Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lưu Phong – Quyển 4 » Phần 45

Lưu Phong - Quyển 4

Phần 45

Ngừng một chút, Hoa Hạ đại đế cười lạnh nhìn Hoàng thái tôn đang quỳ trên mặt đất:

– Tôn nhi, có đúng là các ngươi nghĩ rằng trẫm sắp chết nên trong lòng không còn cố kỵ. Bắt đầu chậm rãi thôn tính những gì thuộc về ta? Duẫn vương quả là đứa con tốt. Nghịch tử, súc sanh. Lão tử vẫn còn chưa có chết đâu. – Hoa Hạ đại đế phẫn nộ quát lớn. Thuận tay ném luốn chiếc chén bằng ngọc trên bàn xuống:

– Chỉ cần trẫm còn sống ngày nào thì Hoa Hạ đế quốc vẫn là của ta. Các ngươi đừng hòng mơ tưởng.

Hoàng thái tôn thấy vậy, dập đầu:

– Hoàng gia gia, xin bớt giận. Tam thúc cũng có thể là nhất thời hồ đồ nên mới phạm phải tội lớn. Bất quá tôn nhi và các vị thúc thúc thực không có ý gì khác, lúc nào cũng cầu mong cho Hoàng gia gia có thể trường thọ đến trăm tuổi.

Hoa Hạ đại đế hừ một tiếng, trong mắt bắn ra sát ý, quay sang nói với thị vệ:

– Đem tiểu thái giám này ra ngoài chém.

Thị vệ nhanh chóng tiến đến lôi tiểu thái giám ra ngoài.

Thời gian không lâu, Hoàng thái tôn mơ hồ nghe được một tiếng hét thảm thiết vang lên.

Hiển nhiên là tên tiểu thái giám thân phúc đã bị giết chết.

Hoa Hạ đại đế hừ một tiếng nói tiếp:

– Gần đây, đám cẩu nô tài càng ngày càng không hiểu quy củ.

– Hoàng gia gia nói rất đúng, đám nô tài này phải quản giáo thật nghiêm mới được.

Hoàng thái tôn mặc dù rất yêu thích tiểu thái giám kia nhưng mặt ngoài lại thuận theo ý của Hoa Hạ đại đế. Ngẫm kỹ lại thì hy sinh một tiểu thái giám nhưng có thể trút họa cho Duẫn vương cũng là đáng giá. Trong mấy vị thúc thúc thì gần đây Duẫn vương và Yến vương thường xuyên đi lại, thậm chí còn có thể liên hợp. Nếu Duẫn vương giờ đây chết đi thì quả là tuyệt.

– Tôn nhi, ngươi về điều tra cho minh bạch chuyện của Nội vụ khố. Ngày mai đến đây hồi báo lại với ta. – Lão hoàng đế phất tay, bảo Hoàng thái tôn rời đi.

Hoàng thái tôn dập đầu hành lễ, cung kính lui ra ngoài.

Đi ra khỏi Thượng thư phòng thật xa, Hoàng thái tôn mới bình tâm trở lại. Dựa theo tình thế hôm nay thì lão hoàng đế còn lâu mới trở thành lão hồ đồ. Chỉ một cái liếc mắt mà đã phát hiện ra mình và thái giám trực nhật trao đổi với nhau bằng ánh mắt. Sau này không nên hý lộng bằng cách này nữa.

Tuy nhiên việc hôm nay thành công thì công đầu là của Lãnh Nguyệt tiên sinh. Nếu không có người này gài bẫy Duẫn vương, nếu không có người này bày ra mưu kế thì việc này sao có thể kín kẽ như áo trời được.

Chuyện lần này quả thực là nhất tiễn hạ song điêu. Thứ nhất có thể đem chuyện nội vụ khố hao hụt đổ lên đầu Duẫn vương. Thứ hai có thể chia cắt đồng minh với Yến vương. Nếu chuyện này được Hoa Hạ đại đế thông qua thì thế lực của Yến vương sẽ tổn thất nặng nề. Quả là hảo sự!

Nhân vì mọi việc thuận lợi mà Hoàng thái tôn giờ phút này xuân phong đắc ý, thậm chí còn khẽ hát lên một tiểu khúc.

Hoàng thái tôn rời đi không lâu thì Đô chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ Phùng Nguyệt đã tiến vào Thượng thư phòng.

Lão hoàng đế nhìn trực nhật thái giám, lập tức quát:

– Người đâu, đem tên cẩu nô tài này ra ngoài chém đầu.

Đối với một đế vương điều kiêng kỵ nhất là người thân cận phản bội. Hoa Hạ đại đế thấy trực nhật thái giám và Hoàng thái tôn trao đổi với nhau bằng ánh mắt cho nên gã thái giám này cuối cùng phải nhận cái chết.

Đợi khi từ phía xa truyền đến một tiếng kêu thảm thì lão hoàng đế mới chuyển ánh mắt sang Phùng Nguyệt, trầm giọng:

– Chuyện của lão tam ngươi có biết không?

Phùng Nguyệt cung kính:

– Thuộc hạ của vi thần trọng thương, liều mạng phá vòng vây trở về, đã kể lại mọi chuyện cho vi thần nghe.

– Vậy ngươi nói bây giờ nên làm gì? – Lão hoàng đế âm thanh lạnh lùng hỏi.

– Bệ hạ, người muốn nghe thần nói thật hay nói dối? – Phùng Nguyệt bất động thanh sắc, trả lời.

– Hừ! – Hoa Hạ đại đế trong mắt hiện lên vẻ tức giận:

– To gan, Phùng Nguyệt, ngay cả ngươi cũng muốn hí lộng trẫm hay sao?

Phùng Nguyệt thản nhiên đáp:

– Bệ hạ, vi thần không dám. Nếu bệ hạ thật muốn chỉnh đốn kỷ cương của đế quốc thì vi thần cho rằng Duẫn vương đã phạm tội. Nếu bệ hạ vẫn như trước kia cho rằng…

– Được rồi, ngươi không cần nói nữa. Trẫm hiểu được ý của ngươi. – Hoa Hạ đại đế trầm tư một chút, thanh âm lạnh lùng – Lập tức dẫn người đến Duẫn vương phủ bắt người. Ngày mai thượng triều sẽ thương nghị.

– Bệ hạ anh minh! Vi thần lập tức thực hiện.

Đối với sự viếng thăm của Lãnh Nguyệt, Lưu Phong rất không muốn gặp. Lần trước hắn đã nói rất rõ ràng, không nghĩ Lãnh Nguyệt lần này lại tìm đến. Lưu Phong đối với năng lực của Lãnh Nguyệt rất thích thú. Đáng tiếc là hai người không cùng chiến tuyến. Bất quá Lưu Phong vẫn tin nếu trong tương lai, khi cơ hội đến, công khai thân phận chính thức của mình thì Lãnh Nguyệt sẽ theo về với hắn.

Lãnh Nguyệt thấy Lưu Phong, hắn hiểu cả hai đều là người thông minh, cũng không vòng vo mà trực tiếp tiến vào vấn đề:

– Tước gia, chính vì câu nói kia mà Lãnh Nguyệt hôm nay lại muốn hợp tác.

Lưu Phong cười hắc hắc:

– Lãnh Nguyệt tiên sinh, ngươi là người thông minh, hẳn phải biết tâm ý của ta.

Lãnh Nguyệt lạnh lùng nói:

– Ta biết. Nhưng ta hy vọng Tước gia có thể nghe ta nói một chút.

– Lãnh Nguyệt tiên sinh, nói thật, ta không muốn nói chuyện hợp tác với ngươi. Bất quá nể chút mặt mũi ngươi nên nguyện ý nghe ngươi nói vài câu xem sao. – Lưu Phong mỉm cười nói.

– Đa tạ Tước gia hân thưởng. – Lãnh Nguyệt nghiêm mặt nói – Tước gia, thế cục lúc này ngươi hẳn phải biết rõ. Đông cung và Yến phủ, người phải chọn một. Nếu không, bây giờ người có thể an toàn nhưng khi bệ hạ mất đi thì người tất có phiền toái. Tước gia, ngươi là người thông minh, ngươi phải biết vị trí hiện nay của ngươi rất bấp bênh. Ta không phủ nhận thế lực của ngươi là rất lớn nhưng ngươi không thể nào có khả năng cùng lúc đối đầu với cả Đông cung và Yến phủ. Ngoại trừ đương kim hoàng thượng thì tại Hoa Hạ đế quốc, không thể có ai khác có khả năng đối đầu với Đông cung và Yến phủ. Tước gia, ở kinh đô giờ đây ai ai cũng thèm muốn sản nghiệp của ngươi. Ngay cả đương kim hoàng thượng cũng không ngoại lệ.

Lưu Phong lạnh nhạt cười:

– Tiên sinh nói quá rồi. Ta bất quá là ỷ vào Phượng viên kiếm một chút sinh ý. Nào dám cùng Đông cung và Yến phủ đối kháng. Người nói như vậy không thấy nực cười sao?

Lãnh Nguyệt cười nói:

– Tước gia, chẳng lẽ ngươi thật không biết năng lực của mình sao. Nói thật nhé, bằng vào sản nghiệp của ngươi lúc này, nếu lựa chọn gia nhập vào một trong hai thế lực này thì tuyệt đối như hổ thêm cánh. Ta không biết trong đầu Tước gia nghĩ gì mà có cơ hội tốt như vậy lại không biết nắm lấy.

Lưu Phong cười hì hì, nói:

– Lãnh Nguyệt tiên sinh, kỳ thật tại hạ cũng không có nhiều dã tâm. Tại hạ chỉ hy vọng một đời bình an. Tại hạ sẽ tuyệt đối không gia nhập cái gì thế lực, cái gì mà quyền thế chứ. – Trầm ngâm trong chốc lát, Lưu Phong mỉm cười nhìn Lãnh Nguyệt nói:

– Tiên sinh, chuyện hợp tác dừng ở đây.

Lãnh Nguyệt nhìn Lưu Phong cười cười:

– Tước gia, theo thế cục bây giờ thì cho dù ngươi đứng ngoài sự tranh đấu trong hoàng triều thì cũng vị tất có thể có được cuộc sống an nhàn. Nếu như ngươi chỉ là thường dân thì không nói làm gì nhưng với sản nghiệp của ngươi bây giờ thì khi lão hoàng đế quy thiên, tân hoàng đế há có thể cho ngươi an hưởng cuộc sống? Tương lai bất kể Đông cung hay hay Yến vương đăng cơ thì người thứ nhất họ muốn đối phó chính là Tước gia. Đến lúc đó ngươi sẽ thế nào?

Lưu Phong thành thật nói:

– Không sai, đó cũng là chuyện ta lo lắng trước mắt. Bây giờ ta đã đắc tội với cả Đông cung và Yến phủ. Nếu tương lai cho dù ai kế vị thì cũng sẽ nhắm vào ta mà khai đao. Nhưng…

Lãnh Nguyệt kinh hãi, thốt lên:

– Tước gia, ý của ngươi là nếu tân hoàng đế không phải một trong hai người này thì ngươi sẽ vô sự sao? – Lãnh Nguyệt mặc dù không muốn nghĩ đến nhưng quả thật là ý tứ của Lưu Phong đã rất rõ ràng.

Ngừng một chút, không đợi Lưu Phong lên tiếng, Lãnh Nguyệt nói tiếp:

– Tước gia, nguyện vọng của ngươi e là sẽ không thể xảy ra. Bây giờ từ cao đến thấp tại đế quốc cũng chỉ có Hoàng thái tôn và Yến vương là có khả năng kế vị. Tuyệt đối không có khả năng là người khác.

Lưu Phong mỉm cười, ánh mắt kỳ lạ:

– Thiên hạ không có chuyện gì là tuyệt đối. Trước khi mọi chuyện rõ ràng, hết thảy đều có thể xảy ra.

Lãnh Nguyệt nghe vậy, trong lòng run lên. Không biết tại sao nhìn Lưu Phong mỉm cười nhưng ngữ khí của hắn lại làm cho mình cảm thấy bất an.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lưu Phong – Quyển 1
Lưu Phong – Quyển 2
Lưu Phong – Quyển 3
Lưu Phong – Quyển 4
Lưu Phong – Quyển 5
Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong – Quyển 7
Lưu Phong – Quyển 8
Lưu Phong – Quyển 9
Lưu Phong – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/08/2018 22:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 29
Long Tín rót rượu nhiều hơn, cười nhạt nói: Ta và ngươi lập trường khác biệt, cách nhìn nhận vấn đề cũng bất đồng, cãi cọ không có bất kỳ ý nghĩa gì, tóm lại ta xem Ngưu Hữu Đức tốt, xem hắn là một cơ hội. Ngươi không cần khuyên ta, lập bia xác nhận nhận chuyện chiêu nhân của ngươi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Vĩnh Hằng – Quyển 4
Thân ảnh trắng toát xuất hiện, nhiệt độ xung quanh trở nên lạnh hẳn, bầu không khí trở nên âm trầm, thân ảnh áo trắng kia, hình như là một nữ tử. Một mái tóc dài bồng bềnh, lờ lững di chuyển trên chiến trường. Những nơi thân ảnh đi qua, mặt đất đều bị đóng băng, cây cối héo chết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lục Thiếu Du – Quyển 40
Ầm ầm. Khí tức lạnh lẽo cuồn cuộn lan tràn, cả chín tầng trời run run, không trung dưới khí tức lạnh lẽo phô thiên cái địa này nhanh chóng chấn động. Trong không gian tựa như có một cơn lốc chấn động, băng sương đầy trời, thậm chí còn xen lẫn một tia thiên uy, xem ra đã bắt đầu dùng toàn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba