Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Ma Vương – Quyển 8 » Phần 53

Ma Vương - Quyển 8

Phần 53: Ám Ảnh Thành Hàn Gia!

Vưu Kim, Cát La Phí, hai Thần Vệ trưởng và các Thần Vệ cấp dưới đều chết trong tay bốn người phía Hàn Thạc. An Ni Tháp và mấy người còn lại phụ trách thu thập các chiến lợi phẩm cùng thống kê. Sau đại khái khoảng nửa ngày, bọn họ đã hoàn tất công việc.

Năng lượng tinh thạch lớn nhỏ hơn năm nghìn khối, các loại thần khí, thần giáp hơn bảy mươi cái. Từ Vưu Kim và Cát La Phí đều thu được một kiện Thượng vị thần khí. Tổng giá trị tạm thời không ước lượng được. Nhưng phỏng đoán sơ sơ thì những vật phẩm này sẽ có tổng giá trị không thấp hơn hai trăm vạn hắc kim tệ.

Quan trọng nhất là cả khu mỏ này xem như đã bị Hàn Thạc chiếm cứ được. Vưu Kim, Cát La Phí mới khai thác được vài ngày, căn bản không có khả năng khai thác được bao nhiêu năng lượng tinh thạch trong mỏ. Cả một khu mỏ, bên trong rốt cuộc có bao nhiêu năng lượng tinh thạch quả thực không thể phỏng đoán chính xác được. Tổng giá trị tối thiểu cũng phải lên đến mức nghìn vạn.

Người của U Mạc thành và Ám Linh thành đều bị tiêu diệt toàn bộ. Bác Lan Tư mang theo An Ni Tháp mấy người cẩn thận xử lý hiện trường, xóa sạch toàn bộ dấu tích có thể chứng minh nhóm Hàn Thạc động thủ. Còn tận lực chôn giấu trong lòng đất một ít thần khí không đáng giá, đem mấy xác chết không hoàn chỉnh của hai bên đặt ở cùng nơi, tạo dựng hiện trường giả giống như tình cảnh hai bên đã chiến đấu đến mức lưỡng bại câu thương.

Bác Lan Tư đối với việc này đã trở nên quá quen thuộc, trái lại Huyết Linh và Cát Nhĩ Bá Đặc thì lại không quá tinh thông. Dưới sự chỉ dẫn của Bác Lan Tư cùng bọn An Ni Tháp, hai người họ cũng rất nhanh nắm được cách thức vu oan giá họa này, ra tay trợ giúp đám An Ni Tháp xử lý sạch sẽ.

Hàn Thạc sau đó cũng không rời đi. Hắn tạm thời lưu lại bên trong khu mỏ, tiếp tục chờ đợi người đến tranh giành từ các đại gia tộc khác.

Trong lúc đó, nhóm bốn người An Ni Tháp và Bác Lan Tư, Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc đang tiến hành khảo sát toàn bộ các mỏ lớn trong khu mỏ một vòng. Cửa mỗi một mỏ có năng lượng khoáng thạch đều được mấy người khắc lên một đồ án đặc biệt – đồ hình của Vạn Ma đỉnh!

Hàn gia mới thành lập trong thời gian quá ngắn ngủi, Hàn Thạc trong lúc nhất thời chưa nghĩ tới việc chế tạo ra một huy chương đặc thù gì đó. Trước mắt, hắn dùng Vạn Ma đỉnh làm dấu hiệu huy chương của Hàn gia.

Mỗi một cửa hang đều có một đồ án Vạn Ma đỉnh, phía trên mặt có khắc rõ ràng một hàng chữ nhỏ rõ ràng – Ám Ảnh thành Hàn gia!

Năm ngày sau, khi tốp người cạnh tranh đầu tiên từ ba đại gia tộc đến, huy động lực lượng của gia tộc tìm kiếm thật vất vả mới tìm được đến vùng mỏ. Vậy mà, vừa đến nơi đã phát hiện ở trên lối vào mỏ có dấu hiệu đặc biệt – Ám Ảnh thành Hàn gia!

Những người này toàn bộ đều trợn tròn mắt ngạc nhiên, nhìn cái đồ án có hình tiểu đỉnh kỳ dị kia cùng với hàng chữ nhỏ rõ ràng bên trên, bọn họ nhận ra bản thân mình đã đến chậm một bước.

Ám Ảnh thành có quy củ của Ám Ảnh thành. Trước đây Hoa Lai Sĩ từng nhắc nhở rõ ràng rằng bản thân người trong thành đều nghiêm cấm tư đấu.

Mắt thấy khu mỏ đã bị Hàn Thạc lấy mất, những người này mặc dù trong lòng rất khó chịu nhưng cũng không thể nói gì hơn. Khi gặp Hàn Thạc vẫn phải giương cái bộ mặt đau khổ kia ra mà chúc mừng hắn.

Người cạnh tranh từ ba đại gia tộc phân biệt tên là Cơ Vĩ, Mạn Lợi, Gia Tư Khoa. Ba người này trước đây hoặc nhiều hoặc ít đều biết được chuyện Thiên Cơ dược tề và có chút giao tình với Hàn Thạc. Nên khi việc đã đến nước này, tất cả đều rõ ràng tình thế hiện tại đã không thể thay đổi được nữa, chỉ còn cách bất lực chấp nhận sự thật mà thôi.

Qua thêm ba ngày nữa, người cạnh tranh từ các gia tộc khác mới lần lượt kéo đến. Nhưng ngay cả người của ba đại gia tộc còn không có lời nào để nói, bọn họ lại càng không dám nói thêm điều gì. Nhất là khi những người này đều biết được mối quan hệ thân mật giữa Hàn Thạc và Tái Nhân Đặc gia tộc. Căn bản là không dám có ý khác.

Sau bảy ngày, Hắc Thiên và Thanh Lâm mang theo Thần Vệ thủ hạ hùng hùng dũng dũng tiến đến khu mỏ. Hai người này khi nghe lời Hàn Thạc kể lại tình huống đều hết sức kinh ngạc, rõ ràng đều tỏ vẻ không tin vào câu chuyện mà Hàn Thạc đưa ra.

Ám Ảnh thành Cát La Phí và U Mạc thành Vưu Kim, nếu nói hai người bởi vì khu mỏ mà tranh đấu với nhau thì rất có khả năng. Nhưng mà như lời Hàn Thạc nói cả hai đánh nhau đến mức lưỡng bại câu thương rồi đều mất mạng thì quả thật là khó mà tin nổi! Hắc Thiên và Thanh Lâm bụng đầy nghi ngờ, nhưng cũng không thể lấy được thông tin gì thêm từ bọn bốn người Hàn Thạc.

Cuối cùng, Hắc Thiên đành gọi bốn người An Ni Tháp lại rồi hỏi dò:

– Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?

Cả bốn đều chột dạ, không dám nói sự thật là do người của Ám Linh thành và U Mạc thành giết đồng bọn của chúng nên bị Bố Lai Ân đại nhân tới báo thù!

Đám An Ni Tháp dám lừa gạt An Đức Liệt hoặc là thành chủ Hoa Lai Sĩ, nhưng trước mặt Hắc Thiên, người lãnh đạo trực tiếp của bọn hắn, với lại cho tới nay đối xử với bọn hắn không tệ, bọn hắn cũng không có khả năng cái gì cũng giấu giếm hết được. Huống chi, Hàn Thạc cũng đã ngầm ra hiệu cho mấy người một chút, nên bọn hắn trong lòng cũng hiểu rõ.

Tình huống nơi này quỷ dị như vậy, với sự hiểu biết của hai người Hắc Thiên và Thanh Lâm hiển nhiên sẽ nhận ra sự bất thường trong câu chuyện. Nghe đám An Ni Tháp nói khó hiểu như thế, Hắc Thiên và Thanh Lâm đều lắc đầu ngán ngẩm. Hai người bọn họ tới phụ trách khắc phục hậu quả. Bây giờ có đến hai Thần Vệ trưởng chết ở chỗ này, chuyện này thật sự là vô cùng khó giải quyết.

Nhưng cho dù thế nào, hai người cũng sẽ không cho rằng hai Thần Vệ trưởng mất mạng là do Hàn Thạc dứt khoát ra tay tiêu diệt. Họ đành nhân cơ hội này kiểm tiện nghi rồi xử lý những thi thể Thần Vệ còn may mắn sót lại.

Đến bây giờ, bọn họ vẫn còn sai lầm đánh giá thấp thực lực hiện tại của Hàn Thạc!

– Phiền toái lớn rồi nha!

Thanh Lâm cười gượng, thở vắn than dài:

– Ý tứ của Thành chủ đại nhân là để chúng ta giao thiệp với cả hai bên. Nhưng xảy ra chuyện lớn như vậy, ta sợ rằng cả hai bên kia sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu?
– Cũng đành vậy thôi! Chúng ta cứ báo lại cho thành chủ đại nhân quyết định. Ta nghĩ xảy ra chuyện lớn như vậy, hai tên thành chủ kia nhất định sẽ thân hành đến nói chuyện với đại nhân đây! – Hắc Thiên cũng đầu to như cái đấu, trong lúc nhất thời hắn cũng không nghĩ ra được biện pháp ổn thỏa nào, mặt mày ủ rũ nói.
– Hai vị! Chuyện còn lại nhờ hai vị xử lý. Chờ các ngươi và hai bên kia thương thảo xong xuôi, ta sẽ bố trí người quay trở lại khai thác mỏ. Sau này phân chia năng lượng khoáng thạch như thế nào, chúng ta sẽ bàn luận sau nhé!

Hàn Thạc vẻ mặt tươi cười, duỗi người, nói tiếp:

– Lần này vận khí tốt thật. Gặp đúng lúc hai phe thương vong nặng nề mà chiếm hết được tiện nghi!

Nghe hắn nói như vậy, bọn An Ni Tháp, Đức Khoa đang đứng bên cạnh đều lộ ra vẻ mặt quái dị. Bọn họ đều tận mắt chứng kiến Hàn Thạc chẳng tốn bao nhiêu sức lực nhẹ nhàng xử lý cả Vưu Kim lẫn Cát La Phí. Làm gì có nhân tố vận khí nào ở đây chứ? Họ biết, cho đến tận bây giờ Hàn Thạc vẫn đang tận lực che dấu năng lực của bản thân. Hơn nữa, lúc phân phối thần khí trước đó, bốn người đều có thu hoạch rất phong phú nên bây giờ phối hợp với Hàn Thạc rất ăn ý, mồm năm miệng mười nói hươu nói vượn làm Hắc Thiên và Thanh Lâm không thể đoán được ra chân tướng sự việc.

– Thằng cha này phủi mông đi rồi, để hai người chúng ta lại thu dọn cái cục diện rối rắm này cho ngươi!

Hắc Thiên cười khổ lắc lắc đầu, nói:

– Bố Lai Ân à Bố Lai Ân. Hai Thần Vệ trưởng mất mạng. Chuyện này không nhỏ đâu!
– Bọn họ cùng toi. Bản thân đã tự tìm cái chết thì còn oán được ai khác, hai vị đại nhân cứ kể lại sự thật là được. Ta nghĩ với sự sáng suốt của thành chủ đại nhân hẳn sẽ không nói cái gì đâu!

Hàn Thạc cười hắc hắc nói:

– Thôi ta không cản trở hai vị đại nhân làm việc nữa. Chúng ta quay lại Ám Ảnh thành trước. Chuyện xử lý xong rồi, khi các vị trở lại thành, ta xin mời hai vị cùng uống một chén!
– Chén rượu này của ngươi, uống không dễ đâu! – Thanh Lâm trừng mắt với Hàn Thạc. Nàng có thể cảm giác được chuyện này đã bị hắn giở trò. Đáng tiếc lại tìm không thấy chứng cứ, tuy nhiên cho dù thực sự tìm được chứng cứ rồi, nàng có thể làm khác sao? Vẫn cứ phải tận lực trợ giúp Hàn Thạc che dấu, khắc phục hậu quả!
– Huyết Linh, Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc, chúng ta đi! – Hàn Thạc gọi ba người kia rồi quay trở lại cáo biệt người của các đại gia tộc. Hắn là người đầu tiên đến đây, cũng sẽ là người đầu tiên rời đi.

Hàn Thạc trở về tới cứ điểm Bá Cách Lạp Tư thì phát hiện Khảm Địch Đạt, Ngải Mã, Cách Lại Ai, Già Tác Tư v. V. Đã đến rồi. Những người này đối với việc quản lý thành thị rất có kinh nghiệm, liền chủ động yêu cầu nắm vững toàn bộ tình huống tại Bá Cách Lạp Tư, chuẩn bị sẵn sàng cho việc tiếp nhận thành thị của Hàn gia.

Mấy người Khảm Địch Đạt đã sớm biết mục đích chuyến đi lần này của đoàn người Hàn Thạc. Đến khi Hàn Thạc quay trở lại cứ điểm Bá Cách Lạp Tư, bèn lập tức hỏi hắn tình hình cụ thể tại khu mỏ. Chi tiết như thế nào Hàn Thạc né tránh, chỉ nói ngắn gọn:

– Xong rồi. Đội năm Thần Vệ đã là của chúng ta!

Bọn lão hồ ly Khảm Địch Đạt đều hiểu rõ ràng vũ lực mới là căn bản để sinh tồn. Nghe Hàn Thạc nói vậy mọi người đều hết sức vui mừng. Bây giờ bọn họ đều xem như là người của Hàn gia, cùng lên cùng xuống với số phận của Hàn Thạc nên tất nhiên sẽ hy vọng thực lực của Hàn gia ở Ám Ảnh thành càng được củng cố càng tốt.

Sinh sống ở Chúng Thần đại lục một khoảng thời gian, bọn họ sớm đã nhận thức đầy đủ tính tất yếu để một gia tộc tồn tại. Bọn họ chủ động xin đi giết giặc rồi đến cứ điểm Bá Cách Lạp Tư, cũng đều là vì Hàn gia mà ra công đóng góp. Bọn họ hiểu chỉ có sự cường đại của Hàn gia mới có thể đảm bảo cho tính mạng của mình, và có chỗ đứng vững vàng tại Ám Ảnh thành.

Năng lượng tinh thạch lấy được từ khu mỏ được Hàn Thạc lấy ra một bộ phận giao cho đám Khảm Địch Đạt, để bọn họ đem trang bị cho tháp kết giới tháp năng lượng cho phủ đệ của Hàn gia tại cứ điểm Bá Cách Lạp Tư. Năng lượng tinh thạch chính là căn bản của những thứ này. Một khi có được đầy đủ năng lượng tinh thạch, phủ đệ Hàn gia tại đây có thể đề cao lực phòng ngự lên thêm một tầng nữa.

Hắn cùng với Khảm Địch Đạt thảo luận về vấn đề của cứ điểm Bá Cách Lạp Tư nửa ngày. Phương diện quản lý thành trì không phải sở trường của Hàn Thạc. Lúc trước tại thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, hắn cũng toàn quyền uỷ thác cho hai người Đa Khắc Tư và Kiệt Khắc, cứ điểm Bá Cách Lạp Tư này cũng không phải là ngoại lệ. Nói là bàn bạc, nhưng chủ yếu là Hàn Thạc nghe đám Khảm Địch Đạt nói. Có một vài vấn đề mấu chốt, họ cần đến sự đồng ý của Hàn Thạc mới dám hành động. Bọn họ chủ yếu chính là muốn lấy được sự ủng hộ của hắn.

Hàn Thạc biết lúc này ở Chúng Thần đại lục, bọn người Khảm Địch Đạt hoàn toàn không có chỗ dựa, hơn nữa bây giờ trên người lại có dấu vết vĩnh cửu của Hàn gia nên bọn họ nhất định sẽ thật lòng thật dạ vì hắn. Cho nên hắn cũng vô cùng dứt khoát đồng ý các yêu cầu của bọn họ. Ở mọi phương diện, đều ủy quyền đồng thời cấp thuận lợi cho họ.

Thẳng đến khi mấy người Khảm Địch Đạt cũng không còn bất luận nghi vấn gì nữa, lúc này Hàn Thạc mới cùng ba người Huyết Linh, Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc rời đi trở về Ám Ảnh thành.

Trong Tái Nhân Đặc gia tộc tại Ám Ảnh thành, thành chủ Hoa Lai Sĩ và An Đức Liệt đang đứng đối diện với ma pháp kính.

Bên trong kính là hình ảnh của Thanh Lâm và Hắc Thiên. Hai người gượng cười báo cáo lại toàn bộ tình thế tại sơn cốc với Hoa Lai Sĩ. Khi nói đến đoạn Vưu Kim của U Mạc thành và Cát La Phí của Ám Linh thành đều chết ở trong sơn cốc, Hoa Lai Sĩ và An Đức Liệt sắc mặt hơi đổi. Hoa Lai Sĩ quát khẽ:

– Còn Bố Lai Ân? Cả những người khác thì sao?
– Bố Lai Ân không có việc gì. Khi ta và Thanh Lâm tới thì Bố Lai Ân đã nắm chắc được cả khu mỏ!

Hắc Thiên cười khổ tiếp:

– Tuy nhiên sau khi Bố Lai Ân nói rằng Vưu Kim và Cát La Phí đã đánh nhau cho đến chết, chúng ta đã tiến hành tìm kiếm thì thấy không còn một ai sống sót. Tất cả Thần Vệ của Ám Linh thành và U Mạc thành đều chết không toàn thây. Tình huống này thật sự có điểm kỳ lạ!
– Vưu Kim và Cát La Phí chết ở bên trong sơn cốc. Thành chủ của U Mạc thành và Ám Linh thành nhất định sẽ đến tìm đại ca gây phiền toái!

An Đức Liệt cũng khá đau đầu về vấn đề này. Nghĩ thêm một chút, hắn quay lại hỏi Hắc Thiên:

– Theo ngươi, liệu có khả năng Vưu Kim và Cát La Phí đã đánh nhau đến mức cả hai cùng mất mạng không?
– Nhân chứng toàn bộ đều đã chết hết rồi. Chúng ta cũng không biết rõ điều này nữa!

Hắc Thiên tiếp lời:

– Tất cả Thần Vệ của U Mạc thành và Ám Linh thành không một ai sống sót. Tình huống này thật sự không dễ dàng xảy ra. Tuy nhiên ta đã hỏi lại Bố Lai Ân, hắn một mực chắc chắn rằng bọn họ đánh nhau đến khi cả hai bên đều chết. Tại hiện trường còn tìm được một số dấu vết, dường như chỉ rõ hai bên có tiến hành giao chiến ác liệt trong sơn cốc!

Hoa Lai Sĩ lộ vẻ rất ngạc nhiên, một lúc lâu sau mới gật gật đầu, trầm giọng nói:

– Mỏ khoáng đã chiếm được. Các ngươi đem tin tức về Thần Vệ trưởng mất mạng thông báo lại cho U Mạc thành và Ám Linh thành. Bất kể ai hỏi đều nói là bọn họ cùng đánh nhau đến chết. Hiện trường nếu có cái gì để sót, các ngươi cần xử lý sạch sẽ!
– Tuân lệnh đại nhân! – Hắc Thiên trả lời.

Ngắt kết nối qua ma pháp kính, Hoa Lai Sĩ dụi mắt, mỉm cười nói:

– Tiểu tử kia thật đúng là đã làm cho người ta đau đầu. Tuy nhiên việc Vưu Kim và Cát La Phí chết chắc chắn có quan hệ với hắn. Hắc hắc, ta xem hai tên thành chủ kia muốn không nổi giận cũng không được nữa rồi!
– Đại ca, Bố Lai Ân, hắn không có khả năng giết chết cả Vưu Kim và Cát La Phí chứ? – An Đức Liệt ngẩn người, hoài nghi hỏi lại.
– Nếu vậy ngươi làm sao giải thích tình huống phát sinh ở trong sơn cốc như thế nào đây?

Hoa Lai Sĩ liếc nhìn An Đức Liệt, hắc hắc cười quái dị:

– Hắn có lẽ không có thực lực để một lúc tiêu diệt cả hai người. Nhưng mà nếu như có ý lợi dụng thời cơ thích hợp, nhằm khi hai người đang tranh đấu mà đột nhiên ra tay. Cũng không phải không có khả năng thành công. Hắc hắc, dấu vết hai bên chiến đấu đều giữ lại hoàn hảo, tiểu tử kia thật sự là một nhân tài. Xem ra, giao đội năm cho hắn cũng có thể so được với Ngải Phất lý lắm chứ!
– Lá gan tên tiểu tử Bố Lai Ân cũng lớn quá chứ, ngay cả Thần Vệ trưởng cũng dám giết! – An Đức Liệt cảm thán nói.
– Gan lớn, hiểm độc, suy nghĩ thận trọng là các phẩm chất cần thiết nhất của người làm đại sự. Qua sự kiện này đã chứng minh đầy đủ hắn đích thực có năng lực đảm nhiệm được chức Thần Vệ trưởng đội năm! Tốt lắm. Xế chiều hôm nay chuẩn bị các công văn liên quan cho sẵn sàng. Còn nữa, những tên đội năm ban đầu không có vấn đề đều bỏ qua hết đi! – Hoa Lai Sĩ cũng không vì Hàn Thạc gây họa mà tức giận. Ngược lại, hắn rất vừa lòng với tác phong hung ác lớn mật của Hàn Thạc, bèn dặn An Đức Liệt.

An Đức Liệt gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu rõ rồi quay người đi ra xử lý công việc.

Sau khi hắn rời đi, Hoa Lai Sĩ lại dùng ma pháp kính để liên hệ với thành chủ U Mạc thành và Ám Linh thành. Một lời khăng khăng khẳng định việc Vưu Kim và Cát La Phí cùng đánh nhau đến mức mất mạng. Mặc kệ cho hai thành chủ còn lại nổi trận lôi đình, Hoa Lai Sĩ vẫn tỏ thái độ rất cứng rắn, khẳng định quyền khai thác mỏ là thuộc về Ám Ảnh thành, cùng với hai tên kia ở trong ma pháp kính tranh chấp kịch liệt tới mặt đỏ tía tai. Sau nửa tháng bốn người Hàn Thạc mới về đến Ám Ảnh thành. Ám Ảnh thành tất cả lại trở về như cũ, chỉ có duy nhất một số biến hóa ở Thiên Cơ dược tề.

Phạm Ny, Phỉ Bích và vài người khác đã chuyển đến chỗ Lai Phất Tư gia tộc. Bây giờ trong Thiên Cơ dược tề, chỉ còn lại dược tề sư chân chính hiểu việc luyện chế dược tề. Những người đến từ Kỳ Áo đại lục, từng người, từng người ào ào tiến vào nhà mới của họ – Hàn gia!

So sánh với Thiên Cơ dược tề, nơi ở mới lại càng thêm rộng rãi khí thế và phong thái. Đủ loại phương tiện cái gì cũng đều có đủ cả. Công trình trên Chúng Thần đại lục luôn được xây dựng theo phong cách nghiêm túc trang nghiêm, những vật phẩm trang trí đều được lựa chọn rất tỉ mỉ công phu. Nhóm Phạm Ny, Phỉ Bích đến từ Kỳ Áo đại lục mặc dù không thích phong cách của nhà Lai Phất Tư, nhưng ở nhà mới, mỗi khu vực đều trồng rất nhiều cây cỏ. Giả sơn, cầu nhỏ, suối, quái thạch phân bố ở khắp các ngõ ngách trong Hàn gia làm cho khung cảnh trở nên lịch sự, tao nhã, tinh tế hơn nhiều.

Khoan thai tản bộ trong những bụi cây, Hàn Thạc ngẩng đầu nhìn từng tòa kiến trúc vươn cao vững chãi, có cảm giác bừng tỉnh trước một thế hệ.

Hắn còn nhớ thời gian mới từ Kỳ Áo đại lục tiến vào Chúng Thần đại lục, dọc đường đi trải qua trăm cay nghìn đắng mới đi vào được Ám Ảnh thành. Lần đầu tiên tiến vào nơi này thật giống như là một người nông dân ngờ nghệch ngỡ ngàng. Nhớ lại hồi tranh chấp với Khải Kỳ, Đa Lạc Hưu Tư ở tu luyện trường ở cách đó không xa, rồi bị hai người của Lai Phất Tư gia tộc ăn chơi trác táng vũ nhục mà giận dữ rời đi.

Mới đó thôi mà bây giờ nơi này tất cả đã thuộc về Hàn gia. Thuộc về Hàn Thạc hắn!

Hít thở không khí thanh tân ở nơi này, Hàn Thạc rất thoải mái hưởng thụ cái loại cảm giác nắm tất cả trong lòng bàn tay mình. Hắn dường như ngửi thấy được mùi vị tuyệt vời của quyền lợi đang có trong tay.

Phạm Ny, Phỉ Bích và những cô gái khác biết Hàn Thạc trở về, đều ùa ra chào đón. Dọc trên đường đi oanh oanh yến yến, dào dạt tiếng nói cười hoan hỉ vây lấy hắn.

Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc, Bác Lan Tư bị lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ và A Nhĩ Mai Lý Khắc lôi đi. Hai người không ngừng truy hỏi bọn hắn xem ở trong sơn cốc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Đến khi biết được Hàn Thạc đã nắm được quyền khai thác mỏ, lại sắp nắm chắc đội năm Thần Vệ thì mọi người đều vô cùng hưng phấn.

– Bố Lai Ân! Mấy người Khảm Địch Đạt chủ động đi đến cứ điểm Bá Cách Lạp Tư. Chàng có gặp bọn họ không? – Ngải Mễ Lệ trong thời khắc này vẫn không quên chính sự, lập tức hỏi Hàn Thạc.
– Gặp qua rồi. Bọn họ còn kéo ta lại hỏi một đống vấn đề. Ta thật đã bị phiền phức đến nhức hết cả đầu!

Hàn Thạc cười khổ lắc lắc đầu nói:

– Quản lý một thành thị thật không phải là điều mà ta am hiểu. May mà họ đã theo ta ngàn dặm xa xôi từ Kỳ Áo đại lục. Nếu không thì cứ điểm Bá Cách Lạp Tư cho dù thuộc về Hàn gia chúng ta, nhất thời cũng khó tìm được nhân tuyển thích hợp để quản lý!
– Bố Lai Ân! Những người đến từ Kỳ Áo đại lục ngay từ khoảnh khắc đầu tiên bước chân vào Chúng Thần đại lục đã vĩnh viễn có ấn ký của Hàn gia. Bọn họ đều rất đáng được tín nhiệm! Rời khỏi Hàn gia, những người này căn bản không có cách nào khác để sinh tồn ở đây. Cho nên, bọn họ cũng đều biết nên làm như thế nào! – Ngải Mễ Lệ nói nhẹ nhàng.

Hàn Thạc đã sớm biết đạo lý này, nghe vậy gật gật đầu, cười nói:

– Ta hiểu ý của nàng. Bọn họ sau này sẽ là trụ cột vững vàng của Hàn gia. Ta thì chẳng có nhiều ưu điểm nhưng lại rất biết uỷ quyền. Người nào thích hợp làm cái gì, trong lòng ta đều hiểu rõ. Bọn họ ở Chúng Thần đại lục nhất định có thể tìm được vị trí xứng đáng cho bản thân!
– Bố Lai Ân. Đây là công văn An Đức Liệt phái người đưa tới, nói chàng sau khi trở về thì sớm một chút tới nhận chức ở đội năm.

Phỉ Bích đem một chồng lớn giấy tờ đưa cho Hàn Thạc, khẽ cười nói:

– An Đức Liệt nói ở đội năm có một số người tương đối cương quyết không tuân theo. Mặc dù không theo Ngải Phất lý làm loạn, nhưng mà một lòng vô cùng tin phục hắn. Chàng phải có tính toán đó!

Hàn Thạc tiếp nhận chồng công văn kia liếc qua, rồi ung dung cười nói:

– Ta thích nhất chính là thuần phục những tên bướng bỉnh bất tuân đó!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Ma Vương – Quyển 1
Ma Vương – Quyển 2
Ma Vương – Quyển 3
Ma Vương – Quyển 4
Ma Vương – Quyển 5
Ma Vương – Quyển 6
Ma Vương – Quyển 7
Ma Vương – Quyển 8
Ma Vương – Quyển 9
Ma Vương – Quyển 10 (Full)
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/02/2022 03:33 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đối đầu
Giao lại cho anh đi! Một giọng nói trầm thấp đánh thức những suy nghĩ rối bời của tôi, chính là anh Vệ, một người anh thân thiết cũng là cấp trên của tôi, chỉ huy của chuyên án này, anh đã qua tận đây để chỉ đạo. Té ra tụi mày... tụi mày là... Sáu rẫy ôm ngón tay bị tôi bẻ gãy lắp bắp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Sextoy Thuốc kích dục Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện xã hội
Hoa xương rồng - Tác giả Cu Zũng
Một tuần sau, Công ty Đẹp + tổ chức Fashion show giới thiệu bộ sưu tập mùa đông. Sự kiện này lần đầu tiên được diễn ra tại sảnh chính tầng 1 của của một trong những trung tâm thương mại đẹp nhất thủ đô, nằm ven bờ hồ Hoàn Kiếm, nơi chuyên bày bán các sản phẩm thời trang thương hiệu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Đụ mẹ ruột Phá trinh lỗ đít Thuốc kích dục Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Mưa bụi
Anh chị đang quấn lấy nhau cũng quay sang nhìn tôi, ngại ngùng tôi đứng dậy thật nhanh định bỏ ra ngoài thì một bàn tay mềm nắm chặt lấy tay tôi: Không cần đi đâu, làm ba người nhé. Tôi thực sự khá sốc khi nghe thấy câu nói này thoát ra từ đôi môi của chị. Sao thế? Mấy năm ở Tây vẫn rụt rè...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Làm tình tay ba Thác loạn tập thể
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba