Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lưu Phong – Quyển 7 » Phần 50

Lưu Phong - Quyển 7

Phần 50

Lưu Phong nghe vậy nhất thời giận dữ, thân hình nhoáng lên, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt người nọ. Dùng tay bóp mạnh miệng tên đó, phẫn nộ quát: “Cặn bã. Ngậm miệng ngươi lại đi. Mẹ nó, thân là tướng sĩ đế quốc, lại dám nói ra những lời này.” – Nói đến đây, Lưu Phong lại ném mạnh tên hỗn láo đi, mắng: “Đối phó bọn quỷ Phù Tang, ta thấy các ngươi không có năng lực đó, trêu chọc phụ nữ đế quốc thì lại rất có năng lực, quân đội đế quốc chẳng lẽ đã tệ hại đến mức chỉ có thể khi dễ dân chúng của mình sao? Cặn bã, sớm biết các ngươi như thế này, quân hướng lão tử đã không…” – Lưu Phong một trận buồn bực. Mấy trăm vạn lạng bạc, lại cho bọn cặn bã này.

Con mẹ nó. Tiền lão tử lại đi nuôi dưỡng bọn cặn bã này.

Phi Hổ tướng quân vẻ mặt hắng giọng, nằm trên mặt đất thở nặng dọc từng hơi.

“Lũ cặn bã các ngươi, toàn là một đống phân?” – Lưu Phong nhìn binh lính xung quanh, cười lạnh nói: “Dân chúng đế quốc bỏ tiền nuôi các ngươi. Các ngươi lại không làm đứng chức trách của quân nhân, nhất là ngươi, tên quan quân cặn bã, ngang nhiên không có liêm sỉ nói ra trêu chọc là có lý… đúng là một đám cặn bã.”

Lưu Phong cười khẩy nói: “Thân là quân nhân, các người chẳng lẽ chỉ có thể đùa giỡn phụ nữ của đế quốc sao? Có bản lãnh sao các ngươi không đi đùa giỡn đàn bà của Phù Tang và Cao Lệ đi?”

“Ta nghĩ đám cặn bã trứng thối các người cũng không có bản lảnh đó.” – Lưu Phong cười lạnh một tiếng, nói: “Ta biết các ngươi phải ly hương, bên người không có đàn bà rất thèm khát. Bất quá các ngươi nghe rõ cho ta, từ hôm nay trở đi, nếu còn có ai dám đùa giỡn con gái đế quốc trong Phúc Thành, khi áp lương dân, Lưu Phong ta nhất định cho hắn sống không bằng chết.”

Lời này vừa nói ra, dân cúng đang vây xung quanh nhất thời vỗ tay tán thưởng.

“Ngươi… ngươi chỉ là một quan tiên phong… ngươi không thể đối với ta như vậy…” – Phi Hổ tướng quân tựa hồ đã bị khí thế của Lưu Phong trấn áp, lên tiếng nói cũng đều lắp ba lắp bắp.

Lưu Phong cười lạnh nói: “Ta biết. Tên cặn bã nhà ngươi tưởng rằng lão tử chỉ có tám ngàn tướng sĩ, nên không coi tiên phong ta ra gì đúng không? Nói thật cho ngươi hay, Thần Thành Quân Đoàn của lão tử mặc dù chỉ có tám ngàn người, nhưng cho dù đối mặt tám vạn đại quân cũng không chút sợ hãi… Quên đi, không nói nữa. Việc này không thể nào giải thích với lũ cặn bã các ngươi.”

Đám người chung quang càng lúc càng nhiều, chuyện tình ngày càng náo nhiệt hơn.

Rất nhanh đã kinh động đến thống suất quân đế quốc là Ngô Chí Vinh cùng thống suất Tường Long Quân Cuồng Chiến. Hai người song song đi tới. Ngô Chí Vinh vẻ mặt tối sầm, cười lạnh nhìn Lưu Phong hỏi: “Hầu gia, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Ngươi hãy cho ta công đạo đi?” – Ngô Chí Vinh cùng Phi Hổ tướng quân giống nhau, trong tâm đồng thời đều bất mãn Lưu Phong. Tám ngàn tướng sĩ, trong mắt chẳng không đáng là gì.

Lưu Phong cười lạnh một tiếng, nói: “Nguyên soái hãy hỏi binh lính của người xem ta đã làm gì?”

Ngô Chí Vinh lạnh lùng nói: “Chẳng qua là trêu chọc đàn bà, cướp ít tiền,” – Tình huống trước mắt, Ngô Chí Vinh không cần hỏi cũng biết. Đế quốc đóng quân luôn luôn như thế, điểm nay hắn cũng vô phương. Không có biện pháp, nam nhân mà, đương nhiên phải có nhu cầu sinh lý.

Huống hồ hắn cho rằng tưởng sĩ đã liều mạng giết địch để bảo vệ đám tiện dân này, từ chỗ bọn họ thu ít lợi tức cũng không phải là quá đáng.

Ta mắng con mẹ ngươi. Ngay cả thống suất cũng có bộ dáng này, không trách lần trước Lão hoàng đế thất bại. Thống suất cặn bã như vậy, binh lính cặn bã như vậy, làm sao có khả năng chiến tranh.

Sợ rằng đám cặn bã này cũng chỉ có thể đi khi dễ dân chúng đế quốc.

Lão hoàng đế, nếu lão bảo ta nói lão là minh quân, lão tử cùng ngươi so nha.

Đáng thương cho năm trăm vạn lương hai ngàn lạng bạc của ta quá.

Ôi. Coi như cho chó ăn vậy.

Không đúng, loài chó đối với người rất trung thành.

Coi như cho lợn ăn vậy.

Cũng không đúng, heo mặc dù có hơi lười biếng. Nhưng dù sao cũng cống hiến cho con người rất lớn. Mẹ nó, cũng không biết kiếp trước heo là do cái dạng gì ra?

Lũ cặn bã này đúng là heo chó không bằng.

“Nguyên soái đại nhân, bình thường ngươi dạy thuộc hạ như thế nào?” – Lưu Phong sắc mặt biến đổi, lạnh lùng nói: “Trách không được, các ngươi toàn bộ đều bị đánh bại.”

Ngô Chí Vinh cười lạnh một tiếng, nói: “Hầu gia, bổn suất đã cầm quân hơn hai mươi năm, dạy cấp dưới như thế nào sợ rằng không cần ngươi phải dạy ta? Binh lính để quốc cực khổ thế nào, chỉ trêu đùa thư giãn có sao. Bổn soái nghĩ rằng không có gì là không được. Huống hồ, binh lính đế quốc vốn tôn quý hơn so với đám tiện dân này. Binh lính đế quốc mà tương hảo với đàn bà, đối với bọn họ không phải là chuyện rất vinh dự sao?”

Vài tiếng cười hô vang ủng hộ từ phía sau Ngô Chí Vinh, đó là từ đám tướng quân truyền ra: “Đúng vậy, lão tử xâm phạm đám đàn bà chính là phúc phận của đám tiện dân này…”

Lưu Phong lãnh quát một tiếng, nói: “Lũ cặn bã các ngươi. Câm miệng hết cho ta.”

Lưu Phong nhìn thoáng qua tướng lãnh phía sau Ngô Chí Vinh. Giận dữ hét lớn: “Lão tử ở đế quốc là hầu tước. Có đúng thân phận cao quý hơn các người. Vậy lão tử mạo phạm thê nữ các người, các ngươi có cảm thấy vinh hạnh không? Nếu các ngươi đã nghĩ như thế, ta không ngại đêm này đến tìm nữ nhân của các người bái kiến…”

Lời này vừa nói ra, đám tướng lãnh đều nhất thời phẫn nộ, tất cả đều hét gào muốn ra tay với Lưu Phong.

Lưu Phong khinh thường cười: “Làm sao vậy? Lũ cặn bã các ngươi, có đúng là không muốn? Được, các ngươi không muốn, dân chúng bình thường cũng không muốn. Các ngươi cũng không có nhìn xem, với đức tính của đám cặn bã các ngươi, nhân gia có thể nguyện ý sao? Tuy nhiên nếu là ta đi”chơi”thê nữ các ngươi, ta nghĩ hơn phân nửa các nàng sẽ đều nguyện ý. Không nên hoài nghi lời ta, ai kêu mị lực lão tử lớn quá làm chi… a a.”

Không đợi đám tướng lãnh phản ứng, Lưu Phong chỉ vào mấy cái mũi mắng to: “Từ hôm nay trở đi, nếu ai còn dám tái phạm trêu chọc lương nữ, lão tử sẽ thiến các ngươi cho chim ăn, cho các ngươi cả đời thành thái giám.” – Nói xong, Lưu Phong đi tới trước, mạnh bạo tung một cước vào ngay bộ hạ của Phi Hổ tướng quân.

Phi Hổ tướng quân kêu lên một tiếng thảm thiết. Nhất thời chết ngất.

Hiện trường đám binh lính thấy tình cảnh này, đều ý thức lấy tay che nơi hạ khố của mình.

Lời Lưu Phong nói đã khắc thật sau trong đầu bọn chúng, không ai dám hoài nghi. Người ta ngay cả tướng quân cũng dám thiến, huống chi là một binh lính nho nhỏ như mình.

Ngô Chí Vinh không nghĩ tới Lưu Phong lại kiêu ngạo đến mức thế, ngang nhiên làm hắn mất thể hiện, lại phế đi thuộc hạ của hắn. Hắn xanh mặt, trầm giọng nói: “Hầu gia, ngươi… ngươi quả thực là vô pháp vô thiện. Ta, ta sẽ…”

“Ngươi muốn thế nào?” – Lưu Phong khinh miệt cười: “Nguyên soái đại nhân. Pháp chế đế quốc, đối với quý tộc như ta, sợ rằng ngươi không có quyền làm gì?”

“Ngươi… ta sẽ thượng báo bệ hạ…” – Ngô Chí Vinh hơi bí. Lưu Phong nói đúng, đối với một hầu tước như Lưu Phong, hắn cũng có quyền phán xử.

Mặc dù hắn quân hàm so với Lưu Phong lớn hơn, mặc dù người hắn nhiều hơn Lưu Phong. Nhưng hắn không thể làm gì được Lưu Phong.

Không có biện pháp a. Ai kêu người ta là quý tộc.

Bất quá Ngô Chí Vinh tuyệt đối không phải người dễ chịu thua. Mặc dù về lý hắn không làm gì được Lưu Phong. Nhưng hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

“Hầu gia, Phi Hổ tướng quân tham gia chinh chiến nhiều năm, cũng lập không ít chiến công. Ngươi phế hắn đi, cũng phải trả lại công đạo chứ?” – Ngô Chí Vinh muốn hồi phục lại mặt mũi cho hắn, nếu không sau này hắn như thế nào phục chúng.

Lưu Phong khẽ cười một tiếng, tiếng lại gần vài bước, cười nói: “Nguyên soái đại nhân, ta đã giữ tính mạnh cho hắn, đã là hạ thủ lưu tình rồi. Hy vọng từ nay trở đi, ngươi sẽ nghiêm trì quân lính. Hắc Vân, sau khi trở về, lập mười tiểu phân đội, từ hôm nay trở đi bắt đầu tuần tra tại Phúc Thành, thấy binh lính phạm pháp, cứ theo luật mà xử.

Quay đầu đi. Lưu Phong nhìn Cuồng Chiến nói: “Tướng quân. Ta đề nghị Tường Long Quân cũng phái tiểu phân đội tuần tra tại Phúc Thành. Chỉnh đốn quân kỷ, nếu không để đám cặn bã này cứ quậy phá, lần viễn chinh này cũng chỉ có thất bại.”

Cuồng Chiến do dự một chút, cung kính nói: “Hầu gia yên tâm, hạ quan sẽ đi làm.”

Ngô Chí Vinh vừa nghe, thầm nghĩ, phản rồi. Ai là người xứng nói chuyện ở Phúc Thành?

Mặc dù bệ hạ không có nói rõ. Nhưng Ngô Chí Vinh cho rằng mình có binh lính nhiều nhất, tự nhiên mình là lão Đại nơi này.

Hai tên quan tiên phong ngang nhiên dám tuần tra thuộc hạ của mình.

Tường Long Quân cũng đừng nói, người ta là tinh anh trong vương bài, mặc dù chỉ có năm vạn nhưng thế lực không thể xem thường. Theo Lưu Phong tính toán, ngoại trừ hắn có phẩm hàm quý tộc to nhất, luận về binh lực hắn chỉ có tám ngàn lính thôi.

Ngô Chí Vinh nhịn không được. Hắn muốn lý luận với Lưu Phong. Nói chính xác, hắn muốn nói cho Lưu Phong, nơi này hắn là người quyết định.

Trong thời điểm này thì bỗng Cuồng Chiến giữ chặt tay hắn, thấp giọng nói: “Nguyên soái không thể nóng vội. Ta có mật chỉ của bệ hạ.”

Ngô Chí Vinh nghe vậy sắc mặc liền đại biến. Vội cố gắng nén cơn phẫn nộ trong lòng.

Lưu Phong lại liếc mắt nhìn đám quan quân cùng binh lính chung quanh. Khinh thường mắng một câu: “Các ngươi là lũ cặn bã, ngay cả heo chó đều không bằng. Còn không mau lăn đi!”

Xoay người lại, Lưu Phong chỉ Ngô Chí Vinh mắng: “Tại sao lần viễn chinh trước bệ hạ lại thất bại, ngươi hảo hảo ngẫm lại đi.”

Ngô Chí Vinh hừ lạnh một tiếng, nói: “Tướng sĩ đế quốc ta do đường dài mệt dọc, tự nhiên không đánh lại liên quân hai nước Phù Tang cùng Cao Lệ. Điểm này, bệ hạ cùng đồng tình.”

Lưu Phong khinh thường cười lạnh: “Rác rưởi, chỉ biết tìm lý do cho mình. Ta nghe nói, các người có năm ngàn người bị ba trăm người Phù Tang đánh bại, một kỷ lục? Thật sự là một đám cặn bã không ra gì, các ngươi ngoại trừ ức hiếp dân chúng đế quốc tay không tấc sắc, còn có thể làm gì? Một đám cặn bã thối tha, các ngươi có bản lãnh cưỡng gian công chúa Cao Lệ cùng Phù Tang thử xem? Có bản lãnh, các ngươi thử trêu chọc phi tử của bệ hạ xem…”

Ngô Chí Vinh căm tức nhìn Lưu Phong, mặc dù không nói chuyện, nhưng ánh mắt khinh bỉ nhìn Lưu Phong, ngươi nói dễ nghe nhỉ, ngươi làm được sao? Ngươi cưỡng gian công chúa Cao Lệ thử xem. Ngươi hãy đi trêu chọc phi tử bệ hạ đi?

Lưu Phong tự nhiên nhìn ta ý tứ của hắn, trong lòng thầm cười lanh, không cần phải nói, hai chuyện này lão tử đều đã làm. Cao Lệ công chúa, lão tử đã mê gian, phi tử của hoàng đế, lão tử đã ân ái với hai người.

“Một đám hèn nhát không ra gì, mẹ kiếp. Thể diện quân đội đế quốc đều bị các người làm cho mất sạch, năm ngàn ngươi lại bị ba trăm người đánh bại.” – Lưu Phong thở dài một tiếng, nói: “Nếu không phải lão tử có lòng tốt, thật muốn tiêu diệt sạch lũ rác rưởi các ngươi…”

“Ngươi… ngươi dám vũ nhục tướng sĩ đế quốc?” – Ngô Chí Vinh bị Lưu Phong nhục mạ mà không thể phản bác, tức đến muốn hộc máu. Nhớ năm đó, hắn cũng có được những chiến tích huy hoàng. Hơn nữa thân là thống suất, sao có thể chịu được vũ nhục như vậy chứ.

Lưu Phong cười lạnh nói: “Lão tử vũ nhục các ngươi thế nào chứ? Có bản lãnh các ngươi ba trăm người đánh bại năm ngàn binh mã Phù Tang đi. Nếu các ngươi có bản lãnh đó, đến lúc đó lão tử sẽ quỳ xuống dập đầu xin các ngươi tha tội.

“Ngươi có khả năng đó sao? – Lưu Phong khinh thường cười lạnh.

Ngô Chí Vinh nhất thời không tìm được từ gì để phản bác. Ba trăm lính chiến đấu với năm ngàn lính Phù Tang, cái này chẳng phải là tìm chết sao?

“Rác rưởi, sớm biết ngươi không làm được.” – Lưu Phong đắc ý nói: “Lão tử lúc trước mấy ngàn lính diệt được mấy vạn quân Phù Tang, hơn nữa chỉ thương vong có hơn mười người. Đám rác rưởi các ngươi, còn lâu mới làm được…” – Nói xong những lời này, Lưu Phong liền thoải mái rời đi.

Dân chúng xung quanh vỗ tay hoan tống Lưu Phong.

Ngô Chí Vinh trong lòng khí giận sục sôi, đang muốn mắng dân chúng, lại bị Cuồng Chiến khuyên can: “Nguyên Anh, không nên sanh sự nữa. Lưu Phong hầu gia không phải nhân vật người và ta có khả năng đụng đến. Nói thiệt cho ngươi biết, hắn vừa rồi một điểm cũng không khoa trương, lúc trước tại Phong Thành, chính mấy ngàn Thần Thánh Quân Đoàn của hắn đánh bại hơn mười vài vạn cường đạo, chúng đều bị Thần Thánh Quân Đoàn của hắn tiêu diệt… Bệ hạ lần này lệnh cho hắn làm tiên phong, kỳ thật bệ hạ đã quyết tâm phải thắng.”

“Có thể dùng tám ngàn người để thắng?” – Ngô Chí Vinh có chút hoài nghi.

“Bệ hạ đã nói như vậy, ta cũng không quá rõ.” – Cuồng Chiến vỗ vỗ vai Ngô Chí Vinh, nói: “Nên hảo hảo quản thúc thuộc hạ, nếu không để xảy ra chuyện lớn, kẻ có hại là ngươi. Theo như ta được biết, vị hầu gia này đôi khi bệ hạ cũng phải xem mặt mũi hắn ra sao.”

“Cái gì?” – Ngô Chí Vinh có hơi bình tĩnh: “Người này cũng quá kiêu ngạo rồi? Bệ hạ như thế nào lại dùng một kẻ như thế?”

Cuồng Chiến thấp giọng nói: “Nguyên soái, bây giờ ra nói cho người mật lệnh của bệ hạ…” – Cuồng Chiến thấp giọng nói giọng nói bên tai Ngô Chí Vinh vài câu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lưu Phong – Quyển 1
Lưu Phong – Quyển 2
Lưu Phong – Quyển 3
Lưu Phong – Quyển 4
Lưu Phong – Quyển 5
Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong – Quyển 7
Lưu Phong – Quyển 8
Lưu Phong – Quyển 9
Lưu Phong – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/09/2018 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 10
Vốn dĩ còn định chất vấn xem tại sao lại đưa người mới chưa được qua đào tạo vào đây làm việc, dù sao đây cũng là một nơi sang trọng. Nhưng nhìn khuôn mặt thanh tú như sắp khóc đến nơi của cô phục vụ, Lâm Nhược Khê cảm thấy cô gái này cũng chỉ mới tầm hai mươi tuổi, vừa mới đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Giang Nam – Quyển 8
Nhiều cường giả từ trên người của Giang Nam quét qua, nhưng không có làm nhiều dừng lại, giờ phút này Giang Nam đang toàn lực trấn áp luyện hóa chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh trong cơ thể, phong bế mười vạn tám ngàn lỗ chân lông, không có chút hơi thở nào tiết ra ngoài, ở bọn hắn xem ra...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 20
La Thanh Yến! Đột nhiên trong những cái tên người bị điểm danh đã kéo Đằng Phi trở về sự thật, cái tên này nghe rất quen tai... Hắn nhìn thấy một đại cô nương xinh đẹp bay lên, nàng vừa xuất hiện làm khóe miệng Đằng Phi giật giật, lúc trước có một thân thích của hắn bị Cao Quan trảm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba