Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Ma Vương – Quyển 3 » Phần 22

Ma Vương - Quyển 3

Phần 22: “Tự Xử” Là Có Hại Cho Sức Khỏe…

Tắc Tây Lị Á là một trong Ám Mạc tam đại cự đầu, tuổi đời tuy còn trẻ nhưng đã thăng tiến lên vị trí nắm đại quyền của tổ chức. Cô ta chính là một nữ tử truyền kỳ trong Ám Mạc, được tất cả các thành viên của Ám Mạc khâm phục.

Từ trước tới nay, Tắc Tây Lị Á thường xuyên qua lại giữa các quốc gia, phụ trách một vài công việc ở quốc gia đối địch, bình thường nếu không có tình huống quan trọng khẩn cấp thì rất ít trở về thủ đô của đế quốc.

Nhật Diệu cốc là vùng đất nằm ở giữa ba nước, là một khu vực vô cùng đặc thù, Tắc Tây Lị Á tới nơi này thì nhất định là vì có nhiệm vụ quan trọng, bằng không sẽ không lưu lại ở đây.

Đối với nữ nhân được đồn thổi là vô cùng quyến rũ này, Hàn Thạc thật ra cũng không mấy quan tâm. Khi hắn nghe Ngải Mễ Lệ nói nàng ta tỏ ra hứng thú đối với mình thì tỏ vẻ kinh ngạc, bất quá cũng không nói gì thêm.

– Bố Lai Ân, thiếp có chuyện muốn nói riêng với chàng, chàng chốc nữa gặp thiếp một lát nhé. – Phỉ Bích bộ dạng mệt mỏi vươn người một cái, cố gắng đi về phòng của mình, miệng lẩm bẩm:
– Bận bịu cả ngày rồi, tắm một cái cho thoải mái đã!

Đặc Lan Khắc Tư và Cát Nhĩ Bá Đặc thấy Phỉ Bích rời đi như vậy thì lập tức nhìn Hàn Thạc với vẻ mờ ám. Bên này Ngải Mễ Lệ thì khẽ cắn môi, hừ nhẹ một tiếng, chắc hẳn là có chút hờn giận.

– Đặc Lan Khắc Tư, ngươi hãy liệt kê rõ ràng một phần danh sách ra đi, xem cần phải chế tạo các loại vũ khí gì cho các dong binh của chúng ta. Sắp tới ta sẽ tìm ải nhân nhờ rèn giúp mọi người. – Hàn Thạc như đột nhiên nhớ tới vấn đề này, liền nói với Đặc Lan Khắc Tư.
– Địa phương mà các ải nhân cư trú vô cùng thần bí, ngươi làm sao có thể tìm được bọn họ? – Đặc Lan Khắc Tư hoàn toàn bị bất ngờ, ngạc nhiên nhìn Hàn Thạc hỏi.
– À, cũng bởi vì có chút cơ duyên mà ta biết được một cái thôn nhỏ của Ải nhân, quan hệ với bọn họ cũng không tồi lắm, có thể nhờ bọn họ chế tạo cho một ít vũ khí. Ngươi cứ làm đi, ta lúc này muốn thương nghị với Phỉ Bích một chút, nhờ cô ấy mua giúp ta một vài loại kim khí hiếm, như vậy ải nhân bọn họ chế tạo vũ khí mới càng thêm sắc bén. – Hàn Thạc lòng vòng một hồi, cuối cùng cũng lộ cái đuôi hồ ly ra.
– Thì ra là như vậy, cũng tốt thôi. Đêm nay ta sẽ suy nghĩ thêm một chút, ngày mai sẽ đưa danh sách cho ngươi.

Ngẩng mặt nhìn sắc trời, Hàn Thạc nói vẻ chính sắc:

– Ừm, giờ cũng không còn sớm nữa, mọi người trước hết về nghỉ ngơi đi!
– Chủ nhân tôn quý, Phỉ Bích tiểu thư vừa mới trở về phòng, còn chưa bắt đầu tắm rửa đâu, người không phải hơi nóng vội sao? – Hắc Long Cát Nhĩ Bá Đặc vờ như không biết ý tứ của chủ nhân, hắc hắc cười nhẹ một tiếng đầy vẻ dâm ô.
– Cát Nhĩ Bá Đặc, nếu ngươi thật sự không chịu đựng được nữa, ta sẽ đưa cho ngươi một ít kim tệ, ngươi tự mình tới Nhật Diệu Cốc giải quyết vấn đề đi! – Hàn Thạc liếc mắt nhìn dâm long, vẻ thông cảm.

Cười “ha hả” một tràng như phát cuồng, Đặc Lan Khắc Tư vừa ôm bụng vừa nói với Hàn Thạc:

– Hôm nay hắn đã thử đi rồi! Đáng tiếc, mặc dù hắn đã nguyện ý hao phí nhiều tiền, nhưng bởi vì lúc trước đó hành động quái dị của hắn khiến cho tất cả các cô nương ở Nhật Diệu Cốc đều nhận định hắn là một tên siêu cấp biến thái rồi. Nên giờ bọn họ đều tránh xa, không có bất kỳ cô nương nào dám tiếp đãi hắn.

Vừa nghe vậy, Hàn Thạc cũng không ngừng cười lớn như đổ thêm dầu vào lửa:

– Tiểu dâm long không hổ là tiểu dâm long, đáng tiếc dù bỏ tiền ra mà vẫn không “phong lưu” được, ngươi thật đáng thương quá!

Bị hai người hùa vào trêu chọc, Hắc Long Cát Nhĩ Bá Đặc vẻ mặt ủ rũ, sau đó tỏ vẻ giận dữ, lớn tiếng hét toáng lên:

– Đều là do chủ nhân bắt ta thâu tập cái xử nữ kinh huyết gì gì đó nên mới hại ta tìm không được một cô nương nào. Không ngờ người lại còn cười nhạo ta, chủ nhân đã khiến ta rất buồn đấy!
– Thật là đồ dung tục, ngươi độc ác vừa thôi chứ! – Ngải Mễ Lệ khinh bỉ trừng mắt nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc một cái, lạnh lùng nói xong rồi bỏ đi về phòng mình.
– Này này, ngươi có lầm hay không, đều là chủ nhân bắt ta thu thập mà, tại sao ngươi không trách cứ hắn! – Thấy Ngải Mễ Lệ nhìn mình khinh thường như vậy, Cát Nhĩ Bá Đặc lớn tiếng gào lên, mặt tỏ vẻ oan khuất. Hắn ngây ngốc không biết mình vô tình đã trở thành thùng rác cho Ngải Mễ Lệ trút hận.
– Được rồi, ngươi nếu như không nhịn được, có thể bay tới thành thị ở xa hơn mà giải quyết. Ta biết đây là thiên tính của tộc Hắc Long các ngươi, chủ nhân nguyện ý cung cấp kim tệ cho ngươi đi tìm kỹ nữ, ngươi yên tâm rồi chứ! – Hàn Thạc cười ha ha một tiếng quái dị, rồi cũng không để ý đến phản ứng của Hắc Long, đi về phía phòng Ngải Mễ Lệ.

Mặc dù bên ngoài quan hệ của Hàn Thạc và Phỉ Bích là quan hệ nam nữ, nhưng mà hai người còn chưa phát triển đến mức độ có quan hệ về thể xác. Nên mỗi khi có nhu cầu về mặt này, Hàn Thạc trước mắt vẫn chỉ có thể tìm Ngải Mễ Lệ để giải quyết.

– Ủa, không phải Phỉ Bích tiểu thư đã hẹn chủ nhân đến rồi mà, sao hắn ngược lại lại đi tìm Ngãi Mễ Lệ phu nhân vậy. Hừm, không phải hắn đi nhầm đường chứ? – Cát Nhĩ Bá Đặc không hiểu nhìn Đặc Lan Khắc Tư hỏi.

Đặc Lan Khắc Tư vuốt cằm, nhìn Hàn Thạc biến mất trong phòng Ngải Mễ Lệ, vẻ mặt đăm chiêu, cười nói:

– Ngươi đừng có chõ mũi vào chuyện của chủ nhân ngươi, làm nhiều một chút, nói ít một chút mới là tuân thủ đúng nguyên tắc.

Hàn Thạc sau khi tiến vào trong phòng của Ngải Mễ Lệ liền gọi một trong ba Âm ma đang giám thị cửa hàng về bố trí ở trước cửa phòng, sau đó khoác vẻ mặt cợt nhả đi vào phòng trong khẽ cười nói:

– Được rồi, được rồi. Không nên tức giận nữa.
– Đi đi, đi tìm tiểu Phỉ Bích của ngươi đi! – Ngải Mễ Lệ trừng mắt nhìn Hàn Thạc một cái, hờn giận nói.
– Hắc hắc, muốn tìm cũng là tìm tiểu Ngải Mễ Lệ của ta trước đã, cứ để Phỉ Bích chờ đi.

Hàn Thạc nói xong, cười cười đi đến bên Ngải Mễ Lệ. Mặc kệ cho nàng phản kháng, hắn nhấc cánh tay nàng đang vòng trên ngực ra rồi phóng túng xâm phạm trên địa phương động lòng người trên thân thể nàng, làm cho Ngải Mễ Lệ thở hổn hển, trong chốc lát đã động tình không chịu nổi nữa, chủ động phối hợp Hàn Thạc. Hai người nhanh chóng cởi quần áo trên người, quen mui nhớ mùi quấn chặt lấy nhau.

Hàn Thạc cuồng nhiệt quần cho đối phương tơi bời hoa lá. Đến khi thân thể Ngải Mễ Lệ mềm nhũn ra như một nắm bông, liên tục hưởng thụ vài lần lên đỉnh thì chút oán khí còn vương lại trong lòng đã biến mất không còn thấy đâu nữa. Lúc này cả người da thịt trắng hồng, lõa thể nằm cuộn tròn trong lòng Hàn Thạc, ngón tay mảnh dẻ điểm nhẹ vào ngực hắn, cất giọng nỉ non:

– Thiếp biết là không nên tức giận, nhưng đôi khi đúng là thiếp không khống chế được bản thân mình.

Bàn tay vuốt ve tấm lưng mịn màng của Ngải Mễ Lệ, Hàn Thạc dịu dàng nói:

– Điều đó chứng minh rằng nàng quan tâm đến ta. Không cần giải thích cái gì cả, nếu nàng không tức giận một tí nào thì mới là kỳ quái.

Hai người chàng chàng thiếp thiếp, những lời tình ý cứ thế tuôn trào bất tuyệt, tựa vào nhau âu yếm, cũng quên mất thời gian quên cả lời hẹn trước đó của Phỉ Bích. Còn Phỉ Bích ở trong một căn phòng khác, sau khi tắm rửa thay quần áo, đợi hồi lâu mà vẫn không thấy Hàn Thạc tới thì dần dần cũng có chút mất kiên nhẫn.

Chỉnh trang quần áo chỉnh tề, Phỉ Bích mở cửa đi ra, bước qua sân thẳng đến phòng Hàn Thạc rồi gõ cửa gọi:

– Bố Lai Ân, ta có thể vào được không?

Lúc Phỉ Bích vừa mới mở cửa phòng của nàng, Hàn Thạc đã thông qua Âm ma đã phát hiện ra. Vừa thấy Phỉ Bích đi thẳng tới phòng mình, Hàn Thạc tay chân cuống quýt mặc quần áo, lo lắng nói:

– Đáng chết, ta quên mất vừa rồi đã hẹn với Phỉ Bích.

Sợ bị bắt quả tang tại trận, Ngải Mễ Lệ cũng tỏ vẻ mặt bối rối, vội vội vàng vàng mặc quần áo, tùy tiện chải lại mái tóc rối rồi thúc giục Hàn Thạc:

– Chàng mau trở về đi, nếu như bị nàng ấy phát hiện thì không hay chút nào đâu.

Hàn Thạc vừa gật đầu vừa phóng đi về hướng cửa sổ phía sau, nhẹ nhàng nhảy qua rồi men theo bức tường phía sau nhà lẻn về phòng mình. Tới nơi hắn vận ma công dùng ám kình mở cửa sổ, tung người nhảy vào trong, soi gương qua loa một cái rồi mở cửa phòng với vẻ xấu hổ.

– Tại sao bây giờ mới mở cửa? Ta vừa mới hẹn ngươi tới tìm ta, sao chờ mãi vẫn không thấy ngươi tới? – Vừa mở cửa phòng đã bị Phỉ Bích tuôn một tràng oán trách. Nàng nói xong liếc Hàn Thạc một cái, thấy quần áo hắn xộc xệch liền hồ nghi hỏi thêm:
– Ngươi vừa mới làm gì? Tại sao lại không kéo quần lên?

Có tật giật mình, Hàn Thạc tỏ vẻ bối rồi nhưng rồi trong đầu nảy ra một ý, vội vàng nói:

– Không, không làm gì! Ta vừa đi cầu tiêu.
– Thì ra là như vậy a! – Phỉ Bích khúc khích cười, nói một câu ra vẻ đã hiểu rồi tủm tỉm cười đi về phía Hàn Thạc, mắt lúng liếng, mắng yêu:
– Vậy cũng nên kéo quần lên đi chứ, nhìn bộ dáng của ngươi bây giờ kìa, đúng thật là!

Nói xong, ngoài dự liệu của Hàn Thạc, Phỉ Bích ngồi xổm xuống, khẽ cười thẹn thùng giúp Hàn Thạc kéo lại quần.

Bất quá nàng vừa ngồi xuống, một mùi vị hăng hắc lạ lùng bỗng nhiên từ trên quần của Hàn Thạc xông thẳng vào mũi.

Vừa hít vào, cái mùi vị kỳ lạ này lập tức làm cho Phỉ Bích phải bịt mũi, không tự chủ được khẽ thốt lên:

– Cái gì vậy? Sao lại có mùi gì kỳ quặc như vậy?

Trong khi nói như vậy, Phỉ Bích không nhịn được liền chú ý đến quần của Hàn Thạc. Nàng tức thì phát hiện thấy một số vết trăng trắng hiện rõ rên mặt quần ở khoảng giữa hai chân hắn, hẳn là một loại chất lỏng nào đó vừa mới khô lại.

Hai gò má tuyệt mỹ đột nhiên đỏ rực, nóng bừng bừng, Phỉ Bích hiển nhiên ý thức được cái này là cái gì rồi, trong nhất thời ngượng ngùng chỉ muốn tìm một cái lỗ nào mà chui xuống, sững người lại không biết làm thế nào cho phải.

Hỏng rồi! Hỏng rồi! Lần này chết chắc rồi! Vừa rồi vội vàng chạy đi nên quên không rửa sạch hạ thân, trong cửa hàng lại chỉ có mình Ngải Mễ Lệ là phụ nữ, xem chừng chuyện này bại lộ mất rồi. Phỉ Bích nhất định sẽ làm khó dễ. Hàn Thạc trong lòng thấp thỏm, không nhịn được lo nghĩ bối rối.

– À… Đây là… Kia là… chuyện không phải giống như cái việc mà ngươi tưởng tượng đâu! – Hàn Thạc luống cuống tay chân giải thích, nhanh tay kéo quần lên mặc lại tử tế, thần sắc lúng túng khó mà giấu giếm được.

Phỉ Bích cúi đầu đứng thẳng lên, cổ cũng đỏ rực lên, không ngờ lại không dám nhìn Hàn Thạc, quay đầu bước ra bên ngoài. Khi đến trước cửa, Phỉ Bích đột nhiên dừng lại, nói lúng búng với giọng lí nhí:

– Bố Lai Ân, thật sự là khổ cho ngươi rồi! Ngươi có bạn gái như ta, không ngờ lại phải tự mình giải quyết vấn đề này. Ài… chỉ là ta vẫn còn chưa sẵn sàng, ngươi cho ta một chút thời gian đi. Từ nay về sau không nên làm như vậy nữa, ta nghe nói tự xử rất có hại cho cơ thể đó!

Trong khi Hàn Thạc còn đang tròn mắt há mồm thì Phỉ Bích mặt đỏ bừng. Nàng nói xong cũng không đợi Hàn Thạc phản ứng liền vội vã chạy đi, dường như có vẻ còn xấu hổ hơn cả hắn.

– Ấy, này, chuyện không phải như ngươi tưởng tượng đâu! – Hàn Thạc dở cười dở khóc, kêu với theo bóng lưng Phỉ Bích đang bỏ đi, rốt cuộc cũng không biết phải giải thích như thế nào.

Sáng sớm ngày thứ hai.

Hàn Thạc, Ngải Mễ Lệ cùng Phỉ Bích ba người đều vô cùng xấu hổ khi gặp nhau vào buổi sáng, ai nấy đều tỏ vẻ khó coi, không biết nói gì.

Nhất là Hàn Thạc, bị Phỉ Bích ngộ nhận như vậy mà vẫn không có cách nào giải thích được. Mà nếu không giải thích thì sẽ dẫn đến những phiền toái lớn hơn, cho nên đối mặt với Phỉ Bích thì không giấu được vẻ ngượng nghịu.

Hai người Đặc Lan Khắc Tư và Cát Nhĩ Bá Đặc nhìn ba người bằng ánh mắt nghi ngờ, nhất là Cát Nhĩ Bá Đặc càng không ngừng cười nhẹ hắc hắc, nói với Hàn Thạc vẻ đắc ý:

– Chủ nhân tôn quý, đêm qua có phải là phi thường tuyệt vời hay không? A ha, ta nghĩ nhất định là có người phải đến nửa đêm mới trở về.
– Câm miệng cho ta! – Hàn Thạc thẹn quá hóa giận, hung hăng trừng mắt lườm Cát Nhĩ Bá Đặc một cái.
– Bố Lai Ân, mấy loại vũ khí trong danh sách này, nếu quả thật có thể nhờ Ải nhân chế tạo thì nhất định sẽ tăng cường sức chiến đấu của chúng ta lên rất nhiều! – Đặc Lan Khắc Tư nói xong đưa cho một danh sách đủ loại vũ khí.
– Ồ, ta có chút việc phải đi trước đây. – Ngải Mễ Lệ còn bình tĩnh hơn một chút. Tuy nhiên những gì trải qua đêm hôm qua cũng làm cho nàng hơi xấu hổ nên rời đi trước.
– Ta cũng có chút chuyện. – Phỉ Bích vừa thấy Ngải Mễ Lệ rời đi thì cũng vội vã hùa theo.
– Phỉ Bích, nàng chờ một chút! – Phỉ Bích đang định bỏ đi thì Hàn Thạc đột nhiên lên tiếng nói với nàng.

Chẳng có lý do gì cả nhưng trong nhất thời, khuôn mặt Phỉ Bích bất chợt đỏ bừng lên một khoảnh. Nàng không dám nhìn thẳng mà chỉ liếc trộm Hàn Thạc một cái, ngượng nghịu nói trống không:

– Làm gì?
– Ồ, Phỉ Bích tiểu thư đối với mọi người bình thường vẫn luôn lạnh lùng, không ngờ cũng có bộ dáng thẹn thùng như thế này. Xem chừng chuyện đêm qua đã làm cho Phỉ Bích tiểu thư thay đổi tính tình rồi! – Hắc Long Cát nhĩ Bá Đặc thủy chung vẫn cho rằng đêm qua Hàn Thạc và Phỉ Bích nhất định đã có chuyện gì đó nên vẫn nói bừa mấy câu dâm đãng.
– Dâm long, đừng tưởng ai cũng vô sỉ biến thái như ngươi! Còn dám nói bậy thì ta sẽ cho ngươi một kiếm! – Phỉ Bích thẹn quá hóa giận, hung hăng trừng mắt nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc một cái, nghiêm mặt uy hiếp.
– Mấy món này đều là những thứ ta cần có, nàng giúp ta thu mua nhé. – Hàn Thạc lấy ra một danh sách đưa cho Phỉ Bích, nhờ nàng hỗ trợ thu mua một ít vật tư.

Nhận lấy bản danh mục của Hàn Thạc, Phỉ Bích thấp giọng nói “ừ” một tiếng rồi không nói thêm gì, mau chóng bỏ đi khỏi cửa hàng.

Phỉ Bích vừa rời khỏi không lâu, Hàn Thạc đang cùng Cát Nhĩ Bá Đặc và Đặc Lan Khắc Tư bàn bạc xử lý công việc ở trong Nhật Diệu cốc thì thông qua Âm Ma, Hàn Thạc phát hiện bọn Áo Đức Tái gồm sáu người đang ở trước cửa. Bọn họ cẩn thận nhìn trước ngó sau, không dám tiến vào.

Xem chừng mỗi người đã từng đến Nhật Diệu cốc đều nghe qua ác danh của cửa hiệu này, bọn Áo Đức Tái cũng không phải ngoại lệ, hiển nhiên đối với địa điểm bị trớ chú nổi tiếng tà ác này thì cũng phải thật thận trọng.

– Bọn họ đến rồi! – Hàn Thạc mỉm cười, đứng lên đi ra mở cửa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Ma Vương – Quyển 1
Ma Vương – Quyển 2
Ma Vương – Quyển 3
Ma Vương – Quyển 4
Ma Vương – Quyển 5
Ma Vương – Quyển 6
Ma Vương – Quyển 7
Ma Vương – Quyển 8
Ma Vương – Quyển 9
Ma Vương – Quyển 10 (Full)
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 23/01/2022 03:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cô vợ dâm đãng thèm được đụ
Việt bước ra từ phòng khám nam khoa của bệnh viện Bình Dân mà thẫn thờ, vẻ mệt mỏi hằn rõ trên khuôn mặt. Lấy xe ra chạy về nhà mà nó cứ đi lạc hướng, cứ theo dòng xe chạy miết chẳng biết gì, đến khi cái xe đằng trước thắng cái két, nó giật mình bóp thắng, nhưng cái xe vẫn rướn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ tập thể Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Ông ăn chả bà ăn nem Sextoy Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện người lớn Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex ngoại tình
Hoan Lạc hệ thống
Sau khi dung hợp Dâm Thần Huyết Thống liền có bảng thông báo hiện lên. Ký chủ dung hợp thành công Dâm Thần Huyết Thống nhận được kỹ năng Quỷ Nhãn lv1. Hơi thở dâm dục lv1... Quỷ nhãn lv1: Có thể phá vỡ mọi ảo cảnh tùy theo cấp độ của người sở hữu. Có thể phát hiện điểm yếu của kẻ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện móc lồn Truyện tiên hiệp
Người mẫu ảnh - Tác giả Dại Khờ
Thằng Đạt ngồi dậy, vươn vai ngáp dài. Bình thường thứ 7 chủ nhật hắn dậy khá muộn do công việc của hắn là làm ca chiều. Từ khi tốt nghiệp 12 xong thì hắn vào làm công nhân cho 1 hãng thực phẩm chức năng nổi tiếng. Đơn hàng xuất đi gần như khắp nơi trên cả thế giới. Công ty hắn gồm 3...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện sex hiếp dâm
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba