– Con! Hãy nghe bố giải thích…
– A… – Uyên quay lại hốt hoảng mắt mở to nhìn ông Lưu và nhìn xuống dưới hạ bộ ông, con cu to dài 18cm cứng đơ ngoe nguẩy đập sang hai bên đùi ông trông cực kỳ khiếp đảm, đã vậy trên đầu khắc còn đang treo chiếc quần lót màu hồng nhạt của Uyên, trông nó lủng lẳng mắc ở chim nhìn cực kỳ biến thái.
– Con! Nghe bố giải thích… Mặt ông Lưu nhìn rất tội, nhưng bên dưới hạ bộ ông thì không nói lên điều đó, được nắm vào tay con dâu chim ông bỗng cửng lên một cái khiến Uyên cảng thấy sợ.
– Không!!! Bố bỏ tay con ra!!! Không!!! – Uyên đỏ ửng mặt, nóng bừng… nàng vùng vằng rút tay ra nhưng tay ông Lưu khỏe quá. – Xin con! Bố xin con… đừng nói điều này với ai… giằng co với Uyên, ông nhất quyết không bỏ tay con bé ra vì ông sợ nếu tuột tay sẽ không bao giờ có cơ hội giải thích nữa.
– Không!!! Bố bỏ tay con ra… bố làm con đau! – Uyên chống một tay vào tường lấy điểm tựa để kéo ra, nàng đứng ngoài còn ông Lưu đứng trong phòng cứ kéo qua kéo lại.
– Bố xin con!!! Bố lạy con!! Xin con đừng nói với ai… – Quá nhục nhã, ông Lưu xuống mình hết cỡ để được tha thứ. Vùng vằng qua lại khiến chiếc cúc áo trắng công sở của Uyên bục cúc bung ra lộ một phần ngực và chiếc áo lót màu trắng bên trong.
– AAAA!!!
Uyên giật mạnh tay rụt lại và che bộ ngực của mình. Nhìn thấy bộ ngực lớn của Uyên ngay trước mắt, con cu của ông Lưu cửng lên cái nữa làm chiếc quần lót rơi xuống đất. Thấy vậy, mặt ông Lưu càng đỏ lên như con gà chọi… Nhưng không hiểu sao ông không thể khống chế được dục vọng của mình lúc này. Cả hai người im lặng một lúc, Uyên ôm ngực nhắm tịt mắt nhưng nàng không rời đi mà chôn chân đứng im ở đó, nàng cũng không hiểu tại sao mình lại như vậy trong khi bố chồng bỏ tay nàng ra rồi, có lẽ nào nàng đang cho ông cơ hội giải thích?
– Uyên! Bố xin con, con hãy để bố giải thích, chuyện không như con nghĩ đâu… – Ông Lưu vừa nói vừa ôm lại hạ bộ và lùi lại nấp sau cánh cửa phòng.
– Hmmm… con chờ dưới phòng khách… bố mặc đồ vào đi… Uyên mở mắt nhìn thấy bố chồng nấp đằng sau cánh cửa nhìn cũng tội, trông cái mặt già khú để chẳng khác ông bố mình ở nhà. Uyên thở dài, lúc này nàng phải tự mình đối mặt với sự cố này, dù gì nàng cũng là con dâu trong gia đình… Đây cũng là nhà nàng rồi, nếu không để ông Lưu có cơ hội giải thích thì chả lẽ từ nay về sau nàng phải tránh mặt bố chồng suốt sao?
Uyên đóng cúc áo và lẳng lặng đi xuống phòng khách với bộ mặt đỏ ửng, tim đập thình thịch vì lần đầu tiên gặp phải tình huống rất khó xử này. Uyên ngồi ngay ngắn ở ghế sofa, tầm 10 phút sau thấy ông Lưu lững thững đi xuống cầu thang, cả hai bố con đều không dám nhìn vào mắt nhau. Ông Lưu ngồi chiếc ghế đối diện Uyên, cả hai đều im lặng không nói câu gì, trông ông Lưu như một kẻ tội đồ còn Uyên là một nữ cảnh sát đang chuẩn bị tra hỏi tội phạm vậy…
– Bố nói đi… – Uyên lên tiếng trước.
– Hum… Bố… Bố xin lỗi… bố không xứng đáng làm bố chồng con… Sống gần hết đời người, hôm nay là ngày bố nhục nhã nhất… bố xin con đừng nói chuyện này với ai… – Ông Lưu nhìn xuống đất, không dám ngẩng mặt lên… Thấy Uyên không nói gì ông Lưu bèn nói tiếp.
– Một người bố… chuẩn bị lên chức ông mà có những hành động thiếu đứng đắn… Bố thực sự rất hối lỗi và xấu hổ… xin con hãy tha thứ cho bố… mong con hãy thương lấy ông già này… – Nói đến đây, giọng ông Lưu nghẹn lại…
Uyên cảm giác như bố chồng mình đang cố dặn ra để khóc… Nàng nhíu lông mày lại, tại sao một người có tuổi như bố Lưu lại có những lúc lố bịch đến vậy… Có khi nào nàng đang làm ông ấy xấu hổ quá hay không? Uyên bặm môi lại suy nghĩ… Dù gì… đó cũng là nhu cầu con người, mình có nên làm quả lên như vậy… Nếu anh Phi mà biết mình “bắt nạt” bố anh ấy thế này liệu anh ấy sẽ có phản ứng tiêu cực gì? Nhưng… việc lấy trộm đồ lót của mình… đúng rồi! Lấy trộm đồ lót…
– Vậy sao bố lại vào phòng bọn con… còn lấy cả đồ… lót của con nữa… Vừa nghĩ đến việc đó Uyên liền nói luôn… nàng cau mày lại và cảm thấy bố chồng đã mất hết hình tượng. Trước đây ông ấy là một người đàn ông tài giỏi, một người nghiêm khắc, oai vệ… Một người bố chồng đáng kính… Tất cả mọi thứ đã tan biến trong buổi chiều ngày hôm nay.
– Bố… bố xin lỗi. Tất cả là tại bố bệnh hoạn, bố đáng chết… bố xin con đừng nói chuyện này với ai… nhé! Nhất là thằng Phi! Không… không nó sẽ từ mặt ông bố này mất… – Ông Lưu cuối cùng cũng dặn ra được một giọt nước mắt.
Thấy người bố chồng đáng kính ra nông nỗi này Uyên cũng chỉ biết thở dài… có lẽ mình không nên làm khó ông ấy nữa, việc ông lấy đồ lót của mình thủ dâm thì quá rõ rồi… thực sự bệnh hoạn mà… Nghĩ đến đây Uyên cau mày lại xấu hổ, mặt nàng lại tiếp tục đỏ hơn. Ông Lưu liếc lên nhìn Uyên nhưng mặt con bé lạnh tanh không nói gì cả, điều này khiến ông Lưu càng chột dạ sợ nó sẽ nói với thằng Phi nên ông bèn nói tiếp.
– Con… con cũng biết đấy, mẹ con đã mất lâu… từ lúc mẹ con mất đến nay cũng đã hơn 20 năm. Từ lúc đó… *sụt sịt* bố chỉ ở vậy, không đi bước nữa, nên bố rất nhớ mẹ con… *sụt sịt*
– Vì vậy nên bố lấy đồ lót của con? – Uyên hỏi một câu khiến lời nói của ông Lưu rất mâu thuẫn với nhau.
– Bố… vì bố thấy… đồ lót đó… giống của mẹ con… nên… – Ông Lưu lắp bắp giải thích. Ông cũng chột dạ nhưng ông là nhà kinh doanh nên ông luôn có những giải pháp để đối phó lại với lời lẽ sắc cạnh của con dâu.
– Trời ạ…
Uyên ôm mặt thở dài và cười vì thấy sự lố bịch của bố chồng… Bộ đồ lót ren đó là thiết kế của thời đại này, và nó vừa ra mắt trong bộ sưu tập của người mẫu đồ lót nổi tiếng người Pháp. Không thể nào giống của mẹ được… Uyên biết thừa đó chỉ là ngụy biện, nhưng… có lẽ đến đây là đủ rồi, nàng không muốn chất vấn và làm khó bố chồng thêm nữa… dù gì ông ấy cũng đối xử tốt với hai chị em nàng… Chuyện này cũng như một cái thóp nàng nắm được của bố chồng, nếu xét về tương lai sau này có lẽ nàng và em gái sẽ thoải mái hơn và không lo ngại việc bố chồng để ý gì nữa.
– Nếu con không tin… ta còn ảnh để chứng minh… – Nói xong ông Lưu chạy một mạch lên phòng, tầm năm phút sau ông chạy xuống cầm một bức ảnh đưa cho Uyên. Trong ảnh là một màu ảnh đen trắng đã cũ không rõ lắm, nhưng bộ đồ lót mà mẹ chồng mặc lúc đó là đồ bơi, trông thiết kế có vẻ hơi giống… Điều này khiến Uyên lại phải thở dài, bố còn lấy cả ảnh của người mẹ đã khuất xuống để chứng minh nên Uyên đành phải chịu thua, vì nàng luôn dành mọi sự tôn trọng và thương yêu cho người mẹ đã khuất của anh Phi.
Nàng cứ tưởng bố chồng có ý đồ với con dâu… nếu thực sự bố chồng làm vậy vì đồ lót nàng giống của mẹ thì ông thực sự đáng thương… Nhưng… có thực sự như vậy không? Hành động này của bố chồng làm Uyên hết sức mông lung vì không có câu trả lời xác đáng.
– Con sẽ không nói chuyện này với ai… nhưng từ bây giờ bố không được vào phòng bọn con nữa… cũng không được lấy đồ lót của con như thế… Uyên nói nhẹ nhàng nhưng trong lời nói rất dứt khoát và quả quyết yêu cầu ông Lưu trong tương lai không được có những hành động như vậy nữa.
Việc ông Lưu thủ dâm nàng đã biết từ lâu… u đó là bản năng của con người và là nhu cầu tất yếu không thể thiếu. Điều đó nàng không trách bố chồng mình, mọi chuyện nàng đều biết và cũng đã thông cảm với ông, nhất là khi biết ông lấy trộm đồ lót của mình chỉ vì nhớ vợ, nàng không biết điều này có đúng hay không nhưng phận con dâu không nên nghi ngờ bố chồng quá nhiều như vậy…
Nhưng… lại nghĩ đến tuổi tác của bố Lưu mà vẫn ham hố như vậy liệu có phải là ông đang hồi xuân? Uyên nhắm mắt lại nghĩ đến con cu lớn của bố chồng mà nàng lại đỏ mặt vì cái thứ đó trông còn khỏe mạnh hơn của chồng nàng rất rất nhiều lần.
– Bổ hứa… bố hứa… bố sẽ không vào phòng con nữa… bố cảm ơn con nhiều… – Ông Lưu chưa nói xong Uyên đã đứng dậy và đi thẳng lên cầu thang.
– Con ơi… Con tặng bộ đồ lót đó cho bố được không? Vì… nó rất giống của mẹ con… – Ông Lưu mặt dày nói với lên cầu thang, không biết ông có nói thật hay không nhưng Uyên cảm thấy ông bố chồng mình thật hết thuốc chữa.
– Không! – Uyên quay xuống cau mày và nói đúng một câu trống không và đi thẳng về phòng. Nhưng ông Lưu lại thấy trong câu nói đó có phần thân thiết chứ không hề xa lạ…
Ông Lưu ngồi dưới sofa phòng khách lắc đầu nhưng có chút nhẹ lòng hơn khi con dâu cũng chỉ hỏi tội ông đến đó, ông cũng chẳng để ý lời con bé nói trống không với mình. Vì ông biết Uyên rất cá tính và đanh đá, việc nó nói trống không với ông như vậy cũng đáng lắm.
Nhưng dù sao cũng rất nhục nhã và xấu hổ. Ông ôm mặt suy nghĩ… Ngày thường oai phong bệ vệ, tỏ ra là một người bố nghiêm khắc nhưng lại có những hành động đáng xấu hổ như vậy. Bây giờ đối mặt với Uyên ông không còn được ra vẻ mình thanh cao uy quyền nữa rồi… nhưng có lẽ như vậy ông lại thấy thoải mái hơn vì ông cảm thấy giữa ông và Uyên đã hiểu nhau thêm một chút, quan trọng con bé có chấp nhận điều nó đã biết không thôi.
… Bạn đang đọc truyện Lão ăn mày tại nguồn: http://truyensextv2.com/lao-an-may/
Sáng sớm hôm sau, Uyên lái xe đi làm… Cả đêm qua nàng đã nằm suy nghĩ về vấn đề của ông Lưu, chắc chắn ông sẽ còn tái phạm… Là một người con, để tình trạng này thường xuyên tái diễn không phải là điều tốt… Nàng nghĩ đến lời dặn của chồng cảm thấy có chút buồn cười… chăm sóc bố thứ đó sao? Chắc chắn là không rồi… Uyên bỗng bật cười trong xe vì cái suy nghĩ đó của minh… Nhưng dạo gần đây nàng liên tục bắt gặp được bố chồng thủ dâm. Chả lẽ ông ấy lại có nhiều nhu cầu vậy sao? Nhớ mẹ ư… hmm… Uyên thở dài… Chuyện tế nhị đó không phải là việc của nàng, cũng không nằm trong trách nhiệm của một người con dâu.
Uyên mở nhạc để quên đi mấy suy nghĩ vớ vẩn đó… Nhưng tầm năm phút sau nàng lại nghĩ đến chuyện mấy hôm trước nghe mấy bà cùng công ty nói chuyện về mấy thứ đồ chơi tình dục nên trong một giây phút nàng đã nghĩ ra ý tưởng mua đồ chơi giúp ông Lưu trong lúc “lên cơn”. Nhưng con dâu mua sextoy cho bố chồng liệu có quá điên rồ không…
Nghĩ đi nghĩ lại Uyên đã do dự rất lâu, nhưng nếu để ông “lên cơn” như đợt vừa rồi thì… trời ơi… ông còn cởi hết đồ ra trần truồng nằm lên giường của mình, rồi còn lấy đồ lót của mình treo vào đó… Nghĩ lại cơ thể già nua béo ục ịch đó mà Uyên rùng mình vì thấy sợ. Ở cái tuổi 23 tâm lý nàng vẫn chưa vững để nhìn thấy mấy thứ bệnh hoạn đó, thực sự nó đã để lại một ám ảnh cực kỳ khủng khiếp trong Uyên, nó giống như cú sốc đầu đời vậy… nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến sự trưởng thành của nàng.
Còn chưa kể ông ấy lại hay uống rượu nữa… Hai chị em thì một thân một mình không có chồng bên cạnh… Ngộ nhỡ… ông ấy say rượu rồi dở trò gì thì hai chị em biết bấu víu vào ai… kể ra cũng thấy hơi sợ vì bố chồng biến thái quá… Nhưng… tận 20 năm không làm chuyện đó, thực sự hoang đường… nàng không tin một chút nào. Trước đó hai anh cũng có đề cập đến chuyện tìm bạn già cho ông nhưng ông đã từ chối thậm chí còn mắng Phi và Ninh một trận té tát… Suy nghĩ một hồi lâu… không còn cách nào khác… để em mình sống trong một môi trường lành mạnh và an toàn hơn Uyên quyết tâm cải trang đi mua đồ chơi tình dục cho bố chồng… Biết đâu sau này ông lại có ý đồ gì với đồ lót của cái Như thì sao.
Mở google nàng tra những cửa hàng đồ chơi người lớn gần đây, sau đó nàng lái xe tầm 20 phút, dừng lại trước cửa quán sextoy đồ chơi người lớn. Uyên đeo khẩu trang kín mít đội mũ bước vào quán. Tầm 10 phút sau Uyên bước ra ngoài tay cầm một chiếc túi, lên xe nàng tháo mũ bỏ khẩu trang thấy mặt mình đã đỏ ửng lên. Đây là lần đầu tiên nàng vào những cửa hàng kiểu này, trong đó biết bao nhiêu thứ đồ chơi mà lần đầu tiên nàng nhìn thấy, có những cái dương vật giả đủ loại màu sắc kích cỡ làm Uyên đỏ mặt. Mục đích của Uyên là đi mua chơi cho đàn ông nhưng vào bên trong nàng lại chỉ chú ý đến dương vật giả, đứng ngắm một lúc và nghe nhân viên tư vấn Uyên cũng quyết định tặng ông Lưu một chiếc âm đạo giả của Nhật sản xuất.
Cùng lúc đó… Như lại khoác cặp chạy ra ngoài vì đêm qua nằm chơi game muộn quá, chị Uyên cũng chẳng gọi nàng. Hôm nay nàng mặc một chiếc váy dài gần đến đầu gối và một chiếc áo sơ mi trắng, khoác trên vai một chiếc túi đựng sách trong đó.
– Alo anh ơi! Anh đón em ở ngõ nha, em đang đứng ở đây rồi ạ… – Như tắt app Grab và đứng chờ tài xế đến đón, giờ này nàng chỉ bắt Grab xe máy đi học vì lúc nào cũng tắc đường.
Tầm 05 phút sau, Như không thấy ông Grab đến, nàng liền nhấc máy gọi lại thì biết ông ta đã chạy cuốc khác xa hơn, tức giận Như định đánh giá một sao nhưng vì tính tình hiền lành tốt bụng nên nàng lại mặc kệ, đặt cuốc khác không lại muộn học mất.
– Này! Xe ôm không? – Bỗng có một tiếng nói cất lên cách nàng khoảng 10m.
– Dạ không ạ… Như nói và ngẩng lên thì mới nhận ra là ông xe ôm đợt trước.
– Ơ bác… Thấy ông xe ôm đợt nọ Như mỉm cười. Nàng tắt app Grab và bước đến.
– Đi xe ôm không? – Ông Lú dựng xe ở vỉa hè cầm mũ hất hàm hỏi Như.
– Dạ… cháu có ạ… bác chở cháu đến chỗ hôm trước nha! Trường RMIT ấy ạ. – Như mỉm cười cầm chiếc mũ bảo hiểm và đội vào.
– Ừ lên đây! Nhà mày cạnh đây hả? – Là lần thứ hai chở Như, lão Lú đã mở lòng hơn mà nói chuyện.
– Dạ vâng ạ, nhà cháu trong ngõ kia ạ! – Vừa nói Như vừa đặt mông ngồi lên xe ông Lú, vì nàng mặc váy nên nàng phải ngồi quay ngang người và bám một tay vào áo ông Lú. Vẫn tốc độ như trước, chiếc xe phóng bay bay trên đường. Như bám chặt hai tay vào áo ông Lú vì nàng sợ bị rơi xuống đường.
– Bác ơi! Bác đi chậm thôi ạ, hôm nay cháu không muộn học như hôm trước đâu… Nghe thấy Như nói vậy ông Lú giảm ga và đi chậm hơn.
– Cháu cảm ơn bác! Mà bác tên gì ạ… Như nhìn vào gáy ông bác lạnh lùng hỏi, vì cũng là lần thứ hai rồi, nàng cũng muốn hỏi tên tuổi để sau này có gì nàng còn gọi bác ấy chở cho nhanh.
– Tao tên Lú! Thế còn mày tên gì? Trước tao chạy chán cái ngõ đó mà không thấy mày? – Ông Lú vẫn chất giọng ồm ồm cùng với cách nói chuyện thô thiển.
– Dạ cháu tên Như ạ, thực ra nhà cháu không ở đó, cháu vừa về làm dâu ở đó được gần một năm thôi ạ… mà bác cứ tao mày ý nhở… Như mím môi nhíu mày vì nàng sợ cách nói chuyện của bác Lú.
– Mày nhìn trẻ thế này mà đã có chồng? Thế đã con cái gì chưa? Bác sĩ bảo cưới à? Ông Lú giật mình khi không ngờ một con bé sinh viên đại học mà đã có chồng được gần một năm rồi. Lúc này ông mới ngộ ra lý do tại sao bây giờ ông mới nhìn thấy Như vì con bé này mới chuyển đến khu thổ địa của ông.
– Dạ cháu chưa ạ… cháu định học xong, rồi đi làm mới nghĩ đến chuyện đẻ con ạ…
– Ừ! Mà mày là con lai đúng không? Sao tao thấy mày vừa xinh vừa cao thế?
– Dạ không ạ! Hi hi!! Bố mẹ cháu đều là người Việt Nam ạ! – Như cười thành tiếng, nàng cảm thấy vui khi được khen.
– Từ bây giờ! Mày đi học cần tao chở thì gọi, gọi cái bọn Grab gờ gủng làm gì mất thời gian, tạo chỉ lấy 40 nghìn từ ngõ đến trường.
– Dạ vâng ạ… vậy lát nữa bác cho cháu số nha!!! Mà bác ơi bác đi nhanh hơn một chút được không? Cháu sắp muộn học rồi! – Như xem đồng hồ rồi dục ông Lú.
– Ơ hay cái con bé này! Lúc bảo tao đi chậm, lúc bảo tao đi nhanh! Ngồi im không ngã đấy! – Nói xong ông Lú bắt đầu về số phóng như điện vào các ngõ nhỏ, ông lượn lách như những tay đua đích thực. Điều này khiến Như cảng bám chặt hơn, nàng ép ngực mình vào lưng bác Lú, mới đầu thấy ngại nhưng dần rồi thấy bác Lú cũng chẳng phản ứng gì nên nàng cũng mặc kệ, còn hơn bị ngã xuống đường. Bác Lú có chạy nhanh nhưng nàng cảm nhận bác ấy không liều, không ẩu và biết chừng mực.
Tầm 10 phút sau, ông Lú lại đỗ xe tại vệ đường cổng sau trường RMIT.
– Thôi lần này tạo miễn phí, lần trước mày có đưa 100k cho tạo chưa kịp trả! Đây số tạo lưu vào có gì gọi phút mốt! – Lão Lú nhìn Như tháo mũ bảo hiểm, bỗng lão nhìn thấy cúc áo của Như có tuột ra một chiếc lão liền liếc vào đó, lão thấy lộ ra một phần ngực và chiếc áo lót trắng của con bé… Bộ ngực to của Như thực sự khiến người ta nảy sinh nhiều suy nghĩ. Ông Lú mắt la mày lém không dám nhìn trực diện vì sợ sẽ làm mất khách hàng của mình.
– Dạ đây ạ, cháu Lưu bác là bác Lú nha!!! Hi hi!!
– Ừ! Máy lưu tao là gì cũng được! Mà… này…
– Dạ…
– Cúc áo mày hở kìa! Đóng vào! – Nói xong lão Lú phóng xe đi thẳng. Như nhìn xuống ngực và giật mình liền vội vàng cài lại cúc áo. Nàng nhìn theo bóng dáng bác Lú thấy bác ấy tuy ăn nói thô lỗ nhưng cũng tốt bụng và sòng phẳng đấy chứ. Việc bác ấy nhớ đợt trước còn thừa tiền và nhắc nàng cúc áo đã khiến Như có ấn tượng tốt với bác ấy… bác ấy không cố tình để ý, chỉ là nàng đứng đối diện bác ấy nên bác mới thấy và nhắc nàng thôi… xét về tuổi tác thì ông Lú cũng trạc tuổi bố nàng. Như coi đó như một lời nhắc nhở của bố mình. Từ giờ có lẽ nàng sẽ đi xe ôm đi học, chứ lúc tan học hay lúc đi học đều tắc đường cả, mệt muốn chết…
… 6h00 chiều…
– Chị Uyên!!! Chị Uyên!!! Vào đây em bảo… Vừa về đến cửa Uyên đã nghe thấy giọng Như hói hả gọi mình. Bước vào nhà thấy Như đang ngồi ở sofa vẫy tay.
– Ơ! Giờ này không nấu cơm đi mày còn ngồi xem ti vi cơ. – Uyên đặt chiếc túi xuống bàn và ngồi xuống sofa.
– Chị nhìn vào bếp đi! Hi hi… Như chỉ tay vào trong. Uyên cau mày lườm Như vì tưởng em mình lười không nấu cơm sau đó nàng ngó vào trong bếp. Uyên giật mình bất ngờ thấy ông Lưu đang đứng nấu cơm, đeo hẳn tạp để luôn.
– Hả… Uyên mở to mắt quay sang nhìn Như cười. Đây là một điều cực kỳ lạ lùng xảy ra trong ngôi nhà này. Từ lúc về làm dâu đến giờ chưa bao giờ Uyên và Như thấy ông bố chồng luôn nghiêm khắc kia phải vào bếp nấu cơm cả. Hôm nay ông Lưu khiến cả hai chị em đều hết sức ngạc nhiên. Uyên ngồi dựa vào sofa cắn móng tay suy nghĩ, có lẽ việc bắt được bố chồng thủ dâm thực sự là một chiều hướng tích cực có lợi cho nàng và em gái… Uyên mỉm cười ngó vào trong bếp…
– Cái gì đây chị? – Như cầm chiếc túi màu đen lên ngắm và thò tay vào bên trong định lấy ra thì bị Uyên ngăn lại.
– Đừng sở vào đấy! Đồ của chị, đưa đây! Uyên nhào người ra giật lấy chiếc túi.
– Cái gì mà chị dấu em… em xem với!!! – Như thò tay sang định giật lại thì thấy ông Lưu đi ra từ phòng bếp, trên người đeo một chiếc tạp dề trông rất buồn cười với cái dáng béo lùn đó.
Người ra giật lấy…
– Xong cơm rồi! Các con vào ăn cơm đi! – Ông Lưu cười có chút gượng gạo, trên mặt ông lấm tấm mồ hôi… Trông người bố nghiêm khắc này cũng có lúc cute đấy chứ… Uyên cười và nhìn ra hướng khác.
Vâng ạ! – Như nói xong thì ưỡn ngực lên vươn vai, ông Lưu liếc nhìn một cái và quay vào trong bếp.
– Này! Chị phải nói với mày bao nhiêu lần ở nhà có bố thì mặc cái áo lót vào cho chị nhờ, sao mày không nghe hả? – Uyên dơ tay lên định véo tai Như thì Như bịt hai tai lại.
– Khó chịu lắm, bố có để ý đâu mà chị lo! – Như cau mày nói.
– Mày bị hâm à con kia! Tại sao không để ý chứ? LÊN!!! Mặc ngay vào… Uyên trừng mắt chỉ tay lên tầng. Như phụng phịu đứng dậy từ từ đi lên trên tầng, Uyên đi theo và lẻn vào phòng ngủ của ông Lưu đặt chiếc sextoy lên bản cùng với một mẩu giấy.
… Bạn đang đọc truyện Lão ăn mày tại nguồn: http://truyensextv2.com/lao-an-may/
Hôm đó, cả ba người… Một ông bố chồng và hai cô con dâu ngồi ăn cơm, không khí ngày hôm nay đã khác hẳn lúc trước khi Ninh và Phi đi công tác. Ông Lưu đã nói chuyện nhiều hơn, ông hỏi han công việc của Uyên có khó khăn không? Ông hỏi Như học hành ra sao? Bỗng dưng ông Lưu rất quan tâm và để ý đến hai chị em, thấy lạ nhưng hai chị em cũng thấy vui và hạnh phúc. Như thì suy nghĩ đơn giản nhưng chắc hẳn Uyên biết rất rõ lý do vì sao ông Lưu lại thay đổi như vậy. Ăn uống xong hai chị em xin phép lên phòng ngủ, ông Lưu như thường lệ ngồi nghỉ ngơi sau đó ra công viên tản bộ.
– Chị Uyên! Chắc đêm nay mưa to đấy chị nhờ, tự dưng bố lại vào bếp chứ lị hihi. – Như ngồi trên giường chải tóc, mái tóc đen bóng mượt của Như không một chút gãy rụng hay có xơ tóc.
– Bố thương hai chị em vất vả đấy, tại các anh đi công tác hết mà. – Uyên thì ngồi trước gương chải tóc và bôi một ít kem dưỡng lên mặt. Nàng phải dấu Như chuyện ông Lưu, nếu kể cho nó rồi nó kể cho Ninh thì không biết mọi việc sẽ thế nào.
– Mà bố nấu ăn cũng ngon đấy chứ… Hi! Hi! – *Tinh tinh tinh* tiếng chuông điện thoại của hai chị em vang lên. Là Ninh và Phi gọi, thấy vậy, mỗi người cầm một cái điện thoại chui lên giường nằm nói chuyện với chồng. Tối nào cũng vậy, nếu như không có công việc gì thì Phi và Ninh thường xuyên gọi điện về hỏi thăm hai chị em, một phần cũng kiểm tra xem hai chị em đang làm gì.
Phía bên ngoài ông Lưu đã đi thể dục về… Tắm rửa xong như thường lệ ông ra ngoài ban công hút một điếu thuốc nhưng hôm nay ông bất ngờ khi thấy một chiếc túi đen để trên giường, ông mở ra thì thấy một hộp quà và một mẩu giấy: “Bố! Con tặng bố một món quà nhỏ, con biết hoàn cảnh của bố lúc này, bố đừng nghĩ con nhiều chuyện, con cũng chỉ muốn cảm ơn bố vì đợt đi du lịch vừa rồi bố đã cứu con thoát chết khỏi tử thần, con biết ơn bố rất nhiều, con mong bố sử dụng nó một cách hợp lý và giữ gìn sức khỏe.” Đọc xong ông Lưu biết ngay đó là quà của Uyên, ông rất tò mò xem bên trong đó có gì. Cầm chiếc hộp lên ông vội vàng xé ra, mở bên trong thấy có một cái lọ giống lọ đựng nước đi du lịch, nhưng to hơn rất nhiều, lại khá dài toàn tiếng Nhật Bản.
Ông Lưu ngó xung quanh, thấy có khớp nối ông vặn tròn mở ra và rất bất ngờ khi thấy thứ bên trong rất giống âm đạo của phụ nữ… Trông nó màu hồng và rất khít, ông hiểu ngay đó là đồ chơi người lớn. Ông ngồi xuống giường cầm lọ sextoy trên tay, ông vừa thấy ngại vừa thấy vui, ông không ngờ trong cuộc đời lại có ngày con dâu mua sextoy cho mình. Nhưng tại sao con bé lại mua thứ này… Chả lẽ nó đang thương hại mình hay sao…
Nói chuyện với chồng xong, thấy cái Như lăn ra ngủ… Còn Uyên cử trằn trọc mãi, nàng đang cảm thấy nhớ chồng… Uyên mím môi lại nằm quay lưng với Như, nàng đưa tay lên ngực thì thấy đầu ti nàng nổi cứng đơ rồi… cơ thể cảm thấy nhạy cảm và râm ran quá… Nàng nghĩ đến cửa hàng sextoy đó và nghĩ đến những cải chim giả vừa to vừa dài… nhưng rồi bất chợt nàng lại so sánh thứ đó với dương vật bố chồng, cảm thấy cũng to dài như nhau… Uyên liền đỏ ửng mặt và vỗ vào mặt mình vài cái vì thấy xấu hổ và điên rồ khi nghĩ đến chuyện đó… Nhưng nếu tình trạng này diễn ra thường xuyên không được thỏa mãn thì sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe và chất lượng công việc của nàng… Có khi nào nàng sẽ mua một cái sextoy về để sử dụng… Uyên nhíu lông mày nhắm mắt lại cố gắng ngủ để quên đi những cảm giác khó chịu trong người.
… Bạn đang đọc truyện Lão ăn mày tại nguồn: http://truyensextv2.com/lao-an-may/
Đúng đêm hôm đó… ông Lưu nằm trằn trọc mãi không ngủ được, ông suy nghĩ và phân tích cả đêm về việc con bé Uyên sao lại tặng sextoy cho mình… lúc này cũng đã hơn 1h sáng, ông ngồi dậy lững thững bước đến tủ lấy chiếc sextoy Uyên vừa tặng… Ông mở nó ra ngồi xuống giường ngắm nghía một lúc, ông thò một ngón tay vào lỗ thấy khít quá, không biết nhỏ vậy có chui vừa không, nghĩ đây là sản phẩm dành cho người lớn nên kiểu gì họ cũng đã tính toán rồi, ông Lưu tụt quần, nằm lên giường, tay ông sục vài cái con cu đã cứng đơ ngạo nghễ chĩa lên trời… Ông đưa miệng âm đạo giả vào đầu dương vật, ông cố nhét vào nhưng không được, chợt ông nhận ra thiếu nước nhờn… Ông lại đứng dậy mở tủ, lục lọi trong chiếc túi màu đen xem còn gì khác không.
– Con bé này, nó có mua thiếu gì không? Như thế này thì thật khó sử dụng. – Ông Lưu ngồi xuống giường suy nghĩ một lúc, bỗng mặt ông giãn ra như vừa nghĩ ra chuyện gì đó. Ông cầm điện thoại lên và gọi cho Uyên “tút… tút… tút… tút…”.
– Da! Con nghe ạ! – Bên kia là một âm thanh dịu dàng hết sức khó tả lúc này. Ông Lưu rất vui khi con dâu ông chưa ngủ.
– Uyên! Con… đã ngủ chưa. Ông Lưu cẩn thận thăm dò, ông xấu hổ vì bây giờ đã khá muộn rồi mà bố chồng lại gọi điện cho con dâu.
– Dạ! Con chưa… có chuyện gì thế ạ! – Uyên nhỏ nhẹ nói vì sợ con bé Như thức giấc, hôm nay chẳng hiểu sao lại đi ngủ sớm thế… Lúc này giọng nói của Uyên truyền qua mic điện thoại nghe rất dễ thương, mặc dù bình thường nó thanh thoát hơn chứ không nhẹ nhàng như thế.
– Con… con sang phòng bố được không? Cái thứ kia… khó sử dụng quá… – Ông Lưu nín thở lắp bắp hỏi con dâu… Ông thấy Uyên im lặng một lúc, ông tưởng Uyên tắt máy, đang định alo thì Uyên cất tiếng nói.
– Bố chờ con một lát… – Nói xong, nàng tắt điện thoại và ngó sang bên Như thấy nằm im, chắc nó đã ngủ say lắm rồi.
Uyên thở mạnh, nàng nhẹ nhàng đứng dậy, lúc này nàng đang mặc một bộ váy ngủ màu đen khá ngắn, nó dài chưa đến đầu gối… Làm lộ ra đôi chân dài trắng muốt, phần trên là áo hai dây lấp ló trong đó là bộ ngực thả rông. Uyên lấy một chiếc áo khoác mỏng khoác lên người và từ từ mở cửa đi ra khỏi phòng. Đáng nhẽ ra bình thường nàng sẽ từ chối, nhưng nghe bố chồng thắc mắc về món quà cộng thêm lúc này cũng khó ngủ nên nàng sang đó xem giúp được gì không… Bước ra của Uyên cảm thấy xấu hổ khi bây giờ mới nghĩ đến việc bố chồng đang muốn thủ dâm nên mới mới sử dụng chiếc máy đó… Trời ạ… Có nên sang không… Uyên lưỡng lự đứng ở cửa phòng một lúc rồi mới quyết định.
– Bố ơi! ~ – Uyên đứng ngoài cửa gọi nhỏ, nàng hơi khẽ đẩy cửa phòng ông Lưu và ngó vào.
– Uyên à con… con cứ mở cửa vào đi! – Ông Lưu ngồi ở thành giường và bật ti vi lên lấy ánh sáng, cộng thêm ánh sáng của bóng đèn ngủ khiến căn phòng trở nên lờ mờ khó tả.
– Dạ! Có chuyện gì thế ạ? – Uyên bước vào phòng, nàng cảm thấy vừa ngại vừa xấu hổ… tình huống này là gì đây… căn phòng tối quá… anh Phi lại không có nhà. Bỗng nàng thấy không khí ở đây thật ngột ngạt, nó làm nàng càng lúc càng thở mạnh hơn.
– Bố… bố không biết sử dụng. Ông Lưu lôi từ chăn ra chiếc sextoy đã mở sẵn nắp.
– … – Uyên không nói gì, nàng tiến lại gần hơn và lấy chiếc sextoy trên tay ông Lưu. Lúc này ông Lưu bắt đầu cảm nhận được mùi hương con gái tỏa ra từ cơ thể của con dâu mình. Ông biết nàng không mặc áo lót nhưng không thấy gì nhiều vì mọi thứ chỉ thấp thoáng qua chiếc áo khoác. Hiện ra trước mắt ông nhiều nhất lúc này là đôi chân dài thẳng tưng của Uyên. Phải nói con bé có làn da trắng kinh khủng.
– Hmmm… Bố cứ thế mà sử dụng thôi… không có hướng dẫn gì đâu ạ. Uyên đưa lại cho ông Lưu, thực ra chính nàng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy đồ chơi người lớn nên khá bỡ ngỡ khi nói về nó, chợt nhớ ra con bé bán quán có nói với nàng về cách sử dụng nhưng nàng xấu hổ quá liền chuồn thẳng, không biết có quên gì không nữa…
– Bố thử rồi… nhưng… nhét mãi không vào.
Ông Lưu cầm chiếc sextoy ngó qua ngó lại, nhìn giống như hai bố con đang nghiên cứu về mặt hàng gì đó. Mặt Uyên đỏ ửng, nàng lại cầm chiếc sextoy lên ngó vào miệng âm đạo giả, nàng lấy một ngón tay thỏ sâu vào trong và ngoáy xung quanh. Ông Lưu thấy cảnh tượng này càng khiến ông thấy hứng tỉnh, ông không ngờ có ngày ông và Uyên cùng nhau nghiên cứu cái thứ đồ chơi này. Chim ông cửng to nhanh chóng khi nhìn Uyên đút ngón tay vào lỗ… Thực ra ông Lưu biết thừa cách sử dụng, nhìn lướt qua thôi ông cũng hiểu nhưng ông đang tỏ ra ngu ngơ một chút để có được khoảnh khắc này đây.
– Nó chỉ có thế này thôi bố ạ… bố nhét vào cái lỗ này là được… – Uyên mím môi và mặt đỏ ửng xấu hổ. Trong bóng tối không nhìn rõ nhưng ông Lưu thấy sự lúng túng của con dâu. Nghe Uyên nói vậy ông Lưu càng hưng phấn, giống như ông đang được khẩu dâm với con dâu một cách tự nhiên vậy, điều mà chưa bao giờ hai bố con nghĩ có thể nói với nhau.
– Bố thử rồi… đau lắm… mà không vào được… bố nghĩ… có thể do thiếu nước bôi trơn… – Ông Lưu nói rồi liếc nhìn phản ứng của Uyên.
Uyên mím môi nhìn vào chiếc sextoy khó xử. Nàng xấu hổ lắm rồi… nàng không nghĩ mình có thể có thể nói những lời lẽ nhạy cảm như vậy với bố chồng. Lúc này nàng mới chợt nhận ra mình đã không tính đến vấn đề này, hôm con bé bán hàng nó có nói điều này nhưng nàng chạy nhanh quá… Uyên thở dài và đặt chiếc sextoy xuống giường.
– Hay hôm nay… bố nhịn được không ạ, ngày mai… con ra cửa hàng mua… nước bôi trơn… – Uyên xấu hổ nói giọng rất nhẹ nhàng, khác hẳn với Uyên đanh đá hàng ngày. Nàng nhíu mày nhìn xuống hạ bộ bố chồng liền thở dài, sao chưa gì nó đã to lên như vậy rồi… tại sao bố chồng nàng hơn 60 tuổi mà có nhiều nhu cầu thế chứ…
– Nhưng… Ông Lưu lưỡng lự, ông đang cố tình để chiếc quần nổi cộm của mình lộ ra trước mặt con dâu mà không thèm che chắn.
– Bây giờ cũng muộn rồi… con sợ tí nữa cái Như nó dậy đi vệ sinh, không thấy con nó sẽ nghi đó, bố cất nó đi, bố nhịn đi… một hôm thôi… – Uyên thuyết phục bố chồng… càng lúc nàng càng cảm giác mình và bố chồng đang nói những chuyện tế nhị không có đề phòng gì hết. Ông Lưu cầm chiếc sextoy lên ngắm nghía tiếc ngẩn ngơ.
– Bố nhịn đi… giữ gìn sức khỏe… Tối mai con sẽ hướng dẫn bố. – Uyên buột miệng nói ra câu đó như một phần muốn thuyết phục bố chồng… nàng muốn rời khỏi đây ngay lúc này vì nàng nín nhịn cảm xúc của mình quá nhiều rồi.
– Thật… Thật không? Con hứa rồi đấy! – Thấy Uyên nói vậy trong lòng ông Lưu rất hưng phấn, ông lắp bắp nói, tim ông đập càng lúc càng mạnh.
– Con về phỏng đây! Bố ngủ sớm đi ạ… – Nói xong Uyên quay mông đi thẳng ra cửa. Nàng về đến phòng… nhẹ nhàng trèo lên giường nằm và thở mạnh ra… lúc này nàng mới cảm thấy đỡ ngột ngạt và thoải mái hơn rất nhiều. Thực sự cơ thể nàng đang quá khó chịu, đứng bên đó và nói mấy câu tế nhị cứ như đang tra tấn nàng vậy… Uyên nhắm mắt thò tay xuống dưới âm hộ mình thấy chảy ra một chút nước, nàng không nghĩ mình lại nhạy cảm đến vậy… Lỡ mồm hứa với bố chồng rồi… ngày mai sẽ phải lấy lý do gì từ chối đây… xấu hổ quá… nàng sẽ phải đối mặt thế nào với chuyện này…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lão ăn mày |
Tác giả | Shadow |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Lão già bẩn bựa, Truyện bóp vú |
Tình trạng | Update Phần 29 |
Ngày cập nhật | 08/10/2024 05:55 (GMT+7) |