– Muội muội, ngươi không sao chứ. Sao đang yên đang lành lại khóc.
– Đại ca, tất cả mọi chuyện đều là do muội. Do muội nên Lãnh Xà đoàn mới bị hủy, do muội nên huynh phải sống cuộc sống phải chạy trốn đầy biệt khuất như vậy.
Càng nói thì Bạch Ngọc Sương càng kích động, nước mắt rơi càng nhiều. Bạch Qúy thấy vậy thì lập tức mở miệng an ủi nàng:
– Chuyện tới nước này thì muội tự trách cũng không ích gì, bây giờ chỉ chúng ta tìm được thứ đó thì lúc đó chúng ta đã có thể diệt Thanh Lang đoàn, báo thù cho các huynh đệ trong Lãnh Xà đoàn.
Trong đôi mắt Bạch Qúy hiện lên hung mang thị huyết, một cỗ phục thù chi hỏa đang hừng hực thiêu đốt trong lòng hắn.
Bạch Ngọc Sương nghe đại ca nói vậy thì ngưng khóc, nặng nề gật đầu nói:
– Đại ca nói không sai, chúng ta nhất định phải vì các huynh đệ chết đi mà sống sót, nhất định phải tự chính tay mình giết đám tạp chủng Thanh Lang đoàn kia.
– Hôm nay chúng ta tạm thời quên đi những chuyện này đi, việc cấp bách trước mắt là phải tìm được thứ đó trước khi bị Thanh Lang đuổi kịp nếu không thì đừng nói là báo thù, cho dù là táng mạng của chúng ta chưa chắc sẽ giữ được.
Nghe Bạch Qúy nói thì Bạch Ngọc Sương gật đầu biểu thị Đồng ý, Hai huynh muội nhanh chóng lên đường. Mấy ngày sau, đồ ăn của Bạch gia huynh muội mang theo đã hết, bọn họ không dám đi săn thú vì đây là khu vực nội vi của Hoàng Tung sơn mạch nên đa phần các linh thú ở đây đều là nhị giai linh thú, là tồn tại mà bọn họ không nên chọc vào. Huống chi, nếu đấu với linh thú thì không biết có giết được linh thú hay không nhưng chắc chắn sẽ bị đám người của Thanh Lang Đoàn đuổi kịp nên hai người họ chỉ có thể nuốt nước và hái trái dại để chống đỡ. Lúc này hai huynh muội bọn họ đang xúm lại xem một mảnh vải trên tay Bạch Qúy, chỉ thấy mảnh vải này đã ố vàng và khá rách nát nhưng hai người họ đều trông chờ vào miếng vải này vì đây là bản đồ dẫn đến bí cảnh.
Vốn dĩ ban đầu tấm bản đồ này là của một linh giả khác nhưng vì vài lý do mà tấm bản đồ này lại lọt vào tay Huyết Lang, Huyết Lang sau khi có bản đồ tính đưa đến cho đại ca của mình nhưng không biết Bạch Ngọc Sương nghe tin tức ở đâu mà biết trong tay Huyết Lang có bản đồ bí cảnh nên nổi lòng tham, dùng trí đoạt lấy tấm bản đồ này và cũng vì chuyện này mới dẫn đến các chuyện sau.
Lúc này, Bạch Ngọc Sương mất đi phong thái quyến rũ nhất quán, thần sắc u buồn đối với Bạch Qúy ở một bên nói:
– Đại ca, tiếp tục như vậy không phải là biện pháp.
– Vậy muội nói phải làm sao?
Bạch Qúy không nhịn được quát lên. Hắn bắt đầu hối hận tới tìm cái gì bí cảnh rồi, bản đồ bí cảnh này có phải hay không là người khác muốn chơi ác đây?
Bạch Ngọc Sương biết tâm tình đại ca của mình lúc này không tốt nên cũng không trách hắn nhưng nàng cũng dám nói gì thêm.
Bạch Qúy nhìn bộ dáng chịu ủy khuất của Bạch Ngọc Sương, khẽ thở dài một hơi, vỗ vỗ bả vai của nàng nói:
– Tiểu muội, thật xin lỗi, đại ca tâm tình không tốt, ngươi đừng để trong lòng.
Bạch Ngọc Sương nói:
– Tiểu muội như thế nào lại trách đại ca được, nếu không phải tiểu muội đoạt được tấm phá đồ này, chúng ta cũng sẽ không có loại kết cục này rồi nên nói xin lỗi chính là ta.
Bạch Qúy nói:
– Ngươi chớ tự trách mình, nếu như lần này đại nạn không chết, đợi sau khi phá hủy Thanh Lang đoàn, chúng ta tìm thế gia dựa vào đi, không cần lại tiếp tục sống loại cuộc sống đánh đánh giết giết này nữa, ngươi cũng là lúc tìm một người tốt mà gả đi.
Nói đến lập gia đình, trong đầu Bạch Ngọc Sương không tự chủ hiện lên hảo đệ đệ có khuôn mặt tươi cười, có duyên gặp mặt một lần kia, nàng ở trong lòng ưu thương nói:
– Hảo đệ đệ, ngươi còn nhớ hảo tỷ tỷ chứ, chỉ sợ ngươi cả đời này cũng không ăn được tỷ tỷ rồi.
– Làm sao, không lẽ muội có người trong lòng rồi?
Nghe Bạch Qúy nói vậy thì nàng đột nhiên có cảm giác chột dạ, đỏ mặt lắc đầu nói:
– Không có. Đại ca đừng nói chuyện này nữa, chúng ta vẫn là thử nghĩ xem làm sao tìm được bí cảnh đi.
Bạch Ngọc Sương không muốn thảo luận chuyện này rồi, nói sang chuyện khác. Bạch Qúy thấy muội muội không muốn noi về chuyện này nữa thì cũng nghe lời, không nói đến chủ đề đó. Hai người tiếp tục tiến lên phía trước mà không biết rằng sau chuyện này, sẽ có một người trong số sẽ hy sinh.
… Bạn đang đọc truyện Lý Hàn tại nguồn: http://truyensextv2.com/ly-han/
Một nhóm người khác trong nội vi Hoàng Tung sơn mạch.
Nhóm người này khoảng bốn người, người dẫn đầu mặc một bộ thanh sắc vệ giáp, tướng mạo tục tằng, vóc người cực kỳ hùng vĩ, khí tràng quanh thân cường đại, người này chính là đoàn trưởng Thanh Lang của Thanh Lang đoàn. Nhưng lúc này thân hình vô cùng chật vật, sắc mặt thì trắng bệch và bộ vệ giáp đang mặc trên người có nhiều vết chém do linh thú gây ra. Tình trạng ba người còn lại cũng y chang Thanh Lang, thậm chí Hỏa Lang còn bị mất một cánh tay. Mọi chuyện là do họ chọn phải một con nhị giai linh thú, con linh thú đó giết sạch tất cả mọi người nhưng nhờ có nhiều ngăn cản nên bốn người mới trốn thoát khỏi được móng vuốt của con linh thú đó.
– Mẹ kiếp, rốt cuộc bọn chúng trốn ở đâu?
Thanh Lang mở miệng mắng to.
– Hỏa Lang, ngươi mau nhanh chóng tìm ra tung tích bọn chúng cho ta…
Thanh Lang mắng xong thì quay qua nói với Hỏa Lang.
– Vâng, thưa đoàn trưởng.
Hỏa Lang đáp lời rồi nhanh chóng tìm kiếm tung tích của Bạch gia huy muội. Một lúc sau thì hắn nhanh chóng chạy về một hướng, Thanh Lang cùng hai người kia nhanh chóng chạy theo.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lý Hàn |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện cổ trang |
Tình trạng | Update Phần 408 |
Ngày cập nhật | 15/07/2021 11:29 (GMT+7) |