinh tư tưởng của mọi người đều rất tự do, nhưng ngẫm lại nếu bản thân mình ở chung phòng với một lão pê đê hơn một tháng? Thì từ nay về sau làm sao mà ra ngòai nhìn người khác đây.

Ngụy đại thúc cũng thở dài, chậm dãi nói: “Ngươi không nên để những hình vẽ trên làm mờ mắt, ngươi nhìn kỹ những đường mầu hồng trên người của những kẻ đó.”

Nghe Ngụy đại thúc nói vậy, Lâm Vãn Vinh lập tức chú ý đến trên người những kẻ kia có một nét nho nhỏ giống như mạch máu mầu hồng, chẳng lẽ đây là trong truyền thuyết đây là đồ hình hành công chăng?

“Đây là những năm ta còn hai mắt, ta lẻn vào tàng thư các của Hoàng cung, tiềm nhập hoàng cung tàng thư các tìm thấy tiểu sách này nhét trong một cái sừng rỗng, niên đại lâu năm, do người nào trước tác ra cũng không thể biết được, liệu có tác dụng hay không cũng không có ai từng nghiệm chứng qua, ta thấy quyển sách này dường như có vài điểm ý tứ, nên giữ lại đến nay”, Ngụy đại thúc giải thích đơn giản.

A, thì ra là tam vô sản phẩm, thảo nào mà người hào phóng cho ta, Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc, tiện đây muốn hỏi sao lão nhân gia không tự thân thử nghiệm đi?

Ngụy đại thúc giống như đọc được suy nghĩ của hắn, trên mặt chần chừ một lát nói: ” Ta – thân thể ta có nguyên nhân riêng, không thể tu luyện được, nhưng ta tin rằng không có kẻ nào thích hợp tu luyện loại công pháp này hơn ngươi.”

Trời ại, đây là khen ta hay chửi ta đây?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/04/2017 23:38 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hạ Thiên – Quyển 3
Trong bệnh viện, Lãnh Băng Băng cúp điện thoại, nàng đi về phía phòng bệnh, Dương Hưng Nghiệp, Dương Phi và hai vệ sĩ đều ở đây. Khi Dương Hưng Nghiệp phát hiện ra mình không nói được lời nào thì cực kỳ hoảng sợ, sau đó cũng trấn tỉnh lại. Lão không nói được nhưng vẫn còn viết được...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Miêu Nghị – Quyển 22
Nhiếp Vô Tiếu nhìn nàng chằm chằm một chút, lại nhìn Miêu Nghị ngoắc ngón tay, gọi Miêu Nghị đến trước mặt, hỏi: Còn ngươi? Ngươi tại sao muốn tới đây? Mã Đức. Lão tử danh tiếng lớn như vậy, cũng không tin ngươi không biết! Trong lòng Miêu Nghị nói thầm, ngoài mặt bình tĩnh nói: Ta không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 14
Còn Đạm Đài Tuyết Vi lảo đảo lui về phía sau một bước mới ổn định được thân hình, thế nhưng lại không có vẻ gì là có trở ngại. Tu vi Linh Vương nhị trọng của nàng đã được phóng thích. Khí tức hùng hậu tràn ra, cỗ khí tức này khiến cho Vân Hồng Lăng có cảm giác áp lực. Lúc này, ánh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba