Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 6 » Phần 67

Lâm Vãn Vinh - Quyển 6

Phần 67

‘Oanh’ một tiếng, Lâm đại nhân chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, mơ hồ: “Đem tiên tử ban thưởng cho ta? Không phải là đang đùa giỡn chứ? Ninh tiên tử này cao nhã thanh cao, tựa như tiên nhân lạc xuống chốn trần gian. Ngay cả việc đưa mắt nhìn nàng cũng đã là phạm tội. Hoàng đế sao lại có thể ban nàng cho ta chứ?”

Hắn nhìn về phía Ninh Vũ Tích, chỉ thấy nét mặt tiên tử bình tĩnh, trên khuôn mặt tuyệt mỹ điểm một nụ cười hờ hững, thản nhiên đến cùng cực, giống như là chưa hề nghe thấy lời của Hoàng đế vậy.

– Lão gia tử, ngài định đùa ta sao?
Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc, thăm dò:
– Vị Ninh tiên tử này dung nhan tuyệt mỹ, võ công cao cường, chính là nhân vật như thần tiên. Ban nàng cho ta, hắc hắc…

Hắn cười dâm đãng, nhìn Ninh tiên tử từ trên xuống dưới một cái. Ninh Vũ Tích vận quần trắng áo trắng thanh nhã như tiên nữ, thân hình đầy đặn yêu kiều, lặng đứng nơi đó giống như một đóa sen trắng thánh khiết vậy.

Ninh Vũ Tích nhìn hắn, thấy hắn vẻ mặt gian xảo lộ rõ nét dâm ô, khẽ hừ một tiếng, không nói gì.

– Ha ha…
Hoàng đế cười lớn:
– Đem tiên tử ban tặng cho ngươi? Tên tiểu tử nhà người đúng là cái gì cũng dám nghĩ tới, trẫm có thể quản cả thiên hạ, nhưng lại không quản nổi Ninh tiên tử.

– Ý vừa rồi của lão gia tử là gì vậy?
Lâm Vãn Vinh cảm thấy khó hiểu.

Hoàng đế không trả lời hắn, mà đem kim bài vừa lấy của Lâm Tam chậm rãi đưa cho Ninh Vũ Tích. Ninh tiên tử thản nhiên nói:
– Ngài nghĩ kĩ chưa? Đây đã là tấm kim bài cuối cùng rồi, “Ngọc Đức Tiên Phường” ta đáp ứng ngài ba việc, cũng chỉ còn lại một việc này thôi.

Hoàng đến nhẹ nhàng vuốt ve tấm kim bài trong tay, trong mắt thoáng qua chút lưu luyến:
– Hai mươi năm rồi, tấm kim bài cuối cùng này ta một mực giữ lại, hôm nay cuối cùng cũng phải dùng tới.

Ông ta quay đầu lại, nhìn Lâm Vãn Vinh một cái, gật đầu nói:
– Lâm Tam, ngươi qua đây.

Lâm Vãn Vinh vội vàng chạy qua, lão hoàng đế nắm chặt tay hắn, nói:
– Trẫm năm xưa để ngồi lên ngai vàng, đã hợp tác với “Ngọc Đức Tiên Phường”, chấp nhận điều kiện to tát của các nàng ấy. Đổi lại, bọn họ phải đáp ứng ba điều kiện của trẫm, lấy ba tấm kim bài của trẫm làm căn cứ.

– Lão gia tử, ngài nói chính là cái này?
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên hỏi. Không trách tấm kim bài này quái dị như vậy, hóa ra chính là bằng chứng cho điều kiện hợp tác giữa hoàng đế và “Ngọc Đức Tiên Phường”.”Ngọc Đức Tiên Phường” tự nhận mình là thanh cao, không màng đến thế sự, năm xưa có thể nể mặt giúp lão hoàng đế đăng cơ, cũng không biết là nhận được lợi ích nhiều như thế nào từ hoàng đế.

– Chính là vật này.
Hoàng đế cười nói:
– Hai điều kiện trước, ân sư của Ninh tiên tử năm xưa đã giúp trẫm thực hiện rồi, chỉ còn lại điều cuối cùng, trẫm đến giờ vẫn chưa dùng tới.

Lâm Vãn Vinh lắc lắc đầu, than thở:
– Lão gia tử, không phải là vãn bối ta nói gì ngài. Vật quý giá như thế này mà ngài làm sao có thể vứt lung tung vậy được? Lần trước tại Linh Ẩn tự ở Hàng Châu, sao lại tiện tay đưa cho ta, còn muốn ta cầm nó đi đổi thành ngân lượng, như vậy không phải là ngài sẽ thiệt thòi lớn hay sao?

Hoàng đế cười ha hả:
– Trẫm tin tưởng con mắt của mình, tấm kim bài này không phải đã lấy lại được rồi sao?

Ông ta đem tấm kim bài đặt vào tay Ninh Vũ Tích. Bàn tay trắng muốt của Ninh tiên tử hơi nâng lên, tiếp nhận tấm kim bài, thản nhiên gật đầu:
– Đây là điều kiện cuối cùng, làm xong việc này, “Ngọc Đức Tiên Phường” với hoàng cung nội viện không ai nợ ai. Hy vọng hoàng đế tuân thủ lời hứa, chớ có đem chuyện cũ nói lại.

Ánh mắt lão hoàng đế hơi nhòe đi, im lặng rất lâu sau mới thở dài:
– Ninh tiên tử, trẫm nhờ nàng một việc.

Ninh tiên tử khẽ gật đầu, hoàng đế nói tiếp:
– Hy vọng Ninh tiên tử có thể đối tốt với hài nhi này của ta. Cả đời trẫm, có lỗi nhất chính là với nó.

Ánh mắt lão hoàng đế thoáng qua chút kìm nén, xoay người lại nói lớn:
– Lâm Tam, tài năng của ngươi tất không thể che giấu được, dễ bị người ta ghen ghét. Trẫm làm việc này, nhờ Ninh tiên tử chiếu cố cho ngươi, ngươi có bằng lòng không?

“Ách, nói chuyện cả nửa ngày, hóa ra là muốn nhờ nàng bảo vệ cho ta, lão đầu tử này đúng là cố ý dụ dỗ ta đây mà.”

– Lão gia tử, bảo vệ cũng có rất nhiều kiểu. Ví dụ như là canh cổng, hộ viện, còn một loại nữa, là luôn theo sát bên mình. Gọi là theo sát, chính là ta ngồi thì nàng đứng cạnh, ta ngủ thì nàng bối tiếp. Không biết tấm kim bài này của ông có thể làm cho Ninh tiên tử bảo vệ ta đến mức đó không?
Lâm Vãn Vinh liếc nhìn Ninh Vũ Tích một cái, cười hắc hắc dâm đãng.

– Ta giữ cho tính mạng của ngươi chu toàn.
Ninh tiên tử nhíu mày nói, đối với loại người dâm tà thế này không thể nói hết sự ghê tởm.

Lâm Vãn Vinh giả vờ như không nhìn thấy sắc mặt khinh bỉ của nàng, cười hi hi:
– Như vậy đi, mong tiên tử đứng xa xa ta một chút. Bà xã ta không ít, hoạt động lại nhiều, vạn nhất nàng nhìn thấy những việc không nên thấy, vậy là ta lỗ vốn to rồi.

Ninh tiên tử cười nhạt, khinh thường nhìn hắn, sau đó hai mắt nhắm lại, không để ý đến hắn nữa. Gã Lâm Vãn Vinh gian xảo có một nhược điểm rất lớn là ‘không sợ lời người ta nói, mà chỉ sợ kẻ không nói gì’. Ninh tiên tử im lặng chẳng đáp một lời, hắn cũng không biết phải làm sao, hắn mất cả hứng, chỉ có thể quay qua nói chuyện với lão hoàng đế:
– Lão gia tử, ngài ban tiên tử cho ta, vậy an nguy của ngài thì làm sao?

– Tự nhiên có hộ vệ trong cung bảo vệ cho sự an toàn của trẫm. Ngươi không cần lo lắng.
Mặt hoàng đế bình lặng như nước, điềm đạm nói:
– Lâm Tam, trẫm đối với ngươi như thế này, ngươi có biết là vì sao không?

– Điều này ngài không nói thì ta làm sao mà biết được.
Lâm Vãn Vinh nói một cách bất đắc dĩ.

Hoàng đế nhìn qua Ninh tiên tử một cái, Ninh tiên tử hơi gật đầu nói:
– Việc mà ‘Ngọc Đức Tiên Phường’ của ta đồng ý làm thì nhất định là làm được. Xin hoàng thượng yên tâm.

Nàng ta chuyển mình bước ra ngoài cửa, đã thấy Lâm đại nhân làm mặt quỷ, tay làm bộ dạng đang bắn súng, trong mắt muốn cười cũng không cười nổi, vẻ mặt đầy ngao ngán.

Đợi cho Ninh tiên tử đẩy cửa đi ra, lão hoàng đế nãy giờ đang im lặng, ánh mắt bỗng trở nên hung bạo, lộ ra sát khí đằng đằng:
– Lâm Tam, Ninh tiên tử này võ công đệ nhất thiên hạ, ngươi có sợ cô ta không?

– Lão gia tử, ngài sai rồi, Lâm Tam ta sợ mèo sợ chó, nhưng không sợ nữ nhân.
Lâm Vãn Vinh cười hì hì, đắc ý nói.

– Hay lắm! Hay lắm… !
Sát khí trong mắt hoàng đế càng đậm:
– Đợi khi xong việc, liền phái ra thần cơ doanh đem vạn pháo diệt trừ đi ‘Ngọc Đức Tiên Phường’ kia.

– Diệt trừ?
Lâm Vãn Vinh nhíu mày nói:
– Lão gia tử, ngài nỡ đang tâm…

Lão hoàng đến lạnh lùng chớp mắt:
– Cả thiên hạ đều thuộc vương thổ. Trong phạm vi đó đều là vương thần. Trẫm là hoàng đế Đại Hoa, trẫm quyết không cho phép ‘Ngọc Đức Tiên Phường’ đơn độc đứng ngoài Đại Hoa của trẫm, ngươi hiểu chứ?

Lâm Vãn Vinh gật gù, không nói gì: “Vị Ninh tiên tử này mặc dù cao nhã như tiên, nhưng nàng ta một lòng bảo vệ cái gọi là ‘Ngọc Đức Tiên Phường’ kia, dám đòi cùng ngồi ngang hàng với hoàng đế, không diệt ngươi thì diệt ai? Pháo kích ‘Ngọc Đức Tiên Phường’ thì không cần thiết, Lâm đại nhân ta pháo kích Ninh tiên tử, chỉ một chiêu sẽ dẹp yên hết.” Hắn dâm đãng cười hắc hắc mấy tiếng, chùi nước miếng trên miệng:
– Lão gia tử, ngài nhờ Ninh tiên tử bảo vệ ta, cuối cùng là muốn ta làm việc gì vậy? Có phải là rất nguy hiểm không?

– Không tính là nguy hiểm…
Hoàng đế vỗ vỗ vào vai hắn:
– Trẫm thực ra chỉ muốn ngươi giúp trẫm đối phó một người.

– Đối phó một người ư?
Suy nghĩ trong đầu Lâm Vãn Vinh biến chuyển nhanh chóng, có thể khiến cho hoàng đế hao phí tâm tư, người này tuyệt đối không đơn giản, không lẽ…

Hắn kinh hãi thốt lên:
– Thành vương?

– Trẫm không nói gì, là ngươi nói đấy nhé.
Hoàng đế khẽ nhắm mắt, chậm rãi nói.

Mồ hôi lạnh trên người Lâm Vãn Vinh túa ra như tắm: “Thành vương kia là nhân vật nào chứ. Với tâm tư và thủ đoạn của lão hoàng đế, cùng với ông ta tranh đấu hai mươi năm có đủ mà vẫn chưa phân định. Giờ đây hoàng đế phái ta đi, há không phải là muốn ta thành bia đỡ đạn sao.”

– Hoàng… hoàng thượng…
Lâm Vãn Vinh lo lắng nói:
– Tiểu dân có thể đem Ninh tiên tử trả lại cho ngài được không? Ta không muốn nữa?

Ánh mắt Hoàng thượng trở nên hung dữ, liếcnhìn hắn một cái:
– Thế nào, ngươi sợ rồi sao? Ngươi sợ hắn, lẽ nào không sợ trẫm? Người đâu…

Cao công công đang đứng hầu ở ngoài cửa, vội vàng đáp:
– Có nô tài!

– Đổng Xảo Xảo, Lạc Ngưng, Tiêu Ngọc Nhược, Tiêu Ngọc Sương…
Hoàng đế nhìn thẳng vào Lâm Tam, trong mắt thoáng có sát khí đằng đằng, nói từng chữ một:
– Cao Bình, ngươi nhanh phái người, đưa mấy vị tiểu thư đó đến đây, trẫm muốn nói chuyện với bọn họ…

– Đợi đã!
Lâm Vãn Vinh vung tay cản lại, sắc mặt nhăn nhó, cực kỳ khó coi:
– Hoàng thượng, ngài muốn bức ta sao?

– Lâm Tam, ngươi là người thông minh, trên thế giới này, có việc nào không phải là do bị dồn ép mà ra?
Hoàng đế vỗ vào vai hắn, trên mặt hiện lên nụ cười âm hiểm:
– Ngươi làm cho tốt việc này, trẫm sẽ không để ngươi thiệt thòi đâu. Cái mà ngươi thu được, sẽ làm cho ngươi nằm mơ cũng không thấy được.

Nhìn nụ cười âm hiểm trên mặt lão hoàng đế, nghĩ lại mới ít phút trước thôi hai ngươi vẫn còn nói chuyện nhẹ nhàng tình cảm, Lâm Vãn Vinh lắc đầu thở dài:
– Lão gia tử, sai lầm lớn nhất của ta, chính là làm bằng hữu của hoàng đế!

– Ngươi hiểu ra rồi sao? Rất tốt, rất tốt!
Hoàng đế chậm rãi gật đầu, nói lớn:
– Cao Bình, bãi giá hồi cung.

– Tuân chỉ!
Cao công công vội vàng chạy đi sắp xếp ngự kiệu. Hoàng đế đang kéo chốt cửa định đi ra, chợt ngoảnh đầu lại mỉm cười:
– Đúng rồi, Lâm ái khanh, nghe nói đêm nay Cao Lệ, Đột Quyết, còn có Thành vương huynh, ba người đều thiết yến, và cũng đều muốn mời ngươi tham dự, ngươi định tính thế nào?

Lão đầu tử này, việc gì cũng đều biết cả, lại còn muốn hỏi ta, Lâm Vãn Vinh hừ một tiếng, bực bội nói:
– Không tham gia, ta cự tuyệt hết rồi, tối nay ở nhà ngủ với lão bà của ta thôi.

– Vậy trước tiên giữ gìn lão bà mới đúng. Tòa nhà này đủ lớn, lão bà của ngươi cũng đủ nhiều, mười đầu ngón tay của trẫm cũng đếm không hết.
Hoàng đế mỉm cười:
– Lâm Tam, ngươi phải nhớ kĩ, trẫm không phải đang làm khó cho ngươi, trẫm chính là đang cứu ngươi. Ngươi tự suy nghĩ đi vậy.

Lão hoàng đế đẩy cửa đi ra, Cao công công vội vàng dìu ông ta lên kiệu, loan giá càng lúc càng xa, từ từ biến mất khỏi tầm mắt.

– Lâm đại nhân, hoàng thượng đối với ngươi thật là tốt a!
Từ Chỉ Tình đứng cạnh Tiêu phu nhân mỉm cười.

– Đúng vậy, hoàng thượng quả là rất tốt với ta!
Lâm Vãn Vinh nhếch mép cười, liếc nhìn nàng ta một cái, hung hăng nói:
– Chờ mai kia ta đi cầu xin ông ta, không chừng ông ta đem gả Từ tiểu thư cho ta cũng nên.

– Ngươi…
Từ Chỉ Tinh mặt đỏ lên, muốn cùng hắn nói lý, Lâm Vãn Vinh khua khua tay nghiêm mặt lại:
– Từ tiểu thư, hôm nay ta không có thời gian chơi đùa cùng cô nữa. Xảo Xảo yêu quý, nàng đến ôm đại ca đi, đại ca bị thương rồi…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 26/04/2017 13:56 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 7
Trong biển lửa ngập trời thân thểbạch Tiểu Thuần lao ra khỏi hỏa diễm và bay về nơi xa, lúc bỏ chạy hắn còn kích động, lúc này đoạt hồn còn hủy cả hồn tràng xóa dấu vết, thật sự quá kích thích. Các ngươi dám đoạt hồn của ta, hừ hừ! Bạch Tiểu Thuần ngậm miệng, lúc này trái tim của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lưu Phong – Quyển 9
Tình nhi bị Lưu Phong hý lộng một đêm, hơn nữa đằng sau cũng bị vài lần, giờ phút này mềm yếu vô lực. Lại thêm hậu môn cũng có chút hơi đau đớn nên không thể rời giường. Nằm ở trên giường, Tình nhi ngượng ngùng nói: “Phụ thân, chờ con một chút, con lập tức thay quần áo. Không lâu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một phen rồi hạ quyết tâm. Lúc này mới khoanh chân ngồi xuống thôi diễn các bước điều chế mười tám màu lửa. Một đêm lặng lẽ trôi qua. Cách điều chế mười tám màu lửa cực kỳ phức tạp nhưng nguyên lý của nó cũng tương tự với cách Bạch Tiều Thuần điều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba