Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Ma Vương – Quyển 1 » Phần 16

Ma Vương - Quyển 1

Phần 16: Bọn Họ, Bọn Họ Rất Nhiều Người, Đánh Ta, Cứu… Cứu Ta Với!

Giữa trưa, tại thí luyện trường của Vong Linh ma pháp học viện.

Hàn Thạc vừa quét dọn, trong đầu lại thầm ngẫm nghĩ về lời giảng giải của sư phụ Cát Ân về Vong Linh ma pháp sáng nay, lông mày cau lại hết sức nhập thần.

Một bóng người phục phịch từ cửa đột nhiên xông ra, đến trước mặt Hàn Thạc. Kiệt Khắc thở hồng hộc, vội vã nói:

– Bố Lai Ân, không xong rồi, Khải Lý với Bác Cách muốn qua đây tìm ngươi tính sổ đó!

Dòng suy tưởng bị cắt đứt, Hàn Thạc có chút bực bội, nhìn vẻ mặt hốt hoảng của Kiệt Khắc, cau mày hỏi:

– Là chuyện gì? Hai tên đần độn Khải Lý với Bác Cách lần trước đã bị ta đánh cho một trận, sao lại muốn tới đây tìm chết vậy!
– Không biết, ta cũng không rõ lắm, chỉ nghe nói bọn chúng sáng nay ăn phải thứ gì, hình như rất là khó chịu, mặt mũi xanh lè, rồi la hét muốn lại cùng ngươi tính sổ, tiểu ma nữ Lỵ Toa cũng đang tìm ngươi!

Đưa tay sờ sờ đằng sau lưng, Hàn Thạc cảm thấy còn có một chút đau đớn, bất quá đã đỡ hơn đêm qua rất nhiều. Luồng đấu khí màu xanh sau lưng có lẽ đã bị ma nguyên lực bọc kín, luồng đấu khí đó tựa hồ đang từng chút từng chút một tiêu mất, giúp cho Hàn Thạc cảm thấy có chút yên lòng.

– Là chúng tự mình muốn chết, không thể trách ta được! – Hàn Thạc lạnh lùng quát một tiếng, đưa tay nắm chặt lấy cán chổi, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa.

Thần sắc Kiệt Khắc vẫn còn lo lắng như trước, hắn vặn vẹo tay vội vã nói:

– Tên Bố Lai Ân đáng chết, ngươi cũng dám ám toán bọn ta, hôm nay cho ngươi biết tay! – Lẫn giữa tiếng thúc dục vội vã của Kiệt Khắc, tiếng của Khải Lý đã từ bên ngoài truyền vào, âm thanh vừa dứt, một đám người đã bịt kín cửa thí luyện trường.

Tên Khải Lý cùng Bác Cách mặt mũi xanh lè, vừa mới tiến vào cửa, Bác Cách đã la lên một tiếng, ôm chặt lấy bụng, từ trong miệng nhổ ra một vũng nước đen ngòm, từ trong miệng tỏa ra một mùi chua khó tả.

Khải Lý vừa thấy thứ mà Bác Cách nhổ ra, gương mặt vốn xanh lè lại càng khó coi, tựa hồ trong dạ dày cũng rất khó chịu, “ộc ộc” mấy tiếng, đưa tay móc họng, tựa hồ cũng muốn nôn ra, bất quá lại không nôn ra thứ gì.

– Bố Lai Ân, ngươi để Lỵ Toa luyện ra thứ gì cho bọn ta ăn hả, ngươi hại chết bọn ta rồi, hôm nay ta liều mạng với ngươi! – Nôn mửa một trận, Bác Cách thân thể có chút yếu ớt, một tay ôm bụng, một tay chỉ vào Hàn Thạc, oán độc tức giận nói.

Trong lòng thầm cười, Hàn Thạc bất giác im lặng. Lần trước Lỵ Toa hỏi mình vì sao đột nhiên trở nên linh hoạt khỏe mạnh như vậy, mình cũng tùy tiện nói lung tung xà bèng mấy thứ để gạt nàng, nào ai biết Lỵ Toa lại tin là thật, đem mấy thứ ghê tởm ấy chế ra, xem ra là bắt Bác Cách cùng Khải Lý làm chuột bạch để thí nghiệm, khó trách hai tên này bộ dạng sống không bằng chết.

– Không, ta có làm gì đâu! – Hàn Thạc lắc lắc đầu, vẻ mặt mờ mịt nói, thoạt nhìn ngây thơ vô tội.
– Lỵ Toa đã nói với bọn ta cả rồi, ngươi còn dám nói không phải sao. Hôm nay không dạy dỗ ngươi một phen, ta sẽ không rời đi! – Khải Lý đứng bên cạnh giận giữ quát, nhìn mấy tên đồng bọn đứng bên ra hiệu, liền cùng Bác Cách và sáu tên tạp dịch, xắn tay áo lên hung hãn đi đến chỗ Hàn Thạc.

Ngoại trừ Khải Lý cùng Bác Cách, mấy tên tạp dịch kia đều đến từ Hắc Ám hệ, chỉ có điều không phải đều cao to vai u thịt bắp như Kiệt Khắc kể. Cao thì cũng có cao, nhưng đều là gầy gò lấy da bọc xương, không thấy chút thịt bắp nào, mà đám có vai u thịt bắp thì nhìn lại không cao bằng Hàn Thạc. Nói tóm lại cao thì không to, mà to lại không cao, nhìn thoáng qua cũng thấy sức chiến đấu cũng chẳng ra gì.

Siết chặt nắm tay, vẻ mặt của Hàn Thạc vẫn rất ngô nghê, nhưng trong lòng lại đang không ngừng áp chế một cỗ ham muốn, tựa hồ phải đem tất cả bọn người kia đánh gục mới có thể làm dịu đi cỗ dục vọng này.

Cỗ dục vọng này tới cực kỳ đột ngột, chỉ trong chớp mắt đã tràn ngập đầu óc Hàn thạc, tựa như một câu chú ngữ thôi thúc hắn hành động. Cho tới nay, tính cách của Hàn Thạc đều tương đối bị động, rất ít chủ động đi gây hấn kẻ nào, cũng không dám quá mức hung hăng, hay đi gây chuyện, nhưng lúc này đây nếu cùng bọn họ đánh nhau, với sức mạnh cùng tốc độ của Hàn Thạc hiện nay, khả năng sẽ đem sự việc làm lớn ra, Hàn Thạc bản ý có chút không muốn, nhưng lý trí lại không cách nào khắc chế.

Loại cảm giác này hệt như vào lúc trước ở thí luyện trường, khi đối mặt với Lỵ Toa đang muốn ra tay, khi đó Hàn Thạc đã vứt bỏ lý trí, tùy theo dục vọng trong lòng mà hành động, sau đó ma nguyên lực bao lấy hòa tan đấu khí của Khắc Lao Đức đánh vào trong người.

Giờ đây, tình huống y hệt lúc ấy, ma nguyên lực phía sau lưng Hàn Thạc cũng bao bọc lấy đấu khí của Ai lý Khắc, dục vọng trong nội tâm cũng cực kỳ mãnh liệt.

Xoay người nhìn ánh mắt run rẩy của Kiệt Khắc, Hàn Thạc trên mặt cuối cùng đã không còn một chút nhân hậu, đôi tròng mắt sắc bén như đao, mang theo một tia sáng giết chóc cuồng bạo, đưa cây chổi trong tay cho Kiệt Khắc, Hàn Thạc lãnh khốc nói:

– Cầm lấy nó, ai dám đánh ngươi thì đâm hắn!

Ngừng lại một chút, Hàn Thạc chỉ vào đầu nhọn bằng sắt của cây chổi, lạnh nhạt nói:

– Dùng cái đầu nhọn ấy!

Kiệt Khắc bị hình dạng lúc này của Hàn Thạc làm khiếp đảm, ngơ ngẩn lắp bắp nhìn hắn, hai chân run rẩy. Hiện tại Hàn Thạc biểu hiện ra vẻ lạnh lùng tàn độc, làm gì còn một chút nào của Bố Lai Ân yếu hèn nhút nhát!

Đưa cây chổi vào tay Kiệt Khắc, Hàn Thạc xoay người, nét mặt lại trở nên thật thà chất phác, ngô nghê sợ hãi hoảng hốt kêu:

– Đừng mà, đừng có đánh ta!
– Đánh ngươi đó! – Sáu tên cùng xông lên, quyền đấm cước đá, nhằm hướng thân thể Hàn Thạc lao đến.

Hai tay ôm đầu, Hàn Thạc đầu tiên là sợ hãi lùi lại né tránh, nhưng khi lùi mới ba bước về bên cạnh người Kiệt Khắc, Hàn Thạc đột nhiên như bị kích thích, gào rống mấy tiếng, nhưng một con trâu mộng bị chọc giận, nhằm thẳng sáu người kia lao đến.

Người đầu tiên là Khải Lý. Mắt thấy Hàn Thạc lại nổi điên, tâm lý từ lần bị đánh đập trước đó khiến hắn chợt run rẩy, chân đã nhấc lên tính đạp lại ngưng trệ trên không, không dám hạ xuống.

Chỉ là, Khải Lý không đạp đến, cũng không đại biểu là Hàn Thạc sẽ tha cho hắn. Hàn Thạc trong lúc lao lên, đã cảm giác được ma nguyên lực phía sau lưng đang vận chuyển cấp tốc, xem ra cũng giống y như lần trước, đã bắt đầu tiêu hóa luồng đấu khí xanh sẫm của Ai lý Khắc để lại.

Lúc này, trong lòng Hàn Thạc chỉ có một ý niệm không thể kìm nén được, đó là: “Đem tất cả những kẻ trước mắt đánh gục – bất kể sống chết!”

Hai tay vung ra, Hàn Thạc như một tia chớp ôm lấy cái chân đang giơ lên của Khải Lý, sau đó khẽ nhấc, Khải Lý bị hất tung lên té ngược ra phía sau kêu “rầm” một tiếng rơi xuống đất, một tiếng rên đau đớn xé lòng vang lên, hàm răng đã “tiếp xúc thân mật” với mặt đất, khóe miệng đã có chút máu rỉ ra.

Bốn tên được mời đến giúp đỡ Khải Lý và Bác Cách, vừa thấy Hàn Thạc hung mãnh như thế, liền giật thót mình, dáng vẻ cười cợt độc ác đột nhiên ngưng lại, sắc mặt cũng dần trở nên cổ quái.

– Không cần sợ, hắn chỉ có một người, chúng ta có sáu, đấm bừa cũng có thể đánh chết hắn! – Bác Cách vươn cổ, đột nhiên mở miệng nói, không biết từ đâu đã vác một chiếc ghế gỗ bốn chân đến, la hét đập thẳng vào Hàn Thạc.

Bác Cách vừa kêu xong, bốn người kia vừa mới tan mất khí thế đều chấn động, chậm rãi từ bên hông rút ra một cây côn gỗ, theo sau Bác Cách nhằm đầu Hàn Thạc đập xuống.

Không ngờ đám khốn kiếp này đã chuẩn bị tốt thế! Đôi mắt Hàn thạc khẽ nhắm lại, nhìn thấy chiếc ghế từ tay Bác Cách nhanh chóng đập vào mình, đột nhiên hai chân vận lực, nhanh chóng thoát đi.

“Bang!” Chiếc ghế đập mạnh vào đất, bốn chân ghế “rắc” một tiếng lung lay, nhìn không còn chắc như ban đầu. Khẽ kêu “ý” một tiếng, Bác Cách một đòn đánh hụt, trên mặt một phen ngạc nhiên, tựa hồ không nghĩ đến Hàn Thạc cũng có thể tránh thoát được.

“Bốp!” Một quyền lao đến, đánh thẳng vào sống mũi của Bác Cách, làm bắn ra mấy giọt máu tươi. Bác Cách ngửa đầu ra sau, loạng choạng lùi hai bước, đau đớn đến lỏng tay buông cả chiếc ghế mới chộp được.

Cúi đầu cười lạnh một tiếng, Hàn Thạc nhấc cái ghế Bác Cách vừa buông, xoay người ra phía sau nhìn hướng một gã tóc đỏ thân hình thấp chắc nịch đang tính đánh trộm, côn gỗ rít vù vù, nhưng ngay lúc sắp đập trúng vào đầu Hàn Thạc, chiếc ghế bỗng được nhấc lên, mạnh mẽ đánh bật cây côn gỗ.

Một tay nắm cứng lấy chân ghế, ma nguyên lực sau lưng hắn vận chuyển càng lúc càng nhanh. Hàn Thạc có thể cảm ứng rõ ràng được đấu khí bị bao vây kia đang bị tiêu thất trong ma nguyên lực, hai tay sức lực cuồn cuộn không ngừng, Hàn Thạc đưa tay chộp lấy một cái chân ghế, đột nhiên dùng sức bẻ.

“Rắc” một tiếng, cả chiếc ghế bị bẻ ra làm đôi, Hàn Thạc mỗi tay cầm một nửa, chân phải một cước đá ra, trúng ngay giữa bụng tên đánh lén, tên đó sắc mặt liền trắng bệch, đau đớn khụy xuống.

Không chấp nhận dễ dàng buông tha, Hàn Thạc lúc này có một cảm giác vô cùng sảng khoái, chỉ mong thoải mái phát tiết hết ra, hai tay liên tục làm việc, “chát chát”, hai nửa chiếc ghế tung bay không ngừng, chỉ nhằm mặt mũi tên kia đánh tới, máu tươi liền sau đó từ trán y tóe ra, nhiễm đỏ cả chiếc ghế Hàn Thạc đang cầm.

– Mau cản hắn lại, cái tên điên đáng chết kia, hắn giết chết A Nhĩ Ngõa mất! – Sống mũi Bác Cách bị một quyền của Hàn Thạc đánh biến dạng, hai dòng máu đỏ chảy ra như suối, khiếp đảm la hét lung tung.

Đến cả Khải Lý cũng gượng gạo đứng dậy, mặc dù trong lòng có chút sợ hãi nhưng vẫn còn run rẩy nhấc cây côn gỗ giấu trong người ra, cùng với mấy tên đồng bọn, nhằm hướng Hàn Thạc xông đến.

“Chát chát chát chát!”

Một loạt tiếng va chạm kịch liệt vang lên không ngừng, Kiệt Khắc đứng bên cạnh quan chiến hai chân đã sớm run rẩy ngã khụy xuống, mặt hiện vẻ không tin nổi, chỉ thấy Hàn Thạc mỗi tay nắm một nửa chiếc ghế, đối mặt với sáu người hợp lực vây công lại không hề sợ sệt, vẻ mặt điên cuồng hung tợn, từ đôi con ngươi kia tỏa ra một luồng lãnh ý rợn người.

Thân thể Hàn Thạc không ngừng di động tránh né, nhưng chiếc ghế cũng không ngừng chuyển động, nhằm thẳng vào mặt mũi của đối thủ đập xuống, một lát sau, sáu kẻ vây công đều là máu huyết đầy mặt.

Giờ phút này, Kiệt Khắc đứng bên cạnh đang hoàn toàn rơi vào trạng thái đờ đẫn, bị thủ đoạn lãnh khốc của Hàn Thạc làm khiếp đảm. Hắn trước giờ chưa từng dám tưởng tượng, có một ngày một kẻ vẫn luôn luôn yếu hèn nhu nhược, ngoan ngoãn nghe lời như Hàn Thạc, lại có thể trở nên hung tàn bạo ngược như vậy.

Trong lúc Kiệt Khắc còn đang đờ đẫn, đấu khí của Ai lý Khắc bị lưu lại sau lưng Hàn Thạc, cuối cùng từ trong quá trình chiến đấu tùy tâm sở dục này, đã bị ma nguyên lực chậm rãi luyện hóa. Đến lúc này, Hàn Thạc trong lòng chợt run, đột nhiên ý thức được mình đang làm chuyện gì, trong lòng bất giác có chút sợ hãi.

– Có tiếng đánh nhau, là chuyện gì, mau đến thí luyện trường xem thử! – Đột nhiên Hàn Thạc nghe thấy tiếng Phạm Ny từ xa xa vọng lại, sau đó nghe thấy tiếng bước chân nhanh chóng tiếp cận lại gần.

Bọn Khải Lý, Bác Cách trái lại vẫn không hề cảm thấy gì, cả bọn kinh ngạc run rẩy, đầy vẻ sợ hãi cùng khiếp đảm nhìn chính mình, trong tay đều cầm côn bổng, nhưng không ai dám tới gần thêm một bước nào nữa.

Hàn Thạc biết chuyện lần này không nhỏ, trong lòng suy tính cấp tốc, trong lòng khẽ động, đột ngột nhằm hướng cửa thí luyện trường chạy tới, trong lúc chạy Hàn Thạc đem máu thấm trên mặt hai nửa chiếc ghế trong tay bôi loạn lên mặt lên trán, sau đó tiện tay quẳng hai nửa chiếc ghế đẫm máu kia đi, một tay chộp vào vết kiếm thương sau lưng do tay Ai lý Khắc tạo nên hôm qua, dùng lực kéo một cái, vết thương vốn chưa hoàn toàn kết vảy trong chớp mắt lại rách ra, máu tươi tuôn ra thấm đẫm lưng áo.

Tới cửa, Hàn thạc vốn đang chạy cực nhanh bỗng ngừng lại, bất thình lình nằm sấp xuống đất, “gian nan yếu ớt” bò tới phía cửa, đợi khi đám Phạm Ny xuất hiện, Hàn Thạc chìa ra đôi tay đầy máu, trên trán dưới mũi đều đầy máu tươi, một vẻ vô cùng sợ hãi vừa khóc vừa nói:

– Bọn họ… bọn họ rất nhiều người… đánh ta, cứu… cứu ta với!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Ma Vương – Quyển 1
Ma Vương – Quyển 2
Ma Vương – Quyển 3
Ma Vương – Quyển 4
Ma Vương – Quyển 5
Ma Vương – Quyển 6
Ma Vương – Quyển 7
Ma Vương – Quyển 8
Ma Vương – Quyển 9
Ma Vương – Quyển 10 (Full)
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/01/2022 03:38 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chị tôi
Thức dậy vào lúc 11 rưỡi, khi bên ngoài ánh nắng đã chói chang, tôi thấy bụng mình cồn cào, còn chị vẫn đang ngủ say sưa, lật chiếc chăn mỏng, bước chân xuống đất, vô tình tôi nhìn thấy mấy giọt máu khô dưới mặt ga trải giường, tôi hiểu rằng tôi là người đàn ông đầu tiên của chị và...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ chị gái Truyện bú cặc Truyện người lớn Truyện nuốt tinh trùng Truyện sex phá trinh
Chống quân Nguyên Mông
Thiên cơ khép lại, đánh cược Nguyên Mông Tống Thanh Ngọc dùng lệnh bài xâm nhập Âm Quý Phái, nghe ngóng tin tức, biết được tin Từ Minh Nguyệt đang bị giam trong mật thất. Nàng bị khép tội bao che cho ‘thánh tử’ Nhất Long, không chịu cung cấp thông tin, thông đồng với địch. ‘Băng Phách...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện xuyên không
Cô giáo môn văn 2
Trong buổi trưa oi ả của ngày chủ nhật đầy sự kiện đó, ngài X đang ngồi trong một quán cafe kín đáo. Ngài đang ngồi vắt chéo chân, lưng ngả vào ghế tựa êm ái phía sau, và các ngón tay thì gõ xuống mặt bàn theo giai điệu đều đặn. Trong phòng cafe kín đáo tràn đầy âm thanh của bài hát nhạc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ mẹ ruột Sextoy Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex học sinh Tuyển tập Cô giáo môn văn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba