Lưu Phong đang chuẩn bị gọi Tiểu Thiên ra thì trong đầu truyền đến thanh âm của Bạch Khiết: “Tiểu tình nhân, mấy ngày không gặp, ngươi như thế nào lại mang theo một nữ nhân, còn là linh thể? Ai cho phép nàng ta bám trụ vào địa bàn của ta? Hừ xem ra ta phải tiêu diệt tiểu yêu tinh này mới được.”
Lưu Phong kinh hãi, vội nói: “Không được, ngàn vạn lần không được làm Tiểu Thiên bị thương.”
Bạch Khiết hừ lạnh một tiếng: “Hừ, ngươi muốn bảo hộ tiểu yêu tinh này à, để ta xem ả như thế nào.”
“Không phải, ta có chuyện muốn hỏi Tiểu Thiên, đừng làm nàng ta bị thương.” Lưu Phong lớn tiếng nói.
Bạch Khiết nghe vậy, cười nói: “Vậy ngươi nói cho ta biết trong lòng ngươi thì ta quan trọng hay ả quan trọng?” Bạch Khiết nói lời này xong, có ý làm nũng.
Lưu Phong không suy nghĩ, vội vàng nói: “Đương nhiên là ngươi trọng yếu hơn.”
“Hừ, cũng may là ngươi còn chút lương tâm.” Đột nhiên Bạch Khiết kinh hãi kêu lên: “Ngươi song tu?”
Lưu Phong cảm thấy kỳ quái, hỏi: “Ngươi như thế nào biết được?”
“Trước tiên đừng vội hỏi, ngươi có đúng là song tu hay không?” Thanh âm Bạch Khiết mang theo một sự tức giận, ghen tị.
Lưu Phong khó chịu nói: “Ta song tu đã xong, ngươi nghĩ làm gì? Được rồi, mau thả Tiểu Thiên ra cho ta, ta có chuyện trọng yếu muốn hỏi Tiểu Thiên.”
Bạch Khiết không thuận theo, hỏi: “Ngươi trước tiên nói ngươi song tu như thế nào?”
“Là lão đệ của Tuyệt Sắc, Tuyệt Tình dạy ta. Được rồi, ngươi mau thả Tiểu Thiên ra cho ta, ta thật sự có chuyện quan trọng.”
“Thì ra là lão hỗn đản Tuyệt Tình, hắn đang ở đâu? Ta đi chém hắn.” Bạch Khiết bực tức nói, nàng vốn định tự tay dạy Lưu Phong song tu, thuận tiện hưởng thụ thử chút hương vị quan hệ nam nữ. Nàng muốn là nữ nhân song tu đầu tiên của Lưu Phong, ai mà biết bây giờ lại bị người khác chiếm mất, không tức giận sao được.
Chỗ này cũng phải nói rõ một chút, Bạch Khiết sở dĩ muốn là nữ nhân đầu tiên song tu với Lưu Phong không phải là vì thích hắn mà chủ yếu là vì lần đầu tiên song tu, có thể hấp thu được thuần dương khí nhiều nhất, chuyện này đối với Bạch Khiết là sự trợ giúp rất lớn cho tu vi của nàng.
Sự thật thì Bạch Khiết đã sớm có ý định song tu cùng Lưu Phong, chỉ là tu vi của Lưu Phong lúc này so với nàng vẫn còn quá chênh lệch mà thôi.
Lưu Phong không biết ý nghĩ của nàng, đương nhiên không hiểu vì sao nàng lại bực tức như vậy.
“Ta nói ngươi mau thả Tiểu Thiên ra, chuyện khác sẽ từ từ thương lượng.” Lưu Phong đang nóng lòng muốn từ Tiểu Thiên biết được chuyện gì đang xảy ra trong nội cung.
“Ngươi không còn lần đầu nữa, thương lượng cái rắm gì.” Bạch Khiết buồn bực thóa mạ, bất quá nàng cũng không thể trách Lưu Phong được, chỉ có thể trách mình xuống tay chậm và trách tên hỗn đản Tuyệt Tình kia. Nghĩ lại năm xưa chỉ là một tiểu thí hài đức hạnh chẳng ra gì, bây giờ cũng trở thành kiếm tiên. Kiếm tiên là cái gì? Dám phá hủy chuyện tốt của lão nương. Xem ta thu thập ngươi như thế nào.
“Ngươi trước tiên nói cho ta biết con rùa rúc đầu Tuyệt Tình đang ở đâu?” Bạch Khiết hô to môt tiếng, từ Tam Phân Quy Nguyên Đan chui ra, trong tay dắt theo nữ quỷ Tiểu Thiên, vẻ mặt đầy tức giận.
Đan Hùng thấy Bạch Khiết đột nhiên từ cổ Lưu Phong chui ra, nhất thời kinh hãi, vội tiến lên cung kính nói: “Ra mắt mỹ nữ tiền bối.”
“Hừ!” Bạch Khiết hừ lạnh một tiếng, cũng không để ý đến Đan Hùng, đẩy Tiểu Thiên đến trước mặt Lưu Phong, nói: “Tiểu tình nhân, mau nói cho ta biết tên hỗn đản Tuyệt Tình đâu?”
Lưu Phong do dự một chút: “Lão tửu quỷ kia tại tửu điếm uống rượu.” Lưu Phong thấy Bạch Khiết hoàn toàn nổi giận, cũng không do dự, bán đứng Tuyệt Tình.
“Hừ! Ta không tha cho hắn.” Bạch Khiết đột nhiên chuyển ánh mắt nhìn Đan Hùng: “Ngươi phải giúp tiểu tình nhân làm việc cho tốt, nếu không ta sẽ cho ngươi đẹp mắt.”
Đan Hùng vội cung kính nói: “Mỹ nữ tiền bối yên tâm, vãn bối nhất định sẽ không để người thất vọng.”
“Tiểu tình nhân, ta đi tìm tên Tuyệt Tình kia, sau đó sẽ quay lại tính sổ với ngươi.” Nói xong những lời này Bạch Khiết liền tiêu thất, biến mất.
Lưu Phong không cho là đúng, lẩm bẩm: “Ngươi tìm ta tính sổ? Cẩn thận kẻo ta lại chơi ngươi.”
“Ầy, không được, cẩn thận không lại bị hút hết tinh lực.” Lưu Phong bất giác thở dài ngao ngán.
“Lão đại, mỹ nữ tiền bối đối với ngươi thật là…” Đan Hùng vô cùng sùng bái Lưu Phong, nói.
Lưu Phong liếc mắt một cái, vội tiến đến, đỡ Tiểu Thiên đang ngã sấp trước mặt lên nhưng lại phát hiện nàng ta đang hôn mê.
“Tiểu Thiên, tỉnh lại.” Lưu Phong dùng hai tay dìu Tiểu Thiên đứng lên, hỏi.
Tiểu Thiên như trước, bị hôn mê, một chút phản ứng cũng không có.
“Không phải là bị Bạch Khiết giết chết rồi chứ?” Lưu Phong tức giận, thầm nhủ.
“Không thể nào.” Đan Hùng lên tiếng phản đối: “Lão đại, Tiểu Thiên là quỷ hồn, đã chết một lần, trừ phi là hình thần hóa thành tro bụi, nếu không sao có thể chết nữa, nàng ta chỉ là mê man mà thôi.”
Lưu Phong nghe xong cũng dở khóc dở cười, quỷ mà cũng có thể hôn mê sao? Chuyện này chưa từng nghe nói.
“Tiểu tình nhân, tiểu quỷ này quả thật là hôn mê.” Bạch Khiết chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt Lưu Phong.
Lưu Phong vội nói: “Vậy ngươi có biện pháp gì giúp nàng ta tỉnh lại? Ta có chuyện muốn hỏi nàng.”
Bạch Khiết cẩn thận quan sát Tiểu Thiên, nói: “Không có biện pháp, tiểu quỷ này tựa hồ hao phí hết linh lực, linh thể sắp tan rã. Cũng may kịp thời tiến vào Tam Phân Quy Nguyên Đan hấp thu một chút linh khí. Vốn lúc này nang phải đang an tâm tĩnh dưỡng nhưng lại không biết tự lượng sức, sử dụng thêm một lần linh khí của bản thân nữa, vừa rồi lại bị ta dọa cho một phát, linh thể chút nữa đã tan rã.”
Lưu Phong nghe xong, cảm thấy nhức đầu, ngắt lời nói: “Ta muốn biết nàng ta có thể tỉnh lại hay không? Khi nào tỉnh lại?”
“Muốn nàng ta tỉnh lại cũng không khó.” Bạch Khiết khẽ nhích sát thân thể tới gần ngực Lưu Phong, cười hì hì nói: “Tiểu tình nhân, ngươi đối đãi tốt với ta một chút thì ta sẽ đem nàng ta tiến vào Tam Phân Quy Nguyên Đan. Cam đoan một tháng sau nàng ta sẽ khôi phục được linh lực.”
“Một tháng, lâu như vậy sao? Có thể nhanh thêm một chút được không?”
“Không được, nhanh nhất cũng phải một tháng.” Bạch Khiết chân thành nói.
“Vậy được rồi, bây giờ chỉ có thể như vậy.”
“Ây, bây giờ ngươi phải đối đãi tốt với ta.” Bạch Khiết chớp đôi mắt to, mập mờ nói.
Lưu Phong mỉm cười, lấy tay gõ gõ trán, cẩn thận hỏi: “Như thế nào mới là đối tối?”
“Ngốc xít, ngươi không biết thế nào là đối tốt với nữ nhân sao?” Bạch Khiết nũng nịu nói.
Lưu Phong nhất thời run lên, không được, cùng lão thái bà này yêu đương, dám chắc biến thành phế nhân vì bị hút hết tinh lực.
“Chuyện kia… chúng ta ngủ… có đúng là không thích hợp?” Lưu Phong cẩn thận hỏi.
“Ngủ cái đầu ngươi.” Bạch Khiết buồn bực, dí tay lên trán hắn, nói: “Đại sắc lang, bây giờ ta mới biết ngươi nghĩ đối đãi tốt với nữ nhân là ngủ thôi sao?”
Đan Hùng vội vàng tiến lên chen vào: “Mỹ nữ tiền bối, vãn bối biết. Lão đại thường nói yêu chính là phải quan hệ mới được.”
“Câm miệng, ai cho ngươi lên tiếng.” Bạch Khiết trừng mắt nhìn Đan Hùng, rống lên một tiếng, sau đó quay đầu, ôn nhu vô hạn nhìn Lưu Phong nói: “Tiểu tình nhân, hôn ta.”
Lưu Phong vâng lời, nâng cằm Bạch Khiết lên, hung hăng hôn một cái.
Bạch Khiết dường như đã thỏa mãn, phá lên cười hắc hắc, đoạn đem Tiểu Thiên đang hôn mê hóa thành một đạo bạch quang tiến vào Tam Phân Quy Nguyên Đan.
Trong đầu hắn lập tức truyền đến thanh âm của Bạch Khiết: “Tiểu tình nhân, trong khoảng thời gian này ta sẽ nghiên cứu một pháp quyết thích hợp cho ta với ngươi song tu.”
Lưu Phong hơi kinh hãi. Chẳng lẽ Bạch Khiết thật sự muốn cùng mình song tu? Chuyện này là phúc hay họa?
“Ai da, cái vai của ta, cánh tay của ta, ai da…” Ngay lúc này thì Tuyệt Tình lão quỷ khập khiễng đi đến, vẻ mặt oan ức nhìn Lưu Phong nói: “Ngươi như thế nào không biết hậu đạo vậy? Sao ngươi không nói sớm cho ta biết ngươi và Bạch Khiết tiền bối có liên hệ mật thiết.”
Đan Hùng âm thầm cười trộm, xem ra lão quỷ này cũng giống mình trước kia, bị mỹ nữ tiền bối hành hung, cảm giác thật là tệ.
Lưu Phong cảm thấy oan ức, thầm nghĩ ngoại trừ đem Bạch Khiết trên thân thể thì hắn với Bạch Khiết làm gì có chuyện gì, tình cảm hai người thuần khuyết như hoa tuyết vậy.
“Được rồi, ngươi đừng thanh minh nữa. Chuyện của ngươi ta cũng đã biết. Bất quá ngươi cũng là người không biết trước sau, khai ra ta ở chỗ nào.” Tuyệt Tình oán giận nói: “Tiền bối nói sau này ta làm gì cũng phải nghe lời ngươi.”
… Bạn đang đọc truyện Lưu Phong – Quyển 5 tại nguồn: http://truyensextv2.com/luu-phong-quyen-5-full/
Hoàng cung liên tiếp gặp phải quỷ sự, Hoa Hạ đại đế cũng đứng ngồi không yên, vội lâm triều nhìn bá quan văn, nói: “Các vị khanh gia, trong cung liên tiếp có ma quỷ xuất hiện, không biết các ngươi có kế sách gì không?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lưu Phong - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 08/09/2018 11:36 (GMT+7) |