“Chúng ta nên giao dịch, nếu như ngươi đáp ứng để cho ta một con đường sống thì ta sẽ phát chiếu nhường ngôi đảm bảo cho ngươi thuận lợi làm nữ vương.” Cao Lệ vương nói nghiêm túc.
Lưu Phong khinh thường cười cười: “Được rồi, hãy bớt sàm ngôn đi mà chờ chết. Lời Ngươi nói chưa chắc là sự thực. Chỉ cần có ta, Phỉ Nhi nhất định thuận lợi ngồi trên cái ghế nữ vương. Về phần nhi tử của ngươi, nếu như bọn họ muốn chịu chết, vậy đừng trách ta không khách khí.”
“Các ngươi dám?” Cao Lệ vương run rẩy không ngừng.
“Phỉ Nhi, Mỹ Cơ, các nàng lui ra phía sau, để cho ta tới kết liễu tính mạng của hắn.” Vừa nói, Lưu Phong ra đòn đánh Cao Lệ vương. Một đạo nguyên anh lực thuần khiết lập tức xâm nhập vào thể nội Cao Lệ vương, cắt đứt luồng sinh cơ của lão.
“Ba…”
Lưu Phong buông tay ra, Cao Lệ vương đã ngã xuống đất khí tuyệt bỏ mình.
Phỉ Nhi tim đập nhanh: “Như vậy được không?”
“Ha ha…”
Lưu Phong tự tin cười cười, nói: “Yên tâm, ta trực tiếp chặt đứt sinh cơ của lão. Đợi lát nữa các nàng tuyên bố Đại vương bạo bệnh thân vong. Thái y nếu có kiểm tra thực hư, tuyệt đối sẽ không tra ra một chút khác thường”
Mỹ Cơ nhẹ nhõm, ôm cánh tay Lưu Phong cười nói: “Rốt cục ta cũng thoát khỏi tay lão già này. Điện hạ, về sau ta chỉ có thể trông cậy vào ngươi thôi.”
“Phỉ Nhi, nàng đi trước an bài một chút để Hắc ám võ sĩ tiếp quản bọn thị vệ, đợi đến hửng đông nàng hãy tuyên bố Đại vương đã chết” Lưu Phong căn dặn một tiếng.
Tâm trạng Phỉ Nhi không thể nói là vui cũng không thấy bi thương, nói chung có chút ngoan ngoãn. Cáo từ Lưu Phong cùng Mỹ Cơ, nàng vội vàng liên lạc với những tên thân tín cùng Hắc ám võ sĩ thay thế bọn thị vệ trong cung chiếm cứ các điểm trọng yếu.
Còn đám Hắc ám võ sĩ và Bất Tử Chiến sĩ, một bộ phận hóa trang thành thị vệ của Phỉ Nhi, bộ phận còn lại nhằm hướng Bộ Binh Cao Lệ và Phủ Thủ lĩnh Cấm quân chạy tới. Vì phòng ngừa phát sinh chuyện ngoài ý muốn, hai bộ phận này rất quan trọng đối với các Bộ của quốc gia, nhất định phải khống chế không cho bọn họ nổi dậy.
“Điện hạ. Ta có chút hưng phấn a, ngươi lộng ta đi…” Không biết vì sao, sau khi nhìn lão Cao Lệ vương chết, tâm tình Mỹ Cơ có chút xao động, có chút kích thích.
Lưu Phong nhẹ nhàng hôn lên vành tai nàng nói: “Không phải nàng muốn làm ở chỗ này sao?”
Mỹ Cơ hai mắt sáng rực ôm cổ Lưu Phong, gương mặt xinh đẹp dính sát vào trong lòng hắn nhỏ nhẹ: “Ân, người ta nghĩ ở chỗ này rất tốt mà…”
Mỹ Cơ gật đầu.
Lưu Phong thầm nghĩ, ả dâm đãng này quả nhiên có chút biến thái. Bất quá nữ nhân như vậy rất hiếm, ta thích.
Nghĩ tới đây, bàn tay của hắn đã luồn tới đũng quần của nàng, nhẹ nhàng vuốt ve đồn bộ mềm nhẵn. Mỹ Cơ được hắn hí lộng, nhịn không được thân thể vặn vẹo. Nhẹ giọng rên rỉ.
Lưu Phong cười hắc hắc: “Kêu lớn một chút…”
Mỹ Cơ trong ánh mắt hiện lên một tia xuân sắc, nhất thời lớn tiếng kêu rên, tiếng gầm dâm ngữ toàn bộ vang vọng cả cung điện. Có điều ngoại trừ bọn họ, người khác một chút âm thanh đều nghe không rõ.
“Điện hạ, nhanh lên một chút cưỡng bức ta đi…” Mỹ Cơ phi thường hưng phấn, liên tục chủ động cầu van.
Lưu Phong mập mờ cười cười, không hề do dự ôm nữ nhân đặt nàng lên Long Ỷ Cao Lệ. Tay hắn giữ chặt đồn bộ tuyết trắng vén váy của nàng lên, mạnh mẽ đâm tới.
… Bạn đang đọc truyện Lưu Phong – Quyển 10 tại nguồn: http://truyensextv2.com/luu-phong-quyen-10-full/
Ngày thứ hai khi bình minh vừa tới, Mỹ Cơ cùng Tổng thái giám trong cung tuyên bố ra ngoài là Đại vương bạo bệnh bỏ mình, ba ngày sau cử hành quốc tang. Tin tức vừa truyền ra, trên dưới Cao Lệ nhất thời rung động không ngớt. Tuy ai cũng biết Cao Lệ vương tuy rằng đã già thế nhưng thân thể vẫn cường tráng, vì sao lại bạo bệnh bỏ mình thì thật là quái lạ.
Nhị vương tử Lý Huyền Binh và Tam vương tử Lý Huyền Trí sau khi nhận được tin trên, cũng vội vàng mang theo thị vệ chạy qua.
Mà lúc này, thông qua thái y viện kiểm tra, cũng chứng thực Cao Lệ vương bạo bệnh bỏ mình là sự thực.
Trái lại, Phỉ Nhi công chúa và Lưu Phong đã ăn mặc đồ tang cùng đứng ở một chỗ. Vì biểu thị tôn trọng đối với người chết, Lưu Phong cũng mang trên cánh tay một vòng hắc sa.
Cao Lệ vương cung cũng không lớn. Lúc này toàn bộ Hoàng tộc đều đến đông đủ, bình thường Đại điện chỉ có thể dung nạp trăm người mà lúc này đã có trên dưới hai trăm người đứng chật xung quanh. Vương tử, công chúa… Đại thần, còn có vương tôn quý tộc đều đến đông đủ.
Linh cữu của Cao Lệ vương đặt ở trên cùng. Mỹ Cơ và mấy vị phi tử lúc nào cũng túc trực bên linh cữu, trên mặt các nàng thậm chí còn thấy nước mắt thương tâm.
Lưu Phong đảo mắt khắp đại điện cảm thấy rằng các vị vương tôn, các vị đại thần cơ hồ có rất ít người thật sự đau đớn. Đại bộ phận mọi người đều làm cho có vẻ. Nhất là Nhị vương tử và Tam vương tử. Có lẽ bọn họ trong lòng còn cao hứng không kịp, nghĩ chính mình sắp được ngồi trên cái ngai vị kia.
Lúc này, quan lễ nghi lớn giọng hô: “Các vị đại thần bắt đầu lễ bái linh cữu Đại vương!”
Các đại thần nhất nhất tiến lên bắt đầu lễ bái trước linh cữu. Những lễ nghi này đúng thật là rầy rà phiền phức.
Ước chừng qua hơn một canh giờ, quan lễ nghi đưa mắt về phía Lưu Phong, tựa hồ đến phiên hắn lễ bái. Có vẻ vị quan lễ nghi kia tựa hồ không nhận ra thân phận Lưu Phong.
Phỉ Nhi công chúa vội vàng nói thầm vào tai quan lễ nghi vài câu. Tựa hồ là tiết lộ thân phận của Lưu Phong.
Sau đó, quan lễ nghi tuyên bố như chuông đồng: “Hoa Hạ đế quốc Trịnh vương Điện hạ, lãnh chúa Phong Thành, thủ lĩnh Thần Thánh Quân Đoàn đến đây tưởng niệm Đại vương… – !”
Quan lễ nghi tuyên bố tại Cao Lệ vương cung khiến cho đám quan viên chấn động. Với ba thân phận của Lưu Phong, bọn họ cảm thấy hứng thú nhất chính là lãnh chúa Phong Thành và thủ lĩnh Thần Thánh Quân Đoàn.
Nhất là thân phận thủ lĩnh Thần Thánh Quân Đoàn, có thể nói uy danh lan xa.
Rất nhiều người đều kiễng đầu ngón chân muốn nhìn một chút vị Lưu Phong này có dáng dấp như thế nào mà là nhân vật anh hùng khiến thủ đô của Phù Tang phải run sợ. Một ít người biết, thậm chí tất cả quân của Ngũ vương tử ở Toàn Thủy dưới tình huống bị chém giết mà đầu hàng bây giờ bị Thái tử thu phục.
Lưu Phong tùy tiện đi tới linh cữu Cao Ly vương cúi mình vái chào, tùy tiện đặt mông ngồi ở hàng ghế dành cho quan lớn.
Sau đó, đến phiên các đại thần, khách quan tiến tới lễ bái. Lưu Phong cảm thấy buồn chán, thân thể dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, khi thì hé mắt nhìn phản ứng của mọi người.
Toàn bộ nghi thức vẫn duy trì liên tục cho tới tối. Mọi người tại tế điện đã hoàn tất nghi lễ. Mỹ Cơ làm vương hậu, y theo quy củ của Cao Ly lưu lại túc trực bên linh cữu. Phỉ Nhi và Lưu Phong quay trở về phủ Thái tử.
… Bạn đang đọc truyện Lưu Phong – Quyển 10 tại nguồn: http://truyensextv2.com/luu-phong-quyen-10-full/
Ngày thứ hai khi mặt trời vừa ló dạng, Lưu Phong và Phỉ Nhi ôm nhau cùng một chỗ còn không chịu rời giường, đột nhiên nghe được tiếng đập cửa của Tuyết Cơ: “Phỉ Nhi, chủ công, đã xảy ra chuyện. Nghe nói ba vị Vương tử liên hợp lại đối phó Phỉ Nhi. Bọn họ nói Cao Ly vương chết có điểm kỳ hoặc, muốn cho Phỉ Nhi trước mặt mọi người giải thích rõ ràng.”
Lưu Phong và Phỉ Nhi vội vàng mặc y phục, chạy tới chỗ linh cữu Cao Ly vương tại vương cung.
Đầu tiên lên tiếng chính là Nhị vương tử Lý Huyền Binh. Hắn tiến lên ép hỏi Phỉ Nhi: “Muội tử, chúng ta nghe người ta nói, phụ vương gặp chuyện không may đúng lúc người triệu hồi Trịnh vương Điện hạ và ngươi. Hơn nữa, căn cứ thái y viện giám định, thời gian phụ vương bạo bệnh, cũng là lúc các ngươi rời khỏi vương cung, chuyện này ngươi thế nào giải thích?”
Phỉ Nhi sắc mặt phát lạnh cả giận nói: “Ngươi có ý tứ gì?”
“Có ý tứ gì?” Lý Huyền Binh hừ một tiếng, nói: “Chúng ta đối với việc phụ vương bạo bệnh bỏ mình có điểm khác thường.”
“Muội muội, nói cách khác. Có người cảm thấy phụ vương là bị người mưu hại.” Tam vương tử Lý Huyền Trí đi tới, nhàn nhạt nói.
“Đại vương đích thị bạo bệnh qua đời, thái y viện không phải đã giám định qua ư?” Lưu Phong trầm giọng nói: “Ta cảm thấy việc cấp bách nên làm bây giờ là mau chóng hậu táng đại vương, sau đó lập tân vương đăng cơ.”
Lời này vừa nói ra. Nhất thời được bọn Phỉ Nhi, vương tộc và đại thần tán dương phụ họa.
Ngũ vương tử Lý Huyền Thủy lạnh lùng nói: “Đây là việc nội bộ Cao Lệ chúng ta, không tới phiên ngoại nhân lên tiếng!”
“Lời nói là trên miệng ta, hoàn không tới phiên ngươi, tên bại tướng dưới tay ta chỉ trích…” Lưu Phong ánh mắt như đuốc bắn về phía Lý Huyền Thủy. Nhất thời khiến hắn sợ hãi vạn phần.
Lưu Phong lạnh lùng cười nói: “Mấy vị, tâm tư mọi người ta rất rõ ràng. Bất quá ta nghĩ, Đại vương trước đây đã sắc phong Phỉ Nhi công chúa làm Thái tử. Các ngươi cũng đừng mơ tưởng.”
“Ngươi… Ngươi có ý tứ gì?” Nhị vương tử Lý Huyền Binh không nghĩ tới Lưu Phong đem sự việc nói công khai như thế, phẫn nộ quát một tiếng, nói: “Ngươi nói bậy bạ gì đó, sự tình Cao Lệ ta không cần ngươi phải quản. Cao Lệ không chào đón ngoại nhân, xin ngươi rời khỏi.”
“Rời khỏi hay không, không phải ngươi định đoạt.” Lưu Phong khinh thường nói.
Lý Huyền Thủy còn muốn nói, cũng không tưởng Phỉ Nhi quát một tiếng, nói: “Nhị ca, im miệng. Trịnh vương điện hạ là khách quý của ta, không được vô lễ. Hừ, ta hiện tại tuy rằng còn chưa có chính thức đăng cơ, thế nhưng ngươi đừng quên chức vị Thái Tử của ta cũng không nói chơi. Từ giờ trở đi ở Cao Lệ quốc, mọi chuyện do ta định đoạt.”
Lý Huyền Thủy còn muốn phản bác, liền bị Lý Huyền Trí ngăn lại, hắn nhàn nhạt nói: “Nhị ca, muội muội, tất cả mọi người là người một nhà, có chuyện gì bất hảo từ từ thương lượng, không nên nổi giận a. Miễn cho ngoại nhân nhìn vào mà chê cười.”
Ngừng một chút, Lý Huyền Trí tiếp tục nói: “Muội muội, ngươi là Thái tử không sai, về lý nên điều hành như giám quốc cũng không sai. Nhưng ngươi là thân nữ tử, cứ trước tiên tra xét rõ ràng cái chết của phụ vương, bằng không đó là đại bất hiếu a. Hơn nữa cũng không có cách nào nói với thần tử và con dân a…”
Phỉ Nhi lạnh lùng quát một tiếng mà nói: “Nhị ca, các ngươi luôn miệng nói phụ vương chết có điểm nghi ngờ? Chẳng lẽ các ngươi tưởng ta giết phụ vương. Ngươi có thể hay không động não, phụ vương đã sắc phong ta làm Thái tử, chức vị nữ vương sớm muộn là của ta, ta vì sao làm như vậy. Hơn nữa, thông qua thái y viện liên hợp chẩn đoán bệnh giám định, phụ vương đích thật là bạo bệnh bỏ mình, điểm này không thể nghi ngờ.”
Nói đến đây, Phỉ Nhi khinh thường tiếp: “Ta biết các ngươi có rất nhiều người không không hy vọng ta làm nữ vương, muốn cố ý làm khó dễ. Thế nhưng ta tuyệt đối không cho phép các ngươi ở trước linh cữu phụ vương tranh cãi, như thế là tội bất kính.”
Phỉ Nhi nhìn chung quanh bốn phía một vòng, hướng mọi người nói: “Các vị, trong các ngươi có phụ vương, huynh đệ, có thúc bá trưởng bối, có tâm phúc đại thần. Hôm nay phụ vương mất, lẽ nào các ngươi tựu nhẫn tâm nhìn người khác ở chỗ này làm khổ anh linh phụ vương a?”
Nghe xong lời Phỉ Nhi nói, bốn phía nhất thời nghị luận sôi nổi.
Trên thực tế ngoại trừ mấy vị vương tử thân tín và đồng bọn ở ngoài, đại bộ phận đại thần và vương tộc đối với việc Cao Lệ vương bạo bệnh bỏ mình không có gì hoài nghi. Dù sao thái y viện bên kia cũng có kết luận. Hơn nữa mấy người vương tử mang đến thần y cũng nghiệm qua, không giống như là trúng độc, cũng không giống như là bị người mưu hại, hoàn toàn bạo bệnh tử vong.
Một ít nguyên là chưa quyết định, bắt đầu nhìn về phía Phỉ Nhi.
“Nhị ca, Tam ca, lão ngũ, ta hy vọng các ngươi không được vì ý riêng của bản thân mà hồ đồ nữa. Sự tình hôm nay nên kết thúc, nếu như các ngươi còn dám tiếp tục như thế, tựu đừng trách ta không để ý đến thân tình.” Phỉ Nhi trầm giọng nói: “Từ giờ trở đi, ta dựa theo tổ chế, chính thức hành sử chức Giám quốc, sau khi phụ vương được an táng sẽ đăng cơ. Các ngươi còn có ý kiến gì…”
Lời này vừa nói ra, hiện trường bắt đầu một vòng nghị luận mới.
Lý Huyền Trí và Huyền Binh liếc nhìn nhau, sau đó ánh mắt lại nhất tề nhìn về phía Lý Huyền Thủy. Sau khi hội ý hắn đứng ra la lớn: “Ta Phản đối… – !”
Có người xuất đầu, tự nhiên thì có người phụ họa theo.
Nhất thời, trong đại điện có một phần ba đại thần và vương tộc phản đối Phỉ Nhi trở thành nữ vương.
Phỉ Nhi lạnh lùng nhìn chăm chú vào đám phản đối này, một lúc lâu nàng vừa cười vừa nói: “Lão ngũ, ngươi dựa vào cái gì phản đối, Thái tử chính là chức vị do phụ vương sắc phong. Thái tử điều hành và quyền lợi cũng là phù hợp với tổ chế, các ngươi dựa vào cái gì phản đối. Nếu nói không khách khí thì các ngươi có ý tạo phản mưu nghịch a”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lưu Phong - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 25/10/2018 03:29 (GMT+7) |