Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lưu Phong – Quyển 10 » Phần 51

Lưu Phong - Quyển 10

Phần 51

Lưu Phong chẳng hề sợ hãi nhìn thẳng vào mắt Bạch Hoa hầm hừ đầy khinh thường: “Nghịch thiên? Bất quá là một con chó mà thôi, ngươi vẫn còn tự cho mình là ông trời sao?”

“Đồ vô liêm sỉ… – !”

Bạch Hoa chưa bao giờ bị sỉ nhục như vậy liền quát lớn nói với Đạo Tể Chưởng Giáo: “Đạo Tể, còn không sai người bắt kẻ này để ta xử lý.”

Nghe thấy vậy Đạo Tể liền trợn tròn mắt, vị sứ giả đại nhân này không phải nằm mơ giữa ban ngày ban mặt sao? Tuy nói Huyền Tâm Chính Tông trên danh nghĩa chính là thiên hạ Đệ Nhất đại phái. Nhưng Lưu Phong là ai, tên gia hỏa này đến Tiên Linh Môn còn không để vào mắt, huống chi là ta. Bảo ta bắt người thì hóa ra làm trò cười à.

Ngay cả Bạch Diệu cũng hiểu lời của sư huynh không thích hợp, phái Đạo Tể đi bắt người chỉ càng khiến chúng nhân chê cười a.

Bạch Hoa thấy điệu bộ của Đạo Tể và sư đệ nên có vẻ cũng cảm thấy được mình xử trí không thích hợp, lập tức tái mặt cả giận nói: “Lưu Phong, ngươi có biết là ngươi công khai khiêu khích ta?”

“Không sao, tùy ngươi nói như thế nào cũng được” Lưu Phong khinh miệt cười cười: “Đừng nói vớ vẩn nữa, có thuộc hạ thì đem hết ra đây. Với đám chó như ngươi thì ta không hoài hơi nói chuyện vô nghĩa”

Chỉ thấy Bạch Hoa biến sắc mặt, sát khí toàn thân hiện lên, Tu La thần công trong ngườivừa biển đổi đã quay xung quanh người. Lão nói thật lạnh lẽo: “Ngươi chuẩn bị chịu chết đi!”

Lời chưa dứt thì thân hình đột nhiên khẽ động, trong nháy mắt đã tới trước mặt Lưu Phong. Tay phải hóa kiếm nhằm ngực Lưu Phong, một ngón tay phóng ra kình đạo mạnh mẽ thực không phải chuyện đùa.

Lưu Phong vội vàng tìm cách né tránh đợt công kích của Bạch Hoa nên lùi vài bước. Thân hình Bạch Hoa đột nhiên biến mất ngay trước mặt. Cùng lúc đó, một khí tức lạnh toát không gì sánh được từ phía sau ập tới.

Lưu Phong lạnh người, trong khoảng thời gian này Bạch Huyền Y phái ra tay chân có tu vi càng ngày càng cường đại. Thật sự là không thể coi thường. Tu La khí tức trong cơ thể hắn lấy sát phạt là chính. Không thấy máu, không thu công, cho nên phải cẩn thận một chút.

Lập tức hắn hội tụ thần khí, thân thể bỗng bắn nhanh sang bên phải. Hạo Thiên Kiếm trong tay thuận thế đánh ra. Bạch Hoa không sợ chút nào. Tu La kiếm trong tay nhanh chóng vọt tới, kiếm chiêu của hai người giáng thẳng vào nhau.

Cả hai bị sóng xung kích cường đại đánh bay ra ngoài.

Đến khi cả người đứng vững, Lưu Phong cảm giác có một đạo lực lượng âm hàn lạnh thấu xương không ngừng từ Hạo Thiên Kiếm truyền vào thân thể. Lập tức Nguyên Anh lực vội vàng mạnh mẽ rót vào Hạo Thiên Kiếm đẩy âm hàn khí kia ngược ra ngoài hết.

Lúc này, hai chân Bạch Hoa khẽ nhún cả người lăng không phi lên, có thể thấy sát ý trên mặt so với lúc trước càng thêm dày đặc hơn. Lão lạnh lùng nhìn Lưu Phong nói: “Có chút ý tứ. Mong ngươi không để cho ta thất vọng… – !”

Lời vừa mới dứt, Tu La thần công lại ngưng tụ trên Tu La kiếm nhằm phía Lưu Phong bắn đi với khí thế mạnh mẽ. Qua tiếng xé gió gào thét có thể thấy được lực đạo cực kỳ to lớn.

Lưu Phong trong lòng không có bất luận cái gì sợ hãi, Nguyên Anh lực tụ lên Hạo Thiên Kiếm, nghênh chiến kiếm quang của Bạch Hoa công tới. Công kích hai người ngay lập tức giao nhau, trong một sát na kia những làn sóng khí lan ra tứ phía ngập trời đất.

Bạch Hoa vừa nhìn thấy tình huống này không khỏi nhíu mày. Lão thầm nghĩ tu vi mình đã phát tới tám phần mà đối phương lại còn có thể đơn giản phá vỡ công kích của mình. Có thể thấy được Lưu Phong thực không đơn giản. Càng làm cho lão giật mình chính là, cho tới bây giờ hắn lại vẫn chưa hề sử dụng Thất Thải Thần lực.

“Lại đây…”

Bạch Hoa bị kích thích chiến ý tăng lên, khí tức toàn thân tụ lại thân hình nhoáng lên hóa thành bốn đạo nhân ảnh, phân ra bốn người từ bốn chỗ khác nhau cùng phi thân hướng tới Lưu Phong.

Lưu Phong tập trung tinh thần lên hai mắt, muốn tìm ra chân thân của lão ở chỗ nào.

Thế nhưng, mặc cho Lưu Phong tập trung thế nào, trước sau vẫn không cách nào đoán được vị trí chân thân của Bạch Hoa. Điều càng quỷ dị hơn là hắn cảm giác bốn người đều là chân thân.

Bởi vì lúc này bốn phương tám hướng đều truyền đến sát ý cường đại.

Chiêu thức ấy của Bạch Hoa khiến Lưu Phong trở tay không kịp, lập tức chỉ có thể đem Nguyên Anh lực phát huy tới cực điểm, thậm chí Thất Thải Thần lực của Khai Dương cùng Diêu Quang cũng thi triển ra.

Tu La ảo ảnh thuật của Bạch Hoa chính là cảnh giới cao nhất củatu La thần công.

Năm mươi năm trước, Bạch Hoa cũng đã hiểu được hết tuyệt kỹ này. Kinh qua năm mươi năm khổ luyện, Tu La huyễn ảnh từ lâu đã đạt đến cảnh giới vận hành theo ý, hình như còn có thể là cảnh giới siêu thực. Nói là ảo ảnh nhưng kỳ thực mỗi người đều là chân thân.

Đối mặt tình cảnh như thế, Lưu Phong chỉ có thể giữ cho tâm linh thanh tịnh nhằm tìm ra kẽ hở trong thế tiến công của Bạch Hoa, bằng không một chiêu này hắn sẽ bị thiệt thòi lớn.

Lưu Phong liên tục biến ảo thân hình, tùy thời tìm kiếm đường lui. Mà bốn đạo nhân ảnh của Bạch Hoa càng ngày càng gần, chúng nhân đều thấy chuẩn bị bao vây Lưu Phong.

Đúng lúc này thân ảnh siêu thực bay bổng của Bạch Hoa đã vững vàng tập trung xung quanh Lưu Phong. Sát ý mãnh liệt bao vây hắn, khiến hắn thấy khó thở.

Đám người Tần Thủy Dao đứng một bên quan sát đều lộ vẻ như bị tra tấn, dù có lo lắng nhưng lại không thể ra tay tương trợ.

Đình Nhi cắn môi nói: “Mọi người đừng lo lắng, lão công nhà ta không có việc gì đâu”

“Ân, tỷ phu là giỏi nhất, hắn không có việc gì a. Tỷ phu nỗ lực lên, tỷ phu nỗ lực lên… – !” Khuynh Thành quơ quả đấm nhỏ bắt đầu hò hét Lưu Phong nỗ lực lên.

Có điều là Lưu Phong căn bản gì cũng nghe không được.

Lúc này căn bản là hắn tuyệt không thể phân tâm, hết sức chăm chú nhìn chằm chằm Bạch Hoa, rất nhanh nghĩ ra biện pháp ứng biến.

Đột nhiên trong đầu hắn hiện lên một ý niệm nên miệng lộ ra nụ cười mỉm, lông mày đang nhíu chặt cũng giãn ra.

Cùng lúc này, công kích của Bạch Hoa bắt đầu vây kín.

Một tiếng rồng ngâm, một tiếng chim hót, tử kim Chân Long hộ thể cùng Thanh Loan thần điểu song song xuất ra đánh về hai ảo ảnh Bạch Hoa hai bên, còn Lưu Phong nhanh như thiểm điện nhằm bóng Bạch Hoa trước mặt mình vọt lên.

Song song đối phó bốn người Bạch Hoa có thể có chút vất vả. Thế nhưng đơn độc ứng phó một người, đối với Lưu Phong mà nói lại không thành vấn đề.

Lưu Phong thế tới cực nhanh. Bạch Hoa không kịp ứng biến, lão sợ huyễn ảnh (ảo ảnh) phân thân mình bị Chân Long cùng thần điểu đốt cháy nên không kịp ngẫm nghĩ nữa vội vàng triệu hồi lại. Tứ thần hợp nhất, ngưng tụ vào Bạch Hoa mười thành tu vi mặt mày dữ tợn, điên cuồng lao tới Lưu Phong.

Lưu Phong mím chặt đôi môi, đôi mắt nheo lại còn Nguyên Anh lực cuồn cuộn không dứt truyền xuống cánh tay về phía Hạo Thiên Kiếm. Cùng lúc đó Thất Đại Nguyên Anh của chòm Bắc Đẩu trong cơ thể cũng vận hành không ngừng cuồn cuộn sinh sôi Nguyên Anh lực trong cơ thể bổ sung cho chỗ Nguyên Anh lực đã hao tổn.

Cùng với chuyển vận hết mức của Nguyên Anh lực, khí thế của Lưu Phong dần dần chiếm thượng phong.

Bạch Hoa có vẻ cũng cảm giác được Nguyên Anh trong cơ thể Lưu Phong đang từ từ tăng cường, trong lòng không khỏi âm thầm bội phục vị thanh niên trước mắt này, nghĩ thầm: “Người này bản lĩnh đích xác có thể so sánh cùng chủ công. Trận chiến này của mình e là dữ nhiều lành ít”

Nghĩ tới đây lão không khỏi phát động lực lượng bản thân đến mức tận cùng. Đồng thời thân hình của lão đột nhiên cấp tốc thối lui, tách ra khỏi truy kích của Lưu Phong.

Lưu Phong nhảy lên lơ lửng giữa không trung lạnh lùng nói: “Thế nào? Ngươi chịu thua sao?”

Bạch Hoa bình thản nói bình thản nói: “Bản sứ còn có chuyện quan trọng, sẽ không chấp nhặt với ngươi.”

Nghe được Bạch Hoa nói lời này, Lưu Phong khinh thường cười cười: “Kẻ vô sỉ chính là ngươi, dũng khí khiêu chiến đều đã mất đi”

Bạch Diệu thấy Lưu Phong càn rỡ như vậy lập tức giận dữ. Lão truyền âm hỏi: “Sư huynh. Người vì sao không đánh nữa? Chẳng lẽ người cũng không phải là đối thủ của Lưu Phong?”

Đối mặt với sư đệ của mình, Bạch Hoa cũng không giấu diếm: “Không sai. Ta không nắm chắc chiến thắng. Chúng ta còn có chuyện trọng yếu phải làm, ta không cần phải liều mạng với hắn”

Bạch Diệu tự nhiên biết chuyện trọng yếu là có ý gì, tìm cơ hội bắt Tiểu Linh Nhi là chuyện bức thiết nhất hiện nay.

Đối phó Lưu Phong then chốt là ở chỗ Thu Sương tiên tử. Chỉ cần chủ công tu vi đại thành, đánh bại Thu Sương tiên tử thì Lưu Phong bên này tự nhiên cũng mất đi chỗ dựa vững chắc. Đến lúc đó, đối phó Lưu Phong còn không dễ như bóp chết một con kiến. Cho nên lúc này không cần phải chú ý đến hắn.

Đạo Tể Chưởng giáo cũng ngấm ngầm thở dài, vốn cho là ôm chân Tuần Thiên Sứ giả thì tất cả đều là vạn sự đại cát. Hiện tại xem ra thì có thể nói Tuần Thiên Sứ giả chỉ có đến thế. Ba bốn phen phái người đến mà cũng không thấy ai có thể đánh bại Lưu Phong. Đến ngay cả vị đệ tử ngồi chầu cực mạnh này của Tuần Thiên Sứ giả cũng không phải là đối thủ Lưu Phong. Cứ theo đà này thì đệ tử các môn phái trong Tu Chân Giới hơn phân nửa sẽ hướng về hắn. Đến lúc đó, Phiêu Miểu Cốc nước lên thì thuyền lên, đã có thể thành thiên hạ Đệ Nhất tu chân môn phái. Huyền Tâm Chánh Tông chỉ có con đường xuống dốc a.

Đạo Tể Chưởng giáo âm thầm kêu khổ. Sư môn huy hoàng nhiều năm như vậy, giờ mắt thấy bị hủy trong tay của lão sao mà không đau lòng cho được.

Khuynh Thành quay qua Bạch Hoa kêu gào: “Trong bọn tay sai của Bạch Huyền Y, ngươi là kẻ kém cõi nhất, ngay cả dũng khí ứng chiến cũng bị mất. Bạch Huyền Y phái ngươi đi đúng là mất mặt, có thể thấy được dưới tay hắn nhân tài đã cạn. Bi ai a…”

Nghe xong Khuynh Thành châm chọc nhục mạ, Bạch Hoa liền tức giận tới trời xanh làm ra vẻ sẽ chạy lại giết người. Nhưng lại bị Bạch Diệu ngăn cản: “Sư huynh, việc nhỏ không nhẫn sẽ bị hỏng việc lớn. Trước tiên để cho bọn họ kiêu ngạo vài ngày, có cơ hội chúng ta nhất định sẽ báo thù.”

Bạch Hoa nghe vậy, cố dằn tức giận, hừ nói: “Bản sứ giả không thèm chấp với các ngươi”.

Tần Thủy Dao nghĩ sự tình có chút không đúng, liền đi qua, nói khẽ với Lưu Phong: “Phong nhi, ngươi nghĩ Bạch Hoa tu vi đâu chỉ vậy? Ta cảm giác lão không phải thua nhanh như vậy, sợ là có âm mưu gì đó?”

Lưu Phong gật đầu tán thành: “Không sai, ta cũng cảm giác Bạch Hoa cũng không hề thi triển toàn lực, sợ là có âm mưu gì đó.”

Ngừng một chút, Lưu Phong nghiêm mặt nói: “Mấy ngày nay mọi người cẩn thận một chút.”

Tạo phản, tin tức rất nhanh đã truyền khắp toàn quốc được các nơi hưởng ứng mạnh mẽ. Có cả quân để cần vương lại cũng có bọn người nhân cơ hội làm phản. Nói chung thế cục Hoa Hạ đế quốc đã bắt đầu hỗn loạn.

Quan viên dưới quyền Yến vương đều tới tấp tâu lên, kiến nghị Yến vương cũng nhân cơ hội khởi binh với lý do cần vương mượn cớ xuất binh đi kinh đô, tùy thời cướp giật ngôi vị hoàng đế. Ngày hôm nay, Yến vương tại vương phủ ở Yến kinh chuẩn bị mở cuộc thương thảo để cuối cùng xác định có xuất binh hay không.

Tính cả Chu Triệt (con Thái tử phi) thì Yến vương vốn có bốn nhi tử. Đứa con được lão coi trọng Chu Cao Phi vì đã bị mất mạng nên hôm nay chỉ còn lại ba người.

Chu Triệt có thể trở lại với mình hay không thì lão hoàn toàn không thể biết trước.

Hiện tại ở bên cạnh lão chỉ có Đại nhi tử (con trưởng) Chu Cao Long cùng Nhị nhi tử Chu Cao Thành. Hai vị nhi tử này cũng không phải là hòa thuận gì. Mấy năm nay, biểu hiện ra thoạt nhìn huynh đệ hòa thuận và tin tưởng thương yêu. Nhưng trên thực tế người của Yến kinh đều biết hai vị huynh đệ này đã sớm cùng nhau đấu đá túi bụi a.

Hai người đều nhìn chằm chằm vào ngôi vị Thế tử?

Đừng xem Thế tử không đáng để ý, nếu tương lai Yến vương làm Hoàng đế? Thế tử không phải sẽ thành Thái tử a, chính vì vậy mới khiến hai huynh đệ không ai nhường ai.

Đương nhiên trong chuyện này cũng có nguyên nhân từ Yến vương.

Lẽ ra cứ nói con trưởng làm chủ thì vị trí Yến Vương Thế tử nên để lão Đại Chu Cao Long ngồi. Thế nhưng Yến vương không làm như vậy. Vương nói, muốn lên thì phải có tài. Lão đã từng công khai nói là mặc kệ trưởng hay thứ, ai có tài thì làm Thế tử. Cứ như vậy liền khiến cho lão Nhị vốn không có hy vọng cũng phải động tâm. Mấy năm nay liều mạng không ngừng tự nâng cao vị thế để cạnh tranh cùng lão Đại.

Rất nhiều người không lý giải được cách làm của Yến vương, như thế sẽ khiến gia pháp rối loạn. Kỳ thực không phải, Yến vương cũng vì cái gia pháp đó mà bất bình cho bản thân a. Năm đó Thái tử bỏ mình, chúng hoàng tử nghĩ Vương đức hạnh tài hoa có cả, lẽ ra là được lên làm Thái tử mới. Đáng tiếc, Vương lại là lão Tứ. Lão Đại đã chết thì đằng trước Vương còn có Nhị ca, Tam ca. Hoa Hạ đại đế có bụng muốn lập Vương làm Thái tử, nhưng vì tổ chế không cho phép nên cuối cùng đành lập Thái tôn.

Đối với việc này, Yến vương vẫn canh cánh trong lòng. Vì Vương có ý nghĩ đó nên mới cọn lựa như vậy.

Chu Cao Long cùng Chu Cao Thành tại Yến kinh đều có phủ đệ riêng, nhưng hai người từ sáng sớm đã chạy đến đây.

Sau khi vào cửa Chu Cao Thành lại gặp Chu Cao Long, liền đi theo phía sau hắn.

Chu Cao Long cười nói: “Cùng đi thôi, lão nhị, ngươi nghĩ phụ vương sẽ đồng ý khởi binh cần vương?”

Chu Cao Thành làm ra một bộ dáng vẻ cung kính, chân thành nói: “Cái này… Nói ra không được tốt a, còn phải hỏi qua ý tứ phụ vương. Chúng ta là nhi tử không tiện nghị luận. Trước tiên cứ gặp phụ vương rồi nói sau…”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lưu Phong – Quyển 1
Lưu Phong – Quyển 2
Lưu Phong – Quyển 3
Lưu Phong – Quyển 4
Lưu Phong – Quyển 5
Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong – Quyển 7
Lưu Phong – Quyển 8
Lưu Phong – Quyển 9
Lưu Phong – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 25/10/2018 03:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 8
Song, Lăng Tiếu lại làm sao có thể để cho người nọ chạy trốn được, trực tiếp chỉ huy lam sắc Giao Long đuổi tới. Một đạo tiếng long ngâm đem Trọng Kiếm môn Địa Hoàng trốn thoát được rất xa kia chấn cho rơi xuống. Băng Hỏa kiếm trong tay Lăng Tiếu trong nháy mắt bay ra, hắn hét lớn một...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Giang Nam – Quyển 16
Giang Nam triệu tập tất cả kỳ chủ, cười tủm tỉm nhìn bọn người Cung Thiên Khuyết nói: Muốn trở thành Đô Thiên kỳ chủ ta, phải trải qua tất cả các bộ kỳ chủ Đô Thiên cùng ta cái Đô Thiên Phủ chủ này khảo nghiệm mới được. Mão Thiên kỳ chủ buồn bực, thấp giọng nói: Lão gia, quy củ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lăng Tiếu – Quyển 22
Trong ấn tượng của Lăng Tiếu nữ nhân tướng mạo có thể sánh với nàng cũng chỉ có bốn người Vân Mộng Kỳ, Liệt Như Ngọc, Liễu Phiêu Phiêu, còn có Trương Hiểu Ngữ từng gặp ở Thiên Thần Vương chi tranh, các nữ nhân khác của hắn đều kém hơn một chút. Mà khí chất nàng lại không giống với...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba