Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 8 » Phần 61

Lâm Vãn Vinh - Quyển 8

Phần 61

Ninh Vũ Tích nhìn tới chấn động, sắc mặt tái nhợt:

– Thanh Tuyền làm cái gì đây?

– Nàng ấy đang ném dây tơ hồng đó!

Lâm Vãn Vinh mỉm cười trả lời, ghì lấy thân thể mềm mại của Ninh Vũ Tích, thần sắc không thấy chút sợ hãi nào.

Quả cầu sắt kia bay chốc lát, cách Thiên Tuyệt phong còn có khoảng cách mấy trượng, cuối cùng hết đà, chạm vào vách đá rơi xuống, mấy vạn tướng sĩ đứng xem, tức thì cùng phát ra tiếng than thở.

Tiêu Thanh Tuyền khẩn trương tới mức bàn tay đẫm mồ hôi, nhìn Từ tiểu thư đang điều khiển pháo, thận trọng mở miệng hỏi:

– Từ tỷ tỷ, tỷ có nắm chắc không? Ngàn vạn lần đừng để bị thương Lâm lang.

Từ Chỉ Tình xoa cái trán đầy mồ hôi, khẽ cắn môi hồng:

– Công chúa yên tâm, sẽ không làm bị thương hắn, lại lần nữa…

Bước chân nàng gấp gáp, vội vã đi tới trước khẩu pháo thứ hai, chỉ huy quân sĩ điều chỉnh phương vị, xác định đúng góc độ, tính toán khoảng cách xa gần.

“Chẳng trách Chỉ Tình tỷ tỷ không ngại vất vả đem mười khẩu pháo lên núi, hóa ra đều là có dự tính sẵn.” Ngưng Nhi giật mình hiểu ra, nắm chặt tay Xảo Xảo.

Tiêu Ngọc Sương lặng lẽ gạt nước mắt, kéo tay áo của Tiêu Thanh Tuyền, rụt rè hỏi:

– Công chúa tỷ tỷ, sẽ không làm người xấu sợ chứ ? Bình thường hắn không phải nếm qua những đau khổ này.

– Yên tâm đi.

Tiêu tiểu thư an ủi:

– Lâm lang là người dẫn binh đánh trận, mấy tiếng pháo thôi mà, vẫn chưa dọa chàng ngã được.

“Đoàng”, lại một tiếng nổ vang lên. Một quả cầu sắt nữa vùn vụt bay ra, mọi người ngừng thở tập trung tinh thần. Quả cầu sắt kia vẽ ra một đường cong, nhưng lại rơi xuống phía xa nhất của Thiên Tuyệt phong.

Ninh Vũ Tích tái nhợt mặt mày, nép sát vào lòng Lâm Vãn Vinh, siết lấy tay áo hắn:

– Tiểu tặc, bọn họ thực sự nghĩ ra biện pháp rồi, ta, ta…

Lâm Vãn Vinh vỗ vai nàng dịu dàng an ủi:

– Đừng sợ, cho dù bắc được dây thừng, chúng ta cũng sẽ cùng nhau xuống núi.

Lời còn chưa dứt, tiếng pháo thứ ba đã vang lên, lần này, quả cấu sắt giống như mọc thêm mắt, rơi ngay trên Thiên Tuyệt phong, làm đỉnh núi khẽ rung chuyển, vị trí rơi còn cách mép đá tới mấy trượng.

– Trúng rồi, trúng rồi!

Quân sĩ trên núi dưới núi đồng loạt hoan hô vang dậy.

– Lâm lang, mau kéo dây thừng trên quả cầu sắt lên!

Trong giọng nói của Tiêu tiểu thư mang theo sự mừng vui vô cùng.

Nhìn quả cầu sắt chìm vào trong đất, Lâm Vãn Vinh lặng yên không nói, vui mừng lẫn bi thương cùng trào lên trong lòng, cứ mãi trù trừ, không biết làm thế nào cho phải.

Ninh Vũ Tích tựa vào lòng hắn, hàng mi dài khẽ run lên, nước mắt tuôn rơi, chợt thân hình lướt đi, lao thẳng ra ngoài động, Lâm Vãn Vinh cũng không kịp giữ nàng lại.

Bóng dáng Ninh tiên tử nhấp nhô vài cái, đã tới bên quả cầu sắt kia, chỉ thấy trên quả cầu sắt có một lỗ nhỏ xuyên qua, quấn chặt một đoạn giây tơ óng ánh, to chừng cơ ngón tay, lấp lóe ánh sáng bạc.

Nàng chần chừ hồi lâu, bất chợp nghiến răng, tay run lên, chậm rãi mở giây tơ ra, khẽ kéo lên. Sợ tơ này cực nhỏ nhưng hết sức bền bỉ, để trong nòng pháo cùng quả cầu bay ra, quả thật là vô cùng khéo léo. Sợi tơ chậm rãi kéo lên, mang theo dây thừng thô to trên đỉnh núi đối diện, hơn trăm binh sĩ từ từ thả dây thừng, để nó theo sợi tơ từng chút từng chút chuyền về phía ngọn núi đối diện.

– Tỷ tỷ, sao tỷ lại ngốc như vậy?

Lâm Vãn Vinh nhìn thấy đau lòng vô cùng, lập tức ôm nàng vào lòng. Nước mắt Ninh Vũ Tích lặng lẽ tuôn trào, lầm bẩm tự nhủ:

– Thua rồi, ta thua rồi, tiểu tặc, ta thua rồi…

– Thua thì sao nào, còn thắng thì cũng làm sao?

Lâm Vãn Vinh hét lớn:

– Dưới gầm trời này còn có người có thể chia rẻ tỷ và ta sao? Hôm nay ta và tỷ sẽ cùng nhau xuống núi, xem ai dám ngăn cản chúng ta?

Ninh Vũ Tích không nói một lời, bàn tay nhỏ kéo mạnh, đầu dây thừng kia nhanh chóng chuyển tới.

Lâm Vãn Vinh lập tức vội giữ tay nàng lại, kiên định nói:

– Tỷ tỷ, tỷ phải đáp ứng cùng ta xuống núi, chúng ta sẽ buộc dây thừng. Nếu tỷ không đáp ứng, ta sẽ ném đầu dây thừng này xuống.

Hắn đoạt lấy sợi tơ muốn ném đi, Ninh Vũ Tích tay mắt lanh lẹ, vội vã giữ hắn lại, nước mắt rơi như mưa, nghẹn ngào:

– Tiểu tặc, ngươi làm lấy mạng của ta à!

Lâm Vãn Vinh khẽ than:

– Nếu để tỷ một mình ở lại đây, như vậy là muốn lấy mạng của ta đó.
Ninh Vũ Tích nghẹn lời, nước mắt từ từ trào lên, chợt nhìn hắn cười thê thảm:

– Thà mất mạng của ta, chú không thể để ngươi mất mạng! Tiểu tặc, ta và ngươi cùng nhau xuống núi, người đời cười ta, chửi ta, phỉ báng ta, ghét ta, giận ta, thì ta sẽ làm nữ tử vô sỉ nhất thế gian.

– Thật chứ ?

Lâm Vãn Vinh lập tức nhảy cẩng lên.

Sắc mặt Ninh Vũ Tích tái nhợt từng hồi, hàng mi dài run lên, nước mắt lăn xuống:

– Tiểu tặc, ta và ngươi biết nhau tới giờ, đã từng lừa ngươi chưa, ư…

Một chiếc miệng lớn nóng như lửa phủ lên đôi môi nàng, cảm giác ướt át nóng bỏng kia khiến nàng run rẩy. Nàng ôm chặt lấy cánh tay Lâm Vãn Vinh, người nhũn ra như bún, cố sức đưa cả thân mình hòa nhập vào lòng hắn, đặt tay hắn lên chiếc eo nhỏ mềm mại của mình, nước mắt thấm đẫm trên mặt, như điên cuồng đáp lại hắn.

Thấy dây thừng dừng lại. Lạc Ngưng lấy làm lạ hỏi:

– Đại ca sao rồi? sao không kéo dây thừng nữa?

Tiêu Thanh Tuyền lấy kính viễn vọng ra nhìn, sắc mặt vừa đỏ vừa thẹn lại vừa giận, trong lòng không biết làm sao, bất lực đành nói:

– Chàng có việc quan trọng hơn phải làm, đồ hư hỏng này…

– Còn không kéo dây thừng?

Vất vả lắm mới thoát ra khỏi nụ hôn ướt át của hắn. Ninh Vũ Tích thở nặng nhọc, giữa mi mắt là một mảng đỏ, sắc mặt phảng phất như có thể ép ra nước, vừa thẹn vừa giận nhìn hắn, quyến rũ mê người, phong tình vạn chủng.

Lâm Vãn Vinh cười dài, hai người cùng kéo dây tơ, tốc độ kéo dây tăng lên vô số lần, không bao lâu, đã tới được Thiên Tuyệt phong.

Sợi dây thừng này to như cánh tay, Lâm Vãn Vinh buộc chặt đầu dây thừng lên cây. Ninh Vũ Tích nhíu mày:

– Sợi thừng này có to hơn nữa cũng không chịu được trọng lượng của ngươi. Không thể tin cậy vào nó được.

Lâm Vãn Vinh cười hì hì:

– Đừng vội, đừng vội, phía sau còn nữa đó.

Đang lúc nói chuyện chợt thấy đầu kia của sợi thừng dần dần nâng cao lên. Hắn lấy kính viễn vọng ra nhìn, thấy ở phía đỉnh núi đối diện bắc một cây to dài. Ở chỗ khoảng một phần tư của cây to này được một cột gỗ cao chống vững chắc, làm thành một cái bập bênh không đối xứng. Tại một đầu cây to đặt một cái ròng rọc, dây thừng từ ròng rọc đó chạy ra. Đầu còn lại có hàng chục binh sỹ nhất tề đè cánh tay đòn bên đó xuống. Như thế ròng rọc được đẩy lên, dây thừng thành cao hơn bên đối diện.

– Nha đầu Từ Chỉ Tình này hiểu biết thật không ít, đến ngay cả nguyên lý đòn bẩy cũng dùng được.

Lâm Vãn Vinh gật đầu mỉm cười.

– Đại ca, huynh đỡ lấy này.

Giọng nói lần nữa lại vang lên, nhưng lần này lại là của Ngưng Nhi. Thuận theo dây thừng trôi tới hai chiếc ghế gỗ đặc chế, cùng với con quay (từ kỹ thuật có thể dùng là tời) lớn với dây điều khiển. Từ Chỉ Tính chỉ huy binh sĩ chậm rãi đè cánh tay đòn, điều tiết tốc độ của ghế gỗ, không nhanh cũng không chậm,

Đợi cho ghế gỗ tới nơi, Lâm Vãn Vinh nhìn lướt qua. Chiếc ghế này vững chãi kiên cố không cần phải nói, trên ghế buộc chằng chằng chịt chịt tơ tằm, thành một vòng tròn cực kỳ chắc chắn, lồng vào dây thừng, có lẽ là để chuyển động.

Để giữ ròng rọc cố định, dây thừng được cột vào con quay, chầm chậm chuyển động theo điều khiển. Đầu kia của dây thừng kéo theo một dây xích sắt lớn, hàng trăm quân sỹ đang chầm chậm nhả ra.

Ninh Vũ Tích bỗng nhiên tỉnh ngộ, lấy tơ tằm kéo dây thừng, lại lấy dây thừng kéo xích sắt, quả thực là một ý nghĩ tài tình, cả cái con quay cũng có công dụng lớn. Vì khoảng cách hai đỉnh là hàng trăm trượng, nên khi kéo xích sắt ở giữa, dĩ nhiên sẽ hạ xuống, cần phải có khí lực cực đại mới có thể làm được. Con quay ấy chính là để lấy cái lợi về lực (và chịu thiệt về đường đi).

– Ai mà nghĩ ra được biện pháp này?

Ninh Vũ Tích kinh ngạc khẽ than:

– Nhẹ nhàng đưa lên, tinh tế tuyệt vời. Tiểu tặc, ngươi đã từng nói qua, từ đâu tới đây thì từ nơi này quay lại, đúng là dùng cách này sao?

– Không khác biệt lắm…

Lâm Vãn Vinh cười nói:

– Chỉ có điều, Từ tiểu thư thực hiện so với cách ta tưởng tượng còn xuất sắc hơn một chút. Trước kia, quả thực ta đã coi thường cô ta. Chỉ mong sau này trên chiến trường, cô ta sẽ có thể nghĩ ra mấy điều kì diệu giống như thế này.

Ninh Vũ Tích dịu dàng nói:

– Ngươi thật sự muốn lên phía Bắc chống lại người Hồ sao? Khi nào thì đi?

– Tính ra thì không còn mấy ngày nữa. Nhân sinh thật là kì diệu, ta nằm mơ cũng không tưởng tượng ra nỗi, có một này ta lại chủ động yêu cầu được lên chiến trường.

Lâm Vãn Vinh cảm khái nói.

Ninh Vũ Tích “ừm” một tiếng, mỉm cười không nói. Con quay chuyển động, một sợi xích sắt thật dài vắt ngang giữa hai đỉnh, phảng phất như một con đường lớn vạch giữa vực trời.

Trông thấy sợi xích sắc thoáng rung động, nghĩ tới quá trình từ lúc bắt đầu, Lâm Vãn Vinh bật cười một tiếng:

– Cuộc đời tựa như một vòng tuần hoàn, đã đi từ điểm đích về lại nơi khởi đầu, nhưng ta vẫn không phân ra được đâu là thượng giới, đâu là nhân gian?

– Đâu là thượng giới, đâu là nhân là nhân gian?

Ninh Vũ Tích thì thào tự nhủ, hàng mi run rẩy, hai giọng lệ long lanh lặng lẽ rơi xuống…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/04/2017 03:39 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 1
Một ngày đi qua, Lăng Tiếu toàn thân đều là vết thương, tứ chi lại càng là sưng đỏ vô cùng, thậm chí còn rỉ ra không ít vết máu, bộ dáng hết sức dọa người. Thời điểm ban đêm đến, Bạch Vũ Tích mang theo giỏ đưa cơm tới cho Lăng Tiếu. Nàng nhìn thấy bộ dáng này của Lăng Tiếu, trong lòng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Cuối cùng anh cũng đến - Tác giả The Kid
Hà năm nay đã sắp 30 tuổi rồi mà cô vẫn chưa có người yêu. Không hiểu sao cô lại bị ế trong khi cô rất xinh đẹp và nóng bỏng. Chán nản, Hà tìm đến một ông thầy bói để hỏi về chuyện tình duyên. Ông thầy bói này rất giỏi, ông có khả năng nhìn thấy được quá khứ của người khác và phán...
Phân loại: Truyện nonSEX
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần cũng không quan tâm được quá nhiều, tiến lên ôm cổ Thái Nghiên, vỗ vỗ lưng cô: Đừng khóc nữa, còn đang ở trong bệnh viện mà. Cảnh sát trưởng sao có thể khóc tu tu như vậy được, mau nói xem đã xảy ra chuyện gì rồi. Thái Nghiên nức nở, cố nén nước mắt lại, lau khóe mắt, ngẩng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba