Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 12 » Phần 60

Lâm Vãn Vinh - Quyển 12

Phần 60

Sắp phải tời khỏi Miêu hương, tuy Thánh cô tâm tính khoáng đạt nhưng cũng không nén nổi cảm thấy buồn rầu, nàng cuộn tròn trong lòng tiểu đệ đệ của mình, lệ châu tuôn ướt đẫm cả ngực áo hắn.

Lâm Vãn Vinh và An Bích Như quen biết đã lâu, đây là lần đầu tiên thấy nàng bi thương như vậy. So với khi lần đầu gặp mặt ở ngoài thành Tế Ninh, hắn cảm thấy An tỷ tỷ lúc này càng thêm thân thiết, càng khiến người ta thương yêu.

Trong lòng tràn ngập ngàn vạn nhu tình, hắn ôm nàng vào trong lòng, nhẹ giọng cưng nựng, một khắc cũng không muốn buông ra. Phu thê hai người gắn bó keo sơn, so với lúc động phòng hoa trúc tối qua còn ngọt ngào ấm áp hơn.

Trong lòng có chuyện khó mà chìm vào giấc ngủ, chưa tới canh tư cả hai đã dậy rồi. Ngoài cửa sổ vẫn còn đầy sao, màn đêm sâu thăm thẳm. Cả Tự Châu, cả Miêu Hương vẫn đang chìm trong màn đêm đen tĩnh lặng.

Tứ Đức và lão Cao sớm đã ở dưới lầu chờ đợi, thu thập ổn thỏa hết hành trang, Thánh cô lặng lẽ nhìn ngắm tòa tiểu lâu chất chứa vô số hạnh phúc và ngọt ngào của nàng, trong lòng đột nhiên sinh ra một chút bàng hoàng thê lương, hai mắt ánh lên những hạt lệ châu nho nhỏ.

Tiểu đệ đệ lặng lẽ nắm chặt tay nàng, cảm giác nong nóng khiến lòng nàng ấm lại. An Bích Như chậm rãi tựa vào lòng hắn, khẽ nói:
– Khi nào chúng ta lại trở lại?

– Nàng muốn lúc nào trở lại cũng đều được cả.
Lâm Vãn Vinh cười hì hì:
– Kêu Y Liên trông căn phòng này cho tốt, đến lúc đó cả nhà chúng ta sẽ làm thành một đoàn du lịch, nhàn nhã dạo chơi khắp nơi trên thảo nguyên Miêu Trại. Lúc đó thì khoái hoạt biết bao.

Tưởng tượng của hắn quả thực rất vĩ đại, An Bích Như yêu kiều lườm hắn một cái:
– Thì ra là muốn lập đoàn, thảo nào chàng đi đâu cũng lưu tình! Cứ thế này nữa, hai năm sau người Lâm gia chúng ta sẽ có thể tổ chức thành một nhánh đại quân mạnh mẽ để đi viễn chinh Cao Lệ đó.

– Tỷ tỷ nói đùa rồi, nói đùa rồi!
Mặt hắn hơi nóng lên, vội vã đùa một câu, nhưng trong lòng hiểu rõ, ta có dương sâm mà Trường Kim muội tặng, nói bách nhân trảm thì có chút khoa trương, nhưng thập nhân trảm thì chắc có thừa.

Nói đến Y Liên, hắn vội vã ngẩng đầu lên nhìn quanh bốn phía, trong tiểu lâu tĩnh lặng như tờ, sáng nay khi ngủ dậy đã chẳng nhìn thấy bóng dáng Tiểu A Muội đâu, cũng chẳng biết nàng đã trốn vào chỗ nào nữa. Trong lòng hắn đột nhiên sinh ra chút cảm thương, nắm chặt lấy tay Thánh cô thêm một chút.

– Thời gian không còn sớm rồi!
Tứ Đức nhỏ giọng nói:
– Tam ca, phu nhân, nên khởi hành thôi!

An Bích Như lặng lẽ gật đầu, nhìn lên tòa lầu các ấm áp đó lần cuối. Bỗng dưng nàng nghiến chặt răng lại, kéo theo hắn vội vã bước đi.

Vừa bước ra khỏi cửa, hai người đều đồng thời sững sờ. Trên dưới Ngũ Liên phong toàn là những đầu người đen sì, cả đêm Miêu gia bách tính từ bốn phương tám hướng đổ về, trong sơn cốc vẫn lặng lẽ không một tiếng động.

– Thánh cô…
Mọi người khắp nơi bên sườn núi lũ lượt quỳ xuống, trong những cơn gió lạnh của mùa thu, những vệt nước mắt có thể nhìn thấy rõ ràng.

An Bích Như hai mắt ươn ướt, nghẹn ngào đến không nói nên lời.

Lâm Vãn Vinh nhảy lên đài cao, nói nhanh:
– Các hương thân xin đứng dậy! Xin mọi người yên tâm, ta và Thánh cô, mỗi năm đều sẽ trở lại Miêu Trại thăm mọi người. Nơi đây là nhà của các vị, cũng là nhà của chúng ta.

– Thánh cô!
Tất cả Miêu Gia nhân đều bật khóc, các vị trưởng lão cũng không nén nổi nước mắt trào dâng.

An tỷ tỷ cả đời không ngừng nỗ lực phấn đấu vì Miêu Trại, tràng cảnh vạn người đưa tiễn ở đây chính là sự hồi báo tốt nhất đồi với nàng. Thánh cô lệ tuôn hai hàng, bước đi nặng nề, thân thể mềm nhũn được tiểu đệ đệ ôm chặt, nhờ thế mới có dũng khí mà đi xuyên quan đám người.

– Thánh cô…

– A Lâm ca…

Những tiếng gọi như gió bay qua bên tai bọn họ, nhìn về ánh mắt chất chứa mong đợi của Miêu Gia nhân, trong lòng Lâm Vãn Vinh cảm động vô cùng, bọn họ quý trọng An tỷ tỷ, cũng quý trọng Tam ca! Hắn chỉ đành không ngừng ôm quyền thi lễ mới có thể biểu đạt sự cảm kích trong tâm mình.

Khó khăn lắm mới len xuống núi được, toàn thân trên dưới đã toàn là mồ hôi, còn chưa kịp thở ra một hơi thì bên tai đã truyền đến tiếng kinh hô của Tứ Đức:
– Mau nhìn, kia là cái gì?!

Trên đỉnh Ngũ Liên phong cao cao, một chiếc khổng minh đăng (đèn trời) chậm rãi lắc lư bay lên trời. Ánh đèn dưới buổi hoàng hôn vô cùng ấm áp, tựa như một con đom đóm lấp lóe tại chân trời.

Một thiếu nữ Miêu Gia yêu kiều, hai tay cầm chiếc đèn ấm áp đó, nhẹ nhàng thả ra.

Trong màn đêm tràn ngập những con đom đóm, những ánh sáng lập lòe phát ra, chẳng khác chi một dải dây lưng ngọc đang bay.

Đom đóm càng bay càng xa, càng bay càng cao, dần dần trở nên mông lung, biến mất trong bầu trời sao rực rỡ.

Thiếu nữ lặng im đứng đó, ngấn lệ như còn mới.

– Y Liên!
Lâm Vãn Vinh thở dài một hơi, tâm thần sau khoảnh khắc đã hòa nhập vào bầu trời đêm mênh mang.

An Bích Như dịu dàng hôn lên mặt hắn một cái, khẽ nói:
– Yên tâm đi, sẽ trở về mà.

Bạn đang đọc truyện Lâm Vãn Vinh – Quyển 12 tại nguồn: http://truyensextv2.com/lam-van-vinh-quyen-12-full/

Khi đi ba người, khi trở về lại có thêm một An tỷ tỷ kiều mị vô ngần, tâm tưởng trong chuyến đi tới Miêu Trại lần này đã thành hiện thực. Bốn người cưỡi khoái mã tăng tốc, chỉ sau mấy ngày đã đến bên bờ Kim Sa giang, đưa mắt nhìn đi đã thấy sắp tới biên giới Tự Châu rồi.

Dòng nước sống cuồn cuộn không ngừng chảy, nơi ba con sông giao nhau vẫn hiểm trở như trước. Nhớ lại tình hình qua sông ngày đó, thuyền nhỏ núi cao, Miêu Gia a muội, từng cảnh từng cảnh cứ như mới xảy ra ngày hôm qua.

Đang lúc thổn thức, Lâm Vãn Vinh chợt cảm thấy tay mình chặt lại như bị người ta hung hăng véo lấy, lại nghe An Bích Như cười nói:
– Cao thống lĩnh, Tứ Đức, các ngươi hãy trở về kinh thành trước đi!

Cao Tù nghe mà mơ hồ:
– Về kinh thành?! Thánh cô phu nhân, đây là chuyện gì thế?

An tỷ tỷ ôn nhu vuốt ve khuôn mặt Lâm Vãn Vinh, cười nói:
– Các ngươi trở về bấm cáo, nói tiểu đệ đệ bị ta bắt cóc tống tiền rồi, dùng xong sẽ trả!

– Bắt cóc tống tiền?
Tiểu đệ đệ ngạc nhiên nói:
– Sư phụ tỷ tỷ, ý gì vậy?

– Ta muốn mang ngươi đi tới một nơi!
An Bích Như thần bí nháy nháy mắt:
– Một nơi mà ngươi muốn đi nhất!

Nơi mà ta muốn đi nhất? Trong lòng Lâm Vãn Vinh nhảy loạn lên, đột nhiên cười lên ha hả, hưng phấn chui vào lòng An Bích Như:
– Tỷ tỷ, hoan nghênh tỉ bắt cóc ta… Ài, sao tỉ không bắt sớm một chút?!

Đôi phu thê ân ái mặn nồng, Tứ Đức và lão Cao chỉ đành đưa mắt nhìn nhau, chẳng ai hiểu rõ bọn họ muốn làm cái gì.

Khi hai người Cao Tù đã đi rồi, An Bích Như kéo tay Lâm Vãn Vinh, yêu kiều lườm hắn vài cái:
– Tiểu đệ đệ, ngươi biết chúng ta sẽ đi đâu không?

– Ta không quan tâm, tỷ tỷ đi đâu thì ta đi theo đó!
Tiểu đệ đệ chính khí lẫm liệt nói.

Thánh cô cười lên khanh khách, ghé sát bên tai hắn hung hăng nói:
– Đoán ra rồi thì cũng thôi đi, lại còn cố ý nói những lời dễ nghe để nịnh ta, hứ, tưởng ta không trị nổi ngươi sao?

Lâm Vãn Vinh nheo mắt lại, tràn đầy tiếu ý nói:
– Hay là tối nay trị đi, bây giờ là ban ngày, nhiều người qua lại, không tiện lắm!

– Phì!
An Bích Như mặt mũi đỏ bừng, véo lên tay hắn một nhát, chẳng biết lại nghĩ đến đâu nữa, khóe mắt lại ngân ngấn lệ, khẽ cười xùy một cái.

Bạn đang đọc truyện Lâm Vãn Vinh – Quyển 12 tại nguồn: http://truyensextv2.com/lam-van-vinh-quyen-12-full/

Từ Tự Châu bắc thượng, qua Xuyên nhập Thiểm, từ Thiểm nhập Cam, đường đi trắc trở gập ghềnh (Tứ Xuyên, Thiểm Tây, Cam Túc). Một mạch đi mười mấy ngày mới nhìn thấy khói bụi nơi Tái Ngoại.

An Bích Như lại chẳng hề vội vã. Mỗi ngày đều mặt trời mọc thì đi, mặt trời lặn thì nghỉ. Tại những nơi hoang dã, thỉnh thoảng lại giở chút công phu ra “chỉnh trị” hắn, thần thái yêu kiều diễm tuyệt thiên hạ đó kích thích cho Lâm Vãn Vinh thần kinh nhảy loạn, ôn nhu diễm phúc hưởng không hết. Hai người mới kết hôn, gắn bó như keo sơn, một khắc cũng không chịu rời. Chuyến du lịch trang mật này trải qua vô cùng ấm áp ngọt ngào.

Xuyên qua hai quận Diêm Xuyên, Ninh Vũ, Hạ Lan sơn mà hai người hằng nhung nhớ bỗng dưng đã ở trong tầm mắt. Nhìn cửa quan sừng sững kia, Lâm Vãn Vinh thở dài một hơi, tâm tư chẳng biết đã bay đến nơi đâu.

Đại Hoa và Đột Quyết kí kết hiệp định đình chiến, hai nước bỏ binh đao xuống, kiến lập hòa bình, không đến hai tháng thời gian, nhân khẩu tiêu điều của Hưng Khánh phủ so với khi chiến tranh đã tăng lên bội phần. Những thương đội tới tới đi đi liên miên bất tuyệt, dần dần hồi phục lại phong thái phồn vinh ngày trước.

Mấy người Hồ Bất Quy, Đỗ Tu Nguyên thống lĩnh đại quân đóng ở một dải Hưng Khánh, Hạ Lan. Lâm Vãn Vinh và An tỷ tỷ đang ở trong tuần trăng mặt, cũng chẳng muốn đi làm phiền bọn họ, từ đường mòn trong hạp cốc Hưng Khánh tại Hạ Lan sơn, trở lại đại mạc mênh mang.

Dấu tích của Ngũ Nguyên chi chiến vẫn còn đó, tình cảnh chiến trường chém giết ác liệt ngày nào hiện ra ngay trước mắt. Bây giờ trở về đất cũ, Lâm Vãn Vinh lập tức lại nhớ đến những tháng năm sống sống trong máu tanh.

Tại nơi biên cảnh hai nước, một dãy trại trải dài ở đó, từ sa mạc tới tận thảo nguyên, nhìn từ phía xa, hệt như một con đường thẳng tắp.

Ngày trước nơi đây từng là một biển hoa hồng rực rở, Kim Đao khả hãn tuyệt lệ thoát tục đã đem tất cả tình yêu và nước mắt của nàng, toàn bộ đổ xuống nơi đây. Giờ lại đứng trên mảnh đất này, Lâm Vãn Vinh cảm thấy chân mình như nặng nề hơn, đầu như mê đi, như có một loại cảm giác không chân thực.

Ta thật sự trở về rồi sao?! Nhưng tiểu muội muội đâu, nàng ở nơi nào? Hắn nghẹn ngào, lặng lẽ nắm chặt bàn tay.

– Ngươi và Ngọc Già nói chuyện với nhau ở nơi đây sao?
Nhẹ nhàng sờ lên chiếc bàn gỗ, An Bích Như khẽ hỏi.

– Chính tại nơi này!
Lâm Vãn Vinh khẽ gật đầu, ánh mắt rời đến bó hoa đã khô héo trên bàn, tình cảnh hắn cùng Nguyệt Nha Nhi đấu trí đấu sức đấu ào lên trong lòng. Thời gian dần qua, tất cả sự thống khổ và phẫn nộ lúc đó đều đã trở thành những hồi ức ngọt ngào nhất.

Biển hoa đỏ rực, màn trướng kim sắc, mĩ lệ mà thê lương, còn có Kim Đao khả hãn kinh thế hãi tục, hai ngày hai đêm đó sẽ là ký ức đời đời kiếp kiếp lưu lại trong lòng hắn.

Nhìn thấy tiểu đệ đệ trầm mặc không nói, trong mắt còn lờ mờ lộ ra vẻ mờ mịt, An Bích Như trong lòng mềm lại, lặng lẽ nắm chặt tay hắn, khẽ nói:
– Ngươi nhớ nàng ta sao?

– Cái này, ta có thể không trả lời không?
Tiểu đệ đệ ánh mắt xoay chuyển, nhỏ giọng hỏi.

– Vậy thì là nhớ rồi?!
An tỷ tỷ yêu kiều lườm hắn vài cái:
– Gan ngươi giờ cũng lớn rồi, ở trước mặt ta mà còn dám nhớ đến nữ nhân khác! Hừ, đêm nay, ngươi ngủ trên sa mạc, ta ở thảo nguyên!

– Trừng phạt như vậy quá tàn khốc rồi đó?!
Tiểu đệ đệ vẻ mặt ủy khuất, ghé đến sát bên tai nàng nói:
– Nhưng ta ở trước mặt người khác cũng nhớ đến nàng thì sẽ thế nào?

– Nhớ ta ư? Đó là chuyện nên làm!
An Bích Như khẽ cười hì hì, hai gò má nổi lên một quầng hồng diễm lệ.

Quả nhiên là lão bà của ta, có phong phạm của ta! Lâm Vãn Vinh vui vẻ hôn lên má nàng một cái, những nỗi buồn trong lòng loáng cái đã biến mất.

Nhìn thấy hắn tâm tình vui vẻ, An Bích Như mỉm cười, khẽ phủi bụi trên tóc xuống, ôn nhu nói:
– Từ đây đến vương đình của người Đột Quyết còn phải đi mấy ngày nữa?

– Nếu là Hãn Huyết bảo mã, ngày đêm không nghỉ thì cũng cần thời gian năm sáu ngày!
Lâm Vãn Vinh gật gật đầu, thấy nàng mỉm cười không nói, tựa như chẳng hề vì chuyện Ngọc Già trúng độc mà lo lắng, hắn không nén nổi nói:
– Sư phụ tỷ tỷ, nàng có thể nói cho ta, tiểu muội muội rốt cuộc đã trúng độc gì không?

An Bích Như ừm một tiếng:
– Là một loại độc mà ngươi vĩnh viễn không ngờ đến!

Thế này chẳng phải giống như không nói gì sao? Loại độc mà ta có thể nghĩ tới, đại khái cũng chỉ có xuân dược và mông hãn dược, nếu là những thứ này còn cần phải tìm sư phụ tỷ tỷ sao? Lâm Vãn Vinh chẳng còn cách nào đành lắc lắc đầu:
– Tỷ tỷ, có thể nói rõ hơn chút không? Cũng chẳng còn mấy ngày nữa…

Nhìn thấy thần sắc buồn bã trên khuôn mặt hắn, An tỷ tỷ cười khanh khách, ngón tay thon nhỏ ấn khẽ lên trán hắn một cái:
– Tiểu đệ đệ ngốc nghếch, bản thân Nguyệt Nha Nhi tiểu muội muội còn không vội, ngươi vội cái gì chứ?

Ta đương nhiên là phải vội rồi, không chỉ tiểu muội muội, trong bụng nàng còn có một tiểu Lâm nữa! Nếu có gì sơ xảy, đó chính là một xác hai mạng đấy.

– Ngươi và Nguyệt Nha Nhi, thật là một tên ngốc một đứa si!
An Bích Như âu yếm vuốt ve má hắn, dịu dàng nói:
– Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu, nàng ta là tiểu muội muội của ngươi, ta còn có thể hại nàng ta sao?!

Có được sự đảm bảo của sư phụ tỷ tỷ, Lâm Vãn Vinh thở phào một hơi, lại có chút mê hoặc:
– Vậy lúc nào chúng ta đi giải độc cho nàng ấy?

An tỷ tỷ ánh mắt khẽ xoay chuyển, cười nói:
– Cái này ư, cần phải xem sự thành tâm của ngươi!

– Thành tâm? Cái gì mà thành tâm?!

– Ngươi quên rồi sao?
An Bích Như ghé sát tai hắn, khẽ nói:
– Tại thảo nguyên này có một thiên đường của chúng ta! Ngươi nhất định phải đưa ta trở về!

Thiên đường của chúng ta? Lâm Vãn Vinh chớp chớp mắt, hắn giật mình nhớ lại tình hình đêm đó trên thảo nguyên khi mình cũng An Bích Như chia tay, trong lòng lập tức tràn đầy ấm áp.

Nữ tử giống như An tỷ tỷ đây, vô tư thẳng thắn, trong lòng muốn làm chuyện gì thì nhất định sẽ làm được. Nàng đã say mê cái cảm giác được ở trên thảo nguyên rộng rãi vô câu vô thúc này, muốn được trở lại nơi đây cũng chẳng có gì kì quái.

Hắn cười lên ha hả mà nhảy lên, kéo tay nàng nói:
– Trời làm chăn, đất làm giường, sư phụ tỷ tỷ làm tân nương! Thánh cô, bây giờ chúng ta đi!

An Bích Như hai má đỏ bừng, xấu hổ lườm hắn:
– Tiểu dâm tặc làm tân lang!

Cơn gió nhẹ thổi tạt ngang qua mặt, hai người vui vẻ vô ngần, tay trong tay bước qua đường biên giới, bước chân vừa chạm xuống đất, Lâm Vãn Vinh đột nhiên sững sờ.

– Sao rồi?
An Bích Như vội vã hỏi.

Cỏ xanh dưới chân làm đệm, trải dài tới tận chân trời, tựa như một tấm thảm màu bích lục. Lâm Vãn Vinh buồn vui lẫn lộn, lặng lẽ nhìn ngắm hồi lâu rồi khẽ nói:
– Bàn chân này của ta, lại được bước lên thảo nguyên rồi!!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/05/2017 13:39 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 1
Long Nhất lòng dạ rối bời tìm kiếm khắp mọi nơi, nếu Lãnh U U gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn thì hắn phát điên mất. Trong không gian này nếu không có sự bảo vệ của mười tám bộ siêu cấp khô lâu thì mười phần nguy hiểm, hơn nữa trên đường đi đẳng cấp của hắc ám ma thú càng lúc càng...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Lục Thiếu Du – Quyển 40
Đây chính là điều tối kỵ trong mật địa Thiên giới, quy củ vô hình này trong lòng mọi người đều hiểu rõ cho nên sẽ không đông vào. Đám người đứng bên ngoài yên tĩnh, lặng ngắt như tờ. Bốn người của chấp pháp đội có tu vi Niết Bàn cảnh cao giai bị hai người này thu thập gọn gàng. Trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Thần đèn - Tác giả The Kid
Hôm nay Vinh hơi buồn nên đi lang thang ngoài bờ sông. Tình cờ Vinh thấy có vật gì màu vàng rất đẹp ở ngay mép nước. Anh liền chạy đến nhặt nó lên, thì ra là một cây đèn, nó giống y như cây đèn thần trong truyện Aladdin. Vinh đem cây đèn về nhà để lau chùi lại, định đem bán nó để lấy tiền...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba