Truyện sex ở trang web truyensextv69.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv2.com là trang web dự phòng của website truyensextv69.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv69.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Lão ăn mày » Phần 75

Lão ăn mày - Tác giả Fafamini


Update Phần 87

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv69.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 75

– ÒA!!!

Thư đứng bên ngoài đập tay vào cửa kính và dọa chị khiến Uyên giật mình.

– Con điên kia làm chị giật mình!!!

Uyên cau mày kéo cửa kính xe xuống.

– Chị sang đây làm gì đó? Vào nhà đi!!!

Thư dựa tay vào cửa kính ngó đầu vào xe.

– Chị vừa vào rồi! Mày về đi!
– Chị khóc à? Sao thế? Bị bố mắng à? – Thư cười tủm tỉm.
– Mày hâm à… Thôi vào nhà đi, liệu mà chăm sóc bố cẩn thận đi chơi ít thôi!!!

Uyên dụi mắt và hít một hơi dài khiến bộ ngực to của nàng nâng lên. Tự dưng thấy con bé Thư về nàng cũng thấy yên tâm và đỡ buồn hơn hẳn.

– Em biết rồi! Em vừa đi học về mà…

Thư mím môi lại, nàng không dám đùa nữa vì biết tính chị Uyên, lần nào sang đây cũng hay như vậy. Tuy đanh đá nhưng chị Uyên rất thương bố và thương các em, Thư cũng hiểu điều đó nên không muốn cố hỏi tại sao chị lại khóc.

– Mày học hành cẩn thận vào đấy! Thôi vào nhà nấu cơm cho bố đi! Tránh ra cho chị về!

Uyên cau mày kéo cửa kính lên, Thư không nói gì xách chiếc cặp đi vào nhà, vừa đi vừa nhìn theo chiếc xe thể thao của Uyên phóng vào con phố lớn.

Thấy chị đi khuất bóng, Thư chạy vào nhà tầm 30 phút sau đó lại chạy ra một chiếc xe taxi, bên trong là Khải đang ngồi chờ. Không nghe lời chị, Thư lại tót đi chơi, nhưng lần này nàng có lý do chính đáng vì Khải nhờ Thư sang bên nhà Ngọc vợ cũ của anh hỏi chuyện. Mặc dù đang qua lại với Thư nhưng Khải vẫn rất yêu Ngọc, anh đã lén sang nhà Ngọc vài lần nhưng mãi không thấy Ngọc xuất hiện, vì vậy chỉ còn cách nhờ Thư sang đó hỏi hộ anh.

Xe chạy khoảng 30 phút, Khải và Thư cũng đến ngõ nhà Ngọc. Tim Khải đập thình thịch, anh rất hồi hộp muốn biết tung tích của người vợ cũ. Thư híp mắt lại nhìn Khải, nàng biết Khải vẫn rất yêu vợ nhưng vì thời buổi này lũ trẻ rất phóng khoáng nên Thư không mấy ghen tức, mục đích chính vì Thư thấy mối quan hệ này thật thú vị, nhất là câu chuyện của Khải kể cho nàng, nên thế Thư luôn muốn tìm hiểu câu chuyện này của Khải, vì vậy khi nghe Khải nhờ hỏi tung tích của Ngọc, Thư đã rất hào hứng và đồng ý luôn.

Khải nuốt nước bọt nhìn Thư đi về phía cổng nhà Ngọc… Ở trong quân ngũ anh đã rất hận Ngọc, người vợ cắm sừng mình với chính người bố đẻ mà anh tôn trọng. Nhưng rồi trong quân đội, mọi người đã dạy anh cách tha thứ và làm lại từ đầu.

Nghĩ cho cùng mọi người cũng đến với nhau vì mục đích và nhu cầu, cuối cùng lỗi cũng do mình chứ không phải do cô ấy… Khải đã rất rộng lượng để sẵn sàng tha thứ cho Ngọc và muốn làm lại từ đầu với người vợ xinh đẹp này. Cô ấy là một người vợ hiền thục đảm đang, chuyện đó có lẽ không phải lỗi do cô ấy… Hình ảnh người vợ xinh đẹp thục nữ không bao giờ phai nhòa trong tâm trí Khải.

Suy nghĩ thấu đáo, Khải quyết định đi tìm Ngọc vì anh rất nhớ cô ấy, nhớ ánh mắt xinh đẹp đó, nhớ đôi môi đỏ mọng, khuôn mặt trái xoan, mái tóc dài suôn mượt… Cơ thể nóng bỏng không thua kém bất kể cô gái nào mà anh gặp… Khi so sánh như vậy trong đầu Khải chỉ nghĩ đến Thư, con bé mới lớp 10 mà đã có một cơ thể cực phẩm rồi. Nhưng vì con bé còn nhỏ nên anh luôn thấy vợ anh đẹp hơn Thư nhiều.

Trái tim Khải đập rộn ràng khi thấy Thư đang đứng nói chuyện với bác Vân mẹ Ngọc mẹ vợ anh… Thật vô lễ khi không xuống chào bác ấy, nhưng… có lẽ mọi người tưởng anh đã chết, thực sự anh xuất hiện không phải là điều sáng suốt lúc này. Khải bấm ngón tay lại với nhau, anh nhớ cơ thể của vợ mình, đã hai năm rồi… chắc ngực cô ấy vẫn to như vậy, mông vẫn mẩy như thế… Nghĩ đến đây chim Khải cửng lên trong khi đang ngồi trong xe taxi…

Không biết cô ấy có còn yêu mình hay không, không biết cô ấy còn muốn làm tình với mình hay không? Thực sự nhớ bầu ngực lớn và mùi thơm đó… Đang tưởng tượng bỗng Khải thấy Thư quay lại, nhìn mặt con bé có vẻ không được vui… Có khi nào đây là một tin không tốt…

– Anh taxi ơi! Anh đi ra quán nước nào xa xa đây được không?

Thư lên xe và nói với anh taxi.

– Ừ được em! Cách đây hai dãy phố có quán café ngon lắm! Để anh chở đi…

Nói xong anh taxi lăn bánh bắt đầu chạy. Khải nháy mắt liên tục nhìn Thư rồi quay đầu nhìn về phía nhà Ngọc, trong lòng anh nóng như lửa đốt.

– Thư! Có chuyện gì vậy? – Khải cau mày lại.
– Ra quan nước rồi nói chuyện được không anh, ở đây em nghĩ không tiện…

Thư nói xong thì khoác tay Khải và dựa đầu vào vai Khải… Đây như một tín hiệu không ổn lúc này.

Chiếc xe chạy tầm 10 phút thì ra đến quán café, cả Khải và Như bước vào quán với một tâm trạng lo lắng… Thư chủ động tìm một góc khuất, ít người và ngồi xuống.

– Sao vậy em? Em làm anh lo quá! Em kể đi! – Khải ngồi xuống mặt cau lại vì hồi hộp.
– Từ đã anh, để em gọi nước đã…

Thư order nước trên bảng điện tử rồi đặt xuống nhìn Khải và mím môi lại.

– Em… không biết phải nói với anh thế nào… bắt đầu từ đâu… nhưng… anh đừng sốc nha…

Nhìn Thư có vẻ nghiêm túc Khải thấy càng lo vì con bé ít khi thế này lắm.

– Ừ! Em nói đi, anh còn chuyện gì chưa trải qua chứ… – Khải mặt trầm xuống.
– Vợ anh… không có ở Hà Nội…
– Cái gì? Vậy cô ấy đi đâu? – Khải nhổm dậy sồn sồn lên.
– Anh từ từ đã, anh cứ để em nói hết đã…
– Bác ấy bảo là… Chị Ngọc… chị ấy… chuyển lên Tây Bắc sống từ lâu rồi…

Thư nói xong thì y như nàng lo lắng, mặt Khải bắt đầu biết sắc, mắt anh trợn lên nhìn Thư khiến Thư rất sợ.

– Em có biết tại sao cô ấy lại lên Tây Bắc không? – Khải nói giọng nhỏ nhẹ nhưng rất đáng sợ, vì anh biết vợ anh lên trên đó với ai.
– Bác ấy kể, anh với chị ấy lên Tây Bắc sống vì anh chuyển công tác, bác ấy còn trách anh không sang nhà chào tạm biệt các bác mà đã vội vàng lên Tây Bắc…
– CÁI GÌ?

Khải trợn mắt lên và nói to khiến một số người ở xa quay lại nhìn.

– Anh từ từ… anh bình tĩnh thì em mới kể tiếp… – Thư xấu hổ cau mày lại.
– Bác ấy bảo chị Ngọc có nói phải lên Tây Bắc sống vì anh chuyển công tác rất gấp, có thời gian sẽ quay lại chào các bác… Thi thoảng chị ấy có gọi về nhà và bảo anh bận việc lắm… À bác ấy còn trách vợ chồng anh không cho các bác lên chơi nữa… Có khi nào… Bác ấy không biết chuyện của anh… không thể như thế được… Chả lẽ chị Ngọc giấu chuyện đó sao…

Thư đang nói thì dừng lại vì trông Khải đáng sợ quá, anh ấy đang nắm chặt tay nắm của ghế, mắt đỏ lòm, răng nghiến lại… Chưa bao giờ Thư thấy Khải có ánh mắt đáng sợ như vậy.

– Anh chị dùng nước ạ…

Em gái bồi bàn đặt xuống hai cốc sinh tố đá xay và một đĩa hướng dương.

Bỗng Khải im lặng không nói gì, chỉ thấy mái tóc bồng bềnh của anh ta rung lên, có lẽ anh ta đang rất tức giận và phải kìm nén lại. Chỉ cần nghe vậy Khải cũng đủ hiểu câu chuyện… Ngọc đã giấu chuyện Khải bị mất tích để chôn vùi sự thật cô ấy đã loạn luân với bố chồng. Sau đó để hợp thức hóa mọi chuyện cô ấy đã phải chuyển lên Tây Bắc sống cùng với bố Khải… Hay do lão ta đã nhồi nhét vào đầu vợ mình chuyện gì khiến cô ấy phải lên trên đó?

– Thật đáng khinh bỉ… chết tiệt!!! Khốn nạn!!! – Khải nghiến răng nói.
– Dạ… anh nói gì cơ?

Thư chưa nghe rõ nhưng thấy Khải đáng sợ quá nên nàng không dám hỏi thêm chỉ biết cầm cốc nước lên uống.

Nếu vậy… Trong một khoảng thời gian dài kia, họ đã trở thành một đôi sao… Người bố “đáng kính” và người vợ “hiền thục” đó… Có khi nào mình có em trai em gái không… Càng nghĩ càng thấy uất hận và cay đắng… Mắt Khải đỏ hoe, anh vẫn nhìn chằm chằm xuống đất và suy nghĩ.

Cô ta lên đó sống vì cái gì? Vì trốn tránh sự thật hay vì con cặc của lão già đó… Trong từng ấy thời gian, lão ta không tìm kiếm mình sao? Cả Ngọc cũng vậy sao? Còn giấu chuyện mình với mọi người? Khốn nạn thật… hết sức khốn nạn… Vậy… những gì mình phải chịu đựng, những gì phải trải qua mọi thứ đều vô nghĩa hay sao… Sống khổ sống sở suốt từng ấy năm trời để cho hai con người kia chung sống hạnh phúc với nhau… để làm gì cơ chứ? Sao mày ngu vậy Khải???

Khải nghiến răng và nước mắt chảy xuống, anh nhắm tịt mắt lại vì đây đang ở quán nước… Mặc dù cố nén cảm xúc nhưng anh không thể nhịn được… Thấy Khải đau đớn Thư liền chạy sang và khoác tay Khải… Lúc này nàng không biết nói gì cả, một cô bé mới học cấp ba không thể hiểu được nỗi uất hận này.

– Anh Khải… Vậy chuyện của anh… không ai biết sao… – Thư nói có chút đề phòng sợ Khải phát điên.
– Anh không biết được… Thông thường nếu không tìm thấy xác báo chí cũng chẳng đưa tin đâu… Haizzz… Anh chỉ thắc mắc tại sao ngần ấy thời gian… bố anh hay vợ anh cũng không đi tìm anh nữa… Anh chỉ biết ở đơn vị của bố em trong hai năm không có lấy một tin tức gì của người nhà đang tìm kiếm anh…

Khải nghiến răng lại, giọng nói lạc đi như sắp khóc, từ tức giận chuyển sang tủi thân… Khải thực sự bị sốc khi biết tin này. Người đàn ông mạnh mẽ bỗng chốc trở nên yếu mềm…

Biết Khải rất buồn, Thư cũng không biết phải an ủi anh ấy thế nào, nàng chỉ biết ngồi cạnh khoác tay và dựa đầu vào vai Khải… 30 phút trôi qua… Thư đã uống hết cốc nước nhưng Khải vẫn đang đăm chiêu nhìn xuống đất, không biết anh ấy đang nghĩ gì lúc này. Thư mỏi người, nàng đứng dậy vươn vai.

– Thư…
– Dạ…

Sau 30 phút cuối cùng Khải cũng ngẩng đầu lên nhìn Thư với ánh mắt đỏ hoe kiên định.

– Trước đây, em có nói… sẽ giúp anh… trả thù…
– Ưm… Trả thù? Vâng… nhưng mà…

Mặt Như bỗng rạng rỡ hẳn nên, có lẽ Như còn bé vẫn chưa nhìn nhận ý thức được tầm quan trọng của vấn đề, mọi thứ vẫn như một trò chơi.

– Thật sao? Anh định trả thù thế nào…
– Anh tưởng em có ý tưởng gì đó?

Khải cau mày lại, trông anh có vẻ như không phải đùa.

– Vậy mình ra công viên đi, ở đây nói chuyện không tiện…

Nói xong hai người đứng dậy và di chuyển ra công viên. Tâm trạng của Khải rối bời, anh không muốn chấp nhận sự thật mình lại bị chính bố đẻ và vợ đối xử như vậy. Cơn uất hận dâng trào khi nghĩ đến cảnh người vợ hết mực yêu thương mình đã phản bội mình theo cái cách thế này… Cảnh tượng cô ấy và bố đẻ anh làm tình với nhau trên giường càng khiến anh đau lòng và căm thù. Càng nghĩ anh càng có nhiều quyết tâm để thực hiện kế hoạch trả thù của mình.

Vốn dĩ anh chỉ muốn một cuộc sống bình thường, rộng lượng tha thứ cho vợ để về chung sống với nhau… Nhưng sau khi nghe xong câu chuyện đó, trong đầu anh xuất hiện bao nhiêu luồng suy nghĩ tiêu cực, anh hận đến mức không thể thoát ra khỏi những suy nghĩ ấy.

Lúc này trong đầu anh chỉ còn sự căm thù, vì những người mà anh yêu nhất, tôn trọng nhất và cũng là những người thân thực sự duy nhất của anh lại quay lưng với anh, lừa dối anh, bỏ rơi anh suốt từng ấy thời gian… Anh bây giờ như một kẻ lạc lõng không nơi nương tựa, là một kẻ chẳng còn gì để mất… Sau khi nghe thử kế hoạch của Thư, Khải đã thay đổi lại một chút và quyết định hành động. Anh sẽ không cần ai trên cõi đời này nữa, mọi thứ đều là vô nghĩa lúc này.

… 18h30 tối tại một khu chợ cạnh nhà cũ của Khải…

– Vào đây mua thịt cho cô đi con! Thịt cuối ngày rẻ như cho đây con!
– Thằng Khải đúng không? Vào mua rau cho bà để bà về nào con…
– Dạ! Con chào bà! Con đang bận một chút ạ…

Bỗng khu chợ có chút nháo nhào khi thấy Khải đi vào. Tất cả vì một tin đồn về gia đình của Khải… Mọi người trong chợ đều biết vợ Khải cặp bồ rồi hai vợ chồng ly tán, căn nhà bỏ hoang không ai ở… thậm chí còn có một vài tin đồn rằng vợ Khải ngủ với bố chồng… Có lẽ để biết được thông tin này và đem nó đi kể thì chỉ có một người…

– Bịch! Bịch! Bịch!

Những nhát dao chắc nịch được chặt xuống cái xương bò trên một chiếc bàn đầy ắp các loại thịt. Một người đàn ông to béo nhưng chỉ cao có 1m60… Râu dê xồm xoàm, sở hữu một gương mặt sở khanh đê tiện, nước da ngăm đen… Cỡ 50 đến 55 tuổi. Hắn ta chính là Vinh thịt lợn kẻ cực kỳ si mê Ngọc. Ngày hôm nay Khải đến khu chợ này cũng vì muốn gặp hắn ta.

– Em ở đây chờ anh một lát…

Khải để Thư đứng cạnh hàng rau, anh từ từ tiến đến chỗ Vinh thịt lợn.

– Bán cho tôi một cân thịt lợn nào!

Khải khoanh tay lại nhìn Vinh thịt lợn nhưng có vẻ hắn ta không để ý vẫn mải mê chặt xương.

– Cộp! Cộp! Vai 65 thăn 70 Cộp! Cộp!

Ngậm điếu thuốc trong mồm Vinh thịt lợn vừa chặt thịt vừa nói. Tính hắn ta vẫn vậy không biết tôn trọng ai, tính tình cọc cằn, đáng ghét… Vì ít học nên phải đi bán thịt lợn từ bé cùng mẹ, đến già hắn đã sở hữu một gian hàng thịt lợn khá to trong chợ.

Vinh thịt lợn có một bản tính cực kỳ háo sắc, trước đây hắn ta rất si mê Ngọc vợ của Khải, lần nào nhìn thấy Ngọc đi chợ hắn ta cũng phải trêu một vài câu mới chịu được. Mặc dù Ngọc đã có chồng nhưng hắn ta không hề quan tâm, nhiều lần hắn ta không chịu nổi sắc đẹp của Ngọc nên có nhiều hành động thiếu đứng đắn với nàng…

Thậm chí hắn ta còn tìm đến cổng nhà Ngọc và Khải, lần nào chở lợn cũng phải chở qua khu đó để nhìn Ngọc một lần mới chịu được, mỗi ngày hắn đều muốn ngắm nhìn Ngọc, chỉ cần được nhìn Ngọc là cả ngày hắn thấy vui rồi. Chính vì vậy trước đây khi Ngọc bị chồng bắt ngoại tình với bố chồng, xui rủi thế nào đúng lúc Vinh thịt lợn đang đứng ngoài cổng, hắn ta đã thấy Ngọc chạy ra ngoài cửa với một cơ thể trần chuồng, điều đó đã khiến hắn bị sốc và chảy cả máu cam vì cơ thể của Ngọc quá đẹp.

Trước đây hắn luôn mường tượng bên trong lớp quần lớp áo của Ngọc trông thế nào, nàng mặc đồ lót màu gì, cơ thể ra sao… Vì thường ngày nhìn thấy Ngọc, thấy nàng có một bộ mông cong, một bộ ngực nở nang, gương mặt xinh xắn, tính tình thì dịu dàng dễ mến… Nên hắn ta chết mê chết mệt Ngọc. Ở cái tuổi ngoài 60 hắn ta đã một đời vợ và sống độc thân từ lâu, mỗi lần có nhu cầu hắn lại đi chơi cave hoặc sóc lọ bằng những tấm ảnh chụp mông chụp ngực của Ngọc.

Ngày hôm đó sau khi Khải chạy như điên vào các con phố thì hắn ta đã được chiêm ngưỡng cơ thể của Ngọc… Mắt hắn ta mở to, mồm há hốc khi thấy một cơ thể như được vẽ ra vậy, ngực to chân dài và rất thon, chỉ có điều khoảnh khắc đó chỉ kéo dài tầm vài giây là Ngọc lại chạy vào trong nhà. Hắn ta đã chảy rất nhiều máu cam vì lên cơn nứng, hắn ta phải bỏ cả chuyến thịt lợn của mình chỉ để về nhà thủ dâm với hình ảnh đó trong đầu.

Sau hôm đó hắn ta đồn ầm ở chợ rằng Ngọc cặp bồ bị chồng phát hiện, gia đình bỏ nhau… thậm chí còn nói Ngọc loạn luân với bố chồng, rồi Khải phải bỏ về quê… Nói chung hắn ta đã thêu dệt lên một câu chuyện cho gia đình Khải. Nên thế đó là lý do mà hôm nay khi Khải xuất hiện ở chợ, mọi người ở đây lại bất ngờ như vậy.

– Tôi không đến để mua thịt…

Khải cau mày lại, trông anh rất nghiêm túc. Vinh thịt lợn cau mày nhìn lên để xem thằng ngu nào đến sạp của hắn mà không mua thịt.

– Ơ… Khải… Khải à em…

Thấy Khải, Vinh thịt lợn há hốc mồm rơi cả điếu thuốc xuống miếng thịt lợn. Hắn ta run rẩy đặt con dao chặt xuống cười gượng khi thấy Khải, dạo này trông thằng này nó đô ra nhiều… Với những gì Vinh đặt điều cho gia đình Khải, tung tin đồn linh tinh về vợ Khải thì hôm nay gặp lại Vinh thịt lợn có chút chột dạ và run rẩy.

– Tôi có chuyện muốn nói với ông…

Khải cười nhạt một cái, rồi sau đó hai người đi ra quán trà đá bà già đằng sau sạp thịt nói chuyện.

– Anh tưởng chú… hề hề…

Vinh thịt lợn gãi đầu cười ngại, thấy Khải không có sát khí nên hắn ta vẫn thăm dò xem có phải Khải đến để trách tội hắn không nhưng mà hắn có một linh cảm Khải đến đây không phải vì chuyện đó.

– Thôi chuyện đó không nói nữa… Tôi muốn nhờ ông một chuyện…
– Chuyện gì chú em cứ nói đi! Vợ chú ngày xưa mua thịt nhà anh suốt nên anh em mình cũng như người nhà ấy mà! Đừng ngại! Nói đi! Chuyện gì giúp được anh giúp không phải câu nệ! Hề hề!

Vinh thịt lợn mồm năm miệng mười nhanh nhảu nói toàn những câu sáo rỗng, hắn ta đưa điếu thuốc lên mồm rít nhưng tay vẫn hơi run.

– Ông yên tâm, chuyện này sẽ có lợi cho ông… đảm bảo ông sẽ thích…

Khải cười nhếch mép một cái rồi đưa điện thoại cho Vinh thịt lợn. Hắn ta không hiểu Khải có ý gì những vẫn cầm lấy điện thoại.

– Hả… gì… gì thế này… chú em có ý gì…

Vinh thịt lợn run rẩy, mắt hắn mở to nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại. Trong đó là một bức ảnh chụp mông của Ngọc lúc tắm, thấp thoáng còn lộ một nửa bầu ngực to.

Chim của Vinh thịt lợn ngay lập tức dựng đứng lên khi thấy bức ảnh này, hắn không hiểu sao Khải lại đưa bức hình này cho mình. Đối với một kẻ háo sắc mà nói, được nhìn thấy bức ảnh hiếm có của người mình si mê thực sự là một cú sốc hứng tình cho hắn, còn chưa kể Ngọc là người mà hắn luôn nghĩ đến mỗi khi thủ dâm, đây chẳng khác gì một tư liệu quý hiếm bậc nhất đối với hắn.

– Ông kéo sang nữa đi…

Khải phẩy phẩy hai ngón tay về phía Vinh thịt lợn.

Vinh thịt lợn há hốc mồm và lướt thêm vài bức ảnh, toàn là những bức ảnh hở hang, bán khỏa thân của Ngọc, đây có lẽ là những bức ảnh Khải chụp trộm vợ mình thời xưa khi còn chung sống với nhau. Khải cau mày lại khi thấy mặt Vinh thịt lợn đỏ ỏn lên, dưới đũng quần hắn nổi lên một cục khá to… Tên khốn háo sắc này thật đê tiện.

– Đủ rồi… đưa đây cho tôi!

Khải cướp lại điện thoại. Vinh thịt lợn mặt ngẩn tò te tiếc nuối.

– Ơ kìa chú em, chú em cho anh xem thêm một chút! Không chú em bán nó cho anh đi! – Vinh thịt lợn đưa ra yêu cầu hết sức khiếm nhã cho Khải.
– Tôi sẽ cho ông, nhưng ông phải giúp tôi một số chuyện sau…
– Chuyện gì? Chuyện gì?

Vinh thịt lợn nhanh nhảu kéo chiếc ghế nhựa dịch sát vào Khải.

– Yên tâm! Chuyện này ắt có lợi cho ông… ông chỉ cần nghe theo lời tôi là được…

Thư đứng từ phía xa nhìn hai người nói chuyện, nàng không biết họ đang nói gì nhưng thấy ông béo vừa già vừa xấu kia liên tục cười và thi thoảng làm cái mặt hốt hoảng thấy buồn nôn. Tầm 10 phút sau Khải và Vinh thịt lợn đứng dậy bắt tay, có vẻ như hai người họ đã đạt được thỏa thuận gì đó.

– Đi em…

Khải đi tới chỗ Thư, hai người lại lên taxi đi về.

– Anh đã suy nghĩ kỹ chưa…

Thư ngó sang nhìn mặt Khải, ánh mắt đượm buồn của Khải nhìn ra phía xa, từ lúc biết chuyện đó Khải trở nên ít nói hẳn, chắc hẳn anh ấy đang có rất nhiều suy tư.

– Mấy hôm nữa mình xuất phát được không? Em xin nghỉ được không?

Khải nhìn Thư mỉm cười một nụ cười mệt mỏi.

– Em nghỉ được, bọn em có một tuần ôn thi ở nhà cơ…
– Vậy còn chú Lý?
– Bố em á… thoải mái… nếu là đi với anh! Bố em tin anh lắm, nếu không cho em bảo đi thực tế với lớp là được hihi…
– Vậy thì tốt quá…

Khải nắm chặt tay Thư… Anh không biết để cô bé mới học lớp 10 này tham gia cùng anh liệu có ổn không… Nhưng với kế hoạch của Thư đưa ra có lẽ chỉ có mình cô bé này có thể thực hiện được. Anh cũng phải bất ngờ vì một cô bé mới lớn mà có thể suy nghĩ được đến mức đó, phải chăng do xem phim quá nhiều?

– Ô kìa! Anh Vinh đóng cửa sớm thế!

Một người bán thịt đối diện thấy Vinh thịt lợn đóng sạp thịt thấy lạ liền hỏi.

– Hề hề… anh về nhà có chút việc…

Vinh thịt lợn cười sướng, hắn nhanh nhanh chóng chóng nhảy lên xe máy phóng về nhà. Vừa đi vừa thở mạnh, Vinh thịt lợn cất xe và khóa chặt cửa. Hắn nhảy lên giường tụt quần lôi con cu cứng ngắc của mình ra và run rẩy mở điện thoại.

Hóa ra hắn vừa xin Khải được một bức ảnh đang tắm của Ngọc, hắn vừa nhìn vào cơ thể Ngọc vừa sóc lọ, trông hắn thực sự bệnh hoạn và biến thái… Vừa sóc vừa không ngừng khẩu dâm… Hắn rất muốn làm tình với Ngọc. Thực sự đó là ước mơ lớn nhất trong cuộc đời của hắn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Thông tin truyện
Tên truyện Lão ăn mày
Tác giả Fafamini
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Lão già bẩn bựa, Truyện bóp vú
Tình trạng Update Phần 87
Ngày cập nhật 11/03/2025 08:55 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Fafamini

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân