Da Lỗ Tư và hai đại thành chủ Hắc Thủy, Hắc Thạch sớm đã ngừng đánh nhau, cả ba cùng khiêm tốn cúi lạy dưới đất, dụng tâm cảm thụ thần uy Hắc Ám tràn ngập trên đỉnh đầu truyền đến.
Tất cả thần tại Thôn Vân thành tu luyện Hắc Ám lực lượng cũng đều quỳ rạp xuống, có vẻ hoảng hốt lo sợ.
Hắc Ám vô cùng vô tận bao phủ xuống Thôn Vân thành giống như ánh sáng chưa bao giờ từng rọi xuống. Hắc Ám nguyên tố trong Thôn Vân thành so với khi bình thường thì đậm hơn gấp trăm lần, bức cho vài hệ nguyên tố khác tạm thời phân tán ra, trong thành các nguyên tố khác chưa từng loãng đến thế.
Trên bầu trời Bố La Đức Hách Tư Đặc gia tộc, Hắc Ám tụ tập càng ngày càng đậm, nó ngưng tụ thành một cái bóng vĩ đại lơ lửng giữa không trung, trang trọng, uy nghiêm, thần uy nặng nề đột nhiên phóng ra, làm cho rất nhiều người lòng sinh run rẩy.
– Da Lỗ Tư, Hắc Thủy, Hắc Thạch, quên những ân oán kia đi, đều là thành chủ của Hắc Ám thần vực, không được vì chuyện nhỏ thế này mà khơi lên chiến tranh! – Tiếng quát trầm từ trên bầu vọng xuống, uy áp khiến không ai dám động đậy, cũng không cho ai dám kháng cự.
Ba vị thành chủ trước kia còn hăng máu chiến đấu, nay đều trang trọng gật đầu dưới âm thanh kia.
Da Lỗ Tư ngẩng đầu, nhìn bóng dáng vĩ đại đang lơ lửng giữa không trung do Hắc Ám thuần tuý nhất ngưng tụ thành, cung kính nói:
– Chủ thần đại nhân, Hoắc Phu Tư, Hoa Lai Sĩ đã chết, kẻ đó gọi là Bố Lai Ân, sự tồn tại của hắn đã uy hiếp đến Hắc Ám thần vực chúng ta! Mà ta, cũng không tuyệt đối nắm chắc có thể hơn được hắn, cầu Chủ thần đại nhân khiến cho hắn trở về với cát bụi!
– Việc này ta sẽ có đối sách, hắn sẽ không dám trở lại Hắc Ám thần vực nữa đâu, nếu như hắn còn dám tiến vào Hắc Ám thần vực, ta sẽ tự mình ra tay hủy diệt hắn!
Âm thanh uy nghiêm trên bầu trời đưa ra một đáp án, rồi hạ lệnh luôn cho Da Lỗ Tư:
– Ám Ảnh thành tân nhiệm thành chủ do An Đức Liệt của Tái Nhân Đặc gia tộc đảm đương, U Mạc thành tân nhiệm thành chủ do Phỉ Nhĩ Đức của Lai Phất Tư gia tộc đảm đương, ngươi truyền tin đi!
Da Lỗ Tư sửng sốt, có phần không rõ nguyên nhân, hắn dường như không hiểu vì sao Hắc Ám Chủ thần không tự mình ra tay đối phó với Hàn Thạc. Theo hắn thấy, mặc dù Hàn Thạc lợi dụng phương pháp thần kỳ đột nhiên biến mất, nhưng chỉ cần Hắc Ám Chủ thần cố ý, đối phương cũng tuyệt trốn không thoát khỏi Hắc Ám thần vực.
– Có vấn đề gì sao? – Thấy Da Lỗ Tư không trả lời ngay, thanh âm uy nghiêm trên đỉnh đầu lại vang lên. Có điều âm thanh lần này hơi cao một chút, làm cho đáy lòng người ta sinh ra một loại sợ hãi không nói lên lời.
Da Lỗ Tư chấn kinh, hắn tự nhiên hiểu lệnh của Chủ thần không thể kháng cự, Vội vàng trả lời:
– Ám Ảnh thành do An Đức Liệt đảm đương không vấn đề gì. Nhưng Phỉ Nhĩ Đức của Lai Phất Tư gia tộc thì ta căn bản không biết đang ở đâu.
Phỉ Nhĩ Đức từng ở Thôn Vân thành, nhưng bởi vì con trai của Lạp Khắc Lý Sâm chết trong tay Hàn Thạc. Khi màn đêm buông xuống Đường Na đã cùng với Phỉ Nhĩ Đức rời khỏi Bố La Đức Hách Tư Đặc gia tộc. Sau đó Lạp Khắc Lý Sâm luôn truy tìm bằng được tin tức của Lai Phất Tư gia tộc và Phỉ Nhĩ Đức, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không tìm được.
Bây giờ Phỉ Nhĩ Đức rốt cuộc ở địa phương nào, Da Lỗ Tư quả thật mù tịt.
– Điểm này ngươi không cần biết. Ngươi chỉ cần đưa tin đi. Phỉ Nhĩ Đức và Lai Phất Tư gia tộc sẽ tự xuất hiện ở U Mạc Thành. – Hắc Ám Chủ thần bí nói.
Da Lỗ Tư linh quan chợt lóe, hiểu Hắc Ám Chủ thần nhất định đã có tính toán sẵn. Phỉ Nhĩ Đức và Lai Phất Tư gia tộc trước kia bị Hoa Lai Sĩ đuổi ra khỏi Ám Ảnh thành, sau khi đi đến Thôn Vân thành lại luôn bị chèn ép không được như ý. Bởi vì con trai của Lạp Khắc Lý Sâm bị chết, bọn họ không thể không tiếp bước trên con đường đào vong. Theo Da Lỗ Tư thấy, Lai Phất Tư gia tộc chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa. Hắn không ngờ rằng Hắc Ám Chủ thần lại đưa ra mệnh lệnh này.
Mặc dù đầy một bụng nghi hoặc, nhưng Da Lỗ Tư cũng không dám làm trái mệnh lệnh của Hắc Ám Chủ thần, cung kính gật đầu đáp ứng.
Hắc Ám Chủ thần “ừm” khẽ rồi đột nhiên, Hắc Ám lực lượng vô cùng vô tận bao phủ cả Thôn Vân thành như thủy triều rút đi, toà thành lại tái hiện trước hừng đông.
Da Lỗ Tư thở phào một hơi, liếc xéo sang hai huynh đệ Hắc Thủy, Hắc Thạch bên cạnh, sắc mặt khó coi nói:
– Nếu như không có lệnh của Chủ thần, hôm nay ta quyết không tha cho các ngươi!
Hắc Thủy nhướng mắt, hừ nhẹ:
– Da Lỗ Tư, hai huynh đệ chúng ta không quản xa xôi nghìn dặm đến giúp ngươi là xuất phát từ ý tốt. Đệ đệ ngươi chết hoàn toàn là do Bố Lai Ân kia tạo thành, cho dù hai huynh đệ chúng ta không ra tay, hắn cũng sẽ chết thôi, ngươi nên trút thù hận lên người tên kia mới phải.
– Nếu như Chủ thần không xuất hiện, hôm nay hai huynh đệ ta khả năng cũng sẽ chết ở Thôn Vân thành. Da Lỗ Tư, chúng ta xem như nể mặt người! – Hắc Thạch sắc mặt âm trầm, không vui nói.
– Hừ, nếu như không phải hai tên Hoa Lai Sĩ, Hoắc Phu Tư hứa hẹn nhường lại một mỏ tinh thạch, hai người các ngươi sẽ đến chắc?
Da Lỗ Tư cười lạnh:
– Quên đi quên đi, người đã chết, chúng ta cũng chả được gì. Ôi, Chủ thần đại nhân vì sao không giết hắn nhỉ, nếu như đại nhân ra tay, chỉ cần tên kia ở Hắc Ám thần vực đều khó tránh khỏi cái chết!
Hai người Hắc Thủy, Hắc Thạch cũng đầy nghi hoặc. Hắc Thủy do dự một chút, dè dặt ngẩng đầu nhìn trời, nói:
– Nghe Hoa Lai Sĩ nói quan hệ giữa tên kia và con gái của Vận Mệnh nữ thần không cạn, có phải bởi vì lý do này không?
Da Lỗ Tư vừa nghe nói xong, mắt lóe lên, thầm gật đầu, đoạn nhẹ giọng nói:
– Các ngươi trở về cũng truyền tin tức ra, không ngờ U Mạc Thành lại do Phỉ Nhĩ Đức tiếp quản, hắn quả thật gặp may.
Hắc Thủy, Hắc Thạch dường như cũng không cách nào hiểu được sự an bài của Hắc Ám Chủ thần, cũng chỉ biết lắc đầu rồi không nói thêm gì nữa, rời Bố La Đức Hách Tư Đặc gia tộc rất nhanh.
… Bạn đang đọc truyện Ma Vương – Quyển 10 tại nguồn: http://truyensextv2.com/ma-vuong-quyen-10/
Thôn Vân thành, trên một tòa núi hoang phía tây bắc, Hàn Thạc toàn thân máu tươi đầm đìa, miệng thở hổn hển.
Thiên Ma Bất Diệt Thể chủ động phòng hộ, Ma nguyên lực lưu chuyển trong cơ thể rất nhanh. Sau vài giây vết thương rách toạc gân mạch huyết nhục liền nhúc nhích, máu chảy không ngừng liền đình chỉ, rồi bắt đầu hoả tốc kết vảy.
Ma công sau khi đạt tới cảnh giới Thiên Diệt, sử dụng Huyết độn tạo thành tổn thương với thân thể đã không còn đáng sợ. Tâm ý chợt động, nơi nào được Ma nguyên lực đi qua thì sẽ được khôi phục lại như lúc ban đầu.
Mức tổn thương này, chỉ cần cho Hàn Thạc một chút thời gian là có thể khôi phục như cũ. Tạm thời cần ổn định lại vết thương trước, sau đó chuẩn bị lập tức rời khỏi Hắc Ám thần vực. Vừa rồi Hắc Ám Chủ thần đột nhiên tới, làm Hàn Thạc cảm giác được mãnh liệt nguy cơ. Hắn thầm hiểu, mình tạm thời tuyệt đối không phải là đối thủ của Chủ thần này, cho nên chỉ có thể mau chóng rời khỏi Hắc Ám thần vực.
Hắc Ám lực lượng của Chủ thần thật đáng sợ, hắn ở Hắc Ám thần vực không hề cảm thấy an toàn!
Lướt vùn vụt trong Hắc Ám thần vực, Hàn Thạc thi triển toàn bộ lực lượng, dùng tốc độ nhanh nhất bay đi.
Sau bảy ngày, Hàn Thạc cuối cùng đã rời khỏi Hắc Ám thần vực, tới được biên giới của Tử Vong thần vực.
Lần hành trình đến Hắc Ám thần vực này, Hoa Lai Sĩ, Hoắc Phu Tư, Lạp Khắc Lý Sâm, kể cả Lạp Nhĩ Phu đều chết hết trong tay hắn. Theo Hàn Thạc thấy, chuyến này coi như đã đạt được mục đích. Mặc dù bởi vì mấy người đã chết kia, hắn đắc tội với Da Lỗ Tư và hai huynh đệ Hắc Thủy, Hắc Thạch càng đáng sợ hơn, thậm chí có khả năng rước lấy cơn giận dữ của Hắc Ám Chủ thần, nhưng Hàn Thạc tin tưởng một khi hắn tiến vào Vùng Đất Hỗn Loạn, an bài người Hàn gia vào Ma Ẩn cốc, uy hiếp của đám này cũng chẳng có gì đáng sợ.
Duy nhất khiến cho lòng Hàn Thạc hơi run run vẫn là Hắc Ám Chủ thần. Tuy nhiên hắn không rõ mình tạo ra động tĩnh ồn ào như vậy mà Chủ thần thần vực này vì sao không ra tay với hắn. Với thực lực Hắc Ám Chủ thần đã biểu lộ ở Thôn Vân thành, Hàn Thạc không cho rằng hắn có thể dễ dàng chạy trốn.
– Vì sao ta đã giết hai tên thành chủ Hoắc Phu Tư, Hoa Lai Sĩ rồi mà hắn vẫn chưa động thủ? – Tới hẻm núi lớn Long Sâm, sự nghi hoặc này trong lòng Hàn Thạc trước sau cũng không thể rũ bỏ được.
Quả thực không nghĩ ra, sau khi Hàn Thạc đến hẻm núi lớn Long Sâm, hắn triển khai thần thức, rất nhanh đã tìm được một tên Liệp thần giả đang ẩn nấp từ một nơi bí mật gần đó.
Thân ảnh nhoáng lên, Hàn Thạc đã xuất hiện trước mặt gã. Không để cho gã động thủ phản kháng, cánh tay hắn đã tóm lấy cổ tên Liệp thần giả này, dò hỏi:
– Người tên là Ôn Mạn hiện đang ở đâu?
– Ngươi, ngươi là ai? Tìm thủ lĩnh đại nhân chúng ta làm gì? – Gã này bộ dạng sợ hãi, hoảng hốt lo sợ hét lên.
Hàn Thạc chỉ cười nhạt, buông tay ra, cười nói:
– Ta là người của Hàn gia, lần trước Ôn Mạn đã cứu người của Hàn gia chúng ta, ta tới thuận tiện nói một tiếng cảm ơn, nhân tiện hỏi lại nàng ta một số việc.
Vừa nghe Hàn Thạc đến từ Hàn gia, tên Liệp thần giả này dường như thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn có vẻ vô cùng cẩn thận, hỏi lại:
– Ngươi rốt cuộc tìm thủ lĩnh của chúng ta làm gì?
Nhíu mày, Hàn Thạc nói:
– Trước kia nơi này chắc do Hàn Hạo quản lý tất cả phải không?
Tên Liệp thần giả này vừa nghe đến tên Hàn Hạo, nét mặt đầy sự tôn kính, nói:
– Hàn Hạo thủ lĩnh năm đó khi còn ở hẻm núi lớn Long Sâm, tất cả Liệp thần giả đều phải nghe ngài dặn dò, ngươi biết Hàn Hạo sao?
Gật đầu, Hàn Thạc cười nói:
– Ngươi nhìn kỹ ta xem, có thấy ta và Hàn Hạo rất giống nhau hay không?
Vừa nghe Hàn Thạc nói như vậy, gã này dường như mới chú ý tới sự thực này. Nghiêm túc dò xét Hàn Thạc một hồi, tên Liệp thần giả này liền biến sắc, rồi như chợt nhớ ra cái gì đó, lập tức nói:
– Được, ta dẫn ngươi đi gặp thủ lĩnh đại nhân chúng ta!
Đi theo tên Liệp thần giả này, Hàn Thạc tiến sâu vào trong hẻm núi lớn Long Sâm. Dọc đường đi ngẫm lại, hắn phát hiện rất nhiều Liệp thần giả ẩn nấp tại những góc khuất, xem ra bọn họ dường như lại có hành động lớn gì đó:
– Ngươi ẩn nấp từ một nơi bí mật gần đó, có chuyện gì thế? – Hàn Thạc có phần nghi hoặc, mở miệng hỏi.
– Khoảng thời gian gần đây, người từ Tử Vong thần vực tiến về Hủy Diệt thần vực rất nhiều, đều là người đến từ các đại gia tộc thuộc Hủy Diệt thần vực. Liệp thần giả tại hẻm núi lớn Long Sâm ngầm lên kế hoạch, dự định động thủ với một số tiểu gia tộc, chúng ta ở nơi này đều đang tìm hiểu tin tức. – Gã này không hề giấu diếm, có bao nhiêu nói bấy nhiêu.
Nghe hắn nói vậy, Hàn Thạc chợt động tâm niệm, hiểu ra vì sao gần đây đột nhiên có rất nhiều gia tộc rời Tử Vong thần vực.
Người của Hủy Diệt thần vực này rất có thể tiến về Khô Cốt thành tìm Hi Nhĩ đòi công đạo, hẳn là bởi vì chuyện của Hàn gia. Bọn họ hiện tại trở về nhất định là bởi vì đã biết Khô Cốt thành xong đời, cho nên mới rời Tử Vong thần vực.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 26/02/2022 11:36 (GMT+7) |