Không thể nào!
Hầu như cùng một lúc đây là ý nghĩ trong đầu của Lan và chính cậu học sinh kia. Cánh cửa vừa được mở ra thì Lan thấy được một thứ, đó chính là bồn đứng tiểu. Lan thật không thể nào ngờ được mình lại bước vào phòng vệ sinh của học sinh nam.
Mà nói ra cũng khó mà trách Lan được có chăng là trách thằng cha kiến trúc sư của trường này thôi, vốn dĩ nhà vệ sinh của trường này được phân thành nhà vệ sinh của giáo viên và của học sinh, nằm liền kề nhau, rồi bên trong thì phân ra là của nữ và nam, phòng vệ sinh của giáo viên nữ và học sinh nữ thì chung vách với nhau, còn phòng vệ sinh nam của giáo viên nam và phòng vệ sinh của học sinh nam nằm ở hai bên. Cũng vì lý do này nên khi vào nhà vệ sinh của giáo viên rồi rẽ phải sẽ là của nữ, bên trái là nam. Còn nhà vệ sinh của học sinh thì ngược lại. Lúc nãy do vội vàng nên Lan bước nhầm vào nhà vệ sinh của học sinh. Điều này cũng chẳng có gì đáng nói, vì dù sao thì giáo viên nữ vào phòng vệ sinh của học sinh nữ cũng là bình thường. Nhưng lúc nãy Lan thì đi theo quán tính nên vừa vào cửa nhà vệ sinh là liền rẽ phải, và thêm một lỗi của Lan nữa là nàng không chú ý quan sát. Vì tuy phòng vệ sinh của nam và nữ được thiết kế giống nhau, cùng dùng một loại gạch men và màu sơn cũng giống nhau, nhưng có điểm khác là của nam thì có bồn đứng tiểu ở vách. Lan quá vội vàng, nàng vừa vào là lập tức đi vào một phòng vệ sinh liền sau đó đóng cửa lại và lập tức thủ dâm. Lửa dục vọng đã làm Lan mờ mắt, và chính lúc này Lan phải trả giá cho việc đó.
Hay ít ra là trong đầu Lan cũng nghĩ như thế, “Nó sẽ uy hiếp mình!? Chơi mình thỏa thích!? Nó rủ thêm người!?” vô số ý nghĩ xẹt qua đầu Lan, chính Lan cũng cảm thấy sợ hãi với những ý nghĩ đó.
– Em… e…m em xin lỗi!
Câu nói đó khiến Lan như bị đóng băng, nàng ngây người, nhìn trân trân phía trước, lúc này đã trống trơn, không còn bóng dáng của cậu học sinh kia nữa. Thì ra cu cậu vặn mãi mới ra được câu xin lỗi, nói xong rồi chạy đi. Lan hoàn toàn bất ngờ trước việc như thế, hoàn toàn ngoài dự liệu của nàng. Phải mất một lúc sau thì Lan mới sực tỉnh, vội đóng cửa lại. Theo lý mà nói thì nếu rơi vào tình cảnh đó thì ắt hẳn Lan sẽ chẳng còn hứng thú gì với việc thủ dâm nữa, nhưng chẳng hiểu sao khi biết được đây là phòng vệ sinh của học sinh nam, và vừa rồi khi nhìn thấy cậu học sinh kia nhìn trân trân vào người mình như thế thì Lan lại cảm thấy kích thích vô cùng, người nàng vốn đã rất rạo rực mà giờ thì càng như là lửa đốt, những hình ảnh làm tình lén lút và dâm loạn lúc nãy giữa hương và hai thằng học trò lại hiện ra trước mắt Lan.
May mắn là một chút lý trí cuối cùng của Lan đã chiến thắng, Lan vội vàng mặc quần áo lại, áp sát tai vào cửa, nghe xem bên ngoài có ai không, rồi từ từ hé cửa, đưa mắt ra nhìn. Khi xác định là chắc chắn không còn ai nữa thì nàng mới vội vàng nhắm mắt làm liều chạy đi ra ngoài.
Trưa, sau khi cho bé Liên đi ngủ, dĩ nhiên trước đó Lan phải cho liên ‘chơi đùa’ với vú của nàng gần nửa tiếng, Lan ra nhà trước bắt đầu lau dọn nhà cửa, nhưng Lan không thể nào làm việc được, lúc nào trong đầu Lan cũng là hình ảnh sáng nay, Lan không biết cu cậu sẽ có phản ứng gì sau sự việc kia, sẽ kể cho mọi người nghe, rất có khả năng. Nhưng với phản ứng lúc ban sáng thì chắc việc này sẽ không xảy ra, Lan thầm nhủ. Hơn nữa, cho dù có nói ra thì việc này cũng chưa chắc có người tin vì đơn giản chỉ là lời nói phiến diện không có chứng cứ, vì lúc đó cu cậu đã chạy đi rồi, còn gì mà chứng với cứ nữa chứ. Tuy rằng trong đầu Lan cũng biết nhưng thế, nhưng Lan vẫn luôn lo lắng về chuyện này, nàng không biết phải làm sao cả.
Lan đang lo lắng, suy nghĩ miên man thì chợt có tiếng chuông cửa vang lên, Lan đứng dậy đi ra mở cửa. Lan giật nảy người lên khi cửa vừa mở ra. Thì ra đó chính là cậu học sinh ban sáng. Và hơn ai hết Lan cũng biết cu cậu này, bởi vì cu cậu ở ngay sát vách của Lan, chính là Hiếu, con trai của Thành.
– Em… em có chuyện muốn nói… nói với cô!
Lan cố trấn tĩnh, ra hiệu cho cu cậu vào nhà. “Phải làm sao đây? Phải nói gì đây?” đó là ý trong đầu Lan lúc này, đột nhiên Lan cảm thấy lo lắng và rối bời. Lan thầm mắng mình ngu ngốc, dù sao mình cũng đã từng bị hiếp, bị bắt làm nô lệ tình dục, bị bạo dâm, sao giờ lại lo lắng thế này, hoang mang nữa chứ.
Mặc dù nghĩ như thế nhưng trên mặt Lan vẫn rất bình tĩnh, Lan bảo cu cậu ngồi xuống ghế, Lan lấy cớ vào trong lấy nước, thật ra là Lan cố gắng thở thật sâu, “cần phải tĩnh táo!”, Lan tự trấn an mình. Mang ly nước ra đặt lên bàn, Lan lập tức lên tiếng, Lan không muốn mình là người bị động trong trường hợp này, vì thế nàng nói: “Chuyện sáng nay…” nhưng chỉ nói được ba chữ như thế thì Lan không biết phải nói gì nữa.
Chẳng lẽ lại nói tại sáng nay cô hứng tình quá, cô chịu không nổi nên vào nhà vệ sinh thủ dâm? Hay là cô muốn biết thử cảm giác thủ dâm thế nào nên mới làm như vậy?
Quả thật Lan chẳng biết phải nói gì tiếp theo.
– Em…
Hiếu thở gấp như người bệnh suyễn, cu cậu không dám nhìn thẳng vào mặt Lan, cúi gầm mặt xuống, hai tay chống lên gối, nắm chặt lại.
– Em… e…m…
Lan cũng quên bẵng đi chuyện khác khi thấy bộ dáng của cu cậu lúc này, bởi vì bộ dáng lúc này của cậu khiến Lan nhớ lại một ký ức đẹp trước kia. Lan theo quán tính mà hỏi:
– Em thế nào?
– Em… EM THÍCH CÔ!
Lan hoàn toàn bất ngờ trước câu nói này, tim nàng nảy lên một cái, đập liên hồi như trống trận. không để cho Lan lên tiếng, Hiếu đã làm một tràng như là súng tiểu liên.
– EM THẬT SỰ RẤT THÍCH CÔ, TỪ NGÀY EM MỚI VÀO TRƯỜNG, GẶP ĐƯỢC CÔ LẦN ĐẦU LÀ EM BIẾT MÌNH ĐÃ THÍCH CÔ RỒI, VÌ THẾ CHUYỆN SÁNG NAY EM SẼ KHÔNG NÓI CHO BẤT CỨ NGƯỜI NÀO BIẾT HẾT, CÔ CỨ YÊN TÂM.
Cu cậu làm một tràng xong lại thở dốc, len lén ngước lên nhìn Lan một cái rồi lại cúi mặt xuống.
Lan nghe xong thì rất bất ngờ, bởi vì cu cậu nói rất lớn, làm một hơi liên tục, nhưng lại rỗng tuếch, nói dài nói dai mà nội dung thì chỉ có một điểm quan trọng là cu cậu sẽ không nói ra chuyện ban sáng. Chợt một tia sáng xẹt qua ngang đầu Lan, “hay là cu cậu muốn nhân cơ hội này tỏ tình?” “bậy bạ quá!” trong đầu Lan hiện ra vô số câu hỏi. Nhưng không hiểu sao Lan lại rất thích bộ dáng của Hiếu lúc này, bởi vì trước kia, đã rất lâu, khi lần đầu tiên Quân tỏ tình với nàng thì cũng thở dốc và lấy can đảm làm một lèo như Hiếu vừa rồi.
Hiếu thấy Lan không lên tiếng gì cả thì cúi cầu nói tiếp nhưng lần này không lớn và liên tục như lúc nãy, mà lại lí nhí:
– Em biết em nói thế thì cô cảm thấy rất bất ngờ, có lẽ cô cho rằng em còn nhỏ suy nghĩ lung tung, nhưng em đã 17 tuổi rồi.
Hiếu dừng lại một chút, vẫn không thấy Lan lên tiếng nên nói tiếp, cu cậu đột ngột chuyển đề tài:
– Em cũng biết cô còn trẻ, hơn nữa thầy… thầy đã không còn, nên cô cũng cần có nhu cầu chuyện đó. Vì… vì thế, em… em có thể gi…ú…p… giúp cô được không?
– Được chứ!
“Hả!” Trong đầu Lan và Hiếu đồng thời cùng vang lên một chữ, cả hai đều rất bất ngờ, Hiếu vốn dĩ không dám nói cái câu cuối cùng kia, nhưng có lẽ do lúc nãy nói quá hăng say, rồi nó làm 1 lèo luôn lên toạt ra câu nói đó, sau khi nói xong thì nó cũng thầm giật mình, thầm trách bản thân tại sao lại nói ra câu đó vào lúc này. Nhưng khi nghe được hai chữ ‘được chứ’ của Lan thì nó càng bàng hoàng hơn, thật sự là bàng hoàng bởi vì nó có tưởng tượng thế nào cũng không ngờ Lan sẽ nói ra hai chữ đó.
Bản thân Lan cũng bàng hoàng không kém, bởi vì vừa rồi, nhìn bộ dạng của Hiếu, Lan liên tưởng đến Quân, trước kia, khi Quân tỏ tình với nàng thì trông cũng ngốc ngốc như Hiếu lúc này vậy, Lan còn nhớ, lúc đó nàng đã phải có nén cười khi nghe Quân nói, sau khi Quân làm một hơi dài thật dài toàn những câu học thuộc lòng như trả bài cho nàng nghe thì chốt lại “Anh… anh có thể làm bạn trai của em chứ?”.
Thật sự thì lúc đó Lan rất buồn cười, ai lại tỏ tình mà chốt lại một câu như thế chứ? Ít ra cũng phải là em làm bạn gái anh nhé, hoặc đại loại như thế, chứ đời nào mà lại xin phép đi làm bạn trai người khác chứ. Nhưng thật ra lúc đó Lan cũng có cảm tình với Quân từ lâu rồi cho nên nàng không cười, vì sợ sẽ càng làm Quân rối hơn, Lan chỉ cười nhẹ và nói ‘được chứ’. Lúc nãy do Lan vừa nghe Hiếu nói vừa nhớ lại kỷ niệm đẹp trước kia nên bất giác nàng thuận miệng bật ra hai chữ ‘được chứ’.
Lan và Hiếu mở to hai đôi mắt nhìn thẳng vào nhau, lúc này không khí trong phòng như đọng lại, cả Lan và Hiếu hầu như có thể nghe được cả tiếng tim của mình đập. Cả hai đều ngạc nhiên vô cùng trước câu nói của Lan, chỉ hai từ đơn giản mà khiến cho tim của cả hai đập liên tục như đồng hồ hẹn giờ vang lên…
…
———
– “Lạ! Rất lạ!”
– “Không thể nào nhầm được!”
– “Sao lại thế?”
Trong suốt buổi tối, trong đầu của Liên cứ lởn vởn những câu hỏi như thế. Lúc nãy khi nàng sửa soạn để đi chơi với Sơn thì Liên thấy được trong ánh mắt của Thùy. Một cảm giác rất lạ, ánh mắt đó khiến Liên có cảm giác như trước đây khi nàng nhìn thấy mẹ mình và những người đàn ông xa lạ mà Liên không biết đang làm tình với nhau. Một cảm giác mất mát, nhưng không hẳn là mất mát, nó lại giống như ghen ghét, ganh tỵ…
Từ lần trước Liên đã cảm thấy là lạ khi bắt gặp ánh mắt đó ở Thùy, nhưng Liên cứ nghĩ là có thể do mình nhìn lầm, mình nhạy cảm quá mức, nhưng hôm nay Liên chắc chắn tin vào cảm giác của mình, Liên tin rằng Thùy đang ganh tỵ với mình. Liên cứ miên man suy nghĩ mãi, hai đứa chơi chung với nhau từ nhỏ nên rất rất thân nhau, vì thế những biểu hiện khác thường trong mắt Thùy thì Lan có thể dễ dàng nhận ra được.
Nhưng Liên lại không biết là Thùy ganh tỵ hoặc ghen ghét với mình ở điểm nào!
– Thùy ghen với Liên vì được Sơn yêu? ==> Không có khả năng! Liên chắc như đinh đóng cột về chuyện này.
– Thùy không có người yêu, tối tối không ai đón ai đưa nên ganh tỵ? ==> Cũng không có khả năng! Nếu Thùy thật sự muốn có người đưa nàng đi ‘long nhong’ (Theo cách gọi của nàng) thì Thùy đã không từ chối cả tá lời mời của các chàng nam sinh viên trong trường rồi.
Trong đầu Liên chỉ nghĩ ra được 2 nguyên nhân trên là có khả năng nhất cho việc Thùy cảm thấy ganh tỵ với Liên! Nhưng cả 2 lý do trên thì Liên đều có lòng tin là không có khả năng xảy ra, chính vì thế cho nên một đám mây mù cứ bao vây lấy đầu óc của nàng. Thậm chí trong lúc đang âu âu yếm yếm cùng với Sơn thì Liên cũng không thoát khỏi ý nghĩ về việc này. Mặc dù mỗi người đều có bí mật riêng của mình, không phải cứ là bạn bè thân thiết thì mọi chuyện đều kể cho nhau nghe, có là chị em ruột thì đôi khi cũng có chuyện không thể nói cho người khác nghe được. Nhưng chuyện này không phải chỉ của riêng Thùy mà Liên có cảm giác là có liên quan đến bản thân mình, và hơn nữa nguyên nhân của việc này có thể đang gây ảnh hưởng đến tinh thần của Thùy.
Suốt cả buổi hẹn hò Liên cứ lo nghĩ mãi về chuyện này, trong lòng nàng cảm thấy rất khó chịu. Đi chơi mà trong lòng không cảm thấy vui vẻ thì đi làm gì? Vì thế Liên quyết định, phải tìm hiểu cho rõ chuyện này!
Đang miên man suy nghĩ thì chợt Liên cảm thấy ngực của mình nhồn nhột, ‘lại ngứa tay nữa rồi!’ Liên thầm nghĩ trong đầu, ‘chắc chút nữa cũng muốn cho mà xem, à mà cũng đúng rồi, cả tuần nay không làm chuyện đó rồi còn gì!’ Vừa nghĩ đến đây thì chợt Liên nghe được một tràng cười vang lên. Giật mình, lúc này Liên mới nhớ ra, mình đang trong rạp xem phim. ‘Ối trời! Thế là đi tong buổi tối, tiêu mất bộ phim của tui! Mặc dù là đang đi chơi nhưng cứ suy nghĩ miên man lung tung khiến Liên cảm thấy không thoải mái lắm, và cũng cảm thấy có lỗi với Sơn. Vì thế Liên chủ động nắm lấy tay của Sơn, đưa xuống dưới một chút rồi lòn vào trong áo của mình.
Sơn được Liên bật đèn xanh như thế thì thích lắm, mặc dù đã làm tình với Liên nhiều lần nhưng lần nào cũng chỉ làm những thế cơ bản và làm trong phòng karaoke hoặc khách sạn mà thôi, chưa bao giờ Liên cho Sơn sờ mó đụng chạm gì ở chốn đông người cả. Vì thế Sơn liền tranh thủ bóp mạnh lấy bầu vú của Liên, cà cà trên mu bàn tay là lớp áo thun, trong lòng bàn tay là một phần của chiếc áo ngực, một phần vú không được bao bọc. 3 cảm giác cùng lúc trên bàn tay và cái cảm giác lén lút này khiến Sơn rất thích chí. Nắn nắn bóp bóp được một lúc thì Sơn dùng ngón tay trỏ kéo chiếc áo ngực của Liên xuống một chút, vừa đủ để cho hạt anh đào nho nhỏ kia bung ra, sau đó Sơn dùng ngón trỏ và ngón cái chụp lấy nó, bóp nhè nhẹ, rồi xoay xoay như đang vặn ốc vít.
Trong khi Sơn đang thích chí mà xoa mà nắn thì Liên lại cảm thấy khó chịu vô cùng, không phải là Liên không thích được Sơn mân mê đôi gò bồng đào của mình, mà là nàng đang rất sướng, cảm giác rất đê mê, điều khiến Liên cảm thấy khó chịu chính là trong lúc sương sướng đê mê thế này mà nàng không thể rên lên được, không thể hoàn toàn tận hưởng cảm giác khoan khoái này. Liên phải cố chịu đựng để không phát ra một tiếng rên nào.
———
Lan nằm dài trên chiếc ghế giữa phòng khách nho nhỏ của mình!
Nàng đang không biết phải làm sao cả!
Trước đây khi bị hai thằng học trò là Hùng, Dũng lập bẫy hiếp nàng, rồi lại bị Đại lừa thêm một vố nữa, bị làm nô lệ tình dục suốt một thời gian, trong đầu Lan cứ lẩn quẩn lúc này lúc kia, lúc thì cứ nghĩ rằng do mình bị uy hiếp, bị ép buộc nên phải làm tình liên tục ngày đêm như thế, lúc thì bị những khoái cảm do việc làm tình đem lại khiến nàng cảm giác rằng là nàng thật sự dâm đãng, khi ấy Lan gần như điên loạn với những ý nghĩ trong đầu của mình. Gần đây khi được Thành âu yếm khi làm tình về đêm, mặc dù Lan có cảm giác như mình là một nhân tình vụng trộm của Thành nhưng trong lòng Lan vẫn chưa dám xác định là mình có dâm đãng hay không, trong lòng nàng cứ luôn có một ý nghĩ chối bỏ điều này.
Trước đây Lan luôn có tự tin vào lý trí của mình, nhưng sau khi trải qua hàng loạt biến cố trong một thời gian ngắn khiến cho niềm tin đó của Lan vơi dần đi. Luôn tự nhủ với lòng mình là ‘chỉ bị ép buộc mà thôi!’, thế nhưng khi bị Hùng, Dũng, hay Đại đè xuống làm những việc theo bản năng nguyên thủy nhất thì lúc đó lý trí của nàng lại tan biến như mây khói, trong đầu nàng chỉ còn lại những cảm xúc về sự hoan lạc của thân xác. Khi niềm hoan lạc qua đi thì ‘lý trí’ lại trở về, lại nhắc nhở Lan ‘chỉ bị ép buộc mà thôi!’.
‘Không thể có một quyết định đúng đắn khi trong đầu là một mảnh hỗn loạn!’
Lan cảm thấy câu nói này rất đúng, trong suốt thời gian qua, thời gian của nàng ít ỏi đến thảm thương, sáng làm tình, trưa làm tình, tối làm tình. Một ngày của nàng luôn gắn liền với việc làm tình. Không có thời gian suy nghĩ, không có thời gian nhìn nhận, đánh giá cảm xúc thật sự của mình. Tuy nhiên, chiều nay, khi nhìn thấy Hương làm tình trong trường thì từ sâu trong lòng nàng lửa dục vọng đã bùng phát dữ dội, từ lúc đó Lan đã mơ hồ nhận ra được, mình thật sự rất dâm. Mình luôn cần được ‘yêu’ bất cứ lúc nào, bất cứ đâu.
Tuy thế, giờ đây, Lan đang cảm thấy hận chính mình, hận tại sao mình lại dâm dật như thế, nhìn xuống thân hình lõa thể của mình, Lan như muốn đập đầu cho chết đi. Lan đã ăn nằm với Thành như một người tình, như một người vợ hờ lén lút, vậy mà, vừa rồi, nàng lại làm tình với Hiếu, con trai ruột của Thành. Cái cảm giác này khiến cho Lan cảm thấy hận chính mình vô cùng.
Lan ngồi dậy, nàng muốn đi tắm, nàng muốn tẩy rửa cái thân thể đầy nhơ nhớp của mình. Nhưng khi đưa tay cầm lấy chiếc quần lót bên dưới chân thì những hình ảnh khi nãy lại hiện ra trong đầu Lan. Một thân thể cường tráng đúng như cái tuổi bẻ gãy sừng trâu khiến nàng có cảm giác an tâm mà dựa vào, một đôi tay rộng và chắc khiến cho nàng có cảm giác được che chở an toàn. Khi đôi tay to xòe ra, mỗi bàn tay bao lấy một bầu vú của nàng (dĩ nhiên là không thể nào bao trọn được), rồi từ từ bóp vào một cách thong thả (thật ra là run run) khiến Lan cảm thấy nhồn nhột. Lực của đôi bàn tay đó mạnh dần, mạnh dần. Tiếp đến đôi tay đó xoa, nắn, bóp như một anh thợ bánh đang học việc, cố gắng nhào bột như những gì được thầy dạy, đầu thì hiển thị ra hình ảnh đôi tay mình thoăn thoắt nhào bột, nhưng thực tế thì giống như là đang bóp và đè bột hơn. Tuy nhiên chính sự vụng về này lại khiến cho Lan cảm thấy khoái cảm dâng trào, những lần làm tình với nhóm người của Đại thì vú nàng chẳng khác nào vú bò, nàng bị bóp, bị mút, bị cắn, thậm chí là bị đánh chan chát. Tuy những lúc đó cơ thể nàng cũng có phản ứng là rất kích thích với những hành động đó, nhưng cảm giác khoan khoái lúc này hoàn toàn khác.
Đôi môi nhỏ xinh của nàng được bao lấy, Hiếu như muốn ‘ép dẹp’ đôi môi của nàng, nó không biết hôn, không biết đưa lưỡi ra để lần mò vào trong miệng của nàng để tìm cảm giác khoái lạ, nó chỉ biết chu mỏ, đè môi nó lên môi Lan, xoay xoay nghiêng nghiêng cái đầu của nó để đôi môi nó ‘thay đổi’ trên môi Lan. Nếu Lan không chủ động tay chụp đầu nó đẫy ra rồi há miệng ra đớp lấy môi nó, dùng lưỡi tách miệng nó ra thì chắc môi nàng thật sự bị nó ép cho dẹt đét luôn rồi. (Bạn đang đọc truyện sex tại trang web truyensextv2.com ) Có thể là lần đầu tiên trong đời, được hôn và bóp vú một người phụ nữ, nên Hiếu cảm thấy máu nó sôi lên, nó không còn biết gì cả, hai tay nó cứ bóp liên tục, miệng thì mút lấy mút để lưỡi của Lan như sợ rằng nếu nó mút chậm một chút thì sẽ không còn mút được nữa.
Khi thằng em của Hiếu (lúc này đã căng cứng như khúc củi) vừa chạm vào giữa hai mép của Lan thì đột ngột nó dùng lực đẩy vào, rút ra, dập liên tục không ngừng nghỉ, không hề có khởi động, không có những cú nhấp nhè nhẹ như cha của nó vẫn làm hằng đêm với Lan. Lan cũng rướn mình theo từng cú nhấp của nó. Trước đây Lan cũng bị Hùng, Dũng dập ào ạt như thế rồi, nhưng hai cảm giác hoàn toàn khác nhau. Hai thằng Hùng, Dũng cố tình dập nàng ồ ạt là do chúng muốn Lan phải đau đớn, từ đau đớn chuyển thành khoái cảm, khi Lan không rên vì đau nữa mà chuyển sang rên vì sướng thì chúng cười lên ha hả, chúng sướng, không phải vì được đụ nàng, mà là vì chúng có cảm giác như chinh phục được nàng. Còn lúc này thì Hiếu nó nhấp liên tục vì cứ nghĩ làm tình là phải phang phập như vũ bão như thế thì người phụ nữ mới sung sướng. Vì thể chẳng được bao lâu thì nó đã bắn một dòng tinh nóng hổi vào trong người của Lan.
…
Hiếu về đến phòng của mình mà lòng cứ lâng lâng như đang trên mây! Hiếu không thể nào tin nổi vào bản thân mình, không tin được những gì vừa xảy ra. Lúc nãy khi vừa nghe được câu nói của Lan, không hiểu từ đâu, Hiếu có cảm giác là lúc đó mình đang bị ai đó điều khiển chứ không phải là bộ não của mình điều khiển thân thể mình. Nó chưa đủ 18 tuổi nhưng giờ đã là một người đàn ông chứ không còn là một thằng con trai vị thành niên nữa. Trong lòng Hiếu lúc này có cảm giác như là trăm hoa đua nở, chưa bao giờ hắn cảm thấy trời đẹp như hôm nay cả, cảm giác thoải mái vô cùng, nó không biết phải dùng từ ngữ gì để diễn đạt được cảm xúc lúc này của nó. Người mà nó thầm yêu từ cái nhìn đầu tiên, người mà nó luôn mơ thấy trong mỗi giấc mơ hằng đêm, người đã khiến nó bao đêm mất ngủ chỉ để nhớ bóng hình ấy, người mà nó không bao giờ dám nghĩ là sẽ được ở bên cạnh mình, thế mà vừa rồi đã giúp nó trở thành đàn ông. Nó tin chắc rằng giờ cho dù nó có bị xe đụng nằm một chỗ suốt 1 tháng thì nó vẫn cảm thấy vui, thấy trời đẹp, thấy yêu đời.
Tuy nhiên, trong khi Hiếu đang lâng lâng vui sướng thì có một đôi mắt đẹp đang đăm đăm nhìn về phía nó ở từ xa. Chính đôi mắt này khi nãy đã chứng kiến toàn bộ quá trình từ một thằng con trai trở thành một người đàn ông của nó. Trong đôi mắt đó chứa đầy sắc thái tình cảm, có căm hận, có trìu mến, có ghen ghét, có giận dỗi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lan và cậu học sinh |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex cũ |
Phân loại | Truyện cũ mà hay |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/12/2015 20:26 (GMT+7) |