Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 12 » Phần 56

Lâm Vãn Vinh - Quyển 12

Phần 56

Nghe hắn nói sẽ đem toàn bộ ngân lượng mà Nhiếp Viễn Thanh tham ô trả lại cho Tự Châu, hai người Thành Tự Lập vô cùng bội phục. Từ xưa đến nay, quan gia vẫn luôn thu tiền thì dễ mà buông tiền thì khó, một hành động này của Lâm soái đã hoàn toàn đả phá quy luật của quan trường, trả lại công đạo cho bách tính Tự Châu.

– Đồng thời, tuyên bố cho tất cả hương thân Hoa Miêu…

Lâm Tam trầm mặt lại:

– … Nhiếp Viễn Thanh tội ác tày trời, những tội mà hắn phạm phải nhiều không kể xiết, ta đã bẩm báo lên Hoàng thượng lão nhân gia, Nhiếp Viễn Thanh chẳng cần phải áp giải về kinh thành, chỉ đợi hình bộ gửi công văn đến là sẽ xử cực hình ở ngay bên ngoài Tự Châu phủ. Thời buổi rối ren này phải dùng trọng luật, không thể để tên cẩu quan này được chết quá thống khoái, phải lấy ngàn đao xẻ thịt hắn, lăng trì cho tới chết, cảnh cáo răn đe kẻ khác về sau. Tất cả bách tính Tự Châu đều có thể đến tận nơi chứng kiến!

“Lâm nguyên soái thế này là đã động chân nộ rồi, thủ đoạn tuy ác nhưng lại là vì xả nỗi bực tức cho lão bách tính, những ngày tốt đẹp của bách tính Tự Châu đã thực sự tới rồi!” Thành Tự Lập và Trương Quần đều phấn khởi không thôi, nhất tề ôm quyền cảm kích:

– Tạ ơn Lâm soái! Mạt tướng lập tức y lệnh!

Hai người vui mừng cáo lui. Lâm Tam lắc đầu lo lắng miên man: “Làm được một Tự Châu phủ rồi, nhưng thiên hạ còn có bao nhiêu Nhiếp Viễn Thanh? Làm sao giết được hết đây? Dẹp bỏ tham ô chính là việc khó nhất thiên hạ, Triệu Tranh vẫn còn nằm trong nôi chẳng hay biết gì đã phải gánh trọng trách lên người, tương lai chẳng biết sẽ còn có bao nhiêu chuyện đau đầu đây?”

Đang trong lúc trầm tư thì Tứ Đức chạy như bay vào:

– Tam ca! Mau mau, Nhị trưởng lão của Miêu trại đưa hỷ phục tới cho huynh!

“Hỷ phục?” Lâm Tam chớp chớp mắt, ngay sau đó sực tỉnh, vội vã kêu lên:

– Mau nghênh đón!

– Cung hỷ! Cung hỷ!

Nhị trưởng lão bưng theo một bộ y phục Bạch Miêu mới tinh, tươi cười đi vào.

“Hôm nay là một ngày tốt!” Nghĩ đến ánh mắt say đắm của An tỷ tỷ, trong lòng Lâm Tam lập tức nóng lên, tất cả ưu tư loáng cái đã biến sạch. Hắn cười hì hì tiến đến, khom người nhận lấy y phục trong tay Nhị trưởng lão:

– Làm phiền a thúc đích thân tới tống hỷ, tại hạ thực hổ thẹn quá!

Tứ Đức sớm đã đưa một phong hồng bao lớn tới, Nhị trưởng lão mỉm cười nhận lấy, vui vẻ thúc giục:

– Đa tạ a Lâm ca! Hảo sự không nên chậm trễ, mời a Lâm ca mau mau lên núi, Thánh cô đang khổ sở chờ mong đó!

– Được, được!

Lâm Tam vui vẻ đến không khép nổi miệng, vội vã mặc ngay bộ y phục mới kia vào.

Bộ Miêu trang này là làm riêng cho hắn, mặc vào cực kỳ vừa vặn, nhìn sợi chỉ thuần khiết tượng trưng cho Bạch Miêu trên ống tay áo, cũng không biết vì sao hắn đột nhiên nhớ tới khuôn mặt kiều diễm đầy vẻ thẹn thùng của Y Liên khi thay y phục cho hắn lúc xuất phát ở Ánh Nguyệt thôn:

– A thúc, ta muốn hỏi thăm người một chuyện?!

Nhị trưởng lão cười sang sảng nói:

– Đã sắp là người một nhà rồi, còn coi ta như người ngoài sao? Có chuyện gì thì cứ thẳng thắn hỏi đi!

A Lâm ca thân phận cao vời vợi, bản lĩnh phi phàm, lại được bách tính Tự Châu cực kì yêu quý, Thánh cô và hắn có thể kết thành nhân duyên là một chuyện vô cùng tốt đẹp. Các vị trưởng lão quá trình từ lúc phản đối tới lúc tiếp nhận, quan niệm đã dần dần thay đổi.

– A thúc, sáng hôm nay người có nhìn thấy Y Liên chưa?

Lâm Tam hạ thấp giọng, cẩn thận dò hỏi.

– Y Liên?

Nhị trưởng lão lắc lắc đầu:

– Không nhìn thấy nó, cha nó Bố Y và chúng ta đã thương thảo về các sự vụ của Miêu trại cả một đêm, đến khi trời sáng mới đi nghỉ. A Lâm ca, ngươi hỏi cái này làm gì?

– Ồ, là Y Liên mang ta tới Ngũ Liên phong, do đó mới có mối lương duyên đẹp đẽ giữa ta và Thánh cô. Ta muốn cảm tạ nàng ấy cho tốt mà thôi!
Hắn không dám nói ra chuyện tiểu a muội vì hắn mà quyên sinh, nếu để cho đám trưởng lão này biết được, họ còn không đi tìm hắn liều mạng sao?

Thấy a Lâm ca nhớ ân mà báo đáp, Nhị trưởng lão mừng rỡ gật đầu. Lâm Tam mặc Miêu trang lên, đeo dải đỏ, sau đó khởi hành, thẳng tiến về phía Ngũ Liên phong trong tiếng pháo rầm trời, lễ nhạc rền vang.

Cáo thị trả bạc về Tự Châu, giết chết Nhiếp Viễn Thanh vừa mới dán lên, trong huyện thành Quân Liên sớm đã dày đặc đầu người, trước các bảng cáo thị người đông như kiến, đến một giọt nước cũng không lọt ra được. Tất cả bách tính Hoa Miêu vây quanh để tận mắt chứng kiến rồi hưng phấn ôm nhau hoan hô, đốt pháo mừng như ngày Tết, từ đầu đường tới cuối đường, những tiếng pháo nổ vang mãi không thôi.

“Nguyện vọng của lão bách tính kỳ thực rất đơn giản, họ chẳng cần biết ngươi làm quan có bản lĩnh gì, chỉ hy vọng ngươi có thể thanh chính liêm khiết, xử sự công bình. Nhưng trong khắp thiên hạ này, chân chính làm được điều đó có được mấy người đây?” Lâm Tam nhìn mà thổn thức không thôi, đột nhiên nhớ đến thân phận của Triệu Tranh, bỗng cảm thấy gánh nặng trên người lại tăng thêm mấy phần.

– Mau nhìn kìa, a Lâm ca, là a Lâm ca!

Có mấy người tinh mắt, vừa nhận ra Lâm Tam trong chiếc kiệu đỏ liền lập tức thất thanh kêu lớn.

– A Lâm ca, a Lâm ca… !

Đám người bốn phía ào lên như thủy triều, hưng phấn hò reo tên hắn lên, trên đường lập tức đen đặc người, đến giọt nước cũng không lọt ra được, kiệu hoa khó mà tiến thêm được một bước.

Lâm Tam chỉ đành từ trong kiệu bước ra, ôm quyền hướng về bốn phía mà liên tục khom người đáp lễ. Cả Quân Liên huyện sau nháy mắt đã sôi trào lên.

Chịu đủ sự nhũng nhiễu của tham quan, trên trời đột nhiên rơi xuống một a Lâm ca, hưng dân sinh, giết gian nịnh, trừ ác bá, chuyện mà bách tính Tự Châu muốn làm, a Lâm ca nhất nhất đều thay họ đi làm, sao không khiến cho người ta mừng rỡ chứ?!

Hôm nay là ngày đại hỉ của a Lâm ca và Thánh cô, đám người tụ tập càng lúc càng đông, tiếng tung hô reo mừng vang lên rầm trời, chiếc kiệu của hắn đi đến đâu đám người liền theo tới đó, đội ngũ nghênh thân cứ dài thêm mãi, đưa mắt nhìn đi chẳng thấy đầu đuôi.

Trên Ngũ Liên phong sớm đã tràn ngập màu đỏ, treo đèn kết hoa, nhìn thấy chiếc kiệu đi tới liền lập tức cử hành lễ nhạc, pháo nổ vang trời, tất cả mọi người lớn tiếng hoan hô, không khí cực kì náo nhiệt.

– Đứng lại! Đứng lại!

Mới đi tới dưới núi, phía trước đột nhiên hiện ra một đám cô nương Miêu tộc trang điểm rực rỡ, Hồng Miêu, Bạch Miêu, Thanh Miêu, Hoa Miêu, các chi hệ đều có, tràn ra ngăn trước chiếc kiệu.

Tứ Đức cực kì cơ linh, mau chóng chạy lên trước, cười bồi nói:

– Các vị tỷ tỷ! Thời gian đã không còn sớm rồi, mong chư vị hãy thứ cho, để chúng tôi lên núi sớm một chút đi, đừng làm Thánh cô phải đợi lâu!

Hắn vừa nói, hồng bao trong tay nhanh nhẹn đưa tới mỗi người một chiếc, các cô nương nhận lấy hồng bao nhét vào trong ngực, cười râm ran nói:

– Muốn rước Thánh cô của chúng ta đi, làm sao dễ dàng như thế được? Mau bảo a Lâm ca xuống nói chuyện đi, đáp được rồi, chúng ta mãn ý thì mới có thể để huynh ấy lên núi. Nếu không, đêm nay Thánh cô sẽ phải độc thủ không phòng rồi, hi hi!

“Đi nghênh thân lại bị cản đường, đây chắc là do tục lệ người ta bày bố!” Lâm Vãn Vinh vội vã xuống kiệu, mỉm cười ôm quyền:

– Các vị a tỉ a muội, gọi ta có chuyện gì sao?

Chư vị cô nương đồng loạt nhìn hắn từ trên xuống dưới rồi một tiểu a muội Hoa Miêu nháy nháy mắt yêu kiều nói:

– A Lâm ca, huynh thích Thánh cô của chúng tôi sao?

– Đương nhiên rồi!

Lâm Tam cực kì đứng đắn tuyên bố:

– Ta thích nàng ấy tựa như áng mây say đắm bầu trời!

– Lời tỏ tình của a Lâm ca thực động nhân a!

Hoa Miêu a muội cười hi hi:

– Nhưng, chỉ nói không cũng vô dụng, trừ phi huynh ăn cái này vào thì chúng ta mới có thể tin huynh!

Nàng giơ một quả ớt cay nhọn dài đỏ rực lên, khuôn mặt đầy vẻ đắc ý gian xảo.

– A Lâm ca! Đây là ớt chỉ thiên độc đáo của Miêu trại chúng ta, đến cả người đàn ông dũng cảm nhất một ngày cũng chỉ có thể ăn nửa trái, còn phải uống ba thùng nước, ha ha!

Nhị trưởng lão nhắc nhở đầy thiện ý.

Lâm Tam bị dọa cho mặt trắng bệch: “Đám tiểu a muội này, hồng bao đã lấy rồi mà nan đề vẫn xuất ra, quá là bá đạo, quả thực là muốn lấy mạng của ta mà!”

– Sao, không dám ư? Vậy huynh chẳng thể lên núi đâu, hi hi!

Thấy hắn đang do dự, các cô nương Miêu tộc lập tức nháo nhào cả lên, bật cười ầm ĩ.

Tứ Đức lo lắng ghé sát đến bên tai hắn:

– Tam ca, làm sao bây giờ?

Đây là ở Miêu tộc, hắn muốn lấy Thánh cô của Miêu trại đi, còn có thể làm thế nào? Đành nhận thôi! Lâm Tam nghiến răng:

– Được, ta ăn!

Hắn bước từng bước lớn lên trước, nhận lấy quả ớt chỉ thiên nhọn hoắt từ trong tay cô gái Hoa Miêu kia. Nàng ta tinh nghịch nháy nháy mắt, thần bí cười nói:

– A Lâm ca, huynh phải suy nghĩ kĩ đi, cái này rất là bá đạo. Ăn nó rồi, chỉ sợ bụng huynh sẽ đau mất ba ngày ba đêm đấy!

“Đau bụng so với đau lòng còn tốt hơn, nếu hôm nay ta không lên được núi, An tỷ tỷ còn không lòng đau như cắt sao?” Hắn run rẩy suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng hạ quyết tâm cầm lấy quả ớt chỉ thiên kia nhét vào miệng.

Vừa bỏ vào miệng liền cảm thấy không đúng, quả ớt nhỏ này nhẹ nhàng vừa miệng, cực kì thơm ngon, làm gì có chút bá đạo nào? Thì ra là một con hổ giấy, trúng kế của mấy nha đầu này rồi!

– A Lâm ca, huynh thật ngốc a!

Các cô nương cùng phá lên cười.

“Quá quan rồi!” Lâm Tam mừng rỡ, đang muốn bước qua khỏi đám người thì một cô nương Hồng Miêu chạy như bay tới ngăn hắn lại:

– Chậm đã!

Lâm Tam ngẩng đầu lên nhìn lại, lập tức cả kinh hỏi:

– Tử Đồng? Sao lại là nàng?

– Muốn lên núi sao có thể dễ dàng như vậy?!

Tử Đồng hừ một tiếng:

– Có người kêu ta hỏi ngươi hai vấn đề! Không đáp được thì ta chẳng thể để ngươi đi!

Lâm Tam tim đập rộn lên như muốn nhảy cả ra ngoài, thanh âm lúng búng hỏi:

– Nàng nói Y Liên sao?

Tử Đồng quét mắt nhìn hắn, bất mãn nói:

– Ngươi không cần biết là ai, chỉ cần nói ngươi có trả lời hay không?

– Trả lời, đương nhiên sẽ trả lời rồi!

Lâm Tam vội vã gật đầu.

– Vậy còn được!

Tử Đồng khẽ mỉm cười, sắc mặt hơi hòa hoãn hơn:

– Vấn đề thứ nhất, tối qua hoa đăng mà ngươi thả tại sao lại có thể bay lên trời?

Sự thần kì của chiếc đèn bay lên trời kia chúng nhân đều đã tận mắt nhìn thấy, nhưng chẳng có ai biết a Lâm ca đã dùng loại ma pháp gì. Câu hỏi này của Tử Đồng lập tức hấp dẫn sự hiếu kỳ của tất cả mọi người.

– Cái này ư? Kỳ thực rất đơn giản. Trong cuộc sống thường ngày của chúng ta, chỉ cần quan sát nhiều một chút là có thể phát hiện là điều huyền bí bên trong.

Lâm Tam tủm tỉm cười:

– Khi đốt sợi bấc đèn được tẩm dầu lên, không khí trong đèn lồng sẽ bị nóng lên mà giãn nở ra, áp lực giảm xuống, không khí sẽ trở nên ít hơn bên ngoài, trọng lượng tự nhiên cũng theo đó mà giảm xuống, cho nên nó có thể bay lên được.

Đạo lý này, nghe hắn nói thì đơn giản, nhưng chúng nhân lại đều bán tín bán nghi. Cứ thế mà có thể tạo ra được đèn lồng bay lên trời? Không khỏi có chút quá dễ dàng a!

Lâm Tam cũng không giải thích nhiều, nghiêm mặt nói:

– Nhận thức chính xác phải tới từ thực tiễn. Nếu các vị huynh đệ tỷ muội không tin thì cũng có thể giống như ta mà làm mấy chiếc đèn lồng thử xem, đến lúc ấy nhất định sẽ có một sự kinh hỷ bất ngờ đó.

Tử Đồng trầm tư không nói, ánh mắt lén nhìn về phía đám đông mà dò xét. Lâm Tam sớm đã chú ý đến nàng, thuận theo ánh mắt nàng nhìn đi, một thân ảnh hiện lên trong đám người, sau nháy mắt đã lại biến mất không thấy đâu nữa.

“Y Liên!” Lâm Tam chút nữa thì nhảy lên, là nàng, nhất định là nàng, Y Liên không chết! Hắn vừa mừng vừa lo, đang muốn chen vào đám người để đuổi theo nàng thì Tử Đồng lại mỉm cười ngăn trước mặt hắn:

– Mặc kệ ngươi nói là thật hay là giả, chiếc đèn lồng bay lên trời này nhất định sẽ có người thử xem! Lại hỏi ngươi vấn đề thứ hai. Chuyện lên đao sơn của Miêu tộc chúng ta, trước nay chỉ có những pháp sư tôn quý mới có thể làm được, a Lâm ca ngươi là người Hoa, sao cũng có thể làm được chứ?

Vấn đề này càng khiến cho người ta khó hiểu, a Lâm ca leo lên ba mươi sáu bậc đao sơn, chúng nhân đều đã tận mắt nhìn thấy, chẳng thể là giả được, ai cũng đều muốn biết, trong đó rốt cuộc có điều huyền bí gì?! Câu hỏi này của Tử Đồng vừa đưa ra, bốn phía xung quanh lập tức trở nên tĩnh lặng không một tiếng động, vô số cặp mắt đang nhìn chăm chú vào hắn, mong chờ câu trả lời.

Lâm Tam nhãn châu xoay chuyển, cười hì hì nói:

– Vấn đề này ư, chẳng phải cũng đơn giản như vậy sao? Tốt nhất là tìm một người tới tự đi thử xem!

– Ta tới!

Tử Đồng cắn chặt răng, xung phong đứng ra.

– Vậy lại không được!

Lâm Tam chậm rãi lắc đầu:

– Leo núi đao cũng có quy củ của nó, ai đề ra vấn đề thì hãy để người đó tới thử đi, như vậy mới linh nghiệm!

Cái cờ hiệu mà hắn giương ra này thực giả khó phân, Tử Đồng nhất thời lâm vào thế khó xử, ánh mắt không ngừng hướng về phía đám người thăm dò.

Lâm Tam thần mục như điện, nhìn thấy đôi mắt trong suốt lấp lánh kia, lập tức mừng rỡ như điên. Nữ tử nhìn thấy mục quang của hắn, đang kinh hoàng muốn bỏ chạy thì lại cảm thấy thân thể va vào một bộ ngực vạm vỡ, giọng nói quen thuộc mang theo chút run rẩy của a Lâm ca vang lên bên tai nàng:

– Lần này xem muội chạy đi đâu?

– Y Liên, cái này không thể trách ta, là hắn tự tìm được muội nhé!

Tử Đồng đắc ý vỗ tay, nhảy đến bên cạnh hai người:

– A Lâm ca, ngươi hãy đem muội ấy ra làm thí nghiệm đi, Y Liên của chúng ta rất nguyện ý đó.

– A tỷ!

Y Liên giọng trách móc, khuôn mặt đỏ ửng lên.

“Tiểu a muội đang khỏe mạnh đứng ngay trước mắt, An tỷ tỷ quả nhiên là không lừa ta, chỉ là không biết sự ‘xử trí’ mà nàng nói rốt cuộc là hình phạt như thế nào?” Lâm Tam khẽ nhìn sang nàng, khẽ trách:

– Y Liên, sao muội lại ngốc thế?

Một câu này chỉ có mình Y Liên hiểu được, thiếu nữ ngẩng đầu lên, lặng lẽ nhìn hắn thăm dò, đột nhiên khóe miệng xuất hiện một nụ cười rạng rỡ, hai mắt đã ngân ngấn nước.

– Muội thật sự muốn biết bí mật của việc leo núi đao ư?

Lâm Tam nắm chặt tay nàng hỏi.

“Ừm!” Cảm thụ được sự ấm áp từ lòng bàn tay hắn, thân thể mềm mại của Y Liên khẽ run rẩy, cố gắng gật mạnh đầu một cái.

Lâm Tam sảng khoái cười lớn:

– Vậy được! Hôm nay ta sẽ để Y Liên tiểu a muội được cảm thụ tư vị của việc leo núi đao một cách rõ ràng nhất!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/05/2017 13:39 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 2
Lăng Tiếu nhắm mắt lại, hắn vận chuyển hai đại huyền công, tốc độ chữa trị từ từ nhanh hơn. Nhưng mà hắn vẫn không thể ngăn cản thương thế chuyển biến xấu, sống lưng bị áp gãy, ngũ tạng lục phủ rách tả tơi, nếu là người khác đã sớm chết rồi, mà Lăng Tiếu may mắn không chết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Nữ sinh Quỳnh bị hiếp - Tác giả The Kid
Ở thành phố Hồ Chí Minh, tại một trường trung học phổ thông, có 5 tên học sinh nam dâm đãng. 5 tên con trai này đều độc thân, thích coi truyện sex và phim sex, nên chúng rất thèm con gái. 5 tên con trai bàn nhau kế hoạch bắt nữ sinh trong trường để hiếp dâm. Và chúng nhắm tới Quỳnh, cô gái đang học...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hạ Thiên – Quyển 3
 Gọi vài người đến, mau đến bệnh viện. Bác sĩ Trương nói một câu như vậy thì cúp điện thoại, sau đó hắn nhìn Điền Tố Nga: Chị tìm người đến sao? Bác sĩ Trương, đây là bạ trai của con gái tôi, cũng là bác sĩ. Điền Tố Nga dùng giọng bất an giải thích. Bác sĩ Trương nói với vẻ mặt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba