Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Ma Vương – Quyển 8 » Phần 41

Ma Vương - Quyển 8

Phần 41: Một Đường Tiến Thẳng…

Sơn cốc sâu thẳm, thỉnh thoảng có vài loài chim kỳ lạ bay ngang qua, lúc này là sáng sớm, trong cốc mây mù lãng đãng, không thấy rõ tình huống trong đó.

Khi gặp phải loại tình huống này thì người bình thường rất khó thấy rõ ràng sự vật trong sơn cốc, ngược lại mây mù giúp mọi người ẩn dấu tung tích cực tốt, hoàn cảnh đặc thù cũng có chỗ hay riêng của nó.

Bên Ám Ảnh thành, Thanh Lâm, Hắc Thiên cùng nhau chờ đợi, Hàn Thạc và An Đức Lệ Na đương nhiên cũng đi theo họ. Tật Phi của Ảo Ảnh thành và Vưu Kim của U Mạc thành phân tán ra, thành hai cánh ở hai bên Hàn Thạc.

Dần dần, khoảng cách với sơn cốc càng ngày càng gần.

Vưu Kim một mình âm thầm đi tiếp, bên kia Tật Phi ở nguyên tại chỗ bảo trì đội hình không thay đổi, bản thân hắn lại lặng lẽ đi về phía Hàn Thạc, thấp giọng nói:

– Là sơn cốc phía dưới kia à?

Khẽ gật đầu, Hàn Thạc cũng thì thầm trả lời:

– Chính là ở dưới đó, bảo người của ngươi đừng đến gần quá, nếu không rất dễ khiến cho tháp năng lượng phản ứng!

Tật Phi cũng không có thành kiến gì với Hàn Thạc, ngược lại, hắn còn còn rất hâm mộ Hàn Thạc, nghe vậy hướng về phía đội ngũ của mình ở đằng xa vẫy vẫy tay, ra hiệu cho những người đó tạm thời ở lại tại chỗ không được di chuyển.

Đáy cốc mù mịt, chung quanh toàn là núi, những ngọn núi cao vút vào trong mây, bó sơn cốc thành một cái lòng chảo. Lúc này, Hàn Thạc và bọn Thanh Lâm đang ở một ngọn núi chéo một bên, khẽ khàng cúi đầu quan sát động tĩnh trong sơn cốc.

– Không nhìn thấy rõ ràng phía dưới sơn cốc, tình huống cụ thể như thế nào? – Thanh Lâm thì thầm hỏi Hàn Thạc.

Vươn ngón trỏ, Hàn Thạc khắc họa ra một đồ hình đơn giản trên tảng đá cứng rắn, vẽ sơn cốc như một cái lòng chảo, chỉ vào vài phương vị nói với bọn Thanh Lâm:

– Ta đã cẩn thận quan sát rồi. Nơi này, nơi này, cả nơi này nữa, đều có những tháp năng lượng và tháp kết giới ngụy trang thành cây đại thụ. Chỗ này là cửa vào duy nhất, có Liệp Thần giả ẩn núp ở một nơi bí mật. Đến cả đỉnh sơn cốc cũng có kết giới, dù sao chỉ cần chúng ta tiếp cận sơn cốc, nhất định sẽ bị phát hiện!

Thanh Lâm kinh ngạc nhìn Hàn Thạc, nói:

– Ngươi làm sao mà hiểu tình hình phía dưới rõ ràng như vậy?

Không trả lời câu hỏi của Thanh Lâm, Hàn Thạc nói tiếp:

– Nếu muốn lẻn vào sơn cốc không một tiếng động, cũng không phải không có khả năng, chỉ cần giết thật nhanh những người đang ẩn núp canh giác trên đường, trong khi đi phải né qua những tháp năng lượng và tháp kết giới, chúng ta có lẽ có thể lẻn vào sơn cốc mà không kinh động tới chúng.
– Đám lính canh này ở đâu? Ngươi có thể xác định vị trí của chúng thật à? – Tật Phi tỏ ra kinh dị, xem ra chưa hoàn toàn tin.

Không tiếp tục khắc họa bản đồ nữa, Hàn Thạc ngẩng đầu, lạnh nhạt nhìn Thanh Lâm và Tật Phi, nói:

– Các ngươi đã đến đây, thì phải tin những gì ta nói. Ta không muốn các ngươi tiếp tục hoài nghi lời ta nói, bằng không các ngươi cứ tự mình đi vào đó đi!

Trong thời khắc mấu chốt, Hàn Thạc cũng mặc kệ thân phận của những người này.

– Chỉ cần có thể đến gần tháp năng lượng và tháp kết giới không một tiếng động, ta có thể đảm bảo chúng sẽ không hoạt động được! – An Đức Lệ Na thì thầm.

Hàn Thạc sớm biết nàng có loại năng lực này, đây cũng là nguyên nhân hắn kéo An Đức Lệ Na theo vào sơn cốc, nghe nàng vừa nói như vậy, Hàn Thạc suy nghĩ một chút rồi nói:

– Vưu Kim có chút thành kiến với ta, có thể cho người của hắn tạm thời lưu ở bên ngoài, một khi chúng ta tiến vào bên trong, đám Liệp Thần giả này thấy tình thế không ổn nhất định sẽ phá vòng vây chạy ra phía ngoài, lúc đó để Vưu Kim chịu trách nhiệm thu thập đám Liệp Thần giả phá vòng vây này là được rồi!

Mỗi khi tới thời khắc mấu chốt, Hàn Thạc luôn rất tỉnh táo, hắn phát ra mệnh lệnh theo thói quen, trong lúc vô tình trở thành nhân vật lãnh đạo. Ba người Thanh Lâm, Hắc Thiên, Tật Phi trong lòng cảm thấy hơi quái dị, nhưng thấy hắn tự tin như vậy, tựa hồ hiểu rõ từng gốc cây ngọn cỏ bên trong sơn cốc, cũng không ai nói thêm gì nữa.

– Được, ta đi nói với Vưu Kim một tiếng, bảo hắn lưu người ở bên ngoài! – Tật Phi biết những lời này nếu để Hàn Thạc nói ra, Vưu Kim nhất định không nguyện ý nghe đâu. Do đó hắn tự mình đi nói cho Vưu Kim.

Sau khi Tật Phi vừa ly khai, Thanh Lâm nở một nụ cười khổ, nói với Hàn Thạc:

– Bố Lai Ân, ngươi ngàn vạn lần không được sai lầm đó! Lần này ba thành chúng ta đưa đến đây bốn trăm Thần Vệ, một lần sơ xuất là có thể bỏ mạng rất nhiều Thần Vệ, không phải trò chơi đâu!
– Bố Lai Ân, ngươi chắc chắn thật chứ? – Hắc Thiên vẻ mặt trầm trọng, xem ra cũng không được tự tin như Hàn Thạc.
– Chỉ cần các ngươi nghe ta, tiến lên từng chút một, ta tin tưởng sẽ mang các ngươi tiếp cận nơi đó ở mức gần nhất mà không bị phát hiện!

Hàn Thạc trịnh trọng cam đoan, dừng một chút, nói vẻ dễ dàng:

– Việc này so với việc các ngươi ào lên xung phong chắc tốt hơn nhiều chứ?
– Cùng tràn lên xung phong cũng có cái lợi của nó, ít nhất khí thế chúng ta rất mạnh!

Thanh Lâm cười khẽ rồi thấp giọng nói:

– Nếu trên đường chúng ta bị người ta phát hiện, vậy khí thế sẽ yếu đi, đây cũng là việc rất trọng yếu!
– Hiểu rồi!

Hàn Thạc gật đầu, do dự một chút, hỏi:

– Nếu bên trong thật sự có một Liệp Thần giả Thượng vị thần mạt kỳ, phía chúng ta ai có thể đối phó được?

Nghe thế, hai người Thanh Lâm và Hắc Thiên đồng thời trầm mặc, lát sau, Thanh Lâm nói:

– Chúng ta nhiều người vây công hắn!

Hàn Thạc cười khổ, nói:

– Các ngươi cũng không có biện pháp?
– Thời gian gấp rút quá, nên ta không kịp nhờ thành chủ cầu viện, nhưng ta nghĩ Thần Vệ ta liên thủ với nhau phóng thích ra khóa kết giới, tuyệt đối có thể vây khốn hắn! Yên tâm đi, thật sự cũng không có gì đáng sợ đâu!

Thanh Lâm cười cười, liếc liếc mắt nhìn Hắc Thiên, thấp giọng nói:

– Huống chi Hắc Thiên còn có một quyển trục do thành chủ đại nhân ban cho, ta hiểu rất rõ về uy lực của quyển trục này, trong lúc mấu chốt mà xuất ra, cho dù là Thượng vị thần mạt kỳ cũng không chịu được đâu!

Nghe Thanh Lâm nói như vậy, Hàn Thạc biết nàng hẳn là đã tính tới loại tình huống này, chính vì thế, hắn không tiếp tục nói thêm gì nữa, thầm nghĩ dù sao khi tình thế bất lợi, ta khẳng định cũng có thể tự bảo vệ được mình.

Vừa bàn luận xong, Tật Phi đã quay lại, vừa đi tới vừa thì thầm nói:

– Vưu Kim đồng ý, chúng ta có thể hành động rồi!

Vươn người đứng lên, Hàn Thạc phất phất tay, nói:

– Theo ta, bảo thủ hạ các ngươi cẩn thận một chút, đừng phát ra âm thanh gì!

Hàn Thạc đi thẳng xuống phía dưới, hạ người xuống lối vào tiến vào sơn cốc, mấy người Thanh Lâm quay đầu lại phân phó một câu, rồi cùng theo hắn bay xuống. Thanh Lâm bay xuống, cả người nhẹ như bông, Phong nguyên tố bay vòng quanh thân làm cho nàng có vẻ nhẹ nhàng như một sợi tơ.

Hàn Thạc sớm đã nhìn ra Thanh Lâm tu luyện lực lượng Phong hệ. Mái tóc xanh tung bay trên đầu nàng mang theo Phong nguyên tố dày đặc, hình thành một Thần chi lĩnh vực nhỏ, tốc độ chẳng những cực nhanh, hơn nữa rất khó có thể nắm bắt được, đây là đặc tính của người tu luyện sức mạnh Phong hệ.

Một con ma đầu sớm đã tiềm phục ở một nơi bí mật, Hàn Thạc đã tới sơn cốc hai lần, hiểu từng ngõ ngách nơi này như lòng bàn tay, sương mù buổi sáng sớm là trở ngại với người bình thường, nhưng hắn lại thầm kêu may mắn. Sương sớm đối với hắn quả là một chướng ngại thiên nhiên, có thể làm cho đám ma đầu và bản thân hắn có chỗ ẩn mình.

Uốn người, Hàn Thạc như một bóng u linh phiêu hốt vô chừng, dễ dàng né qua những gốc cây và bụi rậm, không hề phát ra một tiếng động nào.

Thanh Lâm theo sát phía sau Hààn Thạc, ánh mắt hơi phức tạp nhìn hắn, dường như khá là kinh ngạc về biểu hiện thần kỳ của Hàn Thạc, không rõ trên người thanh niên vừa tới Ám Ảnh thành này rốt cuộc còn che dấu bao nhiêu bí mật!

Phía sau Thanh Lâm là An Đức Lệ Na, sau nàng là Tật Phi và Hắc Thiên. Thực lực An Đức Lệ Na có lẽ mạnh hơn cả Thanh Lâm, nhưng Thần tu luyện sức mạnh Phong hệ có sở trường phi hành, do đó An Đức Lệ Na bị Thanh Lâm bỏ lại phía sau.

Đoàn người không ai nói gì, vô cùng cẩn thận quan sát nhất cử nhất động chung quanh, căng thẳng đi theo Hàn Thạc đang dẫn đầu đoàn người, thái độ quen thụôc như đi về chính nhà mình.

Dần dần, mọi người bắt đầu tin những gì Hàn Thạc nói lúc trước. Họ phát hiện ra hắn rất dễ dàng lọt qua khu vực mà nơi nơi đều là cây cối và bụi rậm, lững thững đi thẳng vào trong như đi dạo, nhìn hình dáng hắn, những người ở đây tin rằng Hàn Thạc thật sự hiểu rõ vùng này như lòng bàn tay.

Thân ảnh đang bay đột nhiên khựng lại, Hàn Thạc quay đầu lại ra hiệu im lặng, ra hiệu cho mấy người phía sau phải hành động thận trọng.

Đợi cho họ rốt cục đi tới bên cạnh mình, Hàn Thạc chỉ chỉ vào một cây đại thụ phía trước, nhẹ giọng nói:

– Ở cành thứ ba, có một tên đang quan sát, ai đi giết chết hắn?
– Ta!

Thanh Lâm bay đi, một bóng ma giống như một luồng u hồn, một trận gió nhẹ bay tới phía đó.

Đột nhiên, Thanh Lâm chợt xuất hiện ở nơi Hàn Thạc vừa chỉ điểm, chỉ thấy bàn tay ngọc trắng nõn của nàng vỗ nhè nhẹ vào cành cây. Rồi nghe “rắc” một tiếng, cây đại thụ lay động một chút.

Khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhẹ, Thanh Lâm quay đầu lại khẽ gật đầu với Hàn Thạc bên này, ra hiệu đã làm xong.

Trên mặt hai người Hắc Thiên và Tật Phi cười tươi như hoa, nhìn Hàn Thạc với ánh mắt cực kỳ khâm phục, cái ra hiệu của Thanh Lâm chứng minh phán đoán của hắn là không sai, chứng tỏ tên này đích xác tồn tại. Một tên trốn trong gốc đại thụ, thế mà Hàn Thạc có thể phát hiện ra. Đến lúc này này thì hai người Tật Phi không còn hoài nghi gì nữa.

– Tiểu tử, được lắm! – Hắc Thiên vỗ vỗ Hàn Thạc, thì thầm tán dương.
– Tiếp tục, theo ta! – Hàn Thạc không kể công, vẻ mặt tỉnh táo, ra hiệu cho Thanh Lâm ở đằng xa rồi đi tiếp.

Theo như cách cũ, lại có bảy Liệp Thần giả bị mọi người giết chết không một tiếng động, những Liệp Thần giả trốn tránh ở những nơi bí mật tự nghĩ rằng rất bí ẩn, đến lúc chết cũng không rõ hành tung mình bại lộ từ lúc nào.

Hàn Thạc một lần nữa ngừng lại, vẻ mặt thận trọng nói:

– Từ đây xuống phía dưới đã bắt đầu có tháp kết giới và tháp năng lượng rồi. An Đức Lệ Na, phần sau trông vào ngươi đấy!
– Yên tâm, sẽ không có một tin tức nào thông qua tháp năng lượng truyền ra ngoài đâu! – An Đức Lệ Na ngạo nghễ nói.
– Tốt lắm, mọi người tiếp tục cẩn thận! – Hàn Thạc khẽ gật đầu, đi vào bên trong, không ngừng chỉ rõ phương vị của các tháp năng lượng cho An Đức Lệ Na, còn An Đức Lệ Na cũng quả nhiên không làm hắn thất vọng, mỗi một lần nàng nhắm mắt dừng lại trong chốc lát là có một tháp năng lượng mất tác dụng.

Dựa vào loại phương pháp này, đoàn người rốt cục tiến vào nơi sâu nhất trong sơn cốc, bên trong có một hàn đàm thật lớn, nước hồ màu đen, bốn bờ hàn đàm có những huyệt động sâu không thấy đáy, nhìn xa như là những hang ếch, trông rất thô sơ, có hơn mười cái huyệt động loại này.

Trước vài huyệt động có thể thấy được những bóng người, chỉ cần lộ ra một chút là bị người bên trong ngăn chặn ngay.

– Tới rồi!

Hàn Thạc khẽ quát rồi nhướng mày, nói:

– Liệp Thần giả hẳn là đang ở trong những huyệt động đó. Loại huyệt động như vậy không dễ điều tra, những việc cần làm tiếp theo, ta không quản được đâu, các ngươi tự mình làm việc đi!

Đưa được mọi người tới nơi này, trên đường đi không hề kinh động một Liệp Thần giả nào cả, Hàn Thạc xem như đã hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ.

– Cứ điểm Liệp Thần giả này hơi cổ quái, không giống như những cái chúng ta phát hiện lúc trước, xem ra lần này thật sự bắt được cá to rồi, hắc hắc! – Hắc Thiên liếm liếm khóe môi, xem ra rất hưng phấn.
– Từ từ cái đã, chờ người chúng ta đến đông đủ rồi nói sau!

Thanh Lâm thần sắc tỉnh táo, thầm nói:

– Bố Lai Ân, lần này công lao ngươi rất lớn, xong việc này ta sẽ bẩm báo thành chủ. Thành chủ sẽ tưởng thưởng rõ ràng, ghi cho ngươi một công lớn!
– Tạm thời không đề cập tới việc này, đợi sau khi tiêu diệt xong đám Liệp Thần giả này rồi tính tiếp! – Vẻ mặt Hàn Thạc vẫn lạnh tanh, không vì nguyên nhân Thanh Lâm nói mà dao động, lạnh nhạt nhìn vào những huyệt động sâu hun hút, cho ma đầu âm thầm hướng vào đó.

Những Thần Vệ ở phía sau trong vòng vài phút đã lặng lẽ tới nơi, dần dần tiến gần tới hàn đàm, rồi đều tự mình tìm một chỗ khuất xa xa nhìn vào động tĩnh trong hàn đàm.

An Đức Lệ Na đằng đằng sát khí, khuôn mặt nhỏ nhắn băng giá như nước hồ cách đó không xa, hậm hực nói:

– Hôm nay không thể không giết sạch đám này, lũ Liệp Thần giả khốn khiếp!
– Quá nhiều huyệt động, không thể điều tra mọi cái được, cũng không biết bên trong có những ngã rẽ hay không nữa, chúng ta có vào đó không? – Trầm mặc trong chốc lát, Tật Phi nhẹ giọng hỏi.
– Bảo Vưu Kim cùng đến đây đi, xem ra lũ Liệp Thần giả này đều ở trong các huyệt động, trên tay Vưu Kim cũng có một trăm Thần Vệ, trận này có lẽ không lan đến bên ngoài đâu, tốt nhất là tập trung sức mạnh! – Trầm tư một chút, Hàn Thạc đề nghị.

Mọi người ngẫm nghĩ một lát, đồng thời gật đầu. Tật Phi thấy Hàn Thạc và mọi người nhìn hắn, lập tức sực nhớ ra, quay đầu lại phân phó cho một Thần Vệ ở phía sau:

– Theo đường cũ trở lại, mời người của Vưu Kim tới đây!

Tên Thần Vệ đó không nói hai lời, nhanh chóng ly khai, đại khái mười mấy phút sau Vưu Kim cũng dẫn người đến.

Chỉ liếc nhìn huyệt động này, Vưu Kim đã hiểu được Hàn Thạc phán đoán không sai, nơi này tuyệt đối chính là cứ điểm của Liệp Thần giả. Trong lòng Vưu Kim vô cùng tò mò về bản lĩnh mà đoàn người Hàn Thạc có thể vô thanh vô tức vào được tới đây, nhưng cũng không hỏi nhiều, vẫy vẫy tay, Vưu Kim trầm mặt, nói:

– Còn chờ cái gì? Xông vào đi!
– Huyệt động quá nhiều, không cho phép đánh giá tình thế bên trong. Nếu mạo hiểm xông vào thì không rõ tình huống. Hay là chúng ta bức chúng ra bên ngoài đánh nhau một trận. Chắc chúng đều ở trong huyệt động, chúng ta bây giờ xem như bắt cá trong rọ, cũng không sợ chúng có quỷ kế gì! – Hắc Thiên đề nghị.

Rất hiển nhiên, mọi người cảm thấy phương pháp của Hắc Thiên có tính khả thi cao nhất, hắn vừa nói xong, mấy người Thanh Lâm, Tật Phi, Hàn Thạc, An Đức Lệ Na toàn bộ đều gật đầu, xem như đồng ý với phương pháp của Hắc Thiên.

– Trước hết phân tán người ra, chặn cứng các nẻo đường, sau đó chúng ta bức chúng ra ngoài! – Thanh Lâm phân phó.

Những Thần Vệ theo thứ tự tản ra, phân bố vào những khu vực khác nhau, đợi cho tất cả đã an bài xong, Thanh Lâm mới khẽ gật đầu, nói với Hắc Thiên:

– Ngươi lùa chúng ra đi!

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Hắc Thiên lấy ra một trường thương đen tuyền, thần lực trong cơ thể quán chú vào trường thương, trường thương đen tuyền biến thành một đạo hắc mang bắn ra ngoài, đánh mạnh về phía một huyệt động lớn nhất!

“Oàng…”

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng cả sơn cốc, trường thương bắn vào miệng huyệt động trực tiếp xuyên qua, khiến cho nơi đó đá vụn tung tóe, gây ra động tĩnh thật lớn.

– Có địch nhân!
– Chết rồi!
– Chuyện gì thế?

Từ những huyệt động vọng ra những tiếng tiếng thét chói tai kinh hoảng, trong nháy mắt, những bóng người lóe lên ở cửa những huyệt động, ánh mắt những người này rất sắc bén tàn nhẫn, vừa thấy là biết ngay toàn bộ đều là hạng người hung ác. Rất rõ ràng, đây chính là mục tiêu của đoàn người – Liệp Thần giả!

– Là bọn chúng! – Tật Phi quát trầm.
– Viễn công! – Thanh Lâm khẽ kêu, cuồng phong đột nhiên cuồn cuộn nổi lên, sắc bén như có thể khai sơn phá thạch, phóng thẳng về phía huyệt động này.

Luồng gió rít cực kỳ chói tai, như muốn xé rách màng nhĩ, những nơi nó đi qua, một gốc cây cổ thụ trăm thước bị đốn gãy, những gốc cây bụi rậm như bị loạn đao cắt nát, lá cỏ tung tóe.

Luồng gió cực nhanh cực mạnh, vài đạo sắc bén nhất trong nháy mắt lướt qua khoảng cách vài trăm thước, bắn thẳng vào trong sơn động, chém chết hai Liệp Thần giả tại đương trường, còn ba người bị luồng gió hút ngược từ trong động ra ngoài, thân thể không vững lảo đảo rơi tòm xuống hàn đàm.

Những Liệp Thần giả không tự chủ được rơi vào hàn đàm, ai nấy lộ vẻ sợ hãi, lớn tiếng gào lên.

“Tõm! Tõm! Tõm!”

Ba tiếng động vang lên, thân thể ba người vừa rơi vào hàn đàm, ba làn khói đặc sệt thoáng cái từ gót chân bốc lên, tiếng gào thê thảm đột nhiên càng thêm kịnh khủng. Chỉ thấy người chúng nhanh chóng bị hòa tan, từng khối da thịt bị bóc ra, nháy mắt đã biến thành ba bộ xương trắng hếu, chìm vào nước hàn đàm!

Bên này mọi người thấy thế đều biến sắc, ai nấy nhìn về phía hàn đàm với anh mắt cực kỳ cố kỵ, vốn mấy người định lập tức lao vào huyệt động, lập tức đều khựng cả lại, sợ khi mình đang giữa không trung bị Liệp Thần giả đánh trúng mà rơi tòm vào giữa hàn đàm.

– Cẩn thận hàn đàm, viễn trình công kích! – Thanh Lâm một lần nữa quát.

Từng đạo hào quang, những cây bạch cốt cốt tiễn, từng làn khói hắc sắc từ những gốc cây bụi rậm chi chít bắn ra, hướng thẳng về phía miệng huyệt động nơi có những Liệp Thần giả này. Trong chớp mắt, lại có mười mấy Liệp Thần giả bị giết, còn có hai người tựa hồ muốn lao ra, trên đường bị bắn trúng lại rơi vào hàn đàm, lập tức thành hai bộ bạch cốt trắng phau.

Hàn Thạc không chú ý tới cuộc chiến đấu khốc liệt đó, hai mắt dán vào hàn đàm, thấp giọng nói:

– Bên trong hàn đàm có độc dược, rất giống như độc dược mà Thần Trạch dược tề luyện chế trong Ám Ảnh thành, xem ra ta đoán không sai, Thần Trạch dược tề quả nhiên có liên quan tới Liệp Thần giả!
– Bố Lai Ân, ngươi khẳng định là trong hàn đàm có độc dược do Thần Trạch dược tề luyện chế à? – Hắc Thiên sầm mặt, vội hỏi.
– Ta đã thấy độc dược này rồi, tuyệt đối không sai được!

Hàn Thạc nói như chém đinh chặt sắt, rồi liếc mắt nhìn Vưu Kim sắc mặt có chút khó coi, hắn âm trầm nói:

– Xem ra chủ nhân của Thần Trạch dược tề rất có chuyện đó!
– Ngươi ngậm máu phun người!

Vưu Kim nói:

– Việc ở Thần Trạch dược tề trong Ám Ảnh thành là do Tư Đế Nhĩ Tư tự làm, chẳng quan hệ gì tới Cáp Tư Cách Lâm cả?
– Cáp Tư Cách Lâm có phải là người đầu bạc, làn da trong suốt như ngọc không? – Hàn Thạc đột nhiên lên tiếng.
– Ngươi gặp hắn rồi à? Cáp Tư Cách Lâm luôn luôn ẩn dật, ngươi làm sao gặp được hắn chứ? – Vưu Kim hỏi vẻ kỳ quái.

“Không sai, quả nhiên là hắn!” – Hàn Thạc thầm nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Ma Vương – Quyển 1
Ma Vương – Quyển 2
Ma Vương – Quyển 3
Ma Vương – Quyển 4
Ma Vương – Quyển 5
Ma Vương – Quyển 6
Ma Vương – Quyển 7
Ma Vương – Quyển 8
Ma Vương – Quyển 9
Ma Vương – Quyển 10 (Full)
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/02/2022 03:33 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đấu đá trong 1 gia đình
Uyên ngồi cạnh giường bệnh nhìn Trinh đang nằm thiêm thiếp, gương mặt gầy gò xanh xao, cặp môi tái nhợt. Trinh thở nhẹ khó nhọc, tuy đã không còn nguy hiểm đến tính mạng nhưng Uyên biết Trinh rất mệt mỏi, yếu ớt, nhất là nỗi đau không gì bù đắp về tinh thần vì đã không giữ được đứa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Chị dâu em chồng Chị dâu em rể Đụ cave Đụ tập thể Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Truyện 18+ Truyện người lớn Truyện sex hiếp dâm Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Vợ chồng
Sưu tầm
Cuộc sống hạnh phúc của gia đình nhỏ cứ thế tiếp tục, Minh đã nhờ Quân làm lại giấy tờ cho cả ba, chính thức trở thành một gia đình, đàng hoàng chung sống với nhau nhau mà không cần lo lắng. Trang đã đi học lại và vẫn học cùng với Linh, hai cô bé xinh xắn trong bộ váy đồng phục ngắn ôm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ người yêu của bạn Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình
Chợ nổi Ngã Bảy - Tác giả nguoikechuyendoi
Nhìn em có vẻ quen công chuyện rồi đó, không cực lắm đúng hông? Liễu nói khi đang ngồi nhìn Hà thoăn thoắt xếp đống quần áo vừa lấy từ ngoài sào vô. Cũng đã gần cả tuần Hà sang nhà phụ công chuyện cho nhà chị, Liễu thấy thương người phụ nữ xinh xắn chịu thương chịu khó này. Đúng như...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex có thật
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba