Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex cũ » Lần đầu gặp bố mẹ người yêu

Lần đầu gặp bố mẹ người yêu

Bạn đang đọc một phần của truyện Hồi ức: Ngày đó ta bên nhau, bạn có thể đọc bản full tại đây: http://truyensextv2.com/hoi-uc-ngay-do-ta-ben-nhau-full/

Sáng nay chị về quê ăn đám hỏi chị Phượng. Chị nói có lẽ sáng thứ 2 chị sẽ từ nhà lên thẳng cơ quan làm luôn. Vì trời lạnh nên chị đi xe bus về, ở lại một mình tôi đi ra lại đi vào, cũng chẳng có việc gì. Gọi cho hội bạn cùng lớp trọ trên Cầu Giấy thì mấy thằng rủ tôi lên đó chơi. Vừa đi tập quân sự về nhưng vì mệt nên không thằng nào về quê. Lấy xe của chị tôi đi lên chỗ hội bạn trọ. Đến nơi vào phòng thấy 3 thằng ngồi ôm ba cái PC đua xe với nhau, một máy để trống. Đợi mấy thằng đua xe xong tôi ngồi vào máy còn trống rồi chia đội đánh đế chế đến trưa.

Hai thằng thua lóc nhóc đi chợ mua đồ về nấu cơm uống rượu. Cuộc sống sinh viên là thế, thiếu thốn thì lúc nào cũng thiếu thốn, nhà chu cấp đầy đủ nhưng lúc nào cũng thấy thiếu đủ thứ. Nhưng đặc biệt hễ gặp nhau mà hợp cạ thì đủ trò bày ra, không chơi game thì rượu chè, tán phét, trêu đùa nhau. Chiều hôm đó chị nhắn cho tôi nhắc tôi nấu cơm ăn uống đầy đủ, mai chị mới lên. Tôi nhắn lại cho chị biết tôi đang ở nhà bạn, chị nhắn lại bảo tôi uống ít thôi và đừng có để say ở đó. Tối hôm đó tôi ở lại cùng hội bạn, chơi game đến nửa đêm rồi mới ngủ. Sáng hôm sau 4 thằng mắt nhắm mắt mở lên trường xem lịch học mới. Xem xong tôi từ biệt mấy chiến hữu về qua cơ quan đón chị.

Thời gian sau đó chuyện giữa tôi và chị cứ thế êm đềm trôi qua, những khó khăn, những thử thách cũng dần vơi đi. Chị đi làm còn tôi đi học. Đi làm về chị lại qua phòng tôi, một tuần chị xuống ở qua đêm với tôi 1 đến 2 lần. Còn những buổi trưa, trưa nào chị cũng tranh thủ vào phòng ăn cơm xong rồi nghỉ trưa cùng tôi. Hạnh phúc của tôi và chị ấm áp và ngọt ngào tưởng như không gì có thể chia cắt được nữa. Chị ân cần, dịu dàng như một người vợ, chị chăm chút lo lắng cho tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất. Trong suy nghĩ của tôi và chị lúc này cả hai đều đã nghĩ đến cuộc sống gia đình sau này.

Một lần về quê tôi đặt vấn đề đi làm thêm với bố mẹ, bố mẹ dặn dò tôi vài điều và rồi đồng ý. Sau đó nhờ mối quan hệ của bố tôi đến làm ở một công ty truyền thông trong nội thành vào những buổi không phải đến trường, vừa tích lũy kinh nghiệm cũng vừa để kiếm thêm chút tiền tiêu vặt. Dù ít ỏi nhưng tôi rất vui vì nó do công sức của tôi bỏ ra. Còn chị hàng tháng lĩnh lương chị chỉ gửi về cho bố mẹ chị một phần, còn lại chị để chi tiêu và để ra một khoản cố định. Chị nói chị để dành để sau này khi nào tôi ra trường chị và tôi làm đám cưới luôn, lúc đó nếu như tôi chưa xin được việc làm mà chị lại có em bé thì cũng có cái mà tiêu mà lo lắng cho gia đình của tôi và chị và đỡ phải ăn bám bố mẹ chồng. Thời gian đầu tôi đi làm chị lo lắng lắm. Chị lo tôi ra ngoài vất vả, chị lo tôi ra ngoài sẽ gặp người khác rồi bỏ chị… Nhưng rồi dần chị cũng hiểu tình yêu tôi dành cho chị là rất lớn. Không ai có thể thay thế chị trong tôi. Chị là tất cả những gì tốt đẹp nhất của tôi lúc này.

Những ngày hè oi bức nắng chói chang làm ai cũng cảm thấy mệt mỏi. Buổi chiều đi làm về vừa vào đến phòng chị lao thẳng vào nhà tắm xả nước tắm xong rồi mới ra bấu vai bấu cổ tôi. Tôi vừa đi làm về đang ngồi hóng mát ở cửa phòng. Ngồi xuống cạnh tôi quay quạt ra phía chị chị nói:
– Nóng quá chồng nhỉ. Khiếp, đi có một đoạn đường từ cơ quan về đây mà kinh quá. Chồng về lâu chưa? Nay chồng làm có mệt không?
– Anh vừa về. Nóng quá. Nay vợ không về nhà bác à?
– Nay vợ ở đây với chồng. Ăn xong vợ chồng mình đi hóng mát đi. Nóng quá… nóng quá.

Vừa nói chị vừa dong áo lên cho gió lùa vào người rồi chị nhìn tôi cười cười. Chợt chị giật mình khi nhìn thấy mấy ông hàng xóm vừa chuyển đến ở phòng đối diện đang chăm chú nhìn chị qua xong cửa sổ.
– Úi, chết. không biết mấy cậu kia có nhìn thấy gì không chồng? – Gục mặt vào lưng tôi chị nói khe khẽ rồi cười hihi.
– Chắc thấy vợ xinh quá đấy mà. – Tôi quay lại nói nhỏ chỉ đủ chị nghe.
– Hì hì…thôi chồng vào tắm đi rồi vợ chồng mình đi. Để vợ vào kì lưng cho chồng nhé.
– Oki. He he.

Chị vào xả nước trước, tôi chốt cửa xong lấy quần áo, định bước vào nhà tắm thì điện thoại của tôi đổ chuông. Số nhà tôi gọi lên:
– Mẹ à?
– Không, em đây. Sếp à?
– Th à? Có việc gì thế? Nay thi thế nào? Có làm được bài không, đang định lát gọi về hỏi thăm chú.
– Em làm được, mẹ bảo gọi lên cho anh xem anh đi làm về chưa, ăn cơm chưa?
– Anh sắp ăn, ở nhà bố mẹ ăn chưa?
– Bố mẹ với em ăn rồi. Thế anh ăn mì tôm à? Đi làm về có nấu cơm không? Thôi anh nói chuyện với mẹ này.
– Ừm..

– T à, làm có mệt không, có khó không con? Các anh ở công ty thế nào?
– Cũng bình thường mẹ ạ.
– Ừ, cố gắng để ý các anh làm rồi học hỏi. Chuyện tiền nong thì đừng để ý con nhé. Các anh cho đến học hỏi là tốt rồi.
– Vâng ạ.
– Với lại không được chểnh mảng việc học ở trường con nhé.
– Dạ.
– Mẹ bảo này. Nay thằng út thi tốt nghiệp xong rồi. Để nó nghỉ một hai ngày rồi bố mẹ cho nó lên đấy ôn thi. Mai con tranh thủ đi tìm lớp học cho em. Tìm chỗ học gần chỗ con trọ thôi để em đi lại đỡ vất vả.
– Vâng ạ. Mẹ cứ cho nó lên đây.
– À, còn chuyện này nữa. Nãy cô X mẹ cái H sang xin số điện thoại của con.
– Có chuyện gì thế mẹ?
– Trong xóm trọ con đang ở có còn phòng không?
– Có 2 phòng vừa về nghỉ hè mẹ ạ.
– Ừ, thế con thuê luôn một phòng cho con H nhé. Tìm lớp học ôn thì tìm luôn cho con H nhé để nó với thằng út nhà mình ôn cùng nhau luôn. Được không?
– Vâng, để con hỏi cô V chú Đ xem đã có ai thuê chưa.
– Ừ, chắc lát cô X gọi cho con đấy.
– Vâng.
– Thôi, cứ thế nhé.

Rồi tôi cầm quần áo vào nhà tắm. Chị hỏi mẹ gọi có việc gì. Tôi nói mẹ bảo cho Th và H lên ôn thi. Cười cười chị nói:
– Bé H ngây thơ và nhát quá, chắc ra ngoài bố mẹ H cũng lo nên mới nhờ chồng.

Tắm xong tôi và chị chở nhau thong rong lên cầu thị xã, rẽ vào quán nước ven Sông Nhuệ tôi và chị ngồi cùng nhau uống nước và nói chuyện đi làm của tôi rồi cả chuyện hai vợ chồng sau này. Mỗi khi nghĩ đến cuộc sống vợ chồng sau này của tôi và chị tôi biết chị vui và hạnh phúc lắm. Tôi biết chị luôn tin tưởng,luôn hi vọng ở tôi. Bởi chị đã dành cho tôi quá nhiều. Chị đã hi sinh vì tôi quá nhiều….

Đêm mùa hè tiết trời có vẻ dễ chịu hơn. Đường phố đã vắng bóng người tôi và chị mới lên xe trở về. Đêm đó tôi lại lao vào chị, lại dập dìu những yêu thương. Hạnh phúc và đam mê vẫn còn vẹn nguyên như những ngày đầu, ôm chị trong tay tôi chỉ mong hạnh phúc này là mãi mãi, những giây phút như thế này là bất tận.

Sáng nay tôi dậy sớm. Đúng là mùa hè, chưa 6h mà trời đã sáng bừng, nhìn qua cửa sổ phía đông mặt trời đã lấp ló. Tranh thủ lúc chị còn đang ngủ tôi chạy ra nhà cô chủ nhà hỏi phòng cho H xong rồi quay về đánh răng rửa mặt. Chị vẫn ngủ ngon lành, gió từ chiếc quạt bàn vẫn thốc thẳng vào chị, những sợi tóc mai bay lất phất, còn những sợi tóc ngây thì vương xuống cánh mũi chị, chị vẫn thở đều đều, nhìn chị ngủ sao mà xinh và đáng yêu quá, bỗng lòng tôi trào lên cảm giác nhẹ nhõm và êm ái đến vô cùng. Tôi thầm nghĩ mong sao chị và tôi sẽ mãi được như này, bình yên và gắn bó với nhau trọn đời. Đánh răng rửa mặt xong thấy vẫn còn sớm nên tôi bật máy tính rồi ngồi chơi game. Hơn 7h chị tỉnh giấc. Lấy chăn quấn ngang người che đi cặp vú trắng hồng chị nói:
– Giờ nào rồi mà chồng vẫn ngồi chơi game. Chồng không đi học à?
– Nay anh được nghỉ ôn thi kỳ 4. Vợ ngủ say thế?
– Mệt quá, tại chồng đấy. hihi.

Rồi chị xuống giường đi vào nhà tắm đánh răng rửa mặt. Xong đi ra chị lại hỏi tôi:
– Thế lát chồng đưa vợ ra cơ quan nhé, xong rồi chồng lấy xe đi tìm chỗ ôn thi cho Th đi. Mai Th lên rồi còn gì.
– Ừm, anh cũng đang định thế.
– À chồng hỏi cô V luôn đi xem còn phòng để thuê cho bé H không? Không có người ta lại thuê mất.
– Nãy anh ra hỏi rồi. Còn một phòng.
– Ừm, nhiệt tình thế. Giờ chồng sướng nhé. Có Fan hâm mộ lúc nào cũng ở cạnh. hihi.
– Vợ thì… linh tinh.
– Ừm biết đâu đấy. Nhưng mà vợ vẫn phải cảnh giác mới được. hì hì.
– Thôi, vợ thay quần áo đi rồi đi ăn sáng.

Ăn sáng xong tôi đưa chị ra cơ quan còn tôi lên ĐHKHTN đăng ký 2 suất ôn cho Th và H. Xong việc tôi qua điểm công ty đang thi công hệ thống mạng cho một cơ quan nhà nước để phụ các anh trong công ty. Đang làm thì thấy điện thoại của chị Phượng gọi lên cho tôi. Không hiểu có chuyện gì, tôi ra hành lang rồi bắt máy:
– Chị Phượng à?
– Không, T hả?
– Dạ, ai đấy ạ.
– Cô là mẹ của Phương.
– Dạ… bác… , vâng ạ… bác… bác có chuyện gì thế ạ. – hơi bất ngờ và run tôi ấp úng.
– Cháu đang ở trường hả?
– Dạ ….không, cháu đang…. đi làm bác ạ.
– Cô tưởng cháu đi học cơ mà. Thế nói chuyện với cô một lúc được không?
– À… cháu đi… làm thêm thôi… bác ạ. Có …chuyện gì ạ? – Tôi vẫn chưa hết run.
– Ừ, cô thì thật ra là cô đã biết chuyện giữa cháu với cái P nhà cô từ lâu rồi. Nhưng bây giờ thôi thì hai đứa đã quyết tâm đến với nhau. Còn con P thì nó yêu ai thương ai là việc của nó, nó sướng nó khổ thì nó chịu chứ cô chú cũng chẳng lo cho nó được cả đời. Mà cô chú giờ thì cũng không thể ép buộc nó trong chuyện này. Có con gái thì cô chú cũng chỉ mong nó được sung sướng, hai đứa quyết tâm đến với nhau thì phải biết giữ gìn cho nhau…vv..vv..

Mẹ chị nói nhiều lắm, tôi chỉ biết im lặng nghe từ đâu đến cuối, thi thoảng vâng dạ chứ chẳng biết nói gì. Rồi mẹ chị nói cuối tuần này tôi và chị về nhà chơi. Tắt máy mà tôi vẫn còn run, vẫn còn hồi hộp nhưng xen vào đó cảm giác vui sướng còn lớn hơn rất nhiều. Điều tôi mong mỏi đã dần thành hiện thực. Vậy là sau bao cố gắng, sau bao nỗ lực của tôi và chị cuối cùng mọi người cũng đã chấp nhận. Tôi vui vì từ nay chị không phải buồn, không phải chịu những lời nhiếc móc của mọi người trong gia đình chị. Những nhọc nhằn những khổ cực trong thời gian qua có lẽ sẽ không còn nữa. Một cảm giác vô cùng khó tả sau cuộc nói chuyện với mẹ chị

Trong việc này có lẽ chị Phượng là người đã giúp tôi và chị rất nhiều. Chị biết tôi và Phương sống với nhau như thế nào, chị biết tình yêu mà tôi và Phương dành cho nhau lớn đến mức nào. Hơn cả là niềm vui vì chị đã tin tưởng tôi. Khấp khởi mừng vui, buổi trưa hôm đó lẽ ra tôi không về nhà ăn cơm, nhưng vì vui quá và tôi cũng muốn thông báo cho chị biết nên tan làm xuống thẳng cơ quan nơi chị làm. Nhắn tin cho chị tôi đang đợi ở ngoài, lập tức chị chạy ra. Theo tôi về phòng tôi kể cho chị nghe chuyện buổi sáng mẹ chị gọi lên cho tôi, chị vui lắm. Chị ôm chầm lấy tôi đầy hạnh phúc. Ôm tôi chị thủ thỉ:
– Giờ nhà vợ chẳng còn cấm cản vợ nữa, tất cả phụ thuộc vào chồng đấy. Chồng không được bỏ vợ nhé.
– Hihi, không đời nào.
– Vâng, vợ chỉ có chồng thôi. Vợ chỉ yêu chồng thôi. Vợ chỉ biết đến một mình chồng thôi.

Rồi tôi và chị lại ôm ghì lấy nhau và hôn nhau ngấu nghiến. Tôi hiểu cuộc đời chị giờ đây là dành hết cả cho tôi. Tôi hiểu thời gian qua chị đã vất vả mệt nhọc vì tôi quá nhiều. Không bao giờ tôi rời xa chị, không bao giờ tôi để mất chị. Tôi chỉ muốn nói với chị rằng: “Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em”. Muốn nói với chị nhiều lắm chị có biết không?

Ngày hôm sau tôi xin nghỉ làm buổi chiều để đón bố mẹ tôi và bố mẹ H đưa 2 đứa lên ôn thi. Sau khi xem xét qua một vòng nên bố mẹ H cũng yên tâm vì phòng em và phòng tôi cũng ở gần nhau. Dặn dò tôi vài điều và đưa cho tôi tiền nhờ tôi bảo ban trông nom H rồi 4 phụ huynh ra về. Tối hôm đó, sau khi dẫn Th và H đi mua sắm vài vật dụng sinh hoạt về, 2 đứa lấy sách ra ôn còn tôi ra quan net ngồi đọc tin tức các đội tham dự Euro 2004 đến 11h thì về phòng. Thấy 2 đứa vẫn miệt mài giải bài tập, tôi lại bật máy lên chơi game. Thi thoảng hai đứa quay sang hỏi bài tôi. Đến 12h tôi giục hai đứa đi ngủ để mai tôi dẫn lên lớp học ôn thì chần chừ mãi H cứ ấp a ấp úng.
– Cho em ngủ bên này. Ngủ một mình em sợ lắm.
– Sợ cái gì mà sợ. Các chị bên kia vẫn ở một mình kìa.
– Em sợ lắm. Khu dưới nhà mình có bà Z mới bị điện giật chết, em nghe chúng nó kể chuyện em sợ lắm.

Tôi phì cười. Lần đầu xa nhà nên có vẻ H nhát thật. Nghĩ mãi tôi nói:
– Thôi thế em ngủ trên giường đi, anh với Th xuống đất nằm cũng được.
– Vầng… – H ngượng ngịu.
Cả ngày nay đi nhiều nên cũng mệt, nằm xuống tôi chìm vào giấc ngủ, cũng chẳng quan tâm đến sự có mặt của H ở trong phòng và tôi cũng không để ý H có ngủ được hay không. Tôi ngủ một mạch đến sáng, khi có tiếng gõ cửa bộp bộp thì tôi tỉnh dậy, loạng choạng bước ra mở cửa, chị đứng trước cửa nhìn thấy tôi chị cười cười đầy trìu mến.

Tôi nhìn chị chăm chú. Đưa ngón tay lên dí vào trán tôi chị nói:
– Chồng nhìn gì mà kĩ vậy. Vẫn còn mơ ngủ à?
– Sao vợ xuống sớm thế?
– Vợ mang quần áo xuống để đây rồi trưa làm xong vợ chồng mình về nhà vợ luôn.
– Ừm. Vào nhà đã. Vợ đã ăn sáng chưa?
– Chưa, vợ xuống rồi rủ chồng đi ăn luôn mà. Th và H lên chưa?
– Rồi, đang ngủ trong phòng này.
Tôi và chị vào nhà Th và H vẫn say giấc nồng. Đúng là vẫn trẻ con, vô lo vô nghĩ. Chị bật máy chơi game còn tôi vào đánh răng rửa mặt. Xong tôi và chị ngồi nói chuyện. Tiếng của tôi và chị làm H tỉnh giấc:
– Chị Phương. – H gãi đầu ngượng ngịu.
– Ừm em. Tối qua có ngủ được không. Lần đầu tiên xa nhà chắc là khó ngủ hả. hihi.
– Dạ. – H lại ngượng ngịu.
Tôi lấy chân đạp nhẹ vào chân cu Th rồi giục:
– Dậy, sáng bảnh mắt rồi còn ngủ gì nữa. Dậy, 2 đứa dậy đánh răng rửa mặt đi rồi đi ăn sáng cùng anh với chị Phương, xong rồi anh còn đưa lên lớp học.
– Thôi anh với chị Phương cứ đi ăn đi, em với Th ở nhà rang cơm ăn. Tối qua vẫn còn thức ăn anh ạ. – H vừa gấp màn vừa nói.
– Anh chị cứ đi ăn đi. Em ăn ở nhà cùng cái H. – Cu Th vừa ngáp vừa gật gù.

Nghĩ chắc H cũng ngại chị nên tôi không rủ đi nữa. Tôi và chị đi ăn sáng rồi tôi đưa chị ra cơ quan. Về phòng thấy 2 đứa đã quần đen áo trắng đồng phục của trường cấp 3 vừa tốt nghiệp chỉnh tề ngồi đợi tôi. Chợt tôi thấy hơi buồn cười, nhưng nhớ lại hồi tôi mới tốt nghiệp phổ thông và lên học cũng vậy. Hễ cậu mợ bảo chuẩn bị đi đâu là lại quần đen áo trắng nhìn rất ngây ngô. Nhìn 2 đứa tôi cười cười rồi nói:
– Thay sang áo phông mặc cho mát. Đi học ôn chứ đi họp hay đi học chính khóa như ở nhà đâu mà quần áo đồng phục. Lên đó không ai kiểm tra đâu.

Rồi hai đứa lại cun cút đi thay đồ. Quần Jean áo phông trông khỏe khoắn hơn hẳn. Rồi tôi dẫn cu Th và H ra bến xe bus, hướng dẫn cách bắt xe, đến điểm xuống thì hướng dẫn bấm đèn và cả chỗ ngồi đợi xe khi tan học. Hai đứa chăm chú nghe mà cứ ngơ ngơ ngồ ngộ. Đợi 2 đứa vào lớp tôi mới đi về.
Về phòng tôi chuẩn bị quần áo để trưa nay chị tan làm tôi sẽ cùng chị về nhà chị theo lời mẹ chị dặn. Ngồi suy nghĩ bâng quơ tôi lại cảm thấy có chút gì đó hồi hộp lo lắng nhưng vui vui. Lần đầu tiên tôi gặp bố mẹ chị. Không biết sẽ nói những gì, không biết sẽ ngồi thế nào, Không biết lúc đó sẽ thế nào… bao nhiêu câu hỏi “không biết?”, càng nghĩ càng thấy hồi hộp.

Nhắn tin cho chị chị gọi lại luôn và chị chỉ cười hi hi. Đang ngồi suy nghĩ thì thấy Th và H lững thững đi về. Chàng đi trước nàng cất bước theo sau, mặt vẫn ngơ ngơ như buổi sáng. Có lẽ cũng bởi thời gian này Cu Th và H lo lắng cho việc thi cử lắm, mặc dù lực học của cu Th và H được xếp vào nhóm rất có triển vọng đỗ đại học những mỗi khi tôi hỏi liệu có bao nhiêu % đỗ đại học thì hai đứa đều ngượng nghịu và không trả lời. Sang phòng tôi lấy chìa khóa rồi H về phòng thay quần áo, xong lại thấy mò sang phòng tôi lấy sách ra học. 11h tôi chuẩn bị mấy thứ mà buổi sáng chị mang xuống vào balo rồi ra đón chị. Đưa cho 2 đứa tiền đi chợ nấu cơm tôi dặn:
– Hai đứa đi chợ nấu cơm nhé. Trưa nay anh có việc nên không ăn ở nhà. Tối nếu muộn không thấy anh về thì 2 đứa cũng cứ thế mà đi chợ nấu cơm, không phải chờ anh đâu.
– Vâng, anh đi đâu vậy? – H hỏi tôi.
– Anh phải đi có chút việc. Chiều ở nhà hai đứa chán thì ra quán net vào mạng mà xem tin tức. Nghỉ ngơi cho đầu óc thoải mái. Học suốt ngày không sợ ngộ à?
– Vâng, tối anh có về không? – H lại hỏi tôi.
– Chắc là anh có.

Rồi tôi nổ máy đi. Hình như H hơi buồn buồn nhưng tôi cũng chẳng để ý vì đang mải hồi hộp lo lắng về việc lần đầu tiên gặp bố mẹ chị.
Từ trong ngân hàng đi ra chị lấy tập tài liệu che lên đầu cho khỏi nắng. Nheo mắt nhìn tôi chị cười cười. Trong nụ cười của chị là bao niềm vui và mang cả sự bình yên thanh thản sau bao ngày sóng gió.
– Chồng có run không?
– Run lắm chứ. Khì khì.
– Sợ gì, có vợ đây nữa rồi. Nay về chắc được bố mẹ mời rượu thịt gà nhé. hihi.

Rồi tôi và chị lên xe. Tôi đội chiếc mũ lưỡi trai, còn chị đội chiếc mũ vành rộng và đeo khẩu trang cùng găng tay kín mít. Tôi và chị cố gắng đi thật nhanh để mau chóng về nhà, tránh cái nắng giữa trưa tháng 6 oi bức.

Đến trước cổng nhà chị, tôi cố gắng lấy bình tĩnh. Chị xuống xe nhìn tôi cười cười. Mấy người hàng xóm nhà chị nhìn thấy tôi cũng chăm chú dõi theo. Quay lại tôi trêu chị:
– Thôi chết rồi vợ ơi, ướt hết cả đũng quần rồi.
– Hứ, đồ điêu.
Nói rồi chị đấm thùm thụp vào lưng tôi rồi và giục tôi dắt xe vào sân. Dựng xe xong, chị và tôi cùng vào. Lập cập…lập cập. Chị cầm tay tôi. Một tay chị xách theo túi hoa quả.
– Bố mẹ. Anh Cường. hihi. – Chị nói trước.
– Cháu chào bác ạ. Em chào anh chị. – Tôi chào sau.
– Ừ, vào nhà đi cháu. Hai đứa về có nắng không? – Bố chị vừa nhìn tôi vừa nói.
– Cũng bình thường bác ạ. – Tôi trả lời.(Nắng cháy hết cả tay anh em ạ).
– Thôi hai đứa đi rửa chân tay đi rồi ăn cơm. Phượng dọn cơm ra đi con. – Mẹ chị sau một hồi nhìn tôi từ đỉnh đầu đến gót chân rồi cũng nói.
– Dạ cháu xin phép.

Rồi tôi và chị ra sau nhà rửa chân tay. Chị tủm tỉm cười, xả nước ra chậu cho tôi, lấy chiếc khăn mặt đưa cho tôi chị nói:
– Anh rửa trước đi. Cháy hết tay rồi này. Hết run chưa?
– Đỡ đỡ rồi. khì khì. Bố mẹ cũng dễ nhỉ.
– Không dễ đâu, lát uống rượu hỏi anh Cường xem có dễ không nhé. Mãi bố mẹ mới đồng ý cho anh Cường yêu chị Phượng đấy. hihi.
– Ừm, lát chắc phải hỏi bí kíp mới được.

Rồi tôi và chị vào nhà. Mọi người đã ngồi vào mâm đầy đủ, chỉ thiếu mỗi anh M. Chị hỏi bố chị:
– Anh M đâu hả bố.
– Không biết bận gì mà không về. Cái thằng này đã nói như thế từ hôm kia rồi mà nay vẫn không thu xếp để mà về. Từ ngày thằng Park Ji Sung về suốt ngày thấy tụ tập rượu chè với nhau. Bà xem phải để ý đến nó đấy nhé.
– Thôi kệ nó, về thì về không về thì thôi. – Chị Phượng trả lời.

Vào bữa hết bố chị lại đến anh Cường mời rượu tôi. Tôi cũng mời lại bố chị và anh Cường, thấy tôi uống có vẻ được nên bố chị cứ gật gù. Thi thoảng ngồi bên cạnh chị lại nhéo tôi một cái rồi chị rít khe khẽ : “Uống ít thô..ô…ô…ô…ô…i”.
– Mặc kệ nó. Mày có theo nó mà nhéo suốt được không, cứ tự nhiên đi em, đàn ông con trai phải thế chứ? – Chị Phượng vừa nói vừa cười.

Rồi bữa cơm cũng qua đi, mọi việc diễn ra tương đối tốt đẹp. Anh Cường cùng chị Phượng xin phép bố mẹ đi mời nốt bạn bè trong thị trấn. Còn tôi và chị cùng bố mẹ chị ra ngoài nhà ngồi uống nước. Bố mẹ chị hỏi han gia đình nhà tôi, hỏi bố mẹ tôi làm gì, anh chị em như thế nào…vv..vv. Xong rồi bố mẹ chị nói đến chuyện của tôi và chị:
– Thực ra bố mẹ không ngăn cấm gì chuyện yêu đương của các con, chúng mày và kể cả cái Phượng thằng Cường cũng vậy. Có điều là bố mẹ thì ai cũng lo, cũng muốn các con tìm được người tốt, người thương yêu các con thật lòng. Bố mẹ chỉ muốn chúng mày tìm hiểu nhau thật kĩ trước khi quyết định tính đến chuyện xa hơn. Chứ lấy nhau nó cũng là cái duyên cái số cả. Sướng hay khổ đều là do các con, và các con là người chịu trách nhiệm với quyết định của mình. Bố mẹ có nói gì cũng chỉ là góp ý thôi. Bố mẹ không thể nắm tay mà dắt các con suốt cả đời được. Có những lúc tao thấy mẹ mày vì suy nghĩ cho con Phương mà tọp hẳn người đi, bố thì lúc đó bố cũng chẳng biết thằng T là người thế nào, chỉ thấy thằng M về nói chuyện qua loa là như vậy nên bố cũng lo lắm. Mỗi lần con Phương về bố đều dặn dò, nhưng nó đi rồi bố lại lo. Chắc mẹ mày cũng vậy. Thôi bây giờ thì hai đứa đã quyết tâm đến với nhau, hôm nay thằng T về đây thực sự thì bố cũng chỉ nhìn mặt mà bắt hình dong thôi và bố cũng tin tưởng ở các con. Hai đứa đã thương yêu nhau thật lòng thì phải suy nghĩ cho thật chín chắn trước khi làm mọi việc. Thôi, bố chỉ nói thế thôi. Các con uống nước đi.
– Đấy, có gì cần nói thì bố mày nói hết rồi. Tao thì tao cũng nghĩ như bố mày thôi. Là bố là mẹ ai chẳng mong con mình được sung được sướng. Có điều mẹ phải nói thêm, còn mấy năm nữa T mới ra trường cho nên hai đứa vẫn phải có khoảng cách với nhau. Đừng để những tiếng đồn không hay về đến tai bố mẹ rồi bố mẹ rất khó nghĩ. Còn làng xóm láng giềng nữa. Giờ có xảy ra chuyện gì thì cũng không thể tổ chức cho chúng mày luôn được vì thằng T còn đi học. Mẹ nói thế thôi. Phương vào cất dọn đi, T mệt thì lên phòng anh M nằm nghỉ. Mà khi nào 2 đứa đi?
– Chiều con đi luôn mẹ ạ. – Chị trả lời.
– Ừ, thôi cất dọn rồi nghỉ ngơi đi. Chiều mát mát thì đi.
Chị vào cất dọn, tôi định lên phòng anh M theo “chỉ định” của mẹ chị thì chị vẫy tôi vào:
– Vào cất dọn cùng em rồi hãy lên. Thấy bố mẹ nói gì chưa?
– Rồi. hic, suýt khóc. Hihi.
– Hừ, dạo này là hay nói điêu lắm nhé. – Chị cấu tôi.

Xong việc chị dẫn tôi lên phòng anh M. Tôi ngồi xuống ghế, chị đến cạnh tôi rồi ngồi lên đùi tôi nghịch nghịch mấy sợi râu của tôi. Rồi tôi và chị lại tìm môi nhau và trao nhau nụ hôn nồng thắm. Nhớ chị quá tôi luồn tay vào mân mê cặp vú của chị, chị đưa tay lên mồm rồi “suỵt”.
– Từ từ đã, để em xuống nhà xem bố mẹ đã đi nghỉ chưa.
Rồi chị chạy xuống nhà, giả vở xuống lấy tăm. Thấy bố mẹ chị đã vào phòng nghỉ trưa, chị chạy lên chốt cửa trong rồi nói nhỏ với tôi:
– Hì hì,bố mẹ ngủ rồi. Nhưng mà khẽ thôi nhé. Bố mẹ nghe thấy thì chết.

Đè chị nằm xuống giường. Tôi lột hết quần áo chị ra, hôn lên cặp vú trắng và căng tròn của chị, tôi mút, liếm, xoa, vân vê rồi lại mút đầu ti chị. Chị ôm chặt đầu tôi, mắt chị lim dim, miệng chị khẽ rên ú ấ. Rê dần xuống háng chị, khẽ vén đám lông của chị sang hai bên tôi nhấm nước bọt rồi vuốt ve nhẹ nhàng hạt đậu nhỏ xíu xinh xinh trên đỉnh cô bé của chị. Nước từ cô bé tiết ra mỗi lúc một nhiều hơn. Từng sợi nước trắng trong nhơn nhớt dần chảy xuống mép dưới của cô bé. Chị rên mỗi lúc một lớn hơn. Tay chị không ngừng vần vò đầu tôi. Bỗng chị ngồi dậy, đẩy tôi đứng dưới sàn, còn chị ngồi trên giường úp mặt vào bụng tôi. Ôm ngang lưng tôi chặt cứng, ghé sát mũi vào bụng tôi chị hít hà. Rồi chị kéo quần tôi xuống lấy tay cầm cậu bé của tôi chị vuốt ve, chị khẽ sóc lên sóc xuống rồi chị đưa vào miệng và mút.

Cảm giác kích thích lên đến tận lão bộ làm tôi cũng khẽ rên lên. Sau khi cậu bé của tôi ướt nhẹp và nhầy nhụa nước miếng của chị, tôi đẩy chị nằm xuống giường, đứng dưới đất tôi kéo chị lại gần tôi, cầm chân chị để chị quặp vào hông tôi, từ từ tôi đưa cậu bé vào trong chị. Nhấp…nhấp…nhấp… “ư…ư…ư…” tiếng chị rên lên. Tôi dập mạnh hơn… “A..a…a…chồng ơi…” chị lại rên lên to hơn. Nước nhờn từ lồn của chị tiết ra làm trắng xóa thân con cặc của tôi. Kéo chị đứng xuống đất, để chị quay mông lại phía tôi, chống tay xuống giường chị cong mông lên để tôi đưa cậu bé vào trong chị. Cậu bé cố gắng lấp kín trong cô bé của chị, cô bé của chị cố gắng mở thật to để đón cậu bé của tôi, rồi tiếng rên tiếng xít xoa của tôi và chị hòa vào nhau, từng đợt… từng đợt tôi ào ạt bắn vào trong chị. Nằm vật xuống giường thân thể tôi và chị ướt nhẹp và vã mồ hôi vì nóng. Nằm nghỉ một lúc chị vào phòng tắm trước. Tắm xong chị về phòng chị nghỉ, còn tôi tắm xong tôi nghỉ tại phòng anh M. Hạnh phúc và chẳng có một chút lo lắng nào, tôi thiếp đi lúc nào chẳng biết.

Đang li bì trong giấc ngủ thì chị đập khe khẽ vào tay tôi.
– Chồng, chồng…CHỒ…Ồ…ỒNG! Ngủ gì mà say thế? Dậy chở em vào trong thị trấn một lúc.
Mở mắt tôi nhìn lên đồng hồ, mới có 4h chiều. Tôi hỏi chị:
– Đi đâu vậy vợ? Vẫn còn nắng mà.
– Anh chở em sang nhà mấy đứa bạn thân học cùng phổ thông với em nhé, tranh thủ mời chúng nó dự đám cưới chị Phượng luôn. Hai tuần nữa bố mẹ tổ chức cho chị Phượng rồi, mà tuần sau chắc em không về. Anh dậy rửa mặt đi cho tỉnh ngủ.

Mùa hè người lúc nào cũng nhơ nhớp khó chịu. Quạt thốc thẳng vào người mà mồ hôi mồ kê vẫn nhễ nhại. Rửa mặt xong tôi và chị lấy xe đi. Trời vẫn gay gắt nắng. Sau khi mời được vài người, đang trên đường đến nhà người bạn cuối cùng chị muốn mời thì tôi và chị gặp ông Park Ji Sung đang ngồi uống nước cùng với mấy cậu thanh niên đầu xanh đầu đỏ. Ông nào cũng cởi trần quần ngố. Thấy tôi và chị đi qua một cậu gọi với theo:
– Chị Phương… chị Phương.
– Hình như họ gọi em. Anh dừng lại nhé? – Tôi cho xe đi chậm lại và hỏi chị.
– Chồng cứ đi đi, thằng cu em con nhà Dì nó gọi trêu ấy mà. Chẳng có việc gì đâu. Đi mời nhanh rồi còn về chồng ạ. Nắng quá.
Nghe lời chị tôi đi tiếp. Thấy tôi băn khoăn về ông Park, chị kể:
– Ông Park này mới đi Hàn về, chắc cũng có chút vốn kha khá nên ông ấy mở hiệu cầm đồ và một quán cafe trong thị trấn. Chẳng biết làm ăn thế nào nhưng suốt ngày thấy ông ấy tụ tập rượu chè cùng mấy thằng thanh niên choai choai. Quán mở ra chắc chỉ phục vụ mấy thằng đó. Chồng không biết chứ mấy thằng đó chúng quấn ông ấy lắm. Tung hô ông ấy ghê lắm.Vợ chẳng biết ông ấy có bao nhiêu tiền nhưng mỗi khi anh M về là ông ấy lại đến nhà vợ và nói chuyện thì toàn thấy đô la với vàng. Mẹ cứ khen ông ấy giỏi, vợ chẳng biết ông ấy giỏi ở cái điểm gì. Vợ thì vợ thấy bình thường.
– Giàu nhỉ. – Tôi nói.
– Sau này chồng em còn giàu hơn. Chồng nhỉ. hihi.
– Hình như ông ấy có ý thích vợ phải không?
– Quan tâm làm gì hở chồng. Vợ chẳng quan tâm. Vợ chỉ có chồng thôi, vợ chỉ quan tâm chồng có yêu vợ hay không thôi. Ngày trước ông ấy cũng không chơi với anh M mấy đâu. Nhưng từ khi về nước thì thấy hai ông suốt ngày quấn lấy nhau. Lại cả ông K nữa. Anh M năm nay 25 tuổi rồi mà chẳng nghĩ ngợi gì, cũng có thể vì bố mẹ chiều anh ấy quá. Chị Phượng ghét anh M lắm. Chị ấy mắng suốt đấy.
– Ừ, anh ấy là con một mà lại.
– Vâng. Giờ bố mẹ đồng ý cho vợ yêu anh rồi, vợ vui lắm. Giờ vợ chỉ sợ bố mẹ chồng không chấp nhận vợ thôi. Giá như vợ sinh muộn 3 hoặc 4 năm thôi….
– Chẳng sao đâu. Bố mẹ cũng dễ lắm. Hết năm nay chồng nói chuyện chồng yêu vợ với mẹ nhé. – Tôi nói.
– Nhưng mà chồng có sợ không? Nhỡ mẹ cấm chồng thì sao? Vợ sợ lắm. Mẹ cấm chồng rồi chồng không yêu vợ nữa thì vợ biết phải làm thế nào? Vợ lo lắm chồng ạ. Hay là để đến khi chồng ra trường rồi mình chồng hãy nói chuyện với mẹ. Lúc đó mình xin phép hai bên cho chúng mình cưới luôn.
– Mẹ cũng dễ lắm. Từ bé đến lớn bố xa nhà suốt, anh với Th ở với mẹ là nhiều, mẹ thương 2 anh em lắm. Chắc mẹ cũng không phản đối gì đâu.
– Vâng, nhưng vợ vẫn thấy sợ làm sao ấy. Thôi cứ từ từ chồng ạ.

Đang nói chuyện thì chị chỉ vào ngôi nhà trước mặt, đó là nhà của người bạn cuối cùng chị muốn mời. Vào ngồi khoảng 10 phút thì tôi và chị chào bạn chị ra về. Qua quán nước khi nãy đi qua tôi và chị lại gặp ông Park cùng mấy cậu thanh niên. Một cậu ra chặn đầu xe tôi, thấy vậy chị bực dọc nói:
– Thằng điên này, trời nắng không ở nhà mà ngủ ra đây làm gì?.
– Nóng quá, em không ngủ được. Chị đi đâu đấy? Ông này là…?
– Việc của mày à. Thôi tránh ra cho tao đi. Về nhà đi, suốt ngày chơi bời. – Chị cằn nhằn với cậu kia.

Cậu thanh niên cười hì hì rồi tránh sang một bên. Chị nói đó là cậu em con dì ruột của chị. Về đến nhà tôi và chị xin phép bố mẹ chị lên Hà Đông luôn. Bố mẹ chị dặn dò tôi và chị một lần nữa rồi mời tôi 2 tuần nữa về dự đám cưới chị Phượng. Tôi vâng dạ rồi cùng chị lên Hà Đông mà trong lòng khấp khởi niềm vui. Tôi biết giờ đây tôi phải có trách nhiệm với chị nhiều hơn vì bố mẹ chị đã tin tưởng và chấp nhận để chị ở bên tôi. Thay vì ngăn cấm, thay vì chia rẽ như trước đây thì giờ là sự vun vén và lo lắng cho hạnh phúc của tôi và chị. Tôi thầm nghĩ sẽ không bao giờ tôi được phép làm chị buồn, tôi phải ở bên chị và chở che cho chị dù có bất kể chuyện gì xảy ra. Bởi từ ngày quen tôi chị đã dành cho tôi quá nhiều,chị đã hi sinh quá nhiều thứ vì tôi.

Trước đây ngay cả khi mẹ chị ngăn cản gay gắt nhất chị vẫn cố gắng giành giật mọi lý lẽ để chị được ở bên tôi, chị chấp nhận nhọc nhằn, chị chấp nhận những lời bình luận không hay về tôi và chị, chị giấu nỗi buồn và sự tủi thân mỗi khi có ai đó châm chọc chuyện của tôi và chị. Chị luôn cố gắng tỏ ra cứng rắn để tôi không nản lòng mặc dù tôi biết có những lúc chị cũng tuyệt vọng và tủi thân lắm. Có những đêm nằm bên tôi mà cả tôi và chị chỉ biết thở dài, nhiều đêm khi tôi ôm chị vào lòng mà chị không dám quay mặt vào tôi, đẩy tôi ra chị quay mặt vào tường rồi giấu mặt vào chăn và khẽ sụt sịt, chị không dám khóc to vì chị sợ tôi buồn. Những lúc đó tôi đau lắm. Có những khi chị tủi thân vì mẹ chị và anh M nói chị gay gắt quá, chị cố gắng nuốt những giọt nước mắt vào trong, chị cố gắng chôn chặt mọi nhọc nhằn, vất vả và khổ cực vì tôi. Tôi biết chứ. Tôi hiểu chứ. Vì chị là con gái, chị cũng như người ta, chị cũng mỏng manh yếu đuối lắm chứ. Nhưng vì tôi mà chị đã căng mình ra chống chọi với tất cả…

Giờ đây khi sóng gió đã qua nghĩ lại tôi càng thấy yêu chị và thương chị nhiều hơn, những ân tình ấy có lẽ sẽ chẳng bao giờ tôi quên trong suốt cuộc đời này. Tôi hiểu từ đây về sau mình phải có trách nhiệm với chị hơn tất cả mọi thứ trong cuộc sống của tôi bởi vì tôi chị cũng không tiếc cuộc đời con gái của chị. Cuộc đời ấy nếu không gặp tôi có lẽ chị sẽ đỡ vất vả hơn. Đang miên man suy nghĩ thì chị hỏi tôi. Giọng chị nhẹ nhàng:
– Chồng nghĩ gì thế? Đang mơ tưởng đến em nào à?
– Không, vợ cứ ngủ đi. Đang vui vì được bố mẹ vợ đồng ý.
Không nói gì, chị lại gục đầu vào lưng tôi. Yêu chị nhiều lắm. Hạnh phúc lắm khi tôi được ở bên chị như thế này. Tôi thầm nghĩ tôi sẽ mãi mãi ở bên chị và không bao giờ làm gì để chị buồn. Chị là tất cả của tôi. Lên đến phòng trọ chị san 1 nửa xôi và thịt gà để lại cho tôi. Cu Th và H đi học chắc chưa về. Thấy sách vở của H chị lật lật mấy quyển vở ra xem, chị nói:
– Chữ bé H đẹp nhỉ. À, mà sao hôm qua bé H ngủ ở đây hả chồng?
– Sợ ma.
– Hihi. Chắc muốn ở gần thần tượng thôi. Chồng ơi, mà thôi.
– Chuyện gì thế?
– Không có gì.
– Có chuyện gì, định nói rồi lại thôi, lấp lửng thế thì ai mà chịu được.
– Không có chuyện gì. Vợ tin chồng.

Rồi chị lảng sang vấn đề khác. Tôi biết chị đang nghĩ gì, chị đang lo lắng điều gì. Nhưng chắc chắn tôi không bao giờ làm điều gì có lỗi với chị. Bởi tôi yêu chị còn không hết, tôi chỉ có chị làm sao tôi có thể vì người khác mà làm chị buồn được. Ngồi sát chị, nắm chặt tay chị tôi nói:
– Vợ lo anh với H phải không?
– Không. Vợ tin chồng mà.
– Ừm. Anh chỉ yêu vợ thôi. Cưới chị Phượng xong chồng đưa vợ về nói chuyện với mẹ.
– Từ từ đã chồng ạ. Vợ tin chồng mà.

Tiếng dép loẹt quẹt từ đầu xóm, có lẽ cu Th và H về, chị bỏ tay tôi ra, ngồi nhích ra xa tôi hơn. Thấy Th và H về chị lại vui vẻ nói chuyện với 2 đứa. Gần 7h tối thì chị về. Chị nói chị tin tôi nhưng tôi biết trong lòng chị lúc này lại xuất hiện sự lo lắng về việc H lên ôn thi, chị không nói nhưng tôi hiểu. Tối hôm đó tôi nằm nhắn tin cho chị cả tối. Tôi nói cho chị hiểu tôi chỉ có chị. Không ai có thể thay thế chị. Không ai có thể làm tôi thay đổi. 11h có lẽ chị đã bớt lo lắng và thỏa mái hơn phần nào. Chị nói chị tin tưởng tôi và chị giục tôi đi ngủ sớm kèm một chữ “chụt” cuối tin nhắn dành cho tôi.

Sáng hôm sau, tôi và cu Th vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ thì có tiếng gõ cửa của ai đó, dù rất nhẹ nhàng nhưng cũng đủ làm tôi tỉnh giấc. Tôi nghĩ có lẽ H sang gọi cu Th dậy đi học. Quay sang đập nhẹ vào người cu Th tôi đánh thức:
– Dậy đi học, H nó gọi rồi kìa.
Thấy cu Th lổm ngổm dậy ra mở cửa tôi lại quay mặt vào tường ngủ tiếp nhưng tiếng lạch cạch của quả khóa làm tôi tỉnh hẳn ngủ. Với điện thoại xem giờ… Mới có 6h kém. Cu Th vẫn đang loay hoay mở khóa… không biết có việc gì mà nay H gọi sớm vậy – Tôi thầm nghĩ. Rồi tiếng cu Th nói chuyện ở cửa phòng:
– Chị Phương.
– Ừm, hai anh em dậy chưa? – Giọng chị khe khẽ.
– Anh T vẫn ngủ chị ạ. Chị đi làm sớm thế?
– Chị xuống nhờ T nhà em chút việc. À, bé H qua có ngủ cùng hai anh em không?
– Không chị ạ. Qua học xong nó về phòng nó ngủ. Để em gọi anh T. Anh T ơi… – cu Th gọi tôi.
Tôi dậy mặc áo đi ra cửa. Cu Th thấy vẫn còn sớm nên lại quay vào giường ngủ tiếp. Nhìn thấy tôi ngáp ngủ chị tủm tỉm cười. Đến gần chị tôi nói nhỏ:
– Qua đi ngủ muộn sao nay em dậy sớm thế… hà… – Tôi lại ngáp.
– Trời mùa hè nhanh sáng quá. Em không ngủ được thêm nữa. Bé H không ngủ bên này nữa à chồng?
– Ừm. Sao vợ không cố ngủ thêm một lúc nữa, vẫn còn sớm mà. Hay là có việc gì?
– Không, nhớ chồng thôi. Hi hi. – Chị ghé sát vào tai tôi nói nhỏ chỉ đủ tôi nghe thấy.
– Ừm… vào nhà đi, anh đánh răng rửa mặt cái đã.
– Vâng. hihi.

Đánh răng rửa mặt xong đi ra thấy chị đang ngồi chơi lines trên máy tính. Tôi ngồi xuống giường cạnh chị và xem chị chơi. Tôi ngồi im không nói gì và nắm chặt tay chị. Tôi hiểu chị xuống đây sớm như vậy để làm gì. Tôi không buồn, không giận chị và cũng chẳng tự ái nhưng tôi thấy thương chị, thương vô cùng. Không biết chị có biết không, từ lâu tôi đã coi chị như một nửa của mình. Càng nghĩ tôi càng thấy thương chị. Sao lại phải thế này??? Tối qua nhắn tin cho chị, tôi đã nói hết tất cả những suy nghĩ của tôi, cả những suy nghĩ của tôi về H. Tôi đã nói hết cho chị để chị hiểu rằng không ai có thể thay thế chị trong tôi. Không bao giờ tôi vì một người con gái khác mà làm chị buồn. Bởi chị đã dành tất cả cho tôi, và tôi biết sẽ không có ai yêu tôi nhiều như thế. Còn sớm nay chị xuống đây là vì gì? Vì chị không tin tôi hay chị còn lo lắng điều gì? Tôi không muốn vì yêu tôi mà lúc nào chị cũng phải lo lắng, phải suy nghĩ. Lúc nào tôi cũng mong chị được bình yên. Từ khi quen tôi đã có quá nhiều chuyện khiến chị phải lo lắng rồi. Cực khổ có, nhọc nhằn có. Vậy mà giờ khi gia đình đã thôi cấm đoán chị lại lo tôi sẽ xa chị vì có người con gái khác thích tôi ở bên cạnh tôi…

Tôi thở dài, định nói với chị nhưng lại thôi, lại ngồi im xem chị chơi. Chơi hết ván chị quay sang tôi nói:
– Gọi Th dậy đi ăn sáng đi.
– Thôi kệ nó ngủ. Lát dậy nó với H rang cơm ăn.
– Vậy mình đi ăn đi.
– Ừm.
Lên xe, tôi chở chị ra đường QL6 vừa đi vừa tìm quán phở. Vòng tay ra sau nắm tay chị tôi nói:
– Vợ này.
– Dạ.
– Vợ đừng có suy nghĩ linh tinh. Với lại… vợ đừng lo lắng những chuyện không đáng phải lo lắng như thế.
– Sao tự nhiên chồng lại nói thế?
– Vợ không tin anh à?
– Ư… ư… không phải…. – Chị bối rối.
– Thôi, lần sau đừng như thế nữa nhé.
– Vâng.

Rồi chị quắp chặt và gục đầu vào lưng tôi. Định nói với chị nhiều lắm nhưng có lẽ tôi nói như vậy cũng đủ để chị hiểu. Không bao giờ tôi bỏ chị…
Ăn xong chị đưa tôi về xóm trọ rồi chị ra cơ quan làm việc. Đang thay quần áo để lên công ty làm thì chị nhắn tin cho tôi:
“Chồng ơi. Đừng giận vợ nhé. Vì… vợ yêu chồng thôi.”
Tiện thể tôi nhắn luôn:
“Anh chỉ yêu vợ thôi. Đừng suy nghĩ gì cả.”
Chị nhắn lại:
“Vầng, vợ biết lỗi rồi. Chồng đi làm đi nhé. Yêu chồng lắm.hihi.”
Những ngày sau đó vì có cu Th và H nên tôi và chị không được ở bên nhau nhiều. Tranh thủ những lúc buổi trưa tan làm chị đi xe lên gần nơi tôi làm rồi tôi và chị cùng nhau đi ăn. Ăn xong tranh thủ vào công viên ngồi nói chuyện, kể cho nhau nghe về công việc, kể cho nhau nghe tất cả từ những điều nhỏ nhặt nhất xảy ra với tôi và chị thường ngày. Những nụ hôn tranh thủ, những cái nhìn đầy khao khát và thèm muốn nhưng cả tôi và chị đều phải cố gắng kìm nén. Ngả đầu vào vai tôi chị thủ thỉ:
– Chồng có nhớ vợ không?
Tôi chẳng nói gì chỉ cầm tay chị thật chặt. Xa chị nỗi nhớ cộng dồn và nó lớn lên từng ngày. Những buổi trưa tranh thủ bên nhau, những nụ hôn chóng vánh, những câu chuyện vu vơ có lẽ không đủ làm nguôi đi nỗi nhớ trong tôi và chị. Nhớ chị nhiều lắm. Nói gì có lẽ cũng không thể đủ lúc này…

Chiều thứ 7 tôi được nghỉ làm sớm. Về xóm trọ thấy Th và H ngồi chờ tôi ở phòng. H ngập ngừng:
– Anh ơi, cho em về quê một ngày nhé.
– Sao lại về, mới lên được một tuần mà.
– Em nhớ nhà lắm.
– Thế em điện cho bố mẹ em chưa?
– Em điện rồi.
– Ừm, thế thì về luôn không có muộn.
– Vâng,hì hì. – H tươi tỉnh.
Cu Th ngồi cạnh cũng ngập ngừng:
– Thế cho em về cùng nó luôn nhé. Mai em lên. Được không?
– Mày về làm gì?
– Nhớ nhà.
– Xin mẹ chưa?
– Nãy em với cái H ra điện về nhà rồi.
– Thế thì về đi. Mà hai đứa mày có bị dở không, điện rồi thì cứ thế mà về cho sớm lại còn ở lại hỏi tao làm gì.
– He he…

Rồi hai đứa hớn hở thu xếp sách vở quần áo ra bắt xe về quê. Ngồi một mình tôi lại nghĩ đến chị. Nhớ chị quá. Trưa nay đi ăn cơm chị hẹn tối nay chị xuống rồi tôi và chị đi chơi loanh quanh trong thị xã. Còn chuyện cu Th và H về quê thì nằm ngoài suy nghĩ của tôi và chị. Lấy điện thoại tôi gọi cho chị thông báo. Chị vui lắm. Tối đó chị xin phép hai bác rồi xuống ở cùng tôi. Đêm đó tôi và chị lại quấn lấy nhau như thể đã xa nhau lâu lắm rồi. Bao nhiều khát khao, bao nhiêu kìm nén đều như được bung ra, vồ vập và vội vã tôi và chị lại hòa vào nhau làm một, chị lại rên rỉ, tôi lại xít xoa, mồ hôi cùng những những dòng nước nhớ thương trào ra từ trong tôi và chị quện vào nhau… tôi nâng niu chị nhẹ nhàng…chị cong mình đón nhận và giục giã… tôi và chị lịm đi… đê mê và hạnh phúc. Một đêm dài bất tận.

Bạn đang đọc một phần của truyện Hồi ức: Ngày đó ta bên nhau, bạn có thể đọc bản full tại đây: http://truyensextv2.com/hoi-uc-ngay-do-ta-ben-nhau-full/
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyensextv2.com, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Lần đầu gặp bố mẹ người yêu
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex cũ
Phân loại Truyện cũ mà hay
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 14/07/2015 15:12 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ngày ấy, chị và tôi …
Đây là chuyện xảy ra với tôi cách đây cũng đã lâu, tôi cố gắng nhớ lại thật chi tiết rồi kể lại. Văn của tôi không được tốt, viết theo những gì mà tôi nhớ lại, mong các bạn thông cảm. Vì cũng còn nhiều việc phải làm nên chuyện viết không được liên tục. Nhưng tôi sẽ cố gắng viết...
Phân loại: Truyện sex cũ Truyện cũ mà hay
Nha Trang thẳng tiến
Đứng từ trên cao nhìn xuống, việc thi công đang đi đúng tiến độ, sẽ kịp giao đúng thời hạn trước năm học mới, tôi hài lòng vì mọi việc diễn ra suôn sẻ. Ô mà sao thấy nhớ Xuân tóc đỏ vãi. Có nó thì nhốn nháo, vắng nó cũng buồn. Đúng là cái gì bình yên quá cũng nhàm. Tôi vẫn chưa nói...
Phân loại: Truyện sex cũ Truyện cũ mà hay
Mùi con gái đang xuân
Tôi giật mình, trời đã sáng. Trời se lạnh, cái lạnh cuối năm, tôi kéo cái mền đắm qua người cho dì, nơi háng dì tình trùng đã khô lại trắng bệt, dấu tích của một cuộc mây mưa. Dì tôi, một kiệt tác của tạo hóa, tôi ngắm dì một lúc như để xác định rằng tôi và dì là thật, tôi mỉm...
Phân loại: Truyện sex cũ Truyện cũ mà hay
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba